Khoảnh khắc khi Côn Cực Tiên xuất hiện, hai mắt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc đột nhiên trợn trừng, hắn nhìn chằm chằm vào Côn Cực Tiên, trong mắt bùng lên vẻ nghi ngờ.
- Đây...Đây là...Không đúng, khí tức không giống, nhưng bộ dạng lại cực giống...
Khi Côn Cực Tiên hóa thành vạn trượng quét về bốn phía thì những âm thanh vun vút vang lên kinh thiên động địa. Tám Thái Cổ Lôi Long bị Côn Cực Tiên quật trúng, những tiếng gầm rống cực kỳ đau đớn điên cuồng từ trong miệng Thái Cổ Lôi Long phát ra. Tất cả Thái Cổ Lôi Long đang muốn phóng lên tấn công thì Vương Lâm vung tay chụp được Côn Cực Tiên, hắn quấn quanh người rồi lập tức quật điên cuồng.
Côn Cực Tiên này Vương Lâm lấy được từ trên Chu Tước Tinh, cây roi này chuyên đánh hồn phách và nguyên thần, từ trước đến nay đều cực kỳ thuận lợi. Dù là tu vi gì, chỉ cần là nguyên thần hoặc hồn phách rời khỏi thân thể thì chẳng còn hy vọng dưới Côn Cực Tiên.
Không thể nào bỏ chạy được.
Ngay cả Thiên Quỷ năm xưa cũng không thể nào ẩn giấu dưới Côn Cực Tiên, hắn giật mình và cuốn lại, toàn thân run rẩy.
Lúc này Vương Lâm chụp được Côn Cực Tiên, những âm thanh vun vút liên tục vang lên không ngớt, tám con Thái Cổ Lôi Long lại gầm rống ngày càng dữ dội. Lúc này Thái Cổ Lôi Long đã không thể nào xông lên, tất cả đều co rút lại rồi quay về phía sau.
Khi liên tục lui về phía sau, thân thể Thái Cổ Lôi Long bị Côn Cực Tiên quật trúng giống như bùng lên ngọn lửa thiêu đốt, xuất hiện dấu hiệu hòa tan.
Tinh thần Vương Lâm chấn động, hắn không cần suy nghĩ nhiều mà tu vi toàn thân điên cuồng tuôn vào trong Côn Cực Tiên. Cây roi này lập tức bùng lên u quang dữ dội, mơ hồ còn có những luồng kim quang bùng lên bao phủ.
Khoảnh khắc khi nhìn thấy kim quang, vẻ mặt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc lại biến đổi dữ dội, trong mắt bùng lên vẻ sợ hãi.
- Kim quang! Đây là kim quang, chẳng lẽ vật này là...Không thể nào, không phải năm xưa cây roi đó đã bị mang đi rồi à? sao lại nằm trong tay hắn, tuyệt đối là không thể.
- Ta cũng muốn xem cây roi mô phỏng này có gì kỳ dị! Thái Cổ Lôi Long, thôn phệ nó cho ta.
Đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc nhìn chằm chằm vào Côn Cực Tiên, hai tay bấm pháp quyết, trong miệng lại phun ra máu tươi. Khi máu tươi bùng ra dung nhập vào trong tám con Thái Cổ Lôi Long thì lập tức làm chúng gào thét càng thêm dữ dội, tất cả không còn lui về phía sau mà điên cuồng phóng lên.
Vương Lâm tiến về phía trước, Côn Cực Tiên trong tay nhanh chóng quật ra cùng tám con Thái Cổ Lôi Long chiến đấu một trận kinh tâm động phách. Lúc này u quang trên thân roi ngày càng ít, những chồ bị tồn hại lập tức được kim quang thay thế.
Một lúc sau, tám con Thái Cổ Lôi Long giống như đã hoàn toàn trở nên điên cuồng, tất cả đều buông tha cho Vương Lâm mà đồng loạt phóng về phía Côn Cực Tiên.
- Thái Cổ Lôi Long, nổ, nổ, nổ!
Vẻ mặt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc cực kỳ dữ tợn, hắn nhìn chằm chằm vào Côn Cực Tiên rồi lập tức rống lên.
