Lại nói, tại Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh này, Thái Võ coi như là luyện khí đại sư có cấp bậc cao nhất. Bởi vì chỉ có Hóa Thần kỳ tu sĩ có thể luyện chế linh bảo mới có tư cách được xưng là Luyện Khí tông sư, chỉ tính hiện nay Tu Chân Giới căn bản không thể nào thu thập được những nguyên liệu quý hiếm để luyện chế linh bảo.
Vì vậy, những người sử dụng Linh Bảo hiện tại, đều là cổ bảo truyền thừa từ thời thượng cổ xuống, đạo khí cũng như vậy.
Thái Võ vốn ban đầu sở hữu hai kiện linh bảo, một là Trung phẩm linh bảo Thiên Tinh Pháp Thuẫn, nhưng ở trong Phong Lôi tuyệt địa đã bị Tô Triệt mượn Thiên Uy lực triệt để đánh nát.
Hai là vũ khí chủ lực của hắn, Thái Võ Thần Nhận, cực phẩm linh bảo này hoàn toàn không tổn hao gì, Tô Triệt khẳng định phải tịch thu.
Thái Võ Thần Nhận vẫn như cũ ẩn dấu bên trong thân thể Thái võ, lão Hắc nếu không muốn giết chết Thái Võ thì cần phải bắt hắn chủ động giao ra mới có thể thu được kiện cực phẩm linh bảo này.
- Một khi đã tới đây ngươi vĩnh viễn đều không ra được...
Lão Hắc dẫm lên đôi chân đen cháy của Thái Võ, uy hiếp nói:
- Tốt nhất nên thành thành thật thật cho ta, đem Thái Võ Thần Nhận giao ra đây, ngươi còn có thể thoải mái một ít.
- Tưởng ta sợ sao?
Thương thế của Thái Võ quá nặng, miễn cưỡng có thể há mồm nói:
- Thiên Vũ hắn không dám giết ta, sớm muộn gì cũng phải đem phóng thích ta rời khỏi đây. Bằng không sẽ đem đến đại họa ngập trời cho Thiên Huyền Tông.
- Đại họa gì?
Lão Hắc khinh thường nói:
- Thiên Huyền Tông và Thái Ất Môn từ lâu đã là thế như nước với lửa, sớm muộn gì cũng có một ngày tranh đấu, không khiến ngươi phải uy hiếp.
- Thứ ta nói không phải là cái này.
Thái Võ dù sao cũng là Nguyên Anh tu sĩ kiến thức rộng rãi, căn bản không thèm để ý tới hình tượng đáng sợ của lão Hắc, âm trầm trả lời:
- Tất cả hành động của Thái Ất Môn đều y theo mệnh lệnh và chỉ thị của sứ giả thượng giới. Thiên Huyền Tông có thể cùng chúng ta đối địch, nhưng không thể giết những Nguyên Anh tu sĩ của chúng ta, bằng không, đó chính là không để ý tới mặt mũi của sứ giả, quan hệ lợi hại trong đó, đám tiểu bối các ngươi căn bản không nhìn ra được.
- Tốt lắm, ta hỏi ngươi.
Theo lời hắn nói, lão Hắc hỏi:
- Vị sứ giả thượng giới kia, lệnh các ngươi làm náo loạn Tu Chân Giới là có mục đích gì? Vì cái gì?
- Chuyện này không phải là thứ ngươi nên biết.
Thái Võ trả lời vô cùng cứng đầu, chỉ là lão Hắc thông qua độc tâm thuật, cho nên đã biết được những suy nghĩ trong lòng của hắn.
- Để tìm kiếm một kiện pháp bảo, một tòa bảo tháp hắc sắc sao? Vì thế mà khiến cho Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh hỗn loạn tới mức không thể vãn hồi. Chỉ có sứ giả Linh Giới mới có quyền lực và lý do mở ra thông đạo hạ giới, xuống tới Tu Chân Giới tìm kiếm tòa bảo tháp kia..
Quả nhiên là như thế này!
Đến tận lúc này, Tô Triệt và lão Hắc coi như là chính thức xác nhận, mục đích khiến cho Tu Chân Giới đại loạn, chính là muốn cho những kẻ ở Linh Giới kia có lý do thuận lợi xuống Tu Chân Giới, tìm kiếm Tiên Ngục bảo tháp.
Lúc này, lão Hắc lại hỏi một chút chuyện liên quan:
- Hắc tháp! Chuyện này Thái Võ chỉ biết đại khái như vậy, ngoài chuyện đó ra sứ giả Linh Giới kia cũng không có nói tỉ mỉ.
