Dư Tắc Thành cẩn thận xem xét một lúc, sau đó mới nói:
- Đây là trang bị áo giáp của con rối Tiên Tần, vì sao lưu lạc tới đây?
Bạch Hà Tích đáp:
- Động phủ Pháp Linh của động phủ Tiên Tần vô cùng khôn khéo tinh minh, bất quá dù thế nào đi nữa, nó cũng không phải là người, chỉ là con rối, không qua được Nhân tộc chúng ta. Nó coi giữ con rối Tiên Tần vô cùng nghiêm ngặt, thế nhưng lại lơi lỏng trong việc quản lý các trang bị chiến giáp, pháp bảo của con rối. Kẻ giữ gìn chiến giáp này lại là bằng hữu của ta, cũng là Thiếu môn chủ của Càn Ma Linh Tôn giáo bị đệ giết chết năm xưa. Tuy rằng y đã bị luyện chế thành con rối phục vụ cho động phủ Pháp Linh, nhưng vẫn còn có linh hồn, vẫn nhận ra ta.
- Lúc chiến giáp này phục vụ cho con rối Tiên Tần làm nhiệm vụ chiến đấu, thường xuyên hư hỏng, y bèn báo với động phủ Pháp Linh rằng không sửa được. Đến lúc tiêu hủy, ta bèn mua lấy với giá thấp, vài món pháp bảo chiến giáp ‘hư hỏng’ như vậy hợp lại với nhau là trở thành một bộ pháp bảo chiến giáp mới có thể sử dụng được.
- Bất quá chúng ta chỉ có thể lấy được pháp bảo chiến giáp cấp Kim Đan mà thôi, không thể động vào pháp bảo chiến giáp cấp Nguyên Anh. Cũng vì cấp bậc của ta còn thấp, chỉ cần kiên trì thêm trăm năm nữa, bất cứ bảo bối gì cũng có thể lấy được, lúc ấy tiền đồ vô hạn.
- Tặng cho đệ thứ này, đây là pháp bảo găng tay trái của con rối Kim Đan Tiên Tần.
Dư Tắc Thành nhìn găng tay của con rối Kim Đan này, chỉ to chừng hai tấc, trông chẳng khác đồ chơi.
Bạch Hà Tích bên cạnh lại nói:
- Đáng tiếc chỉ là trang bị cấp Kim Đan, đáng tiếc không lấy được găng tay phải, nếu có thể kết hợp găng tay phải của con rối Tiên Tần, vậy sẽ hùng mạnh vô cùng. Bất quá găng tay này cũng là pháp bảo vô thượng, đệ trích huyết nhỏ lên nó, sẽ cảm thấy...
Bạch Hà Tích đang định giải thích cách sử dụng găng tay này, đột nhiên có một đạo phi phù truyền âm bay tới:
- Bốn vị Chân Nhân Hàn Nguyệt ở Kim Ngọc lĩnh, Kinh châu tới bái kiến.
Bạch Hà Tích buông tiếng thở dài:
- Tắc Thành, đệ hãy nghỉ ngơi ở đây một lúc, ta ra nghênh đón khách nhân. Đệ quả thật là phúc tinh của Thủy Vân tông ta, đệ không đến cũng không thấy ai đến. Đệ vừa đến, những người khác cũng lục tục kéo đến. Cảm tạ, ta đi trước một bước, sau khi xong chuyện chúng ta sẽ lại hàn huyên.
Dứt lời Bạch Hà Tích chớp động thân hình rời khỏi, đi nghênh đón khách nhân. Bất quá lần này cũng không có tấu tiên nhạc, không có đồng tử xếp hàng nghênh đón.
Chẳng trách Bạch Hà Tích nghe nói có bảy Nguyên Anh Chân Quân sẽ tới đây trợ quyền lại tỏ ra hững hờ như vậy, thì ra y đã sớm có tính toán. Y có thể đưa cho mình găng tay của con rối Tiên Tần. có thể thấy được trong tay y vẫn còn bảo bối, cho nên Bạch Hà Tích mới tỏ ra không sợ như vậy.
Xem ra lần này mình hỗ trợ cho y như vậy cũng không có ý nghĩa gì nhiều, bất quá mình chỉ làm hết sức mà thôi. Mình là bằng hữu với y, dốc hết toàn lực tương trợ, như vậy không thẹn với lòng mình. Chịu ân một giọt phải báo suối nguồn, có thể y không thèm để ý, nhưng mình vẫn phải làm, như vậy mới không thẹn với lương tâm, không thẹn với đất trời. Như vậy mới có thể thông suốt ý niệm, không còn băn khoăn, không có nguy cơ mê muội, thông đạt tiên lộ.
