- Nhiệm kỳ kế tiếp?
Đoạn Thiên Nhai nhị thúc lắc đầu nói:
- Ai biết, một trăm năm sau, lại xuất hiện biến hóa gì.
Một vị trưởng lão họ Đoạn tuổi tác tương đối lớn nói:
- Có biến hóa đó là tất nhiên. Nhưng Huyền Cơ tôn giả nhiệm kỳ này, nếu có thể khiến đại ca đảm nhiệm, nhiệm kỳ tiếp theo cũng sẽ là vật trong túi Đoạn gia chúng ta.
Đại ca mà người này nhắc đến chính là người có tu vi cao nhất ở đó, Kim Đan hậu kỳ Duyên Hòa trưởng lão. Xét về bối phận trong gia tộc, cũng chính là đại gia gia của Đoạn Thiên Nhai.
Đoạn Thiên Nhai cười không ra tiếng, không biểu thị gì, trong lòng thì đang cười nhạo những lời vị trưởng bối kia vừa nói:
- Con kế thừa sản nghiệp cha? Ngươi cho rằng đây là quốc gia thế tục thừa kế tước vị sao? Cho dù môn quy Thiên Huyền Tông cho phép họ làm vậy, cửa ải Tô Triệt các ngươi chắc gì đã qua.
Lúc này, vị Kim Đan hậu kỳ Duyên Hòa trưởng lão trầm giọng hỏi:
- Thiên Nhai, xét cho cùng! Ngươi và Thiên Vũ từng có tình nghĩa huynh đệ cùng thuộc một phong, liệu có thể tìm hắn nói chuyện, cố gắng tranh thủ một chút không?
- Có thể thử xem.
Đoạn Thiên Nhai không thể chính diện từ chối, chỉ có thể nhắc nhở nói:
- Nhưng ta cho rằng, hi vọng cực kỳ mong manh. Nói một cách chính xác, ta và hắn không có tình nghĩa gì, thậm chí còn có chút mâu thuẫn: hỏa khắc mộc, hắn khắc ta.
- Thiên Nhai.
Duyên Hòa trưởng lão dịu dàng nói:
- Những chuyện trước đây, ta cũng biết một chút. Nhưng, sao không đổi một góc độ khác lý giải, hỏa khắc mộc là không sai, nhưng mộc sinh hỏa mới là chân lý...Thiên Nhai, chớ đừng tâm cao khí ngạo như vậy, có những lúc, cần cúi đầu, thì phải cúi đầu mới đúng.
- Mộc sinh hỏa...
Đoạn Thiên Nhai lúc nãy còn rất lạnh nhạt, đột nhiên lộ vẻ mờ mịt.
- Hỏa khắc mộc, mộc sinh hỏa...
Kỳ thực, trong ngũ hành học thuyết chính thống, mộc và hỏa cũng là quan hệ tương sinh, chỉ có đạo lý mộc sinh hỏa, chứ không có cách nói hỏa khắc mộc; Nhưng vì đấu pháp tu chân giới, hỏa hệ pháp thuật đúng là có thể khắc chế mộc hệ pháp thuật, mới có thể sinh ra câu tục ngữ hỏa khắc mộc.
Như vậy, trong lòng ngươi nghĩ là khác, mâu thuẫn giữa các ngươi, nguyên nhân chính là xuất phát từ phía ngươi, chứ khhông phải từ phía đối phương.
Giờ phút đó, Đoạn Thiên Nhai đúng là sinh ra một loại cảm ngộ:
- Tại sao cứ phải chống lại hắn, mà không phải thuận theo hắn? Nhưng người thuận theo hắn, đến bây giờ đều đã có thể thơm lây rồi. Những người chống đối hắn, lại có kết cục gì?
Mấy vị trưởng bối đoạn gia đều không làm phiền hắn, âm thầm chờ đợi, trong gia tộc ngôi sao tương lai tư có tư chất xuất sắc nhất này, có thể cho hắn cuộc sống riêng, tìm được định vị chính xác.
Nhân sinh tại thế, định vị là quan trọng nhất. Nếu làm sai một điều gì đó, những phương diện khác nỗ lực thế nào, thành tích nhiều đến đâu, cũng chỉ là sai càng thêm sai...