Đại nhân vật ở Linh Giới này đem ra hứa hẹn thật lớn với Thái Ất Môn: Lúc bọn họ hạ giới, sẽ ban tặng cho Thái Ất Môn một lượng lớn tài nguyên tu luyện, thậm chí còn bảo đảm có thể giúp cho Nguyên Anh kỳ tấn chức lên Hóa Thần Kỳ, Kim Đan kỳ tấn chức lên đến Nguyên Anh kỳ.
Đồng thời, tương lai, đám người Thái Võ phi thăng Linh Giới cũng sẽ an bài cho bọn họ một tương lai rộng mở...
Đối mặt với sự mê hoặc lớn như vậy, đám Nguyên Anh lão tổ của Thái Ất Môn căn bản không có khả năng cự tuyệt, nhất là "Nguyên Anh tấn chức lên Hóa Thần, đồng thời phi thăng Linh Giới", đây quả thực là ban ân cực lớn, một phần thù lao khó có thể tưởng tượng.
Phải biết rằng, trong một trăm Nguyên Anh kỳ, đều không nhất định có một người tấn chức thành Hóa Thần kỳ.
Hiện tại Tu Chân Giới thiếu thốn thiên tài địa bảo có thể giúp Nguyên Anh hậu kỳ tấn chức lên Hóa Thần kỳ, từ lâu đã tuyệt tích. Xác suất thành công trùng kích Hóa Thần kỳ có thể đạt được ba thành đã là phi thường không tồi rồi.
Đồng thời, đáng sợ nhất chính là, mỗi một người trùng kích Hóa Thần chỉ có một cơ hội, không thể thành công, cảnh tượng chính là thân chết đạo tiêu, tuyệt không ngoại lệ.
Bởi vậy, đại đa số đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đều đợi tới lúc sắp hết thọ dương mới có dũng khí trùng kích Hóa Thần kỳ. Thành thì thôi, không được thì cũng chỉ có kết cục chết, không có tổn thất quá lớn.
Nếu như muốn âm thầm làm chuyện này, Tô Triệt ngược lại lại vô cùng bình tĩnh, không cần lung tung suy đoán. Nếu đã như thế, vậy thì binh đến tướng ngăn, thủy đến thổ chặn, tất cả đều tới đi a.
Cảm thụ được tâm ý của chủ nhân, lão Hắc lộ ra sự sắc bén, nhẹ nhàng đâm vào cái bụng Thái Võ, lên tiếng nói:
- Ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là đem Thái Võ Thần nhận chủ động giao ra đây, hai là ta sẽ đem ngươi tế luyện, kể cả Nguyên Thần và Nguyên Anh của ngươi ta sẽ cùng móc ra.
- Ngươi dám giết ta sao?
Thái Võ còn có chút không tin.
- Ta cũng không phải là người của Thiên Huyền Tông, có gì mà không dám cơ chứ?
Lão Hắc cười âm hiểm, ngón tay sắc bén đâm vào vị trí hai tấc dưới bụng.
A!
Thái Võ tức thì hét thảm một tiếng. Bên trong Tiên Ngục, cảm giác đau đớn bị phóng đại gấp trăm lần, cho dù là Nguyên Anh lão tổ cũng khó có thể thừa nhận tư vị này.
- Chậm đã! Chờ ta, chờ ta...
Thái Võ vội vàng xin khoan dung, bởi vì hắn có thể cảm giác được, tên quái vật hung hãn giống như ngưu ma vương trước mặt này không giống như là đang hù dọa hắn, nó nói được thì làm được, thật có thể móc Nguyên Anh của hắn ra.
Đến bây giờ, Thái Võ vẫn không rõ ràng tình cảnh của mình cho lắm, hắn cũng không biết, bản thân mình bị rơi vào bên trong không gian đặc thù của Thiên Vũ.
A....
Một tiếng hét thảm vang lên, bởi vì lão hắc dùng móng vuốt đâm vào bụng Thái Võ.
Nếu như thân ở bên ngoài, Nguyên Anh lão tổ có biện pháp cắt đứt cảm giác đau đớn của mình, không phải chịu loại pháp hình dằn vặt như thế này, thế nhưng thân ở trong Tiên Ngục, hắn không có loại năng lực này.
Kế tiếp, sau vài lần kêu lên thảm thiết, mãi đến khi Thái Võ cảm giác được, móng vuốt của lão Hắc đã chạm vào Nguyên Anh của chính mình, lúc này hắn mới chân chính xin khoan dung:
- Được, được, ta cho ngươi.
Thái Võ Thần Nhận từ cơ thể xuất ra, giống như là tú hoa châm, trong nháy mắt biến thành một thanh cự đao thật lớn, sưu một chút, phóng về phía lão Hắc.
Thái Võ Thần Nhận cũng có khí linh, chỉ cần Thái Võ có một chút ý niệm, nó cũng có thể tự tiến hành công kích.
Ông...
