Giá trị xuất hiện của ba Chân Nhất Thần Quân trong trận chiến này chính là để cung cấp lực Thiên Đạo, cũng không cần bọn họ phải đích thân xuất thủ.
Thật ra đây cũng là một lời cảnh cáo, biểu hiện lực lượng của động phủ Pháp Linh trước hai lão Chân Nhất Thần Quân. Sau này Cổn Châu khôi phục, hai bên cùng tồn tại trên đại lục Cổn Châu, cho nên hiện tại động phủ Pháp Linh đã bắt đầu tính toán, biểu hiện lực lượng hùng mạnh của mình. Giết ba con Nghiệt Long cấp Chân Long vô cùng đơn giản, nếu muốn diệt Diệu Hóa tông, Xuất Khiếu tông, cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Quả nhiên hai lão Chân Nhất Thần Quân đều chìm trong trầm tư suy nghĩ, bọn lão đã nhìn ra được điểm này.
Lúc này chiến trận con rối đã tách ra một nửa, số con rối này bắt đầu bận rộn công tác trên đảo, còn ‘Bạch Hà Tích’ đưa mọi người trở lại động phủ Tiên Tần.
Lần này đơn giản hơn, động phủ Pháp Linh sử dụng Súc Địa Thành Thốn, Chỉ Xích Thiên Nhai của Dư Tắc Thành, lập tức trở lại phía trên Tây Lĩnh, sau đó tiến vào Di tích Tiên Tần.
Sau khi trở về, tất cả phi kiếm pháp bảo tự động bay về chỗ của chúng, các con rối biến mất, chỉ còn ba người Dư Tắc Thành đứng trong đại điện.
Hai lão Chân Nhất Thần Quân cùng động phủ Pháp Linh thương lượng gì đó một hồi, chỉ thấy hai lão tươi cười rạng rỡ, cáo biệt ‘Ma Chủ Già Lam’. Sau đó bọn lão rời khỏi, mạnh ai nấy trở về môn phái của mình, chuẩn bị đủ các sự tình sau khi đại lục Cổn Châu được khôi phục.
Quá trình khôi phục đại lục cũng không phải một giờ nửa khắc, cần có mười mấy ngày. Dư Tắc Thành tách ra khỏi thân thể Ma Chủ Già Lam, quyết định đổi hết ba ngàn điểm công trạng mình sắp được, sau đó trở lại Thủy Vân tông chờ quan sát quá trình Cổn Châu chấn hưng.
Dư Tắc Thành nhìn động phủ Pháp Linh nói:
- Được rồi, nhiệm vụ đã hoàn thành, mau giao điểm công trạng cho ta, lấy bảo vật ra đây, để ta lựa chọn hai món.
Động phủ Pháp Linh đáp:
- Thật là có lỗi, đại lục Cổn Châu chưa hoàn toàn khôi phục, trước mắt chưa thể ban phát điểm công trạng cho ngài được.
Dư Tắc Thành nói:
- Được rồi, ta hiểu, bất quá ta muốn dùng tài nguyên của mình đổi lấy một ít điểm công trạng, có được chăng?
Động phủ Pháp Linh đáp:
- Tài nguyên đổi điểm công trạng, chuyện này ta có thể ra sức vì ngài vĩnh viễn.
Dư Tắc Thành bắt đầu lấy các loại đặc sản thu gom ở Tam Thiên giới ra, tiến hành trao đổi điểm công trạng.
Đầu tiên hắn lấy Tử La Mộc Sâm mua được ở Tử La giới ra. Lần đó hắn mua được sáu ngàn cân ở Tử La giới, đặc sản của Dư Tắc Thành nhiều như nấm mọc sau mưa, món thứ nhất mang ra trao đổi chính là nó.
Chỉ thấy động phủ Pháp Linh đưa ra bàn ghi chép thẩm định: “Tử La Mộc Sâm là đặc sản Vực Ngoại, thỉnh thoảng ngẫu nhiên xuất hiện trong thời kỳ Tiên Tần đế quốc còn hưng thịnh. Đây là tiên dược họ sâm, không có độc, có thể trực tiếp phục dụng, đa phần dùng làm nguyên liệu chế đan dược. Tử La Mộc Sâm nẩy mầm trong ba trăm năm, thành hình cần bốn trăm năm, sinh ra Khí Linh cần hai ngàn năm.
