Nhất Tâm Chân Nhân ngừng một chút, sau đó nói tiếp:
- Năm vạn thước là phạm vi lớn nhất của con đồng thời cũng là phạm vi cảm ứng lớn nhất của Kiếm Linh con, cũng là phạm vi lớn nhất mà tâm thần con có thể chịu được. Bình thường thì không sao nhưng một khi phát sinh chiến đấu hoặc là chiến đấu kéo dài, con sẽ không thể nào duy trì được cảm ứng trên phạm vi lớn như vậy mãi. Cho nên phải giảm bớt phạm vi cũng có nghĩa là tinh luyện, duy trì được trong phạm vi năm ngàn thước chính là chiêu thứ hai của kiếm pháp này.
- Đây là chiêu thứ hai khi con có thể duy trì cố định cảm ứng tâm linh của mình trong phạm vi năm ngàn thước, lúc ấy có thể tu luyện chiêu kiếm pháp thứ ba.
- Đúng hơn không phải là kiếm pháp, mà là tâm pháp, bước thứ ba có nghĩa là khi duy trì cảm ứng tâm linh của mình trong phạm vi năm ngàn thước, sẽ tiến hành tinh luyện vô tận cảm ứng trong phạm vi xung quanh mình năm trăm thước. Bởi vì hiện tại chúng ta chiến đấu đều là trong vòng năm trăm thước, cho nên khi chiến đấu chỉ cần hết sức tập trung vào phạm vi cảm ứng này là đủ. Sau đó cứ cách chừng mười lần hô hấp lại cảm ứng ra phạm vi năm ngàn thước một lần, vài ngàn lần hô hấp lại cảm ứng ra phạm vi năm vạn thước một lần. Làm như vậy là đã theo dõi toàn chiến trường trong vòng cảm ứng của chúng ta.
- Bước thứ tư chính là trước và sau người con năm mươi thước, đây gọi là khoảng cách sinh tử. Khi chúng ta và địch nhân tiến vào phạm vi này cũng chính là lúc liều mạng chết sống. Tu luyện chiêu này có thể khiến cho con có được năng lực cảm ứng siêu cấp trong phạm vi năm mươi thước.
- Bước thứ năm là tiến lới trong vòng năm thước. Từ đây trở đi con phải cảm ứng trong phạm vi năm thước này, thế giới ý thức do vô số số liệu tạo Thành hoàn toàn Dung Hợp vào thân thể của con, khi đó những số liệu này sẽ không còn ý nghĩa, chúng sẽ biến mất. Bởi vì chúng đã dung hợp vào lòng con, khi đó mới chân chính là vạn pháp tùy tâm.
- Bước thứ sáu chính là năm mươi thước. Bước thứ bảy là năm trăm thước, bước thứ tám là năm ngàn thước, dần dần khuêch tán phạm vi ra, mở rộng từng chút một. Tới bước cuối cũng đạt tới năm vạn thước, khi đó Kiếm Linh của con sẽ Dung Hợp lại với con một lần nữa kiếm thuật này cũng đã đại thành.
- Bất quá con cũng đừng ôm hy vọng quá lớn. Bởi vì khi đó con đã là Nguyên Anh Chân Quân, hoành hành thiên hạ. Ta mất thời gian mười năm mới luyện thành bước thứ hai, mất ba mươi năm mới luyện Thành bước thứ ba, mất một trăm năm luyện thành bước thứ tư. Hiện tại ta chỉ mới tu luyện tới bước thứ năm.
- Được rồi, ta đã truyền hết cho con những kiếm chiêu tâm pháp này còn lại phải dựa vào sự lãnh ngộ của con. Hải Khoát Thiên Không Kiếm Ngã thuật cũng không phải là kiếm pháp công kích, nhưng là kiếm pháp phụ trợ đệ nhất của Hiên Viên kiếm phái ta.
- Mặt khác ta còn muốn nói với con điểm này, dùng tâm cảm ứng thế giới như vậy, con đừng giới hạn những số liệu này trong phạm vi tra xét được hết tất cả những gì mắt thường có thể thấy được. Có đôi khi một ít sự tình vô hình vô ảnh, con cũng có thể cảm ứng được, nghe nói cảnh giới tối cao có thể biết trên năm trăm đời dưới ba ngàn năm, xem người đoán cát hung biết sinh tử, đoán được chuyện quá khứ vị lai.
