Phủ mang lóe lên trong tinh không, dường như khiến không gian như bị chia đôi. Tiếng chấn động ầm vang kịch liệt nồi lên, lấn lướt hoàn toàn tiếng động bốn xung quanh, cũng chấn động trái tim của vô tận tu sĩ giới ngoại xâm lấn.
Dường như trong thời khắc này, hết thảy tồn tại trong tinh không, hết thảy chuyển động, toàn bộ đều bị lưỡi Khai Thiên Phủ này hấp dẫn. Giống như tinh không đã tiêu tán, hư vô mờ mịt chỉ còn có một phủ ảnh khổng lồ!
Phía trước Vân Lạc đại ti giờ phút này còn không ít tu sĩ chưa kịp lùi lại, thần sắc kinh hãi. Phía trước họ, phủ mang bao trùm cả tinh không vô tận ầm ầm đánh tới.
Tu sĩ đứng trước là một nam tử trung niên giới ngoại mặc hắc y. Hắn chỉ kịp giơ song chưởng lên đỡ trước người, hai tay còn đang bắt ấn, theo tiềm thức muốn chống cự nhưng phủ mang lóe lên đã trực tiếp xuyên thấu cơ thể hắn.
Trên mi tâm của nam tử trung niên này liền xuất hiện một vệt máu, kéo dài ra suốt toàn thân hắn, quần áo bên ngoài thân thể từ trước ngực cũng phát ra một loạt tiếng xé rách chói tai, xuất hiện một khe hở. Trên khuôn mặt người này còn đầy vẻ hoảng sợ, máu tươi phun ra từ cái khe trên thân thể hắn.
Phía sau nam tử trung niên này còn có mấy chục tu sĩ, lúc này dường như bị thi triển Định thân thuật, trong nháy mắt khi phủ mang lóe lên, thân thể cả đám người này run rẩy, dừng lại giữa không trung. Lưỡi búa lóe lên, lập tức cắt đôi thân thể họ.
Không thể hình dung nối tốc độ của lưỡi búa này, tiếng gào thét còn chưa tiêu tán thì mấy chục tu sĩ phía sau, mấy trăm, gần ngàn tu sĩ bảo vệ Vân Lạc đại ti chỉ thấy mắt hoa lên một cái liền không còn thấy gì rõ ràng nữa. Thân thể bọn họ trong tiếng gào thét của Lưỡi búa lập tức tan
nát!
Sau bọn họ, mấy ngàn tu sĩ vẫn còn giữ nguyên động tác không thể nhúc nhích. Cho tới khi ánh sáng của lưỡi búa lóe lên như lưu tinh lao qua thì trên mi tâm của đám người mới xuất hiện vệt máu, đồng loạt sụp đổ mà chết.
Giống như không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn cản nổi phủ mang đánh tới, xuyên thấu tất cả tu sĩ chặn ớ phía trước. Trong nháy mắt thân thể họ bị xé rách, phủ mang đã đánh sát tới Vân Lạc đại ti sắc mặt đang trắng bệch.
Một cảm giác bất lực cực kỳ hiếm thấy ngay lập tức tràn ngập tâm thần Vân Lạc đại ti. Đồng tử trong hai mắt nàng giờ phút này đã bị thay thế bởi phủ ảnh bao trùm trời đất. Giống như thiên địa lúc này hoàn toàn biến mất, Chỉ còn lại một lưỡi phủ sát nhân này!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Phủ ảnh lập tức tới gần. Vân Lạc đại ti chỉ kịp cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, xuất hiện trước mặt hóa thành một huyết thuẫn bằng bàn tay.
Huyết thuẫn này hình bát giác, bên ngoài có vô số ký hiệu rất nhỏ, không ngừng lóe lên. Đồng thời với sự xuất hiện của huyết thuẫn này, lưỡi Khai Thiên Phủ như cầu vồng kia ầm ầm đánh thẳng vào nó.
Một tiếng chấn động vang dội tinh không bỗng nhiên nổi lên vọng khắp tám phương. Huyết thuẫn nọ giống như đậu hủ của phàm nhân, yếu ớt không chịu nổi một kích! Ký hiệu bên ngoài nó nhanh chóng biến hóa, tạo thành một tấm lưới tinh tế, định ngăn cản phủ mang!
