Trong ba tên này, rõ ràng là Thất Nguyên Chân Quân trước giờ chưa nói tiếng nào có phản ứng nhanh nhất, thực lực hùng mạnh nhất trong ba tên. Bất chợt ánh mắt Ma Chủ Già Lam trở nên xanh biếc, toàn thân bùng lên uy áp vô thượng, trận chiến đã bắt đầu, mục tiêu thứ nhất chính là ngươi.
Ma Chủ Già Lam giáng xuống, trong khoảnh khắc này, một ý niệm hùng mạnh giáng xuống, truyền thẳng vào đầu Cửu Tiêu Chân Quân và Cốc Sơn Chân Quân.
Hai người bọn chúng lập tức biết đây là Ma Chủ Già Lam năm xưa dùng một đòn đánh tan Cực Nguyên Vân Hà tông, vượt qua Thiên kiếp mà không chết, là Thiên Ma Ma Chủ, Chân Nhất Thần Quân. Chỉ trong thoáng chốc, tất cả truyền thuyết về nàng hiện lên trong đầu chúng không sót chi tiết nào. Hơn nữa một ý niệm không thể chống lại, phải chạy trốn ngay tức khắc xuất hiện trong lòng chúng.
Trốn, chỉ có trốn mà thôi...
Cửu Tiêu Chân Quân được xưng là bất động như núi, lên chín tầng mây, có nghĩa là y chỉ cần thoáng động phóng vút lên cao, lập tức có thể bay ra khỏi chín tầng mây, phi hành độn thuật vang danh thiên hạ, cho nên y mới lấy Cửu Tiêu làm danh hiệu.
Nháy mắt Cửu Tiêu Chân Quân hóa thành một đạo thanh quang, chỉ trong thoáng chốc đã bay lên hơn trăm dặm, xông vào tầng mây trắng xóa. Lúc ấy y mới biết mình đã bị lừa, bị Ma Chủ Già Lam mê hoặc, không ngờ đối phương lừa cho ba người tách ra, để nhất nhất tiêu diệt.
Thật ra Ma Chủ Già Lam cũng không quá lợi hại, bằng không sao lại phải dùng tới thủ đoạn lừa gạt như vậy? Rõ ràng là pháp lực của nàng không đủ, chỉ ngang bằng Kim Đan Chân Nhân, thấp hơn mình rất xa. Nàng không thể chống lại ba người mình cùng lúc, cho nên mới phải làm như vậy. Chỉ cần chúng ta liên thủ, nhất định có thể chiến thắng.
Ý nghĩ này nháy mắt choáng hết tâm trí y, khiến cho y quên đi tất cả nguy cơ, nháy mắt bay ngược trở về Thủy Vân tông. Y hoàn toàn không cảm thấy rằng ý niệm này vô cớ xuất hiện trong đầu mình, nhưng lại kiên định như vậy, hoàn toàn ảnh hưởng đến phán đoán của
Lúc này, ý niệm sinh ra trong đầu Cốc Sơn Chân Quân cũng là như vậy, chỉ có ý rút lui. Nháy mắt y mở ra một bức họa, đây là bản mệnh pháp bảo của y, Giang Sơn Xã Tắc Đồ, trong nháy mắt, tiếng thiên địa cộng hưởng vang lên:
- Vạn dặm giang sơn, như tranh như họa.
Trong thanh âm này, y trốn vào trong pháp bảo của mình, người bảo hợp nhất, biến mất vào lòng sông bên dưới, ẩn nấp dưới con sông dài vạn dặm.
Những gì mà Thất Nguyên Chân Quân thấy trước mắt hoàn toàn khác hẳn hai tên đồng bọn. Y chỉ thấy Ma Chủ Già Lam trước mắt xinh đẹp như thiên tiên, kiều diễm vô cùng, nàng không phải đang liều mạng chiến đấu, mà đang nhào tới muốn ôm chầm lấy mình.
