- Vâng, phụ thân đại nhân.
Lâm Phong nhất thời vui vẻ, tức khắc xác nhận, phụ thân dự định cũng giống như mình, cũng là muốn lén lút hành sự, lặng lẽ thu món bảo vật kia tới tay.
- Đáng tiếc a...
Nam tử trung niên buồn bã lắc đầu, trầm giọng than thở:
- Những lão già chúng ta lẫn nhau trong lúc đó đều nhìn chằm chằm nhau, ai cũng không thể một mình hạ giới. Chuyện này, nếu không cho người thứ ba biết, còn phải là ngươi đi làm a.
- Ta?
Lâm Phong sửng sốt, lập tức trả lời:
- Hài nhi đã mất đi thân thể, lần thứ hai hạ giới, chỉ có thể một con đường chết a.
- Hừ hừ...
Nam tử trung niên trầm thấp nở nụ cười:
- Vi phụ có biện pháp ở trong ngắn hạn tái tạo thân thể giúp ngươi, cũng để tu vi của ngươi từ Luyện Hư sơ kỳ, tăng lên tới Luyện Hư trung kỳ, sau đó sẽ lặng lẽ đưa ngươi đưa hạ giới, coi như là trong lúc này ngươi vẫn chưa trở lại. Nhưng mà…
Đối mặt những tin tức này, Lâm Phong chẳng những không có kinh hỷ, ngược lại là trong lòng kinh hoảng, thần tình đại biến. Dù sao hắn cũng là Luyện Hư kỳ tu sĩ, không phải tiểu tử ngốc. Đương nhiên hiểu được, thế gian không có cơm trưa ăn không, muốn nhận được, tất nhiên trả cái giá tương ứng. Chỉ là không biết, cái giá phải trả này, mình có thể thanh toán nổi hay không thôi.
- Thế nào, không tin vi phụ sao?
Sắc mặt nam tử trung niên trầm xuống.
- Hài nhi không dám.
Đối mặt phụ thân cường thế vô cùng, Lâm Phong không dám phản kháng, chỉ có thể thở dài trong lòng, bất kể là loại an bài nào, nhất định cũng phải kiên trì chịu đựng. Tuy đoán không được phụ thân sẽ lấy loại phương thức nào, nhưng Lâm Phong có thể đoán được, nhất định hắn sẽ làm thủ đoạn nào đó, khống chế linh hồn của mình trong tay. Kể từ đó, coi như mình thuận lợi chiếm được món bảo vật kia, cũng nhất định phải ngoan ngoãn trở về Linh giới, hiến bảo vật kia đến trước mặt của hắn.
Bởi vì, mệnh hồn của mình nắm giữ ở trên tay hắn, bất luận thân ở phương nào, cũng sẽ bị hắn dễ dàng tìm tới, sau đó, hắn chỉ cần hơi suy nghĩ, là có thể nhẹ nhàng lấy đi cái mạng nhỏ của mình.
Vị phụ thân đại nhân trước mắt này, từng nói với hết thảy hài tử một câu nói, mạng của các ngươi, đều là ta cho, sự thành tựu của các ngươi, tất cả đều là ta cho, ai dám ngỗ nghịch ta, hiện tại các ngươi nắm giữ tất cả, ta đều có thể cầm lại được...
Nam tử trung niên càng có thể đoán được tâm tư của Lâm Phong giờ khắc này, nên ôn nhu nói:
- Phong nhi, tâm tư của ngươi, vi phụ có thể lý giải; Như vậy, tâm tư của ta, ngươi cũng nên đồng dạng lý giải, không phải sao? Huống hồ, ngươi là nhi tử ta thương yêu nhất, nếu như món bảo vật kia rơi xuống trên tay của ta, ngươi cũng sẽ là một người được lợi, vi phụ không thể nào bạc đãi ngươi, ngươi nói đúng không?
- Vâng, phụ thân.
Lâm Phong chỉ có thể cung kính trả lời.
