Vương Lâm hít một hơi thật sâu. Vào lúc này, định lực sau ngàn năm tu luyện của hắn trở nên rất yếu. Hắn cố gắng bình tĩnh, nhẹ giọng nói:
- Gần bảy trăm năm.
Lão nhân họ Hướng gật đầu, mở miệng nói:
- Có thể giữ được Nguyên Anh bẩy trăm năm vẫn không thay đổi, chắc chắn ngươi phải mất rất nhiều công sức. Nhưng thời gian bẩy trăm năm quá dài. Làm sao một Nguyên Anh của tu sĩ lại có thể giữ được bẩy trăm năm? Lại chưa cần phải nói tới việc không có thân thể, chỉ còn lại Nguyên Anh.
Hơn nữa... Điều quan trọng ở đây là cái Nguyên Anh này đang rơi vào trạng thái tử vong. Hứa Mộc! Ngươi thay đổi một yêu cầu khác đi. - Lão nhân họ Hướng than thầm. Hắn cố tình muốn giúp cho Hứa Mộc vì vậy mà mới nói đối phương đổi một yêu cầu khác.
Âm thanh của lão nhân họ Hướng chẳng khác nào một mũi dùi đâm thẳng vào tim của Vương Lâm. Cảm giác đau nhức không thể nói nên lời, giống như cả đất trời cùng sập xuống trước mặt hắn. Tất cả mọi thứ tan biến hết, chỉ còn lại một sự thê lương.
Cảm giác đau đớn đó khiến cho Vương Lâm suýt chút nữa thì có dấu hiệu dập tắt sự sống. Bên tai hắn, từng lời từng lời của đối phương chẳng khác nào tiếng sấm.
- Thực sự không có biện pháp nào khác hay sao? - Ánh mắt Vương Lâm đau đớn nhìn Lý Mộ Uyển.
Lão nhân họ Hướng thở dài, cẩn thận nhìn Lý Mộ Uyển một lần nữa rồi lắc đầu:
- Nếu lão phu đoán không nhầm thì khi tuổi thọ của nữ tử này hết, được ngươi sử dụng một phương pháp đặc biệt, rút lấy Nguyên Anh rồi bồi dưỡng. Nhưng vào lúc mà bồi dưỡng thành công, lại có chuyển ngoài ý muốn xảy ra khiến cho Nguyên Anh của nàng không thể chịu nổi. Tuy được ngươi giữ gìn cho tới nay nhưng trên thực tế nàng đã đứng bên bờ của cái chết.
Với lực của ta không thể giúp được ngươi... Nàng đáng lẽ phải chết rồi. Nhưng cố gắng giữ lại cho dù là ngươi hay nàng cũng đều là một chuyện đau khổ. Chuyện duy nhất ta có thể giúp ngươi là đưa nàng vào luân hồi.
Vương Lâm loạng choạng lùi lại phía sau vài bước, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi. Hắn nhìn Lý Mộ Uyển đang khoanh chân ngồi mà cất tiếng cười thảm thiết.
Những cảnh tượng khi ở cùng với nàng hiện lên trong đầu hắn. Cái cảm giác đau lòng choán ngập trong tim khiến cho hắn khong thể chịu nổi. Hai hàng nước mắt tử từ chảy xuống. Cuộc đời của hắn những lần chảy nước mắt chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nhìn Lý Mộ Uyển, trong lòng Vương Lâm lại xuất hiện một ngọn lửa không chịu khuất phục.
- Trời để ngươi chết, ta phải cướp ngươi trở về. Uyển Nhi! Đây là lời hứa của ta đối với ngươi. - Vương Lâm nhấc tay phải lên, cầm lấy Nguyên Anh của Lý Mộ Uyển. Phong ấn xung quanh liền co lại, hóa thành một quả cầu.
Lão nhân họ Hướng im lặng một lúc rồi chợt nói:
- Cũng không phải là không có biện pháp nào.
Vương Lâm giật mình giống như có mấy vạn tia chớp cùng nổ trong lòng hắn. Trong nháy mắt , toàn bộ tinh thần của hắn đều tập trung về phía lão nhân.
