Sắc mặt Lâm Cứu phát lạnh, lạnh giọng nói ra:
- Muốn kiếm cớ bỏ chúng ta xuống phải không?
Tô Triệt nghiêng mắt nhìn hắn, không có nói ra giải thích gì, nhưng trong lòng thì nói:
- Có cam lòng bỏ các ngươi xuống hay không, trong lòng ta đã có tính toán, không cần ngươi nhắc.
Quang Khải ngược lại có thể nhìn ra, Tô Triệt cũng không có ý tứ bỏ mọi người xuống, hơn nữa hắn vừa mới nói cũng là sự thật: Tô Triệt có đủ năng lực miễn dịch loại linh hỏa này, một mình hành động tất nhiên là không chỗ cố kỵ, nhưng mang theo sáu cái vướng víu, thì. . .
Vì vậy, hắn tiếp tục sắm vai nhân vật “thiện”, ôn hòa nói:
- Thiên Vũ tiểu hữu, tình thế nguy cấp còn phải nhờ ngươi mau chóng nghĩ ra kế sách hóa giải.
- Ta sẽ tận lực.
Lúc Tô Triệt nói chuyện, còn là liên tục huy chưởng, không ngừng đánh nát những mũi khoan hỏa diễm kia.
Xích xích xích xích. . .
Số lượng mũi khoan càng ngày càng nhiều, Tô Triệt rõ ràng có chút đáp ứng không xuể, đột nhiên sau lưng có một mũi khoan xuy lạp một tiếng, xuyên thấu tầng màng mỏng vô hình kia, vậy mà đột phá tiến vào.
Sau khi xâm nhập, mũi khoan hỏa diễm dài hơn hai trượng này lập tức nổ tung, biến thành mấy trăm đóa hỏa diễm màu đen, nhanh chóng đánh tới bọn người Tô Triệt.
- Không tốt.
Sáu người Lâm Cứu đều là sắc mặt đại biến, vô ý thức muốn làm ra các loại động tác chống cự.
- Không nên cử động.
Tô Triệt hô to một tiếng, muốn ngăn cản bọn họ bạo lực chống cự, nhưng trong lòng thì hoàn toàn khác biệt: toàn lực chống cự đi, động tác càng mạnh càng tốt.
Sáu người Lâm Cứu mỗi người đều phải đối mặt hơn một trăm đóa hỏa diễm màu đen xâm phạm cự ly gần, môt khi bị những Hỗn Độn Diệt Ma Diễm này dính thân, nguyên thần của mình sẽ duy trì thương tổn liên tục, không có bao lâu, chắc chắn là nguyên thần tán loạn mà chết. Tuyệt không thể để cho chúng nó cận thân. Sáu người Lâm Cứu cùng thi triển thần thông, có người thậm chí lấy ra Tiên khí công kích, mục đích chỉ có một: đánh những hỏa diễm này ra xa, càng xa càng tốt.
Oanh!
Sáu Huyền Tiên phóng thích thần thông, sẽ cấu thành loại ảnh hưởng nào đối với lĩnh vực của Tô Triệt.
Không hề nghi ngờ, lĩnh vực của một phàm nhân nho nhỏ như Tô Triệt, tất nhiên sẽ bị nghiền nát, giống như bọt xà phòng vậy.
Kỳ thật, đây cũng là cục diện mà Tô Triệt cố ý tạo nên, muốn chính là một kết quả như vậy. Phù một tiếng, bọt xà phòng, phá…
- Các ngươi. . .
Tô Triệt cố ý mặt mũi tràn đầy oán giận, nhìn sáu người Lâm Cứu hô:
- Các ngươi đánh nát lĩnh vực của ta.
- Lĩnh vực bị phá, lại mở ra lần nữa không được sao, hét lớn cái gì?
Lâm Cứu bạo rống một tiếng, dưới sự bảo vệ của Đại Phòng Ngự Thuật, tuy có thể kháng cự những hỏa diễm màu đen kia, không cho chúng nó cận thân, bất quá, Hỗn Độn Thánh Diễm duy trì thương tổn liên tục đối với nguyên thần, lại là không cách nào tránh khỏi.