Khi lời nói của đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc vang lên, thân thể tám con Thái Cổ Lôi Long lập tức chấn động ầm ầm. Lúc này một con trong số đó lập tức nổ tung, những âm thanh ầm ầm vang lên không thể miêu tả, sấm sét từ trong thân thể vỡ tan lại điên cuông bùng ra tạo thành một luồng gió bão hủy diệt.
Cũng không phải chỉ là một Thái Cổ Lôi Long tự bạo, mà chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn cả tám con Thái Cổ Lôi Long đồng loạt tự bạo. Tám luồng gió bão cất trời rạch đất bùng ra đủ để hủy diệt tất cả sinh linh trong tinh không.
Gió bão xoay chuyển rồi phóng về phía Vương Lâm. Dưới khoảnh khắc nguy hiểm cực độ này, Côn Cực Tiên trong tay Vương Lâm điên cuồng quét ngang, nhưng gió bão quá mạnh làm vang lên những tiếng nổ ầm ầm, lần đấu tiên Côn Cực Tiên xuất hiện dấu hiệu không thể nào chống đỡ được.
Nhưng đúng lúc này trên thân roi lập tức xuất hiện rất nhiều vết nứt, lại có những âm thanh ầm ầm truyền ra, đoạn roi đấu tiên đã tan vỡ ầm ầm.
Toàn thân Vương Lâm đã trở nên máu thịt mơ hồ. Khoảnh khắc này trong lòng đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc mới thầm thờ phào nhẹ nhỏm, hình như thấy Côn Cực Tiên tan vỡ hắn mới phát hiện ra đây không phải là pháp bảo làm cho mình sợ hãi. Lúc này tâm thần lão buông lỏng, sát khí bùng lên, thân thể tiến ra một bước muốn phối hợp với gió bão để hoàn toàn giết chết Vương Lâm.
- Chết cho lão phu!
Đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc mĩm cười cực kỳ ác độc rồi lập tức đến gần, hắn nâng tay phải lên muốn chụp mạnh xuống hư không.
Nhưng khoảnh khắc này đột nhiên có biến đổi kinh thiên.
Vương Lâm đang vùng vẫy trong tám luồng gió bão khủng bố được Thái Cổ Lôi Long tan vỡ tạo thành, thân thể cổ Thần hầu như muốn tan vỡ, nguyên thần run rẩy, xuất hiện dấu hiệu uể oải khi trọng thương.
Hai mắt Vương Lâm đầy tơ máu, hắn thầm than một tiếng, với tu vi của hắn ngày hôm nay không đủ để chiến một trận với Thiên Nhân Đệ Ngũ Suy. Khoảnh khắc này hắn chuẩn bị mở linh phù huyết sắc ra để đi đến bảy trăm vạn thiên địa, nhưng đột nhiên trong mắt hắn lại lóe lên vẻ cực kỳ sợ hãi.
Một luồng kim quang chói mắt lóe lên khi Côn Cực Tiên liên tục tan vỡ, chỉ trong khoảnh khắc đã có hàng loạt luồng kim quang vô tận bùng ra trên thân roi. Trong những luồng kim quang lại chậm rãi bùng ra một luồng khí tức không thể miêu tả. Lúc này gió bão do Thái Cổ Lôi Long tan vỡ tạo ra đột nhiên khựng lại trong luồng khí tức và kim quang bùng ra trên Côn Cực Tiên.
Mà ngay cả những vận chuyển của thiên địa cũng khựng lại giống như được thi triển Định Thân thuật.
Khoảnh khắc này trong thiên địa đã không còn bắt kỳ âm thanh nào, ngay cả sấm sét cũng giống như bị diệt sạch, đã không còn nổ lên vang vọng. Tất cả mọi thứ đều ngừng lại, lúc này chỉ còn luồng khí tức và kim quang đang bùng ra trên Côn Cực Tiên.
Côn Cực Tiên vạn trượng nhanh chóng thu nhỏ lại trong kim quang, thân roi liên tục tan vỡ không một tiếng động, bị xé toạc ra từng mảng làm cho kim quang bùng lên ngày càng nhiều, ngày càng đậm.
