Đến a, ta liền đứng ở chỗ này chờ, không trốn cũng không tránh. Ta còn không tin, chỉ bằng một đám phế vật các ngươi, cũng có thể đánh vỡ đại trận hộ sơn mà ta tự tay bố trí!
Kiêu ngạo vô cùng, cực điểm ngông cuồng!
Đám người tu sĩ râu ria rậm rạp, đều là tức giận đến khí huyết dâng trào, một tên Nguyên Anh tiểu bối, chỉ bất quá ỷ vào một tầng kết giới phòng ngự, dám chỉ vào mặt mười mấy Luyện Hư kỳ mà mắng, đây thực sự là...
Công!
Ầm ầm ầm!
Mười bốn Luyện Hư kỳ đại tu sĩ đồng thời bộc phát ra uy năng mạnh nhất, tập trung oanh kích một điểm nào đó trên kết giới phòng ngự.
Mà cái điểm này, từ góc độ của tu sĩ râu ria rậm rạp mà xem, chính hướng về phía đầu Tô Triệt...
Hơn mười Luyện Hư kỳ hợp lực công kích, đó là cường lực đến mức nào, phỏng chừng, có thể dễ dàng làm phạm vi ngàn dặm san thành bình địa, triệt để hủy diệt.
Nhưng giờ khắc này, bọn họ mạnh mẽ đả kích lên đại trận hộ sơn, chỉ có thể nhấc lên từng đợt sóng chấn động đủ mọi màu sắc, một tầng kết giới phòng ngự nhìn như yếu kém, lại không có cách nào xuyên thấu.
- Hộ sơn đại trận này của Thiên Huyền Tông, so với trận pháp của các tông môn Tu Chân Giới khác, lực phòng ngự đều mạnh hơn nhiều, không trách được tên tiểu bối kia tùy tiện như vậy...
Bọn người râu ria rậm rạp rất là cảm khái.
Bất quá, này cũng không thể ngăn cản bọn họ, bởi vì bọn hắn tin tưởng, trận pháp của Tu Chân Giới có mạnh hơn nữa, vậy cũng không có thể đỡ nổi Luyện Hư kỳ kéo dài đả kích.
Ầm! Ầm! Oanh...
Trong tiếng oanh kích kéo dài không ngừng, thần sắc của Tô Triệt cùng Ngọc Thanh vững vàng đứng ở bên trong kết giới, thậm chí mặt lộ vẻ châm chọc, giống như đang chế giễu, xem trò vui.
Cảnh này khiến lửa giận của đám người râu ria rậm rạp càng vượng, vừa công kích, đồng thời đều đang bí ẩn cân nhắc, nếu hai tiểu bối này rơi xuống trên tay mình, thì sẽ lấy loại phương pháp nào chậm rãi dằn vặt bọn họ... .
Vẻ mặt Ngọc Thanh nhìn như bình thản, nhưng lại không hề có một tiếng động truyền âm cho Tô Triệt:
- Nếu bọn họ nhiều hơn hai, ba người nữa, cường độ công kích sẽ vượt qua chịu đựng cực hạn của kết giới phòng ngự, không cần mấy lần, liền có thể đánh xuyên.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, biểu thị đồng ý Ngọc Thanh nói.
Bất kỳ hình thức phòng ngự kết giới nào, đều tồn tại chịu đựng cực hạn, nếu lực đả kích của đối phương vượt ra khỏi cái cực hạn này, mặc dù sẽ không triệt để đánh tan cả tòa hộ sơn đại trận, cũng có thể ở một điểm nào đó đột phá vào, giống như dùi đâm thủng vải vóc vậy.
Trong tiếng đả kích oanh ầm ầm ầm, Tô Triệt lại truyền âm cho Ngọc Thanh:
- Ta ngược lại rất hi vọng bọn hắn có thể không chịu thua kém một ít, không cần ta cố ý nhường, bọn họ chỉ bằng bản lãnh của mình, liền phá được một lỗ thủng, chui vào mấy người, vừa vặn có thể...
