Thiên Âm lắc đầu nói:
- Chưa từng thấy, cũng chưa nghe nói qua loại chuyện này. Thế giới to lớn, không gì không có, ai cũng không thể nào chuyện gì cũng biết. Bất quá, nếu huyệt động kia cổ quái như vậy, hiện nay ngươi đang ở vào giai đoạn then chốt của đại di chuyển, tốt nhất là không nên đi trêu chọc nó.
- Được rồi.
Tô Triệt gật đầu, hàn huyên cùng nàng vài câu có quan hệ việc Vô Cực Môn di chuyển, sau đó lập tức cáo từ rời khỏi.
Tiếp theo, lại gửi tin cho Ngọc Thanh, sau nửa canh giờ đứng ở trước mặt của hắn.
Vấn đề giống như trước, chiếm được trả lời gần như tương đồng.
Ngọc Thanh cũng nói rằng:
- Không rõ ràng, nghe thấy rất quỷ quái. Trên đời này luôn có chút bí ẩn không rõ, nếu không bắt buộc, hay nhất không nên trong lúc rãnh rỗi, mưu toan đi phá giải chúng nó. Nếu ta là ngươi, sẽ lẫn nó xa một chút, lòng hiếu kỳ quá nhiều, cũng không phải là chuyện gì tốt.
- Được rồi!
Tô Triệt làm ra quyết định, khiêm tốn tiếp thu Thiên Âm cùng Ngọc Thanh khuyến cáo, cố gắng quên huyệt động thần bí kia đi!
Cái bóng trên đất kia hơi lay động, tựa hồ muốn nói, thật có lỗi, đã chậm!
Sau chuyện này, Tô Triệt trở về Thiên Huyền Tông, tiếp tục tọa trấn tông môn, đồng thời thời khắc tiếp thu tin tức đến từ những thủ hạ khác truyền đến, từ xa chỉ huy toàn bộ kế hoạch đại di dân của Khải Nguyên tinh.
Trong lúc này, Tô Triệt cũng bắt đầu dung hợp Ma thần chi cốt.
Y theo tốc độ dung hợp hiện nay, một phần Ma thần chi cốt cần hai ngày thời gian mới có thể triệt để dung hợp bản thân, trăm vạn phân cần bao lâu mới có thể dung hợp xong, hiện tại cũng rất khó nói.
Theo tu vi thực lực không ngừng tăng lên, cùng với tiếp thu trình độ truyền thừa không ngừng sâu sắc thêm, tốc độ dung hợp nhất định sẽ từng bước tăng lên. Bây giờ là hai ngày mới có thể dung hợp một phần, nói không chắc sau mấy năm, một ngày là có thể dung hợp mấy trăm phần, mấy ngàn phần đó chứ...
Nửa tháng trôi qua...
Một tháng trôi qua...
Hai tháng...
Lâm Phong, Thái Hư,… thỉnh thoảng sẽ đến Thiên Huyền Tông một chuyến, bọn hắn và Đạo khí bên người, đồng thời bị Tô Triệt thu vào Tiên Ngục, sau đó, bọn họ sẽ ở bên trong Tiên Ngục, thuận theo lão Hắc chỉ huy cùng sắp xếp, đem từng cái từng cái thành trấn, thôn trang, vô số sinh linh, vô số thảm thực vật trong không gian Đạo khí, tất cả đều thu xếp ở những vị trí bất đồng trong Tiên Ngục.
Bên trong Tiên Ngục, đã có hơn một triệu Tu Tiên giả sớm trú đóng ở nơi này, sẽ giúp đỡ ngàn vạn sinh linh, một lần nữa thu xếp quê hương, giúp bọn hắn khai khẩn đất ruộng...
Lần đại di chuyển này, làm cho mỗi một lão bách tính đều là mở rộng tầm mắt, một cái làng mấy trăm gia đình của mình, được tiên sư đại nhân đến từ trên trời, lấy phương pháp dời núi lấp biển, mang đi toàn bộ. Hết thảy thôn dân chỉ cần đứng ở trong thôn, hoặc là ra sân nhỏ xem trò vui là được, căn bản không cần bỏ qua phòng ốc hoặc nhà cũ nguyên bản...
