- Trong khoảng thời gian ta không có mặt này, ngươi cũng không nên chạy loạn, thường trú ở tiệm của ta là được.
- Đi đi!
Lão hầu tử liên tục gật đầu, hơn nữa nhỏ giọng hỏi:
- Ta như thế nào cảm giác, ngươi là muốn chạy đi tránh nạn?
- Chạy trốn không có khả năng, tị nạn còn không sai biệt lắm.
Tô Triệt lắc đầu thở dài, chẳng quan tâm giải thích nhiều, tiện tay ném cho Trác Phong một trữ vật giới chỉ, bên trong có năm vạn kiện tiên khí pháp bảo.
Hơn nữa vội vàng bàn giao:
- Trác thúc, trong lúc ta không có ở đây, cửa hàng cứ theo bình thường kinh doanh, năm vạn pháp bảo, duy trì một năm là dư dả. Kỳ thật cũng không dùng được nhiều như vậy, xem chừng, năm ba tháng nữa ta sẽ trở lại.
Hình thức kinh doanh cửa hàng rất đơn giản: bán tiên khí pháp bảo, thu mua sinh linh thế giới.
Tạm thời giao cho Trác Phong quản lý, Tô Triệt phi thường yên tâm, thậm chí, dùng kinh nghiệm nhân sinh vô cùng phong phú kia, so với mình còn tốt hơn.
- Năm ba tháng?
Trác Phong gật đầu nói:
- Ta sẽ mỗi ngày ở chỗ này chờ ngươi.
Tô Triệt hơi có chút cảm giác lòng như lửa đốt, thật sự chẳng quan tâm nói cảm tạ gì, vừa quay đầu liền chui vào truyền tống quang môn.
Mới vừa đi vào, truyền tống quang môn tùy theo đóng cửa, hóa thành một quang điểm, lập tức tiêu tán.
Trong hậu viện, chỉ để lại Trác Phong và lão hầu tử đưa mắt nhìn nhau, đến bây giờ còn có chút không hiểu rõ, Tô Triệt rốt cuộc là vì cái gì, lại đến tình trạng bối rối như thế.
Đơn giản là vì một cái Kim Tiên hậu kỳ Tông Dịch sao?
Trong cửa hàng, mấy người Phỉ Vân, Viện Viện đối với Tô Triệt tâm huyết dâng trào đột nhiên 'về nhà', cũng là không biết chút nào.
Bá!
Không đợi Trác Phong và lão hầu tử xoay người tiến vào cửa hàng, trong hậu viện đột nhiên nhiều ra một người.
Tông Dịch!
Cũng không biết người này đến như thế nào, hắn trống rỗng xuất hiện, điểm dừng chân đúng là trung tâm Truyền Tống Trận.
Tô Triệt chân trước vừa đi, chân sau hắn đến, chỉ kém ba tức thời gian.
Trác Phong và lão hầu tử lại liếc nhau một cái lần nữa, đều có thể nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, bởi vì, hai người bọn họ minh xác phát giác ra, Tông Dịch trước mắt này, người còn là người kia, nhưng mà, cảm giác không hề cùng dạng!
- Thiên Vũ ở đâu?
Thần thức của Tông Dịch này giống như có năng lực xuyên thấu không gian, căn bản không cần đi vào cửa hàng, trong nháy mắt tới đây có thể kết luận, Tô Triệt không có trong không gian pháp bảo của Trân Bảo Phường.
Trác Phong không có lên tiếng, bởi vì hắn cảm giác được người trước mặt này thâm bất khả trắc, lại không thể phán đoán chính xác ra tu vi thực lực của hắn, để cho lão hầu tử ứng phó hắn mới sáng suốt.
- Chạy trốn rồi!
Lão hầu tử tương đối tùy ý trả lời một câu.
- A?
Tông Dịch cười nhạt một tiếng, nhẹ giọng hỏi:
- Ta giống như mới rời khỏi nơi này không bao lâu, hắn mới vừa rồi còn ở đây, tại sao đột nhiên lại đào tẩu?
- Đây là bởi vì, hắn sớm dự cảm đến ngươi sẽ trở về, cho nên vội vàng chạy mất.
Lão hầu tử hoàn toàn là thật thoại thật thuyết, giống như, một chút ý tứ nói dối cũng không có.
Trác Phong đứng yên không nói lại hiểu rõ, phương thức ứng đối của lão hầu tử phi thường chính xác, bởi vì, đối mặt cường giả như thế, dù nói dối cao minh thế nào, cũng sẽ là một kết cục tự rước lấy nhục. Nếu như đối phương có chút hoài nghi, thì có thể bắt sống ngươi, dùng sưu hồn thuật.
Nói như vậy, một ít bí mật gì đó đều sẽ mất, ngược lại tạo thành tổn thất không tất yếu.
