Bữa cơm này vô cùng vui vẻ, Dư Tắc Công còn chưa ăn xong đã có người tới giục đi. Người của Dư gia trấn thủ biên cảnh bắt được một đám người nhập cư trái phép, hai bên xung đột làm chết hai đệ tử trong tộc, cần Dư Tắc Công lập tức tới đó giải quyết.
Sau khi ăn xong, mẫu thân chơi đùa với các cháu nhỏ. Đám hài tử này được lão thái thái chăm sóc quá kỹ lưỡng, cũng được bà hết sức cưng chiều.
Dư Tĩnh Hân nhìn mẫu thân đang chơi đùa với cháu, lén lút truyền âm với Dư Tắc Thành:
- Đại ca, mẫu thân đã già rồi...
Cho dù có tiên dược giúp đỡ nhưng vẫn không thể ngăn được tuổi già. Dư Tắc Thành lặng lẽ gật đầu, đây là quy luật tự nhiên, không ai có thể kháng cự.
Dư Tĩnh Hân lại nói:
- Lần này muội trở về, sư phụ cho muội thời gian nửa năm, còn hai tháng nữa muội phải trở về sư môn, còn Đại ca?
Dư Tắc Thành đáp:
- Ta hiện đang vân du thiên hạ, muốn về lúc nào thì về lúc ấy, không bị thời gian bó buộc. Đúng rồi, Kim Tâm Đại trưởng lão ở tông môn đối xử với muội thế nào?
Dư Tĩnh Hân nói:
- Chưa gặp, người ta là Đại Trưởng lão, sư phụ gặp lão cũng phải tỏ ra cung kính, không có quan hệ gì với muội.
Xem ra muội muội mình không biết chuyện Vô Hình Ám Ma tông, Dư Tắc Thành quyết định khoan nói cho nó biết, sự tồn tại của Kim Tâm Đại trưởng lão, tốt hơn mình không nên lắm miệng.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Gần đây có gặp vị Lôi ca ca của muội không?
Dư Tĩnh Hâm liếc xéo Dư Tắc Thành một cái:
- Lôi ca ca của huynh thì có, mọi người đều là đồng hương, chẳng qua quan tâm tới nhau một chút thôi mà...
Thấy ánh mắt tỏ ra không tin của Đại ca, Dư Tĩnh Hân nói tiếp:
- Trước đây chỉ là ảo tưởng mà thôi, mỗi khi muội nhớ mẫu thân, bèn chạy tới tâm sự cùng y, hiện tại y không là gì trong lòng muội cả. Bất quá trong hai năm qua, dường như Lôi Vạn Quân có hơi thay đổi, vốn trước kia y thích Mộc Tư Y của Phân Phương Giải Ngữ môn, chính là người lần trước y đã xin muội thả đi. Bọn họ đã đính hôn, nhưng mấy năm trước sư phụ của Mộc Tư Y bị người ta giết chết, tuy rằng nàng không sao nhưng tất cả mọi người đều đồn đãi rằng nàng từng bị người bắt mang đi, sau đó đã xảy ra chuyện gì, đến kẻ ngốc cũng có thể đoán được.
- Tóm lại sau khi nàng trở về, bèn đoạn tuyệt ân tình với tiểu tử ngốc Lôi Vạn Quân kia, hủy bỏ cả hôn ước. Lôi Vạn Quân chịu kích thích này quá nặng nề, gần như phế bỏ, mấy năm gần đây không lập được công lao gì cả, đã mất đi địa vị thủ tịch đệ tử trong tông.
- Không biết vì sao Môn chủ của Phân Phương Giải Ngữ môn tỏ ra rất thích tiểu yêu tinh Mộc Tư Y kia, rất nhiều người trong môn hết sức khinh thường y thị. Muội đang suy nghĩ xem nhiệm vụ thí luyện sắp tới của muội có nên chọn Mộc Tư Y này làm mục tiêu hay không...
Dư Tắc Thành vội nói:
- Đừng...
Sau đó hắn nhìn quanh, thấy không có ai bèn nói tiếp:
- Chuyện này là do Đại ca của muội làm, muội đừng tiết lộ ra ngoài.
Dư Tĩnh Hân lập tức trợn mắt nhìn Dư Tắc Thành với vẻ không tin, Dư Tắc Thành lại nói:
- Không tin muội hãy nhìn xem...