Trong mắt Dư Tắc Thành lại thấy Ma Chủ Già Lam sáng ngời hai mắt, lập tức trên thân bay ra năm món pháp bảo khăn, trâm, thoa, dây lưng, vòng. Năm món pháp bảo này phát ra hào quang đủ các màu sắc chiếu xuống. Dưới ánh hào quang, Cửu Tiêu Chân Quân bỏ chạy lên trời, Cốc Sơn Chân Quân chui vào pháp bảo trốn, chỉ có Thất Nguyên Chân Quân đứng nguyên bất động, miệng nở nụ cười ngây ngốc.
Ma Chủ Già Lam sử dụng toàn là pháp lực của Dư Tắc Thành, dùng chân nguyên của Kim Đan Chân Nhân điều khiển pháp thuật. Chẳng lẽ nàng cũng giống như Kiếm Lão Nhân, muốn dạy đồ đệ trong thực chiến ư?
Dưới năm món pháp bảo trấn áp, chỉ thấy trên người Thất Nguyên Chân Quân lóe lên vô số chữ sáng ngời: mê, ảo, si, ngốc, loạn, hôn, túy, ngây.
Tám chữ này lập lòe không ngừng trên thân Thất Nguyên Chân Quân, chợt Dư Tắc Thành cảm nhận được sở dĩ tên này có danh hiệu Thất Nguyên, là vì trên người y có bảy loại nguyên lực, một thể mà bảy niệm, cũng giống như Nhất Tâm Chân Nhân có được kiếm pháp nhất tâm nhiều người. Bất quá bảy niệm đều là một Thất Nguyên Chân Quân, nói cách khác y có thể phân ra làm bảy, chỉ không biết có thể chết đi sống lại bảy lần hay không.
Cho nên muốn chế ngự y cần có tám loại đạo thuật, mỗi loại chế ngự một phân thân ý niệm của y, như vậy mới có thể chế ngự chật chẽ Thất Nguyên Chân Quân giữa không trung, không thể nào chạy trốn, đắm chìm trong trạng thái ngây ngốc.
Thật ra những chuyện này chỉ diễn ra trong khoảnh khắc. Từ lúc Ma Chủ Già Lam từ trên không giáng xuống, đến khi Cửu Tiêu Chân Quân. Cốc Sơn Chân Quân bỏ chạy, đến Thất Nguyên Chân Quân ngây ra tại chỗ, tất cả chỉ có năm lần hô hấp mà thôi.
Lúc này thình lình tám chữ trên người Thất Nguyên Chân Quân biến mất. Đúng vào lúc nguy cơ giáng xuống đầu, đứng bên bờ vực sinh tử, rốt cục y đã phá được thuật mê hoặc của Ma Chủ Già Lam, phóng xuất bản mệnh pháp bảo Thất Nguyên Giải Ách Châu của mình. Nhờ đó đã đánh tan tác tám chữ kia, nhưng chúng không biến mất hoàn toàn, chỉ tập trung lại thành một chữ Sợ duy nhất.
Lập tức Thất Nguyên Chân Quân phát hiện ra mình đang lâm vào hiểm cảnh, sợ hãi vô cùng, chữ Sợ kia như đổ thêm dầu vào lửa, khiến cho y càng thêm kinh hồn khiếp vía. Thất Nguyên Giải Ách Châu kia run lên, lộ ra nhược điểm vô cùng nhỏ bé của nó.
Trong khoảnh khắc này, thân hình Ma Chủ Già Lam đang giáng xuống nháy mắt tăng tốc. Chỉ thấy ngón tay nàng khẽ động, nhẹ nhàng điểm ra, trúng vào nhược điểm của Thất Nguyên Giải Ách Châu kia. Dưới thế lao xuống mạnh mẽ của Ma Chủ Già Lam, trong nháy mắt vạn lực chuyển hóa, biến thành một lực lượng phá hoại khó tả xâm nhập thân thể Thất Nguyên Chân Quân.
Tức thì Thất Nguyên Chân Quân bất động, trúng đòn này của Ma Chủ Già Lam, bảy nguyên lực của y hoàn toàn bị diệt, lập tức không còn hơi thở, táng mạng đương trường.
