Kể từ đó, Tô Triệt ngược lại đã thành người ở ngoài đứng xem, trong nội tâm vô cùng kinh ngạc:
- Người của Long Hoàng, và người của Ngọc Hoàng Thiên, lại không phải là cùng một phe? Thậm chí. Ngao Giang căn bản không biết tên tráng hán che mặt này... Rốt cục là đang xảy ra chuyện gì thế này?
- Ta cũng hồ đồ rồi. Lão Hắc gãi lấy cái ót, trong đầu hiện đầy nghi vấn :
- Ngọc Hoàng Thiên làm sao có thể phái người tới giúp ngươi nhỉ?
- Đúng thế!
Tô Triệt trong lòng tự nhủ:
- Cho dù có người đến giúp ta, cũng phải là người do Thánh Mẫu hoặc Tà Hoàng phái tới chứ, như thế nào lại là người của Ngọc Hoàng Thiên đây? Những tên Tiên Tôn kia, đến cùng đang cái gì đây?
Bá! Bá! Bá!
Ngao Giang đang muốn xông lại ngăn trở tráng hán che mặt, nhưng ở trên nửa đường, lại phải đối mặt với ba đạo quang mâu màu vàng lăng không ngưng hiện ra, ngay lập tức đã bị chặn đường lại.
- Cái tên tàng hình đã từng đánh lén ta!
Trong nội tâm của Tô Triệt hô to:
- Hắn cũng tới.
- Các ngươi đến cùng là người nào?
Ngao Giang lần nữa gầm rú, nhưng là, trả lời hắn chỉ là những tiếng bá bá bá. Lại là ba đạo quang mâu màu vàng khác.
Xoẹt!
Trong đó một đạo quang mâu vậy mà xuyên thấu kết giới phòng ngự, trực tiếp đánh vào bộ ngực của hắn, Ngao Giang rên lên một tiếng, lúc này hắn đã bị thương.
Rất rõ ràng, Ngọc Hoàng Thiên phái tới người tàng hình và tráng hán che mặt. Vậy mà lại lợi hai hơn so với Tiên Đế Thất Trọng Thiên.
Tô Triệt lúc này mới xác định, trước đó lần thứ nhất bọn chúng đánh lén mình. Tuyệt đối là hạ thủ lưu tình, chưa dốc hết toàn lực, cũng không phải thật sự muốn giết mình, chỉ là vì kích thích Ngọc Thanh mà thôi.
Đang nghĩ tới đây, bên tai đột nhiên nghe được lời truyền âm của một nữ nhân, nàng nói :
- Nơi đây giao cho chúng ta, ngươi, mang người mình đi đi.
Là người tàng hình kia, lời nói của nàng tuy vẫn lạnh như băng, nhưng Tô Triệt có thể nghe ra, nàng đối với chính mình cũng không có ác ý.
- Đa tạ!
Tô Triệt vẫn không thể xác định vị trí cụ thể của nàng, cũng chỉ có thể chắp tay thi lễ đối với không khí, sau đó, dùng Thuấn Di Chi Thuật thoát ly chiến trường, nhằm về phương hướng của Thái Diệu Tông mà bay đi.
Người của Ngọc Hoàng Thiên vậy mà đến trợ giúp chính mình, điều này làm cho Tô Triệt trăm điều mơ hồ mà vẫn không thể nào lý giải.
- Ngọc Hoàng Thiên vẫn luôn là đại địch số một trong giả tưởng của ta, không phái người tới ám sát ta đã là tốt lắm rồi, tại sao lại có thể trợ giúp cho ta được?
Tựa như lão Hắc đã từng nói, Tô Triệt cũng cảm nhận được, triệt để hồ đồ rồi!
- "Được rồi, nếu như nghĩ không ra, vậy thì đừng nghĩ, trước tiên đem di hài của Trọng Quang cầm vào trong tay đã, thực lực của mình trở nên mạnh mẽ thêm một chút thì lại an toàn thêm một chút.