Càng nghiêm trọng hơn chính là, nếu chọc giận hắn, làm không tốt những người khác trong cửa hàng cũng sẽ vì thế mà bị ngộ hại, mặc dù lão hầu tử có tu vi Đại La Kim Tiên, có thể sống sót, sau khi qua đi sẽ không có biện pháp bàn giao cho Tô Triệt.
Còn nữa, nếu như nói dối hắn, chỉ nói Tô Triệt có việc ly khai, Tông Dịch này rất có thể sẽ ở lại chờ Tô Triệt trở về, dây dưa không ngớt, khó có thể thoát khỏi. Bởi vậy, còn không bằng minh xác nói: Tô Triệt chạy thoát, sẽ không trở về, ngươi cũng đừng có đợi!
Tông Dịch có thể đoán được, lão hầu tử không có nói dối, nên chậm rãi gật đầu, trong nội tâm bình luận:
- Hắn có thể sớm dự cảm ta sẽ đến, không hổ là người có thể khống chế Tiên Ma chiến trường trong truyền thuyết kia. . .
Con của mình bị chết ở trong Tiên Ma Đại Chiến, đối với bí mật và ý nghĩa của Tiên Ma chiến trường, hắn trải qua nhiều năm tìm hiểu, so với đại đa số Chân Tiên biết được càng thêm tường tận.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tông Dịch chuyển đến trên mặt Trác Phong, ngôn ngữ thong thả mà hỏi thăm:
- Ngươi là cận thân hộ vệ của hắn, nếu ta bắt sống ngươi, có thể bức hắn về hay không?
Trác Phong không hề bối rối, bình tĩnh trả lời:
- Đã là hộ vệ, trách nhiệm của ta chính là bảo vệ hắn, mà không có thể bởi vì nguyên nhân bản thân mà uy hiếp an toàn của hắn. Nếu như ngươi bắt ta, ta sẽ tự vận.
Tông Dịch cười gật đầu, ai cũng đoán không được, trong nháy mắt sau có thể thật sự động thủ với Trác Phong hay không.
Trác Phong lại bổ sung nói:
- Tiền bối thật sự cho rằng, lợi dụng ta, hoặc là những người khác trong cửa hàng, là có thể bức hắn về sao?
Tông Dịch không có trả lời, ánh mắt lại quay đến bên lão hầu tử, thấp giọng hỏi:
- Ngươi vậy là người gì?
Sở dĩ hỏi như vậy, là vì trong ký ức của Tông Dịch, cũng không rõ ràng lắm thân phận chân chính của lão hầu tử, chỉ là biết rõ, trước khi đám người Tô Triệt đi tới Hạo Nguyên thiên thị vài ngàn vạn năm, lão hầu tử đã ở trong thiên thị lăn lộn.
Cảm giác lão hầu tử và Tô Triệt không tồn tại quan hệ trực tiếp.
- Tuân theo mệnh lệnh của Phượng Lâm Tiên Đế, ta vẫn ẩn mình ở Hạo Nguyên thiên thị, hiện tại nhiệm vụ của ta chính là âm thầm bảo vệ Thiên Huyền chưởng quỹ.
Đối mặt cường giả thần bí này, lão hầu tử sớm đã không còn ngụy trang cà lơ phất phơ, lúc trả lời vấn đề, đều là một bộ dạng đứng đắn.
Thông qua điểm này, Trác Phong có thể đoán được, lão hầu tử thân là Đại La Kim Tiên tuyệt đối không phải là đối thủ của “Tông Dịch”, mới có thể toát ra phản ứng kiêng kỵ như vậy.
Tông Dịch cũng có thể nghe được, lão hầu tử trả lời cũng là cảnh cáo mình: Tô Triệt chính là đối tượng mà Phượng Lâm Tiên Đế chú ý, nếu như ngươi động đến hắn, tốt nhất nên nghĩ Phượng Lâm Tiên Đế sẽ phản ứng như thế nào.
- Chỉ là một Tiên Đế, còn dọa không được ta.
Tông Dịch bất ôn bất hỏa nói:
- Trước mắt, nếu các ngươi muốn bảo trụ tánh mạng của mình, vậy thì phải giúp ta một chuyện, tối thiểu nhất cũng phải nói cho ta biết, như thế nào mới có thể tìm được Thiên Vũ?
Lão hầu tử và Trác Phong lâm vào trong trầm mặc, ngắn ngủi bọn họ đã sớm đoán được, Tông Dịch trước mắt đã là cái xác không hồn, bị người cưỡng chế chiếm đoạt thân thể, biểu hiện ra còn là thân phận Tông Dịch, nhưng mà, ai cũng không rõ ràng lắm, cường giả thần bí này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Nếu như hắn giết chết hoặc bắt đi tất cả mọi người trong cửa hàng, Phượng Lâm Tiên Đế thật đúng là không nhất định có thể điều tra rõ ai mới là hung phạm.
