Nội môn đại tỷ thí hai mươi năm tổ chức một lần, là một sự kiện lớn của cả Thiên Huyền Tông.
Trời còn chưa sáng, Tô Triệt đã đến Cạnh Kỹ Phong, bởi vì nội môn đại tỷ thí khóa này, là do chân truyền thủ tịch hắn toàn quyền chủ trì.
Cái gọi là chủ trì, không phải có nghĩa là "người dẫn chương trình", mà là quyền quyết sách cuối cùng, một nửa nằm trong tay Tô Triệt, một nửa nằm trong tay trưởng lão hội.
Bởi vậy có thể thấy, Tô Triệt đã cam chịu thân phận phó chưởng giáo, hoặc cũng có thể nói, thân là thủ tịch đại đệ tử, thống lĩnh hơn hai mươi vạn đệ tử Thiên Huyền Tông, đủ để khống chế tương lại hoặc vận mệnh bất cứ sư đệ sư muội nào, cũng bao gồm một trăm đệ tử chân truyền trong đó.
Đại tỷ thí lần này, không những chọn ra top mười đệ tử nội môn, còn phải đào thải hai đệ tử chân truyền, hai danh ngạch trống ra, sẽ ban cho hai đệ tử nội môn có thành tích ưu tú nhất.
Năm đó, Tô Triệt từng nghĩ hai danh ngạch đó nhất định là của mình và Ngọc Thanh sư huynh, đến bây giờ, hoàn toàn không cần nữa....
Cạnh Kỹ Phong cờ quạt phấp phới, đầu người lô nhô, lôi đài tổng cộng có ba mươi bảy tòa, trừ lôi đài trung tâm có diện tích lớn nhất, ba mươi sáu tòa lôi đài còn lại, quay thành hình tròn, tạo thành ba mươi sáu thiên cương đại trận.
Đợi đến giờ Tỵ, người tham đấu và tất cả khán giả đã có mặt tại chỗ.
Nhìn lên đài, mười mấy vạn đệ tử ngoại môn, một trăm đệ tử chân truyền, vài trăm Kim Đan trưởng lão, năm vị Nguyên Anh lão tổ.
Nhìn xuống đài, năm ngàn đệ tử nội môn xếp hàng ngay ngắn, đứng giữa trung tâm tràng địa.
Đại tỉ thí lần này sẽ diễn ra trong vòng mười ngày, các cấp trọng tài và người dẫn chương trình vượt qua con số một trăm, đương nhiên, vai trò người dẫn chương trình, vẫn thuộc về tư lễ trưởng lão tông môn.
Đầu tiên, tư lễ trưởng lão bước lên lôi đài trung tâm, đọc diễn văn khai mạc dạt dào cảm xúc và tán dương các vị Nguyên Anh lão tổ tông môn...
Tất cả mất đúng một khắc thời gian, sau đó, tư lễ trưởng lão lại mời Tô Triệt lên đài.
Tô Triệt vừa lên đài, năm ngàn đệ tử nội môn phía dưới đồng thanh thi lễ:
- Thiên Vũ đại sư huynh!
Tô Triệt mỉm cười hồi lễ.
Nhìn lên đài, tất cả mọi người đều cho rằng, Tô Triệt sẽ giống như tư lễ trưởng lão, lại luyên thuyên một tràng về công đức tông môn, về triển vọng tương lại vô hạn, không ngờ....
Tô Triệt nhìn năm ngàn đệ tử nội môn dưới đài, ngữ khí ôn hòa nói:
- Chúc các sư đệ sư muội may mắn.
Sau đó, cao giọng hô:
- Ta tuyên bố, nội môn đại tỷ thí, bây giờ bắt đầu!
Tiếng vỗ tay như sấm, phần phát biểu ngắn gọn của Tô Triệt, cũng coi như một món quà nhỏ bất ngờ dành cho mọi người. Bởi vì, mọi người đều đang chờ đợi xem những màn thi đấu hấp dẫn, chứ không phải nghe ai đó phát biểu.