Câu nói kế tiếp chưa hề nói, bởi vì, đó chính là thủ đoạn Tô Triệt tính toán đối phương.
Thời điểm hai người không hề có một tiếng động giao lưu, ai cũng không có chú ý tới, cái bóng trên mặt đất của Tô Triệt, so với cái bóng của Ngọc Thanh càng thâm trầm hơn một ít. Lẽ ra, hai người sóng vai đứng thẳng, nguồn sáng đến từ đỉnh đầu lại hoàn toàn nhất trí, cái bóng trên mặt đất hẳn là hoàn toàn tương đồng mới đúng.
Nhưng giờ khắc này, cái bóng của Tô Triệt không chỉ là màu sắc càng sâu, giống như nó vẫn hơi rung động, cảm giác rất là quỷ dị.
Chỉ bất quá, sự biến hóa này quá mức nhỏ bé, Tô Triệt, Ngọc Thanh, kể cả lão Hắc bên trong Tiên Ngục, tất cả lực chú ý đều tập trung trên người mười mấy Luyện Hư tu sĩ ở bên ngoài kết giới, đều không có phát hiện, cũng không có để ý cái bóng của mình có thể có biến hoá gì. . .
Rầm rầm oanh...
Đám người râu ria rậm rạp hợp lực đả kích, kéo dài đến một phút, trong khoảng thời gian này, đại trận hộ sơn chịu đựng vô số lần đả kích, không biết đã tiêu hao đi bao nhiêu linh thạch, số lượng quá to lớn, đã khó có thể tính toán.
- Xấp xỉ rồi.
Tô Triệt thầm nhủ trong lòng:
- Lại tiếp tục như thế, chính ta cũng muốn mất đi kiên nhẫn.
Tay phải của Tô Triệt gác ở sau người, liên tục làm ra mấy thủ thế. Mấy cái thủ thế này, đám người râu ria rậm rạp ở ngoài kết giới căn bản không nhìn thấy, vì thần thức của bọn hắn không cách nào thẩm thấu vào phòng ngự kết giới, chỉ bằng mắt thường khẳng định không nhìn thấy động tác ở phía sau Tô Triệt.
Mấy cái thủ thế này, là làm cho Thiên Âm xem.
Giờ khắc này, Thiên Âm đang ở trong chưởng giáo đại điện khống chế cả tòa đại trận hộ sơn, thông qua công năng quản chế trận pháp, ngay cả mỗi một cọng tóc gáy trên người Tô Triệt cũng có thể thấy rất rõ ràng.
Tiếp thu ám hiệu Tô Triệt phát cho mình, Thiên Âm lập tức khống chế thiết trí của đại trận hộ sơn, thoáng hạ thấp cường độ phòng ngự của trận pháp.
Đám người râu ria rậm rạp đang oanh kích phòng ngự kết giới, lập tức phát hiện, sau đó mấy lần công kích, phòng ngự kết giới trước mặt chấn động đặc biệt mãnh liệt, giống như đi . . .
- Rất tốt!
Tu sĩ râu ria rậm rạp nhất thời vui vẻ, lập tức truyền âm cho hết thảy đồng bạn:
- Phòng ngự kết giới buông lỏng, cường độ phòng ngự rõ ràng yếu bớt không ít, điều này nói rõ, linh thạch của bọn họ sắp tiêu hao theo không kịp. Ta đã nói, một môn phái Tu Chân Giới mà thôi, sao có thể có nhiều linh thạch như vậy, có thể chống lại chúng ta đả kích trầm trọng như thế chứ.
Những người khác cũng là tinh thần đại chấn, ra tay lại tăng cường mấy phần.