- Chỉ có điều , phương pháp này phải trả giá quá lớn. Điểm quan trọng nhất đối với nữ tử này đó chính là tuổi thọ quá ít. Nếu có thể đền bù tuổi thọ thì có lẽ còn có một đường sống. Chỉ có điều , thứ thần thông này tên là Thất Tịch Thuật lão phu lại không làm được. Chỉ có tiên tổ vẫn bế quan của Hướng gia chúng ta mới có thể thi triển.
Hứa Mộc! Ta phải nhắc nhở ngươi , thi triển thần thông Thất Tịch thì sức sống của ngươi và nàng rất gần với nhau. Có như thế mới không sinh ra sự bài xích. Chỉ có điều , do chuyển đổi sinh cơ nên tuổi thọ của ngươi sẽ bị giảm. Hơn nữa việc giảm tuổi thọ này còn có khả năng sẽ khiến cho ngươi mất tới chín phần sự sống mới khiến cho nàng có thể hồi phục.
Tuy nhiên đó cũng chỉ là một chút hy vọng mà thôi. Nếu không thành công thì tuổi thọ của ngươi cũng không thể hồi phục. Ngươi nên suy nghĩ cho kỹ. Nếu đồng ý , lão phu có thể đưa ngươi tới thỉnh cầu tiên tổ một lần.
Không gian xung quanh hoàn toàn yên tĩnh , chỉ có một mình âm thanh của lão nhân họ Hướng vang lên , đập vào tai của mỗi người. Vào lúc này , trong khắp cả tinh vực La Thiên , toàn bộ tu sĩ đều nghe được những lời nói đó.
Vì một nữ nhân mà hy sinh phần lớn sự sống của mình , điều đó có đáng hay không?
Câu hỏi đó cứ chập chờn trong lòng mỗi một vị tu sĩ.
Lão nhân họ Hướng rất thích Vương Lâm. Vì vậy mà những lời nói của lão trước mặt tất cả các tu sĩ không hề có một chút tư tâm hay ác ý.
- Ta! Đồng ý! - Vương Lâm nhìn quả cầu cấm chế trong tay, ánh mắt như xuyên qua nhìn Lý Mộ Uyển nói một cách chậm rãi.
Âm thanh của hắn có gì đó hơi khàn khàn. Ánh mắt của hắn như chìm vào trong cấm chế mà ngắm nhìn Lý Mộ Uyển. Mà nàng cũng như nghe được những lời nói đó nên hơi run rẩy, cố gắng mở mắt. Chỉ có điều không hề có chút khí lực nên nàng chỉ có một sự yếu ớt và đau thương mà thôi.
Vương Lâm biết, tuổi thọ chính là nhờ sức sống. Sức sống càng mạnh thì tuổi thọ càng dài. Người tu đạo, khi tu vi tăng lên sức sống cũng từ từ mạnh theo. Vì vậy mà người có tu vi càng cao, tuổi thọ càng dài.
Lão nhân họ Hướng gật đầu, nói:
- Nếu ngươi đã đồng ý thì chờ sau khi Phong Tiên kết thúc đi với ta tới Đông Lâm tinh.
Trong mắt Thanh Thủy như nhớ tới một chuyện gì đó. Vào lúc này có chút buồn bã, nhẹ nhàng nói:
- Hứa Mộc! Ta đi với ngươi một đoạn đường.
Vương Lâm nhìn Thanh Thủy, ánh mắt có sự cảm kích, gật đầu. Hắn biết, Thanh Thủy lo cho mình ở Đông Lâm tinh xảy ra biến ố. Vì vậy mà đi theo để bảo vệ.
Tiếp đó, những người còn lại tiếp tục đưa ra yêu cầu. Đáng nhắc tới trong đó, Hứa Đình và Nam Cung Hàn đều có yêu cầu giống nhau đó là vào Tàng Tiên các của Lôi Tiên điện để học tập tiên thuật. Cuối cùng thì Phong Tiên chấm dứt.
Trong khoảng khắc chấm dứt, tiếng cười của Phong Lôi Tử vang lên khắp nơi. Thân hình hắn từ trên bồ đoàn bay lên, áo bào tung bay trong gió, ánh mắt lộ ra tinh quang, quát khẽ:
- Chư vị đạo hữu! Giúp ta mở thông đạo đi thông tới Liên Minh. Đại chiến sắp sửa bắt đầu.