Cự ly mấy vạn dặm, trong nháy mắt đã đến nơi, khi đến phía ngoài sơn môn của Thái Diệu Tông, Tô Triệt lại ngoài ý muốn gặp phải một người khác.
Ngày đó tại Thiên Ý Hư Không, đã từng gặp mặt một lần "Quang Ý Tiên Đế".
Tiên Đế thủ hạ số một của Thánh Mẫu Tiên Tôn, cảnh giới Cửu Trọng Thiên, cũng là vị Tiên Đế già nhất ở trong tiên giới.
- Quang Ý Tiên Đế.
Tô Triệt vội vàng đi đến chào.
Búi tóc vấn cao, một thân váy lụa màu trắng, ôn hòa cười nói:
- Mau đi đi, có ta ở đây rồi, đồ mà ngươi muốn có, không ai có thể cướp đi.
- Đa tạ Quang Ý Tiên Đế.
Tô Triệt chẳng muốn suy nghĩ gì nhiều, cũng không hỏi nhiều, không hề dừng lại, lập tức lọt vào bên trong kết giới của Thái Diệu Tông.
Rời đi chưa đến nửa canh giờ, trong tông môn đại điện của Thái Diệu Tông, tông chủ Văn Triệu cùng bốn vị Thái Thượng trưởng lão vẫn còn đang lo lắng, suy tư mà thương nghị chuyện gì đó.
Chuyện hôm nay khiến bọn chúng lo lắng vô cùng đến an nguy của tông môn, bởi vì, bất luận một vị Tiên Đế nào cũng không phải đối tượng mà bọn chúng có thể đắc tội nổi, huống chi, vị Long Đế Hắc La kia lại là tội nhân của Long tộc mà Long Hoàng Tiên Tôn truy nã.
Bên trong sóng biển ngập trời, chiếc thuyền nhỏ bé đi vào trong đó, không phải là sẽ thịt nát xương tan sao...!
Bá!
Bên trong Thái Diệu Tông, không ai có thể ngăn trở Tô Triệt, chỉ dùng mấy hơi thời gian, hắn đã hạ xuống phía trước tông môn đại điện.
Năm người Văn Triệu đột nhiên kinh hoảng. Nhưng sau khi thấy rõ là Tô Triệt. Tất cả đã an tâm trở lại.
- Thượng Tiên!
Năm người bọn chúng vội vàng ra đón.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu, bình tĩnh mà trầm ổn.
Tại trước mặt bọn họ, phải thể hiện ra sự thong dong như vậy, trái lại, chính mình nếu như lộ ra vội vàng bối rối, thì sẽ khiến cho nội tâm của chúng trở nên kinh sợ, vô cùng khẩn trương.
- Không sao!
Tô Triệt ôn hòa nói ra:
- Các ngươi yên tâm, cho dù là xảy ra bất cứ chuyện gì, cũng sẽ không gây tai họa cho Thái Diệu Tông các ngươi. Chuyện này cùng các ngươi không quan hệ, đường đường Tiên Tôn hoặc Tiên Đế. Cũng không hạ thân phận mà bắt các ngươi để phát tiết nộ khí.
- Đa tạ Thượng Tiên.
Tâm tình của năm người Văn Triệu lúc này mới buông lỏng rất nhiều.
Sau đó một thoáng, Tô Triệt được mời đến địa phương trọng yếu nhất của Thái Diệu Tông, phía trước Tu Luyện Thánh Đường được bảo vệ vô cùng nghiêm mật, trên thực tế.. Cũng chỉ là một tòa lầu nhỏ bề ngoài thoạt nhìn có chút bình thường mà thôi.
Văn Triệu giới thiệu:
- Cái gọi là Tu Luyện Thánh Đường, kỳ thật, sử dụng cả khối đầu cốt của di hài Ma Thần mà xây dựng nên, trên cơ bản nó không có cải biến gì quá lớn. Chỉ có điều, chúng ta tại phía ngoài của Đầu cốt bao khỏa vào một tầng kiến trúc lầu vũ.
