Trên tinh cầu hoàn toàn không có tu tiên giả, chỉ còn vô số sinh linh bình thường.
Hằng Dịch trả lời.
- Ân, xem ra hắn vẫn cho ta mặt mũi, không có hãm hại những sinh linh bình thường kia...
Nên hỏi, tất cả đều hỏi qua, Tô Triệt đem Hằng Dịch thu vào Tiên Ngục, tiện tay lấy một khối Ma Thần chi cốt, dung hợp hấp thu, đồng thời suy nghĩ chuyện gì xảy ra khi chạm mặt cốc chủ Tuyệt Trần Cốc...
Thời gian một tháng đảo măt đã qua, một ngày này, Hằng Dịch phụ trách ra ngoài dò xét, bẩm báo:
- Chủ nhân, cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đã đến, đang ở vị trí đó.
- Biết rõ.
Tô Triệt sau khi làm đủ chuẩn bị nửa canh giờ, lẻ loi một mình bay ra khỏi Khóa Tinh Đại Trận của Vu Hoàng Tinh.
Trong tinh không, khoảng cách từ Khóa Tinh Đại Trận tới vị trí ước định là ngàn trượng, cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đang lơ lửng ở đó, mặt lộ nụ cười hòa khí, nhìn Tô Triệt tiếp cận.
- Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc cười hỏi.
- Không tốt lắm.
Tô Triệt lắc đầu, chỉ vào Vu Hoàng Tinh sau lưng, nói:
- Ngươi cũng nhìn thấy, bị người ta vây khốn ở bên trong không dám ra ngoài, ngay cả tới nơi này gặp ngươi, cũng là hành vi cực kỳ mạo hiểm.
- Biết như vậy ngươi vẫn tới.
Khóe miệng cốc chủ Tuyệt Trần Cốc cười lạnh, nói:
- Ngươi tín nhiệm ta như thế sao?
- Nói thật, cũng không phải xuất phát từ tín nhiệm.
Tô Triệt cực kỳ tùy ý phất tay, nói:
- Vu Hoàng Tinh chính là Vu tộc Tụ Cư Tinh, nếu tu chân giả tự tiện đi vào, ta hoàn toàn có thể hiểu kết cục sau đó. Huống hồ, ngày đó ta đã phát lời thề tâm ma, lại không thể vi phạm, cho nên, trừ tới nơi này gặp ngươi, đúng là không có biện pháp an toàn khác... Cũng may, khoảng cách nơi này tới bầu khí quyển của Vu Hoàng Tinh gần như vậy, nếu như có nguy hiểm, ta có lẽ tránh né vào trong đó.
- Rất gần sao?
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc chỉ chỉ, nói:
- Có đôi khi, nhìn như rất gần, thường thường giống như Chỉ Xích Thiên Nhai (gần ngay trước mắt, xa tận chân trời), ngươi cần phải cẩn thận hơn.
- Đa tạ nhắc nhở.
Tô Triệt gật gật đầu, hỏi:
- Mười năm ước hẹn, ngươi hiện giờ, cần ta làm mấy thứ gì, mới có thể giúp ngươi giấu kín thiên cơ?
- Đúng là cần ngươi hỗ trợ...
Thời điểm nói chuyện, cốc chủ Tuyệt Trần Cốc chậm rãi tiếp cận, khoảng cách mấy trăm trượng, đã kéo gần còn mười trượng, sau đó, có chút thần bí, truyền âm nói:
- Có biết hay không, những người của Linh Giới kia, vì cái gì có thể tìm được ngươi?
Lời ấy vừa nói, bỗng nhiên Tô Triệt mà kinh, vô ý thức mà lui ra phía sau, hơn nữa nghiêm nghị chất vấn:
- Có ý gì? Chẳng lẽ là ngươi?
Oanh!
Trong lúc đó, hư không sau lưng Tô Triệt bỗng nhiên bộc phát tiếng nổ vang, giống như có lực lượng vô hình khuếch tán ra, lập tức hình thành một không gian kỳ dị trong mấy trăm trượng.