Viêm Lôi Tử bay giữa không trung , hai tay bắt quyết. Lập tức từ đỉnh đầu liền có một làn ánh sáng màu đen lóe ra. Sau khi làn ánh sáng xuất hiện lập tức to lên , hóa thanh một mảnh đại lục nhỏ.
Hơn mười mảnh đại lục nhỏ của tiên giới trong nháy mắt ngưng tụ trên bầu trời , tạo ra một thứ uy áp không thể tưởng. Nó khiến cho đông đảo tu sĩ trong Lôi Tiên điện đều ngẩng đầu lên nhìn đồng thời vận chuyển nguyên lực chống cự.
Đưa mắt nhìn quanh , bầu trời như bị chia thành nhiều khoảng nhỏ. Từ luồng ánh sáng từ những vị trí tiếp giáp giữa các mảnh đại lục chiếu xuống mặt đất. Cảnh tượng đó khiến cho tất cả các tu sĩ trong tinh vực La Thiên nhìn thấy đều chấn động , máu huyết sôi sùng sục.
Trong mắt Viêm Lôi Tử chỉ còn sự cừu hận trong mấy vạn năm. Vào lúc này , hắn hít một hơi thật sâu , hai tay duỗi ra , hua lên. Nhất thời , trên bầu trời vang lên những tiếng nố ầm ầm khiến cho trời đất phải biến sắc.
Vô số mảnh đại lục nho nhỏ , bay ngang trên bầu trời , theo hai bàn tay của Viêm Lôi Tử cũng từ từ xoay tròn. Lúc mới đầu , chúng chuyển động còn thong thả , nhưng một lát sau càng lúc càng nhanh , phát ra những tiếng động vang vọng trời đất. Thậm chí tiếng động còn lan ra xa , xuyên thấu phạm vi của Lôi Tiên điện , khiến cho toàn bộ các khu vực xung quanh đều có thể nghe được.
Sau đó ở vị trí giữa của các khối đại lục đang di chuyển có một dòng xoáy xuất hiện. Dòng xoáy cực mạnh , hóa thành một trận gió lốc phát ra những tiếng động rung chuyển trời đất.
Tầng mây trên bầu trời vào lúc này , nhanh chóng tiêu tán , giống như bị một đôi bàn tay to xé rách để lộ ra những ánh sao trời. Trong bầu trời sao đó , dòng xoáy do những mảnh đại lục xoay tròn tạo ra cứ thể mở rộng. Cuối cùng , nó gần như bao phủ toàn bộ bầu trời trên Lôi Tiên điện.
Trong dòng xoáy ẩn chứa một thứ lực lượng không thể tưởng tượng. Thứ lực lượng này có thể trong nháy mắt giết chết tu sĩ Khuy Niết. Cho dù là tu sĩ Tịnh Niết ở bên trong cũng không thể chịu được lâu.
Thời gian trôi đi , thứ lực lượng đó càng lúc càng mạnh , ngưng tụ sâu bên trong dòng xoáy. Những tiếng nổ ầm ầm lại xuất hiện.
Những âm thah đó giống như tiếng trống ngực của tu sĩ. Mỗi lần xuất hiện lại khiến cho tinh thần của mỗi tu sĩ trong Lôi Tiên điện chấn động , giống như bị một cây chùy lớn đánh vào ngực.
Không chỉ có bọn họ như vậy mà vào lúc này , trong toàn bộ tinh vực La Thiên , tất cả tu sĩ cũng nghe thấy được những âm thanh đó.
Mỗi một lần âm thanh đó vang lên , cả bầu trời lại tỏa ra vô vàn những cơn sóng. Dòng xoáy càng lúc càng lớn , những tiếng động từ trong nó truyền ra càng mạnh , không thể diễn tả được bằng lời.
Giống như có thể so sánh với tiếng sét. Những âm thanh đó ẩn chứa lực lượng cực mạnh đánh thẳng về phía bức tường không gian.
- Chư vị đạo hữu! Giúp ta một tay. - Mái tóc trắng của Viêm Lôi Tử tung bay, hắn quát lên một tiếng thật to.
Mười một lão quái đang ngồi trên bồ đoàn, hai con mắt đều lộ ra tinh quang. Kể cả Huyết Thần Tử đang ở bên trong cũng nhanh chóng bay lên, đứng giữa không trung rồi khoanh chân ngồi xuống. Tất cả đều thi triển thần thông, dung nhập vào trong dòng xoáy khiến cho dòng xoáy trong phút chốc tăng lên mấy lần.