Trong linh dược này ẩn chứa rất nhiều Tử La Thiên Nguyên, là chân nguyên hệ Mộc kỳ lạ, khó lòng tìm được trên thế giới Thương Khung. Đây là chân nguyên có thuộc tính khác thường ở thế giới Côn Ngô. Tử La Mộc Sâm ngàn năm trở lên, Tử La Thiên Nguyên hệ Mộc sẽ hóa thành Tử La Kim Nguyên, khi đó từ Mộc hóa Kim, sắc vàng sáng chói, quý báu vô cùng.
Tử La Mộc Sâm này là nguyên liệu chủ yếu để luyện chế Trường Sinh đan, Truy Hà Độ Kiếp đan, Thiên Lộ Phụ Anh đan. Có thể pha chế hai mươi bảy loại dược liệu, toàn là đan dược cảnh giới Nguyên Anh, Phản Hư vô cùng quý trọng, có thể kể ra vài loại như Cửu Hoa Thiên Khuynh Hoàn, Phong Thanh Vân Hải đan...
Nguồn gốc, không rõ.
Sâm này từ ba tới bảy trăm năm tuổi, cứ năm mươi cân đổi được một điểm công trạng. Đại thành từ bảy trăm năm tới một ngàn năm, cứ ba mươi cân đổi được một điểm công trạng. Ngàn năm trở lên cần xem cụ thể mới thẩm định được, giá này là giá thông dụng của triều đình Tiên Tần đế quốc.”
Dư Tắc Thành lấy ra trăm cân Tử La Mộc Sâm mà ở Tam Thiên giới hết sức tầm thường, đáng tiếc là tuổi nó không đủ ngàn năm, lập tức đổi được hai điểm công trạng.
Bất quá theo như thẩm định của động phủ Pháp Linh. Vào thời Tiên Tần đế quốc, Tử La Mộc Sâm này vẫn có người lấy ra đổi. Đúng lý ra sau khi Tiên Tần đế quốc diệt vong, Tư Mã Tương Như mới lập ra Tam Thiên giới, nhưng nếu dựa theo ghi chép này, vào thời Tiên Tần đế quốc đã có Tử La Mộc Sâm xuất hiện, xem ra Tam Thiên giới kia cũng chưa chắc là do Tư Mã Tương Như lập nên, mà đã tồn tại từ trước. Tối thiểu vào thời Tiên Tần đã có người lui tới Tử La giới thu được Tử La Mộc Sâm mang về đổi. Chẳng qua khi đó, còn chưa đạt tới quy mô của Tam Thiên giới như bây giờ.
Thay vì suy đoán lung tung như vậy, chẳng bằng tiếp tục thử nghiệm xem sao... Nghĩ vậy, lần này Dư Tắc Thành lấy linh nhục của Tĩnh Tịch giới ra. Chỉ thấy viết: “Linh nhục nhất đẳng, ẩn chứa rất nhiều huyết năng, chưa từng gặp qua. Sau khi tiến hành so sánh định ra giá cả, cứ năm ngàn cân linh nhục có thể đổi được một điểm công trạng.”
Linh nhục của Tĩnh Tịch giới này chưa từng xuất hiện ở Tiên Tần đế quốc.
Dư Tắc Thành lại lấy trúc ảo ảnh của Ảnh Trúc giới tiến hành giám định.
“Tà Nguyệt Huyễn Tâm trúc, đặc sản Vực Ngoại, thỉnh thoảng ngẫu nhiên xuất hiện, là thực vật thuộc loại Huyễn Thần Tâm, có thể tạo ra ích Ma bồ đoàn, khắc chế tâm ma..
Dư Tắc Thành xem thẳng xuống dưới, hắn chỉ chú ý tới giá cả, cuối cùng thấy: “Linh mộc này ngàn năm thành hình, to bằng miệng bát cứ trăm trượng đổi được một điểm công trạng. Đến khi hóa hình tố thể đại thành, cứ trăm trượng đổi được hai điểm công trạng, giá này là giá thông dụng của triều đình Tiên Tần đế quốc.”
Xem ra suy nghĩ của mình là chính xác... Cứ như vậy, Dư Tắc Thành tiếp tục lấy ra các loại đặc sản khác nhau thử nghiệm. Tuy rằng hắn nói với động phủ Pháp Linh rằng mình dùng tài nguyên đổi lấy điểm công trạng, thật ra mục đích chính của hắn là thử giám định, mỗi loại đặc sản hắn chỉ lấy ra một ít tượng trưng mà thôi.
Điểm công trạng này rất đắt, lúc này Dư Tắc Thành mới biết điểm công trạng có giá thế nào.
