- Người nào, lực lượng tâm linh cường đại như thế?
- Ai vậy? Dám dùng loại giọng này gọi Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn . . .
Toàn bộ chúng tiên ở Tiên Giới chấn động, giờ khắc này vô luận đang làm loại chuyện nào, cũng là không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Mặc dù bọn họ không nhìn thấy vị trí chuẩn xác của Tô Triệt nhưng từ bản năng, cũng có thể cảm ứng được phương hướng có sự hiện hữu của hắn.
- Trở lại.
- Hắn trở lại.
- Thiên Vũ tiểu tử kia, trở lại.
Chỉ có hơn mười vị Tiên Tôn mới biết được, một đạo Tâm Linh Triệu Hoán này đại biểu cho ý nghĩa thế nào. Một vạn năm trước, Ngọc Hoàng Thiên không hy vọng Tô Triệt ảnh hưởng đến việc hắn dung hợp cùng với Ngọc Thanh, lấy thân nhân của Tô Triệt để uy hiếp, khiến cho hắn rời khỏi Tiên Linh vũ trụ, tiến vào Đại Hỗn Độn lĩnh vực.
Ngày đó rời đi, Tô Triệt ngay cả Tiên Tôn cũng không phải. Lại nói trước khi tiến vào Hỗn Độn, đối với hắn mà nói, giống như là một hài tử còn chưa lớn lên, thân đơn lực mỏng, cầm trong tay Thạch Phủ Mộc Mâu nguyên thủy nhất, đi vào Man Hoang Nguyên Dã dã thú hoành hành.
Các Đại Tiên Tôn tràn đầy vô hạn kính sợ đối với Đại Hỗn Độn lĩnh vực, cũng đang suy đoán: sau khi rời đi, hắn có thể còn sống trở lại sao?
Hôm nay, đáp án đã công bố, hắn chẳng những còn sống trở về, hơn nữa, chỉ bằng một ít lực lượng tâm niệm vừa rồi đã có thể chứng minh, hắn đã trở nên vô cùng cường đại, giống như tuyệt đại vương giả suất lĩnh lấy hàng thiên quân vạn mã cường thế trở về.
Bá bá bá bá . . .
Bên trong Tiên Giới, thực lực Tiên Tôn ở trong nháy mắt đã có thể tới bất kỳ một vị trí nào, Tô Triệt tâm niệm ba động còn đang quanh quẩn chung quanh bên trong cả không gian vũ trụ, hơn mười vị Tiên Tôn liền từ các vị trí chạy tới trước mặt Tô Triệt.
Thánh Mẫu, Tà Hoàng, Thái Sơ, Tiếu La Thiên . . .
Vu Thần ở khoảng cách xa nhất cũng từ Man Hoang Tiên Vực kịp thời chạy tới, không kém người khác chút nào, còn có Thôn Thiên Thử một người không lâu lúc
trước vừa mới đạt được Tiên Tôn chi cảnh.
Nên tới, thì không nên tới, có tới, duy chỉ có thiếu hụt người quan trọng nhất, chính là: Ngọc Hoàng Thiên.
- Ngọc Hoàng Thiên vì sao không tới?
Tô Triệt không có tâm tư hàn huyên cùng bọn họ, trực tiếp hỏi:
- Hắn không có ở Tiên Giới sao?
- Đúng vậy.
Tiếu La Thiên trên mặt nở nụ cười, ánh mắt lại có vẻ tương đối trầm trọng:
- Một ngàn năm trước, hắn đi Khởi Nguyên Ma Vực, đến bây giờ còn chưa trở về.
- Một ngàn năm trước? Khởi Nguyên Ma Vực?
Tô Triệt cau mày, lâm vào trầm tư . . .
Tiếp xúc với khoảng cách gần như vậy, mấy người Tiên Tôn như Vu Thần, Thánh Mẫu lại càng cảm giác rõ ràng được thực lực cường hãn của Tô Triệt thật là sâu không lường được, không nghi ngờ chút nào, đã vượt qua xa xa bản thân những người này.