Lão Hắc cũng không có bất luận một động tác gì, Thái Võ Thần Nhận đã bị lực lượng nào đó bên trong Tiên Ngục bó buộc lại giữa không trung, không thể nhúc nhích.
Vì vậy, những người sử dụng Linh Bảo hiện tại, đều là cổ bảo truyền thừa từ thời thượng cổ xuống, đạo khí cũng như vậy.
Thái Võ vốn ban đầu sở hữu hai kiện linh bảo, một là Trung phẩm linh bảo Thiên Tinh Pháp Thuẫn, nhưng ở trong Phong Lôi tuyệt địa đã bị Tô Triệt mượn Thiên Uy lực triệt để đánh nát.
Hai là vũ khí chủ lực của hắn, Thái Võ Thần Nhận, cực phẩm linh bảo này hoàn toàn không tổn hao gì, Tô Triệt khẳng định phải tịch thu.
Thái Võ Thần Nhận vẫn như cũ ẩn dấu bên trong thân thể Thái võ, lão Hắc nếu không muốn giết chết Thái Võ thì cần phải bắt hắn chủ động giao ra mới có thể thu được kiện cực phẩm linh bảo này.
- Một khi đã tới đây ngươi vĩnh viễn đều không ra được...
Lão Hắc dẫm lên đôi chân đen cháy của Thái Võ, uy hiếp nói:
- Tốt nhất nên thành thành thật thật cho ta, đem Thái Võ Thần Nhận giao ra đây, ngươi còn có thể thoải mái một ít.
- Tưởng ta sợ sao?
Thương thế của Thái Võ quá nặng, miễn cưỡng có thể há mồm nói:
- Thiên Vũ hắn không dám giết ta, sớm muộn gì cũng phải đem phóng thích ta rời khỏi đây. Bằng không sẽ đem đến đại họa ngập trời cho Thiên Huyền Tông.
- Đại họa gì?
Lão Hắc khinh thường nói:
- Thiên Huyền Tông và Thái Ất Môn từ lâu đã là thế như nước với lửa, sớm muộn gì cũng có một ngày tranh đấu, không khiến ngươi phải uy hiếp.
- Thứ ta nói không phải là cái này.
Thái Võ dù sao cũng là Nguyên Anh tu sĩ kiến thức rộng rãi, căn bản không thèm để ý tới hình tượng đáng sợ của lão Hắc, âm trầm trả lời:
- Tất cả hành động của Thái Ất Môn đều y theo mệnh lệnh và chỉ thị của sứ giả thượng giới. Thiên Huyền Tông có thể cùng chúng ta đối địch, nhưng không thể giết những Nguyên Anh tu sĩ của chúng ta, bằng không, đó chính là không để ý tới mặt mũi của sứ giả, quan hệ lợi hại trong đó, đám tiểu bối các ngươi căn bản không nhìn ra được.
- Tốt lắm, ta hỏi ngươi.
Theo lời hắn nói, lão Hắc hỏi:
- Vị sứ giả thượng giới kia, lệnh các ngươi làm náo loạn Tu Chân Giới là có mục đích gì? Vì cái gì?
- Chuyện này không phải là thứ ngươi nên biết.
Thái Võ trả lời vô cùng cứng đầu, chỉ là lão Hắc thông qua độc tâm thuật, cho nên đã biết được những suy nghĩ trong lòng của hắn.
- Để tìm kiếm một kiện pháp bảo, một tòa bảo tháp hắc sắc sao? Vì thế mà khiến cho Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh hỗn loạn tới mức không thể vãn hồi. Chỉ có sứ giả Linh Giới mới có quyền lực và lý do mở ra thông đạo hạ giới, xuống tới Tu Chân Giới tìm kiếm tòa bảo tháp kia..
Quả nhiên là như thế này!
Đến tận lúc này, Tô Triệt và lão Hắc coi như là chính thức xác nhận, mục đích khiến cho Tu Chân Giới đại loạn, chính là muốn cho những kẻ ở Linh Giới kia có lý do thuận lợi xuống Tu Chân Giới, tìm kiếm Tiên Ngục bảo tháp.
Lúc này, lão Hắc lại hỏi một chút chuyện liên quan:
- Hắc tháp! Chuyện này Thái Võ chỉ biết đại khái như vậy, ngoài chuyện đó ra sứ giả Linh Giới kia cũng không có nói tỉ mỉ.
Đại nhân vật ở Linh Giới này đem ra hứa hẹn thật lớn với Thái Ất Môn: Lúc bọn họ hạ giới, sẽ ban tặng cho Thái Ất Môn một lượng lớn tài nguyên tu luyện, thậm chí còn bảo đảm có thể giúp cho Nguyên Anh kỳ tấn chức lên Hóa Thần Kỳ, Kim Đan kỳ tấn chức lên đến Nguyên Anh kỳ.
