Lúc này, chưởng giáo chí tôn quay đầu, nhìn Tô Triệt mỉm cười nói:
- Nhìn thấy chưa, Thiên Vũ, các ngươi nghĩ "không thể nào" là do các ngươi sáng tạo ra sao.
Tô Triệt nhất thời nghĩ ra, mình từng hiến cho môn phái một tấm thượng cổ trấn sơn phù...
Chuyện mà Cực Ngạc lão quỷ và Thần Húc lão tổ cho rằng không thể xảy ra là, hộ sơn đại trận của các đại môn phái tu chân giới, phòng ngự bên ngoài mặc dù mạnh, nhưng lực sát thương đối với bên trong thì cực kỳ có hạn, không thể cấu thành thương tổn đối với Nguyên Anh tu sĩ. Như vậy, lợi dụng trận pháp chi lực trục xuất Nguyên Anh tu sĩ ra ngoài, theo thường quy mà nói cũng là không thể.
Thứ hai, chốt điều khiển hộ sơn đại trận Thiên Huyền Tông được bố trí trong chưởng giáo đại điện, mà bây giờ, chưởng giáo chí tôn thân ở Cạnh Kỹ Phong, cách Chưởng Giáo Đại Phong hơn hai ngàn dặm, căn bản không thể chỉ huy từ xa.
Đây đều là một số kiến thức cơ bản của tu chân giới, hơn nữa trước khi hành động, bọn Cực Ngạc sớm đã kiểm tra rõ các loại tình huống, mới dám xông vào sơn môn Thiên Huyền Tông.
Nhưng, chúng không biết, Tô Triệt từng có được một tấm thượng cổ trấn sơn phù ở Tiểu Di Tiên Cảnh, cống hiến cho tông môn.
Lúc đó, Tử Tiêu từng nói qua, thượng cổ trấn sơn phù có thể khiến hiệu quả phòng ngự của hộ sơn đại trận chí ít tăng lên ba mươi phần trăm, tình hình thực tế thậm chí còn tốt hơn tính toán, hiệu quả phòng ngự của Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận không những nâng cao gần bốn mươi phần trăm, mà còn tăng thêm một số công năng phụ trợ phương diện khác.
Hiệu quả phòng hộ tăng lên bốn mươi phần trăm là khái niệm gì, chưa từng qua thực chiến đo lường, rất khó miêu tả chính xác. Nhưng trên lý luận mà nói, trị số siêu cấp khủng bố này, tuyệt đối nói lên tất cả. Vốn dĩ một vạn người có thể phá vỡ, bây giờ gia tăng thành một vạn bốn ngàn người mới có thể phá vỡ.
Cũng không phải chuyện này có khả năng, gia tăng lên hai vạn người, vẫn là không phá nổi.
Bởi vì, chỉ cần lực công kích không qua nổi hạn mức phòng hộ của hộ sơn đại trận, tầng kết giới đó sẽ vững như thái sơn.
Cực Ngạc lão quỷ và Thần Húc lão tổ hoàn toàn không nghĩ ra Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận lại cường đại như vậy, chúng mặc dù vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Bởi vì, chúng quá tin vào thực lực của mình, cũng đang nghĩ, hộ sơn đại trận cùng lắm có thể trục xuất người ra ngoài, không thể cấu thành thương tổn trực tiếp với Nguyên Anh lão tổ thực lực.
- Cho dù có trận pháp tương trợ, chỉ dựa vào năm người các ngươi, muốn hạ được hai người chúng ta, cũng là không thể.
Cực Ngạc lão quỷ ngữ khí u ám nói:
- Cách làm này, chỉ càng khiến chúng ta tức giận, nếu có phá phách sơn môn các ngươi, thì cũng đừng trách chúng ta trắng trợn.
- Tức giận?
Tử Tiêu bật cười coi thường:
- Ngươi có cơ hội đó không?
Cực Ngạc lão tổ trừng mắt giận dữ, sau đó hướng ánh mắt sang chúng đệ tử trên đài:
- Ta nếu một chưởng đánh qua, ngươi cho rằng, có thể giết chết bao nhiêu người?