Không chỉ Tô Triệt, ngay cả Thiên Âm bên cạnh hắn cũng giống như vậy, hơi thở trên người rõ ràng đã áp đảo Tiên Tôn.
Đi Hỗn Độn một chuyến, một vạn năm ngắn ngủn, bọn họ có thể trưởng thành đến độ cao như thế, tình cảnh này khiến chúng Tiên Tôn tại chỗ càng mong đợi đối với Đại Hỗn Độn lĩnh vực hơn, càng muốn hướng tới. Những người bọn họ bị vây ở tu vi cảnh giới hiện tại dừng bước không tiến, thật sự đã quá lâu, phàm là có một tia tiến bộ cũng sẽ vô cùng hưng phấn, nếu có thể giống Tô Triệt đột nhiên tăng lên mạnh mẽ như vậy, quả thực rất muốn . . .
- Khi nào mới có thể thoát khỏi trói buộc của không gian vũ trụ, đi thăm dò Đại Hỗn Độn lĩnh vực vô cùng thần bí ở phía ngoài kia a!
Những Tiên Tôn đại nhân này từng cao cao tại thượng, Tô Triệt phải xưng là “tiền bối”, giờ thì ngược lại phải ngưỡng mộ Hỗn Độn cường giả Tô Triệt này.
Tô Triệt cũng chẳng quan tâm tới việc ôn chuyện cùng bọn họ, chắp tay thi lễ với đám người Vu Thần, trầm giọng nói:
- Tốt lắm, ta liền đi tới Khởi Nguyên Ma Vực một lần.
Vu Thần vội vàng khuyên nhủ:
- Có phải có chút vội vàng hay không, chuyện này rõ ràng không phải là đơn giản như vậy . . .
- Vô phương !
Tô Triệt nhẹ nhàng khoát tay, trong giọng nói lộ ra một loại bình thản ngạo nghễ:
- Chỉ là một Khởi Nguyên Ma Vực, đối với ta mà nói, không đáng để lo.
Vu Thần cũng theo đó mà im lặng, chỉ bằng tự tin cường đại mà Tô Triệt tự nhiên toát ra, là có thể xác nhận. Đây cũng không phải cuồng vọng tự đại, mà là định liệu trước.
Đúng vậy a, Đại Hỗn Độn lĩnh vực nguy hiểm khó lường hắn cũng có thể đi qua tự nhiên, thì thế gian còn có chuyện gì có thể làm khó được ở hắn a.
- Chư vị, hẹn gặp lại.
Tô Triệt vừa chắp tay, nắm lấy tay Thiên Âm cùng nhau biến mất vô ảnh vô tung, chỉ để lại hơn mười vị Tiên Tôn hai mặt nhìn nhau. Không ai có thể phát giác ra hai người bọn họ dùng phương thức nào để rời đi.
- Chênh lệch không ngờ là to lớn như thế . . .
Thánh Mẫu Tiên Tôn chậm rãi lắc đầu:
- Mặc dù ta đều có chút ghen tỵ khó có thể khắc chế, nhưng dù sao, đối với vũ trụ thế giới này của chúng ta mà nói. Cũng là một loại may mắn lớn nhất.
- Đúng vậy.
Tiếu La Thiên mỉm cười gật đầu:
- Có lẽ, cuối cùng trước mắt, thế giới của chúng ta thật sự có thể được cứu.
Những Tiên Tôn khác sắc mặt đều trở nên ngưng trọng. Vẻ mặt phức tạp, chỉ có Vu Thần, vẻ mặt mang theo thần thái tương đối dễ dàng tự nhiên.
Thiên Âm được coi là nữ nhi do chính mình nuôi dưỡng lớn lên, Tô Triệt cũng chính là nửa con rể, vợ chồng son bọn họ trở nên cường đại như thế, mình và cả Vu Tộc còn phải lo lắng gì nữa . . .
Khởi Nguyên Ma Vực.