Tô Triệt nhìn xem tòa lầu nhỏ này, trầm giọng hỏi:
- Thời gian lưu tốc ở trong này, tỉ lệ là bao nhiêu?
- Tối đa có thể điều chỉnh mức độ chênh lệch là 1:500.
Văn Triệu đáp lời :
- Nhưng là mỗi một lần khởi động, đều cần hao phí rất nhiều tiên tinh, bởi vậy, cho nên tông môn chỉ sử dụng nó để bồi dưỡng trọng điểm vài tên đệ tử hạch tâm.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu. Không cần giải thích nhiều thì hắn cũng biết rõ, cái Tu Luyện Thánh Đường này tiêu hao quá nhiều Tiên tinh, lại nói tiếp, nó chỉ có thể có ích đối với vài tên đệ tử có tu vi thấp,, đối với Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, thì cũng không có tác dụng gì cả.
Nhưng nếu so sánh thời gian lưu tốc 500 lần, bên ngoài một năm, bên trong 500 năm, nghe tương đối khách quan. Nhưng mà, tu vi đạt đến Kim Tiên trở lên, mỗi một lần tiến cấp đều phải cần tu luyện trăm vạn năm, ngàn vạn năm, thậm chí trên triệu năm mới được. Nếu là dựa vào Tu Luyện Thánh Đường để giảm bớt thời gian, số lượng tiên tinh tiêu hao cũng không phải là môn phái như Thái Diệu Tông có thể thừa nhận.
- Chỉ dùng một cái Đầu Cốt. Nói như vậy, đại bộ phận hài cốt vẫn còn giữ lại nguyên vẹn đúng không?
Tô Triệt lại hỏi.
- Coi như là thế!
Văn Triệu có phần lộ ra cẩn thận trả lời:
- Chỉ có điều, mấy người chúng ta từng lợi dụng Ma Thần Chi Cốt luyện chế ra vài món pháp bảo, uy lực cũng không mạnh mẽ, miễn cưỡng có thể coi là cực phẩm tiên khí. Tính toán lại, toàn bộ số lượng Ma Thần Chi Cốt còn dư,là khoảng bảy phần mười.
- Người của Long Hoàng, và người của Ngọc Hoàng Thiên, lại không phải là cùng một phe? Thậm chí. Ngao Giang căn bản không biết tên tráng hán che mặt này... Rốt cục là đang xảy ra chuyện gì thế này?
- Ta cũng hồ đồ rồi. Lão Hắc gãi lấy cái ót, trong đầu hiện đầy nghi vấn :
- Ngọc Hoàng Thiên làm sao có thể phái người tới giúp ngươi nhỉ?
- Đúng thế!
Tô Triệt trong lòng tự nhủ:
- Cho dù có người đến giúp ta, cũng phải là người do Thánh Mẫu hoặc Tà Hoàng phái tới chứ, như thế nào lại là người của Ngọc Hoàng Thiên đây? Những tên Tiên Tôn kia, đến cùng đang cái gì đây?
Bá! Bá! Bá!
Ngao Giang đang muốn xông lại ngăn trở tráng hán che mặt, nhưng ở trên nửa đường, lại phải đối mặt với ba đạo quang mâu màu vàng lăng không ngưng hiện ra, ngay lập tức đã bị chặn đường lại.
- Cái tên tàng hình đã từng đánh lén ta!
Trong nội tâm của Tô Triệt hô to:
- Hắn cũng tới.
- Các ngươi đến cùng là người nào?
Ngao Giang lần nữa gầm rú, nhưng là, trả lời hắn chỉ là những tiếng bá bá bá. Lại là ba đạo quang mâu màu vàng khác.
Xoẹt!
Trong đó một đạo quang mâu vậy mà xuyên thấu kết giới phòng ngự, trực tiếp đánh vào bộ ngực của hắn, Ngao Giang rên lên một tiếng, lúc này hắn đã bị thương.
Rất rõ ràng, Ngọc Hoàng Thiên phái tới người tàng hình và tráng hán che mặt. Vậy mà lại lợi hai hơn so với Tiên Đế Thất Trọng Thiên.
