Ba trăm tàn giới, có lẽ không đủ ba trăm. Dù sao thì trong năm tháng dài đằng đẵng như vậy, có lẽ cũng có giới tự diệt vong, hoặc sớm đã bị hủy diệt từ trước.
Giờ phút này ở trong một giới, một dòng xoáy liền hiện lên trong tinh không. Một đạo cầu vồng còn không đợi cho tới khi dòng xoáy thành hình đã lao vọt ra. Thân ảnh này mặc bạch y, thần sắc thong dong. Kẻ đó chính là Vương Lâm.
Trong nháy mắt khi ra khỏi dòng xoáy, Vương Lâm xoay phắt người, tay phải giơ lên, ngưng tụ lực lượng toàn bộ cánh tay của Diệp Mịch, hóa thành thuật Tê Thiên hướng về phía hư không kéo mạnh một cái.
Những tiếng răng rắc chói tai vang lên. Hư vô phía sau bị xé tan thành một cái khe khổng lồ. Cái khe này chia đôi dòng xoáy, khiến cho dòng xoáy lập tức sụp đổ.
Tất cả mọi chuyện đều diễn ra trong thời gian ngắn. Vương Lâm không cần nghĩ ngợi, tiến bước về phía trước, bước vào bên trong cái khe do thuật Tê Thiên tạo thành, thân thể nhoáng lên rồi biến mất.
Trong nháy mắt khi hắn biến mất, một tiếng hừ lạnh truyền ra khắp tinh không. Tiếng ầm vang đột nhiên vang lên. Chỉ thấy bên trong dòng xoáy, thân ảnh đạo nhân bảy màu từ từ đi ra.
Ánh mắt hắn lộ hàn quang, thần sắc cực kỳ âm trầm. Nếu không phải Vương Lâm phản ứng nhanh mà dùng thuật Tê Thiên hủy diệt dấu vết của dòng xoáy, lại hơi ngăn cản được đạo nhân bảy màu thì sợ rằng hắn đã không còn cơ hội nào có thể thong dong rời đi mà trong nháy mắt sẽ bị đạo nhân bảy màu đuổi theo.
Đuổi giết liên tục diễn ra. Vương Lâm dựa vào đủ loại thần thông xuyên qua các giới. Phía sau hắn đạo nhân bảy màu giống như giòi trong xương, chỉ cần hành động của Vương Lâm hơi đình trệ là lập tức đuổi theo.
Thậm chí hành vi xuyên toa này cũng khiến cho những người trong ba trăm tàn giới chú ý. Từ từ, những đạo thần thức bỗng nhiên xuất hiện, đồng loạt ngưng tụ lại phía sau đạo nhân bảy màu, đồng loạt công kích.
-Phải nhanh một chút bỏ rơi hắn thôi. Nếu không thì cứ xuyên toa thế này sẽ lại càng khiến nhiều người chú ý. Một khi đưa Chiến lão quỷ tới, bị hai kẻ này đuổi giết thì ta càng khó thoát!
Thân thể Vương Lâm nhoáng lên, từ trong một dòng xoáy xuất hiện ở một tàn giới.
Vừa định rời đi, thần sắc hắn liền biến đổi. Giới này hoàn toàn bất đồng với những giới tầm thường, tồn tại một luồng khí tức kinh người như ẩn như hiện. Luồng khí tức này hẳn là từ một mãnh thú tỏa ra.
Sở dĩ như ẩn như hiện rất có khả năng là do mãnh thú này đang ngủ say.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, trong đầu như có một tia chớp xoẹt qua nhưng không dừng lại ở giới này mà nhớ vị trí của nó, sau đó liền rời đi. Sau khi hắn rời đi, đạo nhân bảy màu bỗng xuất hiện, thần sắc hơi âm trầm. Hắn cũng đã nhận ra khí tức của mãnh thú ở nơi này. Khí tức này dù là hắn cũng hơi kinh hãi. Trong nháy mắt khi phát hiện ra khí tức này, hắn vốn tưởng Vương Lâm sẽ mượn cơ hội kích thích con thú này để tạo thành hỗn loạn bỏ chạy. Nhưng Vương Lâm lại không làm như vậy.
Trong khoảnh khắc đạo nhân bảy màu cũng không kịp nghĩ nhiều, lập tức cất bước, thân ảnh biến mất tiếp tục truy kích Vương Lâm.