Nhưng trong tiếng ầm vang, tấm lưới tinh mịn kia không có chút tác dụng nào, bị Khai Thiên Phủ trực tiếp chém nát, sau đó đánh thẳng vào huyết thuẫn. Huyết thuẫn kia kêu rắc một tiếng liền vỡ vụn, phủ quang xuyên thấu qua liền mang theo khí thế như muốn phá tan tinh không đánh tới Vân Lạc đại ti. Trong lúc nàng không căn bản không có nửa điểm khả năng khản kháng, chém thẳng qua thân thể mềm mại.
Phủ mang xuyên qua thân thể của Vân Lạc đại ti, hướng về phía tinh không ầm ầm lao đi, rơi
vào trong Phong Giới Đại Trận, xé ra một cái khe, khiến toàn bộ Phong Giới Đại Trận chấn động!
Hết thảy mọi chuyện nói thì chậm rãi như vậy nhưng trên thực tế lại xảy ra trong nháy mắt. Cho tới khi Phong Giới Đại Trận chấn động, Vân Lạc đại ti phun ra một ngụm máu đỏ tươi, cả thân thể từ một phân làm hai, bịch một tiếng, không ngờ chia làm hai nửa của một con búp bê vải rơi về hai phía.
Bất ngờ chính là con búp bê vải này giống như thứ đồ chơi của trẻ con phàm gian vậy. Con búp bê vải này có mắt có mũi, thoạt nhìn cũng giống như Vân Lạc đại ti vậy!
-Không ngờ lại chỉ là một cái phân thân!
Vương Lâm cất bước, bất ngờ đi tới chỗ Vân Lạc đại ti, ánh mắt lộ ra sát khí điên cuồng, nhìn chằm chằm vào con búp bê vải, tay trái vung lên, lập tức ngọn lửa liền hung hãn thiêu đốt, trực tiếp thiêu cháy con búp bê.
-Dù là phân thân nhưng ta Cũng có thể tìm ra bổn tôn của ngươi!
Vân Lạc đại ti kia đã khiến Vương Lâm muốn giết chết, cơ hồ ngay trong nháy mắt khi phát hiện ra đối phương không phải là bổn tôn, tay trái Vương Lâm đã bắt quyết điểm một chỉ. Ầm một tiếng, hai nửa con búp bê vải kia đang bị thiêu đốt liền tan nát.
Nhưng trong nháy mắt khi nó tan nát, có hai tia tơ nhỏ bị thần thông của Vương Lâm rút ra, lần lượt cuộn lại, giống như là hai con rắn chuyển động, trong nháy mắt hình thành một dòng xoáy!
-Lấy hồn chi dẫn, thông!
Trong một tiếng gầm nhẹ, dòng xoáy do hai tia tơ tằm trước người Vương Lâm liền hình thành một hắc động. Hắc động không ngừng xoay tròn, bên trong lộ ra màu đen kịt, không biết là thông tới nơi nào.
Nhưng ngay trong nháy mắt khi hắc động xuất hiện, lôi đồ trong mắt Vương Lâm lóe lên.
Trong chín luồng lôi điện nương theo, Cực Cảnh mà Vương Lâm đã đạt được liền trực tiếp hóa thành một tia chớp màu đỏ, từ trong mắt phải Vương Lâm nhanh chóng lao ra.
Cùng lúc đó, sau khi Cực Cảnh xuất hiện, hóa bổn nguyên liền dung nhập vào trong lôi đình, lôi hóa lần lượt thay đổi mà lao đi!
Bên trong Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại, tại một trong tam đại cấm địa của Trường Tôn hội. Nơi này là một cái khe không gian trong tinh không, chính là nơi được tổ tiên của Vân Lạc đại ti truyền thừa xuống, là thánh địa truyền thừa đời đời!
Trên một hòn đảo trong lòng một hồ nước trong suốt, Vân Lạc đại ti đang ngồi khoanh chân, quần áo trắng phau, tóc đen phủ xuống bờ vai. Lúc này sắc mặt nàng tái nhợt, hai mắt nhằm nghiền. Trong nháy mắt khi phân thân của nàng bị Vương Lâm giết chết, thân thể Vân Lạc đại ti chấn động, phun ra một ngụm máu tươi!