Phạm vi Đại trận hộ sơn bao phủ chí ít hơn mười ngàn dặm, cho dù không có gặp công kích, mỗi thời mỗi khắc đều phải tiêu hao lượng lớn linh thạch, như vậy hiện tại, liên tục chịu đựng mười mấy Luyện Hư tu sĩ cường lực đả kích, tốc độ tiêu hao linh thạch sẽ tăng lên mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần. Đối với một môn phái Tu Chân Giới mà nói, không chống đỡ nổi cũng là bình thường.
Rầm rầm rầm rầm...
Lại là liên tục mấy lần hợp lực oanh kích, kết giới phòng ngự trước mắt nhấc lên sóng chấn động cực kỳ rõ ràng, đây là biểu hiện năng lượng phòng ngự không đáng kể, lực phòng ngự yếu bớt rất nhiều.
Bên trong kết giới, Tô Triệt cũng là sắc mặt đại biến, bá bá bá hướng về phía sau gửi đi mấy truyền tin Ngọc Phù, làm cho người ta cảm giác thật giống như là, hắn cảm thấy tình huống không ổn, vội vàng gửi đi tin tức cho người chưởng khống đại trận nào đó. Giục đối phương gia tăng độ mạnh yếu, tập trung vào càng nhiều linh thạch, ngàn vạn lần không thể gián đoạn năng lượng của phòng ngự kết giới.
- Hừ hừ, giãy dụa vô vị mà thôi!
Tu sĩ râu ria rậm rạp quả nhiên cho rằng Tô Triệt biểu hiện ra là cầu viện, cười lạnh nói:
- No nhất thời thì được, no một đời được sao? Huống hồ, hiện tại muốn bù đắp, đã không còn kịp rồi!
Hống!
Theo hắn gầm một tiếng dữ dội, mười ba người còn lại cùng bộc phát ra sức tấn công mạnh nhất, vẫn là rơi vào một điểm trên kết giới.
Phốc!
Một thanh âm xuyên thấu cổ quái tùy theo vang lên, ở trong tai đám người râu ria rậm rạp, đây không thể nghi ngờ là âm thanh mỹ diệu nhất của tự nhiên.
Kiêu ngạo vô cùng, cực điểm ngông cuồng!
Đám người tu sĩ râu ria rậm rạp, đều là tức giận đến khí huyết dâng trào, một tên Nguyên Anh tiểu bối, chỉ bất quá ỷ vào một tầng kết giới phòng ngự, dám chỉ vào mặt mười mấy Luyện Hư kỳ mà mắng, đây thực sự là...
Công!
Ầm ầm ầm!
Mười bốn Luyện Hư kỳ đại tu sĩ đồng thời bộc phát ra uy năng mạnh nhất, tập trung oanh kích một điểm nào đó trên kết giới phòng ngự.
Mà cái điểm này, từ góc độ của tu sĩ râu ria rậm rạp mà xem, chính hướng về phía đầu Tô Triệt...
Hơn mười Luyện Hư kỳ hợp lực công kích, đó là cường lực đến mức nào, phỏng chừng, có thể dễ dàng làm phạm vi ngàn dặm san thành bình địa, triệt để hủy diệt.
Nhưng giờ khắc này, bọn họ mạnh mẽ đả kích lên đại trận hộ sơn, chỉ có thể nhấc lên từng đợt sóng chấn động đủ mọi màu sắc, một tầng kết giới phòng ngự nhìn như yếu kém, lại không có cách nào xuyên thấu.
- Hộ sơn đại trận này của Thiên Huyền Tông, so với trận pháp của các tông môn Tu Chân Giới khác, lực phòng ngự đều mạnh hơn nhiều, không trách được tên tiểu bối kia tùy tiện như vậy...
Bọn người râu ria rậm rạp rất là cảm khái.
Bất quá, này cũng không thể ngăn cản bọn họ, bởi vì bọn hắn tin tưởng, trận pháp của Tu Chân Giới có mạnh hơn nữa, vậy cũng không có thể đỡ nổi Luyện Hư kỳ kéo dài đả kích.