- Gần bảy trăm năm.
Lão nhân họ Hướng gật đầu, mở miệng nói:
- Có thể giữ được Nguyên Anh bẩy trăm năm vẫn không thay đổi, chắc chắn ngươi phải mất rất nhiều công sức. Nhưng thời gian bẩy trăm năm quá dài. Làm sao một Nguyên Anh của tu sĩ lại có thể giữ được bẩy trăm năm? Lại chưa cần phải nói tới việc không có thân thể, chỉ còn lại Nguyên Anh.
Hơn nữa... Điều quan trọng ở đây là cái Nguyên Anh này đang rơi vào trạng thái tử vong. Hứa Mộc! Ngươi thay đổi một yêu cầu khác đi. - Lão nhân họ Hướng than thầm. Hắn cố tình muốn giúp cho Hứa Mộc vì vậy mà mới nói đối phương đổi một yêu cầu khác.
Âm thanh của lão nhân họ Hướng chẳng khác nào một mũi dùi đâm thẳng vào tim của Vương Lâm. Cảm giác đau nhức không thể nói nên lời, giống như cả đất trời cùng sập xuống trước mặt hắn. Tất cả mọi thứ tan biến hết, chỉ còn lại một sự thê lương.
Cảm giác đau đớn đó khiến cho Vương Lâm suýt chút nữa thì có dấu hiệu dập tắt sự sống. Bên tai hắn, từng lời từng lời của đối phương chẳng khác nào tiếng sấm.
- Thực sự không có biện pháp nào khác hay sao? - Ánh mắt Vương Lâm đau đớn nhìn Lý Mộ Uyển.
Lão nhân họ Hướng thở dài, cẩn thận nhìn Lý Mộ Uyển một lần nữa rồi lắc đầu:
- Nếu lão phu đoán không nhầm thì khi tuổi thọ của nữ tử này hết, được ngươi sử dụng một phương pháp đặc biệt, rút lấy Nguyên Anh rồi bồi dưỡng. Nhưng vào lúc mà bồi dưỡng thành công, lại có chuyển ngoài ý muốn xảy ra khiến cho Nguyên Anh của nàng không thể chịu nổi. Tuy được ngươi giữ gìn cho tới nay nhưng trên thực tế nàng đã đứng bên bờ của cái chết.
Với lực của ta không thể giúp được ngươi... Nàng đáng lẽ phải chết rồi. Nhưng cố gắng giữ lại cho dù là ngươi hay nàng cũng đều là một chuyện đau khổ. Chuyện duy nhất ta có thể giúp ngươi là đưa nàng vào luân hồi.
Vương Lâm loạng choạng lùi lại phía sau vài bước, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi. Hắn nhìn Lý Mộ Uyển đang khoanh chân ngồi mà cất tiếng cười thảm thiết.
Những cảnh tượng khi ở cùng với nàng hiện lên trong đầu hắn. Cái cảm giác đau lòng choán ngập trong tim khiến cho hắn khong thể chịu nổi. Hai hàng nước mắt tử từ chảy xuống. Cuộc đời của hắn những lần chảy nước mắt chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nhìn Lý Mộ Uyển, trong lòng Vương Lâm lại xuất hiện một ngọn lửa không chịu khuất phục.
- Trời để ngươi chết, ta phải cướp ngươi trở về. Uyển Nhi! Đây là lời hứa của ta đối với ngươi. - Vương Lâm nhấc tay phải lên, cầm lấy Nguyên Anh của Lý Mộ Uyển. Phong ấn xung quanh liền co lại, hóa thành một quả cầu.
Lão nhân họ Hướng im lặng một lúc rồi chợt nói:
- Cũng không phải là không có biện pháp nào.
Vương Lâm giật mình giống như có mấy vạn tia chớp cùng nổ trong lòng hắn. Trong nháy mắt , toàn bộ tinh thần của hắn đều tập trung về phía lão nhân.
- Chỉ có điều , phương pháp này phải trả giá quá lớn. Điểm quan trọng nhất đối với nữ tử này đó chính là tuổi thọ quá ít. Nếu có thể đền bù tuổi thọ thì có lẽ còn có một đường sống. Chỉ có điều , thứ thần thông này tên là Thất Tịch Thuật lão phu lại không làm được. Chỉ có tiên tổ vẫn bế quan của Hướng gia chúng ta mới có thể thi triển.