Dư Tắc Thành cẩn thận lắng nghe, sau đó cung kính nói:
-Tạ ơn sư bá truyền nghệ.
Bắt đầu một người giáng một người nghe, một người dạy một người học mặt mày hớn hờ, vui vẻ vô cùng. Thấm thoát mà đã trôi qua một ngày, vầng dương khuất núi. Nhất Tâm Chân Nhân nói:
- Để ta dạy tiếp cho con Kiếm Sủng thuật giết địch đoạt hồn, luyện hồn thành linh. Kiếm Linh thuật hấp thu linh khí tinh hoa thiên địa. Kiếm Ma thuật luyện ma thành linh. Kiếm Tiên thuật bắt được tiên thần.
Dư Tắc Thành nghe vậy giật minh kinh hãi, vội hỏi:
- Sư bá, làm như vậy có được không?
Nhất Tâm Chân Nhân nói:
- Sao lại không được, con đã học Kiếm Ngã thuật, Kiếm Linh của Kiếm Ngã thuật này không thể dùng để chiến đấu chỉ có thể học bốn lộ kiếm pháp khác, nuôi dưỡng Kiếm Linh chuyên chiến đấu, vậy mới có thể học tiếp những môn kiếm thuật sau đó. Thật ra Kiếm Tiêu Diêu chỉ có bốn lộ kiếm thuật này là hữu dụng, Kiếm Ly thuật; Kiếm Ngộ thuật gì gì ở tầng thứ hai chỉ là rắm thối.
- Nếu như có thể cảm ngộ thiên địa, ngộ ra chân lý, đó là nhân vật thế nào tối thiểu cũng là Nguyên Anh Chân Quân, dù là ta học cũng không hiểu. Mà đạt tới Nguyên Anh Chân Quân rồi, còn cần Kiếm Linh chiến đấu vì mình nữa sao?
Hai người lại tiếp tục một dạy một học. không hiểu thì hỏi, không rõ thì nói. Cứ như vậy một đêm trôi qua, Dư Tắc Thành đã thuộc lòng bốn môn kiếm thuật này chỉ còn thiếu giai đoạn bắt Kiếm Linh mà thôi.
Tuy nhiên bất kể là hồn phách của cường địch hay tinh hoa thiên địa hay ma đầu thần tiên, hiện tại Dư Tắc Thành không có một hồn phách nào cả. Mà trong phạm vi mười mấy vạn dặm quanh Gò Hiên Viên cũng không có, đã bị người khác bắt hết sạch từ sớm, chỉ có chờ sau này từ từ tìm bắt vậy.
Thấy Dư Tắc Thành đã nhớ kỹ bốn môn kiếm thuật này. Nhất Tâm Chân Nhân gật gật đầu xem như truyền thụ kết thúc. Dư Tắc Thành trở về động phủ tiến hành khổ tu.
Qua tháng sau, Dư Tắc Thành luyện thành chiêu thứ hai cảm ứng tâm linh chậm rãi co rút lại trong phạm vi năm ngàn thước, hơn nữa còn có thể gạt ra bớt một ít tin tức vô dụng, không còn nhận hết tất cả thông tin không hạn chế như trước nữa.
Tháng kế tiếp, chiêu kiếm pháp thứ ba luyện thành, cảm ứng tâm linh của Dư Tắc Thành đã có thể ngưng kết trong phạm vi năm trăm thước.
Tháng kế nữa, luyện thành chiêu kiếm thứ tư. Dư Tắc Thành như chủ nhân thiên địa trong phạm vi năm mươi thước. Chỉ trong vòng ba tháng. Dư Tắc Thành đã hoàn toàn nắm rõ môn kiếm thuật mà Nhất Tâm Chân Nhân phái mất thời gian một trăm bốn mươi năm mới có thể luyện Thành.
Có được thành tích như vậy, thứ nhất là nhờ sự giúp đỡ của thế giới Bàn Cổ, thứ hai là nhờ hiệu quả thần kỳ của Không Ma Kinh, nhờ vậy Dư Tắc Thành mới có thành tích tuyệt vời. Nhưng cũng chỉ tới đó mà thôi, nếu muốn luyện thành chiêu thứ năm hết sức gian nan, tối thiểu Dư Tắc Thành phải đạt tới cảnh giới Kim Đan mới có thể tu luyện thành công.
