Buổi sáng hôm sau ở lớp C
_ Châu Tâm Như, đây là tấm lòng của mình xin bạn hãy nhận lấy nó
_ Chúng mình quen nhau nha....mình để ý bạn lâu rồi..tên của mình là....,
_ Không bạn phải nhận quà của mình trước
_ Không quà của mình lớn hơn,
_ Của mình
_ Mày đừng có giành với tao, tao tới trước mà
_ Cạnh tranh công bằng nha, tao xếp hàng ở đây từ sớm rồi ba
_ Mày đúng là đồ cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga
_ Còn hơn mày yếu mà đòi ra gió
_ Muốn chiến hả
_ Chiến luôn ai sợ ai.....
@##$@#@!@$#$$#$%%%
Thật là đau đầu, mới sáng ra mà chỗ ngồi của Tâm Như đã bị bao vây rồi,mấy ngày trước có vậy đâu, sau một hồi ngẫm nghĩ thì mới biết ra là do cái tên ngồi kế bên hôm nay nghỉ học nên cả đám nam sinh trong lớp kéo nhau lại bày tỏ tấm lòng với cô..,diễn màn “chú rể đại chiến” thiệt là phiền hết sức luôn.Vậy tính ra là bữa giờ anh ta đang bảo vệ cho cô theo một nghĩa nào đó sao..??? Thảm thật,trước tình hình như vậy, cô sợ mình sẽ không sống nổi qua ngày Valentine mất...giờ mới biết, hóa ra ngồi cạnh một tên lưu manh cũng có lợi ích của nó...tự dưng thấy tên đó có ích dễ sợ
_ĐỦ RỒI....- Cô đập bàn đứng dậy, dập tắt ngay cuộc hỗn chiến...Mấy bạn à, đừng cãi nhau nữa, tấm lòng của mấy bạn mình xin nhận, nhưng mà quà thì..mấy món nào đắt tiền quá phiền mấy bạn mang về dùm nha
Cuối cùng đám nam sinh cũng chịu tản ra, cô thở dài, nếu ngày nào cũng thế này thì chắc là mỗi ngày đi học phải vác theo một cái bao, rồi chỉ chừng vài ngày là có thể mở một shop bán phụ kiện được rồi,đúng là có đầu óc kinh doanh mà, Haizz …....
Cô mệt mỏi ngồi nhăn mặt vò đầu bứt tai, không biết rằng ở một góc xa xa đó có một đám con gái đang nhìn trừng trừng về phía cô với ánh mắt cực “thân thiện” , sát khí tỏa ra ngùn ngụt đủ thêu chết ai trong phạm vi vài trăm mét
_ Đám con trai lớp mình bị con hồ ly tinh đó hớp hồn hết rồi kìa tụi bậy??Hết dụ dỗ anh Hạo Thiên của tao xong quay qua đã lo quyến rũ người khác - girl 1 (đã từng là hoa khôi lớp C trong quá khứ)
_ Đúng là thứ chẳng ra gì mà, nó thì có cái gì hay ho chứ – girl 2
_ Nó sao đẹp bằng tao, trai lớp mình đúng là có mắt như mù mà – girl 3
_ Nhìn thật ngứa mắt – cả 3 đồng thanh (tg: vậy thì đi khám mắt đi)
Tụi bây coi tao nè...Girl chầm chậm bước về phía Tâm Như, nở một nụ cười gian xảo
_ Chào bạn mới, mới vào lớp được vài ngày mà đã mồi chài được không ít người, xem ra cũng có chút bản lĩnh chứ nhỉ, nhưng nói cho mà biết, bạn chẳng nhầm nhò so với Hà Doanh này đâu, mấy thứ đồ vặt vãnh rẻ tiền này nhà mình có hàng trăm...ah không chắc là phải là hàng ngàn món ấy nhỉ...(khoe của dữ), nhiều quá không biết làm gì phải vứt ra đường cho đỡ chật nhà, với lại đừng tưởng có gương mặt đẹp thì giỏi lắm@#$
Đáp lại tất cả những lời xỉa xói, móc họng dài như một bài diễn văn của cô bạn không quen này Tâm Như mặt không hề biến sắc, trả lời tỉnh bơ và cũng không thèm nhìn người nói lấy một cái mà vẫn đang dọn dẹp đồ trên bàn
_ Cô mệt chưa?? Nói nhiều quá có khát nước không, tôi có đem nè...có gì cứ hỏi tôi
_ Mày...
