- Đúng vậy, Mộng Lưu gây lên tội, không nên liên lụy tới người khác ah.
Có vài người tiến lên phía trước nói rõ ý tứ: Nếu không đi, chúng ta sẽ đồng loạt xuất thủ bắt người giao cho Thiên Vũ.
Tại đây trong tình cảnh đồng bạn xa lánh, Mộng Lưu quả thực đứt ruột đứt gan, tuyệt vong vô cùng giống như bị gài bẫy rơi xuống đáy cốc.
Lúc này, nàng run run không đứng vững, dĩ nhiên toát lên vẻ đẹp tuyệt thế hiếm thấy.
Tựa hồ giờ khắc này, mị thuật huyễn ma của nàng tự nhiên phát huy tiềm năng, bước vào cảnh giới cực cao vô cùng tinh khiết.
- Được rồi.
Mộng Lưu cười đắng ngắt, cúi đầu chậm rãi đi về tới bên cạnh Tô Triệt.
Tô Triệt phẩy tay, bàn tay đỡ một tòa cung điện tinh xảo xinh xắn, để người ở đây may mắn trông thấy kiện bảo vật phòng ngự trân quý tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới.
Xoạt!
Thể xác và tinh thần của Mộng Lưu và Chân Chân không có khả năng chống lại, bị Tô Triệt lập tực thu thập vào trong cung điện, phong bế hai nàng trong một mật thất nào đó. Mặc dù trong không gian rộng rãi này, cũng không thể để các nàng tùy ý làm loạn.
Đồng thời, Tô Triệt lại gửi tâm niệm tới Mộng Lưu:
- Ta chưa từng nói sẽ hành quyết ngươi, không cần bi quan như vậy? Mau chóng giải quyết Huyết hồn chú, có thể cuộc đời này người còn có thể hưởng thụ hơn ba trăm năm.
- Thật sao?
Mộng Lưu sững sờ tại chỗ, mặc dù không thực sự hiểu được lời Tô Triệt vừa nói, nhưng cũng cảm giác được, hắn không có sát tâm đối với chính mình.
Đúng vậy, giết nàng để làm gì? Đối với Tô Triệt mà nói, thu thập nàng vào Tiên Ngục, ban tặng một chút năng lượng sinh mệnh chữa nội thương cho nàng, sống thêm hơn ba trăm năm, còn có thể góp một phần công sức kiến thiết Tiên Ngục.
Một tu sĩ Kim Đan có thể sống, năng suất có lẽ không tồi.
- Về phần các ngươi. . .
Tô Triệt nhìn mười mấy người ngoài đại sảnh quý khách, tiếp đến chuẩn bị tuyên bố số phận của bọn họ.
Hai người đại diện Huyễn Ma Giáo và Thiên Tâm Các đều không dám thở mạnh, chăm chú nhìn Tô Triệt cầu xin.
- Các người sau đó hãy rời đi.
Tô Triệt phẩy phẩy tay, xoay người rời đi.
- Ahaaa. . .
Mười mấy người than thở ngồi xuống, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm: Thậm chí mấy người nhát gan, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Cuộc sống tốt đẹp không gì sánh được, từng người từng người đều có được tư vị sống, không ai nguyện ý để sát tinh kia mang đi!
Đối với Tô Triệt mà nói, Huyền Ma Giáo và Thiên Tâm Các thuộc về trận doanh thác loạn, song phương trở thành kẻ địch, bắt bọn họ không gì là không thể: Chỉ là Tô Triệt xem như người nhân từ, suy xét đẳng cấp của bọn họ chỉ có thể phục tùng quyết định của tông môn nên không tính toán, hơn nữa không trực tiếp đắc tội với chính mình, vì vậy tìm điểm khoan dung độ lượng lúc này buông tha bọn họ.
Người chân chính đáng để chính mình động thủ, hẳn là người đưa ra quyết sách trong trận doanh thác loạn, tu sĩ Nguyên Anh cao cao tại thượng.
Việc nhỏ giải quyết xong xuôi, Tô Triệt không hề vội vàng rời khỏi thị trấn Tê Phượng Cốc, bởi vì đủ cho những người khác để bọn họ giải quyết chuyện lớn.
Chính mình lưu lại Tê Phượng Cốc, Thiên Tâm Các sẽ tạo lên loại phản ứng gì đáp trả, cho dù Tô Triệt đoán không được, quân sư cáo già lão ma đầu trong Tiên Ngục kia cũng có thể đoán được 8, 9 phần.
Nhìn thấy Tô Triệt vẫn lưu luyến thị trấn Tê Phượng Cốc, không có ý rời đi, một số người tu chân túm ba tụm năm bàn luận:
- Tại sao Thiên Vũ còn chưa đi, không sợ ba đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các cùng lúc chạy tới chặn đường hắn sao?