Không gian kỳ dị này nhìn thì không đủ lớn, tràn ngập đủ loại lực lượng vô cùng quỷ dị.
Tô Triệt muốn lui về sau, kịp thời trốn vào trong tầng khí quyển của Vu Hoàng Tinh, thế nhưng mà, sau lưng xuất hiện lực đẩy, Tô Triệt hoạt động một trượng, nó sẽ đẩy về hai trượng
Trốn qua trái, bên phải lại có hấp lực kéo lại.
Bay lên trên, dưới chân lại xuất hiện bàn tay vô hình túm lấy.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tô Triệt hoàn toàn không phán đoán được quy luật của chúng, cũng không có quy luật gì đáng nói. Lúc ấy, mục đích căn bản của chính, chính là vây khốn Tô Triệt tại chỗ, khiến cho hắn không cách nào đào thoát.
Chỉ cần Tô Triệt bất động, lơ lửng bất động, thì những lực lượng này không xâm phạm..
- Cảm giác như thế nào?
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc thân ở trong không gian kỳ dị này, nhưng bản thân hắn không ảnh hưởng:
- Đây là lĩnh vực lực lượng do ta sáng tạo ra, nếu bị vây khốn bên trong, lực lượng của ngươi có bao nhiêu, như vậy, hình thành lực lượng quấy nhiễu đối với ngươi, cũng lớn nhỏ ngang nhau.
Trong biểu lộ của hắn ẩn chứa kiêu ngạo, đang khua tay múa chân trong hư không, tiếp tục nói:
- Kỳ thật, cũng không phải quá thâm ảo, ta có thể nói cho ngươi biết, lực lượng vây khốn ngươi, hoàn toàn đến từ chính bản thân của ngươi, chỉ cần ngươi bất động, không có phát lực, như vậy, chúng cũng không tồn tại. Nói như vậy, ngươi nghe hiểu được không?
- Có thể nghe hiểu hay không, chuyện này không trọng yếu, bởi vì ta hoàn toàn không có hứng thú với nó.
Lồng ngực Tô Triệt có chút phập phồng, cố gắng khôi phục bình tĩnh, nói
- Ta chỉ muốn biết, có phải là ngươi, bán đứng ta?
- Cái từ bán đứng này, dùng không thỏa đáng!
Trên mặt cốc chủ Tuyệt Trần Cốc tràn ngập vui sướng và gian xảo, khoát khoát tay nói:
- Quan hệ giữa ta và ngươi, không phải là thân bằng, cũng không phải hảo hữu, thậm chí có thể nói, đã từng phát sinh tiểu ma sát, ăn chút thiệt thòi... Cho nên, ta chỉ là lợi dụng ngươi, tính toán ngươi, nhưng tuyệt đối không phải bán đứng ngươi.
- Tốt, đừng kéo nhứng lời nói nhảm ra nữa, ta chỉ muốn biết nguyên nhân.
Trong ánh mắt Tô Triệt tràn ngập phẫn hận.
- Có thể!
Cốc chru Tuyệt Trần Cốc vô cùng tiêu sái phất ống tay áo lên, đặt sau lưng, ung dung nói ra:
- Ngày đó, sau khi ngươi rời khỏi Mạc Lam Tinh, nhưng lại không biết, ta dùng bí pháp theo đằng sau ngươi, nhìn tận mắt ngươi gặp nữ nhân Tuyết Thần Cung kia, sau khi hai người các ngươi tách ra, ngươi lại là tự hành đi vào Vu Hoàng Tinh đúng không?
- Ngươi một mực đi theo ta?
Tô Triệt lập tức cả kinh, trên con đường ức dặm tinh không, một mực bị người ta theo đuôi, nhưng không hề tra ra.
Nhưng mà, nghĩ lại, dù sao hắn đến từ Tiên Giới, thậm chí còn không phải chuyển thế thân, chỉ có điều bị thương nghiêm trọng, tu vị giảm xuống nhiều cấp độ. Tục ngữ nói, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cho nên bổn sự vốn có của hắn, tu sĩ trên thế gian không đoán ra được.