Sau khi nhuyễn xong, lại tới ngạnh, sắc mặt trung niên nam tử lại phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Kể từ hôm nay, nếu ngươi còn chơi những tiểu thông minh này với ta, thủ đoạn của vi phụ, ngươi nên hiểu rõ. Trên đường Tu tiên, thân sinh phụ tử vẫn có thể trở thành cừu địch không chết không thôi, chuyện như vậy, tùy ý có thể thấy được, chẳng có gì lạ.
- Hài nhi không dám.
Nguyên thần của Lâm Phong khom người trả lời:
- Hài nhi đã triệt để nghĩ rõ ràng, từ nay về sau, mãi mãi cũng là Phong nhi mà phụ thân thương yêu nhất.
- Ha ha...
Nam tử trung niên lại một lần nữa ngửa mặt lên trời cười to, chỉ vào Lâm Phong cười nói:
- Ta đã nói, ngươi giống ta nhất!
Nhưng mà trong lòng Lâm Phong cười khổ, chính vì ta giống như ngươi nhất, cho nên mới là người dễ chết nhất, bởi vì, trong lòng ta suy nghĩ cái gì, ngươi đều có thể đoán được...
Thời gian nửa tháng nháy mắt đã qua, này một ngày, bên trong Thiên Huyền tông giăng đèn kết hoa, pháo mừng ầm ầm, khắp nơi đều là một mảnh vui mừng.
Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo, chính là ngày hôm nay!
Một siêu cấp môn phái thay Chưởng môn nhân, đối với khắp cả Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh đều là một đại sự, không riêng gì Chưởng môn của các đại môn phái Tiên đạo, từ trước đến nay giao hảo tốt với Thiên Huyền Tông tự mình đến chúc mừng, ngay cả tám đại bộ lạc yêu tộc, tất cả thủ lĩnh bộ lạc hoặc là phó thủ lĩnh cũng phải đường xa mà đến, tham dự đến bên trong Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo này.
Thậm chí, ngay cả thất đại môn phái trận doanh hỗn loạn, được công nhận đã triệt để đứng ở phía đối lập, cũng là từng người phái tới một vị Nguyên Anh kỳ đại biểu, chúc mừng thiên tài số một Tu Chân Giới chấp chưởng Thiên Huyền Tông.
Ở trong lòng người trong thiên hạ, Tô Triệt không tới ba mươi tuổi thăng cấp Nguyên Anh kỳ, không thể nghi ngờ là tiền đồ vô hạn, sớm muộn gì cũng có thể thăng cấp Hóa Thần, phi thăng Linh giới. Nhân vật như vậy đến chấp chưởng một siêu cấp môn phái, đương nhiên là hoàn toàn xứng đáng. Đồng thời, ở dưới hắn lãnh đạo, chỉnh thể thực lực của Thiên Huyền Tông sẽ ở trong vòng mấy chục năm tăng nhanh như gió.
Nhưng mà, hiện tại Thiên Huyền Tông đã có chín đại Nguyên Anh, đã là tông môn mạnh nhất Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, lại qua mấy chục năm, còn có thể mạnh đến mức độ nào?
Đối với cái này, có mấy người lòng mang cảnh giác, có mấy người đầy bụng đố kỵ, nhưng càng nhiều mọi người là ôm hy vọng thân cận Thiên Huyền Tông, một loại tâm tính muốn dựa vào cường giả.
Bất quá, mọi người cũng không nghĩ tới, ý nghĩ trong lòng của tân Chưởng giáo chí tôn Thiên Huyền Tông, không phải là muốn kéo dài tới mấy chục năm sau mới để bọn hắn nhìn thấy kết quả, mà chỉ là mấy tháng!
Không sai, Tô Triệt biết những người trên Linh giới kia sẽ không dễ dàng buông tha mình, tám chín phần mười, còn sẽ có phiền phức mới tìm tới cửa, cho nên phải dành thời gian thực thi kế hoạch đại di dân của mình, chậm nhất là trong nửa năm, nhất định phải rời khỏi Khải Nguyên tinh.