May mà quan hệ giữa Thiên Nhai và Thiên Vũ, hắn đều cứ khăng khăng đứng đối diện Thiên Vũ. Như vậy, làm càng nhiều, sai càng nhiều, đến cuối cùng, sẽ chỉ từ một tiểu đối thủ, phát triển thành đại đối đầu của Thiên Vũ, một khi thất bại, kết cục sẽ vô cùng thảm thiết.
Một lúc lâu sau, Đoạn Thiên Nhai khe khẽ thở dài, nói với mấy vị trưởng lão:
- Ta hiểu.
Duyên Hòa trưởng lão ha ha cười nói:
- Ngươi nếu thực sự hiểu, cho dù Huyền Cơ tôn giả nhiệm kỳ này không phải ta, nhiệm kỳ tiếp theo, cũng sẽ là ngươi.
- Vâng.
Đoạn Thiên Nhai gật đầu, đứng dậy bỏ đi.
Đợi hắn đi xong, mấy vị trưởng bối Đoạn gia quay sang nhìn nhau cười, thanh niên, không thích nghe khuyên, nhiều lúc, cứ buộc phải diễn trò này, mới có thể khiến hắn hiểu ra một số đạo lý bên trong.
Một khắc sau, trong Huyền Ngục đại điện, Đoạn Thiên Nhai đến trước mặt Tô Triệt.
- Đại sư huynh.
Đoạn Thiên Nhai cung kính hành lễ.
- Đoạn sư đệ, mời ngồi.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu, trong lòng cảm thấy, thần tình khí chất Đoạn Thiên Nhai hôm nay có chút khác lạ, nhưng lại không thể nói chuẩn, thôi thì đợi tiếp xem thế nào...
Đoạn Thiên Nhai sau khi ngồi xuống, hơi do dự rồi mới nói:
- Hôm nay đến đây, là muốn đầu thành đại sư huynh.
- Đầu thành?
Tô Triệt vẫn đang mỉm cười, chỉ có chân mày nhíu lại. Từ đầu hàng, có hai ý nghĩa: một là từ bỏ lập trường cũ của hắn, gần giống như đầu hàng, hai là biểu đạt thành tâm của mình.
Đoạn Thiên Nhai là loại nào? Hay là hai loại đều có? Hay là giả vờ đầu thành, có mưu đồ khác?
- Mỗi người đều có lý tưởng, hoặc mục tiêu phấn đấu của mình, Thiên Nhai cũng không ngoại lệ.
Đoạn Thiên Nhai hạ quyết tâm, từ từ nói:
- Ta từng dựng nên cho mình quá nhiều mục tiêu nhỏ, phần lớn đều đã thực hiện. Mục tiêu phấn đấu tiếp theo, chính là có một ngày, trở thành Huyền Cơ Phong chưởng phong tôn giả.
Tô Triệt nghe vậy gật đầu, đối với những lời này hoàn toàn có thể lý giải, người mà, nên có lý tưởng, có mục tiêu. Thân là Huyền Cơ Phong Kim Đan chân truyền, muốn trở thành Huyền Cơ tôn giả tương lại, điểm này, không có gì đáng trách.
Đoạn Thiên Nhai tiếp tục nói:
- Bởi vậy, vừa nhìn thấy đại sư huynh, ta đã coi huynh như uy hiếp số một của mình. Ta cho rằng, trên Huyền Cơ Phong, chỉ có huynh và Ngọc Thanh, là đủ tư cách tranh giành chức vị Huyền Cơ với ta.
Tô Triệt vẫn im lặng gật đầu, cảm thấy hắn đấy là định dốc ruột dốc gan với mình.
- Chính vì vậy, mỗi một lần sư huynh trưởng thành, đối với ta mà nói, đều như một nhát búa nặng nề giáng xuống đầu, không hay không biết, liền đem vị trí của mình, đặt trên lập trường đối lập với huynh. Cảm xúc mâu thuẫn này, cứ thế kéo dài cho đến lúc nãy, nửa canh giờ trước...
