Tô Triệt hiến tế 9 phần lực sinh mệnh, thi triển Trí Manh thần thông tự sát, quả nhiên nhiên khiến Thần Húc rơi vào trạng thái hoàn toàn đui mù.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc lập tức vận chuyển cho chủ nhận một lượng lớn lực sinh mệnh, vừa vặn bổ sung đủ phần hắn tiêu hao.
Cùng lúc đó, Thần Húc cũng tạo lên phản ứng, vù vù. . .Hắn gọi ra linh bảo phòng ngự, một chiếc dược đỉnh màu đỏ thẫm, thoạt nhìn hẳn là linh bảo trung phẩm.
Tuy rằng mở mắt như mù, nhưng pháp lực thần thông và chân nguyên toàn thân của hắn vẫn trong trạng thái bình thường, hoàn toàn có thể thể điều khiển pháp bảo thực thi phong ngự hay công kích.
Đối với chuyện này, Tô Triệt đã dự phòng từ sớm, không đợi hắn hoàn toàn kích phát uy năng của linh bảo phòng ngự, liền tặng cho hắn một cái Nhiếp Hồn.
Vù!
Nhiếp Hồn dùng để đối phó với đối thủ đồng cấp, nếu đối phương không có pháp bảo trấn hồn, có thể khiến thần trí hỗn loạn dài đến một khắc. Mặc dù Thần Húc lão tổ không sở hữu pháp bảo trấn hồn, nhưng rất giỏi cô đọng nguyên thần, chỉ bị Nhiếp Hồn thần thông khống chế trong thời gian rất ngắn.
Cao thủ giao đấu, trong nháy mắt cũng đủ, Tô Triệt rượt theo xuất ra một quyền Phá Diệt, không phải đánh vào đối thủ, mà chính là chiếc dược đỉnh đỏ thẫm chưa xuất đủ toàn bộ lực phòng ngự!
Keng!
Một tiếng nổ vang, dược đỉnh đỏ thẫm bị một quyền đánh bay, giống như lưu tinh rơi xuống nghìn trượng.
Một quyền chấn động, có thể khiến Thần Húc vừa rơi vào trạng thái thần trí hỗn loạn lập tức bình tĩnh trở lại, nhưng chính mình trong trạng thái đui mù, đều không nhìn rõ bất cứ vật gì, chỉ có thể dựa vào âm thanh phán đoán, linh bảo phòng ngự của chính mình bị đánh bay hoàn toàn mất đi khống chế.
Vèo!
Xuất phát từ bản năng, Thần Húc rất nhanh lui về phía sau, hắn nghĩ rằng, hẳn là Tô Triệt đang đứng trước mặt hắn, muốn tránh né đợt công kích tiếp đó, chắc chắc phải lui về phía sau.
Đúng vậy, hắn đoán không tồi, Tô Triệt vẫn đứng trước mặt hắn không hề thay đổi vị trí, thế nhưng. . .
Bịch!
Lui lại phía sau vài chục trượng, lưng Thần Húc đập vào một vật thể kỳ quái, nói mềm không phải mềm nói cứng không phải cứng, một đồ vật vô cùng kỳ quái, chỉ dựa vào cảm giác phỏng đoán, giống như một quá bóng cao su thật lớn tràn ngập không khí.
Chuyện tình tiếp đến, hắn không biết, bởi vì phía sau hắn đã trúng một lực đạo nặng như núi đè liên tục tác dụng vào não bộ, đồng thời thấu nhập vào cơ thể, ngay cả nội thể Nguyên Anh đều bị thương nặng.
Thoáng chốc hắn hôn mê.
Vù!
Bàn tay màu đen thật lớn ôm lấy Thần Húc té xỉu, so với cự chưởng thân hình Thần Húc nhỏ bé tựa như con mèo nhỏ vừa mới xuất thế bị chủ nhân nhẫn tâm túm lại chỉ sử dụng một chút khí lực là có thể bóp chết hắn.
