Đế Thích Thiên kia cũng không ngăn cản bọn họ tế bái, chỉ mỉm cười nhìn bọn họ.
Năm vị chưởng môn bọn Nam Thiên Chân Quân tế bái như vậy chừng một khắc, nhưng vẫn không có biến hóa gì.
Nam Thiên Chân Quân quay đầu lại nói với Dư Tắc Thành:
- Ôi, tính chuẩn ngàn lần cũng có một lần sơ xuất, đây là trời khiến chúng ta phải chịu diệt vong...
Đế Thích Thiên chợt quát:
- Không cần tế bái nữa làm gì, chỉ tổ vô ích! Bọn chúng thấy ta hạ giới cho nên không dám hạ giới, mưu kế nho nhỏ của ngươi không đáng một xu nào.
- Lên đi, ta sẽ tiêu diệt hậu duệ của Kiếm Lão nhi, khiến cho lão phải hối hận muôn đời.
Nhắc tới Kiếm Lão Nhân, phân thân Đế Thích Thiên này tỏ ra vô cùng oán hận. giữa hai người tất có thù sâu hơn bể.
Đúng lúc này. một pho pháp tượng tổ sư Hiên Viên kiếm phái chợt động, một người từ trong pháp tượng bước ra.
Không trung nổ vang một tiếng sấm, tiên âm cùng vang.
Tiên Nhân hạ giới.
Nam Thiên Chân Quân và tất cả đệ tử năm đại kiếm phái vô cùng vui sướng. Nam Thiên Chân Quân cúi đầu thi lễ:
- Bái kiến Hoằng Tiêu Tổ Sư.
VỊ tổ sư này là Hoằng Tiêu Tổ Sư, phi thăng tổ sư thứ mười bảy, vào bảy ngàn năm trước phi thăng theo Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương. Là cường giã vô thượng năm xưa của Hiên Viên kiếm phái, một bộ Phá Diệt kiếm pháp thiên hạ vô địch.
Bọn Nam Thiên Chân Quân hết sức vui mừng, nhưng Dư Tắc Thành lại chú ý thấy rằng, trên đạo bảo vị Hoằng Tiêu Tổ Sư này có rất nhiều vết kiếm. Đây là dấu vết từng đại chiến qua, không giống như một vị Tiên Nhân hạ giới một chút nào, mà giống như một tu sĩ vừa huyết chiến một hồi, đột phá trùng vây xông ra vậy.
Hoằng Tiêu Tổ Sư bước ra khỏi pháp tượng, nhìn xung quanh thiên địa một vòng, lại nhìn đệ tử năm đại kiếm phái, lên tiếng ngâm nga:
- Sáng sớm sợ kiếm yên, chiều tối sợ kiếm lạnh, năng vung kiếm chỉ người, đừng để thân lười biếng.
Giọng ông không lớn nhưng khiến cho thiên địa phải chấn động, lại có vô số thanh âm cộng hưởng vang lên. nhất thời trong cả không trung như có tiên âm vang lên.
Hoằng Tiêu Tổ Sư bước ra một bước, nhẹ nhàng phiêu hốt. nháy mắt xuất hiện trước mặt Đế Thích Thiên chừng trăm trượng.
Hai người đối diện với nhau, nhìn nhau chăm chú.
Thấy hai người bọn họ, tim Dư Tắc Thành không khỏi đập thình thịch như trống trận. Toàn thân Đế Thích Thiên óng ánh kim quang, Hoằng Tiêu Tổ sư phất phơ phiêu hốt. Nhìn qua một người là cảnh giới Kim Tiên, một người cảnh giới Phi Tiên, giữa hai người chênh lệch tới hai bậc, Dư Tắc Thành chợt cảm thấy trong lòng lạnh toát.
Hoằng Tiêu Tổ Sư nhìn Đế Thích Thiên nói:
- Thì ra là ngươi, Đế Thích Thiên, thì ra ngươi mới là tộc trường tối cao của Tiên tộc, âm thầm đối địch với chúng ta từ bấy lâu nay.
Đế Thích Thiên cười nói:
- Đúng vậy, ta quả thật là tộc trường Tiên tộc, bất quá đó đã là chuyện quá khứ, hiện tại không còn phân chia Tiên tộc Tiên Nhân gì cả.
- Không phải là ta âm thầm, chẳng qua những người ra mặt chống đối với các ngươi đều đã chết.
