- Phải.
Thái Hư lộ ra thần tình đau xót, tiếp lời nói:
- Hai vị sư đệ Thái Ất môn Thái Hạo, Thái Vũ, là tổn hại bên trong Hoang Thần Cốc, chính là do hắn ám toán.
- Ừm.
Ánh mắt Lâm Phong thiếu quân ngưng tụ ở trên mặt Huyễn Ma giáo chủ như trước, giống như muốn triệt để nhìn thấu tầng sương mù kia, hắn gật đầu, thần tình bình thản nói:
- Cao nhất cũng chỉ là Thái Thanh Thần lôi đúng không?
- Vâng.
Bảy Đại chưởng môn cùng kêu lên.
- Cái kia liền không sao.
Lâm Phong thiếu quân cực kỳ tiêu sái phất phất tay, khuôn mặt vô cùng anh tuấn lộ ra một tia mỉm cười ngạo nghễ:
- Thái Thanh Thần lôi đối với Hóa Thần Kỳ còn có thể tạo thành uy hiếp nhất định, nhưng đối với ta, hoàn toàn không có trở ngại, nếu hắn trốn ở chỗ kia, vậy có thể bắt ba ba trong rọ.
- Thiếu quân, hiện tại chúng ta liền đi bắt hắn sao?
Vạn Quỷ cẩn trọng hỏi.
Lâm Phong thiếu quân không có trả lời, đột nhiên ánh mắt lạnh lẽo nhìn mọi người chung quanh, hỏi ngược lại:
- Ta cảm giác, các ngươi đều có chút kỳ quái a, tại sao không có ai nói ra kiến nghị, bảo ta trước tiên bắt thân bằng hảo hữu của hắn vào tay làm bảo hiểm, miễn cho hắn đào tẩu? Lẽ nào các ngươi cho rằng loại phương pháp này có sai lầm đạo nghĩa, không thể làm hay sao?
Lời nói đến mức này, trên cảm giác giống như hắn sinh ra nghi ngờ.
- Thuộc hạ sao dám!
Thái Hư cười trả lời:
- Không dối gạt thiếu quân, loại phương pháp này mấy năm trước, Thái Ất môn ta dùng qua một lần. Từng giam giữ tộc nhân của Thiên Vũ, từ trên xuống dưới hơn hai trăm người. Bất quá, tiểu tử kia thật là đủ tàn nhẫn, chỉ nói một phen hung ác, càng không bị bất cứ uy hiếp gì. Chuyện này kéo dài hơn một năm, sau đó đám lão già Thiên Huyền Tông kia tự mình ra tay, lặng lẽ cứu đi tất cả người nhà của hắn.
- Ồ? Hắn dĩ nhiên không bị uy hiếp?
Lâm Phong thiếu quân hơi cảm thấy bất ngờ, trầm thấp nói:
- Xem ra, cũng là một nhân vật kiêu hùng a.
- Vâng.
Thái Hư gật đầu nói:
- Ta cho rằng, lấy thân bằng hảo hữu uy hiếp hắn, không nhất định dùng tốt. Huống hồ, chúng ta vẫn cho rằng, tu vi thiếu quân quá cao, sẽ phải chịu rất nhiều quy tắc thiên địa ước thúc, muốn bắt sống hoặc giết chết Thiên Vũ, chỉ có một, hai lần cơ hội ra tay. Cơ hội trân quý như vậy, không nên lãng phí ở trên người Thiên Huyền Tông.
- Vâng, thiếu quân.
Mấy người Vạn Quỷ cũng dồn dập phụ họa:
- Chỉ cần diệt trừ Thiên Vũ, mấy lão già Thiên Huyền Tông kia, chúng ta liền có thể đối phó.