Thân hình tiểu Hắc cao vài chục trượng, từ khi Tô Triệt phóng xuất Nhiếp Hồn thần thông, liền phóng ra ngoài. Tiểu Hắc vừa xuất hiệt chỉ cao 3 tấc, phi hành cực nhanh lặng yên vô tức, không mang theo tiếng gió thổi khiến Thần Húc đui mù hoàn toàn không biện pháp phát hiện, phía sau đột nhiên hiện ra một người đen xì to lớn, đứng trước mặt Tô Triệt lại càng thêm đáng sợ.
Trí Manh, Nhiếp Hồn, Phá Diệt, cộng thêm tiểu Hắc, những thủ đoạn này của Tô Triệt kết hợp lại với nhau, bất ngờ ám toán Nguyên Anh sơ kỳ, dĩ nhiên rất đơn giản.
Thậm chí có thể nói, dưới tình huống dùng cương đối cương, lợi dụng biện pháp này đối phó với Nguyên Anh hậu kỳ, kết quả cũng có thể như vậy dễ như trở bàn tay.
Vù!
Tiểu Hắc trở lại đan điền.
Thần Húc bị bắt vào Tiên Ngục.
Tô Triệt giống như người không có việc gì, tay cầm la bàn Tinh Đế bay đến mấy nghìn trượng, vừa vặn nhặt lấy dược đỉnh màu đỏ bị đánh bay, sau đó lại từ từ bay về phía trước, trong lòng còn đang suy nghĩ:
- Đối phó một người dễ như vậy, như vậy trong lộ trình kế tiếp, chính mình có may mắn gặp được Nguyên Anh đơn độc hay không?
Vừa nãy tập kích trong nháy mắt, Tô Triệt càng tin tưởng, hoàn toàn có thể xác nhận chính mình đơn đả độc đấu, tại Tu Chân Giới đã không có đối thủ. Tu sĩ Nguyên Anh trong trận doanh thác loạn, nếu ai đó đơn độc một mình gặp phải chính mình chỉ có một kết cục: Tiến nhập Tiên Ngục!
Đương nhiên, trong đầu Tô Triệt cũng không sản sinh ý niệm cuồng vọng tự đại không ai bì nổi, bởi vì tiếp đến, áp lực đối với chính mình đến từ Linh Giới. Bất luận là lai lịch pháp bảo Tiên Ngục hay chuyện Vu Tộc, chính mình đều phải đối đầu với thế lực cường thế tại Linh Giới. Phỏng chừng, tùy ý gặp phải một Hóa Thần Kỳ, sẽ khiến chính mình khó coi tới cực điểm.
Phải biết rằng, người đến từ Linh Giới, tối thiểu cũng sở hữu đạo khí thượng phẩm, thậm chí đạo khí cực phẩm trong truyền thuyết, đối mặt với sự tấn công của bọn họ, Cự Phú phòng ngự có thể chống được mấy tuần trà?
- Quên đi, tạm thời không phải những thứ này.
Tô Triệt lắc đầu:
- Vừa nghĩ tới chuyện tình liên quan tới Linh Giới, thật sự đau đầu.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc mang theo Thần Húc cười ha hả nói:
- Đúng vậy chủ nhân nghĩ nhiều như vậy làm chí, ít nhất gian đoạn hiện tại, người có thể tung hoành khắp Tu Chân Giới.
- Tung hoành?
Tô Triệt lắc đầu cười:
- Ta không thích bừa bãi như vậy, ta còn cảm thấy tôn trọng địch nhân bắn ra một kích trí mạng.
Hi vọng còn có thể gặp quỷ xui xẻo gõ cửa, thế nhưng 20 vạn dặm thiên không tiếp đó không gặp một người tìm cớ chặn đường. Một lúc lâu, Tô Triệt quay về Huyền Ngục Phong Thiên Huyền Tông, lập tức phái người đi tới Ám Đường, báo cáo chuyện tình liên quan tới vài lão thử Nguyên Anh kỳ tại Tu Chân Giới.
Có thêm vài con chuột yêu Nguyên Anh kỳ tứ cấp, lão Hắc lại có thể tiến hành dung nhập lần thứ tư, đồng thời mở ra Tiên Ngục tầng thứ tư.
