Ngày chín tháng chín, ngày trùng dương. Nam Thần châu, Phong Thủy Nam tông.
Gần trăm vạn lớn nhỏ phong thủy sư mặc đồ đen tản ra, vây quanh tế đàn hình tròn đường kính trăm trượng.
Tế đàn hình tròn màu đen, mặt trên bày táng thiên đồng quan to lớn.
Lý Thương Hải mặc áo đen dẫn dắt tất cả phong thủy sư đứng quanh tế đàn.
Hiện tại mặt đất như là cái la bàn to lớn quay từng vòng.
Vòng thứ nhất chính là trăm trượng tế đàn.
Vòng thứ hai là Lý Thương Hải, Minh Lăng Thiên và hàng trăm phong thủy sư.
Vòng thứ ba là tất cả phong thủy sư khác, tới trăm vạn, gần như là tất cả phong thủy sư trong Phong Thủy Nam tông.
Vòng thứ bốn là người xem lễ, Nam Thần châu, các đại kiêu hùng cường giả, bao gồm nhiều đệ tử họ mang đến, khoảng chừng năm trăm vạn.
Tổng cộng bốn vòng, hiện tại một mảnh tĩnh lặng, cùng nhìn về hướng táng thiên đồng quan nằm ở chính giữa.
Cũng đã tới canh giờ.
Lý Thương Hải nhìn lên trời.
Lý Thương Hải hét to:
- Giờ thân đã đến! Tế!!!
*Vèo!*
Trăm vạn phong thủy sư cùng quỳ lạy tế đàn vòng thứ nhất.
Cùng lúc đó, các phong thủy sư miệng lầm bầm chú ngữ khó hiểu.
- @#¥%&.........
Mặc dù nghe không hiểu nhưng đồng thanh, vang dội. Chú ngữ thốt ra, đám người dứng xem ở vòng thứ tư cảm thấy tinh thần lung lay.
*Ong!*
Trên mặt đất bỗng xuất hiện vô số ánh sáng vàng, giống như là lực lượng nào đó bị phong ấn dưới đất định phóng ra.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Hàng vạn đại địa long mạch quay quanh Phong Thủy Nam tông cùng hút dài, thanh âm chấn chín tầng trời, khí thế vĩ đại chấn người xem lễ bốn phương đều thụt lùi.
Tựa như sông lớn lao nhanh, vạn long mạch đều va chạm hướng trung tâm tế đàn.
*Ầm!*
*Ầm!*
Vạn long va chạm bên trên trung tâm tế đàn, bỗng tế đàn phát ra ức vạn ánh sáng vàng xông hướng táng thiên đồng quan.
*Ong!*
Táng thiên đồng quan bay lên, nổi trên không trung run bần bật.
*Ong!*
Tùy theo vạn long ngày càng nhiều, táng thiên đồng quan rung lắc cũng càng dữ dội.
Không gian vòng tế đàn thứ nhất hình như biến mơ hồ.
*Ong!*
Mỗi lần táng thiên đồng quan rung động thì như là hô hấp, vận sức chờ phát động, có sức mạnh ngập trời.
Trong số người xem lễ vòng thứ tư, trên một ngọn đồi.
Dậu Nguyệt đạo quân đứng ở một nơi ẩn khuất nhìn táng thiên đồng quan phía xa.
Dậu Nguyệt đạo quân nhướng mày:
- Táng thiên đồng quan?
Dậu Nguyệt đạo quân nghiêm túc nói:
- Không ngờ Mão Nhật cũng có lúc nhìn lầm, lúc trước tùy tiện ban cho cổ nguyệt, táng thiên đồng quan không phải là nhỏ!
Vùng sơn cước khác.
Cùng là đứng một đám người đặc biệt.
Tổng cộng có năm người, dẫn đầu là một cô gái, áo đỏ dán sát người hỗ trợ dáng người bốc lửa của nàng, mái tóc đỏ rực, nàng có vẻ rất hưng phấn mong chờ nhìn táng thiên đồng quan phía xa.