Dư Tắc Thành bắt đầu quan sát găng tay của con rối Tiên Tần này, nhỏ máu tế luyện. Hắn điểm nhẹ một cái, đầu ngón tay không có vết thương mà máu tự chảy ra, nhỏ lên trên pháp bảo găng tay này. Lập tức găng tay phát ra một đạo bạch quang, hóa thành một luồng khí nhẹ bám vào tay Dư Tắc Thành.
Găng tay này bảo vệ cánh tay Dư Tắc Thành từ đầu ngón tay chạy lên đến nách, không có chút cảm giác vướng víu thừa thãi nào, giống như không có. Bất quá Dư Tắc Thành cảm thấy cánh tay mình nhẹ hơn rất nhiều, có thể làm được một vài động tác có yêu cầu cao, tốc độ phóng xuất pháp quyết và sử dụng kiếm quyết nhanh hơn gấp mấy lần.
Dư Tắc Thành vung kiếm chém xuống, chỉ thấy cánh tay nhoáng lên một cái, không ngờ một kiếm chém xuống không làm tổn thương mày may nào. Chuyện này có nghĩa là công kích cấp Kim Đan rất khó làm mình tổn thương, cho dù sử dụng lực Thiên Đạo, cũng chỉ có thể chém ra một vết hằn màu trắng. Chỉ có dốc hết toàn lực họa may có thể phá được phòng ngự của găng tay này, quả thật là hảo bảo bối.
Bất chợt Dư Tắc Thành cảm thấy có chỗ khác thường, chẳng lẽ chỉ đơn giản như vậy thôi sao, linh cảm cho hắn biết vẫn còn thiếu thứ gì đó.
Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, đáng tiếc thế giới Bàn cổ của mình đang tiến hóa, không thể nhờ Lão Thất nghiên cứu giùm. Đúng rồi, mình cũng có quyền, mình là Thống lĩnh Đại nhân của Di tích Tiên Tần ở Thái An phủ, Lư châu. Khi đó mình đổi điểm công trạng đã thăng tiến từ Tiên Tần Thổ Tốt lên Tiên Tần Chiến Binh. Tiên Tần Tinh Nhuệ Tiên Tần Lực Sĩ, cuối cùng thăng tới Tiên Tần Ngũ Trưởng.
Chỉ thiếu bốn tầng nữa là mình có thể thăng lên cấp hai mươi Hằng Sa Nam Tước. Sau đó mình đã thu lấy động phủ Tiên Tần, thật ra cũng chính là hấp thu Lão Thất, bất quá đây chính là cứu trợ cho động phủ Tiên Tần. Nói không chừng chỉ cần thêm một ít điểm công trạng nữa là mình có thể thăng lên cấp hai mươi Hằng Sa Nam Tước...
Dư Tắc Thành vừa nghĩ tới đây, lập tức găng tay kia biến hóa, phát ra vô số hào quang, sau đó truyền ra một đạo thần thức:
- Phát hiện thành viên Tiên Tần, thu lấy nguyên khí, tiến hành giám định... Là Tiên Tần Ngũ Trưởng... không, giám định sai lầm, thành viên này còn có rất nhiều điểm công trạng vẫn chưa tính tới. Xin mời mau mau tới chỗ động phủ Pháp Linh nghiệm chứng thân phận lại lần nữa!
- Hiện tại thành viên này đã trên cấp Ngũ Trưởng, có quyền sử dụng pháp bảo. Kích hoạt Pháp Linh ảo, mở ra hết thảy cấm chế, nhân khí hợp nhất, xác định tu sĩ sử dụng.
- Tích tắc, cảnh cáo! Pháp bảo gốc do nhiều phần hợp lại mà thành, phát hiện tàn khuyết không trọn vẹn, xin hãy truyền đạt mệnh lệnh sửa chữa!
Dư Tắc Thành vô cùng sửng sốt, xem ra đây mới là tác dụng chân chính của pháp bảo này.
Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ, găng tay kia lại nói:
- Tích tắc, cảnh cáo! Pháp bảo gốc do nhiều phần hợp lại mà thành, phát hiện tàn khuyết không trọn vẹn, xin hãy truyền đạt mệnh lệnh sửa chữa!