- Đi đi!
Lão hầu tử liên tục gật đầu, hơn nữa nhỏ giọng hỏi:
- Ta như thế nào cảm giác, ngươi là muốn chạy đi tránh nạn?
- Chạy trốn không có khả năng, tị nạn còn không sai biệt lắm.
Tô Triệt lắc đầu thở dài, chẳng quan tâm giải thích nhiều, tiện tay ném cho Trác Phong một trữ vật giới chỉ, bên trong có năm vạn kiện tiên khí pháp bảo.
Hơn nữa vội vàng bàn giao:
- Trác thúc, trong lúc ta không có ở đây, cửa hàng cứ theo bình thường kinh doanh, năm vạn pháp bảo, duy trì một năm là dư dả. Kỳ thật cũng không dùng được nhiều như vậy, xem chừng, năm ba tháng nữa ta sẽ trở lại.
Hình thức kinh doanh cửa hàng rất đơn giản: bán tiên khí pháp bảo, thu mua sinh linh thế giới.
Tạm thời giao cho Trác Phong quản lý, Tô Triệt phi thường yên tâm, thậm chí, dùng kinh nghiệm nhân sinh vô cùng phong phú kia, so với mình còn tốt hơn.
- Năm ba tháng?
Trác Phong gật đầu nói:
- Ta sẽ mỗi ngày ở chỗ này chờ ngươi.
Tô Triệt hơi có chút cảm giác lòng như lửa đốt, thật sự chẳng quan tâm nói cảm tạ gì, vừa quay đầu liền chui vào truyền tống quang môn.
Mới vừa đi vào, truyền tống quang môn tùy theo đóng cửa, hóa thành một quang điểm, lập tức tiêu tán.
Trong hậu viện, chỉ để lại Trác Phong và lão hầu tử đưa mắt nhìn nhau, đến bây giờ còn có chút không hiểu rõ, Tô Triệt rốt cuộc là vì cái gì, lại đến tình trạng bối rối như thế.
Đơn giản là vì một cái Kim Tiên hậu kỳ Tông Dịch sao?
Trong cửa hàng, mấy người Phỉ Vân, Viện Viện đối với Tô Triệt tâm huyết dâng trào đột nhiên 'về nhà', cũng là không biết chút nào.
Bá!
Không đợi Trác Phong và lão hầu tử xoay người tiến vào cửa hàng, trong hậu viện đột nhiên nhiều ra một người.
Tông Dịch!
Cũng không biết người này đến như thế nào, hắn trống rỗng xuất hiện, điểm dừng chân đúng là trung tâm Truyền Tống Trận.
Tô Triệt chân trước vừa đi, chân sau hắn đến, chỉ kém ba tức thời gian.
Trác Phong và lão hầu tử lại liếc nhau một cái lần nữa, đều có thể nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, bởi vì, hai người bọn họ minh xác phát giác ra, Tông Dịch trước mắt này, người còn là người kia, nhưng mà, cảm giác không hề cùng dạng!
- Thiên Vũ ở đâu?
Thần thức của Tông Dịch này giống như có năng lực xuyên thấu không gian, căn bản không cần đi vào cửa hàng, trong nháy mắt tới đây có thể kết luận, Tô Triệt không có trong không gian pháp bảo của Trân Bảo Phường.
Trác Phong không có lên tiếng, bởi vì hắn cảm giác được người trước mặt này thâm bất khả trắc, lại không thể phán đoán chính xác ra tu vi thực lực của hắn, để cho lão hầu tử ứng phó hắn mới sáng suốt.
- Chạy trốn rồi!
Lão hầu tử tương đối tùy ý trả lời một câu.
- A?
Tông Dịch cười nhạt một tiếng, nhẹ giọng hỏi:
- Ta giống như mới rời khỏi nơi này không bao lâu, hắn mới vừa rồi còn ở đây, tại sao đột nhiên lại đào tẩu?
- Đây là bởi vì, hắn sớm dự cảm đến ngươi sẽ trở về, cho nên vội vàng chạy mất.
Lão hầu tử hoàn toàn là thật thoại thật thuyết, giống như, một chút ý tứ nói dối cũng không có.
Trác Phong đứng yên không nói lại hiểu rõ, phương thức ứng đối của lão hầu tử phi thường chính xác, bởi vì, đối mặt cường giả như thế, dù nói dối cao minh thế nào, cũng sẽ là một kết cục tự rước lấy nhục. Nếu như đối phương có chút hoài nghi, thì có thể bắt sống ngươi, dùng sưu hồn thuật.
Nói như vậy, một ít bí mật gì đó đều sẽ mất, ngược lại tạo thành tổn thất không tất yếu.