Dứt lời vẫy tay một cái, Kim Liên Chân Nhân được luyện chế Thành Kiếm Sủng lập tức hiện hình, nhưng hiện tại chỉ có hình dáng bề ngoài mà không có thần thức.
Thấy vậy, Dư Tĩnh Hân lập tức há hốc mồm, Dư Tắc Thành nhanh chóng thu Kiếm Sủng trở về:
- Đừng để lộ chuyện này ra.
Dư Tĩnh Hân hỏi:
- Đại ca, huynh, có thể giết Kim Đan Chân Nhân sao?
Dư Tắc Thành đáp:
- Lần này ta về muộn, là vì dọc đường bận giết hai Kim Đan Chân Nhân, cho nên mất thời gian.
Dư Tắc Thành bĩu môi thật dài:
- Nói tới năng lực là huynh lại khoác lác, huynh lợi hại như vậy, hay là giúp muội giết hai người đi...
Dư Tắc Thành thản nhiên nói:
- Không thành vấn đề, muội cứ nói.
Trước mặt muội muội, tuyệt đối phải ra đáng Đại ca, sắc mặt Dư Tắc Thành không hề thay đổi.
Dư Tĩnh Hân nói:
- Trong thế hệ đệ tử mới nhất của Tâm Ma tông chúng ta, có hai người là đại địch của muội, một người là Đoạt Mộng Tiên Tử, người kia là Huyễn Tâm Quân.
- Huyễn Tâm Quân hiện tại đã tiềm phục tại Tinh Cơ Kiếm tông, trở thành Đại đệ tử của Chưởng tông Tinh Cơ Kiếm tông là Tinh Trần Chân Nhân. Nhiệm vụ của y là ăn cắp chí bảo trấn phái Đại Chu Thiên Vạn Tượng Thiên Tinh Đồ của Tinh Cơ Kiếm tông, đã sắp sửa hoàn thành, hiện tại y đã là Kim Đan Chân Nhân.
- Người kia là Đoạt Mộng Tiên Tử hiện đang tiềm phục trong Tứ Phương Tụ Bảo Trai, không biết muốn mê hoặc đoạt tâm người nào. Cả hai người này đều là đại địch của muội, ca ca huynh hãy giết chết bọn họ đi.
Dư Tắc Thành nói:
- Tên thứ nhất không thành vấn đề, kẻ thứ hai chỉ biết ở trong Tứ Phương Tụ Bảo Trai, muội bảo ta làm sao giết đây? Bọn chúng đắc tội với muội chuyện gì vậy?
Dư Tĩnh Hân khẽ cắn môi:
- Tôn chỉ của Tâm Ma tông chúng ta chính là cường giả vi tôn, trong môn có rất nhiều hậu bối xuất sắc, nhưng chỉ có bảy người là có khả năng tương lai kế thừa địa vị Tâm Ma Nhất Ca hay Nhất Tỷ mà thôi.
- Trong số bảy người này, chỉ có Đoạt Mộng Tiên Tử và Huyễn Tâm Quân là muội không thể đối phó, bốn người còn lại muội đã có biện pháp hàng phục.
- Tên Huyễn Tâm Quân này mười mấy năm trước đã hạ thủ với muội mấy lần. Thái Huyền sơn kia là y phái muội đi. Không phải muội muốn đối phó với chúng, mà là chúng muốn đối phó muội.
- Muội biết Đoạt Mộng Tiên Tử kia vẫn canh chừng muội chăm chăm như hổ rình mồi, cho nên muội không dám rời xa sư phụ. Cũng vì như vậy, rất nhiều nhiệm vụ thí luyện không thể làm được. Nếu còn tiếp tục như vậy, trừ phi muội thần phục bọn chúng, nếu không ắt hẳn phải chết không sai bọn chúng sẽ không bỏ qua cho muội.
Tuy Dư Tĩnh Hân không nói thẳng ra nhưng Dư Tắc Thành vẫn có thể tưởng tượng được nội bộ Ma tông đấu đá với nhau tới mức nào, vốn tôn chỉ của Ma tông là mạnh sống yếu chết, cho nên hết thảy cũng là bình thường, dù muội muội mình bị giết, sư phụ cũng sẽ không báo thù.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Tinh Cơ Kiếm tông, Tinh Trần Chân Nhân... không thành vấn đề, còn Đoạt Mộng Tiên Tử, muội phải dò la thân phận của y thị rồi cho ta biết. Khi nào muội đi, ta sẽ cho muội ít bảo bối. À phải rồi, muội hãy cố gắng luyện tập Vô Hình Ám Diệt Thần thức Hóa Sinh Thuật kia, có lẽ tương lai sẽ có cơ duyên...