Ma Chủ Già Lam mỉm cười, đòn giết chết Thất Nguyên Chân Quân này, từ đầu chí cuối nàng chỉ sử dụng chân nguyên lực của Dư Tắc Thành, không vượt qua chân nguyên lực mà Dư Tắc Thành có được chút nào. Nàng muốn cho Dư Tắc Thành biết rằng dù hắn là Kim Đan Chân Nhân, nhưng cũng có thề vượt cấp đánh chết cường giả giống như Thất Nguyên Chân Quân.
Động tác của Ma Chủ Già Lam vô cùng tao nhã, giống như tiên nữ trên trời, hết sức mê người, toát ra khí chất vô cùng cao quý.
Nàng đang truyền thụ pháp thuật cho Dư Tắc Thành, biểu hiện thần uy của mình để thuyết phục Dư Tắc Thành. Chỉ cần Dư Tắc Thành sinh lòng bội phục, Thiên Ma vô hình sẽ lập tức gieo vào lòng hắn hạt giống Thiên Ma. Sau đó hạt giống này sẽ dần dần nảy mầm, trưởng thành, cuối cùng Dư Tắc Thành sẽ hoàn toàn bị nàng thao túng.
Nếu không có kỳ ngộ với Kiếm Lão Nhân, có lẽ Dư Tắc Thành sẽ khâm phục Ma Chủ Già Lam sát đất, như vậy Ma Chủ Già Lam sẽ đạt được mục đích của nàng, cố ý lưu lại hạt giống Thiên Ma trong lòng Dư Tắc Thành, để sau này có thể khống chế hắn.
Nhưng Dư Tắc Thành chỉ mỉm cười, bắt đầu hồi tưởng lại tình cảnh mình gặp được Kiếm Lão Nhân, sau đó truyền lại tất cả tình cảnh này cho Ma Chủ Già Lam. Ma Chủ Già Lam đang hợp thể cùng hắn lập tức biến sắc, rõ ràng là nàng kém xa Kiếm Lão Nhân.
Đạt tới trình độ Kim Đan phá Nguyên Anh như vừa rồi, Ma Chủ Già Lam phải cần tới năm món pháp bảo phụ trợ mới có thể giết chết Thất Nguyên Chân Quân. Hơn nữa thông qua ký ức của Dư Tắc Thành, nàng càng hiểu sâu sắc hơn một ít thần thông chân chính mà Dư Tắc Thành chưa thể hiểu được. Đạo pháp tự thành, hốt nhiên làm tiêu tan thiên địa nhất thể, hạt giống Thiên Ma không đánh mà tự phá, quay lại cắn trả, công kích Ma Chủ Già Lam, khiến cho tim nàng run rẩy.
Lập tức Ma Chủ Già Lam chững lại, lần này là chân chính bị kềm hãm, nháy mắt thế rơi xuống của nàng bị đình chỉ giữa không trung, lơ lừng tại chỗ. Từ cực động vừa rồi nháy mắt hóa thành cực tĩnh mà không thể thi pháp niệm chú, hoàn toàn thuận theo tự nhiên tiến hành chuyển biến đáng sợ.
Lúc này Cửu Tiêu Chân Quân quay lại nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức y hiểu ra mình vừa trúng thuật mê hoặc, lập tức quay đầu tiếp tục điên cuồng chạy trốn.
Ma Chủ Già Lam không chiến đấu với phương thức như vừa rồi nữa, đột ngột Dư Tắc Thành trở thành khán giả, hoàn toàn mất quyền khống chế thân thể. Ma Chủ Già Lam lấy lại quyền khống chế thân thể, lòng nàng đang vô cùng giận dữ, nàng muốn phát tiết. Lúc này nàng không còn ngụy trang như trước, lộ ra nguyên hình, sử dụng Thốn Bộ Thiên Lý trong pháp thuật Súc Địa Thành Thốn của Dư Tắc Thành, đuổi theo Cửu Tiêu Chân Quân.
Cửu Tiêu Chân Quân kêu to một tiếng, thình lình trên người y bạo phát hào quang, nháy mắt xuyên qua không gian, hóa thành lưu quang độn gấp.