Mặt Hà Doanh tái sầm lại, không thể cười được nữa, đứng suýt không vững vì xung quanh là toàn những lời cười nhạo
_ CỰU hoa khôi lớp ta kìa, thật là đẹp mặt quá đi – girl
_ Cũng may là ngày trước tao không xui xẻo mà để ý cô ta..nếu không chắc 3 đời tao ăn chay cũng không hết thảm...hahaha – boy 1
_ Thằng nào rảnh ra đào giúp Hà Doanh cái hố đi để cô ta chui xuống kìa..haha – boy 2
_ Mày nhớ đó, tao sẽ không bỏ qua dễ dàng như vầy đâu – mặt Hà Doanh hầm hầm đi về chỗ ngồi với vận tốc ánh sáng luôn
Ring...ring, có điện thoại từ quản gia nhà họ Châu khiến cô hơi hốt hoảng vì sợ có khi nào tung tích đã bị bại lộ rồi không
_ Alo tôi nghe nè, có chuyện gì vậy, đừng có nói là tôi đã bị phát hiện rồi nha – nói giọng cực nhỏ
_ Cô yên tâm, lão gia vẫn chưa biết, nhưng mà tiểu thư...có phải trường cô đang học là trường Khánh Dương không? Có phải trong trường có một cậu sinh rất nổi tiếng tên là Tầng Hạo không
_ Cái tên lăng nhăng đó hả, đúng là như vậy....nhưng rồi sao??
_ Nếu là vậy thì nguy to, cô nhất định phải cẩn thận, thật ra cậu ta chính là@#$%
_ CÁI GÌ HẢ....????
Cô hốt hoảng lật đật cúp máy, có lẽ ngay từ đầu việc bước chân vào cái trường đã là một sai lầm,sai lầm trầm trọng, trong hơn mấy chục trường trên cái địa bàn này thì lại đâm đầu vào một cái nơi đáng sợ thế này, giờ có hối hận cũng muộn màng rồi...”Đây đúng là ý trời mà, nhưng mà kiểu nào cũng không thể bị bắt về được”..Nhưng tạm gác qua chuyện này đi, bởi vì sắp tới, cô phải đối mặt với một trận giông bão còn lớn hơn như vậy nhiều
_ Châu Tâm Như, đây là tấm lòng của mình xin bạn hãy nhận lấy nó
_ Chúng mình quen nhau nha....mình để ý bạn lâu rồi..tên của mình là....,
_ Không bạn phải nhận quà của mình trước
_ Không quà của mình lớn hơn,
_ Của mình
_ Mày đừng có giành với tao, tao tới trước mà
_ Cạnh tranh công bằng nha, tao xếp hàng ở đây từ sớm rồi ba
_ Mày đúng là đồ cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga
_ Còn hơn mày yếu mà đòi ra gió
_ Muốn chiến hả
_ Chiến luôn ai sợ ai.....
@##$@#@!@$#$$#$%%%
Thật là đau đầu, mới sáng ra mà chỗ ngồi của Tâm Như đã bị bao vây rồi,mấy ngày trước có vậy đâu, sau một hồi ngẫm nghĩ thì mới biết ra là do cái tên ngồi kế bên hôm nay nghỉ học nên cả đám nam sinh trong lớp kéo nhau lại bày tỏ tấm lòng với cô..,diễn màn “chú rể đại chiến” thiệt là phiền hết sức luôn.Vậy tính ra là bữa giờ anh ta đang bảo vệ cho cô theo một nghĩa nào đó sao..??? Thảm thật,trước tình hình như vậy, cô sợ mình sẽ không sống nổi qua ngày Valentine mất...giờ mới biết, hóa ra ngồi cạnh một tên lưu manh cũng có lợi ích của nó...tự dưng thấy tên đó có ích dễ sợ
_ĐỦ RỒI....- Cô đập bàn đứng dậy, dập tắt ngay cuộc hỗn chiến...Mấy bạn à, đừng cãi nhau nữa, tấm lòng của mấy bạn mình xin nhận, nhưng mà quà thì..mấy món nào đắt tiền quá phiền mấy bạn mang về dùm nha
Cuối cùng đám nam sinh cũng chịu tản ra, cô thở dài, nếu ngày nào cũng thế này thì chắc là mỗi ngày đi học phải vác theo một cái bao, rồi chỉ chừng vài ngày là có thể mở một shop bán phụ kiện được rồi,đúng là có đầu óc kinh doanh mà, Haizz …....