Chỉ trong chốc lát, Côn Cực Tiên vạn trượng chỉ còn lại mười trượng, mảnh da cuối cùng trên thân roi cùng bị xé toạc ra. Đúng lúc này, hình dạng của Côn Cực Tiên đột nhiên xuất hiện những biến đổi kinh người.
Lúc này nhìn lại thì Côn Cực Tiên đã không còn là một cây roi, cái này rõ ràng là một luồng hào quang, một luồng kim quang.
Giống như kim quang được một người nào đó rút ra trong thiên địa, sau đó lại dùng thần thông khủng bố để tạo thành một luồng kim quang mười trượng. Một luồng uy áp không thể nào miêu tả đang bùng ra trong kim quang.
Cái Vương Lâm đang cầm trong tay chính là luồng hào quang kim sắc, khoảnh khắc này tâm thần hắn chấn động, trước mắt mê man, hắn mơ hồ sinh ra một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị. Lúc này giống như trong tay Vương Lâm đang nắm chặt vài tỷ hồn phách sinh linh, đám hồn phách và ánh sáng bị một loại thần thông kỳ dị dung hợp vào nhau tạo thành Côn Cực Tiên chuyèn dùng để tấn công nguyên thần và hồn phách.
Trong lúc mơ hồ có một cảm giác minh ngộ chậm rãi bùng lên đầu. Vương Lâm cầm lấy luồng ánh sáng kim sắc mười trượng rồi vung lên quét về bốn phía. Những tiếng nổ ầm ầm vang lên, luồng ánh sáng kim sắc uốn lượn như rắn, nó trực tiếp quét về phía những luồng gió bão đang co rút lại do Thái Cổ Lôi Long tạo thành.
Khoảnh khắc khi luồng ánh sáng kim sắc bùng ra thì lập tức kéo dài ra vô hạn, trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng, vài vạn trượng.
Luồng sáng kim sắc này tràn ra vô hạn, liên tục quét ngang rồi trực tiếp xuyên qua những cơn bão đang bao phủ bốn phía quanh cơ thể Vương Lâm. Những luồng gió bão lập tức run rẩy, những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên vang lên, sau đó lại ầm ầm tan vỡ.
Trong lúc tan vỡ, hồn phách tám con Thái Cổ Lôi Long lập tức huyễn hóa ra, thân thể khổng lồ lập tức chia thành hai phần. Lúc này những tiếng gào thét thê lương vang lên, tất cả Thái Cổ Lôi Long giống như muốn tiêu tán giữa thiên địa, lại một lần nữa biến mất trong năm tháng.
Lúc này trong mắt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc bùng ra vẻ hãi hùng, khoảnh khắc khi luồng ánh sáng kim sắc phóng đến người thì thân thể phóng về phía sau như tên bắn, nhưng hắn vẫn bị ngọn roi quét trúng. Hắn lập tức phun ra máu tươi, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, vẻ mặt tái nhợt rồi thắt thanh nói:
- Đây...Điều này không thể nào, chiếc roi vạn giới phong hồn này năm xưa đã bị mang đi, tuyệt đối không thể nào xuất hiện trong thế gian được.
- Ngươi rốt cuộc là ai, đến từ phưong nào, vì sao lại có pháp bảo của vị thủ lĩnh đám tu sĩ năm xưa đến giúp đỡ lão tổ.
Từ khi đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc giao chiến với Vương Lâm đến bây giờ, lúc này vẻ hoảng sợ của hắn đã đạt đến cực hạn. Trong tâm thần hắn bùng ra vẻ sợ hãi không thể nào miêu tả với Côn Cực Tiên, năm xưa hắn đã từng được nhìn thấy chiếc roi này.
Năm xưa lão tổ vẫn còn, hắn chẳng qua chỉ là một tu sĩ Hóa thần, hắn đã tận mắt nhìn thấy vị thủ lĩnh của đám tu sĩ thần bí cầm cây roi này vung lên làm thiên địa tan vỡ, năm tháng xoay chuyển, tinh không xuất hiện khe nứt, hầu như làm cho càn khôn chuyển dời, trong lúc vô hình cùng xuất hiện bảy trăm vạn thiên địa.