Hứa Mộc! Ta phải nhắc nhở ngươi , thi triển thần thông Thất Tịch thì sức sống của ngươi và nàng rất gần với nhau. Có như thế mới không sinh ra sự bài xích. Chỉ có điều , do chuyển đổi sinh cơ nên tuổi thọ của ngươi sẽ bị giảm. Hơn nữa việc giảm tuổi thọ này còn có khả năng sẽ khiến cho ngươi mất tới chín phần sự sống mới khiến cho nàng có thể hồi phục.
Tuy nhiên đó cũng chỉ là một chút hy vọng mà thôi. Nếu không thành công thì tuổi thọ của ngươi cũng không thể hồi phục. Ngươi nên suy nghĩ cho kỹ. Nếu đồng ý , lão phu có thể đưa ngươi tới thỉnh cầu tiên tổ một lần.
Không gian xung quanh hoàn toàn yên tĩnh , chỉ có một mình âm thanh của lão nhân họ Hướng vang lên , đập vào tai của mỗi người. Vào lúc này , trong khắp cả tinh vực La Thiên , toàn bộ tu sĩ đều nghe được những lời nói đó.
Vì một nữ nhân mà hy sinh phần lớn sự sống của mình , điều đó có đáng hay không?
Câu hỏi đó cứ chập chờn trong lòng mỗi một vị tu sĩ.
Lão nhân họ Hướng rất thích Vương Lâm. Vì vậy mà những lời nói của lão trước mặt tất cả các tu sĩ không hề có một chút tư tâm hay ác ý.
- Ta! Đồng ý! - Vương Lâm nhìn quả cầu cấm chế trong tay, ánh mắt như xuyên qua nhìn Lý Mộ Uyển nói một cách chậm rãi.
Âm thanh của hắn có gì đó hơi khàn khàn. Ánh mắt của hắn như chìm vào trong cấm chế mà ngắm nhìn Lý Mộ Uyển. Mà nàng cũng như nghe được những lời nói đó nên hơi run rẩy, cố gắng mở mắt. Chỉ có điều không hề có chút khí lực nên nàng chỉ có một sự yếu ớt và đau thương mà thôi.
Vương Lâm biết, tuổi thọ chính là nhờ sức sống. Sức sống càng mạnh thì tuổi thọ càng dài. Người tu đạo, khi tu vi tăng lên sức sống cũng từ từ mạnh theo. Vì vậy mà người có tu vi càng cao, tuổi thọ càng dài.
Lão nhân họ Hướng gật đầu, nói:
- Nếu ngươi đã đồng ý thì chờ sau khi Phong Tiên kết thúc đi với ta tới Đông Lâm tinh.
Trong mắt Thanh Thủy như nhớ tới một chuyện gì đó. Vào lúc này có chút buồn bã, nhẹ nhàng nói:
- Hứa Mộc! Ta đi với ngươi một đoạn đường.
Vương Lâm nhìn Thanh Thủy, ánh mắt có sự cảm kích, gật đầu. Hắn biết, Thanh Thủy lo cho mình ở Đông Lâm tinh xảy ra biến ố. Vì vậy mà đi theo để bảo vệ.
Tiếp đó, những người còn lại tiếp tục đưa ra yêu cầu. Đáng nhắc tới trong đó, Hứa Đình và Nam Cung Hàn đều có yêu cầu giống nhau đó là vào Tàng Tiên các của Lôi Tiên điện để học tập tiên thuật. Cuối cùng thì Phong Tiên chấm dứt.
Trong khoảng khắc chấm dứt, tiếng cười của Phong Lôi Tử vang lên khắp nơi. Thân hình hắn từ trên bồ đoàn bay lên, áo bào tung bay trong gió, ánh mắt lộ ra tinh quang, quát khẽ:
- Chư vị đạo hữu! Giúp ta mở thông đạo đi thông tới Liên Minh. Đại chiến sắp sửa bắt đầu.
Viêm Lôi Tử bay giữa không trung , hai tay bắt quyết. Lập tức từ đỉnh đầu liền có một làn ánh sáng màu đen lóe ra. Sau khi làn ánh sáng xuất hiện lập tức to lên , hóa thanh một mảnh đại lục nhỏ.