Hiện tại kiếm pháp đối với Dư Tắc Thành đã đủ Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện bước tiếp theo, chính là luyện kiếm ngộ kiếm. Không để ý tới bất cứ chuyện gì khác, chỉ khổ tâm nghiên cứu kiếm thuật mà mình đã học, giống như lần ngộ trước ở Nam Hải dung hợp kiếm thuật của mình thành một thể đạt tới mức độ quán thông.
Dư Tắc Thành tiềm tu một tháng, hiệu quả rất kém, quả thật nhắm mắt làm liều không có chút hiệu quả gì. Hắn đành thở dài một tiếng, ngự kiếm bay lên từ đó về sau qua lại như con thoi giữa Ngũ Lĩnh, thành lập lôi đài Trên diễn võ đạo tràng, khiêu chiến với các đệ tử Trúc Cơ Hiên Viên kiếm phái khác.
Chỉ có thể lấy võ luận kiếm, lấy thân thử kiếm, trải qua chiến đấu không ngừng, tử tử sinh sinh, tu vi mới có thể tăng tiến.
Dư Tắc Thành bắt đầu hành trình khiêu chiến của mình. Có lần trước khiêu chiến quần hùng ở Xu Lăng lĩnh, lập tức vô số sư huynh đệ Trúc Cơ kỳ tham gia khiêu chiến cũng hắn. Dư Tắc Thành tính tình rộng rãi, mỗi lần đại chiến xong đều lấy ra thủy sản tiên tửu của mình làm ra vô số thức ăn ngon. Mọi người ai cũng được một bữa no nê ngon lành, tinh lực sung túc ăn xong tái chiến.
Hơn nữa Dư Tắc Thành chiến đấu cũng không chỉ đơn giản là chiến đấu, sau khi chiến đấu chấm dứt, thỉnh thoảng nghiên cứu thảo luận cũng các sư huynh đệ phát triển áp dụng trở lại trong chiến đấu. Dần dần lấy Dư Tắc Thành làm trung tâm hình thành một đoàn thể nho nhỏ, trong đó có tiên tửu, có thức ăn ngon, còn có nghiên cứu kiếm thuật, thu hút vô số đệ tử Trúc Cơ kỳ của Hiên Viên kiếm phái.
Cứ như vậy, dần dần do Dư Tắc Thành khởi đầu, mọi người hình thành một đoàn thể tự do lấy chiến đấu là chủ yếu, nghiên cứu là phụ, quá nửa toàn là đệ tử Trúc Cơ kỳ cảnh giới Tố thể. Bởi vì đệ tử cảnh giới Dung Hợp đều đang đi chu du thiên hạ, đệ tử cảnh giới Linh Tịch như bằng hữu của Dạ Hàn Nhất Trúc đang chuẩn bị xung quan Kết Đan hoặc Kết Đan vô vọng, phân tán đi các nơi thành lập thế lực gia tộc của riêng minh.
Chỉ một tia lửa có thể hình thành nên một trận hỏa hoạn ngút trời, dần dần Dư Tắc Thành giống như nam châm, thu hút rất nhiều đệ tử Trúc Cơ kỳ vây quanh hắn. Nếu là vàng ắt sẽ có ngày phát sáng. Dư Tắc Thành đang dần dần bộc lộ tài năng, trở thành người được rất nhiều đệ tử Hiên Viên kiếm phái ủng hộ.
Kiếm thuật của Dư Tắc Thành cũng dần dần hình thành một hệ thống của riêng mình. Từ lúc ban đầu là điên cuồng công kích, dần dần mỗi kiếm của hắn trở nên đáng sợ hơn, càng có mục tiêu rõ ràng hơn, từ lực chuyển hóa thành trí.
Dần dần Dư Tắc Thành hình Thành ba thủ đoạn công kích cho mình. Thủ đoạn thứ nhất là kiếm thuật hình thành khi còn ở Nam Hải, lấy Kim Dực kiếm làm nòng cốt. Hải Khoát Thiên Không Kiếm Ngã thuật làm sườn Canh Kim kiếm khí Đan Trần Trảm, Chiến Lân Tiền Dực kiếm làm thịt, Kinh Đào Hải Lăng Sinh Triều kiếm, Bất Dực Nhi Phi kiếm, Mănh Hổ Thiêm Dực kiếm, Phong cốt kiếm làm đường lối, hình thành một bộ kiếm thuật hỗn hợp.