Hiện tại Ma Chủ Già Lam đã hoàn toàn nổi giận. Kế hoạch gieo hạt giống Thiên Ma do nàng lập ra, xảo kế ngụy trang nửa ngày trời, vốn nàng cho rằng đã kín kẽ như áo trời, không ngờ bị Dư Tắc Thành phát giác phá tan. Trong lòng nàng bừng bừng lửa giận, diện mạo xanh như chàm đổ, cần phải giết người để phát tiết lửa giận, lại bước ra một bước.
Mỗi bước của nàng vượt qua ngàn dặm, đuổi theo sau Cửu Tiêu Chân Quân. Mỗi lần xuất hiện phía sau y như vậy, thật ra nàng thừa sức giết chết y, nhưng nàng lại không làm, mà là gây ra áp lực không ngừng lên người Cửu Tiêu Chân Quân. Nàng muốn bức Cửu Tiêu Chân Quân phải chạy trốn bán sống bán chết, nàng muốn y chết vì kiệt sức.
Sau bước thứ mười ba, Cửu Tiêu Chân Quân thật sự không bay nổi nữa. Chỉ trong mười lần hô hấp, y đã chạy ra ngoài vạn dặm, lúc này đã như đèn cạn hết dầu, Nguyên Anh lay lắt.
Nháy mắt Ma Chủ Già Lam đã xuất hiện sau lưng y, nở nụ cười âm trầm lạnh lẽo:
- Vì sao ngươi không chạy nữa, chạy đi đâu? Ngươi tưởng mình có thể chạy thoát hay sao?
Cửu Tiêu Chân Quân xoay người lại quát:
- Ma đầu, ta liều mạng cùng ngươi!
Ma Chủ Già Lam chỉ mỉm cười, giơ tay chộp ra một trảo. Trảo này vô hình vô ảnh, nhưng nháy mắt đã móc tim Cửu Tiêu Chân Quân ra, sau đó đưa vào miệng nuốt chửng. Chỉ nghe Cửu Tiêu Chân Quân rên lên một tiếng, lập tức chết đứng giữa không trung. Ma Chủ Già Lam lại vung tay một cái, thu thi thể y lại.
Ma Chủ Già Lam giáng xuống, trong khoảnh khắc này, một ý niệm hùng mạnh giáng xuống, truyền thẳng vào đầu Cửu Tiêu Chân Quân và Cốc Sơn Chân Quân.
Hai người bọn chúng lập tức biết đây là Ma Chủ Già Lam năm xưa dùng một đòn đánh tan Cực Nguyên Vân Hà tông, vượt qua Thiên kiếp mà không chết, là Thiên Ma Ma Chủ, Chân Nhất Thần Quân. Chỉ trong thoáng chốc, tất cả truyền thuyết về nàng hiện lên trong đầu chúng không sót chi tiết nào. Hơn nữa một ý niệm không thể chống lại, phải chạy trốn ngay tức khắc xuất hiện trong lòng chúng.
Trốn, chỉ có trốn mà thôi...
Cửu Tiêu Chân Quân được xưng là bất động như núi, lên chín tầng mây, có nghĩa là y chỉ cần thoáng động phóng vút lên cao, lập tức có thể bay ra khỏi chín tầng mây, phi hành độn thuật vang danh thiên hạ, cho nên y mới lấy Cửu Tiêu làm danh hiệu.
Nháy mắt Cửu Tiêu Chân Quân hóa thành một đạo thanh quang, chỉ trong thoáng chốc đã bay lên hơn trăm dặm, xông vào tầng mây trắng xóa. Lúc ấy y mới biết mình đã bị lừa, bị Ma Chủ Già Lam mê hoặc, không ngờ đối phương lừa cho ba người tách ra, để nhất nhất tiêu diệt.