Càng nghiêm trọng hơn chính là, nếu chọc giận hắn, làm không tốt những người khác trong cửa hàng cũng sẽ vì thế mà bị ngộ hại, mặc dù lão hầu tử có tu vi Đại La Kim Tiên, có thể sống sót, sau khi qua đi sẽ không có biện pháp bàn giao cho Tô Triệt.
Còn nữa, nếu như nói dối hắn, chỉ nói Tô Triệt có việc ly khai, Tông Dịch này rất có thể sẽ ở lại chờ Tô Triệt trở về, dây dưa không ngớt, khó có thể thoát khỏi. Bởi vậy, còn không bằng minh xác nói: Tô Triệt chạy thoát, sẽ không trở về, ngươi cũng đừng có đợi!
Tông Dịch có thể đoán được, lão hầu tử không có nói dối, nên chậm rãi gật đầu, trong nội tâm bình luận:
- Hắn có thể sớm dự cảm ta sẽ đến, không hổ là người có thể khống chế Tiên Ma chiến trường trong truyền thuyết kia. . .
Con của mình bị chết ở trong Tiên Ma Đại Chiến, đối với bí mật và ý nghĩa của Tiên Ma chiến trường, hắn trải qua nhiều năm tìm hiểu, so với đại đa số Chân Tiên biết được càng thêm tường tận.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tông Dịch chuyển đến trên mặt Trác Phong, ngôn ngữ thong thả mà hỏi thăm:
- Ngươi là cận thân hộ vệ của hắn, nếu ta bắt sống ngươi, có thể bức hắn về hay không?
Trác Phong không hề bối rối, bình tĩnh trả lời:
- Đã là hộ vệ, trách nhiệm của ta chính là bảo vệ hắn, mà không có thể bởi vì nguyên nhân bản thân mà uy hiếp an toàn của hắn. Nếu như ngươi bắt ta, ta sẽ tự vận.
Tông Dịch cười gật đầu, ai cũng đoán không được, trong nháy mắt sau có thể thật sự động thủ với Trác Phong hay không.
Trác Phong lại bổ sung nói:
- Tiền bối thật sự cho rằng, lợi dụng ta, hoặc là những người khác trong cửa hàng, là có thể bức hắn về sao?
Tông Dịch không có trả lời, ánh mắt lại quay đến bên lão hầu tử, thấp giọng hỏi:
- Ngươi vậy là người gì?
Sở dĩ hỏi như vậy, là vì trong ký ức của Tông Dịch, cũng không rõ ràng lắm thân phận chân chính của lão hầu tử, chỉ là biết rõ, trước khi đám người Tô Triệt đi tới Hạo Nguyên thiên thị vài ngàn vạn năm, lão hầu tử đã ở trong thiên thị lăn lộn.
Cảm giác lão hầu tử và Tô Triệt không tồn tại quan hệ trực tiếp.
- Tuân theo mệnh lệnh của Phượng Lâm Tiên Đế, ta vẫn ẩn mình ở Hạo Nguyên thiên thị, hiện tại nhiệm vụ của ta chính là âm thầm bảo vệ Thiên Huyền chưởng quỹ.
Đối mặt cường giả thần bí này, lão hầu tử sớm đã không còn ngụy trang cà lơ phất phơ, lúc trả lời vấn đề, đều là một bộ dạng đứng đắn.
Thông qua điểm này, Trác Phong có thể đoán được, lão hầu tử thân là Đại La Kim Tiên tuyệt đối không phải là đối thủ của “Tông Dịch”, mới có thể toát ra phản ứng kiêng kỵ như vậy.
Tông Dịch cũng có thể nghe được, lão hầu tử trả lời cũng là cảnh cáo mình: Tô Triệt chính là đối tượng mà Phượng Lâm Tiên Đế chú ý, nếu như ngươi động đến hắn, tốt nhất nên nghĩ Phượng Lâm Tiên Đế sẽ phản ứng như thế nào.
- Chỉ là một Tiên Đế, còn dọa không được ta.
Tông Dịch bất ôn bất hỏa nói:
- Trước mắt, nếu các ngươi muốn bảo trụ tánh mạng của mình, vậy thì phải giúp ta một chuyện, tối thiểu nhất cũng phải nói cho ta biết, như thế nào mới có thể tìm được Thiên Vũ?
Lão hầu tử và Trác Phong lâm vào trong trầm mặc, ngắn ngủi bọn họ đã sớm đoán được, Tông Dịch trước mắt đã là cái xác không hồn, bị người cưỡng chế chiếm đoạt thân thể, biểu hiện ra còn là thân phận Tông Dịch, nhưng mà, ai cũng không rõ ràng lắm, cường giả thần bí này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Nếu như hắn giết chết hoặc bắt đi tất cả mọi người trong cửa hàng, Phượng Lâm Tiên Đế thật đúng là không nhất định có thể điều tra rõ ai mới là hung phạm.
/1505
|