Có những lúc, có những chuyện không thể nói, nếu nói ra sẽ khiến trong lòng muội muội có ấn tượng. Nếu sau này Kim Tâm Đại trưởng lão dẫn đắt muội muội vào Vô Hình Ám Ma tông, nhất định lão có thể nhìn ra, khi đó chắc chắn không phải là chuyện tốt.
Hai người bắt đầu hàn huyên tâm sự, trao đổi kinh nghiệm cho nhau. Đến tối Dư Tắc Thành trở vào đại điện Ám Ma, liên lạc với Trương Tông Đạo. Chuyện thuê sát thủ như vậy, không tìm nhân sĩ chuyên nghiệp như lão, biết tìm ai?!
Sau khi kêu gọi vài lần, rốt cục gương mặt của Trương Tông Đạo đã xuất hiện trên vách:
- Lại có mối làm ăn rồi sao? Tắc Thành này dường như người mà đệ muốn giết hơi nhiều, lần này đệ muốn giết tên Nguyên Anh Chân Quân nào vậy?
Dư Tắc Thành đáp:
- Lần này không phải Nguyên Anh Chân Quân, mà là Kim Đan Chân Nhân.
Trương Tông Đạo lập tức lắc đầu:
- Không có hứng thú, không phải Nguyên Anh Chân Quân tìm ta làm gì?
Dư Tắc Thành nói:
- Huynh là nhân sĩ chuyên nghiệp, vì sao lại kén cá chọn canh như vậy?
Trương Tông Đạo nói:
- Ta là nhân sĩ chuyên nghiệp không sai nhưng chuyện không có tính thách thức như vậy, đệ chớ tìm ta. Hay là như vầy, ta giúp đệ liên hệ một ít hậu bối chỉ thu đệ chút phí thôi, đệ thấy sao hả?
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Đối phương là Đại đệ tử của Tinh Trần Chân Nhân. Chưởng tông Tinh Cơ Kiếm tông, thân phận thật của y là Huyễn Tâm Quân của Tâm Ma tông.
Dư Tắc Thành vừa dứt lời, hai mắt Trương Tông Đạo lập tức sáng rực lên:
- Thủ tịch Đại đệ tử của hai đại thượng môn ư, không ngờ chỉ là một người. Hay lắm, vụ này không tồi phí là hai ngàn vạn linh thạch.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Như vậy đắt quá, Nguyên Anh Chân Quân bất quá chỉ một phương, vì sao Kim Đan Chân Nhân lại lên tới hai ngàn vạn linh thạch?
Trương Tông Đạo nói:
- Thủ tịch Đại đệ tử của hai đại thượng môn, chỉ thân phận này cũng đã có giá đó rồi. Dường như lần trước đệ vừa phát hoạnh tài, chút linh thạch ấy đã là gì. Rốt cục đệ có làm không?
Xem ra Trương Tông Đạo này ắt là một trong những hộ pháp của Vô Hình Ám Ma tông, lần trước trong hội nghị, y đã nhìn ra thân phận số Bảy của mình.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Được, chuyện này giao cho huynh
Trương Tông Đạo cười nói:
- Xin đệ hãy tin tưởng vào nhân sĩ chuyên nghiệp, không thành vấn đề.
Chuyện này coi như đã định, Dư Tắc Thành giao linh thạch qua, chờ đợi tin tức. Sau đó hắn tìm mua pháp bảo cho muội muội mình.
Dư Tắc Thành bắt đầu đi tới trung tâm giao dịch, tìm mua một ít pháp bảo cho muội muội. Hắn mua cho Dư Tĩnh Hân một chiếc Cửu Tiêu Lôi Đình Xa mất một ngàn vạn linh thạch, một chiếc hộ thân pháp bào, ba con rối chết thay, một ít pháp bảo như Vô Hình Chư Thiên Ma Võng. Lục Dương Thần Hỏa Giám, Tử Mẫu Tam Tài Hàng Ma Châm. Nếu thêm vào tiền thuê sát thủ năm ngàn vạn linh thạch coi như hết.