Lâm Phong thiếu quân chậm rãi gật đầu, xem như là đón nhận giải thích của bọn họ, bất quá, hắn vẫn xua tay nói:
- Mấy Nguyên Anh Kỳ mà thôi, không đến nỗi làm cho ta thi triển toàn lực, trước khi đi tới Hoang Thần Cốc, cần phải đi Thiên Huyền Tông một chuyến, có thể bắt mấy cái thì được mấy cái, đối với Thiên Vũ kia, ít nhiều gì cũng có thể đưa đến một ít tác dụng uy hiếp, miễn cho hắn gian xảo tựa như quỷ, chạy mất dép. . . Ta làm việc, từ trước đến giờ chú ý bày mưu rồi hành động, kín kẽ không một lỗ hổng, sẽ không bởi vì hắn chỉ là một tên Nguyên Anh tiểu bối mà khinh thị.
- Thiếu quân anh minh!
Bảy người Thái Hư cùng kêu lên nói.
Một bên khác trong động phủ, Tô Triệt cùng lão Hắc, Bạch lão ma nói:
- Ngươi xem, đối thủ sau này, một cái so với một cái khó chơi, người này rõ ràng chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng vẫn cẩn thận như vậy, nước canh không lọt. May mà chúng ta sớm nghĩ đến điểm này...
- Đúng vậy.
Lão Hắc gật đầu nói:
- Gia hoả này nhìn như tuổi trẻ, cũng đã là tu vi Luyện Hư kỳ, bất định cũng một đống tuổi, tuyệt đối không nên bị bề ngoài của hắn mê hoặc.
Bạch lão ma cũng là cho rằng như thế.
- Đi thôi.
Tô Triệt đứng dậy mà đi:
- Đi trước Hoang Thần Cốc chờ hắn!
Tô Triệt xuất phát trước tiên, điều động Tinh Đế la bàn lao ra khỏi Thái Ất sơn môn, đối với Lâm Phong nói tới, muốn đi Thiên Huyền Tông bắt người, dĩ nhiên là không lo lắng.
Một lúc lâu sau, ở bảy người Thái Hư chen chúc đi theo, Lâm Phong thiếu quân nghênh ngang bay đến sơn môn Thiên Huyền Tông, nhưng mà, tình huống nhìn thấy trước mắt, lại làm hắn cảm thấy bất ngờ.
Toàn bộ Thiên Huyền Tông, dĩ nhiên là đại trận hộ sơn mở ra toàn diện, bất luận người nào cũng không được ra vào
Lâm Phong thiếu quân mặt đầy nghi hoặc, đồng thời lòng sinh lửa giận, lạnh giọng hỏi:
- Sao Thiên Huyền Tông sẽ làm ra đề phòng như vậy? Lẽ nào, các ngươi để lộ tin tức, bọn họ sớm biết sự tình ta muốn hạ giới?
- Không có!
Đám người Thái Hư đều là lời thề son sắt bảo đảm:
- Chúng ta tuyệt không có tiết lộ bất cứ chuyện gì có quan hệ cùng thiếu quân, Thiên Huyền Tông tuyệt đối không thể trước đó nhận được phong thanh ở phương diện này.
- Vậy tại sao đại trận hộ sơn toàn diện mở ra? Linh thạch quá nhiều, thiêu không hết sao? Nhàn rỗi không có chuyện gì, ngày bình thường cũng sẽ mở ra chơi như vậy?
Lâm Phong lớn tiếng hỏi.
- Chúng ta không biết.
Đám người Thái Hư đều là thần tình hoang mang khom người trả lời:
- Dựa vào chúng ta biết, ngày hôm qua Thiên Huyền Tông vẫn rất bình thường, chưa hề mở ra đại trận hộ sơn a.
- Phế vật! Thành sự không đủ, bại sự có thừa!
Lâm Phong lửa giận bão táp, hận không thể ngay lập tức đập chết đám người Thái Hư. Trong lòng hầu như có thể nhận định, tất nhiên là bên thất đại môn phái để lộ phong thanh, Thiên Huyền Tông mới có thể bày ra tư thái đề phòng cao nhất.
Bất quá, nghĩ thì nghĩ, nhưng không thể thật sự giết chết đám người Thái Hư, bởi vì ngày sau phải dựa vào bọn hắn tận tâm tận lực đi làm việc, tối thiểu cũng phải làm Khải Nguyên tinh đại loạn, hoàn thành nhiệm vụ mở ra cánh cửa không gian hạ giới.