Đem một thôn xóm từ trên mặt đất đi ra, sau đó cất vào không gian Đạo khí bên người, chuyện nhỏ này, Nguyên Anh tu sĩ liền có thể làm được. Cho nên, một nhóm dân chúng di chuyển sớm nhất, đều có thể bảo vệ quê hương của mình.
Làng vẫn là làng nguyên bản, hàng xóm vẫn là những hàng xóm này, chỉ bất quá sau khi di chuyển, đất ruộng bên ngoài làng, địa mạo hoàn cảnh các loại, nhất định là hoàn toàn khác nhau.
Chỉ chớp mắt, bốn tháng trôi qua, ở hết thảy Tu Tiên giả trên Khải Nguyên tinh đồng tâm hiệp lực, đại đa số sinh linh đã tiến vào Tiên Ngục. Tiếp đó, còn có hơn một tháng kỳ hạn an toàn, còn có thể làm hết sức đem các loại thực vật, các loại khoáng sản trên Khải Nguyên tinh, tất cả đều chuyển dời đến bên trong Tiên Ngục.
Cái gọi là kỳ hạn an toàn này, chỉ chính là Lâm Phong nói tới, có thể ổn định Lâm Thiên Quân thời gian nửa năm, trong lúc này, sẽ không làm hắn khả nghi, cũng không có lo lắng Linh giới sẽ mở ra đường hầm hạ giới.
Tính ra, còn không tới hai tháng thời gian.
Tô Triệt cũng không có ý định tính toán thời gian gấp gáp như vậy, tốt nhất là cách thời hạn nữa năm này, còn có khoảng nửa tháng, nên sớm rời khỏi Khải Nguyên tinh.
Hiện nay, bên trong Tiên Ngục thật đúng là náo nhiệt vô cùng, mười triệu Tu Tiên giả sớm tiến vào Tiên Ngục, giúp đỡ mấy chục tỉ sinh linh dàn xếp quê hương mới, mỗi người đều là bận đến liền tay, hầu như không chiếm được nửa điểm thời gian nghỉ ngơi.
Đặc biệt là Luyện Hư kỳ Lâm Phong, ở bên trong không gian Tiên Ngục, thực lực chân chính của hắn có thể hoàn toàn phát huy ra, cũng không cần lo lắng sẽ phải chịu thiên địa quy tắc chế tài. Bởi vì ở chỗ này, chỉ cần Tô Triệt cùng lão Hắc không chế tài hắn, thì không còn lực lượng nào có thể can thiệp đến hắn.
Đương nhiên, người bận rộn nhất kia, phải nói là lão Hắc.
Thân là người thống trị tầng một Tiên Ngục, tâm niệm của lão Hắc có thể thời thời khắc khắc chưởng khống mỗi một tấc đất trong phạm vi triệu dặm, mỗi một góc phát sinh bất luận chuyện gì. Này liền mang ý nghĩa, vô số sự tình đều cần hắn đến xử lý...
Bên trong Tiên Ngục hồng hồng hỏa hỏa, một Đại thế giới hoàn chỉnh nhanh chóng thành lập, nhưng Khải Nguyên tinh nguyên bản, đã là khắp nơi thương tích, đổ nát hoang vu, khắp nơi đều là một mảnh u tịch.
Ngày đó, Tô Triệt cùng Thiên Âm đang bước chậm rãi trên mặt đất có trăm ngàn lỗ thủng này.
Đối với Tô Triệt mà nói, Thiên Âm trước sau tồn tại một nan đề, đó chính là, đến cùng có nên hay không, có thể thu nàng vào bên trong thế giới Tiên Ngục hay không,?
Nếu Thiên Âm kiến thức thế giới Tiên Ngục, làm sao giải thích đối với nàng?
Sau này, làm sao có thể yên tâm thả nàng ra?
