Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình)

Chương 90

/106


(tên chương 47 do Editor tự đặt)

Editor: Yue

Hứa Viễn Hàng ban đầu tâm trạng đang vui sướng khi đùa giỡn bạn gái, không hiểu sao lại được người khác đỡ dậy, trong lòng chán nản vô cùng, nhưng thấy cô cười vui vẻ như vậy, mọi chuyện khác đành phải gác sang một bên, anh trịnh trọng cúi đầu cảm ơn dì lao công.

Âm thầm liếc cô một cái: Em hài lòng chứ hỉ?

Trì Vân Phàm cười mà không nói lời nào.

Ngược lại là dì lao công cảm thấy thụ sủng nhược kinh*: “Không cần khách khí như thế, tiện tay mà thôi nha.”

(:quan điểm duy tâm về nghệ thuật, khẳng định giá trị duy nhất của nó là cái đẹp, được coi như tách khỏi mọi nội dung xã hội và đạo đức.)

Hứa Viễn Hàng đút tay của cô vào túi áo của mình, nghĩ đến điều gì đó, cười hỏi: “Em đã nghe qua thuyết pháp ‘tuyết đầu mùa’ chưa?”

Trì Vân Phàm lắc đầu.

Hứa Viễn Hàng nghiêng đầu liếc cô một cái, trêu ghẹo nói: “Cái này cũng không biết, em vẫn là con gái hửm?”

Thật ra anh cũng vô tình nghe được từ chỗ Đại Tráng, nghe nói vào đêm tuyết đầu mùa này, nếu có thể cùng người mình thích ở bên nhau, hai người liền có thể đi thẳng đến bạc đầu.

Trước khi gặp anh, Trì Vân Phàm vốn là ngây thơ mờ mịt đối với tình yêu nam nữ, chưa nói tới có hứng thú hay không, chưa từng nghe qua những điển cố lãng mạn này cũng rất bình thường, cô nhịn không được phản bác một câu: “Em có phải con gái hay không, anh không rõ sao?”

Ô là la. Lời này… ẩn ẩn có xu hướng lái sang phương diện khác hơi nhạy cảm à nha.

So với cô, Hứa Viễn Hàng miễn cưỡng coi như là tay lái lụi kỳ cựu, anh nghiêng người, áp đôi môi mỏng lên tai cô, bên trong nụ cười không chút để ý mang theo vài phần vô lại: “Anh xác thật không biết quá rõ ràng.”

Không phải bản thân anh vẫn chưa được kiểm nghiệm toàn bộ cơ thể cô hay sao?

Không giống như anh, đêm nay cô đã được tự tay kiểm tra kỹ lưỡng, không giữ lại chút nào. Bảo đảm cô đã tin tưởng, hiểu sâu sắc rằng anh là một người đàn ông thực sự, tài năng, có thể mang lại cho cô vô số hạnh phúc trong tương lai, cô đã có khắc sâu mà toàn diện hiểu rõ.

*

Tác giả có lời muốn nói:

Vân muội: Ai...Muốn kiểm nghiệm, anh tự kiểm chính bản thân mình đi.

Chậc chậc, Viễn ca bắt đầu lưu manh vô lại, nam chính khác thật sự không thể so sánh.

Tiếp tục rơi xuống hồng bao ~

[Hết chương 47]

/106

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status