Ba! Ba! Ba!
Tô Triệt nhảy dựng lên, tay để vào trên Tinh Đế la bàn, sau đó đánh ra hơn mười Phá Diệt Quyền ra bên ngoài, đồng thời công kích hai người Viêm Cốt và Viêm Lâm.
Tấn chức Kim Đan hậu kỳ, uy lực Phá Diệt Quyền đề thăng lên mấy lần, theo Tô Triệt đánh giá, mặc dù chống lại tu sĩ Nguyên Anh, cũng có thể tạo thành thương tổn nhất định.
Bia ngắm ngay trước mặt vừa đúng lúc để thử uy lực của nó một lần.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Phá Diệt Quyền bạo tạc, thần sắc hai người Viêm Cốt đại biến, bọn họ chưa bao giờ chứng kiến lực lượng mang tính hủy diệt kỳ lạ như vậy.
Tu sĩ Nguyên Anh còn có chút coi trọng mặt mũi, đối mặt với công kích của một Kim Đan kỳ, vậy mà không hề tránh né, dùng thủ đoạn công kích của bản thân chống đỡ với đại bộ phận Phá Diệt Quyền. Nhưng Tô Triệt trong nháy mắt đánh ra hơn mười quyền, dưới tình huống có nhiều kẽ hở như vậy, bọn họ phải dùng cương khí hộ thân ngạng kháng.
Thế nhưng bọn họ đã đánh giá thấp Phá Diệt chi lực truyền thừa từ Viễn Cổ Ma Thần, khi lực đạo của nó đánh vào người, bọn họ lập tức hối hận.
Rầm rầm vài cái, Viêm Cốt bị chấn lui về phía sau mười trượng, Viêm Lâm tu vi thấp hơn, trực tiếp bị đánh bay ra hơn chục trượng. Tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng trên mặt hai người đều có chút chật vật.
Sớm biết như vậy, không bằng sớm né tránh, còn có thể tiêu sái một ít.
- Tiểu tử chết tiệt.
Trong lòng hai người thầm mắng, thế nhưng hiện tại trong lòng bọn họ không dám khinh thường Tô Triệt nữa.
Đông.
Thiên Âm cũng không nhàn rỗi, một tiếng chuông nữa vang lên, khiến cho Viêm Cốt ở gần nhất lại bị đẩy lui về phía sau hơn mười trượng nữa, vừa vặn sánh vai đứng cùng Viêm Lâm, cự ly bằng nhau. Bởi vậy có thể thấy được, lực công kích của Thiên Âm cũng cực kỳ hoàn hảo.
Nhìn hai huynh đệ Viêm Cốt, mặt ngoài tuy rằng bình tĩnh, thế nhưng trong bụng lại giận dữ ngập trời. Bởi vì qua một phen tiếp xúc vừa rồi, bọn họ có cảm giác, đối phương mới là hai tu sĩ đại năng thực lực cao cường, thuần túy là đang đùa hai người bọn họ.
- Trừng mắt làm gì? Không phục sao?
Tô Triệt cười một tiếng, lập tức phát động Đại Lạc Lôi Thuật.
Két...
Bốn đạo Thiên Hỏa Lôi tức thì xuất hiện, tất cả đều hướng về phía đầu tráng hán lực lưỡng - Viêm Cốt kia mà hạ xuống.
Thiên lôi khác nhau, uy lực tự nhiên sẽ có chỗ khác nhau, thế nhưng, đều có một đặc tính giống nhau chính là tốc độ, không thể né tránh, bất luận là tu sĩ nào trong Tu Chân Giới cũng chỉ có thể ngạng kháng, căn bản không kịp né tránh.
Oanh!
Viêm Cốt bằng vào cương khí hộ thân ngạng kháng bốn đạo thiên lôi, tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng bởi vì bị sét đánh mà không tránh khỏi cảm giác người đầy bụi.