Dù sao Thiên Âm cũng là tâm hướng về Vu tộc, vạn nhất nàng vì đại nghĩa chủng tộc, tiết lộ bí mật của mình cho Vu thần biết, đối với mình mà nói, này sẽ là một hồi tai nạn trí mạng.
Nhân phẩm của nàng, Tô Triệt không chút nghi ngờ, nhưng cũng là bởi vì nhân phẩm nàng quá tốt, rất ít tư tâm, người như vậy thường thường sẽ làm ra sự tình đại nghĩa diệt thân.
Huống hồ, mình cùng nàng đến cùng có bao nhiêu thân, bây giờ còn là một kết quả chưa biết...
Nguyên nhân chính là như vậy, mới xuất hiện toàn bộ Vô Cực Môn đã dời vào Tiên Ngục, Thiên Âm vẫn chờ ở bên ngoài bồi tiếp Tô Triệt.
- Không gian pháp bảo bên người ta, chính ta không vào được, cho nên ta hi vọng, nàng có thể ở bên ngoài bồi tiếp ta.
Đây chính là lý do duy nhất mà Tô Triệt có thể nói ra khỏi miệng.
May là, Thiên Âm vô cùng rộng lượng, phi thường bao dung, không có biểu thị nghi hoặc gì, càng không có nói ra bất luận suy đoán gì, không nói tiếng nào đáp ứng, đến bây giờ cũng không nhắc tới yêu cầu muốn vào không gian kia nhìn một chút.
Rất hiển nhiên, nàng đã đoán được đối với chuyện này, Tô Triệt còn có nỗi khổ tâm trong lòng, hắn đối với Vu tộc, vẫn là lòng mang đề phòng.
Rất nhiều sự tình, Thiên Âm đều là tâm như gương sáng, chỉ bất quá, không muốn nói ra mà thôi.
- Xấp xỉ rồi...
Tô Triệt nhìn phương xa, trầm giọng nói:
- Trên Khải Nguyên tinh, còn có hơn hai ngàn vạn Tu Tiên giả đang đào móc các loại thảm thực vật cùng khoáng sản, kỳ thực, tùy thời đều có thể rời khỏi.
- Chưa từng thấy, cũng chưa nghe nói qua loại chuyện này. Thế giới to lớn, không gì không có, ai cũng không thể nào chuyện gì cũng biết. Bất quá, nếu huyệt động kia cổ quái như vậy, hiện nay ngươi đang ở vào giai đoạn then chốt của đại di chuyển, tốt nhất là không nên đi trêu chọc nó.
- Được rồi.
Tô Triệt gật đầu, hàn huyên cùng nàng vài câu có quan hệ việc Vô Cực Môn di chuyển, sau đó lập tức cáo từ rời khỏi.
Tiếp theo, lại gửi tin cho Ngọc Thanh, sau nửa canh giờ đứng ở trước mặt của hắn.
Vấn đề giống như trước, chiếm được trả lời gần như tương đồng.
Ngọc Thanh cũng nói rằng:
- Không rõ ràng, nghe thấy rất quỷ quái. Trên đời này luôn có chút bí ẩn không rõ, nếu không bắt buộc, hay nhất không nên trong lúc rãnh rỗi, mưu toan đi phá giải chúng nó. Nếu ta là ngươi, sẽ lẫn nó xa một chút, lòng hiếu kỳ quá nhiều, cũng không phải là chuyện gì tốt.
- Được rồi!
Tô Triệt làm ra quyết định, khiêm tốn tiếp thu Thiên Âm cùng Ngọc Thanh khuyến cáo, cố gắng quên huyệt động thần bí kia đi!
Cái bóng trên đất kia hơi lay động, tựa hồ muốn nói, thật có lỗi, đã chậm!
Sau chuyện này, Tô Triệt trở về Thiên Huyền Tông, tiếp tục tọa trấn tông môn, đồng thời thời khắc tiếp thu tin tức đến từ những thủ hạ khác truyền đến, từ xa chỉ huy toàn bộ kế hoạch đại di dân của Khải Nguyên tinh.
Trong lúc này, Tô Triệt cũng bắt đầu dung hợp Ma thần chi cốt.