Tô Triệt lúc này mới xác định, trước đó lần thứ nhất bọn chúng đánh lén mình. Tuyệt đối là hạ thủ lưu tình, chưa dốc hết toàn lực, cũng không phải thật sự muốn giết mình, chỉ là vì kích thích Ngọc Thanh mà thôi.
Đang nghĩ tới đây, bên tai đột nhiên nghe được lời truyền âm của một nữ nhân, nàng nói :
- Nơi đây giao cho chúng ta, ngươi, mang người mình đi đi.
Là người tàng hình kia, lời nói của nàng tuy vẫn lạnh như băng, nhưng Tô Triệt có thể nghe ra, nàng đối với chính mình cũng không có ác ý.
- Đa tạ!
Tô Triệt vẫn không thể xác định vị trí cụ thể của nàng, cũng chỉ có thể chắp tay thi lễ đối với không khí, sau đó, dùng Thuấn Di Chi Thuật thoát ly chiến trường, nhằm về phương hướng của Thái Diệu Tông mà bay đi.
Người của Ngọc Hoàng Thiên vậy mà đến trợ giúp chính mình, điều này làm cho Tô Triệt trăm điều mơ hồ mà vẫn không thể nào lý giải.
- Ngọc Hoàng Thiên vẫn luôn là đại địch số một trong giả tưởng của ta, không phái người tới ám sát ta đã là tốt lắm rồi, tại sao lại có thể trợ giúp cho ta được?
Tựa như lão Hắc đã từng nói, Tô Triệt cũng cảm nhận được, triệt để hồ đồ rồi!
- "Được rồi, nếu như nghĩ không ra, vậy thì đừng nghĩ, trước tiên đem di hài của Trọng Quang cầm vào trong tay đã, thực lực của mình trở nên mạnh mẽ thêm một chút thì lại an toàn thêm một chút.
Cự ly mấy vạn dặm, trong nháy mắt đã đến nơi, khi đến phía ngoài sơn môn của Thái Diệu Tông, Tô Triệt lại ngoài ý muốn gặp phải một người khác.
Ngày đó tại Thiên Ý Hư Không, đã từng gặp mặt một lần "Quang Ý Tiên Đế".
Tiên Đế thủ hạ số một của Thánh Mẫu Tiên Tôn, cảnh giới Cửu Trọng Thiên, cũng là vị Tiên Đế già nhất ở trong tiên giới.
- Quang Ý Tiên Đế.
Tô Triệt vội vàng đi đến chào.
Búi tóc vấn cao, một thân váy lụa màu trắng, ôn hòa cười nói:
- Mau đi đi, có ta ở đây rồi, đồ mà ngươi muốn có, không ai có thể cướp đi.
- Đa tạ Quang Ý Tiên Đế.
Tô Triệt chẳng muốn suy nghĩ gì nhiều, cũng không hỏi nhiều, không hề dừng lại, lập tức lọt vào bên trong kết giới của Thái Diệu Tông.
Rời đi chưa đến nửa canh giờ, trong tông môn đại điện của Thái Diệu Tông, tông chủ Văn Triệu cùng bốn vị Thái Thượng trưởng lão vẫn còn đang lo lắng, suy tư mà thương nghị chuyện gì đó.
Chuyện hôm nay khiến bọn chúng lo lắng vô cùng đến an nguy của tông môn, bởi vì, bất luận một vị Tiên Đế nào cũng không phải đối tượng mà bọn chúng có thể đắc tội nổi, huống chi, vị Long Đế Hắc La kia lại là tội nhân của Long tộc mà Long Hoàng Tiên Tôn truy nã.
Bên trong sóng biển ngập trời, chiếc thuyền nhỏ bé đi vào trong đó, không phải là sẽ thịt nát xương tan sao...!
Bá!
Bên trong Thái Diệu Tông, không ai có thể ngăn trở Tô Triệt, chỉ dùng mấy hơi thời gian, hắn đã hạ xuống phía trước tông môn đại điện.
