Sau gần hơn mười phút, những bột phấn màu đen này lại xuất hiện. Trong nháy mắt tụ hợp lại với nhau, lần thứ hai tổ hợp thành tấm bia đá kia, có thể nói là không hề cải biến, nguyên phong chưa động.
Cùng một đoạn tin tức có liên quan tự nhiên truyền đến trong tư tưởng của Tô Triệt và lão Hắc, đáp án đã đưa ra.
- Thì ra là thế...Mấy Tiên Tôn kia thật đúng là rất có thể dằn vặt.
Tô Triệt im lặng mà cười.
Làm rõ ràng chuyện này. Tô Triệt cũng không vội trở về Tiên Giới bình nguyên, còn có thời gian hai năm nữa mới là kỳ hạn cuối cùng để Tiên Đế đến đây báo danh.
Thân ở Phong Ma Thiên Trận nơi an toàn này, vừa lúc thuận tiện cho bản thân tiếp tục cường hóa lực lượng phòng ngự của Cự Phú.
Những hắc sắc tinh thạch kia cùng Cự Phú đưa vào tầng ba Hỏa Giới, làm sao dung hợp chúng, không cần Tô Triệt quan tâm, nếu tầng ba Hỏa Giới có công năng cải tạo pháp bảo này, Hỏa Giới chi chủ cũng đủ để đảm nhiệm được.
Hơn một tháng chậm rãi trôi qua, Cự Phú còn không có cường hóa hoàn tất. Tô Triệt trong lòng nói rằng:
- Loại tinh thạch này xác thực cực kỳ cứng rắn, Hỏa Giới Chi Chủ muốn dung luyện chúng cũng rất là tốn sức.
- Càng lao lực càng tốt!
Lão Hắc nhếch miệng cười nói:
- Càng là như thế này, Cự Phú sau khi ra lò mới có thể càng rắn chắc hơn, càng chịu được đả kích hơn.
- Mấy Đại Tiên Tôn vẫn là tương đối khảng khái, cho ta dự bị không ít thứ tốt.
Tô Triệt trong lòng gật đầu.
- Phỏng chừng, trong Tiên Tôn bảo khố thứ tốt càng nhiều hơn.
Lão Hắc trầm thấp nói rằng:
- Chủ nhân ngươi thực dự định cùng những Tiên Đế kia cộng đồng chia xẻ bảo khố đó sao?
- Cũng không phải chia xẻ, mà là trao đổi.
Tô Triệt cười thần bí:
- Trong bảo khố khẳng định sẽ có rất nhiều bảo vật không hề có ý nghĩa với ta, phương thức tốt nhất để xử trí loại đồ vật đó, nói đến cùng vẫn là phải cầm đến Vân Tiên Vực cùng những Tiên Đế kia làm giao dịch... Một hồi giao dịch nhiều phiền phức a, còn phải coi trọng công bình công chính, chẳng bằng lợi dụng cơ hội lúc này đây để cho bọn họ chủ động đến cầu ta, nịnh bợ ta, chúng ta mới có thể thu hoạch được lợi ích lớn nhất không phải sao?
- A?
Lão Hắc đầu tiên là sửng sốt, lập tức giơ ngón tay cái lên:
- Lúc này mới hiểu được, ngươi đúng là tính toán như vậy, thật sự là cao minh! Chủ nhân, ngươi thực sự là càng lúc càng âm hiểm.
- Đây là biện pháp tốt nhất mà ta có thể nghĩ ra được.
Tô Triệt nói rằng:
- Cứ chuyện này mà nói, che che giấu giấu, trốn trốn tránh tránh, ngược lại phiền phức không ngừng; Giống như vậy triệt để công khai, mới là một loại cục diện có lợi nhất với ta.
- Đúng vậy.
Lão Hắc biểu thị tán thành:
- Hiện nay, ngay cả những bát trọng thiên Tiên Đế khi thấy ngươi, cũng phải cung kính thi lễ ân cần thăm hỏi, chỉ là phần vinh quang này, cũng khiến người ta cảm thấy tâm lý thoải mái, tương đối đã nghiền.
