- Thiên Anh Sơn?
Du Chính ngạc nhiên hỏi:
- Đến đó làm gì?
- Mấy ngày trước, tình cờ gặp Thiên Anh Sơn Liễu Nghiên sư muội, nhất thời đứng hình, sau đó thì rơi vào lưới tình lúc nào không biết.
Tô Triệt thở dài một tiếng:
- Nhập kiếp, thì phải hóa giải, hoặc là trở thành đạo lữ, hoặc là phải chấp nhận quả đắng về sau...
- Liễu Nghiên?
Du Chính thoáng suy nghĩ, nhưng vì đệ tử nội môn quá nhiều, không thể nhớ hết toàn bộ, đối với cái tên này cực kỳ lạ lẫm. Nhưng, vẫn mỉm cười nói với Tô Triệt:
- Nhập kiếp cũng là chuyện tốt, bất luận kết cục thế nào, độ qua nó, sư đệ đương nhiên sẽ có thu hoạch. Vậy nên phải chúc mừng đệ mới đúng.
Những lời này nghe thì giống như đang trêu đùa, nhưng cũng có mấy phần đạo lý.
Nhân kiếp, ứng kiếp, độ kiếp, hóa kiếp...Đối với tiên tu giả mà nói, các loại đâu khổ đều không đáng sợ, chỉ cần xong việc, phương diện tâm cảnh có được linh ngộ, đã là thu hoạch đáng chúc mừng rồi.
Tô Triệt lắc đầu thở dài, hình như có lời khó nói.
- Được rồi, để ta xem cho đệ.
Du Chính lấy ra một cuốn sổ dày, bên trong ghi chép hàng ngàn nhiệm vụ nội bộ tông môn.
Các đại tông môn đều thứ gọi là điểm cống hiến cho môn phái, Linh Dược Sơn cũng không ngoại lệ.
- Nhiệm vụ có liên quan đến Thiên Anh Sơn không nhiều, chỉ có mười mấy, đệ tự mình chọn đi.
Du Chính giở đến trang mục lục Thiên Anh, đem cuốn sổ đẩy đến trước mặt Tô Triệt.
Tô Triệt tùy tiện chọn một nhiệm vụ mượn Vô Miến thảo, nói:
- Cái này được rồi.
- Được.
Du Chính lấy ra một Địa Chính Sơn Nội Vụ Đương lệnh bài, viết một tờ biên nhận mượn đồ và các loại thủ tục ngay tại chỗ, tất cả giao cho Tô Triệt.
Tô Triệt gật đầu cười:
- Đa tạ sư huynh, đợi hôm khác sẽ đáp tạ huynh.
- Chuyện nhỏ này, đáp tạ cái gì.
Du Chính khoát khoát tay, ha ha cười nói:
- Đi hóa giải tình kiếp của đệ đi, có được đạo lữ ngưỡng mộ trong lòng, cũng không tệ.
Tô Triệt cười đau khổ, quay người rời đi.
Liễu Nghiên đúng là một Thiên Anh Sơn nội môn nữ đệ tử, tướng mạo không tệ, chỉ có điều La Liêm không có yêu thầm nàng, chỉ là chào hỏi nhau mấy câu mà thôi.
Tình kiếp gì đó, tất cả đều là cái cớ.
Nhắc đến tình kiếp, lão Hắc lại có vẻ hứng thú, trên đường bay đến Thiên Anh Sơn, hắn hỏi Tô Triệt:
- Chủ nhân, lúc nào thì người mới gặp tình kiếp?
Lão Hắc có gan hỏi vậy, đó là vì trạng thái tư tưởng Tô Triệt hắn hiểu nhất, vụ sập trời kia đã xảy ra gần bảy năm, thời gian là linh dược tốt nhất, bi thương và đau khổ đối với người cái chết của người vợ, đã chuyển hóa thành hoài niệm chôn sâu trong lòng, xem chừng, có thể mở ra một tình duyên mới.