Thật ra Ma Chủ Già Lam cũng không quá lợi hại, bằng không sao lại phải dùng tới thủ đoạn lừa gạt như vậy? Rõ ràng là pháp lực của nàng không đủ, chỉ ngang bằng Kim Đan Chân Nhân, thấp hơn mình rất xa. Nàng không thể chống lại ba người mình cùng lúc, cho nên mới phải làm như vậy. Chỉ cần chúng ta liên thủ, nhất định có thể chiến thắng.
Ý nghĩ này nháy mắt choáng hết tâm trí y, khiến cho y quên đi tất cả nguy cơ, nháy mắt bay ngược trở về Thủy Vân tông. Y hoàn toàn không cảm thấy rằng ý niệm này vô cớ xuất hiện trong đầu mình, nhưng lại kiên định như vậy, hoàn toàn ảnh hưởng đến phán đoán của
Lúc này, ý niệm sinh ra trong đầu Cốc Sơn Chân Quân cũng là như vậy, chỉ có ý rút lui. Nháy mắt y mở ra một bức họa, đây là bản mệnh pháp bảo của y, Giang Sơn Xã Tắc Đồ, trong nháy mắt, tiếng thiên địa cộng hưởng vang lên:
- Vạn dặm giang sơn, như tranh như họa.
Trong thanh âm này, y trốn vào trong pháp bảo của mình, người bảo hợp nhất, biến mất vào lòng sông bên dưới, ẩn nấp dưới con sông dài vạn dặm.
Những gì mà Thất Nguyên Chân Quân thấy trước mắt hoàn toàn khác hẳn hai tên đồng bọn. Y chỉ thấy Ma Chủ Già Lam trước mắt xinh đẹp như thiên tiên, kiều diễm vô cùng, nàng không phải đang liều mạng chiến đấu, mà đang nhào tới muốn ôm chầm lấy mình.
Trong mắt Dư Tắc Thành lại thấy Ma Chủ Già Lam sáng ngời hai mắt, lập tức trên thân bay ra năm món pháp bảo khăn, trâm, thoa, dây lưng, vòng. Năm món pháp bảo này phát ra hào quang đủ các màu sắc chiếu xuống. Dưới ánh hào quang, Cửu Tiêu Chân Quân bỏ chạy lên trời, Cốc Sơn Chân Quân chui vào pháp bảo trốn, chỉ có Thất Nguyên Chân Quân đứng nguyên bất động, miệng nở nụ cười ngây ngốc.
Ma Chủ Già Lam sử dụng toàn là pháp lực của Dư Tắc Thành, dùng chân nguyên của Kim Đan Chân Nhân điều khiển pháp thuật. Chẳng lẽ nàng cũng giống như Kiếm Lão Nhân, muốn dạy đồ đệ trong thực chiến ư?
Dưới năm món pháp bảo trấn áp, chỉ thấy trên người Thất Nguyên Chân Quân lóe lên vô số chữ sáng ngời: mê, ảo, si, ngốc, loạn, hôn, túy, ngây.
Tám chữ này lập lòe không ngừng trên thân Thất Nguyên Chân Quân, chợt Dư Tắc Thành cảm nhận được sở dĩ tên này có danh hiệu Thất Nguyên, là vì trên người y có bảy loại nguyên lực, một thể mà bảy niệm, cũng giống như Nhất Tâm Chân Nhân có được kiếm pháp nhất tâm nhiều người. Bất quá bảy niệm đều là một Thất Nguyên Chân Quân, nói cách khác y có thể phân ra làm bảy, chỉ không biết có thể chết đi sống lại bảy lần hay không.
Cho nên muốn chế ngự y cần có tám loại đạo thuật, mỗi loại chế ngự một phân thân ý niệm của y, như vậy mới có thể chế ngự chật chẽ Thất Nguyên Chân Quân giữa không trung, không thể nào chạy trốn, đắm chìm trong trạng thái ngây ngốc.
Thật ra những chuyện này chỉ diễn ra trong khoảnh khắc. Từ lúc Ma Chủ Già Lam từ trên không giáng xuống, đến khi Cửu Tiêu Chân Quân. Cốc Sơn Chân Quân bỏ chạy, đến Thất Nguyên Chân Quân ngây ra tại chỗ, tất cả chỉ có năm lần hô hấp mà thôi.