Năm người Văn Triệu đột nhiên kinh hoảng. Nhưng sau khi thấy rõ là Tô Triệt. Tất cả đã an tâm trở lại.
- Thượng Tiên!
Năm người bọn chúng vội vàng ra đón.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu, bình tĩnh mà trầm ổn.
Tại trước mặt bọn họ, phải thể hiện ra sự thong dong như vậy, trái lại, chính mình nếu như lộ ra vội vàng bối rối, thì sẽ khiến cho nội tâm của chúng trở nên kinh sợ, vô cùng khẩn trương.
- Không sao!
Tô Triệt ôn hòa nói ra:
- Các ngươi yên tâm, cho dù là xảy ra bất cứ chuyện gì, cũng sẽ không gây tai họa cho Thái Diệu Tông các ngươi. Chuyện này cùng các ngươi không quan hệ, đường đường Tiên Tôn hoặc Tiên Đế. Cũng không hạ thân phận mà bắt các ngươi để phát tiết nộ khí.
- Đa tạ Thượng Tiên.
Tâm tình của năm người Văn Triệu lúc này mới buông lỏng rất nhiều.
Sau đó một thoáng, Tô Triệt được mời đến địa phương trọng yếu nhất của Thái Diệu Tông, phía trước Tu Luyện Thánh Đường được bảo vệ vô cùng nghiêm mật, trên thực tế.. Cũng chỉ là một tòa lầu nhỏ bề ngoài thoạt nhìn có chút bình thường mà thôi.
Văn Triệu giới thiệu:
- Cái gọi là Tu Luyện Thánh Đường, kỳ thật, sử dụng cả khối đầu cốt của di hài Ma Thần mà xây dựng nên, trên cơ bản nó không có cải biến gì quá lớn. Chỉ có điều, chúng ta tại phía ngoài của Đầu cốt bao khỏa vào một tầng kiến trúc lầu vũ.
Tô Triệt nhìn xem tòa lầu nhỏ này, trầm giọng hỏi:
- Thời gian lưu tốc ở trong này, tỉ lệ là bao nhiêu?
- Tối đa có thể điều chỉnh mức độ chênh lệch là 1:500.
Văn Triệu đáp lời :
- Nhưng là mỗi một lần khởi động, đều cần hao phí rất nhiều tiên tinh, bởi vậy, cho nên tông môn chỉ sử dụng nó để bồi dưỡng trọng điểm vài tên đệ tử hạch tâm.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu. Không cần giải thích nhiều thì hắn cũng biết rõ, cái Tu Luyện Thánh Đường này tiêu hao quá nhiều Tiên tinh, lại nói tiếp, nó chỉ có thể có ích đối với vài tên đệ tử có tu vi thấp,, đối với Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, thì cũng không có tác dụng gì cả.
Nhưng nếu so sánh thời gian lưu tốc 500 lần, bên ngoài một năm, bên trong 500 năm, nghe tương đối khách quan. Nhưng mà, tu vi đạt đến Kim Tiên trở lên, mỗi một lần tiến cấp đều phải cần tu luyện trăm vạn năm, ngàn vạn năm, thậm chí trên triệu năm mới được. Nếu là dựa vào Tu Luyện Thánh Đường để giảm bớt thời gian, số lượng tiên tinh tiêu hao cũng không phải là môn phái như Thái Diệu Tông có thể thừa nhận.
- Chỉ dùng một cái Đầu Cốt. Nói như vậy, đại bộ phận hài cốt vẫn còn giữ lại nguyên vẹn đúng không?
Tô Triệt lại hỏi.
- Coi như là thế!
Văn Triệu có phần lộ ra cẩn thận trả lời:
- Chỉ có điều, mấy người chúng ta từng lợi dụng Ma Thần Chi Cốt luyện chế ra vài món pháp bảo, uy lực cũng không mạnh mẽ, miễn cưỡng có thể coi là cực phẩm tiên khí. Tính toán lại, toàn bộ số lượng Ma Thần Chi Cốt còn dư,là khoảng bảy phần mười.
/1505
|