Cứ như vậy từng ngày trôi qua. Dư Tắc Thành hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã bên cạnh thân nhân mình. Ăn no rồi ngủ, thức dậy lại ăn, lúc rảnh rồi chuyện trò tâm sự cùng thân mẫu, có khi trao đổi cùng muội muội các bí văn tu tiên.
Sau khi ăn xong, mẫu thân chơi đùa với các cháu nhỏ. Đám hài tử này được lão thái thái chăm sóc quá kỹ lưỡng, cũng được bà hết sức cưng chiều.
Dư Tĩnh Hân nhìn mẫu thân đang chơi đùa với cháu, lén lút truyền âm với Dư Tắc Thành:
- Đại ca, mẫu thân đã già rồi...
Cho dù có tiên dược giúp đỡ nhưng vẫn không thể ngăn được tuổi già. Dư Tắc Thành lặng lẽ gật đầu, đây là quy luật tự nhiên, không ai có thể kháng cự.
Dư Tĩnh Hân lại nói:
- Lần này muội trở về, sư phụ cho muội thời gian nửa năm, còn hai tháng nữa muội phải trở về sư môn, còn Đại ca?
Dư Tắc Thành đáp:
- Ta hiện đang vân du thiên hạ, muốn về lúc nào thì về lúc ấy, không bị thời gian bó buộc. Đúng rồi, Kim Tâm Đại trưởng lão ở tông môn đối xử với muội thế nào?
Dư Tĩnh Hân nói:
- Chưa gặp, người ta là Đại Trưởng lão, sư phụ gặp lão cũng phải tỏ ra cung kính, không có quan hệ gì với muội.
Xem ra muội muội mình không biết chuyện Vô Hình Ám Ma tông, Dư Tắc Thành quyết định khoan nói cho nó biết, sự tồn tại của Kim Tâm Đại trưởng lão, tốt hơn mình không nên lắm miệng.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Gần đây có gặp vị Lôi ca ca của muội không?
Dư Tĩnh Hâm liếc xéo Dư Tắc Thành một cái:
- Lôi ca ca của huynh thì có, mọi người đều là đồng hương, chẳng qua quan tâm tới nhau một chút thôi mà...
Thấy ánh mắt tỏ ra không tin của Đại ca, Dư Tĩnh Hân nói tiếp:
- Trước đây chỉ là ảo tưởng mà thôi, mỗi khi muội nhớ mẫu thân, bèn chạy tới tâm sự cùng y, hiện tại y không là gì trong lòng muội cả. Bất quá trong hai năm qua, dường như Lôi Vạn Quân có hơi thay đổi, vốn trước kia y thích Mộc Tư Y của Phân Phương Giải Ngữ môn, chính là người lần trước y đã xin muội thả đi. Bọn họ đã đính hôn, nhưng mấy năm trước sư phụ của Mộc Tư Y bị người ta giết chết, tuy rằng nàng không sao nhưng tất cả mọi người đều đồn đãi rằng nàng từng bị người bắt mang đi, sau đó đã xảy ra chuyện gì, đến kẻ ngốc cũng có thể đoán được.
- Tóm lại sau khi nàng trở về, bèn đoạn tuyệt ân tình với tiểu tử ngốc Lôi Vạn Quân kia, hủy bỏ cả hôn ước. Lôi Vạn Quân chịu kích thích này quá nặng nề, gần như phế bỏ, mấy năm gần đây không lập được công lao gì cả, đã mất đi địa vị thủ tịch đệ tử trong tông.
- Không biết vì sao Môn chủ của Phân Phương Giải Ngữ môn tỏ ra rất thích tiểu yêu tinh Mộc Tư Y kia, rất nhiều người trong môn hết sức khinh thường y thị. Muội đang suy nghĩ xem nhiệm vụ thí luyện sắp tới của muội có nên chọn Mộc Tư Y này làm mục tiêu hay không...
Dư Tắc Thành vội nói:
- Đừng...
Sau đó hắn nhìn quanh, thấy không có ai bèn nói tiếp:
- Chuyện này là do Đại ca của muội làm, muội đừng tiết lộ ra ngoài.
Dư Tĩnh Hân lập tức trợn mắt nhìn Dư Tắc Thành với vẻ không tin, Dư Tắc Thành lại nói:
- Không tin muội hãy nhìn xem...
Dứt lời vẫy tay một cái, Kim Liên Chân Nhân được luyện chế Thành Kiếm Sủng lập tức hiện hình, nhưng hiện tại chỉ có hình dáng bề ngoài mà không có thần thức.