Năm ngàn đệ tử nội môn trật tự phân thành ba mươi sáu nhóm nhỏ, mỗi nhóm hơn một trăm ba mươi người, ngồi xuống xung quanh một tòa lôi đài.
Ba mươi sáu tòa lôi đài, sẽ cùng lúc thi triển các trận đấu cấp bậc khác nhau, sau đó chọn ra người chiến thắng trong mỗi nhóm nhỏ, sau đó, tổng cộng ba mươi sáu người chiến thắng, sẽ lại thi đấu với nhau trên lôi đài trung tâm để chọn ra top 10 cuối cùng.
Cuối cùng, top 10 đệ tử nội môn, sẽ phải khiêu chiến với mười đệ tử chân truyền xếp hạng chót.
Tô Triệt và trưởng lão hội sẽ căn cứ vào biểu hiện của hai mươi người, để đánh giá thành tích. Hai chân truyền đệ có thành tích thấp nhất sẽ bị đào thải, hai đệ tử nội môn có thành tích cao nhất sẽ chiếm được danh ngạch đó, tấn thăng chân truyền.
Kết quả cuối cùng, chắc chắn có người buồn người vui, nhưng, con đường tu hành giống như nghịch thủy hành châu, không tiến mà lùi, không được phép đồng tình và thương hại quá nhiều.
Một khắc sau, ba mươi tòa lôi đài đồng thời có tuyển thủ đăng đài, phần lớn đều những đệ tử có tu vi Luyện Khí hậu kỳ. Tỷ thí vừa bắt đầu, nhìn lên đài, mười mấy vạn đệ tử ngoại môn hưng phấn dị thường cũng một đợt sóng hoan hô. Đối với ngoại môn đệ tử thực lực thấp mà nói, mỗi một trận so đấu, đề cực kỳ ngoạn mục và bổ ích...
Tô Triệt quay trở về khán đài, ngồi cùng năm vị Nguyên Anh lão tổ.
- Cảm nghĩ thế nào?
Tử Tiêu thì thầm hỏi.
- Như sống mấy kiếp, như ở trong mơ.
Tô Triệt hít một hơi thật sâu, nói ra cảm giác thật của mình.
Năm năm trước, hắn vẫn chỉ là một đệ tử ngoại môn vừa mới nhập môn, thực lực lúc đó cũng mới chỉ là Luyện Khí tầng một, mục tiêu phấn đấu đầu tiên trong đời chính là tranh thủ thời gian nâng cao tu vi, có thể tham gia nội môn đại tỷ thí khóa tiếp theo. Sau đó, phấn đấu trên lôi đài, lần lượt chiến thắng các đối thủ, cuối cùng đạt được thân phận chân truyền đệ tử cao cao tại thượng.
Rốt cục đợi đến ngày hôm nay, mình đã đứng trên vị trí cao hơn, dùng con mắt của một thượng vị giả, quan sát "đám thanh niên" kia so đấu với nhau....
- Tự nhiên cảm thấy mình già quá...
Tô Triệt lắc đầu cảm thán.
Năm vị lão tổ nghe vậy cùng bật cười, chưởng giáo chí tôn gật đầu nói:
- Đúng vậy, thằng nhóc ngươi, đúng là già nhanh quá.
Thời khắc này, sâu trong lòng năm vị trưởng lão, đều đang có một loại chờ mong:
- Đợi đến khi hắn bằng tuổi mình bây giờ, có thể nói một tiếng già rồi thật sự. Lúc đó, hắn sẽ đưa Thiên Huyền Tông đến độ cao nào?
Ba mươi sáu lôi đài, trên mỗi lôi đài đều có một Kim Đan kỳ trưởng lão làm trọng tài, sẽ ở thời khắc quan trọng đình chỉ thi đấu, tránh mọi khả năng thương vong. Nội môn đại tỷ thí, người thực lực mạnh nhất cũng không qua Trúc Cơ trung kỳ, như vậy, Kim Đan kỳ trọng tài hoàn toàn có năng lực kịp thời ngăn cản thảm kịch phát sinh.