Giờ khắc này, lục đại Huyền Tiên bọn họ phải chịu đau đớn cực đoan do nguyên thần bị hao tổn, trong biển lửa liên miên, bọn họ không duy trì được bao lâu, nguyên thần sẽ tiêu tán mà chết.
- Nào có đơn giản như ngươi nói.
Tô Triệt la lớn:
- Ngươi cho rằng đây là vật gì, nói toái có thể toái, nói mở có thể mở sao?
- Ta không trông nom.
Nguyên thần bị hao tổn, đau nhức kịch liệt khó nhịn, khuôn mặt của Lâm Cứu cực kỳ dữ tợn, trừng mắt nhìn Tô Triệt, âm thanh hung dữ quát:
- Nếu ta không sống, sẽ cho ngươi chết trước ta.
- Chớ có ồn ào.
Quang Khải thì hô lớn:
- Thiên Vũ tiểu hữu, nhanh nghĩ biện pháp.
Vừa rồi, là sáu người bọn hắn tự tay đánh nát lĩnh vực cá nhân của Tô Triệt, trách nhiệm này xác thực không thể đổ trên đầu Tô Triệt, bất quá, tình cảnh lúc đó cũng không có biện pháp khác có thể tưởng tượng, chỉ có thể làm như vậy.
Tô Triệt không cần làm ra động tác chống cự gì, tùy ý để những hỏa diễm màu đen kia quấn quanh trên thân thể, cũng sẽ không bị thương tổn, không thể nghi ngờ là làm cho mấy người Lâm Cứu ghen ghét vô hạn, bất quá, dù ghen ghét thế nào cũng vô dụng, hiện tại chỉ có thể trông cậy vào hắn để cứu vớt mọi người.
Lúc này, đột nhiên Tô Triệt truyền âm cho hai người Lâm Cứu và Quang Khải:
- Lĩnh vực của ta một khi bị đánh nát, trong một phút đồng hồ không cách nào mở ra, dưới loại trạng thái này chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ hai người, các ngươi. . .
Lời nói còn chưa nói hết, Lâm Cứu cùng Quang Khải o o vài cái liền đánh hỏa diễm bên người qua một bên, lập tức đi đến bên người Tô Triệt.
Chỉ có thể bảo vệ hai người, hai người kia, khẳng định chính là bọn họ, về phần bốn vị phó sứ kia, dưới thế cục nguy cấp như thế, ai còn lo lắng bọn họ chứ.
Nếu là phó sứ, phải có giác ngộ ở thời khắc mấu chốt bị Chính sứ lợi dụng hoặc vứt bỏ. . .
Bành bạch…
Hai tay của Tô Triệt phân biệt chế trụ bả vai của Lâm Cứu và Quang Khải, một cổ năng lượng đặc thù lập tức vờn quanh bên ngoài thân thể hai người bọn họ.
Lâm Cứu cùng Quang Khải chỉ cảm thấy đau đớn biến mất, Hỗn Độn Diệt Ma Diễm quanh mình quả nhiên không thể thương tổn đến nguyên thần của mình.
- Hô. . .
Hai đại Phong ma chính sứ đều thở dài ra một hơi, bên kia, bốn vị phó sứ thì đang đau khổ giãy dụa, tình thế hiểm trở, vô cùng nguy cấp.
Bốn phó sứ này rất nhanh liền phát hiện, Lâm Cứu và Quang Khải ở dưới sự bảo vệ của Tô Triệt, đã bình an vô sự, vì vậy, bốn người bọn họ cũng muốn cùng một chỗ xông lại.
Tô Triệt vội vàng truyền âm nói với Lâm Cứu và Quang Khải:
- Trước khi lĩnh vực cá nhân mở ra, ta không bảo hộ được nhiều người như vậy.