Ầm! Ầm! Oanh...
Trong tiếng oanh kích kéo dài không ngừng, thần sắc của Tô Triệt cùng Ngọc Thanh vững vàng đứng ở bên trong kết giới, thậm chí mặt lộ vẻ châm chọc, giống như đang chế giễu, xem trò vui.
Cảnh này khiến lửa giận của đám người râu ria rậm rạp càng vượng, vừa công kích, đồng thời đều đang bí ẩn cân nhắc, nếu hai tiểu bối này rơi xuống trên tay mình, thì sẽ lấy loại phương pháp nào chậm rãi dằn vặt bọn họ... .
Vẻ mặt Ngọc Thanh nhìn như bình thản, nhưng lại không hề có một tiếng động truyền âm cho Tô Triệt:
- Nếu bọn họ nhiều hơn hai, ba người nữa, cường độ công kích sẽ vượt qua chịu đựng cực hạn của kết giới phòng ngự, không cần mấy lần, liền có thể đánh xuyên.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, biểu thị đồng ý Ngọc Thanh nói.
Bất kỳ hình thức phòng ngự kết giới nào, đều tồn tại chịu đựng cực hạn, nếu lực đả kích của đối phương vượt ra khỏi cái cực hạn này, mặc dù sẽ không triệt để đánh tan cả tòa hộ sơn đại trận, cũng có thể ở một điểm nào đó đột phá vào, giống như dùi đâm thủng vải vóc vậy.
Trong tiếng đả kích oanh ầm ầm ầm, Tô Triệt lại truyền âm cho Ngọc Thanh:
- Ta ngược lại rất hi vọng bọn hắn có thể không chịu thua kém một ít, không cần ta cố ý nhường, bọn họ chỉ bằng bản lãnh của mình, liền phá được một lỗ thủng, chui vào mấy người, vừa vặn có thể...
Câu nói kế tiếp chưa hề nói, bởi vì, đó chính là thủ đoạn Tô Triệt tính toán đối phương.
Thời điểm hai người không hề có một tiếng động giao lưu, ai cũng không có chú ý tới, cái bóng trên mặt đất của Tô Triệt, so với cái bóng của Ngọc Thanh càng thâm trầm hơn một ít. Lẽ ra, hai người sóng vai đứng thẳng, nguồn sáng đến từ đỉnh đầu lại hoàn toàn nhất trí, cái bóng trên mặt đất hẳn là hoàn toàn tương đồng mới đúng.
Nhưng giờ khắc này, cái bóng của Tô Triệt không chỉ là màu sắc càng sâu, giống như nó vẫn hơi rung động, cảm giác rất là quỷ dị.
Chỉ bất quá, sự biến hóa này quá mức nhỏ bé, Tô Triệt, Ngọc Thanh, kể cả lão Hắc bên trong Tiên Ngục, tất cả lực chú ý đều tập trung trên người mười mấy Luyện Hư tu sĩ ở bên ngoài kết giới, đều không có phát hiện, cũng không có để ý cái bóng của mình có thể có biến hoá gì. . .
Rầm rầm oanh...
Đám người râu ria rậm rạp hợp lực đả kích, kéo dài đến một phút, trong khoảng thời gian này, đại trận hộ sơn chịu đựng vô số lần đả kích, không biết đã tiêu hao đi bao nhiêu linh thạch, số lượng quá to lớn, đã khó có thể tính toán.
- Xấp xỉ rồi.
Tô Triệt thầm nhủ trong lòng:
- Lại tiếp tục như thế, chính ta cũng muốn mất đi kiên nhẫn.