- Há lại chỉ có ba đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các, ta phỏng đoán còn có thể tu tập nhiều tu sĩ Nguyên Anh hơn thế. Quan trọng chính là, Thiên Vũ tạo lên lực uy hiếp quá lớn đối với trận doanh thác loạn, phải sớm diệt trừ!
- Người này tài cao gan lớn, nói không chừng một mình địch mười đều không thua kém. Thiên Huyền Thiên Vũ, đệ nhất kỳ tài Tu Chân Giới há có thể đánh giá thấp!
- Đúng vậy, tuy nói mãnh hổ không chịu nổi đàn lang sói, nhưng Thiên Vũ này đâu phải mãnh hổ đơn giản như vậy.
- Không sai, hắn có gan ở lại nơi này, chính là nói rõ, người này không hề lo lắng, không sợ người khác vây công tiêu diệt.
Những người này bàn luận, rất nhiều người không cần truyền âm giao lưu, không cần lão Hắc truyền đạt, Tô Triệt thông qua thần thức đều nghe được. Đúng vậy, bọn họ nghĩ tới chuyện này, tại sao chính mình không nghĩ ra.
Qua một hồi lâu, có bao nhiêu tu sĩ Nguyên Anh tới đây? 10 người, hay 20 người?
Thiên Tâm Các tuy chỉ sở hữu ba đại Nguyên Anh, thế nhưng, trong địa bàn môn phái siêu cấp thường thường đều dựa vào mười môn phái lớn xung quanh. Tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới, muốn được coi là môn phái lớn, phải sở hữu một vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, bằng không, sẽ tự động bị giáng cấp xuống môn phái cỡ trung. Cho nên nói, trong địa bàn Thiên Tâm Các có thể triệu tập được nhiều tu sĩ Nguyên Anh, chí ít có thể tập hợp 10 tu sĩ Huyễn Ma Giáo trong khoảng cách gần nhất, nếu có thể viện trở đúng lúc đạt được 15 người không thành vấn đề.
Mặc dù đơn độc một mình đối mặt với 15 Nguyên Anh kỳ Tô Triệt cũng không chút khẩn trương, theo một cá nhân nào đó nói, tài cao lớn mật thực sự không sợ bọn họ.
Tô Triệt dự định đại chiến với bọn họ một hồi, để tất cả phương diện thực lực của chính mình được bộc phát, để tổng hợp toàn bộ chiến lực của chính mình, thế nhưng đợi tới khi trời tối cũng không có bất cứ vị Nguyên Anh lão tổ nào xuất hiện trước mặt.
Đây là vì sao?
Cho dù Thái Ất Môn cách xa hơn 30 vạn dặm, chỉ cần một ngày, đối với tu vi Nguyên Anh tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới mà nói cũng không nhiều, sao lâu như vậy không ai chạy tới?
Không phải Tô Triệt thất vọng, mà ý thức được, trong đó chắc chắn có uẩn khúc.
Lẽ ra, hiếm khi gặp được chính mình lẽ loi một mình, cô đơn trong địa bàn trận doanh thác loạn, Nguyên Anh lão tổ của đối phương cho dù cảm thấy hi vọng giết chết chính mình không lớn cũng sẽ toàn lực thử một chút mới đúng.
Huống hồ, còn có linh bảo phòng ngự Cự Phú như vậy chung quy tồn tại lực hấp dẫn thật lớn. Tiêu diệt chính mình, đạt được linh bảo phòng ngự Cự Phú, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
- Chỉ có thể nói bọn chúng có mưu đồ khác!
Bạch lão ma phân tích nói:
- Chắc chắn bọn chúng tìm được phương pháp tốt đối phó với chủ nhân của ngươi, phải đề phòng mới được ah.
- Không chờ.
Tô Triệt gật đầu:
- Biết rằng người khác không đáng sợ, sợ nhất chính là không biết được nguy hiểm.
Lúc này, Tô Triệt đang ở quán trà nào đó tại thị trấn ngồi uống trà, đột nhiên nhận được linh phù của một mật thám Thiên Huyền Tông xếp vào đây.
Nội dung thứ nhất: Ngày hôm qua, Vô Cực Môn Thiên Âm xuất quan thuận lợi, tấn chức Nguyên Anh kỳ thành công.
- Thiên Âm xuất quan.
Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu:
- Tính ra nàng bế quan một tháng lẻ chín ngày, nhanh hơn dự tính của ta nhiều lắm. Nếu không phải tiểu Hắc đánh bậy đánh bạ khiến ta toái đan thành anh sớm hơn hai tháng, trận đánh cuộc này, hẳn là ta thua nàng mới đúng. Thượng Cổ Đại Vu chuyển thể, quả nhiên sắc bén không gì sánh được.