Thấy vậy, Dư Tĩnh Hân lập tức há hốc mồm, Dư Tắc Thành nhanh chóng thu Kiếm Sủng trở về:
- Đừng để lộ chuyện này ra.
Dư Tĩnh Hân hỏi:
- Đại ca, huynh, có thể giết Kim Đan Chân Nhân sao?
Dư Tắc Thành đáp:
- Lần này ta về muộn, là vì dọc đường bận giết hai Kim Đan Chân Nhân, cho nên mất thời gian.
Dư Tắc Thành bĩu môi thật dài:
- Nói tới năng lực là huynh lại khoác lác, huynh lợi hại như vậy, hay là giúp muội giết hai người đi...
Dư Tắc Thành thản nhiên nói:
- Không thành vấn đề, muội cứ nói.
Trước mặt muội muội, tuyệt đối phải ra đáng Đại ca, sắc mặt Dư Tắc Thành không hề thay đổi.
Dư Tĩnh Hân nói:
- Trong thế hệ đệ tử mới nhất của Tâm Ma tông chúng ta, có hai người là đại địch của muội, một người là Đoạt Mộng Tiên Tử, người kia là Huyễn Tâm Quân.
- Huyễn Tâm Quân hiện tại đã tiềm phục tại Tinh Cơ Kiếm tông, trở thành Đại đệ tử của Chưởng tông Tinh Cơ Kiếm tông là Tinh Trần Chân Nhân. Nhiệm vụ của y là ăn cắp chí bảo trấn phái Đại Chu Thiên Vạn Tượng Thiên Tinh Đồ của Tinh Cơ Kiếm tông, đã sắp sửa hoàn thành, hiện tại y đã là Kim Đan Chân Nhân.
- Người kia là Đoạt Mộng Tiên Tử hiện đang tiềm phục trong Tứ Phương Tụ Bảo Trai, không biết muốn mê hoặc đoạt tâm người nào. Cả hai người này đều là đại địch của muội, ca ca huynh hãy giết chết bọn họ đi.
Dư Tắc Thành nói:
- Tên thứ nhất không thành vấn đề, kẻ thứ hai chỉ biết ở trong Tứ Phương Tụ Bảo Trai, muội bảo ta làm sao giết đây? Bọn chúng đắc tội với muội chuyện gì vậy?
Dư Tĩnh Hân khẽ cắn môi:
- Tôn chỉ của Tâm Ma tông chúng ta chính là cường giả vi tôn, trong môn có rất nhiều hậu bối xuất sắc, nhưng chỉ có bảy người là có khả năng tương lai kế thừa địa vị Tâm Ma Nhất Ca hay Nhất Tỷ mà thôi.
- Trong số bảy người này, chỉ có Đoạt Mộng Tiên Tử và Huyễn Tâm Quân là muội không thể đối phó, bốn người còn lại muội đã có biện pháp hàng phục.
- Tên Huyễn Tâm Quân này mười mấy năm trước đã hạ thủ với muội mấy lần. Thái Huyền sơn kia là y phái muội đi. Không phải muội muốn đối phó với chúng, mà là chúng muốn đối phó muội.
- Muội biết Đoạt Mộng Tiên Tử kia vẫn canh chừng muội chăm chăm như hổ rình mồi, cho nên muội không dám rời xa sư phụ. Cũng vì như vậy, rất nhiều nhiệm vụ thí luyện không thể làm được. Nếu còn tiếp tục như vậy, trừ phi muội thần phục bọn chúng, nếu không ắt hẳn phải chết không sai bọn chúng sẽ không bỏ qua cho muội.
Tuy Dư Tĩnh Hân không nói thẳng ra nhưng Dư Tắc Thành vẫn có thể tưởng tượng được nội bộ Ma tông đấu đá với nhau tới mức nào, vốn tôn chỉ của Ma tông là mạnh sống yếu chết, cho nên hết thảy cũng là bình thường, dù muội muội mình bị giết, sư phụ cũng sẽ không báo thù.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Tinh Cơ Kiếm tông, Tinh Trần Chân Nhân... không thành vấn đề, còn Đoạt Mộng Tiên Tử, muội phải dò la thân phận của y thị rồi cho ta biết. Khi nào muội đi, ta sẽ cho muội ít bảo bối. À phải rồi, muội hãy cố gắng luyện tập Vô Hình Ám Diệt Thần thức Hóa Sinh Thuật kia, có lẽ tương lai sẽ có cơ duyên...
