Tô Triệt suy đoán, tu chân tinh to lớn như Mạc Lam Tinh, nhất định là có tới vài ức tu tiên giả. Nếu như tất cả bọn họ đều xuất hiện tình trạng này, khẳng định sẽ đông đúc như rừng, khắp nơi đều là kẻ nhập ma, không có khả năng thưa thớt như vậy.
Có thể thấy, có lẽ tu tiên giả đều đã tụ tập lại một chỗ, đang đồng lòng hợp sức đối kháng lực lượng ma hóa này.
- Chỉ thảm cho những người thường vô tội!
Tô Triệt âm thầm thở dài.
Trên đường đi, thấy không ít thôn trấn, thành trì, tất cả đều hóa thành phế tích. Đám nhập ma chỉ biết hủy diệt, chỉ biết giết chóc kia, tất cả đều là tu tiên giả, tùy tiện một người cũng đã có thể giết sạch dân thường của vài thành thị.
Trừ khi các đại môn phái tu chân giới của Mạc Lam Tinh đã kịp đem bách tính phổ thông chuyển dời đến nơi an toàn.
Ầm ầm.
Phía trước truyền đến một tiếng sấm, từ xa có thể thấy được, một phường thị tu chân xây dựng trên đỉnh núi đang gặp mấy trăm kẻ nhập ma điên cuồng oanh tạc.
Kết giới phòng ngự bao trùm toàn bộ toàn thành thị coi như không tệ, hiện nay vẫn chưa có nguy cơ bị công phá. Nhưng không thể nghi ngờ, khẳng định có người bị nhốt ở bên trong, nhân số nhất định ít hơn so với đám nhập ma kia. Bằng không hẳn là đã sớm mượn lợi thế trận pháp giết hết toàn bộ đám người nhập ma này rồi mới phải.
Vốn tưởng rằng người bị vây khốn bên trong phường thị sẽ không nhiều lắm, không ngờ lúc tới nơi này, Tô Triệt cùng Viêm Cốt đã đoán sai.
Xuyên qua tầng kết giới phòng ngự bán trong suốt có thể thấy rõ ràng, người bên trong phường thị nhiều kinh khủng, tình huống ở trong nhà tạm thời còn chưa biết được, nhưng ở các ngã tư đường tất cả đều là người chen chúc, cơ hồ kín không còn kẽ hở. Đơn giản nhìn qua, chí ít cũng phải có tới bốn vạn người.
Tu tiên giả chen chúc ở ngã tư đường, mặc dù tu vi chẳng qua chỉ là Trúc Cơ Kỳ cùng Luyện Khí kỳ, nhân số quy mô bậc này, liên hợp lại nhổ nước bọt, cũng đều có thể khiến mấy trăm kẻ nhập ma bên ngoài chết đuối, không khó để tưởng tượng, Kim Đan kỳ thực lực càng cao, đãi ngộ khẳng định sẽ nhiều hơn, phỏng chừng đều đang đợi ở bên trong nhà.
Có được thực lực bực này, sao lại bị mấy trăm kẻ nhập ma vây khốn bên trong phường thị?
- Thực lực của mấy trăm kẻ nhập ma cũng không cao, Trúc Cơ Kỳ là chính, Kim Đan kỳ vẻn vẹn chỉ có vài người, thậm chí cũng không thiếu Luyện Khí kỳ...
Trong lòng Tô Triệt nghi hoặc:
- Bởi vì nguyên nhân gì mà khiến cho đám tu tiên giả này tình nguyện bị nhốt ở trong phường thị cũng không muốn giết hết đám người bị nhập ma?
Chỉ bằng phỏng đoán, nhất định không có được đáp án. Vì vậy Tô Triệt ra lệnh cho lão Hắc lập tức giết chết kẻ nhập ma vừa bị bắt vào bên trong Tiên Ngục kia, để xem rốt cuộc sẽ phát sinh việc gì.
Lão Hắc nhổ một bãi nước bọt, phun cho kẻ nhập ma Trúc Cơ Kỳ kia đầu óc vỡ toang, lập tức chết ngay tại chỗ.
Bên trong Tiên Ngục, thực lực lão Hắc được tăng thêm gấp trăm lần, phạm nhân thì đều bị suy yếu đi gấp trăm lần, giết chết bọn chúng, chỉ là một ý niệm mà thôi.
- Có kỳ quái!
Lập tức liền nghe được lão Hắc lớn tiếng kêu lên:
- Chủ nhân ngươi đoán không sai, quả nhiên là có kỳ quái.
Móng vuốt Lão Hắc lăng không tung một trảo, liền lập tức bắt lấy một đoàn khí thể trong suốt mà mắt thường khó phân biệt được vào tay:
- Thứ đồ chơi này là sống, tựa như là nguyên thần của tu tiên giả, sau khi người chết nó có thể chạy trốn ra được.