Nếu Diêm Xuyên có ở đây thì sẽ nhận ra ngay, nàng chính là đường tỷ của vị hôn thê Tử Tử của hắn, Mộng Hồng Anh!
Sau lưng Mộng Hồng Anh có bốn người đứng, hình như là thuộc hạ, kỳ cung kính.
Mộng Hồng Anh thay đổi sắc mặt, lẩm bẩm:
- Táng thiên đồng quan? Chịu tải vạn long khí vậy mà còn chưa đến cực hạn? Rốt cuộc là bảo bối gì vậy? Hừ, Lý Thương Lan dám đuổi ta đi, trừ phi là sợ ta có ý đồ với quan tài này?
Dậu Nguyệt đạo quân, Mộng Hồng Anh và vô số cường giả bốn phía đều nhìn chằm chằm táng thiên đồng quan. Phía xa táng thiên đồng quan rung rinh một đoạn thời gian rồi bỗng lắc trên lắc dưới, tiếp theo đụng hướng tế đàn.
*Ầm!*
Táng thiên đồng quan đánh vào tế đàn.
Xung quanh im bặt, mọi người mong chờ nhìn.
*Ca ca ca ca ca ca!*
Táng thiên đồng quan va chạm khiến tế đàn xuất hiện nhiều vết nứt.
*Ầm!*
Tế đàn vỡ tan, từ chỗ tế đàn hướng lên trên bỗng xuất hiện cái khe rãnh to lớn.
*Ầm ầm!*
Mặt đất rung động, một khe rãnh dài vạn trượng, rộng trăm trượng bỗng nhiên xuất hiện.
- A!
- A!
Một số phong thủy sư và người xem lễ bất hạnh rớt xuống dưới.
Bên dưới cái khe ánh sáng vàng rực rỡ tận trời, kèm theo là âm khía cuồn cuộn tuôn trào.
- A!
- Ô ô ô!
- Khặc khặc khặc!
- Dương khí, không ngờ là dương khí!
....
Trong khe rãnh vang lên ngàn vạn tiếng rống.
Vác tường từng bóng đen chậm rãi bò lên.
Bóng đen quá nhiều, hơn trăm vạn, chúng bò đến một nửa thì bỗng rớt xuống, hoặc là đạp từng tên leo lên, dọc theo vách khe không ngừng bò lên trên.
Có hạnh phúc, có thống khổ, có kích động, có đau đớn.
Từng bóng đen có ánh sáng vàng phụ trợ càng tỏ ra âm u vô cùng.
Cùng với thật nhiều âm khí tuôn ra, ai cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Dậu Nguyệt đạo quân nhìn bốn phương tám hướng vô cùng vô tận âm khí, rậm rpaj đầy trời, che đi ánh sáng trặm trời, như là màn đêm buông xuống.
Dậu Nguyệt đạo quân kinh thán:
- Hoàng Tuyền Lộ đã mở rồi.
Bên kia Mộng Hồng Anh biểu tình âm trầm, nói:
- Quỷ vật âm phủ dọc theo Hoàng Tuyền Lộ bò lên dương gian? Âm dương quán thông, đây là đợt thiên hạ biến cách, có lẽ cách cục của thiên hạ sẽ vì nó mà thay đổi.
Hoàng Tuyền Lộ mở ra, ngàn vạn quỷ vật bò lên dương gian. Nhưng Hoàng Tuyền Lộ quá khó đi, khó bò. Rất nhiều quỷ vật bò lên một nửa thì té xuống, lại rơi vào âm quỷ.
Nhưng quỷ vật như là tre già măng mọc, từng con đạp người đi trước, tiếp tục bò. Những quỷ vật té xuống âm phủ cũng chìm trong vô tận quỷ vật.
Các phong thủy sư lộ vẻ vui mừng.