- Nói lại cũng kỳ quái, cho tới nay, càng không có một vị Cửu Trọng Thiên Tiên Đế nào chịu đến đây báo danh.
Tô Triệt khẽ nhíu mày:
- Lẽ nào, những Cửu Trọng Thiên Tiên Đế kia tất cả đều tiếp thu các Đại Tiên Tôn chỉ thị, không cho bọn họ tham dự chuyện này sao?
- Có khả năng này.
Lão Hắc cân nhắc nói:
- Phỏng chừng là Cửu Trọng Thiên thực lực quá mạnh mẽ, tham dự vào sẽ mất công bằng hợp lý đi sao?
- Không chỉ là đơn giản như vậy.
Tô Triệt khẽ lắc đầu:
- Còn có thể càng lớn mật suy đoán một chút, nếu như nói, bên trong Tiên Tôn bảo khố thực sự tồn tại cơ hội nào đó có thể làm cho họ thành tựu Tiên Tôn cảnh giới, mà loại cơ hội này một khi bị một vị Cửu Trọng Thiên Tiên Đế thu được, sẽ có khả năng rất lớn, lần thứ hai đản sinh ra một vị Nguyên Thủy Tiên Tôn, như vậy....
Lão Hắc nhất thời lĩnh ngộ:
- Ý của chủ nhân là, nếu như thật sự có một phần cơ hội như vậy tồn tại, nó hẳn là mấy Đại Tiên Tôn cố ý lưu cho ngươi?
- Hừ hừ...
Tô Triệt trầm thấp cười:
- Dù vậy, ta cũng không kỳ quái, cho dù có một phần cơ hội như thế tới tay, ta cũng sẽ tặng cho người khác. Ta là Tiên Ngục chi chủ, không cần bất cứ kẻ nào ban ân hoặc an bài, bằng vào Tiên Ngục chi công, đủ để thành tựu Tiên Tôn chi cảnh, thậm chí còn có thể là...
Còn có thể là cái gì, Tô Triệt cũng không nói ra được, đó là một phần dã tâm thuộc về chính mình.
Lại qua một tháng, Cự Phú sau khi cường hóa lại xuất lò, nguyên bản kim hoàng sắc bởi thêm vào đại lượng hắc sắc tinh thạch, chuyển biến làm ám kim sắc cảm giác cực kỳ nội hàm, thiếu một phần hoa lệ, thêm một phần thâm thúy.
Cường độ phòng ngự rốt cuộc đề thăng bao nhiêu, tạm thời còn không thể xác định, Tô Triệt và lão Hắc chỉ có thể đại khái đánh giá được. Dựa vào Cự Phú chống đỡ một Tứ Trọng Thiên Tiên Đế, hoặc là hai ba Tam Trọng Thiên Tiên Đế kiệt lực oanh tạc hẳn là không có vấn đề gì.
Trở lại bình nguyên Tiên Giới, Tô Triệt vừa mới lộ diện, đã thấy được hai khuôn mặt quen thuộc Phượng Lâm và Tông Dịch.
Hai vị Tiên Đế này xuất hiện, Tô Triệt đương nhiên là không chút nào kỳ quái, bởi vì chính mình đã gửi đi truyền tin phù cho bọn hắn, mới có thể tìm tới nơi này.
Chuyện này, Tô Triệt đã từng trong lòng cân nhắc qua, cuối cùng vẫn là cho rằng, dù sao cũng là một lần cơ hội quý giá nhất trong Tiên Giới. Hai vị bằng hữu này cũng nên được thông tri đến. Bằng không, sau này bọn họ khẳng định sẽ oán giận mình, thân là bằng hữu, chuyện tốt như vậy dĩ nhiên cũng không có thông tri một tiếng, đem cơ duyên hết thảy đều tiện nghi cho ngoại nhân.