Sau đó hắn giao đặc sản cho động phủ Pháp Linh. Trong quá trình đổi điểm công trạng này, động phủ Pháp Linh thể hiện rất tỉ mỉ đặc tính, công dụng, xuất xứ... của từng loại đặc sản. Dư Tắc Thành quan sát, ghi chép lại cẩn thận, học tập cách giám định xem những đặc sản này rốt cục có ích lợi cụ thể gì.
Thật ra nhờ tác dụng của Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Dư Tắc Thành cũng có thể giám định được đại khái tác dụng và thành phần của nó. Thế nhưng giám định như vậy chỉ biết được một phần, chỉ biết sử dụng đại khái những đặc sản này. Còn tác dụng đặc thù chuyên sâu, cách sử dụng cụ thể, Dư Tắc Thành không thể giám định được.
Thông qua động phủ Pháp Linh. Dư Tắc Thành đã hiểu biết rõ ràng những đặc sản này có giá trị sử dụng đặc biệt gì, có giá thế nào, hiện tại hắn đã không tới nỗi mờ mịt không biết gì như trước nữa.
Ngoài ra thông qua quá trình trao đổi, tìm hiểu tác dụng của đặc sản này, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của Dư Tắc Thành cũng dần dần thăng tiến, dường như hiện tại nó có thể suy một ra ba, năng lực giám định tăng lên không ít.
Giá trị điểm công trạng quả thật đắt vô cùng, lúc này Dư Tắc Thành thật sự cảm thấy luyến tiếc đặc sản của mình, xem ra không thể lấy đặc sản đổi lấy điểm công trạng được, làm như vậy được không bằng mất.
Giá này thật ra rất công bằng, một thanh phi kiếm cửu giai bất quá chỉ có một ngàn năm trăm điểm công trạng, huống chỉ là những đặc sản này. Lúc này Dư Tắc Thành mới biết trước kia mình lừa lấy được ba vạn điểm công trạng của động phủ Pháp Linh, đáng giá tới mức nào.
Mặc dù động phủ Pháp Linh này đã có tư tưởng, nhưng nó cũng không dám động tay chân trong quá trình trao đổi, lừa gạt Tước gia của Tiên Tần.
Cuối cùng đổi điểm công trạng xong xuôi, lúc này Dư Tắc Thành mới bắt đầu tuồng diễn chính, mục đích chân chính của mình. Hắn lấy phi kiếm cửu giai Thái Hạo Kim ô ra nói:
- Nào, làm phiền ngươi một chút, đổi giùm ta một thanh phi kiếm cửu giai khác.
Thái Hạo Kim ô này Dư Tắc Thành trấn lột của Vương Thư Nguyên, là phi kiếm không dám để lộ ra ngoài. Cho dù hắn có giải thích thế nào, cũng giống như phi xa kia của Thành Lam, không thể nói rõ nguồn gốc. Chẳng bằng đổi một thanh phi kiếm cửu giai khác ở nơi này, lúc ấy có thể ung dung mang ra sử dụng.
Ngoài ra Thái Hạo Kim ô này cũng không hợp tính với Dư Tắc Thành. Kiếm này thuộc hệ Kim Hỏa, dù Dư Tắc Thành nói gì cũng không thấy nó nhúc nhích, cho nên mới mang ra trao đổi.
Lập tức động phủ Pháp Linh nói:
- Được, xin chờ một chút.
Lập tức vô số ảo ảnh của phi kiếm cửu giai xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành, có chừng vài trăm thanh, là những phi kiếm từng sử dụng khi đại chiến Nghiệt Long: Băng Phách Thần Quang kiếm, Cửu Tử Mầu Âm Hồn kiếm, Thái Ất Phân Quang kiếm, Huyền Âm Lục Dương Mê Thần Linh kiếm, Liệt Hỏa Lôi Âm kiếm, Thiên Long Phục Ma kiếm, Lôi Trạch thần kiếm...
Tất cả hiện ra, ánh mắt Dư Tắc Thành thoáng động, nhìn đám phi kiếm này. Thuộc tính, kích thước, tính chất, kiếm tâm, Kiếm Linh... của từng thanh phi kiếm nhất nhất hiện ra tỉ mỉ, bên dưới còn có một ít số liệu. Những số liệu này có hai loại, một loại là màu đỏ, một loại là màu vàng. Màu đỏ là loại phi kiếm cần Dư Tắc Thành bù thêm điểm công trạng mới đổi được, màu vàng là sau khi đổi, Dư Tắc Thành còn được động phủ Pháp Linh bù thêm cho hắn điểm công trạng.