Bảy năm, có thể, không thể cả đời cô đơn mãi được. Tu chân giới nhiều mỹ nữ xinh đẹp như tiên, chủ nhân thân là đệ nhất thiên tài tu chân giới, tùy tiện hét một tiếng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu...
Lúc này, liền nghe thấy Tô Triệt trầm giọng trả lời:
- Vợ mất bảy năm, về lý nói, tìm một đạo lữ khác cũng không có gì đáng trách. Nhưng, thân thù chưa báo, đã cùng nữ tử khác thân mật, trong lòng thực sự xấu hổ. Cho nên, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này.
- Không muốn người, đổi thành yêu, người thấy thế nào?
Khuôn mặt lão Hắc lúc này, chẳng khác gì bà mai hung hãn xấu xí nhất thế gian, hắc hắc cười nói:
- Xà nữ Dạ Lam cũng không tệ, thượng cổ dị chủng, mỹ mạo vô song, ta chưa từng thấy ai đẹp như nàng. Huống hồ, lại là người mình, cũng không cần lo lắng bí mật Tiên Ngục bị lộ ra ngoài, đúng không?
- Dạ Lam?
Tô Triệt bị hắn chọc cười, lắc đầu không nói.
- Kỳ thực, ta cảm thấy.
Lão Hắc thần thần bí bí nói:
- Ta cảm thấy Dạ Lam đối với chủ nhân người, cũng có ý tứ. Mỗi lần nhắc đến người, không thần sắc dị thường thì cũng đỏ mặt. Ta nghĩ, chỉ cần chủ nhân người chủ động một chút, nhất định sẽ có thu hoạch, tuyệt đối không gặp đả kích cự tuyệt, người yên tâm đi.
- Không nói chuyện này nữa, ta bây giờ, chỉ nghĩ làm thế nào giết chết Lô Trường Thanh.
Nhìn thấy càng lúc càng đến gần Thiên Anh Sơn, Tô Triệt không đùa cợt nữa, thần tình trở nên âm lạnh:
- Giết hắn, tầng ba Tiên Ngục mới có thể mở ra...
Thiên Anh Sơn, nằm ở khu vực bên trong trọng địa, quy mô sơn thể rõ ràng lớn hơn Địa Chính Sơn rất nhiều.
Vì Linh Dược Sơn thuộc đan đạo môn phái cực kỳ đặc thù, thường xuyên có những kẻ to gan lớn mật không thiết sống xâm nhập sơn môn, ý đồ cướp đi linh đan, cho nên, mỗi tòa sơn phong đều được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, không nơi nào giống nơi nào.
Cũng chính là nói, Tô Triệt nếu chỉ dùng thân phận ngọc phù Địa Chính Sơn, thì không thể đi vào kết giới phòng hộ Thiên Anh Sơn. Nhưng nếu có lệnh bài Nội Vụ Đường, thì có thể vào được tất cả một trăm linh tám sơn phong.
Đợi đến gần kết giới hộ sơn, Nội Vụ Đường lệnh bài trong tay phát ra vi quang nhàn nhạt chiếu lên kết giới, Tô Triệt có thể hợp lý hợp pháp xuyên giới mà đi.
Theo quy tắc, Tô Triệt nên đến Thiên Anh Sơn Nội Vụ Đương mượn Vô Miến thảo, không được chạy lung tung. Đương nhiên, Tô Triệt không thể tuân thủ quy tắc này, mà nương theo sơn đạo kéo dài thẳng tắp, đến khu vực sinh sống của đệ tử nội môn, tìm cơ hội bắt giữ mục tiêu thứ hai.
Theo đúng kế hoạch, bắt một đệ tử nội môn trước, sau đó bắt một đệ tử chân truyền, nếu vẫn không thể tiếp xúc Lô Trường Thanh, thì sẽ bắt một Kim Đan trưởng lão...
Tính ra, vừa hay theo đúng thiết định ban đầu của Tô Triệt: Không quá năm người.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc căn cứ hình dạng lộ tuyến, vẽ cho Tô Triệt chỉ dẫn phương hướng, trước khi đến sớm đã thiết định mục tiêu nào là thích hợp nhất, tùy tiện gõ cửa một động phủ, đều có thể lập tức hạ thủ luôn.