Tô Triệt tấn chức Kim Đan hậu kỳ, uy lực của các loại thần thông cũng có sự tăng trưởng, Đại Lạc Lôi Thuật cũng như vậy. Vốn tưởng rằng có thể triệu hoán Thiên lôi uy lực càng mạnh tới, cũng không nghĩ tới, chỉ một lần triệu hoán số lượng lại tăng thêm ba đạo, đều là Thiên Hỏa lôi.
- Rõ ràng là chủ tu hỏa hệ, lại còn có thể thi triển lôi pháp?
Hai người Viêm cốt cuối cùng cũng đã nhìn ra, đôi nam nữ tuổi còn trẻ này, thần thông pháp thuật đều quỷ dị khó lường, quả thực chính là hai tên quái thai, may mắn là tu vi bọn họ không cao, lực sát thương của các loại thần thông công kích thiếu sót, không đủ để làm thương tổn tới tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
- Tránh không được một hồi giao chiến giằng co.
Hai người Viêm Cốt lúc này trong lòng đều hiểu rõ cho nên mới điều đỉnh dự định của mình.
Kỳ thực, đây đây cũng chính là một phần kế hoạch của Tô Triệt và Thiên Âm, bọn họ sẽ cho đối phương cảm giác khó chơi, rồi chậm rãi mê hoặc tâm lý đề phòng của bọn họ.
Kế tiếp song phương ngươi tới ta đi, các loại thần thông pháp thuật xuất ra đều không làm gì được đối phương. Tô Triệt và Thiên Âm công kích chỉ có thể đẩy lùi bọn họ, cũng không thể chân chính làm tổn thương tới bọn họ, mà Viêm Cốt và Viêm Lâm cũng như vậy, cũng không thể nào phá vỡ phòng ngự của Cự Phú.
Trong lúc đó, Tô Triệt bắt đầu điều khiển Tinh Đế la bàn liên tục đổi phương vị, bắt non nửa tu sĩ Kim Đan kỳ đang hôn mê trên không trung. Số còn lại đều bị hai người Viêm Cốt thu vào bên trong pháp bảo không gian của mình.
Trong Tiên Ngục có hai mươi hai tu sĩ Kim Đan kỳ, tuy ít nhưng coi như cũng có thu hoạch. Lão Hắc làm cho mấy người trong số đó tỉnh lại, thẩm vấn một phen, quả thực đúng như Tô Triệt dự liệu, bọn họ căn bản không biết tới chuyện tình Vu Hoàng Tinh, bọn họ chỉ biết là những trưởng lão Nguyên Anh kỳ được phái tới tinh vực này, liên tục tuần tra, đã hơn sáu tháng rồi.
Bọn họ thuộc siêu cấp môn phái ma đạo U Minh Tông ở Mạc Lam Tinh, chiếc chiến thuyền màu trắng kia chính là một kiện pháp bảo phi hành đẳng cấp thượng phẩm linh bảo, trong phương viên mấy trăm dặm bên trong nó còn có linh dược viên, linh thú viên, thậm chí còn có mấy trăm song tu đạo lữ thực lực thấp một chút.
Có thể nói, phiêu lưu trong tinh không mênh mông này vài thập niên cũng không khổ cực là bao.
Ầm ầm...
Lão Hắc trong khi thẩm vấn phạm nhân đồng thời trong tinh không, song phương địch ta vẫn đang duy trì chiến đấu.
Hai người Viêm Cốt đã sớm ý thức được, hôm nay bọn họ gặp phải hai khúc xương khó gặm, thế nhưng cho dù khó hơn đi chăng nữa, vì hai kiện thượng phẩm đạo khí, có nỗ lực hơn nữa cũng đáng giá.
Cốt trảo thật lớn của Viêm Cốt cùng với một loại thần thông của Viêm Lâm liên tục trùng kích kết giới phòng ngự của Cự Phú, thế nhưng thủy chung vẫn không động tới chéo áo của Tô Triệt và Thiên Âm, điều này càng khiến cho bọn họ đối với kiện chí bảo phòng ngự này càng thèm thuồng.