Đồng dạng Phượng Lâm và Tông Dịch cũng đều biết được. Chuyện này không thể coi thường, tuyệt đối không thể coi thường. Bởi vậy khi nhìn thấy Tô Triệt, bọn họ cũng không có bộc lộ ra thân cận quá nhiều, chỉ là xa xa truyền âm giao lưu.
Đây là vì tránh hiềm nghi, miễn cho Tiên Đế khác đối với điều này sản sinh ngờ vực và bất mãn vô căn cứ. Tính toán cũng đã hơn ba trăm năm không gặp, Tô Triệt cho dù phán đoán không ra tu vi cảnh giới của Phượng Lâm, cũng có thể cảm giác được thực lực của nàng có biến hóa rõ ràng đó là truyền âm hỏi:
- Mai Hứa Nguyện Quả kia đã dùng hết rồi sao?
- Đúng.
Phượng Lâm xa tại nghìn trượng truyền âm trả lời:
- Ta hiện tại đã là ngũ trọng thiên chi cảnh, tiếp qua ba trăm năm nữa, còn có thể tấn chức đến lục trọng thiên. Đây là toàn bộ hiệu lực của mai Hứa Nguyện Quả kia.
Tô Triệt khẽ gật đầu. Một mai Hứa Nguyện Quả để nàng từ tứ trọng thiên tấn chức đến lục trọng thiên, đương nhiên là cực kỳ có lời. Phải biết rằng, Tiên Đế cảnh giới mỗi một lần tấn chức, cũng không phải dựa vào tích lũy thời gian là có thể thực hiện. Mấy trăm triệu năm dừng ở cùng một cảnh giới không tiến lên được, đây cũng là sự tình cực kỳ bình thường.
Đối với điều này, Phượng Lâm cũng là cực kỳ thỏa mãn, lại một lần nữa biểu thị cảm tạ với Tô Triệt.
Tô Triệt lại đồng thời truyền âm cho nàng và Tông Dịch:
- Lần này cơ duyên bảo khố, các ngươi chỉ cần theo sát ta là được, không cần thiết bởi vì bất cứ lợi ích nào cùng với Tiên Đế khác phát sinh tranh chấp.
Cùng một đoạn tin tức có liên quan tự nhiên truyền đến trong tư tưởng của Tô Triệt và lão Hắc, đáp án đã đưa ra.
- Thì ra là thế...Mấy Tiên Tôn kia thật đúng là rất có thể dằn vặt.
Tô Triệt im lặng mà cười.
Làm rõ ràng chuyện này. Tô Triệt cũng không vội trở về Tiên Giới bình nguyên, còn có thời gian hai năm nữa mới là kỳ hạn cuối cùng để Tiên Đế đến đây báo danh.
Thân ở Phong Ma Thiên Trận nơi an toàn này, vừa lúc thuận tiện cho bản thân tiếp tục cường hóa lực lượng phòng ngự của Cự Phú.
Những hắc sắc tinh thạch kia cùng Cự Phú đưa vào tầng ba Hỏa Giới, làm sao dung hợp chúng, không cần Tô Triệt quan tâm, nếu tầng ba Hỏa Giới có công năng cải tạo pháp bảo này, Hỏa Giới chi chủ cũng đủ để đảm nhiệm được.
Hơn một tháng chậm rãi trôi qua, Cự Phú còn không có cường hóa hoàn tất. Tô Triệt trong lòng nói rằng:
- Loại tinh thạch này xác thực cực kỳ cứng rắn, Hỏa Giới Chi Chủ muốn dung luyện chúng cũng rất là tốn sức.
- Càng lao lực càng tốt!
Lão Hắc nhếch miệng cười nói:
- Càng là như thế này, Cự Phú sau khi ra lò mới có thể càng rắn chắc hơn, càng chịu được đả kích hơn.
- Mấy Đại Tiên Tôn vẫn là tương đối khảng khái, cho ta dự bị không ít thứ tốt.
Tô Triệt trong lòng gật đầu.