Máu tươi kia hóa thành huyết vụ, lan tỏa ra, có vài giọt rơi xuống y phục trắng phau của nàng, trông vô cùng nổi bật.
Nàng mở hai mắt, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ. Nhưng đột nhiên khuôn mặt nàng lại biến đổi, ngẩng phắt đầu lên. Chỉ thấy trên bầu trời của hòn đảo nhỏ bỗng nhiên xuất hiện một hắc động đen kịt biến ảo ra! cũng trong nháy mắt khi hắc động này xuất hiện một tiếng sấm sét kinh thiên ầm ầm vang lên!
Một tia sét màu đỏ, vừa mới xuất hiện liền lập tức nhuộm đỏ cả bầu trời thành màu máu, trong tiếng ầm vang liền điên cuồng đánh thẳng vào hòn đảo mà Vân Lạc đại ti đang ngồi!
Tia chớp màu đỏ này trong lúc giáng xuống càng ngày càng trở nên khổng lồ, hầu như chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một cột sét cả trăm trượng, từ xa nhìn lại giống như là sấm sét diệt thế cho thiên địa giận dữ giáng xuống, muốn đem hết thảy hòn đảo này tiêu diệt toàn bộ!
Một luồng uy áp của Cực Cảnh từ bên trong tia chớp màu đỏ này khuếch tán ra. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên từ bên trong cột sét, nó đã giáng thẳng lên hòn
đảo nhỏ.
Cả hòn đảo ầm ầm chấn động!
Sau sấm sét là ngọn lửa vô tận bao phủ đất trời tràn tới, phủ khắp cả đảo nhỏ. Từ xa nhìn lại, biển lửa bốc cháy khiến cả nước hồ bốn phía cũng bị biển lửa này thiêu đốt tiêu tán, hóa thành một lượng lớn hơi nước bốc lên không trung.
Lôi hóa lần lượt đan xen nhau, khiến đảo nhỏ chấn động kịch liệt, giống như bị một cây búa khổng lồ nện xuống, trong tiếng ầm ầm liền chia năm xẻ bảy, hoàn toàn sụp đổ. Vô số đá vụn bắn tung về bốn phương tám hướng!
-Tam tượng thiên lôi giáng xuống....tứ tượng biển lửa thiêu đốt....ngũ tượng đảo nhỏ phân ly...
Vân Lạc đại ti ngồi khoanh chân ở trung tâm của đảo nhỏ, lầu các phía sau tỏa ra một luồng
sáng nhu hòa bao phủ lấy nàng. Trong ánh sáng này, nàng lại phun một ngụm máu tươi, sắc mặt xám như tro tàn, khổ sở nhìn bầu trời.
-Quẻ tượng của tổ tiên đã thành ngũ tượng!
Đúng lúc này thì lôi đình Cực Cảnh trong biển lửa thiêu đốt, sau khi đảo nhỏ sụp đổ liền từ bốn phương tám hướng cấp tốc lao tới, đánh thẳng về phía Vân Lạc đại ti. Cảnh tượng này giống như vô số huyết xà chuyển động, trông rất kinh người.
Những tia chớp dày đặc như rắn, nhanh chóng co cụm lại, gầm như trong nháy mắt đã bao phủ tầng ánh sáng nhu hòa của Vân Lạc đại ti. Tiếng ầm vang lại nổi lên, Cực Cảnh va chạm với tầng ánh sáng nhu hòa.
Tầng ánh sáng nhu hòa kia chợt vặn vẹo, bị đè nén vào phía trong, cuối cùng chỉ còn có thể bao quanh ngoài thân thể Vân Lạc đại ti mấy trượng, kịch liệt lóe lên, muốn đối kháng cùng Cực Cảnh.
Nhưng ánh sáng nhu hòa này hiển nhiên là không thể địch nổi, sau khi chống cự được một thời gian liền lập tức sụp đổ, khiến cho những tia chớp màu đỏ vô tận điên cuồng tràn vào bên
trong, nhằm thẳng về hướng bổn tôn của Vân Lạc đại ti.