Sau đó vẫn không ngừng lặp lại, xem ra nếu không chữa trị, nó sẽ nhắc nhở không thôi.
Dư Tắc Thành bèn ra lệnh:
- Được rồi, sửa chữa đi thôi.
Lập tức găng tay nói:
- Chính thức khởi động Pháp Linh ảo, bắt đầu hấp thu nguyên khí, thiết kế lại pháp trận, xác định phù lục phù văn bản thể, xác định pháp thuật hạch tâm, xác định loại hình pháp thuật, bố trí thông đạo nguyên khí, tìm kết phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối...
Sau đó kẹt ở chỗ này, một lúc lâu găng tay cứ lặp đi lặp lại câu này. Trong quá trình này, thình lình đôi giày mà Dư Tắc Thành đang mang, chính là Kim Đăng Chiến Xa dung hợp với Thiên Khung Chiến Ngoa của Dư Tắc Thành cũng phát ra một đạo thần thức:
- Tìm được phần pháp bảo khác, phát hiện chiến xa do con rối Thiên Tu sĩ Tiên Tần sử dụng. Chiến xa khởi động, khôi phục hình thái nguyên thủy, xin hãy rót Pháp Linh ảo vào, chiến xa khôi phục hình thái nguyên thủy, xin hãy rót Pháp Linh ảo vào...
Dư Tắc Thành giật mình kinh hãi, thì ra Kim Đăng Chiến Xa này cũng là pháp bảo Tiên Tần, nói Kim Đăng Chiến Xa do Tề Hằng Công phát minh ra chỉ là gạt người. Bất quá nghĩ lại đây cũng là chuyện bình thường, vốn Xuân Thu Thất Bá nhờ phát hiện ra Di tích Tiên Tần mới có vốn để xưng bá thiên hạ. Nói không chừng Kim Đăng Chiên Xa cũng là do Xuân Thu Thất Bá tìm được bên trong di tích Tiên Tần.
Chuyện này Dư Tắc Thành đã đoán sai, năm xưa tổ tiên của Tề Hằng Công là người chế tạo ra chiến xa Tiên Tần này. Sau Tiên Tần đế quốc sụp đổ, rốt cục không chế tạo ra được Pháp Linh ảo, cho nên hết thảy hệ thống chế tạo bị tê liệt.
Tề Hằng Công thiên phú thông minh, khổ tâm nghiên cứu, rốt cục tìm ra biện pháp thay thế Pháp Linh ảo kia, sau đó chế tạo ra Kim Đăng Chiến Xa, lập tức chinh phục cả thiên hạ.
Vốn năng lực của Kim Đăng Chiến Xa vẫn còn đó, lúc này Pháp Linh ảo của găng tay Tiên Tần bắt đầu tìm kiếm những bộ phận khác của chiến giáp, cho nên kích hoạt Kim Đăng Chiến Xa, hai bên bèn phát sinh kết nối.
Lúc này đạo thần thức thanh âm kia bắt đầu thay đổi:
- Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, chiến xa khôi phục hình thái nguyên thủy, xin hãy rót Pháp Linh ảo vào... Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, chiến xa khôi phục hình thái nguyên thủy, xin hãy rót Pháp Linh ảo vào...
Hai thanh âm này xen kẽ với nhau, thay phiên vang lên. Sở dĩ có hiện tượng kỳ lạ này là vì găng tay muốn đạt được quyền khống chế chiến xa. Nhưng chiến xa này là pháp bảo mà Thiên Tu sĩ Tiên Tần năm xưa mới có thể khống chế, xét về cảnh giới cao hơn găng tay gấp mấy lần, cho nên không chịu nghe theo găng tay chỉ huy.
Mà chiến xa không có Pháp Linh ảo, cho nên không thể phát huy công hiệu của mình, không thể chỉ huy ngược lại găng tay, cho nên mắc kẹt tại chỗ này.
Chiến xa sẽ không nghe theo Pháp Linh ảo của găng tay khống chế, cho nên trước mắt Dư Tắc Thành có hai lựa chọn. Thứ nhất là đóng chiến xa lại, kích hoạt pháp bảo găng tay, thứ hai là đưa Pháp Linh ảo của găng tay sang chiến xa.
Dư Tắc Thành không chút do dự, lập tức ra lệnh cho Pháp Linh ảo của găng tay rót vào trong chiến xa.