Tốc độ của Vương Lâm cực nhanh. Hắn không ngừng xuyên qua các giới, đã đi qua được hơn mười giới. Nhưng hắn đi như thế này cũng giống như đi ở trong một nơi có rất nhiều tấm gương. Vương Lâm lúc này chỉ là xuyên qua từng tấm gương một, tuy nói là một lần đều đến một giới bất đồng nhưng vị trí lại không thay đổi!
Lần lượt xuyên thấu qua còn có đạo nhân bảy màu ở phía sau. Do vậy tấm màn ngăn cách các giới dù mạnh mẽ tới đâu cũng phải từ từ xuất hiện dấu hiệu sụp đổ
Vương Lâm hiểu rõ ba trăm tàn giới này. Ba trăm tàn giới này sở dĩ có thể tồn tại lâu dài
chính là nhờ bông hoa màu vàng khổng lồ mà hắn nhìn thấy lúc đầu. Ba trăm tàn giới hấp thu dưỡng chất do đóa hoa cung cấp, do vậy mới có tư cách kéo dài bất diệt.
Mà đóa hoa nọ lại chính là một kỳ bảo mà Thất Thải Tiên Tôn lấy được từ tiên giới. Kỳ bảo này không có lực công kích nhưng lại tràn ngập sinh cơ kinh người. Dùng vật này mà chữa thương thì tốc độ tăng lên rất nhiều.
Nếu không phải năm đó Liên Đạo Phi đột nhiên tới thì Thất Thải Tiên Tôn tuyệt đối sẽ không chật vật như vậy.
Mà tất cả mọi chuyện này nếu không có ký ức của Thất Thải Tiên Tôn thì không thể biết được. Dù là tiên phi hay tứ đại chiến tướng cũng không thể hiểu rõ việc này, chỉ biết tới ba trăm tàn giới mà thôi.
Trong khi Vương Lâm không ngừng xuyên qua, rất nhanh tấm màn ngăn cách các giới làm trở nên không yên, tiếng ầm vang nổi lên. Sau mỗi một lần xuyên toa, tiếng động đó lại càng kinh thiên động địa.
Loại diễn biến này lập tức khiến cho đạo nhân bảy màu chú ý. Hàn quang trong mắt hắn hiện lên lạnh lùng cười vang.
-Chút tiểu xảo này mà cũng dám dùng trước mặt bổn Tôn... Vương Lâm này chẳng qua là muốn dùng sự sụp đổ trong khi xuyên qua này ngăn cản ta truy kích, thậm chí nương theo lực lượng này mà phản công làm ta bị thương!
Quả nhiên là ý nghĩ chu đáo. Nhưng nếu đã bị ta phát hiện thì hắn làm sao có thể thành công được.
Ánh mắt đạo nhân bảy màu lóe lên, trong khi truy kích, tay phải giơ lên. Ánh sáng bảy màu tràn ngập, bắt đầu củng cố tầm màn ngăn cách các giới.
Với tu vi của hắn thì trong nháy mắt trước khi nó sụp đổ mà củng cố sẽ tạo được hiệu quả rất tốt. Nhưng đạo nhân bảy màu âm trầm. Hắn vẫn âm thầm củng cố, không hiển lộ ra. Ánh sáng bảy màu chỉ lóe lên một cái liền biến mất.
-Kẻ gian hoạt này nếu để hắn biết là ta đã phát hiện ra kế hoạch của hắn thì nhất định sẽ thay đổi, khiến ta lại càng thêm phiền toái, cần tương kế tựu kế, vào lúc hắn cho rằng bản thân thành công mới có thể bắt được hắn!
Khóe miệng đạo nhân bảy màu lộ nụ cười lạnh, không nhanh không chậm đuổi theo!
Trong khi hai người truy kích, Huyền La Đại Thiên Tôn đều chú ý mọi chuyện. Hắn cũng tự hỏi có nên tự mình ra tay giúp Vương Lâm giải quyết mọi chuyện hay không nhưng ý niệm này vừa lóe lên liền biến mất.
-Để người này rèn luyện cần phải như thế. Nếu hắn có thể phát hiện ra sự tồn tại của ta thì ta mới ra tay. Đây là lần khảo nghiệm cuối cùng của ta đối với hắn!
Vương Lâm, đừng làm ta thất vọng đó!
Huyền La Đại Thiên Tôn trầm ngâm, hiển nhiên là cũng thấy được hành động của Vương Lâm và đạo nhân bảy màu, hơi suy nghĩ một chút liền nhận ra tâm tư của hai người.