- Phỏng chừng, trong Tiên Tôn bảo khố thứ tốt càng nhiều hơn.
Lão Hắc trầm thấp nói rằng:
- Chủ nhân ngươi thực dự định cùng những Tiên Đế kia cộng đồng chia xẻ bảo khố đó sao?
- Cũng không phải chia xẻ, mà là trao đổi.
Tô Triệt cười thần bí:
- Trong bảo khố khẳng định sẽ có rất nhiều bảo vật không hề có ý nghĩa với ta, phương thức tốt nhất để xử trí loại đồ vật đó, nói đến cùng vẫn là phải cầm đến Vân Tiên Vực cùng những Tiên Đế kia làm giao dịch... Một hồi giao dịch nhiều phiền phức a, còn phải coi trọng công bình công chính, chẳng bằng lợi dụng cơ hội lúc này đây để cho bọn họ chủ động đến cầu ta, nịnh bợ ta, chúng ta mới có thể thu hoạch được lợi ích lớn nhất không phải sao?
- A?
Lão Hắc đầu tiên là sửng sốt, lập tức giơ ngón tay cái lên:
- Lúc này mới hiểu được, ngươi đúng là tính toán như vậy, thật sự là cao minh! Chủ nhân, ngươi thực sự là càng lúc càng âm hiểm.
- Đây là biện pháp tốt nhất mà ta có thể nghĩ ra được.
Tô Triệt nói rằng:
- Cứ chuyện này mà nói, che che giấu giấu, trốn trốn tránh tránh, ngược lại phiền phức không ngừng; Giống như vậy triệt để công khai, mới là một loại cục diện có lợi nhất với ta.
- Đúng vậy.
Lão Hắc biểu thị tán thành:
- Hiện nay, ngay cả những bát trọng thiên Tiên Đế khi thấy ngươi, cũng phải cung kính thi lễ ân cần thăm hỏi, chỉ là phần vinh quang này, cũng khiến người ta cảm thấy tâm lý thoải mái, tương đối đã nghiền.
- Nói lại cũng kỳ quái, cho tới nay, càng không có một vị Cửu Trọng Thiên Tiên Đế nào chịu đến đây báo danh.
Tô Triệt khẽ nhíu mày:
- Lẽ nào, những Cửu Trọng Thiên Tiên Đế kia tất cả đều tiếp thu các Đại Tiên Tôn chỉ thị, không cho bọn họ tham dự chuyện này sao?
- Có khả năng này.
Lão Hắc cân nhắc nói:
- Phỏng chừng là Cửu Trọng Thiên thực lực quá mạnh mẽ, tham dự vào sẽ mất công bằng hợp lý đi sao?
- Không chỉ là đơn giản như vậy.
Tô Triệt khẽ lắc đầu:
- Còn có thể càng lớn mật suy đoán một chút, nếu như nói, bên trong Tiên Tôn bảo khố thực sự tồn tại cơ hội nào đó có thể làm cho họ thành tựu Tiên Tôn cảnh giới, mà loại cơ hội này một khi bị một vị Cửu Trọng Thiên Tiên Đế thu được, sẽ có khả năng rất lớn, lần thứ hai đản sinh ra một vị Nguyên Thủy Tiên Tôn, như vậy....
Lão Hắc nhất thời lĩnh ngộ:
- Ý của chủ nhân là, nếu như thật sự có một phần cơ hội như vậy tồn tại, nó hẳn là mấy Đại Tiên Tôn cố ý lưu cho ngươi?
- Hừ hừ...
Tô Triệt trầm thấp cười:
- Dù vậy, ta cũng không kỳ quái, cho dù có một phần cơ hội như thế tới tay, ta cũng sẽ tặng cho người khác. Ta là Tiên Ngục chi chủ, không cần bất cứ kẻ nào ban ân hoặc an bài, bằng vào Tiên Ngục chi công, đủ để thành tựu Tiên Tôn chi cảnh, thậm chí còn có thể là...
Còn có thể là cái gì, Tô Triệt cũng không nói ra được, đó là một phần dã tâm thuộc về chính mình.