Viêm Cốt thậm chí đã thay đổi chủ ý, hắn nghĩ, pháp bảo phòng ngự hình cung điện này, dường như so với chiếc chuông trong tay nữ nhân kia càng thực dụng hơn. Có một vật phòng ngự như vậy trên người, nếu như thời điểm cùng người khác giao chiến vậy thì bất bại rồi. Trên con đường tu tiên, vấn đề bảo mệnh luôn được đặt lên hàng đầu a.
Viêm Lâm càng như vậy, dục vọng chiếm hữu Cự Phú lại càng đầy rẫy trong đầu, liên tiếp huyễn tưởng: có nó trong tay, trên Mạc Lam Tinh còn có ai có thể động vào hắn? Bất bại tức là thắng lợi, mặc dù lực công kích của bản thân còn có chút yếu kém, thế nhưng cũng có thể chậm rãi chơi chết đối thủ a...
Hai người đều có chung một suy nghĩ, trong tinh không mênh mông này, vô luận thế nào cũng phải giết chết hai tên tiểu bối này ở đây, mặc kệ là mười ngày hay mười tháng, hai kiện thượng phẩm bảo khí kia nhất đinh phải rơi vào trong tay mình.
Hai người Tô Triệt thì thi triển thần thông Phá Diệt, Thiên Âm chi chung, công kích đối phương, cố ý đánh vài cái nữa, sau đó lại nghỉ ngơi một hồi, sau lại đánh vài cái, lại nghỉ ngơi...
Cách đó sẽ không khiến cho đối phương có cảm giác mình đang diễn kịch, bởi vì, bằng vào thực lực của Kim Đan kỳ, dù sao nếu như không có sinh mệnh lực chống đỡ, năng lực của Thiên Âm dù cao tới đâu cũng vô lực. Tô Triệt kiên trì, chờ đợi cơ hội...
Tô Triệt nhảy dựng lên, tay để vào trên Tinh Đế la bàn, sau đó đánh ra hơn mười Phá Diệt Quyền ra bên ngoài, đồng thời công kích hai người Viêm Cốt và Viêm Lâm.
Tấn chức Kim Đan hậu kỳ, uy lực Phá Diệt Quyền đề thăng lên mấy lần, theo Tô Triệt đánh giá, mặc dù chống lại tu sĩ Nguyên Anh, cũng có thể tạo thành thương tổn nhất định.
Bia ngắm ngay trước mặt vừa đúng lúc để thử uy lực của nó một lần.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Phá Diệt Quyền bạo tạc, thần sắc hai người Viêm Cốt đại biến, bọn họ chưa bao giờ chứng kiến lực lượng mang tính hủy diệt kỳ lạ như vậy.
Tu sĩ Nguyên Anh còn có chút coi trọng mặt mũi, đối mặt với công kích của một Kim Đan kỳ, vậy mà không hề tránh né, dùng thủ đoạn công kích của bản thân chống đỡ với đại bộ phận Phá Diệt Quyền. Nhưng Tô Triệt trong nháy mắt đánh ra hơn mười quyền, dưới tình huống có nhiều kẽ hở như vậy, bọn họ phải dùng cương khí hộ thân ngạng kháng.
Thế nhưng bọn họ đã đánh giá thấp Phá Diệt chi lực truyền thừa từ Viễn Cổ Ma Thần, khi lực đạo của nó đánh vào người, bọn họ lập tức hối hận.
Rầm rầm vài cái, Viêm Cốt bị chấn lui về phía sau mười trượng, Viêm Lâm tu vi thấp hơn, trực tiếp bị đánh bay ra hơn chục trượng. Tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng trên mặt hai người đều có chút chật vật.
Sớm biết như vậy, không bằng sớm né tránh, còn có thể tiêu sái một ít.
- Tiểu tử chết tiệt.