Khi vị đại trưởng lão này đến thì vị tu sĩ kia vung ra roi thứ hai, phá vỡ trời xanh và hư vô, roi này quấn lấy bóng tối trong vô tận, đồng thời cùng cuốn lấy vài sinh linh, đem những sinh linh này đặt vào trong bảy trăm vạn thiên địa, những sinh linh này trở thành nhóm người đầu tiên xuất hiện trên bảy trăm vạn thiên địa.
Vị đại trưởng lão này cũng được nhìn thấy khi tu sĩ kia cuốn ra những sinh linh và phá vỡ hư vô thì lập tức truyền ra một tiếng gầm giận dữ. Lúc đó cùng có một luồng khí tức làm cho ký ức của vị đại trưởng lão lúc đó cảm thấy cực kỳ khủng bố điên cuồng truyền ra từ trong hư vô, trong khí tức kia có một hình bóng lao ra khỏi hư vô.
Nhưng roi thứ ba của tu sĩ thần bí kia lại vung lên làm cho hình bóng khủng bố tan vỡ, ầm ầm tan vỡ.
- Bọn họ đã đi, đã mang theo chiếc roi này đi, vì sao pháp bảo của vị tu sĩ thủ lĩnh năm xưa lại xuất hiện, hơn nữa lại ở trong tay tên này? Chẳng lẽ...Chẳng lẽ đây là ý trời, lão tổ anh linh hiện ra đưa người này đến đây, mang Vạn Giới Phong Hồn Tiên đến cho Thiểm Lôi Tộc của ta?
Trong mắt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc bùng ra vẻ tham lam điên cuồng.
Vương Lâm cùng không có thời gian xem xét tâm tư của vị đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc, lúc này hai mắt hắn bùng ra những luồng sáng kỳ dị, trái tim đập lên thình thịch. Hắn nhìn chằm chằm vào những linh hồn bị chia hai và sắp tiêu tán của Thái Cổ Lôi Long.
- Đây là Thái Cổ Lôi Long, dù chỉ là hồn phách nhưng chính thức là Thái Cổ Lôi Long. Năm xưa ta đã thôn phệ nữa con Thái Cổ Lôi Long nhưng lúc này không thể bỏ lỡ cơ hội được.
Trong mắt Vương Lâm lóe lên hào quang, thấy đám hồn phách kia sắp tiêu tán, nếu tiêu tán thì cả đời này hắn sẽ không còn cơ hội tuyệt vời thế này. Khoảnh khắc này hắn bất chấp tất cả, hắn khép mắt lại nhưng mi tâm lại xuất hiện vòng xoáy, nguyên thần trực tiếp lao ra.
Nguyên thần Thái Cổ Lôi Long Vương Lâm lại nhanh chóng thay đổi trạng thái, hầu như chỉ trong nháy mắt nó đã hóa thành một làn sương mù rồi kéo dài ra không giới hạn.
Năm xưa nguyên thần Vương Lâm thôn phệ nửa con Thái Cổ Lôi Long vì trước đó trên Chu Tước Tinh hắn đã trở thành Thôn Hồn. Hơn nữa Thôn Hồn này có thể thôn phệ tất cả hồn phách và nguyên thần trong thiên địa.
Dù ngày nay Vương Lâm rất ít khi sử dụng nhưng lúc này hắn lại thi triển.
- Nuốt,nuốt, nuốt, nuốt hồn phách của tám con Thái Cổ Lôi Long này, nuốt chúng nó vào thì lực lượng sấm sét của ta sẽ tăng mạnh!
Ý niệm của Vương Lâm điên cuồng bùng ra, nguyên thần cũng theo đó mà động rồi lập tức hóa thành một cái miệng khổng lồ hướng về phía trước hút mạnh. bắt đầu thôn phệ.
Đám linh hồn Thái Cổ Lôi Long sắp tiêu tán lập tức run rẩy, nhưng nháy mắt này đã có một bộ phận bị Vương Lâm thôn phệ.
Khoảnh khắc này nguyên thần Vương Lâm điên cuồng bùng nổ, tia chớp lóe lên ầm ầm bên trong, lực lượng sấm sét chưa từng bao giờ trở nên mạnh mẽ như vậy.
Tình cảnh này hiện lên làm đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc trọn mắt há mồm, hai mắt lồi hẳn ra, bên trong lộ ra vẻ không thể nào tin. Hắn nằm mơ cũng không ngờ Vương Lâm dám nuốt, hơn nữa lại là Thái Cổ Lôi Long.