Lúc này thình lình tám chữ trên người Thất Nguyên Chân Quân biến mất. Đúng vào lúc nguy cơ giáng xuống đầu, đứng bên bờ vực sinh tử, rốt cục y đã phá được thuật mê hoặc của Ma Chủ Già Lam, phóng xuất bản mệnh pháp bảo Thất Nguyên Giải Ách Châu của mình. Nhờ đó đã đánh tan tác tám chữ kia, nhưng chúng không biến mất hoàn toàn, chỉ tập trung lại thành một chữ Sợ duy nhất.
Lập tức Thất Nguyên Chân Quân phát hiện ra mình đang lâm vào hiểm cảnh, sợ hãi vô cùng, chữ Sợ kia như đổ thêm dầu vào lửa, khiến cho y càng thêm kinh hồn khiếp vía. Thất Nguyên Giải Ách Châu kia run lên, lộ ra nhược điểm vô cùng nhỏ bé của nó.
Trong khoảnh khắc này, thân hình Ma Chủ Già Lam đang giáng xuống nháy mắt tăng tốc. Chỉ thấy ngón tay nàng khẽ động, nhẹ nhàng điểm ra, trúng vào nhược điểm của Thất Nguyên Giải Ách Châu kia. Dưới thế lao xuống mạnh mẽ của Ma Chủ Già Lam, trong nháy mắt vạn lực chuyển hóa, biến thành một lực lượng phá hoại khó tả xâm nhập thân thể Thất Nguyên Chân Quân.
Tức thì Thất Nguyên Chân Quân bất động, trúng đòn này của Ma Chủ Già Lam, bảy nguyên lực của y hoàn toàn bị diệt, lập tức không còn hơi thở, táng mạng đương trường.
Ma Chủ Già Lam mỉm cười, đòn giết chết Thất Nguyên Chân Quân này, từ đầu chí cuối nàng chỉ sử dụng chân nguyên lực của Dư Tắc Thành, không vượt qua chân nguyên lực mà Dư Tắc Thành có được chút nào. Nàng muốn cho Dư Tắc Thành biết rằng dù hắn là Kim Đan Chân Nhân, nhưng cũng có thề vượt cấp đánh chết cường giả giống như Thất Nguyên Chân Quân.
Động tác của Ma Chủ Già Lam vô cùng tao nhã, giống như tiên nữ trên trời, hết sức mê người, toát ra khí chất vô cùng cao quý.
Nàng đang truyền thụ pháp thuật cho Dư Tắc Thành, biểu hiện thần uy của mình để thuyết phục Dư Tắc Thành. Chỉ cần Dư Tắc Thành sinh lòng bội phục, Thiên Ma vô hình sẽ lập tức gieo vào lòng hắn hạt giống Thiên Ma. Sau đó hạt giống này sẽ dần dần nảy mầm, trưởng thành, cuối cùng Dư Tắc Thành sẽ hoàn toàn bị nàng thao túng.
Nếu không có kỳ ngộ với Kiếm Lão Nhân, có lẽ Dư Tắc Thành sẽ khâm phục Ma Chủ Già Lam sát đất, như vậy Ma Chủ Già Lam sẽ đạt được mục đích của nàng, cố ý lưu lại hạt giống Thiên Ma trong lòng Dư Tắc Thành, để sau này có thể khống chế hắn.
Nhưng Dư Tắc Thành chỉ mỉm cười, bắt đầu hồi tưởng lại tình cảnh mình gặp được Kiếm Lão Nhân, sau đó truyền lại tất cả tình cảnh này cho Ma Chủ Già Lam. Ma Chủ Già Lam đang hợp thể cùng hắn lập tức biến sắc, rõ ràng là nàng kém xa Kiếm Lão Nhân.