Những tình báo này, đương nhiên đều là Ám Đường Thiên Huyền Tông cung cấp. Chỉ có điều, trừ Mộc Dạ sư tổ, người của Ám Đường đối với mục đích và hành tung Tô Triệt, cũng là hoàn toàn không biết.
Đến Linh Dược Sơn, Tô Triệt cũng không tiến hành liên hệ với nội gián Thiên Huyền Tông, bởi vì rất khó nói những nội gián này đã biến tiết hay chưa, liệu có quay lại bán đứng mình hay không.
Rất nhanh đến trước một động phủ, Tô Triệt nhìn thấy trên cửa không có ký hiệu bế quan, liên gõ nhẹ hai tiếng.
Mấy tức sau, cánh cửa đá dầy vô thanh mở ra, một nam tử trẻ tuổi mặt đầy vẻ nghi hoặc hỏi:
- La Liêm sư huynh, sao huynh lại đến đây.
La Liêm là Tô Triệt đóng giả, sở hữu Trúc Cơ trung kỳ tu vi, có thể xếp vào hàng top trong tất cả đệ tử nội môn, cũng tính là hạng thanh danh vang dội, cho nên, Trúc Cơ sơ kỳ Lãng Lập sư đệ trước mắt, khẳng định nhận ra La Liêm.
Chỉ là vì, La Liêm vẫn là đệ tử Địa Chính Sơn, không có quyền lực đến khu vực cư trú của đệ tử nội môn Thiên Anh Sơn, cho dù đã hoàn thành nhiệm vụ nội bộ, cũng không được như vậy. Cho nên, Lãng Lập mới cảm thấy vô cùng kỳ quái.
- Lãng Lập sư đệ, có chút chuyện riêng muốn bàn với đệ.
Tô Triệt mỉm cười nói:
- Đơn giản mà nói, muốn mượn nhờ một sở trường của đệ, cùng ta hợp tác, làm một vụ làm ăn lớn.
Du Chính ngạc nhiên hỏi:
- Đến đó làm gì?
- Mấy ngày trước, tình cờ gặp Thiên Anh Sơn Liễu Nghiên sư muội, nhất thời đứng hình, sau đó thì rơi vào lưới tình lúc nào không biết.
Tô Triệt thở dài một tiếng:
- Nhập kiếp, thì phải hóa giải, hoặc là trở thành đạo lữ, hoặc là phải chấp nhận quả đắng về sau...
- Liễu Nghiên?
Du Chính thoáng suy nghĩ, nhưng vì đệ tử nội môn quá nhiều, không thể nhớ hết toàn bộ, đối với cái tên này cực kỳ lạ lẫm. Nhưng, vẫn mỉm cười nói với Tô Triệt:
- Nhập kiếp cũng là chuyện tốt, bất luận kết cục thế nào, độ qua nó, sư đệ đương nhiên sẽ có thu hoạch. Vậy nên phải chúc mừng đệ mới đúng.
Những lời này nghe thì giống như đang trêu đùa, nhưng cũng có mấy phần đạo lý.
Nhân kiếp, ứng kiếp, độ kiếp, hóa kiếp...Đối với tiên tu giả mà nói, các loại đâu khổ đều không đáng sợ, chỉ cần xong việc, phương diện tâm cảnh có được linh ngộ, đã là thu hoạch đáng chúc mừng rồi.
Tô Triệt lắc đầu thở dài, hình như có lời khó nói.
- Được rồi, để ta xem cho đệ.
Du Chính lấy ra một cuốn sổ dày, bên trong ghi chép hàng ngàn nhiệm vụ nội bộ tông môn.
Các đại tông môn đều thứ gọi là điểm cống hiến cho môn phái, Linh Dược Sơn cũng không ngoại lệ.
- Nhiệm vụ có liên quan đến Thiên Anh Sơn không nhiều, chỉ có mười mấy, đệ tự mình chọn đi.