Sau đó cốc chủ Tuyệt Trần Cốc tiếp tục nói:
- Từ đó về sau, ta đã đoán được, ngươi cùng Vu tộc có quan hệ cực kỳ thân cận, kết hợp với thiên địa đại kiếp nạn sẽ xảy ra vào trăm năm sau, rất nhiều chuyện, cũng không khó đoán được.
Tô Triệt lại hỏi:
- Được rồi, mặc dù bị ngươi đoán được những chuyện này, thế nhưng mà, tại sao ngươi đem quan hệ của ta với Vu tộc, nói cho đám người Linh Giới nghe? Chuyện này đối với ngươi, có chỗ tốt nào?
- Chỗ tốt nha, có rất nhiều.
Ngữ khí của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc khi nhanh khi chậm nói:
- Trăm triệu năm trước, thời điểm ta lâm vào ngủ say, khi đó căn bản không có cái gì là Linh Giới. Lúc này ta tỉnh lại, ta cũng không biết những quy củ của Linh Giới kia, trước đó cũng không ngờ rằng, ta tại Mạc Lam Tinh chế tạo tai nạn ma hóa, làm cho đám người Linh Giới mở thông đạo hạ giới, chạy xuống một đám tu sĩ Luyện Hư kỳ chế tài ta...
Nói đến đây, hắn cười tự giễu, nói:
- Thời điểm ta ở Tiên Giới, cũng là nhân vật uy chấn một phương, thân phận siêu nhiên, hiện nay, lại gặp một đám con sâu cái kiến Luyện Hư kỳ đòi chế tài...
Nghe hắn nói như vậy, Tô Triệt cũng ý thức đúng vậy, cái tai nạn ma hóa kia cơ hồ đem Tu Chân Giới trên Mạc Lam Tinh xóa đi triệt để người phụ trách giảm thị của, Linh Giới cũng không mặc kệ không hỏi, đương nhiên sẽ hạ giới can thiệp
Hằng Dịch trả lời.
- Ân, xem ra hắn vẫn cho ta mặt mũi, không có hãm hại những sinh linh bình thường kia...
Nên hỏi, tất cả đều hỏi qua, Tô Triệt đem Hằng Dịch thu vào Tiên Ngục, tiện tay lấy một khối Ma Thần chi cốt, dung hợp hấp thu, đồng thời suy nghĩ chuyện gì xảy ra khi chạm mặt cốc chủ Tuyệt Trần Cốc...
Thời gian một tháng đảo măt đã qua, một ngày này, Hằng Dịch phụ trách ra ngoài dò xét, bẩm báo:
- Chủ nhân, cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đã đến, đang ở vị trí đó.
- Biết rõ.
Tô Triệt sau khi làm đủ chuẩn bị nửa canh giờ, lẻ loi một mình bay ra khỏi Khóa Tinh Đại Trận của Vu Hoàng Tinh.
Trong tinh không, khoảng cách từ Khóa Tinh Đại Trận tới vị trí ước định là ngàn trượng, cốc chủ Tuyệt Trần Cốc đang lơ lửng ở đó, mặt lộ nụ cười hòa khí, nhìn Tô Triệt tiếp cận.
- Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc cười hỏi.
- Không tốt lắm.
Tô Triệt lắc đầu, chỉ vào Vu Hoàng Tinh sau lưng, nói:
- Ngươi cũng nhìn thấy, bị người ta vây khốn ở bên trong không dám ra ngoài, ngay cả tới nơi này gặp ngươi, cũng là hành vi cực kỳ mạo hiểm.
- Biết như vậy ngươi vẫn tới.
Khóe miệng cốc chủ Tuyệt Trần Cốc cười lạnh, nói:
- Ngươi tín nhiệm ta như thế sao?
- Nói thật, cũng không phải xuất phát từ tín nhiệm.