Ý ở ngoài lời là, nếu như bốn người kia tới, sẽ liên lụy đến hai người các ngươi, chỉ là Tô Triệt sẽ không chủ động nói ra mà thôi.
- Không cần phải tới.
Lâm Cứu lập tức triển lộ ra tính chất lục thân không nhận, thi triển ra một Đại Phòng Ngự Thuật, o o, liền có một mặt quang thuẫn lam sắc cực đại ngưng tụ thành hình ở phía trước, ngạnh sanh ngăn cản bốn phó sứ kia lại.
Đại Phòng Ngự Thuật cũng không thể ngăn trở Hỗn Độn Diệt Ma Diễm làm thương tổn nguyên thần, nhưng mà dùng để ngăn cản người khác, lại là tương đối hữu hiệu.
- Lâm chính sứ, ngài làm như vậy là vì sao?
Một phó sứ trong đó mặt đầy thống khổ hướng bên này lớn tiếng hỏi, không chỉ là bởi vì nguyên thần bị tổn thương liên tục mà sinh ra đau đớn, đương nhiên còn kể cả nghi hoặc và trái tim băng giá giờ phút này.
- Bốn người các ngươi, cố gắng kiên trì trong chốc lát.
Lâm Cứu nhìn bọn họ hô:
- Ta và Quang Khải đang trợ giúp Thiên Vũ khôi phục lĩnh vực cá nhân của hắn, các ngươi chỉ cần kiên trì trong chốc lát, sau đó mọi chuyện sẽ tốt trở lại.
- Cái này. . .
Lý do thoái thác này không có bất luận sức thuyết phục gì, bốn phó sứ này chắc chắn sẽ không tin tưởng, bất quá, tạm thời mà nói còn không dám chính diện chống lại, chỉ có thể gửi hi vọng ở Tô Triệt mau chóng mở lĩnh vực cá nhân ra.
Bọn họ chỉ có thể kiệt lực chống cự, liều mạng chịu Hỗn Độn Hỏa Diễm gây thương tổn liên tục cho nguyên thần.
- Muốn kiếm cớ bỏ chúng ta xuống phải không?
Tô Triệt nghiêng mắt nhìn hắn, không có nói ra giải thích gì, nhưng trong lòng thì nói:
- Có cam lòng bỏ các ngươi xuống hay không, trong lòng ta đã có tính toán, không cần ngươi nhắc.
Quang Khải ngược lại có thể nhìn ra, Tô Triệt cũng không có ý tứ bỏ mọi người xuống, hơn nữa hắn vừa mới nói cũng là sự thật: Tô Triệt có đủ năng lực miễn dịch loại linh hỏa này, một mình hành động tất nhiên là không chỗ cố kỵ, nhưng mang theo sáu cái vướng víu, thì. . .
Vì vậy, hắn tiếp tục sắm vai nhân vật “thiện”, ôn hòa nói:
- Thiên Vũ tiểu hữu, tình thế nguy cấp còn phải nhờ ngươi mau chóng nghĩ ra kế sách hóa giải.
- Ta sẽ tận lực.
Lúc Tô Triệt nói chuyện, còn là liên tục huy chưởng, không ngừng đánh nát những mũi khoan hỏa diễm kia.
Xích xích xích xích. . .
Số lượng mũi khoan càng ngày càng nhiều, Tô Triệt rõ ràng có chút đáp ứng không xuể, đột nhiên sau lưng có một mũi khoan xuy lạp một tiếng, xuyên thấu tầng màng mỏng vô hình kia, vậy mà đột phá tiến vào.
Sau khi xâm nhập, mũi khoan hỏa diễm dài hơn hai trượng này lập tức nổ tung, biến thành mấy trăm đóa hỏa diễm màu đen, nhanh chóng đánh tới bọn người Tô Triệt.
- Không tốt.
Sáu người Lâm Cứu đều là sắc mặt đại biến, vô ý thức muốn làm ra các loại động tác chống cự.
- Không nên cử động.