-Tấm màn ngăn các giới này nếu sụp đổ thì hắn đúng là có thể đào tẩu. Chẳng qua kế hoạch này của hắn đã bị người ta phát hiện, phải xem hắn sẽ làm thế nào....
Huyền La Đại Thiên Tôn chậm rãi đi theo phía sau.
Vương Lâm xuyên qua các giới, mơ hồ mỗi lần thông qua lực cản lại cảm nhận được tấm màn ngăn cách các giới sắp sụp đổ. Ánh mắt hắn bừng sáng, thần sắc bình tĩnh, trong một lần thân ảnh biến mất khỏi dòng xoáy, lúc không ai chú ý liền lấy ra tấm buồm mặt quỷ.
Thoáng một cái tấm buồm mặt quỷ liền tràn ngập toàn thân hắn sau đó không hề xuất hiện nữa. Tấm buồm mặt quỷ này biến mất trong nháy mắt khi hắn xuyên qua không gian, không ai có thể phát hiện ra.
Đạo nhân bảy màu đặt toàn bộ tinh lực vào tấm màn ngăn cách các giới đang sụp đổ. Hắn cho rằng đã nhìn thấy âm mưu của Vương Lâm, tin rằng Vương Lâm tuyệt đối không thể chạy thoát!
Tập trung vào Vương Lâm, lộ tuyến truy kích của đạo nhân bảy màu và Vương Lâm hầu như
giống hệt nhau.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong nháy mắt đã qua một nén nhang, xuyên qua gần trăm giới. Một lần trong đó. Thân ảnh Vương Lâm vừa bước ra từ trong dòng xoáy tại tinh không liền lập tức bay về phía trước. Đây là lần đầu tiên sau khi hắn bị đuổi giết lại không xuyên qua các giới mà phi hành trong một giới.
Tốc độ của hắn cực nhanh, trong tích tắc đã bay ra ngoài ngàn dặm, thân thể co lại, u quang lóe lên. Từ từ, tinh không vặn vẹo. Trong nháy mắt, bên ngoài thân thể Vương Lâm xuất hiện hình ảnh một tu chân tinh hư ảo. Từ xa nhìn lại, Vương Lâm đã biến mất, thay vào đó chỉ là một tu chân tinh tầm thường. Ngay trong tích tắc khi tu chân tinh này hiện ra, trong vùng tinh vực mà vừa rồi hắn xuất hiện, trong dòng xoáy còn đang tiêu tán, ánh sáng bảy màu tràn ngập. Thân ảnh đạo nhân bảy màu đi ra. Hắn không dừng lại chút nào mà sau khi xuất hiện liền lập tức xoay người tiến vào bên trong dòng xoáy.
Tất cả đều bị Huyền La Đại Thiên Tôn nhìn thấy. Đồng tử trong hai mắt hắn co rụt lại, đầy thâm ý nhìn tu chân tinh do Vương Lâm biến thành, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.
-Tâm cơ như vậy...người này đúng là rồng trong cõi người!
Huyền La Đại Thiên Tôn trầm mặc trong chốc lạt, ánh mắt lộ ra vẻ coi trọng chưa bao giờ có.
Sau khi đạo nhân bảy màu rời đi lại có thêm mấy người truy kích theo. Bọn họ cũng không dừng lại mà đều sau khi xuất hiện liền lập tức rời đi. Cho tới nửa ngày sau, tu chân tinh do Vương Lâm biến thành cũng không có nửa điểm biến hóa. Không lâu sau, Chiến lão quỷ xuất hiện ở nơi mà dòng xoáy biến mất, thân thể không chút khí tức, giống hệt người chết, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh, cất bước tiến về phía trước, biến mất trong giới này.
Cho tới giờ phút này, tu chân tinh do Vương Lâm biến thành mới nhanh chóng tiêu tán, lộ ra Vương Lâm ở bên trong. Hắn nhìn thoáng qua vị trí mọi người vừa rời đi, thần sắc không chút biến hóa thoáng một cái liền có một dòng xoáy xuất hiện. Vương Lâm cất bước đi vào đó.
VỊ trí của hắn lúc này hoàn toàn trái ngược với hướng mọi người vừa đi. Hơn nữa Vương
Lâm đã có kế hoạch cẩn thận, không hề có kẻ nào phát hiện ra. Sau khi xuyên qua tàn giới xung quanh, Vương Lâm xuất hiện trong một tàn giới rồi ngừng lại.