Đồng thời, tương lai, đám người Thái Võ phi thăng Linh Giới cũng sẽ an bài cho bọn họ một tương lai rộng mở...
Đối mặt với sự mê hoặc lớn như vậy, đám Nguyên Anh lão tổ của Thái Ất Môn căn bản không có khả năng cự tuyệt, nhất là "Nguyên Anh tấn chức lên Hóa Thần, đồng thời phi thăng Linh Giới", đây quả thực là ban ân cực lớn, một phần thù lao khó có thể tưởng tượng.
Phải biết rằng, trong một trăm Nguyên Anh kỳ, đều không nhất định có một người tấn chức thành Hóa Thần kỳ.
Hiện tại Tu Chân Giới thiếu thốn thiên tài địa bảo có thể giúp Nguyên Anh hậu kỳ tấn chức lên Hóa Thần kỳ, từ lâu đã tuyệt tích. Xác suất thành công trùng kích Hóa Thần kỳ có thể đạt được ba thành đã là phi thường không tồi rồi.
Đồng thời, đáng sợ nhất chính là, mỗi một người trùng kích Hóa Thần chỉ có một cơ hội, không thể thành công, cảnh tượng chính là thân chết đạo tiêu, tuyệt không ngoại lệ.
Bởi vậy, đại đa số đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đều đợi tới lúc sắp hết thọ dương mới có dũng khí trùng kích Hóa Thần kỳ. Thành thì thôi, không được thì cũng chỉ có kết cục chết, không có tổn thất quá lớn.
Nếu như muốn âm thầm làm chuyện này, Tô Triệt ngược lại lại vô cùng bình tĩnh, không cần lung tung suy đoán. Nếu đã như thế, vậy thì binh đến tướng ngăn, thủy đến thổ chặn, tất cả đều tới đi a.
Cảm thụ được tâm ý của chủ nhân, lão Hắc lộ ra sự sắc bén, nhẹ nhàng đâm vào cái bụng Thái Võ, lên tiếng nói:
- Ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là đem Thái Võ Thần nhận chủ động giao ra đây, hai là ta sẽ đem ngươi tế luyện, kể cả Nguyên Thần và Nguyên Anh của ngươi ta sẽ cùng móc ra.
- Ngươi dám giết ta sao?
Thái Võ còn có chút không tin.
- Ta cũng không phải là người của Thiên Huyền Tông, có gì mà không dám cơ chứ?
Lão Hắc cười âm hiểm, ngón tay sắc bén đâm vào vị trí hai tấc dưới bụng.
A!
Thái Võ tức thì hét thảm một tiếng. Bên trong Tiên Ngục, cảm giác đau đớn bị phóng đại gấp trăm lần, cho dù là Nguyên Anh lão tổ cũng khó có thể thừa nhận tư vị này.
- Chậm đã! Chờ ta, chờ ta...
Thái Võ vội vàng xin khoan dung, bởi vì hắn có thể cảm giác được, tên quái vật hung hãn giống như ngưu ma vương trước mặt này không giống như là đang hù dọa hắn, nó nói được thì làm được, thật có thể móc Nguyên Anh của hắn ra.
Đến bây giờ, Thái Võ vẫn không rõ ràng tình cảnh của mình cho lắm, hắn cũng không biết, bản thân mình bị rơi vào bên trong không gian đặc thù của Thiên Vũ.
A....
Một tiếng hét thảm vang lên, bởi vì lão hắc dùng móng vuốt đâm vào bụng Thái Võ.
Nếu như thân ở bên ngoài, Nguyên Anh lão tổ có biện pháp cắt đứt cảm giác đau đớn của mình, không phải chịu loại pháp hình dằn vặt như thế này, thế nhưng thân ở trong Tiên Ngục, hắn không có loại năng lực này.
Kế tiếp, sau vài lần kêu lên thảm thiết, mãi đến khi Thái Võ cảm giác được, móng vuốt của lão Hắc đã chạm vào Nguyên Anh của chính mình, lúc này hắn mới chân chính xin khoan dung:
- Được, được, ta cho ngươi.
Thái Võ Thần Nhận từ cơ thể xuất ra, giống như là tú hoa châm, trong nháy mắt biến thành một thanh cự đao thật lớn, sưu một chút, phóng về phía lão Hắc.
Thái Võ Thần Nhận cũng có khí linh, chỉ cần Thái Võ có một chút ý niệm, nó cũng có thể tự tiến hành công kích.
Ông...
Lão Hắc cũng không có bất luận một động tác gì, Thái Võ Thần Nhận đã bị lực lượng nào đó bên trong Tiên Ngục bó buộc lại giữa không trung, không thể nhúc nhích.
/1505
|