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:
- Năm vạn thước là phạm vi lớn nhất của con đồng thời cũng là phạm vi cảm ứng lớn nhất của Kiếm Linh con, cũng là phạm vi lớn nhất mà tâm thần con có thể chịu được. Bình thường thì không sao nhưng một khi phát sinh chiến đấu hoặc là chiến đấu kéo dài, con sẽ không thể nào duy trì được cảm ứng trên phạm vi lớn như vậy mãi. Cho nên phải giảm bớt phạm vi cũng có nghĩa là tinh luyện, duy trì được trong phạm vi năm ngàn thước chính là chiêu thứ hai của kiếm pháp này.
- Đây là chiêu thứ hai khi con có thể duy trì cố định cảm ứng tâm linh của mình trong phạm vi năm ngàn thước, lúc ấy có thể tu luyện chiêu kiếm pháp thứ ba.
- Đúng hơn không phải là kiếm pháp, mà là tâm pháp, bước thứ ba có nghĩa là khi duy trì cảm ứng tâm linh của mình trong phạm vi năm ngàn thước, sẽ tiến hành tinh luyện vô tận cảm ứng trong phạm vi xung quanh mình năm trăm thước. Bởi vì hiện tại chúng ta chiến đấu đều là trong vòng năm trăm thước, cho nên khi chiến đấu chỉ cần hết sức tập trung vào phạm vi cảm ứng này là đủ. Sau đó cứ cách chừng mười lần hô hấp lại cảm ứng ra phạm vi năm ngàn thước một lần, vài ngàn lần hô hấp lại cảm ứng ra phạm vi năm vạn thước một lần. Làm như vậy là đã theo dõi toàn chiến trường trong vòng cảm ứng của chúng ta.
- Bước thứ tư chính là trước và sau người con năm mươi thước, đây gọi là khoảng cách sinh tử. Khi chúng ta và địch nhân tiến vào phạm vi này cũng chính là lúc liều mạng chết sống. Tu luyện chiêu này có thể khiến cho con có được năng lực cảm ứng siêu cấp trong phạm vi năm mươi thước.
- Bước thứ năm là tiến lới trong vòng năm thước. Từ đây trở đi con phải cảm ứng trong phạm vi năm thước này, thế giới ý thức do vô số số liệu tạo Thành hoàn toàn Dung Hợp vào thân thể của con, khi đó những số liệu này sẽ không còn ý nghĩa, chúng sẽ biến mất. Bởi vì chúng đã dung hợp vào lòng con, khi đó mới chân chính là vạn pháp tùy tâm.
- Bước thứ sáu chính là năm mươi thước. Bước thứ bảy là năm trăm thước, bước thứ tám là năm ngàn thước, dần dần khuêch tán phạm vi ra, mở rộng từng chút một. Tới bước cuối cũng đạt tới năm vạn thước, khi đó Kiếm Linh của con sẽ Dung Hợp lại với con một lần nữa kiếm thuật này cũng đã đại thành.
- Bất quá con cũng đừng ôm hy vọng quá lớn. Bởi vì khi đó con đã là Nguyên Anh Chân Quân, hoành hành thiên hạ. Ta mất thời gian mười năm mới luyện thành bước thứ hai, mất ba mươi năm mới luyện Thành bước thứ ba, mất một trăm năm luyện thành bước thứ tư. Hiện tại ta chỉ mới tu luyện tới bước thứ năm.
- Được rồi, ta đã truyền hết cho con những kiếm chiêu tâm pháp này còn lại phải dựa vào sự lãnh ngộ của con. Hải Khoát Thiên Không Kiếm Ngã thuật cũng không phải là kiếm pháp công kích, nhưng là kiếm pháp phụ trợ đệ nhất của Hiên Viên kiếm phái ta.
- Mặt khác ta còn muốn nói với con điểm này, dùng tâm cảm ứng thế giới như vậy, con đừng giới hạn những số liệu này trong phạm vi tra xét được hết tất cả những gì mắt thường có thể thấy được. Có đôi khi một ít sự tình vô hình vô ảnh, con cũng có thể cảm ứng được, nghe nói cảnh giới tối cao có thể biết trên năm trăm đời dưới ba ngàn năm, xem người đoán cát hung biết sinh tử, đoán được chuyện quá khứ vị lai.