- Đây...Đây là...Không đúng, khí tức không giống, nhưng bộ dạng lại cực giống...
Khi Côn Cực Tiên hóa thành vạn trượng quét về bốn phía thì những âm thanh vun vút vang lên kinh thiên động địa. Tám Thái Cổ Lôi Long bị Côn Cực Tiên quật trúng, những tiếng gầm rống cực kỳ đau đớn điên cuồng từ trong miệng Thái Cổ Lôi Long phát ra. Tất cả Thái Cổ Lôi Long đang muốn phóng lên tấn công thì Vương Lâm vung tay chụp được Côn Cực Tiên, hắn quấn quanh người rồi lập tức quật điên cuồng.
Côn Cực Tiên này Vương Lâm lấy được từ trên Chu Tước Tinh, cây roi này chuyên đánh hồn phách và nguyên thần, từ trước đến nay đều cực kỳ thuận lợi. Dù là tu vi gì, chỉ cần là nguyên thần hoặc hồn phách rời khỏi thân thể thì chẳng còn hy vọng dưới Côn Cực Tiên.
Không thể nào bỏ chạy được.
Ngay cả Thiên Quỷ năm xưa cũng không thể nào ẩn giấu dưới Côn Cực Tiên, hắn giật mình và cuốn lại, toàn thân run rẩy.
Lúc này Vương Lâm chụp được Côn Cực Tiên, những âm thanh vun vút liên tục vang lên không ngớt, tám con Thái Cổ Lôi Long lại gầm rống ngày càng dữ dội. Lúc này Thái Cổ Lôi Long đã không thể nào xông lên, tất cả đều co rút lại rồi quay về phía sau.
Khi liên tục lui về phía sau, thân thể Thái Cổ Lôi Long bị Côn Cực Tiên quật trúng giống như bùng lên ngọn lửa thiêu đốt, xuất hiện dấu hiệu hòa tan.
Tinh thần Vương Lâm chấn động, hắn không cần suy nghĩ nhiều mà tu vi toàn thân điên cuồng tuôn vào trong Côn Cực Tiên. Cây roi này lập tức bùng lên u quang dữ dội, mơ hồ còn có những luồng kim quang bùng lên bao phủ.
Khoảnh khắc khi nhìn thấy kim quang, vẻ mặt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc lại biến đổi dữ dội, trong mắt bùng lên vẻ sợ hãi.
- Kim quang! Đây là kim quang, chẳng lẽ vật này là...Không thể nào, không phải năm xưa cây roi đó đã bị mang đi rồi à? sao lại nằm trong tay hắn, tuyệt đối là không thể.
- Ta cũng muốn xem cây roi mô phỏng này có gì kỳ dị! Thái Cổ Lôi Long, thôn phệ nó cho ta.
Đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc nhìn chằm chằm vào Côn Cực Tiên, hai tay bấm pháp quyết, trong miệng lại phun ra máu tươi. Khi máu tươi bùng ra dung nhập vào trong tám con Thái Cổ Lôi Long thì lập tức làm chúng gào thét càng thêm dữ dội, tất cả không còn lui về phía sau mà điên cuồng phóng lên.
Vương Lâm tiến về phía trước, Côn Cực Tiên trong tay nhanh chóng quật ra cùng tám con Thái Cổ Lôi Long chiến đấu một trận kinh tâm động phách. Lúc này u quang trên thân roi ngày càng ít, những chồ bị tồn hại lập tức được kim quang thay thế.
Một lúc sau, tám con Thái Cổ Lôi Long giống như đã hoàn toàn trở nên điên cuồng, tất cả đều buông tha cho Vương Lâm mà đồng loạt phóng về phía Côn Cực Tiên.
- Thái Cổ Lôi Long, nổ, nổ, nổ!
Vẻ mặt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc cực kỳ dữ tợn, hắn nhìn chằm chằm vào Côn Cực Tiên rồi lập tức rống lên.
Khi lời nói của đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc vang lên, thân thể tám con Thái Cổ Lôi Long lập tức chấn động ầm ầm. Lúc này một con trong số đó lập tức nổ tung, những âm thanh ầm ầm vang lên không thể miêu tả, sấm sét từ trong thân thể vỡ tan lại điên cuông bùng ra tạo thành một luồng gió bão hủy diệt.