- Đây là trang bị áo giáp của con rối Tiên Tần, vì sao lưu lạc tới đây?
Bạch Hà Tích đáp:
- Động phủ Pháp Linh của động phủ Tiên Tần vô cùng khôn khéo tinh minh, bất quá dù thế nào đi nữa, nó cũng không phải là người, chỉ là con rối, không qua được Nhân tộc chúng ta. Nó coi giữ con rối Tiên Tần vô cùng nghiêm ngặt, thế nhưng lại lơi lỏng trong việc quản lý các trang bị chiến giáp, pháp bảo của con rối. Kẻ giữ gìn chiến giáp này lại là bằng hữu của ta, cũng là Thiếu môn chủ của Càn Ma Linh Tôn giáo bị đệ giết chết năm xưa. Tuy rằng y đã bị luyện chế thành con rối phục vụ cho động phủ Pháp Linh, nhưng vẫn còn có linh hồn, vẫn nhận ra ta.
- Lúc chiến giáp này phục vụ cho con rối Tiên Tần làm nhiệm vụ chiến đấu, thường xuyên hư hỏng, y bèn báo với động phủ Pháp Linh rằng không sửa được. Đến lúc tiêu hủy, ta bèn mua lấy với giá thấp, vài món pháp bảo chiến giáp ‘hư hỏng’ như vậy hợp lại với nhau là trở thành một bộ pháp bảo chiến giáp mới có thể sử dụng được.
- Bất quá chúng ta chỉ có thể lấy được pháp bảo chiến giáp cấp Kim Đan mà thôi, không thể động vào pháp bảo chiến giáp cấp Nguyên Anh. Cũng vì cấp bậc của ta còn thấp, chỉ cần kiên trì thêm trăm năm nữa, bất cứ bảo bối gì cũng có thể lấy được, lúc ấy tiền đồ vô hạn.
- Tặng cho đệ thứ này, đây là pháp bảo găng tay trái của con rối Kim Đan Tiên Tần.
Dư Tắc Thành nhìn găng tay của con rối Kim Đan này, chỉ to chừng hai tấc, trông chẳng khác đồ chơi.
Bạch Hà Tích bên cạnh lại nói:
- Đáng tiếc chỉ là trang bị cấp Kim Đan, đáng tiếc không lấy được găng tay phải, nếu có thể kết hợp găng tay phải của con rối Tiên Tần, vậy sẽ hùng mạnh vô cùng. Bất quá găng tay này cũng là pháp bảo vô thượng, đệ trích huyết nhỏ lên nó, sẽ cảm thấy...
Bạch Hà Tích đang định giải thích cách sử dụng găng tay này, đột nhiên có một đạo phi phù truyền âm bay tới:
- Bốn vị Chân Nhân Hàn Nguyệt ở Kim Ngọc lĩnh, Kinh châu tới bái kiến.
Bạch Hà Tích buông tiếng thở dài:
- Tắc Thành, đệ hãy nghỉ ngơi ở đây một lúc, ta ra nghênh đón khách nhân. Đệ quả thật là phúc tinh của Thủy Vân tông ta, đệ không đến cũng không thấy ai đến. Đệ vừa đến, những người khác cũng lục tục kéo đến. Cảm tạ, ta đi trước một bước, sau khi xong chuyện chúng ta sẽ lại hàn huyên.
Dứt lời Bạch Hà Tích chớp động thân hình rời khỏi, đi nghênh đón khách nhân. Bất quá lần này cũng không có tấu tiên nhạc, không có đồng tử xếp hàng nghênh đón.
Chẳng trách Bạch Hà Tích nghe nói có bảy Nguyên Anh Chân Quân sẽ tới đây trợ quyền lại tỏ ra hững hờ như vậy, thì ra y đã sớm có tính toán. Y có thể đưa cho mình găng tay của con rối Tiên Tần. có thể thấy được trong tay y vẫn còn bảo bối, cho nên Bạch Hà Tích mới tỏ ra không sợ như vậy.
Xem ra lần này mình hỗ trợ cho y như vậy cũng không có ý nghĩa gì nhiều, bất quá mình chỉ làm hết sức mà thôi. Mình là bằng hữu với y, dốc hết toàn lực tương trợ, như vậy không thẹn với lòng mình. Chịu ân một giọt phải báo suối nguồn, có thể y không thèm để ý, nhưng mình vẫn phải làm, như vậy mới không thẹn với lương tâm, không thẹn với đất trời. Như vậy mới có thể thông suốt ý niệm, không còn băn khoăn, không có nguy cơ mê muội, thông đạt tiên lộ.