- Thật không hiểu các ngươi nghĩ thế nào, Tiên Giới là của chúng ta, vì sao lại cho đám phàm nhân như loài trùng kiến này tiến vào Tiên Giới, chia sè Tiên Khí của chúng ta, hưởng thụ thế giới của chúng ta như vậy?
Hoằng Tiêu Tổ Sư nói:
- Thiên địa Đại Đạo, chúng sinh cùng hưởng, chúng sinh bình đẳng.
- Thiên địa này không phải dành cho chỉ các ngươi thôi. Bọn họ có thể vượt qua Thiên kiếp phi thăng, trở thành Tiên Nhân, vì sao không thể hưởng thụ Tiên Giới?
Đế Thích Thiên nói:
- Nói hai chữ Đại Đạo thật dễ nghe, đám Tiên Nhân các ngươi tên nào tên nấy nói chuyện cũng thật dễ nghe, nhưng kẻ đê tiện nhất cũng là các ngươi.
- Hiện tại đang vây công năm Thiên giới của các ngươi toàn là Tiên Nhân của các ngươi phi thăng lên. Tiên tộc chúng ta chỉ cần dùng một ít lợi nho nhỏ hấp dẫn. bọn chúng đã mắc câu.
Hoằng Tiêu Tổ Sư bình thản nói:
- Ta thừa nhận trong số Tiên Nhân quả thật có hạng người bại hoại. Nhưng ta hỏi ngươi, Tiên Nhân của năm đại kiếm phái chúng ta có ai là bại hoại không?
Đế Thích Thiên nói:
- Không có, tuy rằng chúng ta là tử địch nhưng ta vẫn thừa nhận. Tiên Nhân xuất thân từ năm đại kiếm phái các ngươi ai nấy ngay thẳng chính trực, quả thật không ai bại hoại.
- Nhưng chính vì như vậy, các ngươi càng nên bị diệt vong. Các ngươi không biết quyền biến, chỉ biết khư khư với quá khứ, bảo vệ đám phàm nhân như trùng kiến này, cho nên các ngươi càng là tử địch của chúng ta, phải diệt trừ các ngươi trước hết.
Hoằng Tiêu Tổ Sư bật cười ha hà:
- Chỉ là chuồn chuồn lay cột đá mà thôi, nực cười các ngươi không biết tự lượng sức mình, ở Tiên Giới các ngươi không dám thở mạnh, nhìn thấy chúng ta tỏ ra ngoan ngoãn vô cùng, xuống đây lại mạnh miệng như vậy...
Đế Thích Thiên bị châm chọc cũng không tỏ ra tức giận, chậm rãi nói tiếp:
- Đây là chúng ta học được từ đám Tiên Nhân các ngươi. Năm xưa Hiên Viên Hoàng đế của các ngươi chính là như vậy, sau khi phi thăng lên đó tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn. làm một thành viên trong Tiên tộc chúng ta. Rốt cục trở thành Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, lúc ấy mới trở mặt. cướp đi hết thảy của Tiên tộc chúng ta.
- Cho nên chúng ta đã trường thành, biết rằng muốn đánh bại đám Tiên Nhân các ngươi, Tiên tộc chúng ta phải càng đê tiện vô si hơn nữa, như vậy mới có thể đoạt lại Tiên Giới của chúng ta.
Hoằng Tiêu Tổ Sư nói:
- Ngươi nhìn mình mà xem, bại lộ nguyên hình như vậy, chính là tìm chết.
- Ngươi không còn cơ hội, ngươi đã tự để lộ mình, đám hề kia chỉ có thể ngăn cản chúng ta nhất thời. Đợi sau khi chúng ta xử lý xong bọn chúng, khi đó sẽ là lúc Tam Thanh Thiên giới các ngươi hủy diệt.
Đế Thích Thiên nói:
- Vậy thì chưa chắc, sỡ dĩ ta để lộ thân phận của mình, đó là vì Tiên tộc chúng ta sau một thời gian chạy lên không gian thứ nguyên cao hơn tìm kiếm hai vị Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trong ba vị Tiên Đế mất tích đã lâu, là Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên, đã trở lại Tiên Giới?
- Cưu Thần Tử, Yêu Kiếm Hoàng, Hỗn Nguyên Lão Tổ, Kim Liệt Thiên của các ngươi đã rời khỏi Tiên Giới, thăm dò không gian thứ nguyên cao hơn.