Y theo tốc độ dung hợp hiện nay, một phần Ma thần chi cốt cần hai ngày thời gian mới có thể triệt để dung hợp bản thân, trăm vạn phân cần bao lâu mới có thể dung hợp xong, hiện tại cũng rất khó nói.
Theo tu vi thực lực không ngừng tăng lên, cùng với tiếp thu trình độ truyền thừa không ngừng sâu sắc thêm, tốc độ dung hợp nhất định sẽ từng bước tăng lên. Bây giờ là hai ngày mới có thể dung hợp một phần, nói không chắc sau mấy năm, một ngày là có thể dung hợp mấy trăm phần, mấy ngàn phần đó chứ...
Nửa tháng trôi qua...
Một tháng trôi qua...
Hai tháng...
Lâm Phong, Thái Hư,… thỉnh thoảng sẽ đến Thiên Huyền Tông một chuyến, bọn hắn và Đạo khí bên người, đồng thời bị Tô Triệt thu vào Tiên Ngục, sau đó, bọn họ sẽ ở bên trong Tiên Ngục, thuận theo lão Hắc chỉ huy cùng sắp xếp, đem từng cái từng cái thành trấn, thôn trang, vô số sinh linh, vô số thảm thực vật trong không gian Đạo khí, tất cả đều thu xếp ở những vị trí bất đồng trong Tiên Ngục.
Bên trong Tiên Ngục, đã có hơn một triệu Tu Tiên giả sớm trú đóng ở nơi này, sẽ giúp đỡ ngàn vạn sinh linh, một lần nữa thu xếp quê hương, giúp bọn hắn khai khẩn đất ruộng...
Lần đại di chuyển này, làm cho mỗi một lão bách tính đều là mở rộng tầm mắt, một cái làng mấy trăm gia đình của mình, được tiên sư đại nhân đến từ trên trời, lấy phương pháp dời núi lấp biển, mang đi toàn bộ. Hết thảy thôn dân chỉ cần đứng ở trong thôn, hoặc là ra sân nhỏ xem trò vui là được, căn bản không cần bỏ qua phòng ốc hoặc nhà cũ nguyên bản...
Đem một thôn xóm từ trên mặt đất đi ra, sau đó cất vào không gian Đạo khí bên người, chuyện nhỏ này, Nguyên Anh tu sĩ liền có thể làm được. Cho nên, một nhóm dân chúng di chuyển sớm nhất, đều có thể bảo vệ quê hương của mình.
Làng vẫn là làng nguyên bản, hàng xóm vẫn là những hàng xóm này, chỉ bất quá sau khi di chuyển, đất ruộng bên ngoài làng, địa mạo hoàn cảnh các loại, nhất định là hoàn toàn khác nhau.
Chỉ chớp mắt, bốn tháng trôi qua, ở hết thảy Tu Tiên giả trên Khải Nguyên tinh đồng tâm hiệp lực, đại đa số sinh linh đã tiến vào Tiên Ngục. Tiếp đó, còn có hơn một tháng kỳ hạn an toàn, còn có thể làm hết sức đem các loại thực vật, các loại khoáng sản trên Khải Nguyên tinh, tất cả đều chuyển dời đến bên trong Tiên Ngục.
Cái gọi là kỳ hạn an toàn này, chỉ chính là Lâm Phong nói tới, có thể ổn định Lâm Thiên Quân thời gian nửa năm, trong lúc này, sẽ không làm hắn khả nghi, cũng không có lo lắng Linh giới sẽ mở ra đường hầm hạ giới.
Tính ra, còn không tới hai tháng thời gian.
Tô Triệt cũng không có ý định tính toán thời gian gấp gáp như vậy, tốt nhất là cách thời hạn nữa năm này, còn có khoảng nửa tháng, nên sớm rời khỏi Khải Nguyên tinh.
Hiện nay, bên trong Tiên Ngục thật đúng là náo nhiệt vô cùng, mười triệu Tu Tiên giả sớm tiến vào Tiên Ngục, giúp đỡ mấy chục tỉ sinh linh dàn xếp quê hương mới, mỗi người đều là bận đến liền tay, hầu như không chiếm được nửa điểm thời gian nghỉ ngơi.