Du Chính giở đến trang mục lục Thiên Anh, đem cuốn sổ đẩy đến trước mặt Tô Triệt.
Tô Triệt tùy tiện chọn một nhiệm vụ mượn Vô Miến thảo, nói:
- Cái này được rồi.
- Được.
Du Chính lấy ra một Địa Chính Sơn Nội Vụ Đương lệnh bài, viết một tờ biên nhận mượn đồ và các loại thủ tục ngay tại chỗ, tất cả giao cho Tô Triệt.
Tô Triệt gật đầu cười:
- Đa tạ sư huynh, đợi hôm khác sẽ đáp tạ huynh.
- Chuyện nhỏ này, đáp tạ cái gì.
Du Chính khoát khoát tay, ha ha cười nói:
- Đi hóa giải tình kiếp của đệ đi, có được đạo lữ ngưỡng mộ trong lòng, cũng không tệ.
Tô Triệt cười đau khổ, quay người rời đi.
Liễu Nghiên đúng là một Thiên Anh Sơn nội môn nữ đệ tử, tướng mạo không tệ, chỉ có điều La Liêm không có yêu thầm nàng, chỉ là chào hỏi nhau mấy câu mà thôi.
Tình kiếp gì đó, tất cả đều là cái cớ.
Nhắc đến tình kiếp, lão Hắc lại có vẻ hứng thú, trên đường bay đến Thiên Anh Sơn, hắn hỏi Tô Triệt:
- Chủ nhân, lúc nào thì người mới gặp tình kiếp?
Lão Hắc có gan hỏi vậy, đó là vì trạng thái tư tưởng Tô Triệt hắn hiểu nhất, vụ sập trời kia đã xảy ra gần bảy năm, thời gian là linh dược tốt nhất, bi thương và đau khổ đối với người cái chết của người vợ, đã chuyển hóa thành hoài niệm chôn sâu trong lòng, xem chừng, có thể mở ra một tình duyên mới.
Bảy năm, có thể, không thể cả đời cô đơn mãi được. Tu chân giới nhiều mỹ nữ xinh đẹp như tiên, chủ nhân thân là đệ nhất thiên tài tu chân giới, tùy tiện hét một tiếng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu...
Lúc này, liền nghe thấy Tô Triệt trầm giọng trả lời:
- Vợ mất bảy năm, về lý nói, tìm một đạo lữ khác cũng không có gì đáng trách. Nhưng, thân thù chưa báo, đã cùng nữ tử khác thân mật, trong lòng thực sự xấu hổ. Cho nên, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này.
- Không muốn người, đổi thành yêu, người thấy thế nào?
Khuôn mặt lão Hắc lúc này, chẳng khác gì bà mai hung hãn xấu xí nhất thế gian, hắc hắc cười nói:
- Xà nữ Dạ Lam cũng không tệ, thượng cổ dị chủng, mỹ mạo vô song, ta chưa từng thấy ai đẹp như nàng. Huống hồ, lại là người mình, cũng không cần lo lắng bí mật Tiên Ngục bị lộ ra ngoài, đúng không?
- Dạ Lam?
Tô Triệt bị hắn chọc cười, lắc đầu không nói.
- Kỳ thực, ta cảm thấy.
Lão Hắc thần thần bí bí nói:
- Ta cảm thấy Dạ Lam đối với chủ nhân người, cũng có ý tứ. Mỗi lần nhắc đến người, không thần sắc dị thường thì cũng đỏ mặt. Ta nghĩ, chỉ cần chủ nhân người chủ động một chút, nhất định sẽ có thu hoạch, tuyệt đối không gặp đả kích cự tuyệt, người yên tâm đi.
- Không nói chuyện này nữa, ta bây giờ, chỉ nghĩ làm thế nào giết chết Lô Trường Thanh.
Nhìn thấy càng lúc càng đến gần Thiên Anh Sơn, Tô Triệt không đùa cợt nữa, thần tình trở nên âm lạnh:
- Giết hắn, tầng ba Tiên Ngục mới có thể mở ra...
