Tiên Sinh Không Ngây Thơ (Giả Thuần Tình)

Chương 38-2: Cô ấy là Trì Vân Phàm?

/106


Anh bắt taxi đến, để gặp cô sớm hơn.

Anh không bắt taxi về, chỉ để càng ngày càng xa cô chậm hơn.

Trì Vân Phàm tưởng tượng hình ảnh anh đang ở trên xe buýt hoặc tàu điện ngầm, nếu anh đứng, lưng anh sẽ thẳng tắp, nói không chừng còn rất cool ngầu một tay đút túi, nếu anh ngồi, có thể đang dựa vào lưng vào ghế, mặc kệ là loại nào, biểu tình của anh nhất định thực ôn nhu.

Anh đang nghĩ về cô.

Ánh mắt của Trì Vân Phàm cũng nhu hòa như ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi xuống suối dòng suối, đặc biệt trong veo.

Đối diện, vừa mới thiền định xong, Bốc Tình Không nhìn thấy bên Trì Vân Phàm vẫn còn ánh sáng nhạt, nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Phàm nhi, còn chưa ngủ à?”

Trì Vân Phàm cũng nhỏ giọng: “Ngủ liền đây.”

Điện thoại lại rung lên, Hứa Viễn Hàng gửi đến một giọng nói, cô chui vào chăn bông, bấm vào, áp sát vào tai, nghe thấy giọng nói trầm thấp mang tiếng cười của anh: “Ngủ ngon.”

Sợ ồn ào đến bạn cùng phòng, cô không phát giọng nói: “Chúc ngủ ngon【 ôm 】”

Hứa Viễn Hàng cẩn thận nghiên cứu hình người nhỏ bé đầu vàng quần xanh mọc ra hai cánh tay* một phen, rồi đem chiếc điện thoại vẫn ở trên giao diện trò chuyện WeChat để trước ngực, tựa như đã chấp nhận cái ôm của cô.

Cửa phòng tắm mở ra, Điền Tiểu Thất cởi trần, trên vai quấn khăn trắng, ngâm nga một bài hát đi tới, thấy Hứa Viễn Hàng đã trở về, cậu tò mò hỏi: “Viễn ca, anh biến mất cả đêm, chạy đi đâu vậy? Lên?”

Khóe môi Hứa Viễn Hàng hơi nhếch lên: “Hẹn hò.”

Điền Tiểu Thất “A” nói: “Anh có bạn gái luôn!”

Về chuyện vận động viên yêu đương có lẽ trước đó sẽ bị cấm, cũng không phải chưa từng có tiền lệ gậy đánh uyên ương, thậm chí còn nghiêm trọng đến mức bị đuổi khỏi đội tuyển quốc gia, tuy nhiên, việc thay đổi quan niệm quản lý trong nhiều năm gần đây, không còn có quy định khắt khe đối với chuyện yêu đương nữa, nhưng đó là đối với đội viên trên 20 tuổi, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc tập luyện và thi đấu, nhìn chung huấn luyện viên sẽ mắt nhắm mắt mở, nhưng vị thành niên như Điền Tiểu Thất, đương nhiên khỏi phải nghĩ tới.

Còn chưa có thành tích gì, nói chi chuyện yêu đương?

Nghĩ cũng vô ích.

Coi như có bạn gái, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, sớm muộn gì cũng phân ly.

Hứa Viễn Hàng lại mở điện thoại lên, đưa cho cậu xem ảnh bảo vệ màn hình: “Bạn gái của ông đây, thủ khoa tỉnh, xinh không?”

Điền Tiểu Thất thậm chí không thể chớp mắt, đây không phải là một ngôi sao nữ nào chứ? Cậu muốn nhìn một lần nữa, Hứa Viễn Hàng đã thu điện thoại lại, cậu nhịn không được thốt lên, “Thật trâu bò nha.”

Hứa Viễn Hàng khóe mắt liếc xéo qua: “Người thật còn đẹp hơn ảnh chụp gấp trăm lần.”

Điền Tiểu Thất còn muốn đào sâu hơn nữa, nhưng làm thế nào cậu có thể là đối thủ của Hứa Viễn Hàng với cái trình mèo cào này? Nắm gan cào phổi, hết hứng ăn gì.

Hứa Viễn Hàng đi tắm rửa sau khi kết thúc đề tài, trên người chỉ có một cái quần lót, thấy Điền Tiểu Thất vẫn chưa ngủ, ngẩn người ngồi ở trên giường.

“Làm sao rồi?”

Điền Tiểu Thất do dự muốn nói gì đó nhưng lại thôi: “Ngô sư huynh và huấn luyện viên Tần đêm nay cãi nhau.”

“Ừm hứm?”

Trên thực tế, hầu hết mọi người trong đội đều biết Ngô Diệu Kiệt đã không có bất kỳ đột phá nào về độ khó kỹ thuật của môn nhảy cầu trong hai năm qua, cũng có thể nói là đã bước vào giai đoạn bình cảnh[1], một có thể là do năng lực cùng thiên phú, thứ hai là, hắn quá mức ỷ lại kinh nghiệm.

[1] – 众星捧月 – zhòng xīng pěng yuè (chữ trong Luận ngữ; phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng, tiếng A: all the stars twinkle around the moon–regard something or somebody as a core.

Bạn cùng phòng đứng cách đó không xa, bưng hai ly cà phê chạy tới: “Diệp thiếu, thì ra cậu quen biết với giáo hoa nha.”

Diệp Cảnh Nhiên nghi hoặc: “Ai?”

“Giáo hoa Trì Vân Phàm á, tớ vừa thấy các cậu nói chuyện.”

Diệp Cảnh Nhiên xoay người, tìm kiếm bóng dáng trắng nõn mảnh mai kia, đôi mắt sâu thẳm có chút nheo lại.

Cô ấy, là Trì Vân Phàm?

Tác giả có lời muốn nói:

Viễn ca!!!!!

Tình địch phát hiện vợ cậu rồi kìa, mau mang cô ấy giấu đi!

Vân muội: Muốn thử trình độ của Taekwondo đai đen?

Bởi vì trời mưa rào mấy ngày liên tiếp, con đường tình địch gặp mặt có cách trở, sẽ lại cho hai bên gặp nhau ở thời gian ngắn nhất...

[Hết chương 38]

CHÚ THÍCH

*đầu vàng quần xanh mọc ra hai cánh tay: Mình huyền nghi nó là minion, mọi người thấy sao??

/106

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status