Tô Triệt cực kỳ tùy ý phất tay, nói:
- Vu Hoàng Tinh chính là Vu tộc Tụ Cư Tinh, nếu tu chân giả tự tiện đi vào, ta hoàn toàn có thể hiểu kết cục sau đó. Huống hồ, ngày đó ta đã phát lời thề tâm ma, lại không thể vi phạm, cho nên, trừ tới nơi này gặp ngươi, đúng là không có biện pháp an toàn khác... Cũng may, khoảng cách nơi này tới bầu khí quyển của Vu Hoàng Tinh gần như vậy, nếu như có nguy hiểm, ta có lẽ tránh né vào trong đó.
- Rất gần sao?
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc chỉ chỉ, nói:
- Có đôi khi, nhìn như rất gần, thường thường giống như Chỉ Xích Thiên Nhai (gần ngay trước mắt, xa tận chân trời), ngươi cần phải cẩn thận hơn.
- Đa tạ nhắc nhở.
Tô Triệt gật gật đầu, hỏi:
- Mười năm ước hẹn, ngươi hiện giờ, cần ta làm mấy thứ gì, mới có thể giúp ngươi giấu kín thiên cơ?
- Đúng là cần ngươi hỗ trợ...
Thời điểm nói chuyện, cốc chủ Tuyệt Trần Cốc chậm rãi tiếp cận, khoảng cách mấy trăm trượng, đã kéo gần còn mười trượng, sau đó, có chút thần bí, truyền âm nói:
- Có biết hay không, những người của Linh Giới kia, vì cái gì có thể tìm được ngươi?
Lời ấy vừa nói, bỗng nhiên Tô Triệt mà kinh, vô ý thức mà lui ra phía sau, hơn nữa nghiêm nghị chất vấn:
- Có ý gì? Chẳng lẽ là ngươi?
Oanh!
Trong lúc đó, hư không sau lưng Tô Triệt bỗng nhiên bộc phát tiếng nổ vang, giống như có lực lượng vô hình khuếch tán ra, lập tức hình thành một không gian kỳ dị trong mấy trăm trượng.
Không gian kỳ dị này nhìn thì không đủ lớn, tràn ngập đủ loại lực lượng vô cùng quỷ dị.
Tô Triệt muốn lui về sau, kịp thời trốn vào trong tầng khí quyển của Vu Hoàng Tinh, thế nhưng mà, sau lưng xuất hiện lực đẩy, Tô Triệt hoạt động một trượng, nó sẽ đẩy về hai trượng
Trốn qua trái, bên phải lại có hấp lực kéo lại.
Bay lên trên, dưới chân lại xuất hiện bàn tay vô hình túm lấy.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tô Triệt hoàn toàn không phán đoán được quy luật của chúng, cũng không có quy luật gì đáng nói. Lúc ấy, mục đích căn bản của chính, chính là vây khốn Tô Triệt tại chỗ, khiến cho hắn không cách nào đào thoát.
Chỉ cần Tô Triệt bất động, lơ lửng bất động, thì những lực lượng này không xâm phạm..
- Cảm giác như thế nào?
Cốc chủ Tuyệt Trần Cốc thân ở trong không gian kỳ dị này, nhưng bản thân hắn không ảnh hưởng:
- Đây là lĩnh vực lực lượng do ta sáng tạo ra, nếu bị vây khốn bên trong, lực lượng của ngươi có bao nhiêu, như vậy, hình thành lực lượng quấy nhiễu đối với ngươi, cũng lớn nhỏ ngang nhau.
Trong biểu lộ của hắn ẩn chứa kiêu ngạo, đang khua tay múa chân trong hư không, tiếp tục nói:
- Kỳ thật, cũng không phải quá thâm ảo, ta có thể nói cho ngươi biết, lực lượng vây khốn ngươi, hoàn toàn đến từ chính bản thân của ngươi, chỉ cần ngươi bất động, không có phát lực, như vậy, chúng cũng không tồn tại. Nói như vậy, ngươi nghe hiểu được không?
- Có thể nghe hiểu hay không, chuyện này không trọng yếu, bởi vì ta hoàn toàn không có hứng thú với nó.