Thiên Anh Sơn, nằm ở khu vực bên trong trọng địa, quy mô sơn thể rõ ràng lớn hơn Địa Chính Sơn rất nhiều.
Vì Linh Dược Sơn thuộc đan đạo môn phái cực kỳ đặc thù, thường xuyên có những kẻ to gan lớn mật không thiết sống xâm nhập sơn môn, ý đồ cướp đi linh đan, cho nên, mỗi tòa sơn phong đều được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, không nơi nào giống nơi nào.
Cũng chính là nói, Tô Triệt nếu chỉ dùng thân phận ngọc phù Địa Chính Sơn, thì không thể đi vào kết giới phòng hộ Thiên Anh Sơn. Nhưng nếu có lệnh bài Nội Vụ Đường, thì có thể vào được tất cả một trăm linh tám sơn phong.
Đợi đến gần kết giới hộ sơn, Nội Vụ Đường lệnh bài trong tay phát ra vi quang nhàn nhạt chiếu lên kết giới, Tô Triệt có thể hợp lý hợp pháp xuyên giới mà đi.
Theo quy tắc, Tô Triệt nên đến Thiên Anh Sơn Nội Vụ Đương mượn Vô Miến thảo, không được chạy lung tung. Đương nhiên, Tô Triệt không thể tuân thủ quy tắc này, mà nương theo sơn đạo kéo dài thẳng tắp, đến khu vực sinh sống của đệ tử nội môn, tìm cơ hội bắt giữ mục tiêu thứ hai.
Theo đúng kế hoạch, bắt một đệ tử nội môn trước, sau đó bắt một đệ tử chân truyền, nếu vẫn không thể tiếp xúc Lô Trường Thanh, thì sẽ bắt một Kim Đan trưởng lão...
Tính ra, vừa hay theo đúng thiết định ban đầu của Tô Triệt: Không quá năm người.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc căn cứ hình dạng lộ tuyến, vẽ cho Tô Triệt chỉ dẫn phương hướng, trước khi đến sớm đã thiết định mục tiêu nào là thích hợp nhất, tùy tiện gõ cửa một động phủ, đều có thể lập tức hạ thủ luôn.
Những tình báo này, đương nhiên đều là Ám Đường Thiên Huyền Tông cung cấp. Chỉ có điều, trừ Mộc Dạ sư tổ, người của Ám Đường đối với mục đích và hành tung Tô Triệt, cũng là hoàn toàn không biết.
Đến Linh Dược Sơn, Tô Triệt cũng không tiến hành liên hệ với nội gián Thiên Huyền Tông, bởi vì rất khó nói những nội gián này đã biến tiết hay chưa, liệu có quay lại bán đứng mình hay không.
Rất nhanh đến trước một động phủ, Tô Triệt nhìn thấy trên cửa không có ký hiệu bế quan, liên gõ nhẹ hai tiếng.
Mấy tức sau, cánh cửa đá dầy vô thanh mở ra, một nam tử trẻ tuổi mặt đầy vẻ nghi hoặc hỏi:
- La Liêm sư huynh, sao huynh lại đến đây.
La Liêm là Tô Triệt đóng giả, sở hữu Trúc Cơ trung kỳ tu vi, có thể xếp vào hàng top trong tất cả đệ tử nội môn, cũng tính là hạng thanh danh vang dội, cho nên, Trúc Cơ sơ kỳ Lãng Lập sư đệ trước mắt, khẳng định nhận ra La Liêm.
Chỉ là vì, La Liêm vẫn là đệ tử Địa Chính Sơn, không có quyền lực đến khu vực cư trú của đệ tử nội môn Thiên Anh Sơn, cho dù đã hoàn thành nhiệm vụ nội bộ, cũng không được như vậy. Cho nên, Lãng Lập mới cảm thấy vô cùng kỳ quái.
- Lãng Lập sư đệ, có chút chuyện riêng muốn bàn với đệ.
Tô Triệt mỉm cười nói:
- Đơn giản mà nói, muốn mượn nhờ một sở trường của đệ, cùng ta hợp tác, làm một vụ làm ăn lớn.
/1505
|