Nguyên Anh lão tổ chiến đấu, tùy tiện tác động một cái, đều có thể khiến Luyện Khí kỳ đệ tử tử thương vô số. Ý tứ của Cực Ngạc lão quỷ là, đây là tông môn các ngươi, ở đây, ta là chân đất không sợ đi giày, người chết có nhiều, cũng là người của Thiên Huyền Tông các ngươi.
- Ngươi có thể thử.
Tử Tiêu dường như không quan tâm, ngữ khí thoải mái nói:
- Hôm nay, nếu để ngươi giết chết một người phái ta, không cần ngươi động thủ, ta cũng sẽ tự sát tạ tội.
Những lời này nói quá kiên quyết, Tô Triệt thân là người đứng xem, cũng không khỏi âm thầm lo lắng: Lời nói như nước hắt ra. Ngộ nhỡ, Cực Ngạc lão tổ giết chết một đệ tử thực lực thấp thật, Tử Tiêu sư tổ biết ăn nói thế nào...
- Ha ha ha.
Cực Ngạc lão quỷ hình như hưng phấn lắm, ngửa mặt lên trời cười:
- Ta không tin ngươi sẽ tự sát, nhưng rất vui lòng để ngươi làm một tiểu nhân nói không giữ lời.
Lời vừa dứt, hắn liền từ cao không lao xuống, không đợi đáp xuống khán đài, đã đánh ra một chưởng.
Vạn Quỷ Tông nổi danh với ngự quỷ chi đạo chứ chiến đấu lực cá nhân thì không quá mạnh, nhưng, muốn giết chết đám Luyện Khí đệ tử dưới đài, chưởng lực của bất cứ một vị Nguyên Anh lão tổ nào, đều có thể dễ dàng giết chết một mảng lớn.
Tử Tiêu và Mộc Dạ hai vị lão tổ, bay vọt lên trời nghênh tiếp, nhưng, với khoảng cách cự ly hiện tại, khẳng định không kịp ngăn cản Cực Ngạc.
- Ngưng.
Không ngờ, chưởng giáo chí tôn lại đọc nhẹ một chữ, một lần nữa sử dụng sức mạnh mạnh mẽ của hộ sơn đại trận.
Cực Ngạc lão quỷ trong không trung, nhất thời cảm thấy có một luồng sức mạnh vô cùng cường đại tác dụng lên mình, tựa hồ rơi xuống một vũng bùn đặc, bất luận là tốc độ lao xuống, hay là động tác tứ chí, đều bị làm chậm đi trăm lần.
Cực Ngạc lão tổ nhất thời ý thức được, hôm nay, chính là ngày xui xẻo của mình, không ngờ, Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận lại lợi hại như vậy, hoàn toàn vượt qua thường quy.
- Á.
Cực Ngạc rống lên một tiếng giận dữ, định bạo phát ra khí kình mạnh nhất, trùng phá gông cùm này. Nhưng, động tác của hắn chậm đi vô số lần, Tử Tiêu và Mộc Dạ thì không hề bị ảnh hưởng, đã xông gần đến nơi...
Ầm!
Một đường tử tiêu thần lôi to như thùng nước giáng xuống trúng đầu.
- Trời ạ, thần lôi lớn đến thế sao?
Tất cả đệ tử có mặt đều trợn mắt há mồm, lúc này mới biết, một đòn toàn lực của Tử Tiêu sư tổ, đáng sợ như thế nào.
Tô Triệt cùng thầm tặc lưỡi, đường thần lôi này nếu rơi trúng đầu mình, cho dù thi triển ra tất cả thủ đoạn phòng ngự, kết cục cũng chỉ có thể là hóa thành tro đen, không tồn tại khả năng sinh tồn.
Cực Ngạc lão tổ hành động bị hạn chế hoàn toàn không thể tránh né, chỉ có thể dùng phòng ngự chi lực của mình liều lĩnh hứng chịu đường thần lôi.