Trong nháy mắt khi những tia chớp màu đỏ này đánh tới, Vân Lạc đại ti khổ sở vung ngọc thủ về phía trước. Một khối hài cốt màu đen đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. Bộ hài cốt này lộ ra khí tức tang thương, chính là hài cốt sư tôn nàng!
Hài cốt này vừa hiện ra, tia chớp màu đỏ bốn phía dường như bị hấp dẫn, ầm ầm đánh tới. Trong tiếng nổ vang, hài cốt này chấn động liền sụp đổ!
-Lục tượng tổ hài vỡ...thất tượng phản tộc dung hồn....bát tượng thu lan niệm tổ...cửu tượng....
Tiếng nói của Vân Lạc đại ti dần dần tiêu tan trong tiếng nổ vang này. Hài cốt của sư tôn trong nháy mắt khi hấp thu tất cả các tia chớp màu đỏ rồi sụp đổ, hóa thành một cơn lốc cuốn Vân Lạc đại ti đi.
Thân thể này trực tiếp vỡ tan, hoàn toàn tan rã, ngay cả nguyên thần cũng ầm ầm sụp đổ. Nhưng hồn phách của nàng lại dung nhập vào trong cơn lốc, dưới một đạo u quang lóe lên liền cùng cơn lốc biến mất trong thiên địa.
Trong chiến trường Vân Hải tinh vực, Vương Lâm cầm trong tay Khai Thiên Phủ, ánh mắt như điện quét ngang tu sĩ giới ngoại bốn phía, sát khí trong mắt lóe lên!
Biển độc gào thét, tràn khắp tinh không. Còn có mấy vạn Văn thú dữ tợn gầm thét, chuyển động theo biển độc, nhằm về hơn mười vạn tu sĩ bốn phía lao tới!
Xa xa trong Vân Hải tinh vực, một lượng lớn sóng gợn đột nhiên xuất hiện. Chỉ thấy trong sóng gợn. một, hai. ba ...tổng cộng có gần chín trăm viên tu chân tinh bất ngờ hiện lên! Viện quân của tu sĩ La Thiên đã tới!
Xa hơn nữa, trong tinh không đen kịt đột nhiên những tia chớp ầm ầm hiện ra, trực tiếp xuyên qua tinh không. Tia chớp này Không chỉ có một mà lên tới vô số kể!
Viện quân của tu sĩ Triệu Hà đã tới!
Dường như trong thời khắc này, hết thảy tồn tại trong tinh không, hết thảy chuyển động, toàn bộ đều bị lưỡi Khai Thiên Phủ này hấp dẫn. Giống như tinh không đã tiêu tán, hư vô mờ mịt chỉ còn có một phủ ảnh khổng lồ!
Phía trước Vân Lạc đại ti giờ phút này còn không ít tu sĩ chưa kịp lùi lại, thần sắc kinh hãi. Phía trước họ, phủ mang bao trùm cả tinh không vô tận ầm ầm đánh tới.
Tu sĩ đứng trước là một nam tử trung niên giới ngoại mặc hắc y. Hắn chỉ kịp giơ song chưởng lên đỡ trước người, hai tay còn đang bắt ấn, theo tiềm thức muốn chống cự nhưng phủ mang lóe lên đã trực tiếp xuyên thấu cơ thể hắn.
Trên mi tâm của nam tử trung niên này liền xuất hiện một vệt máu, kéo dài ra suốt toàn thân hắn, quần áo bên ngoài thân thể từ trước ngực cũng phát ra một loạt tiếng xé rách chói tai, xuất hiện một khe hở. Trên khuôn mặt người này còn đầy vẻ hoảng sợ, máu tươi phun ra từ cái khe trên thân thể hắn.
Phía sau nam tử trung niên này còn có mấy chục tu sĩ, lúc này dường như bị thi triển Định thân thuật, trong nháy mắt khi phủ mang lóe lên, thân thể cả đám người này run rẩy, dừng lại giữa không trung. Lưỡi búa lóe lên, lập tức cắt đôi thân thể họ.
Không thể hình dung nối tốc độ của lưỡi búa này, tiếng gào thét còn chưa tiêu tán thì mấy chục tu sĩ phía sau, mấy trăm, gần ngàn tu sĩ bảo vệ Vân Lạc đại ti chỉ thấy mắt hoa lên một cái liền không còn thấy gì rõ ràng nữa. Thân thể bọn họ trong tiếng gào thét của Lưỡi búa lập tức tan
nát!