Lúc này, mọi câu nói của Đoạn Thiên Nhai đều là thật.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Ta đang rất hiếu kỳ, nửa canh giờ trước phát sinh chuyện gì, khiến Đoạn sư đệ đột nhiên thay đổi lập trường vốn dĩ như vậy.
Thế là, Đoạn Thiên Nhai lần đem cuộc trò chuyện lúc nãy của hắn với mấy vị trưởng bối gia tộc, kể lại nguyên văn cho Tô Triệt nghe.
- Hỏa khắc mộc chỉ là một hiện tượng lúc đấu pháp, mộc sinh hỏa mới là đạo lý ngũ hành.
Đoạn Thiên Nhai trầm giọng thở dài:
- Trước đây, ta đã mắc sai lầm...
- Ha ha...
Tô Triệt khoát tay nói:
- Ta cho rằng, ngũ hành lý luận không thích hợp dùng trên quan hệ giữa người với người. Nói như vậy, ta với Ngọc Thanh cũng là thủy hỏa bất tương dung, vừa thấy nhau đáng lẽ phải ngươi sống ta chết mới đúng.
- Không nhất định như vậy.
Đoạn Thiên Nhai cũng cười:
- Chủ yếu tại tâm, những thứ khác chỉ là một loại thuyết pháp mà thôi.
- Về phần vị trí Huyền Cơ Tôn Giả...
Tô Triệt chậm rãi nói:
- Ta bây giờ vẫn chưa có suy nghĩ chính xác, sư đệ có thể nói với trưởng bối trong tộc một tiếng, ta sẽ cân nhắc, nhưng trong thời gian ngắn, không thể đưa ra bất cứ câu trả lời nào.
- Ta hiểu.
Đoạn Thiên Nhai gật đầu nói:
- Ta ở Huyền Cơ Phong sống đã gần bốn mươi năm, cũng không muốn một vị tông môn trưởng lão không xuất thân từ Huyền Cơ Phong trở thành Huyền Cơ tôn giả.
Tô Triệt im lặng gật đầu.
- Vậy ta không làm phiền sư huynh tu hành nữa.
Đoạn Thiên Nhai đứng dậy cáo từ, cuối cùng nói:
Đoạn Thiên Nhai nhị thúc lắc đầu nói:
- Ai biết, một trăm năm sau, lại xuất hiện biến hóa gì.
Một vị trưởng lão họ Đoạn tuổi tác tương đối lớn nói:
- Có biến hóa đó là tất nhiên. Nhưng Huyền Cơ tôn giả nhiệm kỳ này, nếu có thể khiến đại ca đảm nhiệm, nhiệm kỳ tiếp theo cũng sẽ là vật trong túi Đoạn gia chúng ta.
Đại ca mà người này nhắc đến chính là người có tu vi cao nhất ở đó, Kim Đan hậu kỳ Duyên Hòa trưởng lão. Xét về bối phận trong gia tộc, cũng chính là đại gia gia của Đoạn Thiên Nhai.
Đoạn Thiên Nhai cười không ra tiếng, không biểu thị gì, trong lòng thì đang cười nhạo những lời vị trưởng bối kia vừa nói:
- Con kế thừa sản nghiệp cha? Ngươi cho rằng đây là quốc gia thế tục thừa kế tước vị sao? Cho dù môn quy Thiên Huyền Tông cho phép họ làm vậy, cửa ải Tô Triệt các ngươi chắc gì đã qua.
Lúc này, vị Kim Đan hậu kỳ Duyên Hòa trưởng lão trầm giọng hỏi:
- Thiên Nhai, xét cho cùng! Ngươi và Thiên Vũ từng có tình nghĩa huynh đệ cùng thuộc một phong, liệu có thể tìm hắn nói chuyện, cố gắng tranh thủ một chút không?
- Có thể thử xem.
Đoạn Thiên Nhai không thể chính diện từ chối, chỉ có thể nhắc nhở nói:
- Nhưng ta cho rằng, hi vọng cực kỳ mong manh. Nói một cách chính xác, ta và hắn không có tình nghĩa gì, thậm chí còn có chút mâu thuẫn: hỏa khắc mộc, hắn khắc ta.
- Thiên Nhai.