Những chuyện này, mình một người, bản lĩnh to lớn hơn nữa cũng không có cách nào hoàn thành, dù sao, mình chỉ ngắn ngủi lưu lại ở Tu Chân Giới, đồng thời, cơ hội thi triển sát chiêu chân chính, chỉ có một, hai lần. Muốn nhấc lên đại loạn ở Khải Nguyên tinh, gần như là người ngốc nói mê.
Giờ khắc này, đối mặt đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông, Lâm Phong cũng như là con chuột kéo quy, không có chỗ xuống tay, chỉ có than thở mà thôi.
Một khi đại trận hộ sơn của siêu cấp môn phái mở ra, cho dù tu vi Luyện Hư kỳ, cũng không thể nào đơn thân độc mã đánh tan nó, cho dù Lâm Phong bộc phát ra thực lực mạnh nhất của mình, đó cũng là không làm được.
Huống hồ, mục đích chủ yếu của lần hạ giới này chính là vì bắt Tô triệt, không thể nào chỉ vì đánh tan một kết giới phòng ngự, liền bộc phát thực lực chân chính của mình. . .
Đối mặt Lâm Phong tức đến nổ phổi, trong lòng đám người Thái Hư cười trộm không thôi, mấy ngày trước cao tầng hội nghị, mọi người đã nghĩ đến hắn sẽ dùng chiêu bắt lấy con tin, sao có thể sớm không có chuẩn bị chứ.
Thiên Huyền Tông nhận được Tô Triệt cảnh báo, hai ngày trước liền tiến vào trạng thái đề phòng cao nhất, toàn diện mở ra đại trận hộ sơn, bất luận người nào cũng không được ra vào.
Toàn diện mở ra hộ sơn đại trận, tuy mỗi thời mỗi khắc đều phải tiêu hao lượng lớn linh thạch, nhưng Tô Triệt nắm giữ toàn bộ việc khai thác linh thạch ở Vu Hoàng tinh, chống đỡ đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông một trăm năm cũng dư sức.
Thái Hư lộ ra thần tình đau xót, tiếp lời nói:
- Hai vị sư đệ Thái Ất môn Thái Hạo, Thái Vũ, là tổn hại bên trong Hoang Thần Cốc, chính là do hắn ám toán.
- Ừm.
Ánh mắt Lâm Phong thiếu quân ngưng tụ ở trên mặt Huyễn Ma giáo chủ như trước, giống như muốn triệt để nhìn thấu tầng sương mù kia, hắn gật đầu, thần tình bình thản nói:
- Cao nhất cũng chỉ là Thái Thanh Thần lôi đúng không?
- Vâng.
Bảy Đại chưởng môn cùng kêu lên.
- Cái kia liền không sao.
Lâm Phong thiếu quân cực kỳ tiêu sái phất phất tay, khuôn mặt vô cùng anh tuấn lộ ra một tia mỉm cười ngạo nghễ:
- Thái Thanh Thần lôi đối với Hóa Thần Kỳ còn có thể tạo thành uy hiếp nhất định, nhưng đối với ta, hoàn toàn không có trở ngại, nếu hắn trốn ở chỗ kia, vậy có thể bắt ba ba trong rọ.
- Thiếu quân, hiện tại chúng ta liền đi bắt hắn sao?
Vạn Quỷ cẩn trọng hỏi.
Lâm Phong thiếu quân không có trả lời, đột nhiên ánh mắt lạnh lẽo nhìn mọi người chung quanh, hỏi ngược lại:
- Ta cảm giác, các ngươi đều có chút kỳ quái a, tại sao không có ai nói ra kiến nghị, bảo ta trước tiên bắt thân bằng hảo hữu của hắn vào tay làm bảo hiểm, miễn cho hắn đào tẩu? Lẽ nào các ngươi cho rằng loại phương pháp này có sai lầm đạo nghĩa, không thể làm hay sao?
Lời nói đến mức này, trên cảm giác giống như hắn sinh ra nghi ngờ.
- Thuộc hạ sao dám!