- Nguyên thủy ma khí!
Bạch Lão Ma nhìn chằm chằm khí thể trong suốt trong tay lão Hắc, trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ cực kỳ hiếm thấy.
Lão ma đầu trong ngày thường đều là trang phục nho nhã văn sĩ, điệu bộ thảnh thơi dù trời sập cũng không sợ, có thể khiến cho hắn thần sắc đại biến như thế, chắc chắn không phải là thứ đơn giản.
- Thứ đồ chơi này rất nguy hiểm sao?
Lão Hắc hé mắt nhìn Bạch Lão Ma.
- Phi thường nguy hiểm!
Bạch Lão Ma thần tình ngưng trọng nói:
- Lúc thiên địa sơ khai, một loại ma khí hình thành sớm nhất chính là thủy tổ vạn ma. Chẳng qua một đoạn ma khí này vô cùng loãng, ma khí tương đối không tinh khiết, quả là có chút kỳ quái. Ngươi phải cẩn thận, cho dù không phải Nguyên thủy ma khí thuần túy, nhưng một khi bị nó tiến vào trong cơ thể, ngươi sẽ đại phát ma tính, chỉ nói riêng về trình độ điên cuồng, so với Thiên Ma chúng ta còn muốn cực đoan hơn.
- Cái loại rác rưởi này cũng có thể ma hóa ta sao?
Lão Hắc nhếch miệng cười, hít một hơi liền hút đoàn ma khí kia vào miệng, nuốt xuống bụng.
- Ngươi...
Bạch Lão Ma thất kinh, chỉ vào lão Hắc hét lên:
- Ngươi điên à? Thứ đồ này có thể ăn sao?
Nhưng chỉ thấy lão Hắc liếm liếm môi, gật đầu trả lời:
- Mùi vị không tệ, không ngọt không nhạt.
Bạch Lão Ma nhất thời không nói được gì, cảm giác lão Hắc cũng không có dấu hiệu nhập ma, thế mới biết vị lão đại đồng liêu này của mình nếu như so với trong tưởng tượng còn thần bí hơn.
Lão Hắc vừa rồi nhìn như hít đoàn ma khí kia vào bụng, kỳ thực cũng đã lợi dụng hỗn độn lực đem nó thôn phệ luyện hóa không để lại một tia dấu vết.
Lão Hắc thực sự không tin, thế gian này còn có thể có năng lượng nào vượt qua được hỗn độn lực, bất kể là Nguyên thủy ma khí hay là Thái cổ tiên khí, lão tổ tông của toàn bộ năng lượng trên thế gian này, khẳng định chỉ có một, đó chính là Hỗn độn chi khí.
Đương nhiên, lão Hắc nuốt vào cỗ ma khí kia, cũng không phải cố ý khoe khoang năng lực đặc thù của bản thân, mà là vì muốn kiểm tra xem loại ma khí này rốt cuộc tà dị tới mức nào.
Kết quả kiểm tra là: nếu như không có hỗn độn lực đồng hóa nó, hắn rất khó diệt trừ được loại năng lượng quỷ dị này.
Quả nhiên, Bạch Lão Ma nói với lão Hắc:
- Ta không rõ vì sao ngươi có thể không quan tâm đến sự ăn mòn cùng ma hóa của Nguyên thủy ma khí, nhưng ta biết, trên lý luận mà nói, Nguyên thủy ma khí vô pháp diệt trừ, có thuộc tính ma hóa cực mạnh, cho dù có giết chết kẻ bị nhập ma, ma khí vẫn không thể nào loại trừ được, nó sẽ tìm một ký chủ khác, tiếp tục ma hóa những sinh vật khác.
- Nói cách khác, những kẻ nhập ma mà chúng ta gặp phải kia, đều là do loại nguyên thủy ma khí không quá thuần túy này giở trò quỷ?
Lão Hắc hỏi.
- Đúng vậy!
Bạch Lão Ma phe phẩy quạt lông, chậm rãi gật đầu.
Nghe hai người thảo luận, trong lòng Tô Triệt cười cười:
- Trong Tiên Ngục rốt cục cũng bắt đầu náo nhiệt, nguyên bản chỉ có lão Hắc có thể dùng tâm niệm giao lưu với mình, hiện tại lại có thêm một ma đầu quân sư, còn có tay chân trung thực Viêm Cốt này...
- Về sau càng thêm nhiều người, sẽ càng thêm náo nhiệt!
Tô Triệt thầm nghĩ.
Lúc này, khoảng cách càng tiếp cận, một số kẻ nhập ma vây quanh bên ngoài phường thị đã phát hiện Tô Triệt cùng với Viêm Cốt từ đàng xa bay tới. Đối mặt với một sinh vật bình thường đưa tới tận cửa, ý thức tư suy của chúng chỉ có một, đó chính là: giết chết bọn chúng!