Tay phải của Tô Triệt gác ở sau người, liên tục làm ra mấy thủ thế. Mấy cái thủ thế này, đám người râu ria rậm rạp ở ngoài kết giới căn bản không nhìn thấy, vì thần thức của bọn hắn không cách nào thẩm thấu vào phòng ngự kết giới, chỉ bằng mắt thường khẳng định không nhìn thấy động tác ở phía sau Tô Triệt.
Mấy cái thủ thế này, là làm cho Thiên Âm xem.
Giờ khắc này, Thiên Âm đang ở trong chưởng giáo đại điện khống chế cả tòa đại trận hộ sơn, thông qua công năng quản chế trận pháp, ngay cả mỗi một cọng tóc gáy trên người Tô Triệt cũng có thể thấy rất rõ ràng.
Tiếp thu ám hiệu Tô Triệt phát cho mình, Thiên Âm lập tức khống chế thiết trí của đại trận hộ sơn, thoáng hạ thấp cường độ phòng ngự của trận pháp.
Đám người râu ria rậm rạp đang oanh kích phòng ngự kết giới, lập tức phát hiện, sau đó mấy lần công kích, phòng ngự kết giới trước mặt chấn động đặc biệt mãnh liệt, giống như đi . . .
- Rất tốt!
Tu sĩ râu ria rậm rạp nhất thời vui vẻ, lập tức truyền âm cho hết thảy đồng bạn:
- Phòng ngự kết giới buông lỏng, cường độ phòng ngự rõ ràng yếu bớt không ít, điều này nói rõ, linh thạch của bọn họ sắp tiêu hao theo không kịp. Ta đã nói, một môn phái Tu Chân Giới mà thôi, sao có thể có nhiều linh thạch như vậy, có thể chống lại chúng ta đả kích trầm trọng như thế chứ.
Những người khác cũng là tinh thần đại chấn, ra tay lại tăng cường mấy phần.
Phạm vi Đại trận hộ sơn bao phủ chí ít hơn mười ngàn dặm, cho dù không có gặp công kích, mỗi thời mỗi khắc đều phải tiêu hao lượng lớn linh thạch, như vậy hiện tại, liên tục chịu đựng mười mấy Luyện Hư tu sĩ cường lực đả kích, tốc độ tiêu hao linh thạch sẽ tăng lên mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần. Đối với một môn phái Tu Chân Giới mà nói, không chống đỡ nổi cũng là bình thường.
Rầm rầm rầm rầm...
Lại là liên tục mấy lần hợp lực oanh kích, kết giới phòng ngự trước mắt nhấc lên sóng chấn động cực kỳ rõ ràng, đây là biểu hiện năng lượng phòng ngự không đáng kể, lực phòng ngự yếu bớt rất nhiều.
Bên trong kết giới, Tô Triệt cũng là sắc mặt đại biến, bá bá bá hướng về phía sau gửi đi mấy truyền tin Ngọc Phù, làm cho người ta cảm giác thật giống như là, hắn cảm thấy tình huống không ổn, vội vàng gửi đi tin tức cho người chưởng khống đại trận nào đó. Giục đối phương gia tăng độ mạnh yếu, tập trung vào càng nhiều linh thạch, ngàn vạn lần không thể gián đoạn năng lượng của phòng ngự kết giới.
- Hừ hừ, giãy dụa vô vị mà thôi!
Tu sĩ râu ria rậm rạp quả nhiên cho rằng Tô Triệt biểu hiện ra là cầu viện, cười lạnh nói:
- No nhất thời thì được, no một đời được sao? Huống hồ, hiện tại muốn bù đắp, đã không còn kịp rồi!
Hống!
Theo hắn gầm một tiếng dữ dội, mười ba người còn lại cùng bộc phát ra sức tấn công mạnh nhất, vẫn là rơi vào một điểm trên kết giới.
Phốc!
Một thanh âm xuyên thấu cổ quái tùy theo vang lên, ở trong tai đám người râu ria rậm rạp, đây không thể nghi ngờ là âm thanh mỹ diệu nhất của tự nhiên.
/1505
|