Cũng không phải chỉ là một Thái Cổ Lôi Long tự bạo, mà chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn cả tám con Thái Cổ Lôi Long đồng loạt tự bạo. Tám luồng gió bão cất trời rạch đất bùng ra đủ để hủy diệt tất cả sinh linh trong tinh không.
Gió bão xoay chuyển rồi phóng về phía Vương Lâm. Dưới khoảnh khắc nguy hiểm cực độ này, Côn Cực Tiên trong tay Vương Lâm điên cuồng quét ngang, nhưng gió bão quá mạnh làm vang lên những tiếng nổ ầm ầm, lần đấu tiên Côn Cực Tiên xuất hiện dấu hiệu không thể nào chống đỡ được.
Nhưng đúng lúc này trên thân roi lập tức xuất hiện rất nhiều vết nứt, lại có những âm thanh ầm ầm truyền ra, đoạn roi đấu tiên đã tan vỡ ầm ầm.
Toàn thân Vương Lâm đã trở nên máu thịt mơ hồ. Khoảnh khắc này trong lòng đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc mới thầm thờ phào nhẹ nhỏm, hình như thấy Côn Cực Tiên tan vỡ hắn mới phát hiện ra đây không phải là pháp bảo làm cho mình sợ hãi. Lúc này tâm thần lão buông lỏng, sát khí bùng lên, thân thể tiến ra một bước muốn phối hợp với gió bão để hoàn toàn giết chết Vương Lâm.
- Chết cho lão phu!
Đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc mĩm cười cực kỳ ác độc rồi lập tức đến gần, hắn nâng tay phải lên muốn chụp mạnh xuống hư không.
Nhưng khoảnh khắc này đột nhiên có biến đổi kinh thiên.
Vương Lâm đang vùng vẫy trong tám luồng gió bão khủng bố được Thái Cổ Lôi Long tan vỡ tạo thành, thân thể cổ Thần hầu như muốn tan vỡ, nguyên thần run rẩy, xuất hiện dấu hiệu uể oải khi trọng thương.
Hai mắt Vương Lâm đầy tơ máu, hắn thầm than một tiếng, với tu vi của hắn ngày hôm nay không đủ để chiến một trận với Thiên Nhân Đệ Ngũ Suy. Khoảnh khắc này hắn chuẩn bị mở linh phù huyết sắc ra để đi đến bảy trăm vạn thiên địa, nhưng đột nhiên trong mắt hắn lại lóe lên vẻ cực kỳ sợ hãi.
Một luồng kim quang chói mắt lóe lên khi Côn Cực Tiên liên tục tan vỡ, chỉ trong khoảnh khắc đã có hàng loạt luồng kim quang vô tận bùng ra trên thân roi. Trong những luồng kim quang lại chậm rãi bùng ra một luồng khí tức không thể miêu tả. Lúc này gió bão do Thái Cổ Lôi Long tan vỡ tạo ra đột nhiên khựng lại trong luồng khí tức và kim quang bùng ra trên Côn Cực Tiên.
Mà ngay cả những vận chuyển của thiên địa cũng khựng lại giống như được thi triển Định Thân thuật.
Khoảnh khắc này trong thiên địa đã không còn bắt kỳ âm thanh nào, ngay cả sấm sét cũng giống như bị diệt sạch, đã không còn nổ lên vang vọng. Tất cả mọi thứ đều ngừng lại, lúc này chỉ còn luồng khí tức và kim quang đang bùng ra trên Côn Cực Tiên.
Côn Cực Tiên vạn trượng nhanh chóng thu nhỏ lại trong kim quang, thân roi liên tục tan vỡ không một tiếng động, bị xé toạc ra từng mảng làm cho kim quang bùng lên ngày càng nhiều, ngày càng đậm.
Chỉ trong chốc lát, Côn Cực Tiên vạn trượng chỉ còn lại mười trượng, mảnh da cuối cùng trên thân roi cùng bị xé toạc ra. Đúng lúc này, hình dạng của Côn Cực Tiên đột nhiên xuất hiện những biến đổi kinh người.