Nơi này chính là nơi mà lúc trước hắn phát hiện ra khí tức của mãnh thú. Vô cùng cẩn thận, Vương Lâm đi tới trên một tu chân tinh của giới này. Tu chân tinh này toàn là sa mạc, không có chút núi non nào. Hiển nhiên là nơi này đều đã bị cát vàng san phẳng.
Khoanh chân ngồi xuống, Vương Lâm thở ra một hơi dài, ánh mắt lộ sát khí!
-Hiện giờ là lần đầu tiên ta phản kích... tam mệnh thuật. Dù là phải dùng một lần ở đây thì ta cũng phải khiến những kẻ đuổi theo gặp phải lần giáo huấn khó quên!
Lúc này tới khi đạo nhân bảy màu phát hiện ra chắc là còn một khoảng thời gian, cũng đủ để ta chuẩn bị rồi!
Hai tay Vương Lâm bắt quyết, bỗng nhiên áp lên mặt đất.
Tâm trí Vương Lâm rất cao, người thường khó mà đoán được. Hắn từ rất sớm sau khi tiến vào ba trăm tàn giới đã nghĩ tới cách bỏ chạy nếu bị truy sát. Cuối cùng hắn nghĩ ra một kế trong kế!
Tấm màn ngăn cách các giới là kế thứ nhất. Kế này theo Vương Lâm nghĩ sẽ không lừa nổi đạo nhân bảy màu và Chiến lão quỷ. Hắn cũng muốn bọn họ phát hiện ra.
Một khi bọn họ phát hiện ra kế này thì vô hình trung đã rơi vào kế thứ hai của Vương Lâm. Hắn lấy thuật của tấm buồm mặt quỷ khiến cho những người đang tự tin là phát hiện ra mưu kế của hắn trong khoảnh khắc khí tâm thần buông lỏng, truy kích tuần hoàn cuối cùng chìm vào ảo thuật.
Trọng điểm của phương diện này không phải là tấm màn ngăn cách các giới sụp đổ, không phải là ảo thuật mà là việc Vương Lâm hành động lặp đi lặp lại cả trăm lần, xuyên qua tấm màn ngăn cách các giới cả trăm lần khiến người truy kích có thói quen theo tiềm thức...
Giờ phút này ở trong một giới, một dòng xoáy liền hiện lên trong tinh không. Một đạo cầu vồng còn không đợi cho tới khi dòng xoáy thành hình đã lao vọt ra. Thân ảnh này mặc bạch y, thần sắc thong dong. Kẻ đó chính là Vương Lâm.
Trong nháy mắt khi ra khỏi dòng xoáy, Vương Lâm xoay phắt người, tay phải giơ lên, ngưng tụ lực lượng toàn bộ cánh tay của Diệp Mịch, hóa thành thuật Tê Thiên hướng về phía hư không kéo mạnh một cái.
Những tiếng răng rắc chói tai vang lên. Hư vô phía sau bị xé tan thành một cái khe khổng lồ. Cái khe này chia đôi dòng xoáy, khiến cho dòng xoáy lập tức sụp đổ.
Tất cả mọi chuyện đều diễn ra trong thời gian ngắn. Vương Lâm không cần nghĩ ngợi, tiến bước về phía trước, bước vào bên trong cái khe do thuật Tê Thiên tạo thành, thân thể nhoáng lên rồi biến mất.
Trong nháy mắt khi hắn biến mất, một tiếng hừ lạnh truyền ra khắp tinh không. Tiếng ầm vang đột nhiên vang lên. Chỉ thấy bên trong dòng xoáy, thân ảnh đạo nhân bảy màu từ từ đi ra.
Ánh mắt hắn lộ hàn quang, thần sắc cực kỳ âm trầm. Nếu không phải Vương Lâm phản ứng nhanh mà dùng thuật Tê Thiên hủy diệt dấu vết của dòng xoáy, lại hơi ngăn cản được đạo nhân bảy màu thì sợ rằng hắn đã không còn cơ hội nào có thể thong dong rời đi mà trong nháy mắt sẽ bị đạo nhân bảy màu đuổi theo.
Đuổi giết liên tục diễn ra. Vương Lâm dựa vào đủ loại thần thông xuyên qua các giới. Phía sau hắn đạo nhân bảy màu giống như giòi trong xương, chỉ cần hành động của Vương Lâm hơi đình trệ là lập tức đuổi theo.