Vào giờ Tỵ, nghi thức Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo đến một bước mấu chốt nhất, trong Chưởng giáo đại điện, tiền nhậm Chưởng giáo chí tôn từ trên bảo tọa chưởng giáo chậm rãi đứng lên, trong tay cầm một hộp gỗ cực kỳ tinh xảo đi tới trước mặt Tô Triệt.
Sau khi vài câu nghi thức, liền đem hộp gỗ tượng trưng cho thân phận Chưởng giáo giao cho Tô Triệt.
Bên trong hộp gỗ, đó là một môn công pháp tuyệt phẩm duy nhất của Thiên Huyền Tông… Thiên Huyền chân kinh.
Đối với Tô Triệt hiện nay, trong tay nắm giữ mấy chục loại tuyệt phẩm công pháp từ Linh giới, đa số còn xuất sắc hơn so với Thiên Huyền chân kinh, nhưng Tô Triệt vẫn phi thường coi trọng bản kinh thư này, bởi vì nó không chỉ là ghi lại một môn công pháp, còn có lý giải cùng cảm ngộ đối với Đạo của các đời chưởng giáo Thiên Huyền Tông, trong chuyện này, có bốn vị chưởng giáo đều đã thăng cấp Hóa Thần, phi thăng Linh giới.
Phi thường trân quý!
Có thể nói, nó là trong vạn năm truyền thừa của Thiên Huyền Tông, một khoản tài phú quý giá nhất, lấy được nó đến tay, Tô Triệt cũng không khống chế được tâm tình kích động, âm thầm hưng phấn.
Khi Tô Triệt cầm Thiên Huyền chân kinh trong tay, chính thức ngồi trên bảo tọa Chưởng giáo, ngàn dãy pháo mừng đồng thời vang vọng, toàn bộ tông môn tùy theo sôi trào.
Lâm Phong nhất thời vui vẻ, tức khắc xác nhận, phụ thân dự định cũng giống như mình, cũng là muốn lén lút hành sự, lặng lẽ thu món bảo vật kia tới tay.
- Đáng tiếc a...
Nam tử trung niên buồn bã lắc đầu, trầm giọng than thở:
- Những lão già chúng ta lẫn nhau trong lúc đó đều nhìn chằm chằm nhau, ai cũng không thể một mình hạ giới. Chuyện này, nếu không cho người thứ ba biết, còn phải là ngươi đi làm a.
- Ta?
Lâm Phong sửng sốt, lập tức trả lời:
- Hài nhi đã mất đi thân thể, lần thứ hai hạ giới, chỉ có thể một con đường chết a.
- Hừ hừ...
Nam tử trung niên trầm thấp nở nụ cười:
- Vi phụ có biện pháp ở trong ngắn hạn tái tạo thân thể giúp ngươi, cũng để tu vi của ngươi từ Luyện Hư sơ kỳ, tăng lên tới Luyện Hư trung kỳ, sau đó sẽ lặng lẽ đưa ngươi đưa hạ giới, coi như là trong lúc này ngươi vẫn chưa trở lại. Nhưng mà…
Đối mặt những tin tức này, Lâm Phong chẳng những không có kinh hỷ, ngược lại là trong lòng kinh hoảng, thần tình đại biến. Dù sao hắn cũng là Luyện Hư kỳ tu sĩ, không phải tiểu tử ngốc. Đương nhiên hiểu được, thế gian không có cơm trưa ăn không, muốn nhận được, tất nhiên trả cái giá tương ứng. Chỉ là không biết, cái giá phải trả này, mình có thể thanh toán nổi hay không thôi.
- Thế nào, không tin vi phụ sao?
Sắc mặt nam tử trung niên trầm xuống.
- Hài nhi không dám.