Thần thức cường hãn của Tô Triệt cơ hồ có thể bao lấy toàn bộ Tiên Giới, chỉ cần tâm niệm vừa động, liền cùng Thiên Âm cùng đi đến lối đi tiến vào Ma Vực lúc trước, đi vào bên trong, sau mười mấy tức liền đi tới một mảnh Khởi Nguyên Ma Vực hoang vu.
- Thế nhưng vẫn còn ở nơi này?
Ra khỏi Ma Vực, vẫn còn có trăm vạn Ma tộc đại quân nghiêm mật trấn thủ, Tô Triệt thậm chí liếc nhìn lại nhớ tới Tử Dực Ma Đế năm đó trước sau hai lần phát hiện rồi đuổi giết của mình.
Không nghĩ tới, đã qua một vạn năm, bọn họ vẫn trấn thủ ở chỗ này. Chẳng lẽ, Khởi Nguyên Ma Vực không cho phép bất kỳ một Chân Tiên nào ở Tiên Giới đi tới sao?
- Lại là ngươi?
Tử Dực Ma Đế giống như trước thấy được Tô Triệt, mặc dù vạn năm đối với hắn mà nói không coi vào đâu, nhưng cũng là có chút giật mình, lập tức hỏi:
- Nghe nói, không phải ngươi đi Hỗn Độn lĩnh vực sao?
- Là ai nói cho ngươi ta không thể trở về sao?
Tô Triệt lãnh đạm nói một lời, tay khẽ vẫy, cứ như vậy phong khinh vân đạm mà hút hắn từ trong trận hình nghiêm mật của đại quân Ma tộc tới đây, lập tức rơi vào trong lòng bàn tay của mình.
- A?
Tử Dực Ma Đế thét một tiếng kinh hãi, mặt đối mặt cùng Tô Triệt khoảng cách bất quá chỉ vài thước, toàn thân không thể động đậy, đột nhiên xuất hiện biến cố khổng lồ như thế, quả thực để cho hắn không cách nào tiếp nhận được hiện thực này.
- Ngươi như thế nào . . .
- Ai vậy? Dám dùng loại giọng này gọi Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn . . .
Toàn bộ chúng tiên ở Tiên Giới chấn động, giờ khắc này vô luận đang làm loại chuyện nào, cũng là không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Mặc dù bọn họ không nhìn thấy vị trí chuẩn xác của Tô Triệt nhưng từ bản năng, cũng có thể cảm ứng được phương hướng có sự hiện hữu của hắn.
- Trở lại.
- Hắn trở lại.
- Thiên Vũ tiểu tử kia, trở lại.
Chỉ có hơn mười vị Tiên Tôn mới biết được, một đạo Tâm Linh Triệu Hoán này đại biểu cho ý nghĩa thế nào. Một vạn năm trước, Ngọc Hoàng Thiên không hy vọng Tô Triệt ảnh hưởng đến việc hắn dung hợp cùng với Ngọc Thanh, lấy thân nhân của Tô Triệt để uy hiếp, khiến cho hắn rời khỏi Tiên Linh vũ trụ, tiến vào Đại Hỗn Độn lĩnh vực.
Ngày đó rời đi, Tô Triệt ngay cả Tiên Tôn cũng không phải. Lại nói trước khi tiến vào Hỗn Độn, đối với hắn mà nói, giống như là một hài tử còn chưa lớn lên, thân đơn lực mỏng, cầm trong tay Thạch Phủ Mộc Mâu nguyên thủy nhất, đi vào Man Hoang Nguyên Dã dã thú hoành hành.
Các Đại Tiên Tôn tràn đầy vô hạn kính sợ đối với Đại Hỗn Độn lĩnh vực, cũng đang suy đoán: sau khi rời đi, hắn có thể còn sống trở lại sao?
Hôm nay, đáp án đã công bố, hắn chẳng những còn sống trở về, hơn nữa, chỉ bằng một ít lực lượng tâm niệm vừa rồi đã có thể chứng minh, hắn đã trở nên vô cùng cường đại, giống như tuyệt đại vương giả suất lĩnh lấy hàng thiên quân vạn mã cường thế trở về.