Lý Thương Hải biểu tình cực kỳ nghiêm túc nhìn vô tận âm khí từ Hoàng Tuyền Lộ xông lên, rậm rạp che trời, bao phủ khắp Phong Thủy Nam tông. Hình như Lý Thương Hải đang chờ đợi cái gì đó.
Khi âm khí hoàn toàn ngăn cách trong ngoài thì thời cơ Lý Thương Hải chờ đợi rốt cuộc đến.
- Lại tế!!!
Lý Thương Hải ra lệnh, trăm vạn phong thủy sư lần nữa niệm chú ngữ khó nghe.
- *&... ¥%¥#@!
- Grao!
- Grao!
Mặt đất dâng lên, vạn long lại hú dài, nhích động.
Nhưng lần này không phải xông hướng tế đàn vòng thứ nhất mà là khu vực thứ tư người xem lễ.
*Ầm!*
Vạn long cùng xông vào vòng thứ tư, vọt ra khỏi mặt đất, bỗng hòa tan trong vô tận âm khí, hóa thành từng sương khói vàng mông lung.
Sương khói vàng nổi lên tỏa bốn phía, chớp mắt đã chui vào người đám cường giả.
- *&... ¥%¥#@!
Các phong thủy sư không ngừng niệm chú ngữ.
Vòng thứ tư, trong một đám cường giả.
Một người nhìn về phía tông chủ áo đỏ, hỏi:
- Sư phụ, người làm sao vậy?
Tông chủ đó mắt đỏ rực, quanh thân tràn ra lệ khí.
Đệ tử kia khủng hoảng kêu lên:
- Sư phụ? Sao mắt người đỏ như vậy? A, sư đệ, mắt của ngươi cũng đỏ. Sư bá, sao mắt ngươi đỏ rực vậy?
Kinh hoàng là đúng nhưng đã không kịp, những người mắt đỏ hình như khoảng khắc mất đi lý trí, ra tay với đệ tử đặt câu hỏi.
*Ầm!*
Đệ tử kia bị đánh bạo không còn mẩu xương, máu thì bỗng vọt lên trời, dọc theo âm khí xông hướng táng thiên đồng quan.
Giết xong đệ tử, đám người mắt đỏ dường như không thỏa mãn, chém giết nhau.
Tất cả người bị sương vàng dính phải đều mất đi lý trí, biến bạo lực.
Giết! Giết! Giết! Giết!
Trong đám người xem lễ bỗng dấy lên cuộc chém giết, khắp nơi đều là chiến đấu, tiếng nổ điếc tai, uy lực to lớn. Chỉ cần có người chết là máu sẽ bị lực lượng vô hình hút đi vọt hướng táng thiên đồng quan.
- A!
- Cứu mạng nha!
- Grao!
Vòng thứ tư đã hỗn loạn, vòng thứ nhất bên dưới là Hoàng Tuyền Lộ, bên trên là táng thiên đồng quan hấp thu vô số máu lại run rẩy.
Lý Thương Hải lạnh lùng nhìn bốn phía.
- Lực xâm nhập thật mạnh!
Dậu Nguyệt đạo quân kinh ngạc cảm nhận sương khói vàng.
Dậu Nguyệt đạo quân khó khăn cản lại sương khói vàng xâm thực.
Bên kia Mộng Hồng Anh và bốn thuộc hạ không bị sương khói vàng xâm thực, vi trong tay nàng có một pháp bảo màu trắng tinh hình tảng đá, cỡ nắm tay, chính là thần thánh quang minh thạch mà Diêm Xuyên dùng để luyện chế Thượng Đế kiếm.
Mộng Hồng Anh thúc đẩy Thượng Đế kiếm tuôn ra thật nhiều ánh sáng trắng bao phủ năm người, khó khăn chặn lại sương khói vàng xâm thực.
Mộng Hồng Anh kinh ngạc nhìn phía xa:
- Huyết tế? Lý Thương Lan định dùng cường giả nguyên Nam Thần châu huyết tế? Hắn định làm cái gì?