Thật ra đây cũng là một lời cảnh cáo, biểu hiện lực lượng của động phủ Pháp Linh trước hai lão Chân Nhất Thần Quân. Sau này Cổn Châu khôi phục, hai bên cùng tồn tại trên đại lục Cổn Châu, cho nên hiện tại động phủ Pháp Linh đã bắt đầu tính toán, biểu hiện lực lượng hùng mạnh của mình. Giết ba con Nghiệt Long cấp Chân Long vô cùng đơn giản, nếu muốn diệt Diệu Hóa tông, Xuất Khiếu tông, cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Quả nhiên hai lão Chân Nhất Thần Quân đều chìm trong trầm tư suy nghĩ, bọn lão đã nhìn ra được điểm này.
Lúc này chiến trận con rối đã tách ra một nửa, số con rối này bắt đầu bận rộn công tác trên đảo, còn ‘Bạch Hà Tích’ đưa mọi người trở lại động phủ Tiên Tần.
Lần này đơn giản hơn, động phủ Pháp Linh sử dụng Súc Địa Thành Thốn, Chỉ Xích Thiên Nhai của Dư Tắc Thành, lập tức trở lại phía trên Tây Lĩnh, sau đó tiến vào Di tích Tiên Tần.
Sau khi trở về, tất cả phi kiếm pháp bảo tự động bay về chỗ của chúng, các con rối biến mất, chỉ còn ba người Dư Tắc Thành đứng trong đại điện.
Hai lão Chân Nhất Thần Quân cùng động phủ Pháp Linh thương lượng gì đó một hồi, chỉ thấy hai lão tươi cười rạng rỡ, cáo biệt ‘Ma Chủ Già Lam’. Sau đó bọn lão rời khỏi, mạnh ai nấy trở về môn phái của mình, chuẩn bị đủ các sự tình sau khi đại lục Cổn Châu được khôi phục.
Quá trình khôi phục đại lục cũng không phải một giờ nửa khắc, cần có mười mấy ngày. Dư Tắc Thành tách ra khỏi thân thể Ma Chủ Già Lam, quyết định đổi hết ba ngàn điểm công trạng mình sắp được, sau đó trở lại Thủy Vân tông chờ quan sát quá trình Cổn Châu chấn hưng.
Dư Tắc Thành nhìn động phủ Pháp Linh nói:
- Được rồi, nhiệm vụ đã hoàn thành, mau giao điểm công trạng cho ta, lấy bảo vật ra đây, để ta lựa chọn hai món.
Động phủ Pháp Linh đáp:
- Thật là có lỗi, đại lục Cổn Châu chưa hoàn toàn khôi phục, trước mắt chưa thể ban phát điểm công trạng cho ngài được.
Dư Tắc Thành nói:
- Được rồi, ta hiểu, bất quá ta muốn dùng tài nguyên của mình đổi lấy một ít điểm công trạng, có được chăng?
Động phủ Pháp Linh đáp:
- Tài nguyên đổi điểm công trạng, chuyện này ta có thể ra sức vì ngài vĩnh viễn.
Dư Tắc Thành bắt đầu lấy các loại đặc sản thu gom ở Tam Thiên giới ra, tiến hành trao đổi điểm công trạng.
Đầu tiên hắn lấy Tử La Mộc Sâm mua được ở Tử La giới ra. Lần đó hắn mua được sáu ngàn cân ở Tử La giới, đặc sản của Dư Tắc Thành nhiều như nấm mọc sau mưa, món thứ nhất mang ra trao đổi chính là nó.
Chỉ thấy động phủ Pháp Linh đưa ra bàn ghi chép thẩm định: “Tử La Mộc Sâm là đặc sản Vực Ngoại, thỉnh thoảng ngẫu nhiên xuất hiện trong thời kỳ Tiên Tần đế quốc còn hưng thịnh. Đây là tiên dược họ sâm, không có độc, có thể trực tiếp phục dụng, đa phần dùng làm nguyên liệu chế đan dược. Tử La Mộc Sâm nẩy mầm trong ba trăm năm, thành hình cần bốn trăm năm, sinh ra Khí Linh cần hai ngàn năm.