Vốn sắp xếp việc bắt chuột yêu sau cùng đó là vì tất cả Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới tổng cộng chỉ có vài con chuột yêu tứ cấp, trong yêu tộc có chút địa vị, nếu xử lý không tốt, bị người khác phát hiện một con chuột yêu mất tích liên quan tới Tô Triệt, mười phần có tám chính phần toàn bộ yêu tộc trở mặt, thậm chí có thể thúc đẩy một hai bộ lạc tiến về phía trận doanh thác loạn.
Cho nên, nếu không có kế sách thỏa đáng, Tô Triệt thà chạy trốn xa một chút đi tới Mạc Lam Tinh bắt một con chuột yêu. Thông qua Viêm Lâm đã sớm biết, Mạc Lam Tinh có vài con chuột yêu cấp bốn có tiếng tăm rất thích hợp làm mục tiêu.
- Bất quá, một mình đi tới Mạc Lam Tinh có chút lỗ mãng, ít nhất cũng phải đợi Viêm Cốt xuất quan, không cần biết hắn có thể tấn chức Nguyên Anh hậu kỳ hay không, có hắn giúp đỡ chắc chắn khả năng thành công có thể tăng thêm vài phần. . .
Tô Triệt đang cân nhắc chuyện này, nhưng cảm giác được, Mộc Dạ sư tổ. . .Ah không, phải nói là Mộc Dạ sư huynh từ trên trời giáng xuống đi tới bên ngoài điện phủ. Sau khi tấn chức Nguyên Anh, thần thức của Tô Triệt tra xét được trong phạm vi 1500 trượng, hơn nữa được la bàn Tinh Đế tăng phúc đạt tới 3000 trượng, đủ để bao phủ hơn phân nửa Huyền Ngục Phong.
Mộc Dạ gõ cửa đi vào, trực tiếp hỏi:
- Thiên Vũ sư đệ, nghe nói ngươi đang tìm hiểu tin tức thử yêu tứ cấp, chứ không phải muốn bắt sống một con chuột?
Trong Tiên Ngục, lão Hắc lập tức vận chuyển cho chủ nhận một lượng lớn lực sinh mệnh, vừa vặn bổ sung đủ phần hắn tiêu hao.
Cùng lúc đó, Thần Húc cũng tạo lên phản ứng, vù vù. . .Hắn gọi ra linh bảo phòng ngự, một chiếc dược đỉnh màu đỏ thẫm, thoạt nhìn hẳn là linh bảo trung phẩm.
Tuy rằng mở mắt như mù, nhưng pháp lực thần thông và chân nguyên toàn thân của hắn vẫn trong trạng thái bình thường, hoàn toàn có thể thể điều khiển pháp bảo thực thi phong ngự hay công kích.
Đối với chuyện này, Tô Triệt đã dự phòng từ sớm, không đợi hắn hoàn toàn kích phát uy năng của linh bảo phòng ngự, liền tặng cho hắn một cái Nhiếp Hồn.
Vù!
Nhiếp Hồn dùng để đối phó với đối thủ đồng cấp, nếu đối phương không có pháp bảo trấn hồn, có thể khiến thần trí hỗn loạn dài đến một khắc. Mặc dù Thần Húc lão tổ không sở hữu pháp bảo trấn hồn, nhưng rất giỏi cô đọng nguyên thần, chỉ bị Nhiếp Hồn thần thông khống chế trong thời gian rất ngắn.
Cao thủ giao đấu, trong nháy mắt cũng đủ, Tô Triệt rượt theo xuất ra một quyền Phá Diệt, không phải đánh vào đối thủ, mà chính là chiếc dược đỉnh đỏ thẫm chưa xuất đủ toàn bộ lực phòng ngự!
Keng!
Một tiếng nổ vang, dược đỉnh đỏ thẫm bị một quyền đánh bay, giống như lưu tinh rơi xuống nghìn trượng.