Đạt tới trình độ Kim Đan phá Nguyên Anh như vừa rồi, Ma Chủ Già Lam phải cần tới năm món pháp bảo phụ trợ mới có thể giết chết Thất Nguyên Chân Quân. Hơn nữa thông qua ký ức của Dư Tắc Thành, nàng càng hiểu sâu sắc hơn một ít thần thông chân chính mà Dư Tắc Thành chưa thể hiểu được. Đạo pháp tự thành, hốt nhiên làm tiêu tan thiên địa nhất thể, hạt giống Thiên Ma không đánh mà tự phá, quay lại cắn trả, công kích Ma Chủ Già Lam, khiến cho tim nàng run rẩy.
Lập tức Ma Chủ Già Lam chững lại, lần này là chân chính bị kềm hãm, nháy mắt thế rơi xuống của nàng bị đình chỉ giữa không trung, lơ lừng tại chỗ. Từ cực động vừa rồi nháy mắt hóa thành cực tĩnh mà không thể thi pháp niệm chú, hoàn toàn thuận theo tự nhiên tiến hành chuyển biến đáng sợ.
Lúc này Cửu Tiêu Chân Quân quay lại nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức y hiểu ra mình vừa trúng thuật mê hoặc, lập tức quay đầu tiếp tục điên cuồng chạy trốn.
Ma Chủ Già Lam không chiến đấu với phương thức như vừa rồi nữa, đột ngột Dư Tắc Thành trở thành khán giả, hoàn toàn mất quyền khống chế thân thể. Ma Chủ Già Lam lấy lại quyền khống chế thân thể, lòng nàng đang vô cùng giận dữ, nàng muốn phát tiết. Lúc này nàng không còn ngụy trang như trước, lộ ra nguyên hình, sử dụng Thốn Bộ Thiên Lý trong pháp thuật Súc Địa Thành Thốn của Dư Tắc Thành, đuổi theo Cửu Tiêu Chân Quân.
Cửu Tiêu Chân Quân kêu to một tiếng, thình lình trên người y bạo phát hào quang, nháy mắt xuyên qua không gian, hóa thành lưu quang độn gấp.
Hiện tại Ma Chủ Già Lam đã hoàn toàn nổi giận. Kế hoạch gieo hạt giống Thiên Ma do nàng lập ra, xảo kế ngụy trang nửa ngày trời, vốn nàng cho rằng đã kín kẽ như áo trời, không ngờ bị Dư Tắc Thành phát giác phá tan. Trong lòng nàng bừng bừng lửa giận, diện mạo xanh như chàm đổ, cần phải giết người để phát tiết lửa giận, lại bước ra một bước.
Mỗi bước của nàng vượt qua ngàn dặm, đuổi theo sau Cửu Tiêu Chân Quân. Mỗi lần xuất hiện phía sau y như vậy, thật ra nàng thừa sức giết chết y, nhưng nàng lại không làm, mà là gây ra áp lực không ngừng lên người Cửu Tiêu Chân Quân. Nàng muốn bức Cửu Tiêu Chân Quân phải chạy trốn bán sống bán chết, nàng muốn y chết vì kiệt sức.
Sau bước thứ mười ba, Cửu Tiêu Chân Quân thật sự không bay nổi nữa. Chỉ trong mười lần hô hấp, y đã chạy ra ngoài vạn dặm, lúc này đã như đèn cạn hết dầu, Nguyên Anh lay lắt.
Nháy mắt Ma Chủ Già Lam đã xuất hiện sau lưng y, nở nụ cười âm trầm lạnh lẽo:
- Vì sao ngươi không chạy nữa, chạy đi đâu? Ngươi tưởng mình có thể chạy thoát hay sao?
Cửu Tiêu Chân Quân xoay người lại quát:
- Ma đầu, ta liều mạng cùng ngươi!
Ma Chủ Già Lam chỉ mỉm cười, giơ tay chộp ra một trảo. Trảo này vô hình vô ảnh, nhưng nháy mắt đã móc tim Cửu Tiêu Chân Quân ra, sau đó đưa vào miệng nuốt chửng. Chỉ nghe Cửu Tiêu Chân Quân rên lên một tiếng, lập tức chết đứng giữa không trung. Ma Chủ Già Lam lại vung tay một cái, thu thi thể y lại.
/1202
|