Rắc!
Thần lôi trúng đỉnh, Cực Ngạc lão tổ toàn thân run bắn, nhưng cũng không hổ là Nguyên Anh tu vi, mặc dù có chút chật vật, nhưng vẫn có thể chống đỡ mà không hề bị thương. Vấn đế là, đòn thần lôi này, cũng tạo ra một lỗ hổng trên phòng hộ chi lực của hắn, tranh thủ cơ hội, Mộc Dạ sư tổ vung tay, sưu một cái, một miếng gỗ màu xanh mực đâm xuyên qua lỗ hổng đó, khoan vào y bào trước ngực Cực Ngạc lão quỷ.
Cực Ngạc lão quỷ kêu lên một tiếng ngao kỳ quái, giống như bị độc trùng cắn vậy, dưới cảm giác đau đớn, thân thể hắn bắt đầu run rẩy kịch liệt, phần da thịt lộ ra bên ngoài nhất thời biến thành màu xanh mực.
- Hắn xong rồi.
Tô Triệt thầm nghĩ.
Theo thường lý mà nói, Tử Tiêu và Mộc Dạ hai vị sư tổ muốn hạ một Cực Ngạc, đại chiến vài trăm hiệp, cũng chưa chắc có thể thắng được hắn, cuối cùng, chín mười phần trăm là để hắn chạy thoát.
Nhưng, chưởng giáo chí tôn lợi dụng sức mạnh hộ sơn đại trận, biến Cực Ngạc lão tổ thành cá trong lu, làm như vậy, muốn bắt được hắn, nhất thời có thể làm được.
Lúc này, Cực Ngạc lão quỷ trúng mộc hệ thần thông của Mộc Dạ sư tổ, bản thân hắn đã mất đi năng phản kháng.
Nhưng, người này dù sao cũng là nhân vật tông sư cấp của ngự quỷ chi đạo, chỉ cần tâm niệm thoáng động, phần phật, là có thể triệu hồi một phiến lớn âm ảnh.
- Nhìn thấy chưa, Thiên Vũ, các ngươi nghĩ "không thể nào" là do các ngươi sáng tạo ra sao.
Tô Triệt nhất thời nghĩ ra, mình từng hiến cho môn phái một tấm thượng cổ trấn sơn phù...
Chuyện mà Cực Ngạc lão quỷ và Thần Húc lão tổ cho rằng không thể xảy ra là, hộ sơn đại trận của các đại môn phái tu chân giới, phòng ngự bên ngoài mặc dù mạnh, nhưng lực sát thương đối với bên trong thì cực kỳ có hạn, không thể cấu thành thương tổn đối với Nguyên Anh tu sĩ. Như vậy, lợi dụng trận pháp chi lực trục xuất Nguyên Anh tu sĩ ra ngoài, theo thường quy mà nói cũng là không thể.
Thứ hai, chốt điều khiển hộ sơn đại trận Thiên Huyền Tông được bố trí trong chưởng giáo đại điện, mà bây giờ, chưởng giáo chí tôn thân ở Cạnh Kỹ Phong, cách Chưởng Giáo Đại Phong hơn hai ngàn dặm, căn bản không thể chỉ huy từ xa.
Đây đều là một số kiến thức cơ bản của tu chân giới, hơn nữa trước khi hành động, bọn Cực Ngạc sớm đã kiểm tra rõ các loại tình huống, mới dám xông vào sơn môn Thiên Huyền Tông.
Nhưng, chúng không biết, Tô Triệt từng có được một tấm thượng cổ trấn sơn phù ở Tiểu Di Tiên Cảnh, cống hiến cho tông môn.
Lúc đó, Tử Tiêu từng nói qua, thượng cổ trấn sơn phù có thể khiến hiệu quả phòng ngự của hộ sơn đại trận chí ít tăng lên ba mươi phần trăm, tình hình thực tế thậm chí còn tốt hơn tính toán, hiệu quả phòng ngự của Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận không những nâng cao gần bốn mươi phần trăm, mà còn tăng thêm một số công năng phụ trợ phương diện khác.