Sau bọn họ, mấy ngàn tu sĩ vẫn còn giữ nguyên động tác không thể nhúc nhích. Cho tới khi ánh sáng của lưỡi búa lóe lên như lưu tinh lao qua thì trên mi tâm của đám người mới xuất hiện vệt máu, đồng loạt sụp đổ mà chết.
Giống như không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn cản nổi phủ mang đánh tới, xuyên thấu tất cả tu sĩ chặn ớ phía trước. Trong nháy mắt thân thể họ bị xé rách, phủ mang đã đánh sát tới Vân Lạc đại ti sắc mặt đang trắng bệch.
Một cảm giác bất lực cực kỳ hiếm thấy ngay lập tức tràn ngập tâm thần Vân Lạc đại ti. Đồng tử trong hai mắt nàng giờ phút này đã bị thay thế bởi phủ ảnh bao trùm trời đất. Giống như thiên địa lúc này hoàn toàn biến mất, Chỉ còn lại một lưỡi phủ sát nhân này!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Phủ ảnh lập tức tới gần. Vân Lạc đại ti chỉ kịp cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, xuất hiện trước mặt hóa thành một huyết thuẫn bằng bàn tay.
Huyết thuẫn này hình bát giác, bên ngoài có vô số ký hiệu rất nhỏ, không ngừng lóe lên. Đồng thời với sự xuất hiện của huyết thuẫn này, lưỡi Khai Thiên Phủ như cầu vồng kia ầm ầm đánh thẳng vào nó.
Một tiếng chấn động vang dội tinh không bỗng nhiên nổi lên vọng khắp tám phương. Huyết thuẫn nọ giống như đậu hủ của phàm nhân, yếu ớt không chịu nổi một kích! Ký hiệu bên ngoài nó nhanh chóng biến hóa, tạo thành một tấm lưới tinh tế, định ngăn cản phủ mang!
Nhưng trong tiếng ầm vang, tấm lưới tinh mịn kia không có chút tác dụng nào, bị Khai Thiên Phủ trực tiếp chém nát, sau đó đánh thẳng vào huyết thuẫn. Huyết thuẫn kia kêu rắc một tiếng liền vỡ vụn, phủ quang xuyên thấu qua liền mang theo khí thế như muốn phá tan tinh không đánh tới Vân Lạc đại ti. Trong lúc nàng không căn bản không có nửa điểm khả năng khản kháng, chém thẳng qua thân thể mềm mại.
Phủ mang xuyên qua thân thể của Vân Lạc đại ti, hướng về phía tinh không ầm ầm lao đi, rơi
vào trong Phong Giới Đại Trận, xé ra một cái khe, khiến toàn bộ Phong Giới Đại Trận chấn động!
Hết thảy mọi chuyện nói thì chậm rãi như vậy nhưng trên thực tế lại xảy ra trong nháy mắt. Cho tới khi Phong Giới Đại Trận chấn động, Vân Lạc đại ti phun ra một ngụm máu đỏ tươi, cả thân thể từ một phân làm hai, bịch một tiếng, không ngờ chia làm hai nửa của một con búp bê vải rơi về hai phía.
Bất ngờ chính là con búp bê vải này giống như thứ đồ chơi của trẻ con phàm gian vậy. Con búp bê vải này có mắt có mũi, thoạt nhìn cũng giống như Vân Lạc đại ti vậy!
-Không ngờ lại chỉ là một cái phân thân!
Vương Lâm cất bước, bất ngờ đi tới chỗ Vân Lạc đại ti, ánh mắt lộ ra sát khí điên cuồng, nhìn chằm chằm vào con búp bê vải, tay trái vung lên, lập tức ngọn lửa liền hung hãn thiêu đốt, trực tiếp thiêu cháy con búp bê.
-Dù là phân thân nhưng ta Cũng có thể tìm ra bổn tôn của ngươi!
Vân Lạc đại ti kia đã khiến Vương Lâm muốn giết chết, cơ hồ ngay trong nháy mắt khi phát hiện ra đối phương không phải là bổn tôn, tay trái Vương Lâm đã bắt quyết điểm một chỉ. Ầm một tiếng, hai nửa con búp bê vải kia đang bị thiêu đốt liền tan nát.