Trong linh dược này ẩn chứa rất nhiều Tử La Thiên Nguyên, là chân nguyên hệ Mộc kỳ lạ, khó lòng tìm được trên thế giới Thương Khung. Đây là chân nguyên có thuộc tính khác thường ở thế giới Côn Ngô. Tử La Mộc Sâm ngàn năm trở lên, Tử La Thiên Nguyên hệ Mộc sẽ hóa thành Tử La Kim Nguyên, khi đó từ Mộc hóa Kim, sắc vàng sáng chói, quý báu vô cùng.
Tử La Mộc Sâm này là nguyên liệu chủ yếu để luyện chế Trường Sinh đan, Truy Hà Độ Kiếp đan, Thiên Lộ Phụ Anh đan. Có thể pha chế hai mươi bảy loại dược liệu, toàn là đan dược cảnh giới Nguyên Anh, Phản Hư vô cùng quý trọng, có thể kể ra vài loại như Cửu Hoa Thiên Khuynh Hoàn, Phong Thanh Vân Hải đan...
Nguồn gốc, không rõ.
Sâm này từ ba tới bảy trăm năm tuổi, cứ năm mươi cân đổi được một điểm công trạng. Đại thành từ bảy trăm năm tới một ngàn năm, cứ ba mươi cân đổi được một điểm công trạng. Ngàn năm trở lên cần xem cụ thể mới thẩm định được, giá này là giá thông dụng của triều đình Tiên Tần đế quốc.”
Dư Tắc Thành lấy ra trăm cân Tử La Mộc Sâm mà ở Tam Thiên giới hết sức tầm thường, đáng tiếc là tuổi nó không đủ ngàn năm, lập tức đổi được hai điểm công trạng.
Bất quá theo như thẩm định của động phủ Pháp Linh. Vào thời Tiên Tần đế quốc, Tử La Mộc Sâm này vẫn có người lấy ra đổi. Đúng lý ra sau khi Tiên Tần đế quốc diệt vong, Tư Mã Tương Như mới lập ra Tam Thiên giới, nhưng nếu dựa theo ghi chép này, vào thời Tiên Tần đế quốc đã có Tử La Mộc Sâm xuất hiện, xem ra Tam Thiên giới kia cũng chưa chắc là do Tư Mã Tương Như lập nên, mà đã tồn tại từ trước. Tối thiểu vào thời Tiên Tần đã có người lui tới Tử La giới thu được Tử La Mộc Sâm mang về đổi. Chẳng qua khi đó, còn chưa đạt tới quy mô của Tam Thiên giới như bây giờ.
Thay vì suy đoán lung tung như vậy, chẳng bằng tiếp tục thử nghiệm xem sao... Nghĩ vậy, lần này Dư Tắc Thành lấy linh nhục của Tĩnh Tịch giới ra. Chỉ thấy viết: “Linh nhục nhất đẳng, ẩn chứa rất nhiều huyết năng, chưa từng gặp qua. Sau khi tiến hành so sánh định ra giá cả, cứ năm ngàn cân linh nhục có thể đổi được một điểm công trạng.”
Linh nhục của Tĩnh Tịch giới này chưa từng xuất hiện ở Tiên Tần đế quốc.
Dư Tắc Thành lại lấy trúc ảo ảnh của Ảnh Trúc giới tiến hành giám định.
“Tà Nguyệt Huyễn Tâm trúc, đặc sản Vực Ngoại, thỉnh thoảng ngẫu nhiên xuất hiện, là thực vật thuộc loại Huyễn Thần Tâm, có thể tạo ra ích Ma bồ đoàn, khắc chế tâm ma..
Dư Tắc Thành xem thẳng xuống dưới, hắn chỉ chú ý tới giá cả, cuối cùng thấy: “Linh mộc này ngàn năm thành hình, to bằng miệng bát cứ trăm trượng đổi được một điểm công trạng. Đến khi hóa hình tố thể đại thành, cứ trăm trượng đổi được hai điểm công trạng, giá này là giá thông dụng của triều đình Tiên Tần đế quốc.”
Xem ra suy nghĩ của mình là chính xác... Cứ như vậy, Dư Tắc Thành tiếp tục lấy ra các loại đặc sản khác nhau thử nghiệm. Tuy rằng hắn nói với động phủ Pháp Linh rằng mình dùng tài nguyên đổi lấy điểm công trạng, thật ra mục đích chính của hắn là thử giám định, mỗi loại đặc sản hắn chỉ lấy ra một ít tượng trưng mà thôi.
Điểm công trạng này rất đắt, lúc này Dư Tắc Thành mới biết điểm công trạng có giá thế nào.