Có những lúc, có những chuyện không thể nói, nếu nói ra sẽ khiến trong lòng muội muội có ấn tượng. Nếu sau này Kim Tâm Đại trưởng lão dẫn đắt muội muội vào Vô Hình Ám Ma tông, nhất định lão có thể nhìn ra, khi đó chắc chắn không phải là chuyện tốt.
Hai người bắt đầu hàn huyên tâm sự, trao đổi kinh nghiệm cho nhau. Đến tối Dư Tắc Thành trở vào đại điện Ám Ma, liên lạc với Trương Tông Đạo. Chuyện thuê sát thủ như vậy, không tìm nhân sĩ chuyên nghiệp như lão, biết tìm ai?!
Sau khi kêu gọi vài lần, rốt cục gương mặt của Trương Tông Đạo đã xuất hiện trên vách:
- Lại có mối làm ăn rồi sao? Tắc Thành này dường như người mà đệ muốn giết hơi nhiều, lần này đệ muốn giết tên Nguyên Anh Chân Quân nào vậy?
Dư Tắc Thành đáp:
- Lần này không phải Nguyên Anh Chân Quân, mà là Kim Đan Chân Nhân.
Trương Tông Đạo lập tức lắc đầu:
- Không có hứng thú, không phải Nguyên Anh Chân Quân tìm ta làm gì?
Dư Tắc Thành nói:
- Huynh là nhân sĩ chuyên nghiệp, vì sao lại kén cá chọn canh như vậy?
Trương Tông Đạo nói:
- Ta là nhân sĩ chuyên nghiệp không sai nhưng chuyện không có tính thách thức như vậy, đệ chớ tìm ta. Hay là như vầy, ta giúp đệ liên hệ một ít hậu bối chỉ thu đệ chút phí thôi, đệ thấy sao hả?
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Đối phương là Đại đệ tử của Tinh Trần Chân Nhân. Chưởng tông Tinh Cơ Kiếm tông, thân phận thật của y là Huyễn Tâm Quân của Tâm Ma tông.
Dư Tắc Thành vừa dứt lời, hai mắt Trương Tông Đạo lập tức sáng rực lên:
- Thủ tịch Đại đệ tử của hai đại thượng môn ư, không ngờ chỉ là một người. Hay lắm, vụ này không tồi phí là hai ngàn vạn linh thạch.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Như vậy đắt quá, Nguyên Anh Chân Quân bất quá chỉ một phương, vì sao Kim Đan Chân Nhân lại lên tới hai ngàn vạn linh thạch?
Trương Tông Đạo nói:
- Thủ tịch Đại đệ tử của hai đại thượng môn, chỉ thân phận này cũng đã có giá đó rồi. Dường như lần trước đệ vừa phát hoạnh tài, chút linh thạch ấy đã là gì. Rốt cục đệ có làm không?
Xem ra Trương Tông Đạo này ắt là một trong những hộ pháp của Vô Hình Ám Ma tông, lần trước trong hội nghị, y đã nhìn ra thân phận số Bảy của mình.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Được, chuyện này giao cho huynh
Trương Tông Đạo cười nói:
- Xin đệ hãy tin tưởng vào nhân sĩ chuyên nghiệp, không thành vấn đề.
Chuyện này coi như đã định, Dư Tắc Thành giao linh thạch qua, chờ đợi tin tức. Sau đó hắn tìm mua pháp bảo cho muội muội mình.
Dư Tắc Thành bắt đầu đi tới trung tâm giao dịch, tìm mua một ít pháp bảo cho muội muội. Hắn mua cho Dư Tĩnh Hân một chiếc Cửu Tiêu Lôi Đình Xa mất một ngàn vạn linh thạch, một chiếc hộ thân pháp bào, ba con rối chết thay, một ít pháp bảo như Vô Hình Chư Thiên Ma Võng. Lục Dương Thần Hỏa Giám, Tử Mẫu Tam Tài Hàng Ma Châm. Nếu thêm vào tiền thuê sát thủ năm ngàn vạn linh thạch coi như hết.
Cứ như vậy từng ngày trôi qua. Dư Tắc Thành hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã bên cạnh thân nhân mình. Ăn no rồi ngủ, thức dậy lại ăn, lúc rảnh rồi chuyện trò tâm sự cùng thân mẫu, có khi trao đổi cùng muội muội các bí văn tu tiên.
/1202
|