*Ầm!*
- Giết!
- Ai chặn lại ta thì chết!!!
Các cường giả chém giết nhau, cực kỳ điên cuồng, máu bị hút đi vọt hướng táng thiên đồng quan.
Dậu Nguyệt đạo quân, Mộng Hồng Anh mắt lạnh nhìn, không có ý gì ra tay. Hai người muốn biết Phong Thủy Nam tông rốt cuộc làm cái quỷ gì.
Cuộc chém giết tròn ba ngày ba đêm, điên cuồng chém giết, cực kỳ thảm khốc. Thật nhiều cường giả táng thân, còn sống thì cũng là bị thương nặng, hấp hối. Táng thiên đồng quan rung động càng kịch liệt.
Lý Thương Hải nhìn táng thiên đồng quan.
Lý Thương Hải hét lên:
- Còn chưa đủ, Minh Lăng Thiên!
Minh Lăng Thiên nheo mắt:
- Tuân lệnh!
Minh Lăng Thiên vung tay lên, hàng trăm phong thủy sư vòng thứ hai cùng ra tay, lấy ra pháp bảo phất tay.
*Ầm!*
Giữa vòng thứ ba và thứ tư có lực lượng sương khói vàng ngăn cách bỗng nhiên biến mất.
Sương khói vàng cuồn cuộn hướng đến trăm vạn phong thủy sư vòng thứ ba.
- A!?
Phút chốc vang tiếng phong thủy sư hét thảm.
- Sư phụ, tại sao?
- Tông chủ, đừng!
- Tông chủ, tại sao...?
............
......
...
Trăm vạn phong thủy sư gào rốngia chủ liên tục. Tông chủ muốn dùng mình làm huyết tế? Tại sao chứ?
Táng thiên đồng quan rung động, hình như là đã lắc khỏi không gian.
Lý Thương Hải tâm tình sung sướng, nhìn hướng trăm vạn phong thủy sư kinh hoàng hét chói tai, nói:
- Ha ha ha ha, ta cũng không phải là Lý Thương Lan!
Gần trăm vạn lớn nhỏ phong thủy sư mặc đồ đen tản ra, vây quanh tế đàn hình tròn đường kính trăm trượng.
Tế đàn hình tròn màu đen, mặt trên bày táng thiên đồng quan to lớn.
Lý Thương Hải mặc áo đen dẫn dắt tất cả phong thủy sư đứng quanh tế đàn.
Hiện tại mặt đất như là cái la bàn to lớn quay từng vòng.
Vòng thứ nhất chính là trăm trượng tế đàn.
Vòng thứ hai là Lý Thương Hải, Minh Lăng Thiên và hàng trăm phong thủy sư.
Vòng thứ ba là tất cả phong thủy sư khác, tới trăm vạn, gần như là tất cả phong thủy sư trong Phong Thủy Nam tông.
Vòng thứ bốn là người xem lễ, Nam Thần châu, các đại kiêu hùng cường giả, bao gồm nhiều đệ tử họ mang đến, khoảng chừng năm trăm vạn.
Tổng cộng bốn vòng, hiện tại một mảnh tĩnh lặng, cùng nhìn về hướng táng thiên đồng quan nằm ở chính giữa.
Cũng đã tới canh giờ.
Lý Thương Hải nhìn lên trời.
Lý Thương Hải hét to:
- Giờ thân đã đến! Tế!!!
*Vèo!*
Trăm vạn phong thủy sư cùng quỳ lạy tế đàn vòng thứ nhất.
Cùng lúc đó, các phong thủy sư miệng lầm bầm chú ngữ khó hiểu.
- @#¥%&.........
Mặc dù nghe không hiểu nhưng đồng thanh, vang dội. Chú ngữ thốt ra, đám người dứng xem ở vòng thứ tư cảm thấy tinh thần lung lay.