- Chỉ còn lại Vương Âm Dương, lấy hai đánh một cũng chưa biết mèo nào cắn mỉu nào. Tất cả Tiên Nhân bị các ngươi ức hiếp cùng đứng lên, năm đại kiếm phái các ngươi không bao giờ có thể hoành hành Tiên Giới.
- Bất quá những chuyện này, một phân thân nho nhỏ như ta không biết rõ. Nhưng ta biết, hôm nay là lúc ngươi phải chết.
- Lúc phân thân thứ nhất của ta cầu viện, bản thể đã phát hiện ra kế hoạch của các ngươi, định lừa chúng ta hiện thân hạ giới tiến hành giết chết.
- Nhưng các ngươi cũng thật sự không ngờ, trong lúc các ngươi điều tra tất cả thế lực Tiên tộc chúng ta, chuẩn bị chu đáo, chúng ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, liên hệ với các Tiên Nhân phi thăng của liên minh Lục Kiếm là Trường Bạch kiếm phái, Thất Hoàng kiếm tông, Nghệ Xạ Khoái kiếm tông, Ngân Hà Tinh kiếm tông, Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, A Đê Bà Nguyên kiếm phái.
- Còn có Thập Đại Ma Môn cùng các Tiên Nhân phi thăng có âm mưu từ trước cùng nhau tập kích Thiên giới của các ngươi, tạo ra chấn động Thời Không, hình thành Thời Không Loạn Lưu. khiến cho các ngươi không thể hạ giới, không thể cứu viện cho đám đệ tử hậu bối.
- Hỗn Nguyên Kim Tiên ngươi có thần thông Thấu Không Việt Giới, cho nên ngươi mới có thể đột phá Thời Không Loạn Lưu hạ giới tới nơi này. Nhưng cũng vì ngươi Thấu Không Việt Giới, xuyên qua Thời Không Loạn Lưu. hao tổn quá nặng nề, chỉ còn lại cảnh giới Phi Tiên, mà ta vẫn còn cảnh giới Kim Tiên.
- Nếu bản thể hai ta gặp nhau, cả hai đều là Hỗn Nguyên Kim Tiên, có lẽ ta không dám đánh với ngươi. Hiện tại cảnh giới của ngươi thấp hơn ta hai bậc, hơn nữa còn là bản thể ở đây. Giết ngươi, ngươi sẽ hoàn toàn chết đi, cho nên ta không thể nào không giết, bằng không ta sẽ có lỗi với bàn thân mình.
Hoằng Tiêu Tổ Sư cười nói:
- Ngươi không biết ở đây là nhân gian hay sao, ở nhân gian. Tiên Nhân như chúng ta chỉ có cảnh giới Phản Hư Chân Nhất, thực lực hai ta tại đây tương đương.
Đế Thích Thiên nói:
- Lý thuyết là như vậy, hai ta thực lực tương đương, nhưng trên người ta có Tiên Khí Kim Tiên, mà ngươi chỉ có Tiên Khí Phi Tiên. Tuy rằng hai ta thực lực tương đương, bất quá Tiên Khí này không thể nào tự sinh ra được.
Hoằng Tiêu Tổ Sư nhìn thoáng qua thiên địa xung quanh, miệng lẩm bẩm:
- Thật ra sau khi ta chết, đọa nhập luân hồi, làm một kiếp người mới, có lẽ cũng là một chuyện tốt.
Vừa dứt lời, lập tức hào quang vạn đạo lóe lên, hai Tiên Nhân lao vào chiến đấu với nhau kịch liệt.
Chỉ trong thoáng chốc, giữa trung tâm chiến trường xuất hiện một quả cầu ánh sáng rất lớn. có chừng ngàn trượng, trong đó Tiên Khí ngưng tụ, vạn pháp tập trung.
Mọi người kinh ngạc nhìn quả cầu ánh sáng này, trong mất bọn họ, quả cầu này đại biểu cho pháp thuật kiếm pháp khác nhau.
Kim Đan Chân Nhân sẽ nhìn thấy pháp thuật kiếm pháp cảnh giới Kim Đan. Nguyên Anh Chân Quân nhìn thấy pháp thuật kiếm pháp cảnh giới Nguyên Anh. Phản Hư Chân Nhất nhìn thấy pháp thuật kiếm pháp cảnh giới Phản Hư.
Mọi người quan sát mài mê, cảm thấy tâm thần sảng khoái, vô số khó khăn trong khi tu luyện lập tức được giải quyết dễ dàng, khiến cho ai nấy quan sát say mê không dứt.