Hơn mười mảnh đại lục nhỏ của tiên giới trong nháy mắt ngưng tụ trên bầu trời , tạo ra một thứ uy áp không thể tưởng. Nó khiến cho đông đảo tu sĩ trong Lôi Tiên điện đều ngẩng đầu lên nhìn đồng thời vận chuyển nguyên lực chống cự.
Đưa mắt nhìn quanh , bầu trời như bị chia thành nhiều khoảng nhỏ. Từ luồng ánh sáng từ những vị trí tiếp giáp giữa các mảnh đại lục chiếu xuống mặt đất. Cảnh tượng đó khiến cho tất cả các tu sĩ trong tinh vực La Thiên nhìn thấy đều chấn động , máu huyết sôi sùng sục.
Trong mắt Viêm Lôi Tử chỉ còn sự cừu hận trong mấy vạn năm. Vào lúc này , hắn hít một hơi thật sâu , hai tay duỗi ra , hua lên. Nhất thời , trên bầu trời vang lên những tiếng nố ầm ầm khiến cho trời đất phải biến sắc.
Vô số mảnh đại lục nho nhỏ , bay ngang trên bầu trời , theo hai bàn tay của Viêm Lôi Tử cũng từ từ xoay tròn. Lúc mới đầu , chúng chuyển động còn thong thả , nhưng một lát sau càng lúc càng nhanh , phát ra những tiếng động vang vọng trời đất. Thậm chí tiếng động còn lan ra xa , xuyên thấu phạm vi của Lôi Tiên điện , khiến cho toàn bộ các khu vực xung quanh đều có thể nghe được.
Sau đó ở vị trí giữa của các khối đại lục đang di chuyển có một dòng xoáy xuất hiện. Dòng xoáy cực mạnh , hóa thành một trận gió lốc phát ra những tiếng động rung chuyển trời đất.
Tầng mây trên bầu trời vào lúc này , nhanh chóng tiêu tán , giống như bị một đôi bàn tay to xé rách để lộ ra những ánh sao trời. Trong bầu trời sao đó , dòng xoáy do những mảnh đại lục xoay tròn tạo ra cứ thể mở rộng. Cuối cùng , nó gần như bao phủ toàn bộ bầu trời trên Lôi Tiên điện.
Trong dòng xoáy ẩn chứa một thứ lực lượng không thể tưởng tượng. Thứ lực lượng này có thể trong nháy mắt giết chết tu sĩ Khuy Niết. Cho dù là tu sĩ Tịnh Niết ở bên trong cũng không thể chịu được lâu.
Thời gian trôi đi , thứ lực lượng đó càng lúc càng mạnh , ngưng tụ sâu bên trong dòng xoáy. Những tiếng nổ ầm ầm lại xuất hiện.
Những âm thah đó giống như tiếng trống ngực của tu sĩ. Mỗi lần xuất hiện lại khiến cho tinh thần của mỗi tu sĩ trong Lôi Tiên điện chấn động , giống như bị một cây chùy lớn đánh vào ngực.
Không chỉ có bọn họ như vậy mà vào lúc này , trong toàn bộ tinh vực La Thiên , tất cả tu sĩ cũng nghe thấy được những âm thanh đó.
Mỗi một lần âm thanh đó vang lên , cả bầu trời lại tỏa ra vô vàn những cơn sóng. Dòng xoáy càng lúc càng lớn , những tiếng động từ trong nó truyền ra càng mạnh , không thể diễn tả được bằng lời.
Giống như có thể so sánh với tiếng sét. Những âm thanh đó ẩn chứa lực lượng cực mạnh đánh thẳng về phía bức tường không gian.
- Chư vị đạo hữu! Giúp ta một tay. - Mái tóc trắng của Viêm Lôi Tử tung bay, hắn quát lên một tiếng thật to.
Mười một lão quái đang ngồi trên bồ đoàn, hai con mắt đều lộ ra tinh quang. Kể cả Huyết Thần Tử đang ở bên trong cũng nhanh chóng bay lên, đứng giữa không trung rồi khoanh chân ngồi xuống. Tất cả đều thi triển thần thông, dung nhập vào trong dòng xoáy khiến cho dòng xoáy trong phút chốc tăng lên mấy lần.
/2085
|