*Ong!*
Trên mặt đất bỗng xuất hiện vô số ánh sáng vàng, giống như là lực lượng nào đó bị phong ấn dưới đất định phóng ra.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Hàng vạn đại địa long mạch quay quanh Phong Thủy Nam tông cùng hút dài, thanh âm chấn chín tầng trời, khí thế vĩ đại chấn người xem lễ bốn phương đều thụt lùi.
Tựa như sông lớn lao nhanh, vạn long mạch đều va chạm hướng trung tâm tế đàn.
*Ầm!*
*Ầm!*
Vạn long va chạm bên trên trung tâm tế đàn, bỗng tế đàn phát ra ức vạn ánh sáng vàng xông hướng táng thiên đồng quan.
*Ong!*
Táng thiên đồng quan bay lên, nổi trên không trung run bần bật.
*Ong!*
Tùy theo vạn long ngày càng nhiều, táng thiên đồng quan rung lắc cũng càng dữ dội.
Không gian vòng tế đàn thứ nhất hình như biến mơ hồ.
*Ong!*
Mỗi lần táng thiên đồng quan rung động thì như là hô hấp, vận sức chờ phát động, có sức mạnh ngập trời.
Trong số người xem lễ vòng thứ tư, trên một ngọn đồi.
Dậu Nguyệt đạo quân đứng ở một nơi ẩn khuất nhìn táng thiên đồng quan phía xa.
Dậu Nguyệt đạo quân nhướng mày:
- Táng thiên đồng quan?
Dậu Nguyệt đạo quân nghiêm túc nói:
- Không ngờ Mão Nhật cũng có lúc nhìn lầm, lúc trước tùy tiện ban cho cổ nguyệt, táng thiên đồng quan không phải là nhỏ!
Vùng sơn cước khác.
Cùng là đứng một đám người đặc biệt.
Tổng cộng có năm người, dẫn đầu là một cô gái, áo đỏ dán sát người hỗ trợ dáng người bốc lửa của nàng, mái tóc đỏ rực, nàng có vẻ rất hưng phấn mong chờ nhìn táng thiên đồng quan phía xa.
Nếu Diêm Xuyên có ở đây thì sẽ nhận ra ngay, nàng chính là đường tỷ của vị hôn thê Tử Tử của hắn, Mộng Hồng Anh!
Sau lưng Mộng Hồng Anh có bốn người đứng, hình như là thuộc hạ, kỳ cung kính.
Mộng Hồng Anh thay đổi sắc mặt, lẩm bẩm:
- Táng thiên đồng quan? Chịu tải vạn long khí vậy mà còn chưa đến cực hạn? Rốt cuộc là bảo bối gì vậy? Hừ, Lý Thương Lan dám đuổi ta đi, trừ phi là sợ ta có ý đồ với quan tài này?
Dậu Nguyệt đạo quân, Mộng Hồng Anh và vô số cường giả bốn phía đều nhìn chằm chằm táng thiên đồng quan. Phía xa táng thiên đồng quan rung rinh một đoạn thời gian rồi bỗng lắc trên lắc dưới, tiếp theo đụng hướng tế đàn.
*Ầm!*
Táng thiên đồng quan đánh vào tế đàn.
Xung quanh im bặt, mọi người mong chờ nhìn.
*Ca ca ca ca ca ca!*
Táng thiên đồng quan va chạm khiến tế đàn xuất hiện nhiều vết nứt.
*Ầm!*
Tế đàn vỡ tan, từ chỗ tế đàn hướng lên trên bỗng xuất hiện cái khe rãnh to lớn.
*Ầm ầm!*
Mặt đất rung động, một khe rãnh dài vạn trượng, rộng trăm trượng bỗng nhiên xuất hiện.
- A!
- A!
Một số phong thủy sư và người xem lễ bất hạnh rớt xuống dưới.
Bên dưới cái khe ánh sáng vàng rực rỡ tận trời, kèm theo là âm khía cuồn cuộn tuôn trào.
- A!
- Ô ô ô!
- Khặc khặc khặc!
- Dương khí, không ngờ là dương khí!