Một quyền chấn động, có thể khiến Thần Húc vừa rơi vào trạng thái thần trí hỗn loạn lập tức bình tĩnh trở lại, nhưng chính mình trong trạng thái đui mù, đều không nhìn rõ bất cứ vật gì, chỉ có thể dựa vào âm thanh phán đoán, linh bảo phòng ngự của chính mình bị đánh bay hoàn toàn mất đi khống chế.
Vèo!
Xuất phát từ bản năng, Thần Húc rất nhanh lui về phía sau, hắn nghĩ rằng, hẳn là Tô Triệt đang đứng trước mặt hắn, muốn tránh né đợt công kích tiếp đó, chắc chắc phải lui về phía sau.
Đúng vậy, hắn đoán không tồi, Tô Triệt vẫn đứng trước mặt hắn không hề thay đổi vị trí, thế nhưng. . .
Bịch!
Lui lại phía sau vài chục trượng, lưng Thần Húc đập vào một vật thể kỳ quái, nói mềm không phải mềm nói cứng không phải cứng, một đồ vật vô cùng kỳ quái, chỉ dựa vào cảm giác phỏng đoán, giống như một quá bóng cao su thật lớn tràn ngập không khí.
Chuyện tình tiếp đến, hắn không biết, bởi vì phía sau hắn đã trúng một lực đạo nặng như núi đè liên tục tác dụng vào não bộ, đồng thời thấu nhập vào cơ thể, ngay cả nội thể Nguyên Anh đều bị thương nặng.
Thoáng chốc hắn hôn mê.
Vù!
Bàn tay màu đen thật lớn ôm lấy Thần Húc té xỉu, so với cự chưởng thân hình Thần Húc nhỏ bé tựa như con mèo nhỏ vừa mới xuất thế bị chủ nhân nhẫn tâm túm lại chỉ sử dụng một chút khí lực là có thể bóp chết hắn.
Thân hình tiểu Hắc cao vài chục trượng, từ khi Tô Triệt phóng xuất Nhiếp Hồn thần thông, liền phóng ra ngoài. Tiểu Hắc vừa xuất hiệt chỉ cao 3 tấc, phi hành cực nhanh lặng yên vô tức, không mang theo tiếng gió thổi khiến Thần Húc đui mù hoàn toàn không biện pháp phát hiện, phía sau đột nhiên hiện ra một người đen xì to lớn, đứng trước mặt Tô Triệt lại càng thêm đáng sợ.
Trí Manh, Nhiếp Hồn, Phá Diệt, cộng thêm tiểu Hắc, những thủ đoạn này của Tô Triệt kết hợp lại với nhau, bất ngờ ám toán Nguyên Anh sơ kỳ, dĩ nhiên rất đơn giản.
Thậm chí có thể nói, dưới tình huống dùng cương đối cương, lợi dụng biện pháp này đối phó với Nguyên Anh hậu kỳ, kết quả cũng có thể như vậy dễ như trở bàn tay.
Vù!
Tiểu Hắc trở lại đan điền.
Thần Húc bị bắt vào Tiên Ngục.
Tô Triệt giống như người không có việc gì, tay cầm la bàn Tinh Đế bay đến mấy nghìn trượng, vừa vặn nhặt lấy dược đỉnh màu đỏ bị đánh bay, sau đó lại từ từ bay về phía trước, trong lòng còn đang suy nghĩ:
- Đối phó một người dễ như vậy, như vậy trong lộ trình kế tiếp, chính mình có may mắn gặp được Nguyên Anh đơn độc hay không?
Vừa nãy tập kích trong nháy mắt, Tô Triệt càng tin tưởng, hoàn toàn có thể xác nhận chính mình đơn đả độc đấu, tại Tu Chân Giới đã không có đối thủ. Tu sĩ Nguyên Anh trong trận doanh thác loạn, nếu ai đó đơn độc một mình gặp phải chính mình chỉ có một kết cục: Tiến nhập Tiên Ngục!