Dư Tắc Thành cẩn thận lắng nghe, sau đó cung kính nói:
-Tạ ơn sư bá truyền nghệ.
Bắt đầu một người giáng một người nghe, một người dạy một người học mặt mày hớn hờ, vui vẻ vô cùng. Thấm thoát mà đã trôi qua một ngày, vầng dương khuất núi. Nhất Tâm Chân Nhân nói:
- Để ta dạy tiếp cho con Kiếm Sủng thuật giết địch đoạt hồn, luyện hồn thành linh. Kiếm Linh thuật hấp thu linh khí tinh hoa thiên địa. Kiếm Ma thuật luyện ma thành linh. Kiếm Tiên thuật bắt được tiên thần.
Dư Tắc Thành nghe vậy giật minh kinh hãi, vội hỏi:
- Sư bá, làm như vậy có được không?
Nhất Tâm Chân Nhân nói:
- Sao lại không được, con đã học Kiếm Ngã thuật, Kiếm Linh của Kiếm Ngã thuật này không thể dùng để chiến đấu chỉ có thể học bốn lộ kiếm pháp khác, nuôi dưỡng Kiếm Linh chuyên chiến đấu, vậy mới có thể học tiếp những môn kiếm thuật sau đó. Thật ra Kiếm Tiêu Diêu chỉ có bốn lộ kiếm thuật này là hữu dụng, Kiếm Ly thuật; Kiếm Ngộ thuật gì gì ở tầng thứ hai chỉ là rắm thối.
- Nếu như có thể cảm ngộ thiên địa, ngộ ra chân lý, đó là nhân vật thế nào tối thiểu cũng là Nguyên Anh Chân Quân, dù là ta học cũng không hiểu. Mà đạt tới Nguyên Anh Chân Quân rồi, còn cần Kiếm Linh chiến đấu vì mình nữa sao?
Hai người lại tiếp tục một dạy một học. không hiểu thì hỏi, không rõ thì nói. Cứ như vậy một đêm trôi qua, Dư Tắc Thành đã thuộc lòng bốn môn kiếm thuật này chỉ còn thiếu giai đoạn bắt Kiếm Linh mà thôi.
Tuy nhiên bất kể là hồn phách của cường địch hay tinh hoa thiên địa hay ma đầu thần tiên, hiện tại Dư Tắc Thành không có một hồn phách nào cả. Mà trong phạm vi mười mấy vạn dặm quanh Gò Hiên Viên cũng không có, đã bị người khác bắt hết sạch từ sớm, chỉ có chờ sau này từ từ tìm bắt vậy.
Thấy Dư Tắc Thành đã nhớ kỹ bốn môn kiếm thuật này. Nhất Tâm Chân Nhân gật gật đầu xem như truyền thụ kết thúc. Dư Tắc Thành trở về động phủ tiến hành khổ tu.
Qua tháng sau, Dư Tắc Thành luyện thành chiêu thứ hai cảm ứng tâm linh chậm rãi co rút lại trong phạm vi năm ngàn thước, hơn nữa còn có thể gạt ra bớt một ít tin tức vô dụng, không còn nhận hết tất cả thông tin không hạn chế như trước nữa.
Tháng kế tiếp, chiêu kiếm pháp thứ ba luyện thành, cảm ứng tâm linh của Dư Tắc Thành đã có thể ngưng kết trong phạm vi năm trăm thước.
Tháng kế nữa, luyện thành chiêu kiếm thứ tư. Dư Tắc Thành như chủ nhân thiên địa trong phạm vi năm mươi thước. Chỉ trong vòng ba tháng. Dư Tắc Thành đã hoàn toàn nắm rõ môn kiếm thuật mà Nhất Tâm Chân Nhân phái mất thời gian một trăm bốn mươi năm mới có thể luyện Thành.
Có được thành tích như vậy, thứ nhất là nhờ sự giúp đỡ của thế giới Bàn Cổ, thứ hai là nhờ hiệu quả thần kỳ của Không Ma Kinh, nhờ vậy Dư Tắc Thành mới có thành tích tuyệt vời. Nhưng cũng chỉ tới đó mà thôi, nếu muốn luyện thành chiêu thứ năm hết sức gian nan, tối thiểu Dư Tắc Thành phải đạt tới cảnh giới Kim Đan mới có thể tu luyện thành công.