Duyên Hòa trưởng lão dịu dàng nói:
- Những chuyện trước đây, ta cũng biết một chút. Nhưng, sao không đổi một góc độ khác lý giải, hỏa khắc mộc là không sai, nhưng mộc sinh hỏa mới là chân lý...Thiên Nhai, chớ đừng tâm cao khí ngạo như vậy, có những lúc, cần cúi đầu, thì phải cúi đầu mới đúng.
- Mộc sinh hỏa...
Đoạn Thiên Nhai lúc nãy còn rất lạnh nhạt, đột nhiên lộ vẻ mờ mịt.
- Hỏa khắc mộc, mộc sinh hỏa...
Kỳ thực, trong ngũ hành học thuyết chính thống, mộc và hỏa cũng là quan hệ tương sinh, chỉ có đạo lý mộc sinh hỏa, chứ không có cách nói hỏa khắc mộc; Nhưng vì đấu pháp tu chân giới, hỏa hệ pháp thuật đúng là có thể khắc chế mộc hệ pháp thuật, mới có thể sinh ra câu tục ngữ hỏa khắc mộc.
Như vậy, trong lòng ngươi nghĩ là khác, mâu thuẫn giữa các ngươi, nguyên nhân chính là xuất phát từ phía ngươi, chứ khhông phải từ phía đối phương.
Giờ phút đó, Đoạn Thiên Nhai đúng là sinh ra một loại cảm ngộ:
- Tại sao cứ phải chống lại hắn, mà không phải thuận theo hắn? Nhưng người thuận theo hắn, đến bây giờ đều đã có thể thơm lây rồi. Những người chống đối hắn, lại có kết cục gì?
Mấy vị trưởng bối đoạn gia đều không làm phiền hắn, âm thầm chờ đợi, trong gia tộc ngôi sao tương lai tư có tư chất xuất sắc nhất này, có thể cho hắn cuộc sống riêng, tìm được định vị chính xác.
Nhân sinh tại thế, định vị là quan trọng nhất. Nếu làm sai một điều gì đó, những phương diện khác nỗ lực thế nào, thành tích nhiều đến đâu, cũng chỉ là sai càng thêm sai...
May mà quan hệ giữa Thiên Nhai và Thiên Vũ, hắn đều cứ khăng khăng đứng đối diện Thiên Vũ. Như vậy, làm càng nhiều, sai càng nhiều, đến cuối cùng, sẽ chỉ từ một tiểu đối thủ, phát triển thành đại đối đầu của Thiên Vũ, một khi thất bại, kết cục sẽ vô cùng thảm thiết.
Một lúc lâu sau, Đoạn Thiên Nhai khe khẽ thở dài, nói với mấy vị trưởng lão:
- Ta hiểu.
Duyên Hòa trưởng lão ha ha cười nói:
- Ngươi nếu thực sự hiểu, cho dù Huyền Cơ tôn giả nhiệm kỳ này không phải ta, nhiệm kỳ tiếp theo, cũng sẽ là ngươi.
- Vâng.
Đoạn Thiên Nhai gật đầu, đứng dậy bỏ đi.
Đợi hắn đi xong, mấy vị trưởng bối Đoạn gia quay sang nhìn nhau cười, thanh niên, không thích nghe khuyên, nhiều lúc, cứ buộc phải diễn trò này, mới có thể khiến hắn hiểu ra một số đạo lý bên trong.
Một khắc sau, trong Huyền Ngục đại điện, Đoạn Thiên Nhai đến trước mặt Tô Triệt.
- Đại sư huynh.
Đoạn Thiên Nhai cung kính hành lễ.
- Đoạn sư đệ, mời ngồi.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu, trong lòng cảm thấy, thần tình khí chất Đoạn Thiên Nhai hôm nay có chút khác lạ, nhưng lại không thể nói chuẩn, thôi thì đợi tiếp xem thế nào...
Đoạn Thiên Nhai sau khi ngồi xuống, hơi do dự rồi mới nói:
- Hôm nay đến đây, là muốn đầu thành đại sư huynh.
- Đầu thành?
Tô Triệt vẫn đang mỉm cười, chỉ có chân mày nhíu lại. Từ đầu hàng, có hai ý nghĩa: một là từ bỏ lập trường cũ của hắn, gần giống như đầu hàng, hai là biểu đạt thành tâm của mình.