Năm vị chưởng môn bọn Nam Thiên Chân Quân tế bái như vậy chừng một khắc, nhưng vẫn không có biến hóa gì.
Nam Thiên Chân Quân quay đầu lại nói với Dư Tắc Thành:
- Ôi, tính chuẩn ngàn lần cũng có một lần sơ xuất, đây là trời khiến chúng ta phải chịu diệt vong...
Đế Thích Thiên chợt quát:
- Không cần tế bái nữa làm gì, chỉ tổ vô ích! Bọn chúng thấy ta hạ giới cho nên không dám hạ giới, mưu kế nho nhỏ của ngươi không đáng một xu nào.
- Lên đi, ta sẽ tiêu diệt hậu duệ của Kiếm Lão nhi, khiến cho lão phải hối hận muôn đời.
Nhắc tới Kiếm Lão Nhân, phân thân Đế Thích Thiên này tỏ ra vô cùng oán hận. giữa hai người tất có thù sâu hơn bể.
Đúng lúc này. một pho pháp tượng tổ sư Hiên Viên kiếm phái chợt động, một người từ trong pháp tượng bước ra.
Không trung nổ vang một tiếng sấm, tiên âm cùng vang.
Tiên Nhân hạ giới.
Nam Thiên Chân Quân và tất cả đệ tử năm đại kiếm phái vô cùng vui sướng. Nam Thiên Chân Quân cúi đầu thi lễ:
- Bái kiến Hoằng Tiêu Tổ Sư.
VỊ tổ sư này là Hoằng Tiêu Tổ Sư, phi thăng tổ sư thứ mười bảy, vào bảy ngàn năm trước phi thăng theo Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương. Là cường giã vô thượng năm xưa của Hiên Viên kiếm phái, một bộ Phá Diệt kiếm pháp thiên hạ vô địch.
Bọn Nam Thiên Chân Quân hết sức vui mừng, nhưng Dư Tắc Thành lại chú ý thấy rằng, trên đạo bảo vị Hoằng Tiêu Tổ Sư này có rất nhiều vết kiếm. Đây là dấu vết từng đại chiến qua, không giống như một vị Tiên Nhân hạ giới một chút nào, mà giống như một tu sĩ vừa huyết chiến một hồi, đột phá trùng vây xông ra vậy.
Hoằng Tiêu Tổ Sư bước ra khỏi pháp tượng, nhìn xung quanh thiên địa một vòng, lại nhìn đệ tử năm đại kiếm phái, lên tiếng ngâm nga:
- Sáng sớm sợ kiếm yên, chiều tối sợ kiếm lạnh, năng vung kiếm chỉ người, đừng để thân lười biếng.
Giọng ông không lớn nhưng khiến cho thiên địa phải chấn động, lại có vô số thanh âm cộng hưởng vang lên. nhất thời trong cả không trung như có tiên âm vang lên.
Hoằng Tiêu Tổ Sư bước ra một bước, nhẹ nhàng phiêu hốt. nháy mắt xuất hiện trước mặt Đế Thích Thiên chừng trăm trượng.
Hai người đối diện với nhau, nhìn nhau chăm chú.
Thấy hai người bọn họ, tim Dư Tắc Thành không khỏi đập thình thịch như trống trận. Toàn thân Đế Thích Thiên óng ánh kim quang, Hoằng Tiêu Tổ sư phất phơ phiêu hốt. Nhìn qua một người là cảnh giới Kim Tiên, một người cảnh giới Phi Tiên, giữa hai người chênh lệch tới hai bậc, Dư Tắc Thành chợt cảm thấy trong lòng lạnh toát.
Hoằng Tiêu Tổ Sư nhìn Đế Thích Thiên nói:
- Thì ra là ngươi, Đế Thích Thiên, thì ra ngươi mới là tộc trường tối cao của Tiên tộc, âm thầm đối địch với chúng ta từ bấy lâu nay.
Đế Thích Thiên cười nói:
- Đúng vậy, ta quả thật là tộc trường Tiên tộc, bất quá đó đã là chuyện quá khứ, hiện tại không còn phân chia Tiên tộc Tiên Nhân gì cả.
- Không phải là ta âm thầm, chẳng qua những người ra mặt chống đối với các ngươi đều đã chết.