Bá bá bá bá . . .
Bên trong Tiên Giới, thực lực Tiên Tôn ở trong nháy mắt đã có thể tới bất kỳ một vị trí nào, Tô Triệt tâm niệm ba động còn đang quanh quẩn chung quanh bên trong cả không gian vũ trụ, hơn mười vị Tiên Tôn liền từ các vị trí chạy tới trước mặt Tô Triệt.
Thánh Mẫu, Tà Hoàng, Thái Sơ, Tiếu La Thiên . . .
Vu Thần ở khoảng cách xa nhất cũng từ Man Hoang Tiên Vực kịp thời chạy tới, không kém người khác chút nào, còn có Thôn Thiên Thử một người không lâu lúc
trước vừa mới đạt được Tiên Tôn chi cảnh.
Nên tới, thì không nên tới, có tới, duy chỉ có thiếu hụt người quan trọng nhất, chính là: Ngọc Hoàng Thiên.
- Ngọc Hoàng Thiên vì sao không tới?
Tô Triệt không có tâm tư hàn huyên cùng bọn họ, trực tiếp hỏi:
- Hắn không có ở Tiên Giới sao?
- Đúng vậy.
Tiếu La Thiên trên mặt nở nụ cười, ánh mắt lại có vẻ tương đối trầm trọng:
- Một ngàn năm trước, hắn đi Khởi Nguyên Ma Vực, đến bây giờ còn chưa trở về.
- Một ngàn năm trước? Khởi Nguyên Ma Vực?
Tô Triệt cau mày, lâm vào trầm tư . . .
Tiếp xúc với khoảng cách gần như vậy, mấy người Tiên Tôn như Vu Thần, Thánh Mẫu lại càng cảm giác rõ ràng được thực lực cường hãn của Tô Triệt thật là sâu không lường được, không nghi ngờ chút nào, đã vượt qua xa xa bản thân những người này.
Không chỉ Tô Triệt, ngay cả Thiên Âm bên cạnh hắn cũng giống như vậy, hơi thở trên người rõ ràng đã áp đảo Tiên Tôn.
Đi Hỗn Độn một chuyến, một vạn năm ngắn ngủn, bọn họ có thể trưởng thành đến độ cao như thế, tình cảnh này khiến chúng Tiên Tôn tại chỗ càng mong đợi đối với Đại Hỗn Độn lĩnh vực hơn, càng muốn hướng tới. Những người bọn họ bị vây ở tu vi cảnh giới hiện tại dừng bước không tiến, thật sự đã quá lâu, phàm là có một tia tiến bộ cũng sẽ vô cùng hưng phấn, nếu có thể giống Tô Triệt đột nhiên tăng lên mạnh mẽ như vậy, quả thực rất muốn . . .
- Khi nào mới có thể thoát khỏi trói buộc của không gian vũ trụ, đi thăm dò Đại Hỗn Độn lĩnh vực vô cùng thần bí ở phía ngoài kia a!
Những Tiên Tôn đại nhân này từng cao cao tại thượng, Tô Triệt phải xưng là “tiền bối”, giờ thì ngược lại phải ngưỡng mộ Hỗn Độn cường giả Tô Triệt này.
Tô Triệt cũng chẳng quan tâm tới việc ôn chuyện cùng bọn họ, chắp tay thi lễ với đám người Vu Thần, trầm giọng nói:
- Tốt lắm, ta liền đi tới Khởi Nguyên Ma Vực một lần.
Vu Thần vội vàng khuyên nhủ:
- Có phải có chút vội vàng hay không, chuyện này rõ ràng không phải là đơn giản như vậy . . .
- Vô phương !
Tô Triệt nhẹ nhàng khoát tay, trong giọng nói lộ ra một loại bình thản ngạo nghễ:
- Chỉ là một Khởi Nguyên Ma Vực, đối với ta mà nói, không đáng để lo.