Đây chính là thể hiện nhân hậu của tiên đạo môn phái, nghe nói, phần lớn ma đạo môn phái, cho dù là bản môn đệ tử lôi đài thi đấu, đều sinh tử bất luận, cực kỳ tàn khốc.
Đương nhiên, môi trường cạnh tranh tàn khốc, cũng có thể tạo ra lực chiến đấu cường hãn hơn. Ma đạo là sức mạnh chí thượng, tiên đạo là cảnh giới vi tiên, ai đúng ai sai, không thể vơ đũa cả nắm.
Ngày thi đấu thứ bảy, đã có hai mươi lăm lôi đài định ra người thắng thua, mười một lôi đài còn lại, cũng chỉ trong hôm nay sẽ có kết quả.
Nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau, sẽ triển khai lôi đài trung tâm thập cường giác trục.
Nhưng trưa hôm đó, bên trong sơn môn Thiên Huyền Tông đột nhiên vang lên những tiếng kèn u u, chỉ vì cự ly quá xa, tràng thi đấu tiếng người lại ồn ào, phải là Kim Đan kỳ tu vi, mới có thể thấp thoáng nghe thấy được âm thanh cảnh báo.
U u u...
Tố chất thân thể Tô Triệt trải qua mấy lần cường hóa, thính lực tốt hơn Kim Đan tu sĩ mấy phần, đương nhiên nghe thấy rất rõ.
- Cảnh báo tấn công?
Tô Triệt quay đầu, nhìn chưởng giáo chí tôn:
- Chưởng giáo sư tổ, sao lại có cảnh báo tấn công?
- Không ngạc nhiên.
Chưởng giáo chí tôn bình tĩnh gật đầu:
- Ta sớm đã dự đoán trước.
Bốn vị thái thượng trưởng lão cũng đều là thình tình bình tĩnh, từ từ đứng dậy, dùng phương thức truyền âm bí mật của mình, triệu tập một bộ phận Kim Đan trưởng lão, phân thành bốn đội, vù vù phi hành về bốn hướng.
Trời còn chưa sáng, Tô Triệt đã đến Cạnh Kỹ Phong, bởi vì nội môn đại tỷ thí khóa này, là do chân truyền thủ tịch hắn toàn quyền chủ trì.
Cái gọi là chủ trì, không phải có nghĩa là "người dẫn chương trình", mà là quyền quyết sách cuối cùng, một nửa nằm trong tay Tô Triệt, một nửa nằm trong tay trưởng lão hội.
Bởi vậy có thể thấy, Tô Triệt đã cam chịu thân phận phó chưởng giáo, hoặc cũng có thể nói, thân là thủ tịch đại đệ tử, thống lĩnh hơn hai mươi vạn đệ tử Thiên Huyền Tông, đủ để khống chế tương lại hoặc vận mệnh bất cứ sư đệ sư muội nào, cũng bao gồm một trăm đệ tử chân truyền trong đó.
Đại tỷ thí lần này, không những chọn ra top mười đệ tử nội môn, còn phải đào thải hai đệ tử chân truyền, hai danh ngạch trống ra, sẽ ban cho hai đệ tử nội môn có thành tích ưu tú nhất.
Năm đó, Tô Triệt từng nghĩ hai danh ngạch đó nhất định là của mình và Ngọc Thanh sư huynh, đến bây giờ, hoàn toàn không cần nữa....
Cạnh Kỹ Phong cờ quạt phấp phới, đầu người lô nhô, lôi đài tổng cộng có ba mươi bảy tòa, trừ lôi đài trung tâm có diện tích lớn nhất, ba mươi sáu tòa lôi đài còn lại, quay thành hình tròn, tạo thành ba mươi sáu thiên cương đại trận.
Đợi đến giờ Tỵ, người tham đấu và tất cả khán giả đã có mặt tại chỗ.
Nhìn lên đài, mười mấy vạn đệ tử ngoại môn, một trăm đệ tử chân truyền, vài trăm Kim Đan trưởng lão, năm vị Nguyên Anh lão tổ.