Trong lòng hai người thầm mắng, thế nhưng hiện tại trong lòng bọn họ không dám khinh thường Tô Triệt nữa.
Đông.
Thiên Âm cũng không nhàn rỗi, một tiếng chuông nữa vang lên, khiến cho Viêm Cốt ở gần nhất lại bị đẩy lui về phía sau hơn mười trượng nữa, vừa vặn sánh vai đứng cùng Viêm Lâm, cự ly bằng nhau. Bởi vậy có thể thấy được, lực công kích của Thiên Âm cũng cực kỳ hoàn hảo.
Nhìn hai huynh đệ Viêm Cốt, mặt ngoài tuy rằng bình tĩnh, thế nhưng trong bụng lại giận dữ ngập trời. Bởi vì qua một phen tiếp xúc vừa rồi, bọn họ có cảm giác, đối phương mới là hai tu sĩ đại năng thực lực cao cường, thuần túy là đang đùa hai người bọn họ.
- Trừng mắt làm gì? Không phục sao?
Tô Triệt cười một tiếng, lập tức phát động Đại Lạc Lôi Thuật.
Két...
Bốn đạo Thiên Hỏa Lôi tức thì xuất hiện, tất cả đều hướng về phía đầu tráng hán lực lưỡng - Viêm Cốt kia mà hạ xuống.
Thiên lôi khác nhau, uy lực tự nhiên sẽ có chỗ khác nhau, thế nhưng, đều có một đặc tính giống nhau chính là tốc độ, không thể né tránh, bất luận là tu sĩ nào trong Tu Chân Giới cũng chỉ có thể ngạng kháng, căn bản không kịp né tránh.
Oanh!
Viêm Cốt bằng vào cương khí hộ thân ngạng kháng bốn đạo thiên lôi, tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng bởi vì bị sét đánh mà không tránh khỏi cảm giác người đầy bụi.
Tô Triệt tấn chức Kim Đan hậu kỳ, uy lực của các loại thần thông cũng có sự tăng trưởng, Đại Lạc Lôi Thuật cũng như vậy. Vốn tưởng rằng có thể triệu hoán Thiên lôi uy lực càng mạnh tới, cũng không nghĩ tới, chỉ một lần triệu hoán số lượng lại tăng thêm ba đạo, đều là Thiên Hỏa lôi.
- Rõ ràng là chủ tu hỏa hệ, lại còn có thể thi triển lôi pháp?
Hai người Viêm cốt cuối cùng cũng đã nhìn ra, đôi nam nữ tuổi còn trẻ này, thần thông pháp thuật đều quỷ dị khó lường, quả thực chính là hai tên quái thai, may mắn là tu vi bọn họ không cao, lực sát thương của các loại thần thông công kích thiếu sót, không đủ để làm thương tổn tới tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
- Tránh không được một hồi giao chiến giằng co.
Hai người Viêm Cốt lúc này trong lòng đều hiểu rõ cho nên mới điều đỉnh dự định của mình.
Kỳ thực, đây đây cũng chính là một phần kế hoạch của Tô Triệt và Thiên Âm, bọn họ sẽ cho đối phương cảm giác khó chơi, rồi chậm rãi mê hoặc tâm lý đề phòng của bọn họ.
Kế tiếp song phương ngươi tới ta đi, các loại thần thông pháp thuật xuất ra đều không làm gì được đối phương. Tô Triệt và Thiên Âm công kích chỉ có thể đẩy lùi bọn họ, cũng không thể chân chính làm tổn thương tới bọn họ, mà Viêm Cốt và Viêm Lâm cũng như vậy, cũng không thể nào phá vỡ phòng ngự của Cự Phú.
Trong lúc đó, Tô Triệt bắt đầu điều khiển Tinh Đế la bàn liên tục đổi phương vị, bắt non nửa tu sĩ Kim Đan kỳ đang hôn mê trên không trung. Số còn lại đều bị hai người Viêm Cốt thu vào bên trong pháp bảo không gian của mình.