Vu Thần cũng theo đó mà im lặng, chỉ bằng tự tin cường đại mà Tô Triệt tự nhiên toát ra, là có thể xác nhận. Đây cũng không phải cuồng vọng tự đại, mà là định liệu trước.
Đúng vậy a, Đại Hỗn Độn lĩnh vực nguy hiểm khó lường hắn cũng có thể đi qua tự nhiên, thì thế gian còn có chuyện gì có thể làm khó được ở hắn a.
- Chư vị, hẹn gặp lại.
Tô Triệt vừa chắp tay, nắm lấy tay Thiên Âm cùng nhau biến mất vô ảnh vô tung, chỉ để lại hơn mười vị Tiên Tôn hai mặt nhìn nhau. Không ai có thể phát giác ra hai người bọn họ dùng phương thức nào để rời đi.
- Chênh lệch không ngờ là to lớn như thế . . .
Thánh Mẫu Tiên Tôn chậm rãi lắc đầu:
- Mặc dù ta đều có chút ghen tỵ khó có thể khắc chế, nhưng dù sao, đối với vũ trụ thế giới này của chúng ta mà nói. Cũng là một loại may mắn lớn nhất.
- Đúng vậy.
Tiếu La Thiên mỉm cười gật đầu:
- Có lẽ, cuối cùng trước mắt, thế giới của chúng ta thật sự có thể được cứu.
Những Tiên Tôn khác sắc mặt đều trở nên ngưng trọng. Vẻ mặt phức tạp, chỉ có Vu Thần, vẻ mặt mang theo thần thái tương đối dễ dàng tự nhiên.
Thiên Âm được coi là nữ nhi do chính mình nuôi dưỡng lớn lên, Tô Triệt cũng chính là nửa con rể, vợ chồng son bọn họ trở nên cường đại như thế, mình và cả Vu Tộc còn phải lo lắng gì nữa . . .
Khởi Nguyên Ma Vực.
Thần thức cường hãn của Tô Triệt cơ hồ có thể bao lấy toàn bộ Tiên Giới, chỉ cần tâm niệm vừa động, liền cùng Thiên Âm cùng đi đến lối đi tiến vào Ma Vực lúc trước, đi vào bên trong, sau mười mấy tức liền đi tới một mảnh Khởi Nguyên Ma Vực hoang vu.
- Thế nhưng vẫn còn ở nơi này?
Ra khỏi Ma Vực, vẫn còn có trăm vạn Ma tộc đại quân nghiêm mật trấn thủ, Tô Triệt thậm chí liếc nhìn lại nhớ tới Tử Dực Ma Đế năm đó trước sau hai lần phát hiện rồi đuổi giết của mình.
Không nghĩ tới, đã qua một vạn năm, bọn họ vẫn trấn thủ ở chỗ này. Chẳng lẽ, Khởi Nguyên Ma Vực không cho phép bất kỳ một Chân Tiên nào ở Tiên Giới đi tới sao?
- Lại là ngươi?
Tử Dực Ma Đế giống như trước thấy được Tô Triệt, mặc dù vạn năm đối với hắn mà nói không coi vào đâu, nhưng cũng là có chút giật mình, lập tức hỏi:
- Nghe nói, không phải ngươi đi Hỗn Độn lĩnh vực sao?
- Là ai nói cho ngươi ta không thể trở về sao?
Tô Triệt lãnh đạm nói một lời, tay khẽ vẫy, cứ như vậy phong khinh vân đạm mà hút hắn từ trong trận hình nghiêm mật của đại quân Ma tộc tới đây, lập tức rơi vào trong lòng bàn tay của mình.
- A?
Tử Dực Ma Đế thét một tiếng kinh hãi, mặt đối mặt cùng Tô Triệt khoảng cách bất quá chỉ vài thước, toàn thân không thể động đậy, đột nhiên xuất hiện biến cố khổng lồ như thế, quả thực để cho hắn không cách nào tiếp nhận được hiện thực này.
- Ngươi như thế nào . . .
/1505
|