Có thể thấy, có lẽ tu tiên giả đều đã tụ tập lại một chỗ, đang đồng lòng hợp sức đối kháng lực lượng ma hóa này.
- Chỉ thảm cho những người thường vô tội!
Tô Triệt âm thầm thở dài.
Trên đường đi, thấy không ít thôn trấn, thành trì, tất cả đều hóa thành phế tích. Đám nhập ma chỉ biết hủy diệt, chỉ biết giết chóc kia, tất cả đều là tu tiên giả, tùy tiện một người cũng đã có thể giết sạch dân thường của vài thành thị.
Trừ khi các đại môn phái tu chân giới của Mạc Lam Tinh đã kịp đem bách tính phổ thông chuyển dời đến nơi an toàn.
Ầm ầm.
Phía trước truyền đến một tiếng sấm, từ xa có thể thấy được, một phường thị tu chân xây dựng trên đỉnh núi đang gặp mấy trăm kẻ nhập ma điên cuồng oanh tạc.
Kết giới phòng ngự bao trùm toàn bộ toàn thành thị coi như không tệ, hiện nay vẫn chưa có nguy cơ bị công phá. Nhưng không thể nghi ngờ, khẳng định có người bị nhốt ở bên trong, nhân số nhất định ít hơn so với đám nhập ma kia. Bằng không hẳn là đã sớm mượn lợi thế trận pháp giết hết toàn bộ đám người nhập ma này rồi mới phải.
Vốn tưởng rằng người bị vây khốn bên trong phường thị sẽ không nhiều lắm, không ngờ lúc tới nơi này, Tô Triệt cùng Viêm Cốt đã đoán sai.
Xuyên qua tầng kết giới phòng ngự bán trong suốt có thể thấy rõ ràng, người bên trong phường thị nhiều kinh khủng, tình huống ở trong nhà tạm thời còn chưa biết được, nhưng ở các ngã tư đường tất cả đều là người chen chúc, cơ hồ kín không còn kẽ hở. Đơn giản nhìn qua, chí ít cũng phải có tới bốn vạn người.
Tu tiên giả chen chúc ở ngã tư đường, mặc dù tu vi chẳng qua chỉ là Trúc Cơ Kỳ cùng Luyện Khí kỳ, nhân số quy mô bậc này, liên hợp lại nhổ nước bọt, cũng đều có thể khiến mấy trăm kẻ nhập ma bên ngoài chết đuối, không khó để tưởng tượng, Kim Đan kỳ thực lực càng cao, đãi ngộ khẳng định sẽ nhiều hơn, phỏng chừng đều đang đợi ở bên trong nhà.
Có được thực lực bực này, sao lại bị mấy trăm kẻ nhập ma vây khốn bên trong phường thị?
- Thực lực của mấy trăm kẻ nhập ma cũng không cao, Trúc Cơ Kỳ là chính, Kim Đan kỳ vẻn vẹn chỉ có vài người, thậm chí cũng không thiếu Luyện Khí kỳ...
Trong lòng Tô Triệt nghi hoặc:
- Bởi vì nguyên nhân gì mà khiến cho đám tu tiên giả này tình nguyện bị nhốt ở trong phường thị cũng không muốn giết hết đám người bị nhập ma?
Chỉ bằng phỏng đoán, nhất định không có được đáp án. Vì vậy Tô Triệt ra lệnh cho lão Hắc lập tức giết chết kẻ nhập ma vừa bị bắt vào bên trong Tiên Ngục kia, để xem rốt cuộc sẽ phát sinh việc gì.
Lão Hắc nhổ một bãi nước bọt, phun cho kẻ nhập ma Trúc Cơ Kỳ kia đầu óc vỡ toang, lập tức chết ngay tại chỗ.
Bên trong Tiên Ngục, thực lực lão Hắc được tăng thêm gấp trăm lần, phạm nhân thì đều bị suy yếu đi gấp trăm lần, giết chết bọn chúng, chỉ là một ý niệm mà thôi.
- Có kỳ quái!
Lập tức liền nghe được lão Hắc lớn tiếng kêu lên:
- Chủ nhân ngươi đoán không sai, quả nhiên là có kỳ quái.
Móng vuốt Lão Hắc lăng không tung một trảo, liền lập tức bắt lấy một đoàn khí thể trong suốt mà mắt thường khó phân biệt được vào tay:
- Thứ đồ chơi này là sống, tựa như là nguyên thần của tu tiên giả, sau khi người chết nó có thể chạy trốn ra được.
- Nguyên thủy ma khí!