Trong Tiên Ngục có hai mươi hai tu sĩ Kim Đan kỳ, tuy ít nhưng coi như cũng có thu hoạch. Lão Hắc làm cho mấy người trong số đó tỉnh lại, thẩm vấn một phen, quả thực đúng như Tô Triệt dự liệu, bọn họ căn bản không biết tới chuyện tình Vu Hoàng Tinh, bọn họ chỉ biết là những trưởng lão Nguyên Anh kỳ được phái tới tinh vực này, liên tục tuần tra, đã hơn sáu tháng rồi.
Bọn họ thuộc siêu cấp môn phái ma đạo U Minh Tông ở Mạc Lam Tinh, chiếc chiến thuyền màu trắng kia chính là một kiện pháp bảo phi hành đẳng cấp thượng phẩm linh bảo, trong phương viên mấy trăm dặm bên trong nó còn có linh dược viên, linh thú viên, thậm chí còn có mấy trăm song tu đạo lữ thực lực thấp một chút.
Có thể nói, phiêu lưu trong tinh không mênh mông này vài thập niên cũng không khổ cực là bao.
Ầm ầm...
Lão Hắc trong khi thẩm vấn phạm nhân đồng thời trong tinh không, song phương địch ta vẫn đang duy trì chiến đấu.
Hai người Viêm Cốt đã sớm ý thức được, hôm nay bọn họ gặp phải hai khúc xương khó gặm, thế nhưng cho dù khó hơn đi chăng nữa, vì hai kiện thượng phẩm đạo khí, có nỗ lực hơn nữa cũng đáng giá.
Cốt trảo thật lớn của Viêm Cốt cùng với một loại thần thông của Viêm Lâm liên tục trùng kích kết giới phòng ngự của Cự Phú, thế nhưng thủy chung vẫn không động tới chéo áo của Tô Triệt và Thiên Âm, điều này càng khiến cho bọn họ đối với kiện chí bảo phòng ngự này càng thèm thuồng.
Viêm Cốt thậm chí đã thay đổi chủ ý, hắn nghĩ, pháp bảo phòng ngự hình cung điện này, dường như so với chiếc chuông trong tay nữ nhân kia càng thực dụng hơn. Có một vật phòng ngự như vậy trên người, nếu như thời điểm cùng người khác giao chiến vậy thì bất bại rồi. Trên con đường tu tiên, vấn đề bảo mệnh luôn được đặt lên hàng đầu a.
Viêm Lâm càng như vậy, dục vọng chiếm hữu Cự Phú lại càng đầy rẫy trong đầu, liên tiếp huyễn tưởng: có nó trong tay, trên Mạc Lam Tinh còn có ai có thể động vào hắn? Bất bại tức là thắng lợi, mặc dù lực công kích của bản thân còn có chút yếu kém, thế nhưng cũng có thể chậm rãi chơi chết đối thủ a...
Hai người đều có chung một suy nghĩ, trong tinh không mênh mông này, vô luận thế nào cũng phải giết chết hai tên tiểu bối này ở đây, mặc kệ là mười ngày hay mười tháng, hai kiện thượng phẩm bảo khí kia nhất đinh phải rơi vào trong tay mình.
Hai người Tô Triệt thì thi triển thần thông Phá Diệt, Thiên Âm chi chung, công kích đối phương, cố ý đánh vài cái nữa, sau đó lại nghỉ ngơi một hồi, sau lại đánh vài cái, lại nghỉ ngơi...
Cách đó sẽ không khiến cho đối phương có cảm giác mình đang diễn kịch, bởi vì, bằng vào thực lực của Kim Đan kỳ, dù sao nếu như không có sinh mệnh lực chống đỡ, năng lực của Thiên Âm dù cao tới đâu cũng vô lực. Tô Triệt kiên trì, chờ đợi cơ hội...
/1505
|