Hiệu quả phòng hộ tăng lên bốn mươi phần trăm là khái niệm gì, chưa từng qua thực chiến đo lường, rất khó miêu tả chính xác. Nhưng trên lý luận mà nói, trị số siêu cấp khủng bố này, tuyệt đối nói lên tất cả. Vốn dĩ một vạn người có thể phá vỡ, bây giờ gia tăng thành một vạn bốn ngàn người mới có thể phá vỡ.
Cũng không phải chuyện này có khả năng, gia tăng lên hai vạn người, vẫn là không phá nổi.
Bởi vì, chỉ cần lực công kích không qua nổi hạn mức phòng hộ của hộ sơn đại trận, tầng kết giới đó sẽ vững như thái sơn.
Cực Ngạc lão quỷ và Thần Húc lão tổ hoàn toàn không nghĩ ra Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận lại cường đại như vậy, chúng mặc dù vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Bởi vì, chúng quá tin vào thực lực của mình, cũng đang nghĩ, hộ sơn đại trận cùng lắm có thể trục xuất người ra ngoài, không thể cấu thành thương tổn trực tiếp với Nguyên Anh lão tổ thực lực.
- Cho dù có trận pháp tương trợ, chỉ dựa vào năm người các ngươi, muốn hạ được hai người chúng ta, cũng là không thể.
Cực Ngạc lão quỷ ngữ khí u ám nói:
- Cách làm này, chỉ càng khiến chúng ta tức giận, nếu có phá phách sơn môn các ngươi, thì cũng đừng trách chúng ta trắng trợn.
- Tức giận?
Tử Tiêu bật cười coi thường:
- Ngươi có cơ hội đó không?
Cực Ngạc lão tổ trừng mắt giận dữ, sau đó hướng ánh mắt sang chúng đệ tử trên đài:
- Ta nếu một chưởng đánh qua, ngươi cho rằng, có thể giết chết bao nhiêu người?
Nguyên Anh lão tổ chiến đấu, tùy tiện tác động một cái, đều có thể khiến Luyện Khí kỳ đệ tử tử thương vô số. Ý tứ của Cực Ngạc lão quỷ là, đây là tông môn các ngươi, ở đây, ta là chân đất không sợ đi giày, người chết có nhiều, cũng là người của Thiên Huyền Tông các ngươi.
- Ngươi có thể thử.
Tử Tiêu dường như không quan tâm, ngữ khí thoải mái nói:
- Hôm nay, nếu để ngươi giết chết một người phái ta, không cần ngươi động thủ, ta cũng sẽ tự sát tạ tội.
Những lời này nói quá kiên quyết, Tô Triệt thân là người đứng xem, cũng không khỏi âm thầm lo lắng: Lời nói như nước hắt ra. Ngộ nhỡ, Cực Ngạc lão tổ giết chết một đệ tử thực lực thấp thật, Tử Tiêu sư tổ biết ăn nói thế nào...
- Ha ha ha.
Cực Ngạc lão quỷ hình như hưng phấn lắm, ngửa mặt lên trời cười:
- Ta không tin ngươi sẽ tự sát, nhưng rất vui lòng để ngươi làm một tiểu nhân nói không giữ lời.
Lời vừa dứt, hắn liền từ cao không lao xuống, không đợi đáp xuống khán đài, đã đánh ra một chưởng.
Vạn Quỷ Tông nổi danh với ngự quỷ chi đạo chứ chiến đấu lực cá nhân thì không quá mạnh, nhưng, muốn giết chết đám Luyện Khí đệ tử dưới đài, chưởng lực của bất cứ một vị Nguyên Anh lão tổ nào, đều có thể dễ dàng giết chết một mảng lớn.
Tử Tiêu và Mộc Dạ hai vị lão tổ, bay vọt lên trời nghênh tiếp, nhưng, với khoảng cách cự ly hiện tại, khẳng định không kịp ngăn cản Cực Ngạc.