Tô Triệt hô to một tiếng, muốn ngăn cản bọn họ bạo lực chống cự, nhưng trong lòng thì hoàn toàn khác biệt: toàn lực chống cự đi, động tác càng mạnh càng tốt.
Sáu người Lâm Cứu mỗi người đều phải đối mặt hơn một trăm đóa hỏa diễm màu đen xâm phạm cự ly gần, môt khi bị những Hỗn Độn Diệt Ma Diễm này dính thân, nguyên thần của mình sẽ duy trì thương tổn liên tục, không có bao lâu, chắc chắn là nguyên thần tán loạn mà chết. Tuyệt không thể để cho chúng nó cận thân. Sáu người Lâm Cứu cùng thi triển thần thông, có người thậm chí lấy ra Tiên khí công kích, mục đích chỉ có một: đánh những hỏa diễm này ra xa, càng xa càng tốt.
Oanh!
Sáu Huyền Tiên phóng thích thần thông, sẽ cấu thành loại ảnh hưởng nào đối với lĩnh vực của Tô Triệt.
Không hề nghi ngờ, lĩnh vực của một phàm nhân nho nhỏ như Tô Triệt, tất nhiên sẽ bị nghiền nát, giống như bọt xà phòng vậy.
Kỳ thật, đây cũng là cục diện mà Tô Triệt cố ý tạo nên, muốn chính là một kết quả như vậy. Phù một tiếng, bọt xà phòng, phá…
- Các ngươi. . .
Tô Triệt cố ý mặt mũi tràn đầy oán giận, nhìn sáu người Lâm Cứu hô:
- Các ngươi đánh nát lĩnh vực của ta.
- Lĩnh vực bị phá, lại mở ra lần nữa không được sao, hét lớn cái gì?
Lâm Cứu bạo rống một tiếng, dưới sự bảo vệ của Đại Phòng Ngự Thuật, tuy có thể kháng cự những hỏa diễm màu đen kia, không cho chúng nó cận thân, bất quá, Hỗn Độn Thánh Diễm duy trì thương tổn liên tục đối với nguyên thần, lại là không cách nào tránh khỏi.
Giờ khắc này, lục đại Huyền Tiên bọn họ phải chịu đau đớn cực đoan do nguyên thần bị hao tổn, trong biển lửa liên miên, bọn họ không duy trì được bao lâu, nguyên thần sẽ tiêu tán mà chết.
- Nào có đơn giản như ngươi nói.
Tô Triệt la lớn:
- Ngươi cho rằng đây là vật gì, nói toái có thể toái, nói mở có thể mở sao?
- Ta không trông nom.
Nguyên thần bị hao tổn, đau nhức kịch liệt khó nhịn, khuôn mặt của Lâm Cứu cực kỳ dữ tợn, trừng mắt nhìn Tô Triệt, âm thanh hung dữ quát:
- Nếu ta không sống, sẽ cho ngươi chết trước ta.
- Chớ có ồn ào.
Quang Khải thì hô lớn:
- Thiên Vũ tiểu hữu, nhanh nghĩ biện pháp.
Vừa rồi, là sáu người bọn hắn tự tay đánh nát lĩnh vực cá nhân của Tô Triệt, trách nhiệm này xác thực không thể đổ trên đầu Tô Triệt, bất quá, tình cảnh lúc đó cũng không có biện pháp khác có thể tưởng tượng, chỉ có thể làm như vậy.
Tô Triệt không cần làm ra động tác chống cự gì, tùy ý để những hỏa diễm màu đen kia quấn quanh trên thân thể, cũng sẽ không bị thương tổn, không thể nghi ngờ là làm cho mấy người Lâm Cứu ghen ghét vô hạn, bất quá, dù ghen ghét thế nào cũng vô dụng, hiện tại chỉ có thể trông cậy vào hắn để cứu vớt mọi người.