Thậm chí hành vi xuyên toa này cũng khiến cho những người trong ba trăm tàn giới chú ý. Từ từ, những đạo thần thức bỗng nhiên xuất hiện, đồng loạt ngưng tụ lại phía sau đạo nhân bảy màu, đồng loạt công kích.
-Phải nhanh một chút bỏ rơi hắn thôi. Nếu không thì cứ xuyên toa thế này sẽ lại càng khiến nhiều người chú ý. Một khi đưa Chiến lão quỷ tới, bị hai kẻ này đuổi giết thì ta càng khó thoát!
Thân thể Vương Lâm nhoáng lên, từ trong một dòng xoáy xuất hiện ở một tàn giới.
Vừa định rời đi, thần sắc hắn liền biến đổi. Giới này hoàn toàn bất đồng với những giới tầm thường, tồn tại một luồng khí tức kinh người như ẩn như hiện. Luồng khí tức này hẳn là từ một mãnh thú tỏa ra.
Sở dĩ như ẩn như hiện rất có khả năng là do mãnh thú này đang ngủ say.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, trong đầu như có một tia chớp xoẹt qua nhưng không dừng lại ở giới này mà nhớ vị trí của nó, sau đó liền rời đi. Sau khi hắn rời đi, đạo nhân bảy màu bỗng xuất hiện, thần sắc hơi âm trầm. Hắn cũng đã nhận ra khí tức của mãnh thú ở nơi này. Khí tức này dù là hắn cũng hơi kinh hãi. Trong nháy mắt khi phát hiện ra khí tức này, hắn vốn tưởng Vương Lâm sẽ mượn cơ hội kích thích con thú này để tạo thành hỗn loạn bỏ chạy. Nhưng Vương Lâm lại không làm như vậy.
Trong khoảnh khắc đạo nhân bảy màu cũng không kịp nghĩ nhiều, lập tức cất bước, thân ảnh biến mất tiếp tục truy kích Vương Lâm.
Tốc độ của Vương Lâm cực nhanh. Hắn không ngừng xuyên qua các giới, đã đi qua được hơn mười giới. Nhưng hắn đi như thế này cũng giống như đi ở trong một nơi có rất nhiều tấm gương. Vương Lâm lúc này chỉ là xuyên qua từng tấm gương một, tuy nói là một lần đều đến một giới bất đồng nhưng vị trí lại không thay đổi!
Lần lượt xuyên thấu qua còn có đạo nhân bảy màu ở phía sau. Do vậy tấm màn ngăn cách các giới dù mạnh mẽ tới đâu cũng phải từ từ xuất hiện dấu hiệu sụp đổ
Vương Lâm hiểu rõ ba trăm tàn giới này. Ba trăm tàn giới này sở dĩ có thể tồn tại lâu dài
chính là nhờ bông hoa màu vàng khổng lồ mà hắn nhìn thấy lúc đầu. Ba trăm tàn giới hấp thu dưỡng chất do đóa hoa cung cấp, do vậy mới có tư cách kéo dài bất diệt.
Mà đóa hoa nọ lại chính là một kỳ bảo mà Thất Thải Tiên Tôn lấy được từ tiên giới. Kỳ bảo này không có lực công kích nhưng lại tràn ngập sinh cơ kinh người. Dùng vật này mà chữa thương thì tốc độ tăng lên rất nhiều.
Nếu không phải năm đó Liên Đạo Phi đột nhiên tới thì Thất Thải Tiên Tôn tuyệt đối sẽ không chật vật như vậy.
Mà tất cả mọi chuyện này nếu không có ký ức của Thất Thải Tiên Tôn thì không thể biết được. Dù là tiên phi hay tứ đại chiến tướng cũng không thể hiểu rõ việc này, chỉ biết tới ba trăm tàn giới mà thôi.
Trong khi Vương Lâm không ngừng xuyên qua, rất nhanh tấm màn ngăn cách các giới làm trở nên không yên, tiếng ầm vang nổi lên. Sau mỗi một lần xuyên toa, tiếng động đó lại càng kinh thiên động địa.
Loại diễn biến này lập tức khiến cho đạo nhân bảy màu chú ý. Hàn quang trong mắt hắn hiện lên lạnh lùng cười vang.