Lúc này nhìn lại thì Côn Cực Tiên đã không còn là một cây roi, cái này rõ ràng là một luồng hào quang, một luồng kim quang.
Giống như kim quang được một người nào đó rút ra trong thiên địa, sau đó lại dùng thần thông khủng bố để tạo thành một luồng kim quang mười trượng. Một luồng uy áp không thể nào miêu tả đang bùng ra trong kim quang.
Cái Vương Lâm đang cầm trong tay chính là luồng hào quang kim sắc, khoảnh khắc này tâm thần hắn chấn động, trước mắt mê man, hắn mơ hồ sinh ra một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị. Lúc này giống như trong tay Vương Lâm đang nắm chặt vài tỷ hồn phách sinh linh, đám hồn phách và ánh sáng bị một loại thần thông kỳ dị dung hợp vào nhau tạo thành Côn Cực Tiên chuyèn dùng để tấn công nguyên thần và hồn phách.
Trong lúc mơ hồ có một cảm giác minh ngộ chậm rãi bùng lên đầu. Vương Lâm cầm lấy luồng ánh sáng kim sắc mười trượng rồi vung lên quét về bốn phía. Những tiếng nổ ầm ầm vang lên, luồng ánh sáng kim sắc uốn lượn như rắn, nó trực tiếp quét về phía những luồng gió bão đang co rút lại do Thái Cổ Lôi Long tạo thành.
Khoảnh khắc khi luồng ánh sáng kim sắc bùng ra thì lập tức kéo dài ra vô hạn, trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng, vài vạn trượng.
Luồng sáng kim sắc này tràn ra vô hạn, liên tục quét ngang rồi trực tiếp xuyên qua những cơn bão đang bao phủ bốn phía quanh cơ thể Vương Lâm. Những luồng gió bão lập tức run rẩy, những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên vang lên, sau đó lại ầm ầm tan vỡ.
Trong lúc tan vỡ, hồn phách tám con Thái Cổ Lôi Long lập tức huyễn hóa ra, thân thể khổng lồ lập tức chia thành hai phần. Lúc này những tiếng gào thét thê lương vang lên, tất cả Thái Cổ Lôi Long giống như muốn tiêu tán giữa thiên địa, lại một lần nữa biến mất trong năm tháng.
Lúc này trong mắt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc bùng ra vẻ hãi hùng, khoảnh khắc khi luồng ánh sáng kim sắc phóng đến người thì thân thể phóng về phía sau như tên bắn, nhưng hắn vẫn bị ngọn roi quét trúng. Hắn lập tức phun ra máu tươi, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, vẻ mặt tái nhợt rồi thắt thanh nói:
- Đây...Điều này không thể nào, chiếc roi vạn giới phong hồn này năm xưa đã bị mang đi, tuyệt đối không thể nào xuất hiện trong thế gian được.
- Ngươi rốt cuộc là ai, đến từ phưong nào, vì sao lại có pháp bảo của vị thủ lĩnh đám tu sĩ năm xưa đến giúp đỡ lão tổ.
Từ khi đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc giao chiến với Vương Lâm đến bây giờ, lúc này vẻ hoảng sợ của hắn đã đạt đến cực hạn. Trong tâm thần hắn bùng ra vẻ sợ hãi không thể nào miêu tả với Côn Cực Tiên, năm xưa hắn đã từng được nhìn thấy chiếc roi này.
Năm xưa lão tổ vẫn còn, hắn chẳng qua chỉ là một tu sĩ Hóa thần, hắn đã tận mắt nhìn thấy vị thủ lĩnh của đám tu sĩ thần bí cầm cây roi này vung lên làm thiên địa tan vỡ, năm tháng xoay chuyển, tinh không xuất hiện khe nứt, hầu như làm cho càn khôn chuyển dời, trong lúc vô hình cùng xuất hiện bảy trăm vạn thiên địa.
Khi vị đại trưởng lão này đến thì vị tu sĩ kia vung ra roi thứ hai, phá vỡ trời xanh và hư vô, roi này quấn lấy bóng tối trong vô tận, đồng thời cùng cuốn lấy vài sinh linh, đem những sinh linh này đặt vào trong bảy trăm vạn thiên địa, những sinh linh này trở thành nhóm người đầu tiên xuất hiện trên bảy trăm vạn thiên địa.