....
Trong khe rãnh vang lên ngàn vạn tiếng rống.
Vác tường từng bóng đen chậm rãi bò lên.
Bóng đen quá nhiều, hơn trăm vạn, chúng bò đến một nửa thì bỗng rớt xuống, hoặc là đạp từng tên leo lên, dọc theo vách khe không ngừng bò lên trên.
Có hạnh phúc, có thống khổ, có kích động, có đau đớn.
Từng bóng đen có ánh sáng vàng phụ trợ càng tỏ ra âm u vô cùng.
Cùng với thật nhiều âm khí tuôn ra, ai cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Dậu Nguyệt đạo quân nhìn bốn phương tám hướng vô cùng vô tận âm khí, rậm rpaj đầy trời, che đi ánh sáng trặm trời, như là màn đêm buông xuống.
Dậu Nguyệt đạo quân kinh thán:
- Hoàng Tuyền Lộ đã mở rồi.
Bên kia Mộng Hồng Anh biểu tình âm trầm, nói:
- Quỷ vật âm phủ dọc theo Hoàng Tuyền Lộ bò lên dương gian? Âm dương quán thông, đây là đợt thiên hạ biến cách, có lẽ cách cục của thiên hạ sẽ vì nó mà thay đổi.
Hoàng Tuyền Lộ mở ra, ngàn vạn quỷ vật bò lên dương gian. Nhưng Hoàng Tuyền Lộ quá khó đi, khó bò. Rất nhiều quỷ vật bò lên một nửa thì té xuống, lại rơi vào âm quỷ.
Nhưng quỷ vật như là tre già măng mọc, từng con đạp người đi trước, tiếp tục bò. Những quỷ vật té xuống âm phủ cũng chìm trong vô tận quỷ vật.
Các phong thủy sư lộ vẻ vui mừng.
Lý Thương Hải biểu tình cực kỳ nghiêm túc nhìn vô tận âm khí từ Hoàng Tuyền Lộ xông lên, rậm rạp che trời, bao phủ khắp Phong Thủy Nam tông. Hình như Lý Thương Hải đang chờ đợi cái gì đó.
Khi âm khí hoàn toàn ngăn cách trong ngoài thì thời cơ Lý Thương Hải chờ đợi rốt cuộc đến.
- Lại tế!!!
Lý Thương Hải ra lệnh, trăm vạn phong thủy sư lần nữa niệm chú ngữ khó nghe.
- *&... ¥%¥#@!
- Grao!
- Grao!
Mặt đất dâng lên, vạn long lại hú dài, nhích động.
Nhưng lần này không phải xông hướng tế đàn vòng thứ nhất mà là khu vực thứ tư người xem lễ.
*Ầm!*
Vạn long cùng xông vào vòng thứ tư, vọt ra khỏi mặt đất, bỗng hòa tan trong vô tận âm khí, hóa thành từng sương khói vàng mông lung.
Sương khói vàng nổi lên tỏa bốn phía, chớp mắt đã chui vào người đám cường giả.
- *&... ¥%¥#@!
Các phong thủy sư không ngừng niệm chú ngữ.
Vòng thứ tư, trong một đám cường giả.
Một người nhìn về phía tông chủ áo đỏ, hỏi:
- Sư phụ, người làm sao vậy?
Tông chủ đó mắt đỏ rực, quanh thân tràn ra lệ khí.
Đệ tử kia khủng hoảng kêu lên:
- Sư phụ? Sao mắt người đỏ như vậy? A, sư đệ, mắt của ngươi cũng đỏ. Sư bá, sao mắt ngươi đỏ rực vậy?
Kinh hoàng là đúng nhưng đã không kịp, những người mắt đỏ hình như khoảng khắc mất đi lý trí, ra tay với đệ tử đặt câu hỏi.
*Ầm!*
Đệ tử kia bị đánh bạo không còn mẩu xương, máu thì bỗng vọt lên trời, dọc theo âm khí xông hướng táng thiên đồng quan.