Hiện tại kiếm pháp đối với Dư Tắc Thành đã đủ Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện bước tiếp theo, chính là luyện kiếm ngộ kiếm. Không để ý tới bất cứ chuyện gì khác, chỉ khổ tâm nghiên cứu kiếm thuật mà mình đã học, giống như lần ngộ trước ở Nam Hải dung hợp kiếm thuật của mình thành một thể đạt tới mức độ quán thông.
Dư Tắc Thành tiềm tu một tháng, hiệu quả rất kém, quả thật nhắm mắt làm liều không có chút hiệu quả gì. Hắn đành thở dài một tiếng, ngự kiếm bay lên từ đó về sau qua lại như con thoi giữa Ngũ Lĩnh, thành lập lôi đài Trên diễn võ đạo tràng, khiêu chiến với các đệ tử Trúc Cơ Hiên Viên kiếm phái khác.
Chỉ có thể lấy võ luận kiếm, lấy thân thử kiếm, trải qua chiến đấu không ngừng, tử tử sinh sinh, tu vi mới có thể tăng tiến.
Dư Tắc Thành bắt đầu hành trình khiêu chiến của mình. Có lần trước khiêu chiến quần hùng ở Xu Lăng lĩnh, lập tức vô số sư huynh đệ Trúc Cơ kỳ tham gia khiêu chiến cũng hắn. Dư Tắc Thành tính tình rộng rãi, mỗi lần đại chiến xong đều lấy ra thủy sản tiên tửu của mình làm ra vô số thức ăn ngon. Mọi người ai cũng được một bữa no nê ngon lành, tinh lực sung túc ăn xong tái chiến.
Hơn nữa Dư Tắc Thành chiến đấu cũng không chỉ đơn giản là chiến đấu, sau khi chiến đấu chấm dứt, thỉnh thoảng nghiên cứu thảo luận cũng các sư huynh đệ phát triển áp dụng trở lại trong chiến đấu. Dần dần lấy Dư Tắc Thành làm trung tâm hình thành một đoàn thể nho nhỏ, trong đó có tiên tửu, có thức ăn ngon, còn có nghiên cứu kiếm thuật, thu hút vô số đệ tử Trúc Cơ kỳ của Hiên Viên kiếm phái.
Cứ như vậy, dần dần do Dư Tắc Thành khởi đầu, mọi người hình thành một đoàn thể tự do lấy chiến đấu là chủ yếu, nghiên cứu là phụ, quá nửa toàn là đệ tử Trúc Cơ kỳ cảnh giới Tố thể. Bởi vì đệ tử cảnh giới Dung Hợp đều đang đi chu du thiên hạ, đệ tử cảnh giới Linh Tịch như bằng hữu của Dạ Hàn Nhất Trúc đang chuẩn bị xung quan Kết Đan hoặc Kết Đan vô vọng, phân tán đi các nơi thành lập thế lực gia tộc của riêng minh.
Chỉ một tia lửa có thể hình thành nên một trận hỏa hoạn ngút trời, dần dần Dư Tắc Thành giống như nam châm, thu hút rất nhiều đệ tử Trúc Cơ kỳ vây quanh hắn. Nếu là vàng ắt sẽ có ngày phát sáng. Dư Tắc Thành đang dần dần bộc lộ tài năng, trở thành người được rất nhiều đệ tử Hiên Viên kiếm phái ủng hộ.
Kiếm thuật của Dư Tắc Thành cũng dần dần hình thành một hệ thống của riêng mình. Từ lúc ban đầu là điên cuồng công kích, dần dần mỗi kiếm của hắn trở nên đáng sợ hơn, càng có mục tiêu rõ ràng hơn, từ lực chuyển hóa thành trí.
Dần dần Dư Tắc Thành hình Thành ba thủ đoạn công kích cho mình. Thủ đoạn thứ nhất là kiếm thuật hình thành khi còn ở Nam Hải, lấy Kim Dực kiếm làm nòng cốt. Hải Khoát Thiên Không Kiếm Ngã thuật làm sườn Canh Kim kiếm khí Đan Trần Trảm, Chiến Lân Tiền Dực kiếm làm thịt, Kinh Đào Hải Lăng Sinh Triều kiếm, Bất Dực Nhi Phi kiếm, Mănh Hổ Thiêm Dực kiếm, Phong cốt kiếm làm đường lối, hình thành một bộ kiếm thuật hỗn hợp.
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:
/1202
|