- Thật không hiểu các ngươi nghĩ thế nào, Tiên Giới là của chúng ta, vì sao lại cho đám phàm nhân như loài trùng kiến này tiến vào Tiên Giới, chia sè Tiên Khí của chúng ta, hưởng thụ thế giới của chúng ta như vậy?
Hoằng Tiêu Tổ Sư nói:
- Thiên địa Đại Đạo, chúng sinh cùng hưởng, chúng sinh bình đẳng.
- Thiên địa này không phải dành cho chỉ các ngươi thôi. Bọn họ có thể vượt qua Thiên kiếp phi thăng, trở thành Tiên Nhân, vì sao không thể hưởng thụ Tiên Giới?
Đế Thích Thiên nói:
- Nói hai chữ Đại Đạo thật dễ nghe, đám Tiên Nhân các ngươi tên nào tên nấy nói chuyện cũng thật dễ nghe, nhưng kẻ đê tiện nhất cũng là các ngươi.
- Hiện tại đang vây công năm Thiên giới của các ngươi toàn là Tiên Nhân của các ngươi phi thăng lên. Tiên tộc chúng ta chỉ cần dùng một ít lợi nho nhỏ hấp dẫn. bọn chúng đã mắc câu.
Hoằng Tiêu Tổ Sư bình thản nói:
- Ta thừa nhận trong số Tiên Nhân quả thật có hạng người bại hoại. Nhưng ta hỏi ngươi, Tiên Nhân của năm đại kiếm phái chúng ta có ai là bại hoại không?
Đế Thích Thiên nói:
- Không có, tuy rằng chúng ta là tử địch nhưng ta vẫn thừa nhận. Tiên Nhân xuất thân từ năm đại kiếm phái các ngươi ai nấy ngay thẳng chính trực, quả thật không ai bại hoại.
- Nhưng chính vì như vậy, các ngươi càng nên bị diệt vong. Các ngươi không biết quyền biến, chỉ biết khư khư với quá khứ, bảo vệ đám phàm nhân như trùng kiến này, cho nên các ngươi càng là tử địch của chúng ta, phải diệt trừ các ngươi trước hết.
Hoằng Tiêu Tổ Sư bật cười ha hà:
- Chỉ là chuồn chuồn lay cột đá mà thôi, nực cười các ngươi không biết tự lượng sức mình, ở Tiên Giới các ngươi không dám thở mạnh, nhìn thấy chúng ta tỏ ra ngoan ngoãn vô cùng, xuống đây lại mạnh miệng như vậy...
Đế Thích Thiên bị châm chọc cũng không tỏ ra tức giận, chậm rãi nói tiếp:
- Đây là chúng ta học được từ đám Tiên Nhân các ngươi. Năm xưa Hiên Viên Hoàng đế của các ngươi chính là như vậy, sau khi phi thăng lên đó tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn. làm một thành viên trong Tiên tộc chúng ta. Rốt cục trở thành Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, lúc ấy mới trở mặt. cướp đi hết thảy của Tiên tộc chúng ta.
- Cho nên chúng ta đã trường thành, biết rằng muốn đánh bại đám Tiên Nhân các ngươi, Tiên tộc chúng ta phải càng đê tiện vô si hơn nữa, như vậy mới có thể đoạt lại Tiên Giới của chúng ta.
Hoằng Tiêu Tổ Sư nói:
- Ngươi nhìn mình mà xem, bại lộ nguyên hình như vậy, chính là tìm chết.
- Ngươi không còn cơ hội, ngươi đã tự để lộ mình, đám hề kia chỉ có thể ngăn cản chúng ta nhất thời. Đợi sau khi chúng ta xử lý xong bọn chúng, khi đó sẽ là lúc Tam Thanh Thiên giới các ngươi hủy diệt.
Đế Thích Thiên nói:
- Vậy thì chưa chắc, sỡ dĩ ta để lộ thân phận của mình, đó là vì Tiên tộc chúng ta sau một thời gian chạy lên không gian thứ nguyên cao hơn tìm kiếm hai vị Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trong ba vị Tiên Đế mất tích đã lâu, là Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên, đã trở lại Tiên Giới?
- Cưu Thần Tử, Yêu Kiếm Hoàng, Hỗn Nguyên Lão Tổ, Kim Liệt Thiên của các ngươi đã rời khỏi Tiên Giới, thăm dò không gian thứ nguyên cao hơn.