Nhìn xuống đài, năm ngàn đệ tử nội môn xếp hàng ngay ngắn, đứng giữa trung tâm tràng địa.
Đại tỉ thí lần này sẽ diễn ra trong vòng mười ngày, các cấp trọng tài và người dẫn chương trình vượt qua con số một trăm, đương nhiên, vai trò người dẫn chương trình, vẫn thuộc về tư lễ trưởng lão tông môn.
Đầu tiên, tư lễ trưởng lão bước lên lôi đài trung tâm, đọc diễn văn khai mạc dạt dào cảm xúc và tán dương các vị Nguyên Anh lão tổ tông môn...
Tất cả mất đúng một khắc thời gian, sau đó, tư lễ trưởng lão lại mời Tô Triệt lên đài.
Tô Triệt vừa lên đài, năm ngàn đệ tử nội môn phía dưới đồng thanh thi lễ:
- Thiên Vũ đại sư huynh!
Tô Triệt mỉm cười hồi lễ.
Nhìn lên đài, tất cả mọi người đều cho rằng, Tô Triệt sẽ giống như tư lễ trưởng lão, lại luyên thuyên một tràng về công đức tông môn, về triển vọng tương lại vô hạn, không ngờ....
Tô Triệt nhìn năm ngàn đệ tử nội môn dưới đài, ngữ khí ôn hòa nói:
- Chúc các sư đệ sư muội may mắn.
Sau đó, cao giọng hô:
- Ta tuyên bố, nội môn đại tỷ thí, bây giờ bắt đầu!
Tiếng vỗ tay như sấm, phần phát biểu ngắn gọn của Tô Triệt, cũng coi như một món quà nhỏ bất ngờ dành cho mọi người. Bởi vì, mọi người đều đang chờ đợi xem những màn thi đấu hấp dẫn, chứ không phải nghe ai đó phát biểu.
Năm ngàn đệ tử nội môn trật tự phân thành ba mươi sáu nhóm nhỏ, mỗi nhóm hơn một trăm ba mươi người, ngồi xuống xung quanh một tòa lôi đài.
Ba mươi sáu tòa lôi đài, sẽ cùng lúc thi triển các trận đấu cấp bậc khác nhau, sau đó chọn ra người chiến thắng trong mỗi nhóm nhỏ, sau đó, tổng cộng ba mươi sáu người chiến thắng, sẽ lại thi đấu với nhau trên lôi đài trung tâm để chọn ra top 10 cuối cùng.
Cuối cùng, top 10 đệ tử nội môn, sẽ phải khiêu chiến với mười đệ tử chân truyền xếp hạng chót.
Tô Triệt và trưởng lão hội sẽ căn cứ vào biểu hiện của hai mươi người, để đánh giá thành tích. Hai chân truyền đệ có thành tích thấp nhất sẽ bị đào thải, hai đệ tử nội môn có thành tích cao nhất sẽ chiếm được danh ngạch đó, tấn thăng chân truyền.
Kết quả cuối cùng, chắc chắn có người buồn người vui, nhưng, con đường tu hành giống như nghịch thủy hành châu, không tiến mà lùi, không được phép đồng tình và thương hại quá nhiều.
Một khắc sau, ba mươi tòa lôi đài đồng thời có tuyển thủ đăng đài, phần lớn đều những đệ tử có tu vi Luyện Khí hậu kỳ. Tỷ thí vừa bắt đầu, nhìn lên đài, mười mấy vạn đệ tử ngoại môn hưng phấn dị thường cũng một đợt sóng hoan hô. Đối với ngoại môn đệ tử thực lực thấp mà nói, mỗi một trận so đấu, đề cực kỳ ngoạn mục và bổ ích...
Tô Triệt quay trở về khán đài, ngồi cùng năm vị Nguyên Anh lão tổ.
- Cảm nghĩ thế nào?
Tử Tiêu thì thầm hỏi.
- Như sống mấy kiếp, như ở trong mơ.