Giết xong đệ tử, đám người mắt đỏ dường như không thỏa mãn, chém giết nhau.
Tất cả người bị sương vàng dính phải đều mất đi lý trí, biến bạo lực.
Giết! Giết! Giết! Giết!
Trong đám người xem lễ bỗng dấy lên cuộc chém giết, khắp nơi đều là chiến đấu, tiếng nổ điếc tai, uy lực to lớn. Chỉ cần có người chết là máu sẽ bị lực lượng vô hình hút đi vọt hướng táng thiên đồng quan.
- A!
- Cứu mạng nha!
- Grao!
Vòng thứ tư đã hỗn loạn, vòng thứ nhất bên dưới là Hoàng Tuyền Lộ, bên trên là táng thiên đồng quan hấp thu vô số máu lại run rẩy.
Lý Thương Hải lạnh lùng nhìn bốn phía.
- Lực xâm nhập thật mạnh!
Dậu Nguyệt đạo quân kinh ngạc cảm nhận sương khói vàng.
Dậu Nguyệt đạo quân khó khăn cản lại sương khói vàng xâm thực.
Bên kia Mộng Hồng Anh và bốn thuộc hạ không bị sương khói vàng xâm thực, vi trong tay nàng có một pháp bảo màu trắng tinh hình tảng đá, cỡ nắm tay, chính là thần thánh quang minh thạch mà Diêm Xuyên dùng để luyện chế Thượng Đế kiếm.
Mộng Hồng Anh thúc đẩy Thượng Đế kiếm tuôn ra thật nhiều ánh sáng trắng bao phủ năm người, khó khăn chặn lại sương khói vàng xâm thực.
Mộng Hồng Anh kinh ngạc nhìn phía xa:
- Huyết tế? Lý Thương Lan định dùng cường giả nguyên Nam Thần châu huyết tế? Hắn định làm cái gì?
*Ầm!*
- Giết!
- Ai chặn lại ta thì chết!!!
Các cường giả chém giết nhau, cực kỳ điên cuồng, máu bị hút đi vọt hướng táng thiên đồng quan.
Dậu Nguyệt đạo quân, Mộng Hồng Anh mắt lạnh nhìn, không có ý gì ra tay. Hai người muốn biết Phong Thủy Nam tông rốt cuộc làm cái quỷ gì.
Cuộc chém giết tròn ba ngày ba đêm, điên cuồng chém giết, cực kỳ thảm khốc. Thật nhiều cường giả táng thân, còn sống thì cũng là bị thương nặng, hấp hối. Táng thiên đồng quan rung động càng kịch liệt.
Lý Thương Hải nhìn táng thiên đồng quan.
Lý Thương Hải hét lên:
- Còn chưa đủ, Minh Lăng Thiên!
Minh Lăng Thiên nheo mắt:
- Tuân lệnh!
Minh Lăng Thiên vung tay lên, hàng trăm phong thủy sư vòng thứ hai cùng ra tay, lấy ra pháp bảo phất tay.
*Ầm!*
Giữa vòng thứ ba và thứ tư có lực lượng sương khói vàng ngăn cách bỗng nhiên biến mất.
Sương khói vàng cuồn cuộn hướng đến trăm vạn phong thủy sư vòng thứ ba.
- A!?
Phút chốc vang tiếng phong thủy sư hét thảm.
- Sư phụ, tại sao?
- Tông chủ, đừng!
- Tông chủ, tại sao...?
............
......
...
Trăm vạn phong thủy sư gào rốngia chủ liên tục. Tông chủ muốn dùng mình làm huyết tế? Tại sao chứ?
Táng thiên đồng quan rung động, hình như là đã lắc khỏi không gian.
Lý Thương Hải tâm tình sung sướng, nhìn hướng trăm vạn phong thủy sư kinh hoàng hét chói tai, nói:
- Ha ha ha ha, ta cũng không phải là Lý Thương Lan!
/1446
|