Thái Hư cười trả lời:
- Không dối gạt thiếu quân, loại phương pháp này mấy năm trước, Thái Ất môn ta dùng qua một lần. Từng giam giữ tộc nhân của Thiên Vũ, từ trên xuống dưới hơn hai trăm người. Bất quá, tiểu tử kia thật là đủ tàn nhẫn, chỉ nói một phen hung ác, càng không bị bất cứ uy hiếp gì. Chuyện này kéo dài hơn một năm, sau đó đám lão già Thiên Huyền Tông kia tự mình ra tay, lặng lẽ cứu đi tất cả người nhà của hắn.
- Ồ? Hắn dĩ nhiên không bị uy hiếp?
Lâm Phong thiếu quân hơi cảm thấy bất ngờ, trầm thấp nói:
- Xem ra, cũng là một nhân vật kiêu hùng a.
- Vâng.
Thái Hư gật đầu nói:
- Ta cho rằng, lấy thân bằng hảo hữu uy hiếp hắn, không nhất định dùng tốt. Huống hồ, chúng ta vẫn cho rằng, tu vi thiếu quân quá cao, sẽ phải chịu rất nhiều quy tắc thiên địa ước thúc, muốn bắt sống hoặc giết chết Thiên Vũ, chỉ có một, hai lần cơ hội ra tay. Cơ hội trân quý như vậy, không nên lãng phí ở trên người Thiên Huyền Tông.
- Vâng, thiếu quân.
Mấy người Vạn Quỷ cũng dồn dập phụ họa:
- Chỉ cần diệt trừ Thiên Vũ, mấy lão già Thiên Huyền Tông kia, chúng ta liền có thể đối phó.
Lâm Phong thiếu quân chậm rãi gật đầu, xem như là đón nhận giải thích của bọn họ, bất quá, hắn vẫn xua tay nói:
- Mấy Nguyên Anh Kỳ mà thôi, không đến nỗi làm cho ta thi triển toàn lực, trước khi đi tới Hoang Thần Cốc, cần phải đi Thiên Huyền Tông một chuyến, có thể bắt mấy cái thì được mấy cái, đối với Thiên Vũ kia, ít nhiều gì cũng có thể đưa đến một ít tác dụng uy hiếp, miễn cho hắn gian xảo tựa như quỷ, chạy mất dép. . . Ta làm việc, từ trước đến giờ chú ý bày mưu rồi hành động, kín kẽ không một lỗ hổng, sẽ không bởi vì hắn chỉ là một tên Nguyên Anh tiểu bối mà khinh thị.
- Thiếu quân anh minh!
Bảy người Thái Hư cùng kêu lên nói.
Một bên khác trong động phủ, Tô Triệt cùng lão Hắc, Bạch lão ma nói:
- Ngươi xem, đối thủ sau này, một cái so với một cái khó chơi, người này rõ ràng chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng vẫn cẩn thận như vậy, nước canh không lọt. May mà chúng ta sớm nghĩ đến điểm này...
- Đúng vậy.
Lão Hắc gật đầu nói:
- Gia hoả này nhìn như tuổi trẻ, cũng đã là tu vi Luyện Hư kỳ, bất định cũng một đống tuổi, tuyệt đối không nên bị bề ngoài của hắn mê hoặc.
Bạch lão ma cũng là cho rằng như thế.
- Đi thôi.
Tô Triệt đứng dậy mà đi:
- Đi trước Hoang Thần Cốc chờ hắn!
Tô Triệt xuất phát trước tiên, điều động Tinh Đế la bàn lao ra khỏi Thái Ất sơn môn, đối với Lâm Phong nói tới, muốn đi Thiên Huyền Tông bắt người, dĩ nhiên là không lo lắng.
Một lúc lâu sau, ở bảy người Thái Hư chen chúc đi theo, Lâm Phong thiếu quân nghênh ngang bay đến sơn môn Thiên Huyền Tông, nhưng mà, tình huống nhìn thấy trước mắt, lại làm hắn cảm thấy bất ngờ.