Đối mặt phụ thân cường thế vô cùng, Lâm Phong không dám phản kháng, chỉ có thể thở dài trong lòng, bất kể là loại an bài nào, nhất định cũng phải kiên trì chịu đựng. Tuy đoán không được phụ thân sẽ lấy loại phương thức nào, nhưng Lâm Phong có thể đoán được, nhất định hắn sẽ làm thủ đoạn nào đó, khống chế linh hồn của mình trong tay. Kể từ đó, coi như mình thuận lợi chiếm được món bảo vật kia, cũng nhất định phải ngoan ngoãn trở về Linh giới, hiến bảo vật kia đến trước mặt của hắn.
Bởi vì, mệnh hồn của mình nắm giữ ở trên tay hắn, bất luận thân ở phương nào, cũng sẽ bị hắn dễ dàng tìm tới, sau đó, hắn chỉ cần hơi suy nghĩ, là có thể nhẹ nhàng lấy đi cái mạng nhỏ của mình.
Vị phụ thân đại nhân trước mắt này, từng nói với hết thảy hài tử một câu nói, mạng của các ngươi, đều là ta cho, sự thành tựu của các ngươi, tất cả đều là ta cho, ai dám ngỗ nghịch ta, hiện tại các ngươi nắm giữ tất cả, ta đều có thể cầm lại được...
Nam tử trung niên càng có thể đoán được tâm tư của Lâm Phong giờ khắc này, nên ôn nhu nói:
- Phong nhi, tâm tư của ngươi, vi phụ có thể lý giải; Như vậy, tâm tư của ta, ngươi cũng nên đồng dạng lý giải, không phải sao? Huống hồ, ngươi là nhi tử ta thương yêu nhất, nếu như món bảo vật kia rơi xuống trên tay của ta, ngươi cũng sẽ là một người được lợi, vi phụ không thể nào bạc đãi ngươi, ngươi nói đúng không?
- Vâng, phụ thân.
Lâm Phong chỉ có thể cung kính trả lời.
Sau khi nhuyễn xong, lại tới ngạnh, sắc mặt trung niên nam tử lại phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Kể từ hôm nay, nếu ngươi còn chơi những tiểu thông minh này với ta, thủ đoạn của vi phụ, ngươi nên hiểu rõ. Trên đường Tu tiên, thân sinh phụ tử vẫn có thể trở thành cừu địch không chết không thôi, chuyện như vậy, tùy ý có thể thấy được, chẳng có gì lạ.
- Hài nhi không dám.
Nguyên thần của Lâm Phong khom người trả lời:
- Hài nhi đã triệt để nghĩ rõ ràng, từ nay về sau, mãi mãi cũng là Phong nhi mà phụ thân thương yêu nhất.
- Ha ha...
Nam tử trung niên lại một lần nữa ngửa mặt lên trời cười to, chỉ vào Lâm Phong cười nói:
- Ta đã nói, ngươi giống ta nhất!
Nhưng mà trong lòng Lâm Phong cười khổ, chính vì ta giống như ngươi nhất, cho nên mới là người dễ chết nhất, bởi vì, trong lòng ta suy nghĩ cái gì, ngươi đều có thể đoán được...
Thời gian nửa tháng nháy mắt đã qua, này một ngày, bên trong Thiên Huyền tông giăng đèn kết hoa, pháo mừng ầm ầm, khắp nơi đều là một mảnh vui mừng.
Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo, chính là ngày hôm nay!
Một siêu cấp môn phái thay Chưởng môn nhân, đối với khắp cả Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh đều là một đại sự, không riêng gì Chưởng môn của các đại môn phái Tiên đạo, từ trước đến nay giao hảo tốt với Thiên Huyền Tông tự mình đến chúc mừng, ngay cả tám đại bộ lạc yêu tộc, tất cả thủ lĩnh bộ lạc hoặc là phó thủ lĩnh cũng phải đường xa mà đến, tham dự đến bên trong Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo này.