Đoạn Thiên Nhai là loại nào? Hay là hai loại đều có? Hay là giả vờ đầu thành, có mưu đồ khác?
- Mỗi người đều có lý tưởng, hoặc mục tiêu phấn đấu của mình, Thiên Nhai cũng không ngoại lệ.
Đoạn Thiên Nhai hạ quyết tâm, từ từ nói:
- Ta từng dựng nên cho mình quá nhiều mục tiêu nhỏ, phần lớn đều đã thực hiện. Mục tiêu phấn đấu tiếp theo, chính là có một ngày, trở thành Huyền Cơ Phong chưởng phong tôn giả.
Tô Triệt nghe vậy gật đầu, đối với những lời này hoàn toàn có thể lý giải, người mà, nên có lý tưởng, có mục tiêu. Thân là Huyền Cơ Phong Kim Đan chân truyền, muốn trở thành Huyền Cơ tôn giả tương lại, điểm này, không có gì đáng trách.
Đoạn Thiên Nhai tiếp tục nói:
- Bởi vậy, vừa nhìn thấy đại sư huynh, ta đã coi huynh như uy hiếp số một của mình. Ta cho rằng, trên Huyền Cơ Phong, chỉ có huynh và Ngọc Thanh, là đủ tư cách tranh giành chức vị Huyền Cơ với ta.
Tô Triệt vẫn im lặng gật đầu, cảm thấy hắn đấy là định dốc ruột dốc gan với mình.
- Chính vì vậy, mỗi một lần sư huynh trưởng thành, đối với ta mà nói, đều như một nhát búa nặng nề giáng xuống đầu, không hay không biết, liền đem vị trí của mình, đặt trên lập trường đối lập với huynh. Cảm xúc mâu thuẫn này, cứ thế kéo dài cho đến lúc nãy, nửa canh giờ trước...
Lúc này, mọi câu nói của Đoạn Thiên Nhai đều là thật.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Ta đang rất hiếu kỳ, nửa canh giờ trước phát sinh chuyện gì, khiến Đoạn sư đệ đột nhiên thay đổi lập trường vốn dĩ như vậy.
Thế là, Đoạn Thiên Nhai lần đem cuộc trò chuyện lúc nãy của hắn với mấy vị trưởng bối gia tộc, kể lại nguyên văn cho Tô Triệt nghe.
- Hỏa khắc mộc chỉ là một hiện tượng lúc đấu pháp, mộc sinh hỏa mới là đạo lý ngũ hành.
Đoạn Thiên Nhai trầm giọng thở dài:
- Trước đây, ta đã mắc sai lầm...
- Ha ha...
Tô Triệt khoát tay nói:
- Ta cho rằng, ngũ hành lý luận không thích hợp dùng trên quan hệ giữa người với người. Nói như vậy, ta với Ngọc Thanh cũng là thủy hỏa bất tương dung, vừa thấy nhau đáng lẽ phải ngươi sống ta chết mới đúng.
- Không nhất định như vậy.
Đoạn Thiên Nhai cũng cười:
- Chủ yếu tại tâm, những thứ khác chỉ là một loại thuyết pháp mà thôi.
- Về phần vị trí Huyền Cơ Tôn Giả...
Tô Triệt chậm rãi nói:
- Ta bây giờ vẫn chưa có suy nghĩ chính xác, sư đệ có thể nói với trưởng bối trong tộc một tiếng, ta sẽ cân nhắc, nhưng trong thời gian ngắn, không thể đưa ra bất cứ câu trả lời nào.
- Ta hiểu.
Đoạn Thiên Nhai gật đầu nói:
- Ta ở Huyền Cơ Phong sống đã gần bốn mươi năm, cũng không muốn một vị tông môn trưởng lão không xuất thân từ Huyền Cơ Phong trở thành Huyền Cơ tôn giả.
Tô Triệt im lặng gật đầu.
- Vậy ta không làm phiền sư huynh tu hành nữa.
Đoạn Thiên Nhai đứng dậy cáo từ, cuối cùng nói:
/1505
|