Toàn bộ Thiên Huyền Tông, dĩ nhiên là đại trận hộ sơn mở ra toàn diện, bất luận người nào cũng không được ra vào
Lâm Phong thiếu quân mặt đầy nghi hoặc, đồng thời lòng sinh lửa giận, lạnh giọng hỏi:
- Sao Thiên Huyền Tông sẽ làm ra đề phòng như vậy? Lẽ nào, các ngươi để lộ tin tức, bọn họ sớm biết sự tình ta muốn hạ giới?
- Không có!
Đám người Thái Hư đều là lời thề son sắt bảo đảm:
- Chúng ta tuyệt không có tiết lộ bất cứ chuyện gì có quan hệ cùng thiếu quân, Thiên Huyền Tông tuyệt đối không thể trước đó nhận được phong thanh ở phương diện này.
- Vậy tại sao đại trận hộ sơn toàn diện mở ra? Linh thạch quá nhiều, thiêu không hết sao? Nhàn rỗi không có chuyện gì, ngày bình thường cũng sẽ mở ra chơi như vậy?
Lâm Phong lớn tiếng hỏi.
- Chúng ta không biết.
Đám người Thái Hư đều là thần tình hoang mang khom người trả lời:
- Dựa vào chúng ta biết, ngày hôm qua Thiên Huyền Tông vẫn rất bình thường, chưa hề mở ra đại trận hộ sơn a.
- Phế vật! Thành sự không đủ, bại sự có thừa!
Lâm Phong lửa giận bão táp, hận không thể ngay lập tức đập chết đám người Thái Hư. Trong lòng hầu như có thể nhận định, tất nhiên là bên thất đại môn phái để lộ phong thanh, Thiên Huyền Tông mới có thể bày ra tư thái đề phòng cao nhất.
Bất quá, nghĩ thì nghĩ, nhưng không thể thật sự giết chết đám người Thái Hư, bởi vì ngày sau phải dựa vào bọn hắn tận tâm tận lực đi làm việc, tối thiểu cũng phải làm Khải Nguyên tinh đại loạn, hoàn thành nhiệm vụ mở ra cánh cửa không gian hạ giới.
Những chuyện này, mình một người, bản lĩnh to lớn hơn nữa cũng không có cách nào hoàn thành, dù sao, mình chỉ ngắn ngủi lưu lại ở Tu Chân Giới, đồng thời, cơ hội thi triển sát chiêu chân chính, chỉ có một, hai lần. Muốn nhấc lên đại loạn ở Khải Nguyên tinh, gần như là người ngốc nói mê.
Giờ khắc này, đối mặt đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông, Lâm Phong cũng như là con chuột kéo quy, không có chỗ xuống tay, chỉ có than thở mà thôi.
Một khi đại trận hộ sơn của siêu cấp môn phái mở ra, cho dù tu vi Luyện Hư kỳ, cũng không thể nào đơn thân độc mã đánh tan nó, cho dù Lâm Phong bộc phát ra thực lực mạnh nhất của mình, đó cũng là không làm được.
Huống hồ, mục đích chủ yếu của lần hạ giới này chính là vì bắt Tô triệt, không thể nào chỉ vì đánh tan một kết giới phòng ngự, liền bộc phát thực lực chân chính của mình. . .
Đối mặt Lâm Phong tức đến nổ phổi, trong lòng đám người Thái Hư cười trộm không thôi, mấy ngày trước cao tầng hội nghị, mọi người đã nghĩ đến hắn sẽ dùng chiêu bắt lấy con tin, sao có thể sớm không có chuẩn bị chứ.
Thiên Huyền Tông nhận được Tô Triệt cảnh báo, hai ngày trước liền tiến vào trạng thái đề phòng cao nhất, toàn diện mở ra đại trận hộ sơn, bất luận người nào cũng không được ra vào.
Toàn diện mở ra hộ sơn đại trận, tuy mỗi thời mỗi khắc đều phải tiêu hao lượng lớn linh thạch, nhưng Tô Triệt nắm giữ toàn bộ việc khai thác linh thạch ở Vu Hoàng tinh, chống đỡ đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông một trăm năm cũng dư sức.
/1505
|