- Ngưng.
Không ngờ, chưởng giáo chí tôn lại đọc nhẹ một chữ, một lần nữa sử dụng sức mạnh mạnh mẽ của hộ sơn đại trận.
Cực Ngạc lão quỷ trong không trung, nhất thời cảm thấy có một luồng sức mạnh vô cùng cường đại tác dụng lên mình, tựa hồ rơi xuống một vũng bùn đặc, bất luận là tốc độ lao xuống, hay là động tác tứ chí, đều bị làm chậm đi trăm lần.
Cực Ngạc lão tổ nhất thời ý thức được, hôm nay, chính là ngày xui xẻo của mình, không ngờ, Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận lại lợi hại như vậy, hoàn toàn vượt qua thường quy.
- Á.
Cực Ngạc rống lên một tiếng giận dữ, định bạo phát ra khí kình mạnh nhất, trùng phá gông cùm này. Nhưng, động tác của hắn chậm đi vô số lần, Tử Tiêu và Mộc Dạ thì không hề bị ảnh hưởng, đã xông gần đến nơi...
Ầm!
Một đường tử tiêu thần lôi to như thùng nước giáng xuống trúng đầu.
- Trời ạ, thần lôi lớn đến thế sao?
Tất cả đệ tử có mặt đều trợn mắt há mồm, lúc này mới biết, một đòn toàn lực của Tử Tiêu sư tổ, đáng sợ như thế nào.
Tô Triệt cùng thầm tặc lưỡi, đường thần lôi này nếu rơi trúng đầu mình, cho dù thi triển ra tất cả thủ đoạn phòng ngự, kết cục cũng chỉ có thể là hóa thành tro đen, không tồn tại khả năng sinh tồn.
Cực Ngạc lão tổ hành động bị hạn chế hoàn toàn không thể tránh né, chỉ có thể dùng phòng ngự chi lực của mình liều lĩnh hứng chịu đường thần lôi.
Rắc!
Thần lôi trúng đỉnh, Cực Ngạc lão tổ toàn thân run bắn, nhưng cũng không hổ là Nguyên Anh tu vi, mặc dù có chút chật vật, nhưng vẫn có thể chống đỡ mà không hề bị thương. Vấn đế là, đòn thần lôi này, cũng tạo ra một lỗ hổng trên phòng hộ chi lực của hắn, tranh thủ cơ hội, Mộc Dạ sư tổ vung tay, sưu một cái, một miếng gỗ màu xanh mực đâm xuyên qua lỗ hổng đó, khoan vào y bào trước ngực Cực Ngạc lão quỷ.
Cực Ngạc lão quỷ kêu lên một tiếng ngao kỳ quái, giống như bị độc trùng cắn vậy, dưới cảm giác đau đớn, thân thể hắn bắt đầu run rẩy kịch liệt, phần da thịt lộ ra bên ngoài nhất thời biến thành màu xanh mực.
- Hắn xong rồi.
Tô Triệt thầm nghĩ.
Theo thường lý mà nói, Tử Tiêu và Mộc Dạ hai vị sư tổ muốn hạ một Cực Ngạc, đại chiến vài trăm hiệp, cũng chưa chắc có thể thắng được hắn, cuối cùng, chín mười phần trăm là để hắn chạy thoát.
Nhưng, chưởng giáo chí tôn lợi dụng sức mạnh hộ sơn đại trận, biến Cực Ngạc lão tổ thành cá trong lu, làm như vậy, muốn bắt được hắn, nhất thời có thể làm được.
Lúc này, Cực Ngạc lão quỷ trúng mộc hệ thần thông của Mộc Dạ sư tổ, bản thân hắn đã mất đi năng phản kháng.
Nhưng, người này dù sao cũng là nhân vật tông sư cấp của ngự quỷ chi đạo, chỉ cần tâm niệm thoáng động, phần phật, là có thể triệu hồi một phiến lớn âm ảnh.
/1505
|