-Chút tiểu xảo này mà cũng dám dùng trước mặt bổn Tôn... Vương Lâm này chẳng qua là muốn dùng sự sụp đổ trong khi xuyên qua này ngăn cản ta truy kích, thậm chí nương theo lực lượng này mà phản công làm ta bị thương!
Quả nhiên là ý nghĩ chu đáo. Nhưng nếu đã bị ta phát hiện thì hắn làm sao có thể thành công được.
Ánh mắt đạo nhân bảy màu lóe lên, trong khi truy kích, tay phải giơ lên. Ánh sáng bảy màu tràn ngập, bắt đầu củng cố tầm màn ngăn cách các giới.
Với tu vi của hắn thì trong nháy mắt trước khi nó sụp đổ mà củng cố sẽ tạo được hiệu quả rất tốt. Nhưng đạo nhân bảy màu âm trầm. Hắn vẫn âm thầm củng cố, không hiển lộ ra. Ánh sáng bảy màu chỉ lóe lên một cái liền biến mất.
-Kẻ gian hoạt này nếu để hắn biết là ta đã phát hiện ra kế hoạch của hắn thì nhất định sẽ thay đổi, khiến ta lại càng thêm phiền toái, cần tương kế tựu kế, vào lúc hắn cho rằng bản thân thành công mới có thể bắt được hắn!
Khóe miệng đạo nhân bảy màu lộ nụ cười lạnh, không nhanh không chậm đuổi theo!
Trong khi hai người truy kích, Huyền La Đại Thiên Tôn đều chú ý mọi chuyện. Hắn cũng tự hỏi có nên tự mình ra tay giúp Vương Lâm giải quyết mọi chuyện hay không nhưng ý niệm này vừa lóe lên liền biến mất.
-Để người này rèn luyện cần phải như thế. Nếu hắn có thể phát hiện ra sự tồn tại của ta thì ta mới ra tay. Đây là lần khảo nghiệm cuối cùng của ta đối với hắn!
Vương Lâm, đừng làm ta thất vọng đó!
Huyền La Đại Thiên Tôn trầm ngâm, hiển nhiên là cũng thấy được hành động của Vương Lâm và đạo nhân bảy màu, hơi suy nghĩ một chút liền nhận ra tâm tư của hai người.
-Tấm màn ngăn các giới này nếu sụp đổ thì hắn đúng là có thể đào tẩu. Chẳng qua kế hoạch này của hắn đã bị người ta phát hiện, phải xem hắn sẽ làm thế nào....
Huyền La Đại Thiên Tôn chậm rãi đi theo phía sau.
Vương Lâm xuyên qua các giới, mơ hồ mỗi lần thông qua lực cản lại cảm nhận được tấm màn ngăn cách các giới sắp sụp đổ. Ánh mắt hắn bừng sáng, thần sắc bình tĩnh, trong một lần thân ảnh biến mất khỏi dòng xoáy, lúc không ai chú ý liền lấy ra tấm buồm mặt quỷ.
Thoáng một cái tấm buồm mặt quỷ liền tràn ngập toàn thân hắn sau đó không hề xuất hiện nữa. Tấm buồm mặt quỷ này biến mất trong nháy mắt khi hắn xuyên qua không gian, không ai có thể phát hiện ra.
Đạo nhân bảy màu đặt toàn bộ tinh lực vào tấm màn ngăn cách các giới đang sụp đổ. Hắn cho rằng đã nhìn thấy âm mưu của Vương Lâm, tin rằng Vương Lâm tuyệt đối không thể chạy thoát!
Tập trung vào Vương Lâm, lộ tuyến truy kích của đạo nhân bảy màu và Vương Lâm hầu như
giống hệt nhau.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong nháy mắt đã qua một nén nhang, xuyên qua gần trăm giới. Một lần trong đó. Thân ảnh Vương Lâm vừa bước ra từ trong dòng xoáy tại tinh không liền lập tức bay về phía trước. Đây là lần đầu tiên sau khi hắn bị đuổi giết lại không xuyên qua các giới mà phi hành trong một giới.
Tốc độ của hắn cực nhanh, trong tích tắc đã bay ra ngoài ngàn dặm, thân thể co lại, u quang lóe lên. Từ từ, tinh không vặn vẹo. Trong nháy mắt, bên ngoài thân thể Vương Lâm xuất hiện hình ảnh một tu chân tinh hư ảo. Từ xa nhìn lại, Vương Lâm đã biến mất, thay vào đó chỉ là một tu chân tinh tầm thường. Ngay trong tích tắc khi tu chân tinh này hiện ra, trong vùng tinh vực mà vừa rồi hắn xuất hiện, trong dòng xoáy còn đang tiêu tán, ánh sáng bảy màu tràn ngập. Thân ảnh đạo nhân bảy màu đi ra. Hắn không dừng lại chút nào mà sau khi xuất hiện liền lập tức xoay người tiến vào bên trong dòng xoáy.