Vị đại trưởng lão này cũng được nhìn thấy khi tu sĩ kia cuốn ra những sinh linh và phá vỡ hư vô thì lập tức truyền ra một tiếng gầm giận dữ. Lúc đó cùng có một luồng khí tức làm cho ký ức của vị đại trưởng lão lúc đó cảm thấy cực kỳ khủng bố điên cuồng truyền ra từ trong hư vô, trong khí tức kia có một hình bóng lao ra khỏi hư vô.
Nhưng roi thứ ba của tu sĩ thần bí kia lại vung lên làm cho hình bóng khủng bố tan vỡ, ầm ầm tan vỡ.
- Bọn họ đã đi, đã mang theo chiếc roi này đi, vì sao pháp bảo của vị tu sĩ thủ lĩnh năm xưa lại xuất hiện, hơn nữa lại ở trong tay tên này? Chẳng lẽ...Chẳng lẽ đây là ý trời, lão tổ anh linh hiện ra đưa người này đến đây, mang Vạn Giới Phong Hồn Tiên đến cho Thiểm Lôi Tộc của ta?
Trong mắt đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc bùng ra vẻ tham lam điên cuồng.
Vương Lâm cùng không có thời gian xem xét tâm tư của vị đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc, lúc này hai mắt hắn bùng ra những luồng sáng kỳ dị, trái tim đập lên thình thịch. Hắn nhìn chằm chằm vào những linh hồn bị chia hai và sắp tiêu tán của Thái Cổ Lôi Long.
- Đây là Thái Cổ Lôi Long, dù chỉ là hồn phách nhưng chính thức là Thái Cổ Lôi Long. Năm xưa ta đã thôn phệ nữa con Thái Cổ Lôi Long nhưng lúc này không thể bỏ lỡ cơ hội được.
Trong mắt Vương Lâm lóe lên hào quang, thấy đám hồn phách kia sắp tiêu tán, nếu tiêu tán thì cả đời này hắn sẽ không còn cơ hội tuyệt vời thế này. Khoảnh khắc này hắn bất chấp tất cả, hắn khép mắt lại nhưng mi tâm lại xuất hiện vòng xoáy, nguyên thần trực tiếp lao ra.
Nguyên thần Thái Cổ Lôi Long Vương Lâm lại nhanh chóng thay đổi trạng thái, hầu như chỉ trong nháy mắt nó đã hóa thành một làn sương mù rồi kéo dài ra không giới hạn.
Năm xưa nguyên thần Vương Lâm thôn phệ nửa con Thái Cổ Lôi Long vì trước đó trên Chu Tước Tinh hắn đã trở thành Thôn Hồn. Hơn nữa Thôn Hồn này có thể thôn phệ tất cả hồn phách và nguyên thần trong thiên địa.
Dù ngày nay Vương Lâm rất ít khi sử dụng nhưng lúc này hắn lại thi triển.
- Nuốt,nuốt, nuốt, nuốt hồn phách của tám con Thái Cổ Lôi Long này, nuốt chúng nó vào thì lực lượng sấm sét của ta sẽ tăng mạnh!
Ý niệm của Vương Lâm điên cuồng bùng ra, nguyên thần cũng theo đó mà động rồi lập tức hóa thành một cái miệng khổng lồ hướng về phía trước hút mạnh. bắt đầu thôn phệ.
Đám linh hồn Thái Cổ Lôi Long sắp tiêu tán lập tức run rẩy, nhưng nháy mắt này đã có một bộ phận bị Vương Lâm thôn phệ.
Khoảnh khắc này nguyên thần Vương Lâm điên cuồng bùng nổ, tia chớp lóe lên ầm ầm bên trong, lực lượng sấm sét chưa từng bao giờ trở nên mạnh mẽ như vậy.
Tình cảnh này hiện lên làm đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc trọn mắt há mồm, hai mắt lồi hẳn ra, bên trong lộ ra vẻ không thể nào tin. Hắn nằm mơ cũng không ngờ Vương Lâm dám nuốt, hơn nữa lại là Thái Cổ Lôi Long.
/2085
|