Lại qua một tháng, Cự Phú sau khi cường hóa lại xuất lò, nguyên bản kim hoàng sắc bởi thêm vào đại lượng hắc sắc tinh thạch, chuyển biến làm ám kim sắc cảm giác cực kỳ nội hàm, thiếu một phần hoa lệ, thêm một phần thâm thúy.
Cường độ phòng ngự rốt cuộc đề thăng bao nhiêu, tạm thời còn không thể xác định, Tô Triệt và lão Hắc chỉ có thể đại khái đánh giá được. Dựa vào Cự Phú chống đỡ một Tứ Trọng Thiên Tiên Đế, hoặc là hai ba Tam Trọng Thiên Tiên Đế kiệt lực oanh tạc hẳn là không có vấn đề gì.
Trở lại bình nguyên Tiên Giới, Tô Triệt vừa mới lộ diện, đã thấy được hai khuôn mặt quen thuộc Phượng Lâm và Tông Dịch.
Hai vị Tiên Đế này xuất hiện, Tô Triệt đương nhiên là không chút nào kỳ quái, bởi vì chính mình đã gửi đi truyền tin phù cho bọn hắn, mới có thể tìm tới nơi này.
Chuyện này, Tô Triệt đã từng trong lòng cân nhắc qua, cuối cùng vẫn là cho rằng, dù sao cũng là một lần cơ hội quý giá nhất trong Tiên Giới. Hai vị bằng hữu này cũng nên được thông tri đến. Bằng không, sau này bọn họ khẳng định sẽ oán giận mình, thân là bằng hữu, chuyện tốt như vậy dĩ nhiên cũng không có thông tri một tiếng, đem cơ duyên hết thảy đều tiện nghi cho ngoại nhân.
Đồng dạng Phượng Lâm và Tông Dịch cũng đều biết được. Chuyện này không thể coi thường, tuyệt đối không thể coi thường. Bởi vậy khi nhìn thấy Tô Triệt, bọn họ cũng không có bộc lộ ra thân cận quá nhiều, chỉ là xa xa truyền âm giao lưu.
Đây là vì tránh hiềm nghi, miễn cho Tiên Đế khác đối với điều này sản sinh ngờ vực và bất mãn vô căn cứ. Tính toán cũng đã hơn ba trăm năm không gặp, Tô Triệt cho dù phán đoán không ra tu vi cảnh giới của Phượng Lâm, cũng có thể cảm giác được thực lực của nàng có biến hóa rõ ràng đó là truyền âm hỏi:
- Mai Hứa Nguyện Quả kia đã dùng hết rồi sao?
- Đúng.
Phượng Lâm xa tại nghìn trượng truyền âm trả lời:
- Ta hiện tại đã là ngũ trọng thiên chi cảnh, tiếp qua ba trăm năm nữa, còn có thể tấn chức đến lục trọng thiên. Đây là toàn bộ hiệu lực của mai Hứa Nguyện Quả kia.
Tô Triệt khẽ gật đầu. Một mai Hứa Nguyện Quả để nàng từ tứ trọng thiên tấn chức đến lục trọng thiên, đương nhiên là cực kỳ có lời. Phải biết rằng, Tiên Đế cảnh giới mỗi một lần tấn chức, cũng không phải dựa vào tích lũy thời gian là có thể thực hiện. Mấy trăm triệu năm dừng ở cùng một cảnh giới không tiến lên được, đây cũng là sự tình cực kỳ bình thường.
Đối với điều này, Phượng Lâm cũng là cực kỳ thỏa mãn, lại một lần nữa biểu thị cảm tạ với Tô Triệt.
Tô Triệt lại đồng thời truyền âm cho nàng và Tông Dịch:
- Lần này cơ duyên bảo khố, các ngươi chỉ cần theo sát ta là được, không cần thiết bởi vì bất cứ lợi ích nào cùng với Tiên Đế khác phát sinh tranh chấp.
/1505
|