Nhưng trong nháy mắt khi nó tan nát, có hai tia tơ nhỏ bị thần thông của Vương Lâm rút ra, lần lượt cuộn lại, giống như là hai con rắn chuyển động, trong nháy mắt hình thành một dòng xoáy!
-Lấy hồn chi dẫn, thông!
Trong một tiếng gầm nhẹ, dòng xoáy do hai tia tơ tằm trước người Vương Lâm liền hình thành một hắc động. Hắc động không ngừng xoay tròn, bên trong lộ ra màu đen kịt, không biết là thông tới nơi nào.
Nhưng ngay trong nháy mắt khi hắc động xuất hiện, lôi đồ trong mắt Vương Lâm lóe lên.
Trong chín luồng lôi điện nương theo, Cực Cảnh mà Vương Lâm đã đạt được liền trực tiếp hóa thành một tia chớp màu đỏ, từ trong mắt phải Vương Lâm nhanh chóng lao ra.
Cùng lúc đó, sau khi Cực Cảnh xuất hiện, hóa bổn nguyên liền dung nhập vào trong lôi đình, lôi hóa lần lượt thay đổi mà lao đi!
Bên trong Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại, tại một trong tam đại cấm địa của Trường Tôn hội. Nơi này là một cái khe không gian trong tinh không, chính là nơi được tổ tiên của Vân Lạc đại ti truyền thừa xuống, là thánh địa truyền thừa đời đời!
Trên một hòn đảo trong lòng một hồ nước trong suốt, Vân Lạc đại ti đang ngồi khoanh chân, quần áo trắng phau, tóc đen phủ xuống bờ vai. Lúc này sắc mặt nàng tái nhợt, hai mắt nhằm nghiền. Trong nháy mắt khi phân thân của nàng bị Vương Lâm giết chết, thân thể Vân Lạc đại ti chấn động, phun ra một ngụm máu tươi!
Máu tươi kia hóa thành huyết vụ, lan tỏa ra, có vài giọt rơi xuống y phục trắng phau của nàng, trông vô cùng nổi bật.
Nàng mở hai mắt, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ. Nhưng đột nhiên khuôn mặt nàng lại biến đổi, ngẩng phắt đầu lên. Chỉ thấy trên bầu trời của hòn đảo nhỏ bỗng nhiên xuất hiện một hắc động đen kịt biến ảo ra! cũng trong nháy mắt khi hắc động này xuất hiện một tiếng sấm sét kinh thiên ầm ầm vang lên!
Một tia sét màu đỏ, vừa mới xuất hiện liền lập tức nhuộm đỏ cả bầu trời thành màu máu, trong tiếng ầm vang liền điên cuồng đánh thẳng vào hòn đảo mà Vân Lạc đại ti đang ngồi!
Tia chớp màu đỏ này trong lúc giáng xuống càng ngày càng trở nên khổng lồ, hầu như chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một cột sét cả trăm trượng, từ xa nhìn lại giống như là sấm sét diệt thế cho thiên địa giận dữ giáng xuống, muốn đem hết thảy hòn đảo này tiêu diệt toàn bộ!
Một luồng uy áp của Cực Cảnh từ bên trong tia chớp màu đỏ này khuếch tán ra. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên từ bên trong cột sét, nó đã giáng thẳng lên hòn
đảo nhỏ.
Cả hòn đảo ầm ầm chấn động!
Sau sấm sét là ngọn lửa vô tận bao phủ đất trời tràn tới, phủ khắp cả đảo nhỏ. Từ xa nhìn lại, biển lửa bốc cháy khiến cả nước hồ bốn phía cũng bị biển lửa này thiêu đốt tiêu tán, hóa thành một lượng lớn hơi nước bốc lên không trung.
Lôi hóa lần lượt đan xen nhau, khiến đảo nhỏ chấn động kịch liệt, giống như bị một cây búa khổng lồ nện xuống, trong tiếng ầm ầm liền chia năm xẻ bảy, hoàn toàn sụp đổ. Vô số đá vụn bắn tung về bốn phương tám hướng!