Có vài người tiến lên phía trước nói rõ ý tứ: Nếu không đi, chúng ta sẽ đồng loạt xuất thủ bắt người giao cho Thiên Vũ.
Tại đây trong tình cảnh đồng bạn xa lánh, Mộng Lưu quả thực đứt ruột đứt gan, tuyệt vong vô cùng giống như bị gài bẫy rơi xuống đáy cốc.
Lúc này, nàng run run không đứng vững, dĩ nhiên toát lên vẻ đẹp tuyệt thế hiếm thấy.
Tựa hồ giờ khắc này, mị thuật huyễn ma của nàng tự nhiên phát huy tiềm năng, bước vào cảnh giới cực cao vô cùng tinh khiết.
- Được rồi.
Mộng Lưu cười đắng ngắt, cúi đầu chậm rãi đi về tới bên cạnh Tô Triệt.
Tô Triệt phẩy tay, bàn tay đỡ một tòa cung điện tinh xảo xinh xắn, để người ở đây may mắn trông thấy kiện bảo vật phòng ngự trân quý tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới.
Xoạt!
Thể xác và tinh thần của Mộng Lưu và Chân Chân không có khả năng chống lại, bị Tô Triệt lập tực thu thập vào trong cung điện, phong bế hai nàng trong một mật thất nào đó. Mặc dù trong không gian rộng rãi này, cũng không thể để các nàng tùy ý làm loạn.
Đồng thời, Tô Triệt lại gửi tâm niệm tới Mộng Lưu:
- Ta chưa từng nói sẽ hành quyết ngươi, không cần bi quan như vậy? Mau chóng giải quyết Huyết hồn chú, có thể cuộc đời này người còn có thể hưởng thụ hơn ba trăm năm.
- Thật sao?
Mộng Lưu sững sờ tại chỗ, mặc dù không thực sự hiểu được lời Tô Triệt vừa nói, nhưng cũng cảm giác được, hắn không có sát tâm đối với chính mình.
Đúng vậy, giết nàng để làm gì? Đối với Tô Triệt mà nói, thu thập nàng vào Tiên Ngục, ban tặng một chút năng lượng sinh mệnh chữa nội thương cho nàng, sống thêm hơn ba trăm năm, còn có thể góp một phần công sức kiến thiết Tiên Ngục.
Một tu sĩ Kim Đan có thể sống, năng suất có lẽ không tồi.
- Về phần các ngươi. . .
Tô Triệt nhìn mười mấy người ngoài đại sảnh quý khách, tiếp đến chuẩn bị tuyên bố số phận của bọn họ.
Hai người đại diện Huyễn Ma Giáo và Thiên Tâm Các đều không dám thở mạnh, chăm chú nhìn Tô Triệt cầu xin.
- Các người sau đó hãy rời đi.
Tô Triệt phẩy phẩy tay, xoay người rời đi.
- Ahaaa. . .
Mười mấy người than thở ngồi xuống, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm: Thậm chí mấy người nhát gan, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Cuộc sống tốt đẹp không gì sánh được, từng người từng người đều có được tư vị sống, không ai nguyện ý để sát tinh kia mang đi!
Đối với Tô Triệt mà nói, Huyền Ma Giáo và Thiên Tâm Các thuộc về trận doanh thác loạn, song phương trở thành kẻ địch, bắt bọn họ không gì là không thể: Chỉ là Tô Triệt xem như người nhân từ, suy xét đẳng cấp của bọn họ chỉ có thể phục tùng quyết định của tông môn nên không tính toán, hơn nữa không trực tiếp đắc tội với chính mình, vì vậy tìm điểm khoan dung độ lượng lúc này buông tha bọn họ.
Người chân chính đáng để chính mình động thủ, hẳn là người đưa ra quyết sách trong trận doanh thác loạn, tu sĩ Nguyên Anh cao cao tại thượng.
Việc nhỏ giải quyết xong xuôi, Tô Triệt không hề vội vàng rời khỏi thị trấn Tê Phượng Cốc, bởi vì đủ cho những người khác để bọn họ giải quyết chuyện lớn.
Chính mình lưu lại Tê Phượng Cốc, Thiên Tâm Các sẽ tạo lên loại phản ứng gì đáp trả, cho dù Tô Triệt đoán không được, quân sư cáo già lão ma đầu trong Tiên Ngục kia cũng có thể đoán được 8, 9 phần.
Nhìn thấy Tô Triệt vẫn lưu luyến thị trấn Tê Phượng Cốc, không có ý rời đi, một số người tu chân túm ba tụm năm bàn luận:
- Tại sao Thiên Vũ còn chưa đi, không sợ ba đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các cùng lúc chạy tới chặn đường hắn sao?