- Chỉ còn lại Vương Âm Dương, lấy hai đánh một cũng chưa biết mèo nào cắn mỉu nào. Tất cả Tiên Nhân bị các ngươi ức hiếp cùng đứng lên, năm đại kiếm phái các ngươi không bao giờ có thể hoành hành Tiên Giới.
- Bất quá những chuyện này, một phân thân nho nhỏ như ta không biết rõ. Nhưng ta biết, hôm nay là lúc ngươi phải chết.
- Lúc phân thân thứ nhất của ta cầu viện, bản thể đã phát hiện ra kế hoạch của các ngươi, định lừa chúng ta hiện thân hạ giới tiến hành giết chết.
- Nhưng các ngươi cũng thật sự không ngờ, trong lúc các ngươi điều tra tất cả thế lực Tiên tộc chúng ta, chuẩn bị chu đáo, chúng ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, liên hệ với các Tiên Nhân phi thăng của liên minh Lục Kiếm là Trường Bạch kiếm phái, Thất Hoàng kiếm tông, Nghệ Xạ Khoái kiếm tông, Ngân Hà Tinh kiếm tông, Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, A Đê Bà Nguyên kiếm phái.
- Còn có Thập Đại Ma Môn cùng các Tiên Nhân phi thăng có âm mưu từ trước cùng nhau tập kích Thiên giới của các ngươi, tạo ra chấn động Thời Không, hình thành Thời Không Loạn Lưu. khiến cho các ngươi không thể hạ giới, không thể cứu viện cho đám đệ tử hậu bối.
- Hỗn Nguyên Kim Tiên ngươi có thần thông Thấu Không Việt Giới, cho nên ngươi mới có thể đột phá Thời Không Loạn Lưu hạ giới tới nơi này. Nhưng cũng vì ngươi Thấu Không Việt Giới, xuyên qua Thời Không Loạn Lưu. hao tổn quá nặng nề, chỉ còn lại cảnh giới Phi Tiên, mà ta vẫn còn cảnh giới Kim Tiên.
- Nếu bản thể hai ta gặp nhau, cả hai đều là Hỗn Nguyên Kim Tiên, có lẽ ta không dám đánh với ngươi. Hiện tại cảnh giới của ngươi thấp hơn ta hai bậc, hơn nữa còn là bản thể ở đây. Giết ngươi, ngươi sẽ hoàn toàn chết đi, cho nên ta không thể nào không giết, bằng không ta sẽ có lỗi với bàn thân mình.
Hoằng Tiêu Tổ Sư cười nói:
- Ngươi không biết ở đây là nhân gian hay sao, ở nhân gian. Tiên Nhân như chúng ta chỉ có cảnh giới Phản Hư Chân Nhất, thực lực hai ta tại đây tương đương.
Đế Thích Thiên nói:
- Lý thuyết là như vậy, hai ta thực lực tương đương, nhưng trên người ta có Tiên Khí Kim Tiên, mà ngươi chỉ có Tiên Khí Phi Tiên. Tuy rằng hai ta thực lực tương đương, bất quá Tiên Khí này không thể nào tự sinh ra được.
Hoằng Tiêu Tổ Sư nhìn thoáng qua thiên địa xung quanh, miệng lẩm bẩm:
- Thật ra sau khi ta chết, đọa nhập luân hồi, làm một kiếp người mới, có lẽ cũng là một chuyện tốt.
Vừa dứt lời, lập tức hào quang vạn đạo lóe lên, hai Tiên Nhân lao vào chiến đấu với nhau kịch liệt.
Chỉ trong thoáng chốc, giữa trung tâm chiến trường xuất hiện một quả cầu ánh sáng rất lớn. có chừng ngàn trượng, trong đó Tiên Khí ngưng tụ, vạn pháp tập trung.
Mọi người kinh ngạc nhìn quả cầu ánh sáng này, trong mất bọn họ, quả cầu này đại biểu cho pháp thuật kiếm pháp khác nhau.
Kim Đan Chân Nhân sẽ nhìn thấy pháp thuật kiếm pháp cảnh giới Kim Đan. Nguyên Anh Chân Quân nhìn thấy pháp thuật kiếm pháp cảnh giới Nguyên Anh. Phản Hư Chân Nhất nhìn thấy pháp thuật kiếm pháp cảnh giới Phản Hư.
Mọi người quan sát mài mê, cảm thấy tâm thần sảng khoái, vô số khó khăn trong khi tu luyện lập tức được giải quyết dễ dàng, khiến cho ai nấy quan sát say mê không dứt.
/1202
|