-Tam tượng thiên lôi giáng xuống....tứ tượng biển lửa thiêu đốt....ngũ tượng đảo nhỏ phân ly...
Vân Lạc đại ti ngồi khoanh chân ở trung tâm của đảo nhỏ, lầu các phía sau tỏa ra một luồng
sáng nhu hòa bao phủ lấy nàng. Trong ánh sáng này, nàng lại phun một ngụm máu tươi, sắc mặt xám như tro tàn, khổ sở nhìn bầu trời.
-Quẻ tượng của tổ tiên đã thành ngũ tượng!
Đúng lúc này thì lôi đình Cực Cảnh trong biển lửa thiêu đốt, sau khi đảo nhỏ sụp đổ liền từ bốn phương tám hướng cấp tốc lao tới, đánh thẳng về phía Vân Lạc đại ti. Cảnh tượng này giống như vô số huyết xà chuyển động, trông rất kinh người.
Những tia chớp dày đặc như rắn, nhanh chóng co cụm lại, gầm như trong nháy mắt đã bao phủ tầng ánh sáng nhu hòa của Vân Lạc đại ti. Tiếng ầm vang lại nổi lên, Cực Cảnh va chạm với tầng ánh sáng nhu hòa.
Tầng ánh sáng nhu hòa kia chợt vặn vẹo, bị đè nén vào phía trong, cuối cùng chỉ còn có thể bao quanh ngoài thân thể Vân Lạc đại ti mấy trượng, kịch liệt lóe lên, muốn đối kháng cùng Cực Cảnh.
Nhưng ánh sáng nhu hòa này hiển nhiên là không thể địch nổi, sau khi chống cự được một thời gian liền lập tức sụp đổ, khiến cho những tia chớp màu đỏ vô tận điên cuồng tràn vào bên
trong, nhằm thẳng về hướng bổn tôn của Vân Lạc đại ti.
Trong nháy mắt khi những tia chớp màu đỏ này đánh tới, Vân Lạc đại ti khổ sở vung ngọc thủ về phía trước. Một khối hài cốt màu đen đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. Bộ hài cốt này lộ ra khí tức tang thương, chính là hài cốt sư tôn nàng!
Hài cốt này vừa hiện ra, tia chớp màu đỏ bốn phía dường như bị hấp dẫn, ầm ầm đánh tới. Trong tiếng nổ vang, hài cốt này chấn động liền sụp đổ!
-Lục tượng tổ hài vỡ...thất tượng phản tộc dung hồn....bát tượng thu lan niệm tổ...cửu tượng....
Tiếng nói của Vân Lạc đại ti dần dần tiêu tan trong tiếng nổ vang này. Hài cốt của sư tôn trong nháy mắt khi hấp thu tất cả các tia chớp màu đỏ rồi sụp đổ, hóa thành một cơn lốc cuốn Vân Lạc đại ti đi.
Thân thể này trực tiếp vỡ tan, hoàn toàn tan rã, ngay cả nguyên thần cũng ầm ầm sụp đổ. Nhưng hồn phách của nàng lại dung nhập vào trong cơn lốc, dưới một đạo u quang lóe lên liền cùng cơn lốc biến mất trong thiên địa.
Trong chiến trường Vân Hải tinh vực, Vương Lâm cầm trong tay Khai Thiên Phủ, ánh mắt như điện quét ngang tu sĩ giới ngoại bốn phía, sát khí trong mắt lóe lên!
Biển độc gào thét, tràn khắp tinh không. Còn có mấy vạn Văn thú dữ tợn gầm thét, chuyển động theo biển độc, nhằm về hơn mười vạn tu sĩ bốn phía lao tới!
Xa xa trong Vân Hải tinh vực, một lượng lớn sóng gợn đột nhiên xuất hiện. Chỉ thấy trong sóng gợn. một, hai. ba ...tổng cộng có gần chín trăm viên tu chân tinh bất ngờ hiện lên! Viện quân của tu sĩ La Thiên đã tới!
Xa hơn nữa, trong tinh không đen kịt đột nhiên những tia chớp ầm ầm hiện ra, trực tiếp xuyên qua tinh không. Tia chớp này Không chỉ có một mà lên tới vô số kể!
Viện quân của tu sĩ Triệu Hà đã tới!
/2085
|