- Há lại chỉ có ba đại Nguyên Anh Thiên Tâm Các, ta phỏng đoán còn có thể tu tập nhiều tu sĩ Nguyên Anh hơn thế. Quan trọng chính là, Thiên Vũ tạo lên lực uy hiếp quá lớn đối với trận doanh thác loạn, phải sớm diệt trừ!
- Người này tài cao gan lớn, nói không chừng một mình địch mười đều không thua kém. Thiên Huyền Thiên Vũ, đệ nhất kỳ tài Tu Chân Giới há có thể đánh giá thấp!
- Đúng vậy, tuy nói mãnh hổ không chịu nổi đàn lang sói, nhưng Thiên Vũ này đâu phải mãnh hổ đơn giản như vậy.
- Không sai, hắn có gan ở lại nơi này, chính là nói rõ, người này không hề lo lắng, không sợ người khác vây công tiêu diệt.
Những người này bàn luận, rất nhiều người không cần truyền âm giao lưu, không cần lão Hắc truyền đạt, Tô Triệt thông qua thần thức đều nghe được. Đúng vậy, bọn họ nghĩ tới chuyện này, tại sao chính mình không nghĩ ra.
Qua một hồi lâu, có bao nhiêu tu sĩ Nguyên Anh tới đây? 10 người, hay 20 người?
Thiên Tâm Các tuy chỉ sở hữu ba đại Nguyên Anh, thế nhưng, trong địa bàn môn phái siêu cấp thường thường đều dựa vào mười môn phái lớn xung quanh. Tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới, muốn được coi là môn phái lớn, phải sở hữu một vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, bằng không, sẽ tự động bị giáng cấp xuống môn phái cỡ trung. Cho nên nói, trong địa bàn Thiên Tâm Các có thể triệu tập được nhiều tu sĩ Nguyên Anh, chí ít có thể tập hợp 10 tu sĩ Huyễn Ma Giáo trong khoảng cách gần nhất, nếu có thể viện trở đúng lúc đạt được 15 người không thành vấn đề.
Mặc dù đơn độc một mình đối mặt với 15 Nguyên Anh kỳ Tô Triệt cũng không chút khẩn trương, theo một cá nhân nào đó nói, tài cao lớn mật thực sự không sợ bọn họ.
Tô Triệt dự định đại chiến với bọn họ một hồi, để tất cả phương diện thực lực của chính mình được bộc phát, để tổng hợp toàn bộ chiến lực của chính mình, thế nhưng đợi tới khi trời tối cũng không có bất cứ vị Nguyên Anh lão tổ nào xuất hiện trước mặt.
Đây là vì sao?
Cho dù Thái Ất Môn cách xa hơn 30 vạn dặm, chỉ cần một ngày, đối với tu vi Nguyên Anh tại Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới mà nói cũng không nhiều, sao lâu như vậy không ai chạy tới?
Không phải Tô Triệt thất vọng, mà ý thức được, trong đó chắc chắn có uẩn khúc.
Lẽ ra, hiếm khi gặp được chính mình lẽ loi một mình, cô đơn trong địa bàn trận doanh thác loạn, Nguyên Anh lão tổ của đối phương cho dù cảm thấy hi vọng giết chết chính mình không lớn cũng sẽ toàn lực thử một chút mới đúng.
Huống hồ, còn có linh bảo phòng ngự Cự Phú như vậy chung quy tồn tại lực hấp dẫn thật lớn. Tiêu diệt chính mình, đạt được linh bảo phòng ngự Cự Phú, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
- Chỉ có thể nói bọn chúng có mưu đồ khác!
Bạch lão ma phân tích nói:
- Chắc chắn bọn chúng tìm được phương pháp tốt đối phó với chủ nhân của ngươi, phải đề phòng mới được ah.
- Không chờ.
Tô Triệt gật đầu:
- Biết rằng người khác không đáng sợ, sợ nhất chính là không biết được nguy hiểm.
Lúc này, Tô Triệt đang ở quán trà nào đó tại thị trấn ngồi uống trà, đột nhiên nhận được linh phù của một mật thám Thiên Huyền Tông xếp vào đây.
Nội dung thứ nhất: Ngày hôm qua, Vô Cực Môn Thiên Âm xuất quan thuận lợi, tấn chức Nguyên Anh kỳ thành công.
- Thiên Âm xuất quan.
Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu:
- Tính ra nàng bế quan một tháng lẻ chín ngày, nhanh hơn dự tính của ta nhiều lắm. Nếu không phải tiểu Hắc đánh bậy đánh bạ khiến ta toái đan thành anh sớm hơn hai tháng, trận đánh cuộc này, hẳn là ta thua nàng mới đúng. Thượng Cổ Đại Vu chuyển thể, quả nhiên sắc bén không gì sánh được.
/1505
|