Bạch Lão Ma nhìn chằm chằm khí thể trong suốt trong tay lão Hắc, trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ cực kỳ hiếm thấy.
Lão ma đầu trong ngày thường đều là trang phục nho nhã văn sĩ, điệu bộ thảnh thơi dù trời sập cũng không sợ, có thể khiến cho hắn thần sắc đại biến như thế, chắc chắn không phải là thứ đơn giản.
- Thứ đồ chơi này rất nguy hiểm sao?
Lão Hắc hé mắt nhìn Bạch Lão Ma.
- Phi thường nguy hiểm!
Bạch Lão Ma thần tình ngưng trọng nói:
- Lúc thiên địa sơ khai, một loại ma khí hình thành sớm nhất chính là thủy tổ vạn ma. Chẳng qua một đoạn ma khí này vô cùng loãng, ma khí tương đối không tinh khiết, quả là có chút kỳ quái. Ngươi phải cẩn thận, cho dù không phải Nguyên thủy ma khí thuần túy, nhưng một khi bị nó tiến vào trong cơ thể, ngươi sẽ đại phát ma tính, chỉ nói riêng về trình độ điên cuồng, so với Thiên Ma chúng ta còn muốn cực đoan hơn.
- Cái loại rác rưởi này cũng có thể ma hóa ta sao?
Lão Hắc nhếch miệng cười, hít một hơi liền hút đoàn ma khí kia vào miệng, nuốt xuống bụng.
- Ngươi...
Bạch Lão Ma thất kinh, chỉ vào lão Hắc hét lên:
- Ngươi điên à? Thứ đồ này có thể ăn sao?
Nhưng chỉ thấy lão Hắc liếm liếm môi, gật đầu trả lời:
- Mùi vị không tệ, không ngọt không nhạt.
Bạch Lão Ma nhất thời không nói được gì, cảm giác lão Hắc cũng không có dấu hiệu nhập ma, thế mới biết vị lão đại đồng liêu này của mình nếu như so với trong tưởng tượng còn thần bí hơn.
Lão Hắc vừa rồi nhìn như hít đoàn ma khí kia vào bụng, kỳ thực cũng đã lợi dụng hỗn độn lực đem nó thôn phệ luyện hóa không để lại một tia dấu vết.
Lão Hắc thực sự không tin, thế gian này còn có thể có năng lượng nào vượt qua được hỗn độn lực, bất kể là Nguyên thủy ma khí hay là Thái cổ tiên khí, lão tổ tông của toàn bộ năng lượng trên thế gian này, khẳng định chỉ có một, đó chính là Hỗn độn chi khí.
Đương nhiên, lão Hắc nuốt vào cỗ ma khí kia, cũng không phải cố ý khoe khoang năng lực đặc thù của bản thân, mà là vì muốn kiểm tra xem loại ma khí này rốt cuộc tà dị tới mức nào.
Kết quả kiểm tra là: nếu như không có hỗn độn lực đồng hóa nó, hắn rất khó diệt trừ được loại năng lượng quỷ dị này.
Quả nhiên, Bạch Lão Ma nói với lão Hắc:
- Ta không rõ vì sao ngươi có thể không quan tâm đến sự ăn mòn cùng ma hóa của Nguyên thủy ma khí, nhưng ta biết, trên lý luận mà nói, Nguyên thủy ma khí vô pháp diệt trừ, có thuộc tính ma hóa cực mạnh, cho dù có giết chết kẻ bị nhập ma, ma khí vẫn không thể nào loại trừ được, nó sẽ tìm một ký chủ khác, tiếp tục ma hóa những sinh vật khác.
- Nói cách khác, những kẻ nhập ma mà chúng ta gặp phải kia, đều là do loại nguyên thủy ma khí không quá thuần túy này giở trò quỷ?
Lão Hắc hỏi.
- Đúng vậy!
Bạch Lão Ma phe phẩy quạt lông, chậm rãi gật đầu.
Nghe hai người thảo luận, trong lòng Tô Triệt cười cười:
- Trong Tiên Ngục rốt cục cũng bắt đầu náo nhiệt, nguyên bản chỉ có lão Hắc có thể dùng tâm niệm giao lưu với mình, hiện tại lại có thêm một ma đầu quân sư, còn có tay chân trung thực Viêm Cốt này...
- Về sau càng thêm nhiều người, sẽ càng thêm náo nhiệt!
Tô Triệt thầm nghĩ.
Lúc này, khoảng cách càng tiếp cận, một số kẻ nhập ma vây quanh bên ngoài phường thị đã phát hiện Tô Triệt cùng với Viêm Cốt từ đàng xa bay tới. Đối mặt với một sinh vật bình thường đưa tới tận cửa, ý thức tư suy của chúng chỉ có một, đó chính là: giết chết bọn chúng!
/1505
|