Đương nhiên, trong đầu Tô Triệt cũng không sản sinh ý niệm cuồng vọng tự đại không ai bì nổi, bởi vì tiếp đến, áp lực đối với chính mình đến từ Linh Giới. Bất luận là lai lịch pháp bảo Tiên Ngục hay chuyện Vu Tộc, chính mình đều phải đối đầu với thế lực cường thế tại Linh Giới. Phỏng chừng, tùy ý gặp phải một Hóa Thần Kỳ, sẽ khiến chính mình khó coi tới cực điểm.
Phải biết rằng, người đến từ Linh Giới, tối thiểu cũng sở hữu đạo khí thượng phẩm, thậm chí đạo khí cực phẩm trong truyền thuyết, đối mặt với sự tấn công của bọn họ, Cự Phú phòng ngự có thể chống được mấy tuần trà?
- Quên đi, tạm thời không phải những thứ này.
Tô Triệt lắc đầu:
- Vừa nghĩ tới chuyện tình liên quan tới Linh Giới, thật sự đau đầu.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc mang theo Thần Húc cười ha hả nói:
- Đúng vậy chủ nhân nghĩ nhiều như vậy làm chí, ít nhất gian đoạn hiện tại, người có thể tung hoành khắp Tu Chân Giới.
- Tung hoành?
Tô Triệt lắc đầu cười:
- Ta không thích bừa bãi như vậy, ta còn cảm thấy tôn trọng địch nhân bắn ra một kích trí mạng.
Hi vọng còn có thể gặp quỷ xui xẻo gõ cửa, thế nhưng 20 vạn dặm thiên không tiếp đó không gặp một người tìm cớ chặn đường. Một lúc lâu, Tô Triệt quay về Huyền Ngục Phong Thiên Huyền Tông, lập tức phái người đi tới Ám Đường, báo cáo chuyện tình liên quan tới vài lão thử Nguyên Anh kỳ tại Tu Chân Giới.
Có thêm vài con chuột yêu Nguyên Anh kỳ tứ cấp, lão Hắc lại có thể tiến hành dung nhập lần thứ tư, đồng thời mở ra Tiên Ngục tầng thứ tư.
Vốn sắp xếp việc bắt chuột yêu sau cùng đó là vì tất cả Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới tổng cộng chỉ có vài con chuột yêu tứ cấp, trong yêu tộc có chút địa vị, nếu xử lý không tốt, bị người khác phát hiện một con chuột yêu mất tích liên quan tới Tô Triệt, mười phần có tám chính phần toàn bộ yêu tộc trở mặt, thậm chí có thể thúc đẩy một hai bộ lạc tiến về phía trận doanh thác loạn.
Cho nên, nếu không có kế sách thỏa đáng, Tô Triệt thà chạy trốn xa một chút đi tới Mạc Lam Tinh bắt một con chuột yêu. Thông qua Viêm Lâm đã sớm biết, Mạc Lam Tinh có vài con chuột yêu cấp bốn có tiếng tăm rất thích hợp làm mục tiêu.
- Bất quá, một mình đi tới Mạc Lam Tinh có chút lỗ mãng, ít nhất cũng phải đợi Viêm Cốt xuất quan, không cần biết hắn có thể tấn chức Nguyên Anh hậu kỳ hay không, có hắn giúp đỡ chắc chắn khả năng thành công có thể tăng thêm vài phần. . .
Tô Triệt đang cân nhắc chuyện này, nhưng cảm giác được, Mộc Dạ sư tổ. . .Ah không, phải nói là Mộc Dạ sư huynh từ trên trời giáng xuống đi tới bên ngoài điện phủ. Sau khi tấn chức Nguyên Anh, thần thức của Tô Triệt tra xét được trong phạm vi 1500 trượng, hơn nữa được la bàn Tinh Đế tăng phúc đạt tới 3000 trượng, đủ để bao phủ hơn phân nửa Huyền Ngục Phong.
Mộc Dạ gõ cửa đi vào, trực tiếp hỏi:
- Thiên Vũ sư đệ, nghe nói ngươi đang tìm hiểu tin tức thử yêu tứ cấp, chứ không phải muốn bắt sống một con chuột?
/1505
|