Thậm chí, ngay cả thất đại môn phái trận doanh hỗn loạn, được công nhận đã triệt để đứng ở phía đối lập, cũng là từng người phái tới một vị Nguyên Anh kỳ đại biểu, chúc mừng thiên tài số một Tu Chân Giới chấp chưởng Thiên Huyền Tông.
Ở trong lòng người trong thiên hạ, Tô Triệt không tới ba mươi tuổi thăng cấp Nguyên Anh kỳ, không thể nghi ngờ là tiền đồ vô hạn, sớm muộn gì cũng có thể thăng cấp Hóa Thần, phi thăng Linh giới. Nhân vật như vậy đến chấp chưởng một siêu cấp môn phái, đương nhiên là hoàn toàn xứng đáng. Đồng thời, ở dưới hắn lãnh đạo, chỉnh thể thực lực của Thiên Huyền Tông sẽ ở trong vòng mấy chục năm tăng nhanh như gió.
Nhưng mà, hiện tại Thiên Huyền Tông đã có chín đại Nguyên Anh, đã là tông môn mạnh nhất Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, lại qua mấy chục năm, còn có thể mạnh đến mức độ nào?
Đối với cái này, có mấy người lòng mang cảnh giác, có mấy người đầy bụng đố kỵ, nhưng càng nhiều mọi người là ôm hy vọng thân cận Thiên Huyền Tông, một loại tâm tính muốn dựa vào cường giả.
Bất quá, mọi người cũng không nghĩ tới, ý nghĩ trong lòng của tân Chưởng giáo chí tôn Thiên Huyền Tông, không phải là muốn kéo dài tới mấy chục năm sau mới để bọn hắn nhìn thấy kết quả, mà chỉ là mấy tháng!
Không sai, Tô Triệt biết những người trên Linh giới kia sẽ không dễ dàng buông tha mình, tám chín phần mười, còn sẽ có phiền phức mới tìm tới cửa, cho nên phải dành thời gian thực thi kế hoạch đại di dân của mình, chậm nhất là trong nửa năm, nhất định phải rời khỏi Khải Nguyên tinh.
Vào giờ Tỵ, nghi thức Đại điển truyền ngôi Chưởng giáo đến một bước mấu chốt nhất, trong Chưởng giáo đại điện, tiền nhậm Chưởng giáo chí tôn từ trên bảo tọa chưởng giáo chậm rãi đứng lên, trong tay cầm một hộp gỗ cực kỳ tinh xảo đi tới trước mặt Tô Triệt.
Sau khi vài câu nghi thức, liền đem hộp gỗ tượng trưng cho thân phận Chưởng giáo giao cho Tô Triệt.
Bên trong hộp gỗ, đó là một môn công pháp tuyệt phẩm duy nhất của Thiên Huyền Tông… Thiên Huyền chân kinh.
Đối với Tô Triệt hiện nay, trong tay nắm giữ mấy chục loại tuyệt phẩm công pháp từ Linh giới, đa số còn xuất sắc hơn so với Thiên Huyền chân kinh, nhưng Tô Triệt vẫn phi thường coi trọng bản kinh thư này, bởi vì nó không chỉ là ghi lại một môn công pháp, còn có lý giải cùng cảm ngộ đối với Đạo của các đời chưởng giáo Thiên Huyền Tông, trong chuyện này, có bốn vị chưởng giáo đều đã thăng cấp Hóa Thần, phi thăng Linh giới.
Phi thường trân quý!
Có thể nói, nó là trong vạn năm truyền thừa của Thiên Huyền Tông, một khoản tài phú quý giá nhất, lấy được nó đến tay, Tô Triệt cũng không khống chế được tâm tình kích động, âm thầm hưng phấn.
Khi Tô Triệt cầm Thiên Huyền chân kinh trong tay, chính thức ngồi trên bảo tọa Chưởng giáo, ngàn dãy pháo mừng đồng thời vang vọng, toàn bộ tông môn tùy theo sôi trào.
/1505
|