Cô mệt mỏi ngồi nhăn mặt vò đầu bứt tai, không biết rằng ở một góc xa xa đó có một đám con gái đang nhìn trừng trừng về phía cô với ánh mắt cực “thân thiện” , sát khí tỏa ra ngùn ngụt đủ thêu chết ai trong phạm vi vài trăm mét
_ Đám con trai lớp mình bị con hồ ly tinh đó hớp hồn hết rồi kìa tụi bậy??Hết dụ dỗ anh Hạo Thiên của tao xong quay qua đã lo quyến rũ người khác - girl 1 (đã từng là hoa khôi lớp C trong quá khứ)
_ Đúng là thứ chẳng ra gì mà, nó thì có cái gì hay ho chứ – girl 2
_ Nó sao đẹp bằng tao, trai lớp mình đúng là có mắt như mù mà – girl 3
_ Nhìn thật ngứa mắt – cả 3 đồng thanh (tg: vậy thì đi khám mắt đi)
Tụi bây coi tao nè...Girl chầm chậm bước về phía Tâm Như, nở một nụ cười gian xảo
_ Chào bạn mới, mới vào lớp được vài ngày mà đã mồi chài được không ít người, xem ra cũng có chút bản lĩnh chứ nhỉ, nhưng nói cho mà biết, bạn chẳng nhầm nhò so với Hà Doanh này đâu, mấy thứ đồ vặt vãnh rẻ tiền này nhà mình có hàng trăm...ah không chắc là phải là hàng ngàn món ấy nhỉ...(khoe của dữ), nhiều quá không biết làm gì phải vứt ra đường cho đỡ chật nhà, với lại đừng tưởng có gương mặt đẹp thì giỏi lắm@#$
Đáp lại tất cả những lời xỉa xói, móc họng dài như một bài diễn văn của cô bạn không quen này Tâm Như mặt không hề biến sắc, trả lời tỉnh bơ và cũng không thèm nhìn người nói lấy một cái mà vẫn đang dọn dẹp đồ trên bàn
_ Cô mệt chưa?? Nói nhiều quá có khát nước không, tôi có đem nè...có gì cứ hỏi tôi
_ Mày...
Mặt Hà Doanh tái sầm lại, không thể cười được nữa, đứng suýt không vững vì xung quanh là toàn những lời cười nhạo
_ CỰU hoa khôi lớp ta kìa, thật là đẹp mặt quá đi – girl
_ Cũng may là ngày trước tao không xui xẻo mà để ý cô ta..nếu không chắc 3 đời tao ăn chay cũng không hết thảm...hahaha – boy 1
_ Thằng nào rảnh ra đào giúp Hà Doanh cái hố đi để cô ta chui xuống kìa..haha – boy 2
_ Mày nhớ đó, tao sẽ không bỏ qua dễ dàng như vầy đâu – mặt Hà Doanh hầm hầm đi về chỗ ngồi với vận tốc ánh sáng luôn
Ring...ring, có điện thoại từ quản gia nhà họ Châu khiến cô hơi hốt hoảng vì sợ có khi nào tung tích đã bị bại lộ rồi không
_ Alo tôi nghe nè, có chuyện gì vậy, đừng có nói là tôi đã bị phát hiện rồi nha – nói giọng cực nhỏ
_ Cô yên tâm, lão gia vẫn chưa biết, nhưng mà tiểu thư...có phải trường cô đang học là trường Khánh Dương không? Có phải trong trường có một cậu sinh rất nổi tiếng tên là Tầng Hạo không
_ Cái tên lăng nhăng đó hả, đúng là như vậy....nhưng rồi sao??
_ Nếu là vậy thì nguy to, cô nhất định phải cẩn thận, thật ra cậu ta chính là@#$%
_ CÁI GÌ HẢ....????
Cô hốt hoảng lật đật cúp máy, có lẽ ngay từ đầu việc bước chân vào cái trường đã là một sai lầm,sai lầm trầm trọng, trong hơn mấy chục trường trên cái địa bàn này thì lại đâm đầu vào một cái nơi đáng sợ thế này, giờ có hối hận cũng muộn màng rồi...”Đây đúng là ý trời mà, nhưng mà kiểu nào cũng không thể bị bắt về được”..Nhưng tạm gác qua chuyện này đi, bởi vì sắp tới, cô phải đối mặt với một trận giông bão còn lớn hơn như vậy nhiều
/11
|