Tất cả đều bị Huyền La Đại Thiên Tôn nhìn thấy. Đồng tử trong hai mắt hắn co rụt lại, đầy thâm ý nhìn tu chân tinh do Vương Lâm biến thành, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.
-Tâm cơ như vậy...người này đúng là rồng trong cõi người!
Huyền La Đại Thiên Tôn trầm mặc trong chốc lạt, ánh mắt lộ ra vẻ coi trọng chưa bao giờ có.
Sau khi đạo nhân bảy màu rời đi lại có thêm mấy người truy kích theo. Bọn họ cũng không dừng lại mà đều sau khi xuất hiện liền lập tức rời đi. Cho tới nửa ngày sau, tu chân tinh do Vương Lâm biến thành cũng không có nửa điểm biến hóa. Không lâu sau, Chiến lão quỷ xuất hiện ở nơi mà dòng xoáy biến mất, thân thể không chút khí tức, giống hệt người chết, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh, cất bước tiến về phía trước, biến mất trong giới này.
Cho tới giờ phút này, tu chân tinh do Vương Lâm biến thành mới nhanh chóng tiêu tán, lộ ra Vương Lâm ở bên trong. Hắn nhìn thoáng qua vị trí mọi người vừa rời đi, thần sắc không chút biến hóa thoáng một cái liền có một dòng xoáy xuất hiện. Vương Lâm cất bước đi vào đó.
VỊ trí của hắn lúc này hoàn toàn trái ngược với hướng mọi người vừa đi. Hơn nữa Vương
Lâm đã có kế hoạch cẩn thận, không hề có kẻ nào phát hiện ra. Sau khi xuyên qua tàn giới xung quanh, Vương Lâm xuất hiện trong một tàn giới rồi ngừng lại.
Nơi này chính là nơi mà lúc trước hắn phát hiện ra khí tức của mãnh thú. Vô cùng cẩn thận, Vương Lâm đi tới trên một tu chân tinh của giới này. Tu chân tinh này toàn là sa mạc, không có chút núi non nào. Hiển nhiên là nơi này đều đã bị cát vàng san phẳng.
Khoanh chân ngồi xuống, Vương Lâm thở ra một hơi dài, ánh mắt lộ sát khí!
-Hiện giờ là lần đầu tiên ta phản kích... tam mệnh thuật. Dù là phải dùng một lần ở đây thì ta cũng phải khiến những kẻ đuổi theo gặp phải lần giáo huấn khó quên!
Lúc này tới khi đạo nhân bảy màu phát hiện ra chắc là còn một khoảng thời gian, cũng đủ để ta chuẩn bị rồi!
Hai tay Vương Lâm bắt quyết, bỗng nhiên áp lên mặt đất.
Tâm trí Vương Lâm rất cao, người thường khó mà đoán được. Hắn từ rất sớm sau khi tiến vào ba trăm tàn giới đã nghĩ tới cách bỏ chạy nếu bị truy sát. Cuối cùng hắn nghĩ ra một kế trong kế!
Tấm màn ngăn cách các giới là kế thứ nhất. Kế này theo Vương Lâm nghĩ sẽ không lừa nổi đạo nhân bảy màu và Chiến lão quỷ. Hắn cũng muốn bọn họ phát hiện ra.
Một khi bọn họ phát hiện ra kế này thì vô hình trung đã rơi vào kế thứ hai của Vương Lâm. Hắn lấy thuật của tấm buồm mặt quỷ khiến cho những người đang tự tin là phát hiện ra mưu kế của hắn trong khoảnh khắc khí tâm thần buông lỏng, truy kích tuần hoàn cuối cùng chìm vào ảo thuật.
Trọng điểm của phương diện này không phải là tấm màn ngăn cách các giới sụp đổ, không phải là ảo thuật mà là việc Vương Lâm hành động lặp đi lặp lại cả trăm lần, xuyên qua tấm màn ngăn cách các giới cả trăm lần khiến người truy kích có thói quen theo tiềm thức...
/2085
|