Dư Tắc Thành bắt đầu quan sát găng tay của con rối Tiên Tần này, nhỏ máu tế luyện. Hắn điểm nhẹ một cái, đầu ngón tay không có vết thương mà máu tự chảy ra, nhỏ lên trên pháp bảo găng tay này. Lập tức găng tay phát ra một đạo bạch quang, hóa thành một luồng khí nhẹ bám vào tay Dư Tắc Thành.
Găng tay này bảo vệ cánh tay Dư Tắc Thành từ đầu ngón tay chạy lên đến nách, không có chút cảm giác vướng víu thừa thãi nào, giống như không có. Bất quá Dư Tắc Thành cảm thấy cánh tay mình nhẹ hơn rất nhiều, có thể làm được một vài động tác có yêu cầu cao, tốc độ phóng xuất pháp quyết và sử dụng kiếm quyết nhanh hơn gấp mấy lần.
Dư Tắc Thành vung kiếm chém xuống, chỉ thấy cánh tay nhoáng lên một cái, không ngờ một kiếm chém xuống không làm tổn thương mày may nào. Chuyện này có nghĩa là công kích cấp Kim Đan rất khó làm mình tổn thương, cho dù sử dụng lực Thiên Đạo, cũng chỉ có thể chém ra một vết hằn màu trắng. Chỉ có dốc hết toàn lực họa may có thể phá được phòng ngự của găng tay này, quả thật là hảo bảo bối.
Bất chợt Dư Tắc Thành cảm thấy có chỗ khác thường, chẳng lẽ chỉ đơn giản như vậy thôi sao, linh cảm cho hắn biết vẫn còn thiếu thứ gì đó.
Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, đáng tiếc thế giới Bàn cổ của mình đang tiến hóa, không thể nhờ Lão Thất nghiên cứu giùm. Đúng rồi, mình cũng có quyền, mình là Thống lĩnh Đại nhân của Di tích Tiên Tần ở Thái An phủ, Lư châu. Khi đó mình đổi điểm công trạng đã thăng tiến từ Tiên Tần Thổ Tốt lên Tiên Tần Chiến Binh. Tiên Tần Tinh Nhuệ Tiên Tần Lực Sĩ, cuối cùng thăng tới Tiên Tần Ngũ Trưởng.
Chỉ thiếu bốn tầng nữa là mình có thể thăng lên cấp hai mươi Hằng Sa Nam Tước. Sau đó mình đã thu lấy động phủ Tiên Tần, thật ra cũng chính là hấp thu Lão Thất, bất quá đây chính là cứu trợ cho động phủ Tiên Tần. Nói không chừng chỉ cần thêm một ít điểm công trạng nữa là mình có thể thăng lên cấp hai mươi Hằng Sa Nam Tước...
Dư Tắc Thành vừa nghĩ tới đây, lập tức găng tay kia biến hóa, phát ra vô số hào quang, sau đó truyền ra một đạo thần thức:
- Phát hiện thành viên Tiên Tần, thu lấy nguyên khí, tiến hành giám định... Là Tiên Tần Ngũ Trưởng... không, giám định sai lầm, thành viên này còn có rất nhiều điểm công trạng vẫn chưa tính tới. Xin mời mau mau tới chỗ động phủ Pháp Linh nghiệm chứng thân phận lại lần nữa!
- Hiện tại thành viên này đã trên cấp Ngũ Trưởng, có quyền sử dụng pháp bảo. Kích hoạt Pháp Linh ảo, mở ra hết thảy cấm chế, nhân khí hợp nhất, xác định tu sĩ sử dụng.
- Tích tắc, cảnh cáo! Pháp bảo gốc do nhiều phần hợp lại mà thành, phát hiện tàn khuyết không trọn vẹn, xin hãy truyền đạt mệnh lệnh sửa chữa!
Dư Tắc Thành vô cùng sửng sốt, xem ra đây mới là tác dụng chân chính của pháp bảo này.
Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ, găng tay kia lại nói:
- Tích tắc, cảnh cáo! Pháp bảo gốc do nhiều phần hợp lại mà thành, phát hiện tàn khuyết không trọn vẹn, xin hãy truyền đạt mệnh lệnh sửa chữa!