Tô Triệt hít một hơi thật sâu, nói ra cảm giác thật của mình.
Năm năm trước, hắn vẫn chỉ là một đệ tử ngoại môn vừa mới nhập môn, thực lực lúc đó cũng mới chỉ là Luyện Khí tầng một, mục tiêu phấn đấu đầu tiên trong đời chính là tranh thủ thời gian nâng cao tu vi, có thể tham gia nội môn đại tỷ thí khóa tiếp theo. Sau đó, phấn đấu trên lôi đài, lần lượt chiến thắng các đối thủ, cuối cùng đạt được thân phận chân truyền đệ tử cao cao tại thượng.
Rốt cục đợi đến ngày hôm nay, mình đã đứng trên vị trí cao hơn, dùng con mắt của một thượng vị giả, quan sát "đám thanh niên" kia so đấu với nhau....
- Tự nhiên cảm thấy mình già quá...
Tô Triệt lắc đầu cảm thán.
Năm vị lão tổ nghe vậy cùng bật cười, chưởng giáo chí tôn gật đầu nói:
- Đúng vậy, thằng nhóc ngươi, đúng là già nhanh quá.
Thời khắc này, sâu trong lòng năm vị trưởng lão, đều đang có một loại chờ mong:
- Đợi đến khi hắn bằng tuổi mình bây giờ, có thể nói một tiếng già rồi thật sự. Lúc đó, hắn sẽ đưa Thiên Huyền Tông đến độ cao nào?
Ba mươi sáu lôi đài, trên mỗi lôi đài đều có một Kim Đan kỳ trưởng lão làm trọng tài, sẽ ở thời khắc quan trọng đình chỉ thi đấu, tránh mọi khả năng thương vong. Nội môn đại tỷ thí, người thực lực mạnh nhất cũng không qua Trúc Cơ trung kỳ, như vậy, Kim Đan kỳ trọng tài hoàn toàn có năng lực kịp thời ngăn cản thảm kịch phát sinh.
Đây chính là thể hiện nhân hậu của tiên đạo môn phái, nghe nói, phần lớn ma đạo môn phái, cho dù là bản môn đệ tử lôi đài thi đấu, đều sinh tử bất luận, cực kỳ tàn khốc.
Đương nhiên, môi trường cạnh tranh tàn khốc, cũng có thể tạo ra lực chiến đấu cường hãn hơn. Ma đạo là sức mạnh chí thượng, tiên đạo là cảnh giới vi tiên, ai đúng ai sai, không thể vơ đũa cả nắm.
Ngày thi đấu thứ bảy, đã có hai mươi lăm lôi đài định ra người thắng thua, mười một lôi đài còn lại, cũng chỉ trong hôm nay sẽ có kết quả.
Nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau, sẽ triển khai lôi đài trung tâm thập cường giác trục.
Nhưng trưa hôm đó, bên trong sơn môn Thiên Huyền Tông đột nhiên vang lên những tiếng kèn u u, chỉ vì cự ly quá xa, tràng thi đấu tiếng người lại ồn ào, phải là Kim Đan kỳ tu vi, mới có thể thấp thoáng nghe thấy được âm thanh cảnh báo.
U u u...
Tố chất thân thể Tô Triệt trải qua mấy lần cường hóa, thính lực tốt hơn Kim Đan tu sĩ mấy phần, đương nhiên nghe thấy rất rõ.
- Cảnh báo tấn công?
Tô Triệt quay đầu, nhìn chưởng giáo chí tôn:
- Chưởng giáo sư tổ, sao lại có cảnh báo tấn công?
- Không ngạc nhiên.
Chưởng giáo chí tôn bình tĩnh gật đầu:
- Ta sớm đã dự đoán trước.
Bốn vị thái thượng trưởng lão cũng đều là thình tình bình tĩnh, từ từ đứng dậy, dùng phương thức truyền âm bí mật của mình, triệu tập một bộ phận Kim Đan trưởng lão, phân thành bốn đội, vù vù phi hành về bốn hướng.
/1505
|