Đặc biệt là Luyện Hư kỳ Lâm Phong, ở bên trong không gian Tiên Ngục, thực lực chân chính của hắn có thể hoàn toàn phát huy ra, cũng không cần lo lắng sẽ phải chịu thiên địa quy tắc chế tài. Bởi vì ở chỗ này, chỉ cần Tô Triệt cùng lão Hắc không chế tài hắn, thì không còn lực lượng nào có thể can thiệp đến hắn.
Đương nhiên, người bận rộn nhất kia, phải nói là lão Hắc.
Thân là người thống trị tầng một Tiên Ngục, tâm niệm của lão Hắc có thể thời thời khắc khắc chưởng khống mỗi một tấc đất trong phạm vi triệu dặm, mỗi một góc phát sinh bất luận chuyện gì. Này liền mang ý nghĩa, vô số sự tình đều cần hắn đến xử lý...
Bên trong Tiên Ngục hồng hồng hỏa hỏa, một Đại thế giới hoàn chỉnh nhanh chóng thành lập, nhưng Khải Nguyên tinh nguyên bản, đã là khắp nơi thương tích, đổ nát hoang vu, khắp nơi đều là một mảnh u tịch.
Ngày đó, Tô Triệt cùng Thiên Âm đang bước chậm rãi trên mặt đất có trăm ngàn lỗ thủng này.
Đối với Tô Triệt mà nói, Thiên Âm trước sau tồn tại một nan đề, đó chính là, đến cùng có nên hay không, có thể thu nàng vào bên trong thế giới Tiên Ngục hay không,?
Nếu Thiên Âm kiến thức thế giới Tiên Ngục, làm sao giải thích đối với nàng?
Sau này, làm sao có thể yên tâm thả nàng ra?
Dù sao Thiên Âm cũng là tâm hướng về Vu tộc, vạn nhất nàng vì đại nghĩa chủng tộc, tiết lộ bí mật của mình cho Vu thần biết, đối với mình mà nói, này sẽ là một hồi tai nạn trí mạng.
Nhân phẩm của nàng, Tô Triệt không chút nghi ngờ, nhưng cũng là bởi vì nhân phẩm nàng quá tốt, rất ít tư tâm, người như vậy thường thường sẽ làm ra sự tình đại nghĩa diệt thân.
Huống hồ, mình cùng nàng đến cùng có bao nhiêu thân, bây giờ còn là một kết quả chưa biết...
Nguyên nhân chính là như vậy, mới xuất hiện toàn bộ Vô Cực Môn đã dời vào Tiên Ngục, Thiên Âm vẫn chờ ở bên ngoài bồi tiếp Tô Triệt.
- Không gian pháp bảo bên người ta, chính ta không vào được, cho nên ta hi vọng, nàng có thể ở bên ngoài bồi tiếp ta.
Đây chính là lý do duy nhất mà Tô Triệt có thể nói ra khỏi miệng.
May là, Thiên Âm vô cùng rộng lượng, phi thường bao dung, không có biểu thị nghi hoặc gì, càng không có nói ra bất luận suy đoán gì, không nói tiếng nào đáp ứng, đến bây giờ cũng không nhắc tới yêu cầu muốn vào không gian kia nhìn một chút.
Rất hiển nhiên, nàng đã đoán được đối với chuyện này, Tô Triệt còn có nỗi khổ tâm trong lòng, hắn đối với Vu tộc, vẫn là lòng mang đề phòng.
Rất nhiều sự tình, Thiên Âm đều là tâm như gương sáng, chỉ bất quá, không muốn nói ra mà thôi.
- Xấp xỉ rồi...
Tô Triệt nhìn phương xa, trầm giọng nói:
- Trên Khải Nguyên tinh, còn có hơn hai ngàn vạn Tu Tiên giả đang đào móc các loại thảm thực vật cùng khoáng sản, kỳ thực, tùy thời đều có thể rời khỏi.
/1505
|