Sau đó hắn giao đặc sản cho động phủ Pháp Linh. Trong quá trình đổi điểm công trạng này, động phủ Pháp Linh thể hiện rất tỉ mỉ đặc tính, công dụng, xuất xứ... của từng loại đặc sản. Dư Tắc Thành quan sát, ghi chép lại cẩn thận, học tập cách giám định xem những đặc sản này rốt cục có ích lợi cụ thể gì.
Thật ra nhờ tác dụng của Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Dư Tắc Thành cũng có thể giám định được đại khái tác dụng và thành phần của nó. Thế nhưng giám định như vậy chỉ biết được một phần, chỉ biết sử dụng đại khái những đặc sản này. Còn tác dụng đặc thù chuyên sâu, cách sử dụng cụ thể, Dư Tắc Thành không thể giám định được.
Thông qua động phủ Pháp Linh. Dư Tắc Thành đã hiểu biết rõ ràng những đặc sản này có giá trị sử dụng đặc biệt gì, có giá thế nào, hiện tại hắn đã không tới nỗi mờ mịt không biết gì như trước nữa.
Ngoài ra thông qua quá trình trao đổi, tìm hiểu tác dụng của đặc sản này, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của Dư Tắc Thành cũng dần dần thăng tiến, dường như hiện tại nó có thể suy một ra ba, năng lực giám định tăng lên không ít.
Giá trị điểm công trạng quả thật đắt vô cùng, lúc này Dư Tắc Thành thật sự cảm thấy luyến tiếc đặc sản của mình, xem ra không thể lấy đặc sản đổi lấy điểm công trạng được, làm như vậy được không bằng mất.
Giá này thật ra rất công bằng, một thanh phi kiếm cửu giai bất quá chỉ có một ngàn năm trăm điểm công trạng, huống chỉ là những đặc sản này. Lúc này Dư Tắc Thành mới biết trước kia mình lừa lấy được ba vạn điểm công trạng của động phủ Pháp Linh, đáng giá tới mức nào.
Mặc dù động phủ Pháp Linh này đã có tư tưởng, nhưng nó cũng không dám động tay chân trong quá trình trao đổi, lừa gạt Tước gia của Tiên Tần.
Cuối cùng đổi điểm công trạng xong xuôi, lúc này Dư Tắc Thành mới bắt đầu tuồng diễn chính, mục đích chân chính của mình. Hắn lấy phi kiếm cửu giai Thái Hạo Kim ô ra nói:
- Nào, làm phiền ngươi một chút, đổi giùm ta một thanh phi kiếm cửu giai khác.
Thái Hạo Kim ô này Dư Tắc Thành trấn lột của Vương Thư Nguyên, là phi kiếm không dám để lộ ra ngoài. Cho dù hắn có giải thích thế nào, cũng giống như phi xa kia của Thành Lam, không thể nói rõ nguồn gốc. Chẳng bằng đổi một thanh phi kiếm cửu giai khác ở nơi này, lúc ấy có thể ung dung mang ra sử dụng.
Ngoài ra Thái Hạo Kim ô này cũng không hợp tính với Dư Tắc Thành. Kiếm này thuộc hệ Kim Hỏa, dù Dư Tắc Thành nói gì cũng không thấy nó nhúc nhích, cho nên mới mang ra trao đổi.
Lập tức động phủ Pháp Linh nói:
- Được, xin chờ một chút.
Lập tức vô số ảo ảnh của phi kiếm cửu giai xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành, có chừng vài trăm thanh, là những phi kiếm từng sử dụng khi đại chiến Nghiệt Long: Băng Phách Thần Quang kiếm, Cửu Tử Mầu Âm Hồn kiếm, Thái Ất Phân Quang kiếm, Huyền Âm Lục Dương Mê Thần Linh kiếm, Liệt Hỏa Lôi Âm kiếm, Thiên Long Phục Ma kiếm, Lôi Trạch thần kiếm...
Tất cả hiện ra, ánh mắt Dư Tắc Thành thoáng động, nhìn đám phi kiếm này. Thuộc tính, kích thước, tính chất, kiếm tâm, Kiếm Linh... của từng thanh phi kiếm nhất nhất hiện ra tỉ mỉ, bên dưới còn có một ít số liệu. Những số liệu này có hai loại, một loại là màu đỏ, một loại là màu vàng. Màu đỏ là loại phi kiếm cần Dư Tắc Thành bù thêm điểm công trạng mới đổi được, màu vàng là sau khi đổi, Dư Tắc Thành còn được động phủ Pháp Linh bù thêm cho hắn điểm công trạng.
/1202
|