Lồng ngực Tô Triệt có chút phập phồng, cố gắng khôi phục bình tĩnh, nói
- Ta chỉ muốn biết, có phải là ngươi, bán đứng ta?
- Cái từ bán đứng này, dùng không thỏa đáng!
Trên mặt cốc chủ Tuyệt Trần Cốc tràn ngập vui sướng và gian xảo, khoát khoát tay nói:
- Quan hệ giữa ta và ngươi, không phải là thân bằng, cũng không phải hảo hữu, thậm chí có thể nói, đã từng phát sinh tiểu ma sát, ăn chút thiệt thòi... Cho nên, ta chỉ là lợi dụng ngươi, tính toán ngươi, nhưng tuyệt đối không phải bán đứng ngươi.
- Tốt, đừng kéo nhứng lời nói nhảm ra nữa, ta chỉ muốn biết nguyên nhân.
Trong ánh mắt Tô Triệt tràn ngập phẫn hận.
- Có thể!
Cốc chru Tuyệt Trần Cốc vô cùng tiêu sái phất ống tay áo lên, đặt sau lưng, ung dung nói ra:
- Ngày đó, sau khi ngươi rời khỏi Mạc Lam Tinh, nhưng lại không biết, ta dùng bí pháp theo đằng sau ngươi, nhìn tận mắt ngươi gặp nữ nhân Tuyết Thần Cung kia, sau khi hai người các ngươi tách ra, ngươi lại là tự hành đi vào Vu Hoàng Tinh đúng không?
- Ngươi một mực đi theo ta?
Tô Triệt lập tức cả kinh, trên con đường ức dặm tinh không, một mực bị người ta theo đuôi, nhưng không hề tra ra.
Nhưng mà, nghĩ lại, dù sao hắn đến từ Tiên Giới, thậm chí còn không phải chuyển thế thân, chỉ có điều bị thương nghiêm trọng, tu vị giảm xuống nhiều cấp độ. Tục ngữ nói, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cho nên bổn sự vốn có của hắn, tu sĩ trên thế gian không đoán ra được.
Sau đó cốc chủ Tuyệt Trần Cốc tiếp tục nói:
- Từ đó về sau, ta đã đoán được, ngươi cùng Vu tộc có quan hệ cực kỳ thân cận, kết hợp với thiên địa đại kiếp nạn sẽ xảy ra vào trăm năm sau, rất nhiều chuyện, cũng không khó đoán được.
Tô Triệt lại hỏi:
- Được rồi, mặc dù bị ngươi đoán được những chuyện này, thế nhưng mà, tại sao ngươi đem quan hệ của ta với Vu tộc, nói cho đám người Linh Giới nghe? Chuyện này đối với ngươi, có chỗ tốt nào?
- Chỗ tốt nha, có rất nhiều.
Ngữ khí của cốc chủ Tuyệt Trần Cốc khi nhanh khi chậm nói:
- Trăm triệu năm trước, thời điểm ta lâm vào ngủ say, khi đó căn bản không có cái gì là Linh Giới. Lúc này ta tỉnh lại, ta cũng không biết những quy củ của Linh Giới kia, trước đó cũng không ngờ rằng, ta tại Mạc Lam Tinh chế tạo tai nạn ma hóa, làm cho đám người Linh Giới mở thông đạo hạ giới, chạy xuống một đám tu sĩ Luyện Hư kỳ chế tài ta...
Nói đến đây, hắn cười tự giễu, nói:
- Thời điểm ta ở Tiên Giới, cũng là nhân vật uy chấn một phương, thân phận siêu nhiên, hiện nay, lại gặp một đám con sâu cái kiến Luyện Hư kỳ đòi chế tài...
Nghe hắn nói như vậy, Tô Triệt cũng ý thức đúng vậy, cái tai nạn ma hóa kia cơ hồ đem Tu Chân Giới trên Mạc Lam Tinh xóa đi triệt để người phụ trách giảm thị của, Linh Giới cũng không mặc kệ không hỏi, đương nhiên sẽ hạ giới can thiệp
/1505
|