Sau đó vẫn không ngừng lặp lại, xem ra nếu không chữa trị, nó sẽ nhắc nhở không thôi.
Dư Tắc Thành bèn ra lệnh:
- Được rồi, sửa chữa đi thôi.
Lập tức găng tay nói:
- Chính thức khởi động Pháp Linh ảo, bắt đầu hấp thu nguyên khí, thiết kế lại pháp trận, xác định phù lục phù văn bản thể, xác định pháp thuật hạch tâm, xác định loại hình pháp thuật, bố trí thông đạo nguyên khí, tìm kết phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối...
Sau đó kẹt ở chỗ này, một lúc lâu găng tay cứ lặp đi lặp lại câu này. Trong quá trình này, thình lình đôi giày mà Dư Tắc Thành đang mang, chính là Kim Đăng Chiến Xa dung hợp với Thiên Khung Chiến Ngoa của Dư Tắc Thành cũng phát ra một đạo thần thức:
- Tìm được phần pháp bảo khác, phát hiện chiến xa do con rối Thiên Tu sĩ Tiên Tần sử dụng. Chiến xa khởi động, khôi phục hình thái nguyên thủy, xin hãy rót Pháp Linh ảo vào, chiến xa khôi phục hình thái nguyên thủy, xin hãy rót Pháp Linh ảo vào...
Dư Tắc Thành giật mình kinh hãi, thì ra Kim Đăng Chiến Xa này cũng là pháp bảo Tiên Tần, nói Kim Đăng Chiến Xa do Tề Hằng Công phát minh ra chỉ là gạt người. Bất quá nghĩ lại đây cũng là chuyện bình thường, vốn Xuân Thu Thất Bá nhờ phát hiện ra Di tích Tiên Tần mới có vốn để xưng bá thiên hạ. Nói không chừng Kim Đăng Chiên Xa cũng là do Xuân Thu Thất Bá tìm được bên trong di tích Tiên Tần.
Chuyện này Dư Tắc Thành đã đoán sai, năm xưa tổ tiên của Tề Hằng Công là người chế tạo ra chiến xa Tiên Tần này. Sau Tiên Tần đế quốc sụp đổ, rốt cục không chế tạo ra được Pháp Linh ảo, cho nên hết thảy hệ thống chế tạo bị tê liệt.
Tề Hằng Công thiên phú thông minh, khổ tâm nghiên cứu, rốt cục tìm ra biện pháp thay thế Pháp Linh ảo kia, sau đó chế tạo ra Kim Đăng Chiến Xa, lập tức chinh phục cả thiên hạ.
Vốn năng lực của Kim Đăng Chiến Xa vẫn còn đó, lúc này Pháp Linh ảo của găng tay Tiên Tần bắt đầu tìm kiếm những bộ phận khác của chiến giáp, cho nên kích hoạt Kim Đăng Chiến Xa, hai bên bèn phát sinh kết nối.
Lúc này đạo thần thức thanh âm kia bắt đầu thay đổi:
- Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, chiến xa khôi phục hình thái nguyên thủy, xin hãy rót Pháp Linh ảo vào... Tích tắc, tìm kiếm phần pháp bảo khác tiến hành kết nối... Tích tắc, chiến xa khôi phục hình thái nguyên thủy, xin hãy rót Pháp Linh ảo vào...
Hai thanh âm này xen kẽ với nhau, thay phiên vang lên. Sở dĩ có hiện tượng kỳ lạ này là vì găng tay muốn đạt được quyền khống chế chiến xa. Nhưng chiến xa này là pháp bảo mà Thiên Tu sĩ Tiên Tần năm xưa mới có thể khống chế, xét về cảnh giới cao hơn găng tay gấp mấy lần, cho nên không chịu nghe theo găng tay chỉ huy.
Mà chiến xa không có Pháp Linh ảo, cho nên không thể phát huy công hiệu của mình, không thể chỉ huy ngược lại găng tay, cho nên mắc kẹt tại chỗ này.
Chiến xa sẽ không nghe theo Pháp Linh ảo của găng tay khống chế, cho nên trước mắt Dư Tắc Thành có hai lựa chọn. Thứ nhất là đóng chiến xa lại, kích hoạt pháp bảo găng tay, thứ hai là đưa Pháp Linh ảo của găng tay sang chiến xa.
Dư Tắc Thành không chút do dự, lập tức ra lệnh cho Pháp Linh ảo của găng tay rót vào trong chiến xa.
/1202
|