Lúc này, đột nhiên Tô Triệt truyền âm cho hai người Lâm Cứu và Quang Khải:
- Lĩnh vực của ta một khi bị đánh nát, trong một phút đồng hồ không cách nào mở ra, dưới loại trạng thái này chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ hai người, các ngươi. . .
Lời nói còn chưa nói hết, Lâm Cứu cùng Quang Khải o o vài cái liền đánh hỏa diễm bên người qua một bên, lập tức đi đến bên người Tô Triệt.
Chỉ có thể bảo vệ hai người, hai người kia, khẳng định chính là bọn họ, về phần bốn vị phó sứ kia, dưới thế cục nguy cấp như thế, ai còn lo lắng bọn họ chứ.
Nếu là phó sứ, phải có giác ngộ ở thời khắc mấu chốt bị Chính sứ lợi dụng hoặc vứt bỏ. . .
Bành bạch…
Hai tay của Tô Triệt phân biệt chế trụ bả vai của Lâm Cứu và Quang Khải, một cổ năng lượng đặc thù lập tức vờn quanh bên ngoài thân thể hai người bọn họ.
Lâm Cứu cùng Quang Khải chỉ cảm thấy đau đớn biến mất, Hỗn Độn Diệt Ma Diễm quanh mình quả nhiên không thể thương tổn đến nguyên thần của mình.
- Hô. . .
Hai đại Phong ma chính sứ đều thở dài ra một hơi, bên kia, bốn vị phó sứ thì đang đau khổ giãy dụa, tình thế hiểm trở, vô cùng nguy cấp.
Bốn phó sứ này rất nhanh liền phát hiện, Lâm Cứu và Quang Khải ở dưới sự bảo vệ của Tô Triệt, đã bình an vô sự, vì vậy, bốn người bọn họ cũng muốn cùng một chỗ xông lại.
Tô Triệt vội vàng truyền âm nói với Lâm Cứu và Quang Khải:
- Trước khi lĩnh vực cá nhân mở ra, ta không bảo hộ được nhiều người như vậy.
Ý ở ngoài lời là, nếu như bốn người kia tới, sẽ liên lụy đến hai người các ngươi, chỉ là Tô Triệt sẽ không chủ động nói ra mà thôi.
- Không cần phải tới.
Lâm Cứu lập tức triển lộ ra tính chất lục thân không nhận, thi triển ra một Đại Phòng Ngự Thuật, o o, liền có một mặt quang thuẫn lam sắc cực đại ngưng tụ thành hình ở phía trước, ngạnh sanh ngăn cản bốn phó sứ kia lại.
Đại Phòng Ngự Thuật cũng không thể ngăn trở Hỗn Độn Diệt Ma Diễm làm thương tổn nguyên thần, nhưng mà dùng để ngăn cản người khác, lại là tương đối hữu hiệu.
- Lâm chính sứ, ngài làm như vậy là vì sao?
Một phó sứ trong đó mặt đầy thống khổ hướng bên này lớn tiếng hỏi, không chỉ là bởi vì nguyên thần bị tổn thương liên tục mà sinh ra đau đớn, đương nhiên còn kể cả nghi hoặc và trái tim băng giá giờ phút này.
- Bốn người các ngươi, cố gắng kiên trì trong chốc lát.
Lâm Cứu nhìn bọn họ hô:
- Ta và Quang Khải đang trợ giúp Thiên Vũ khôi phục lĩnh vực cá nhân của hắn, các ngươi chỉ cần kiên trì trong chốc lát, sau đó mọi chuyện sẽ tốt trở lại.
- Cái này. . .
Lý do thoái thác này không có bất luận sức thuyết phục gì, bốn phó sứ này chắc chắn sẽ không tin tưởng, bất quá, tạm thời mà nói còn không dám chính diện chống lại, chỉ có thể gửi hi vọng ở Tô Triệt mau chóng mở lĩnh vực cá nhân ra.
Bọn họ chỉ có thể kiệt lực chống cự, liều mạng chịu Hỗn Độn Hỏa Diễm gây thương tổn liên tục cho nguyên thần.
/1505
|