Trong Long Hoa điện , ba người cùng quay quanh một chỗ .
Ôn Tư Đặc là người đặt câu hỏi đầu tiên : “ Ngự Thiên , lần này chúng ta phải áp dụng sách lược gì ? Ngày mai muốn thắng hay thua ?” Bọn họ có thực lực tự tay mình bồi dưỡng , muốn chân chính thắng Long Đằng bọn họ quả thật là không dễ .
“ Nguyên Triết , việc này ngươi cảm thấy như thế nào ?” Long Ngự Thiên nhìn về phía hai người .
Lý Nguyên Triết khó có được bộ dạng trầm tư : “ Có thể nhìn ra được dã tâm của vị Nhị hoàng tử kia quả thật là rất lớn , đối với Duy Khẳng là ôm lòng tất thắng , hơn nữa lại cùng với Đế Mỗ gia mật đàm qua lại , đối với Long Đằng ta tất có mưu đồ , chúng ta nên lùi một bước để tránh họ đề phòng , nhân cơ hội một lưới tóm gọn . Sự việc lần này cùng với sách lược của ta là nhất trí , nên lần này chúng ta không cần nhất thiết phải thắng , cho dù thắng ta sợ bọ họ sẽ có biến hóa mới , không bằng để chúng ta khống chế thì tốt hơn .”
Long Ngự Thiên dựa vào tọa ỷ , hai mắt cụp xuống , che khuất tinh quang sắc bén trong đó , hắn phải bình tĩnh , là một đế vương nắm trong tay đại cục , liền nói : “ Đúng là như thế , ngày mai không tất yếu phải thắng , không cần vinh quan nhất thời , nhưng lại không thể để thua dễ dàng , không thể để mất sĩ khí của Long Đằng chúng ta . Ôn Tư Đặc , ngươi nói xem , ngày mai nên phái người nào xuất trận là hợp lý ?”
Ôn Tư Đặc lấy ra một cuộn tư liệu , nói : “ Những người này đều dưới 30 tuổi , thực lực không tồi , năm người đầu danh sách có lẽ sẽ được chọn .”
Long Ngự Thiên và Lý Nguyên Triết cùng nhau nhìn vào phần danh sách , trong năm người có ba người thực lực kiếm sư , một người là đại kiếm sĩ , một người là ma đạo tu , Lý Nguyên Triết không khỏi nói “ Duy khẳng quả là chịu bỏ vốn a .”
Long Ngự Thiên hỏi Ôn Tư Đặc : “ Trong nhóm thân binh của ngươi có bao nhiêu người luyện qua vũ kỹ của Thanh nhi ? Chúng ta cũng chọn một Ma Pháp sư cùng với bốn kíêm sĩ . Kiếm sĩ thì chọn ra từ những người luyện tập cũ kỹ , nhưng tuyệt đối không để bại lộ , chỉ có thể là công phu bảo mệnh , ta không muốn ngày mai có một người nào chết trong tay Duy Khẳng .”
“ Tốt , một nữa bộ phận đã tu luyện trụ cột , cho dù không cần dùng những vũ kỹ này , cũng không thể có uy hiếp nào , bọn họ đối với việc vận dụng lực lượng , thân thể khống chế có thể xem là thành thạo , dựa theo yêu cầu của ngươi , tìm vài người có thực lực hơi thấp cho Duy Khẳng , khẳng định sẽ nhìn không ra , hơn nữa cho dù có thua cũng sẽ không mất mặt .” Ôn Tư Đặc trả lời.
“ Tốt , Ôn Tư Đặc , người liền giao cho ngươi , luận võ ngày mai sẽ do ngươi phụ trách . Nguyên Triết ngươi cũng bắt đầu theo kế hoạch bắt đầu chậm rãi tiếp nhận Lý gia , Khiến Ngải Khẳng có cơ hội tiếp cận lôi kéo ngươi , chúng ta làm như có mâu thuẫn xa cách tạm thời .” Đại bộ phận Lý gia là tài lực , cho nên Lý Thế gia chiếm không ít phân lượng , bởi vậy lúc trước nhờ cậy tài lực họ đánh bại Nam Áo lập quốc , Long Ngự Thiên đã đồng ý lập nữ tử Lý gia – Lý Tuyết làm phi . Nhưng đế quốc dưới sự cai trị của Long Ngự Thiên , cuộc sống xa hoa trước kia lần lượt bị hạn chế rồi gạt bỏ khiến giới đại quan quý tộc bất mãn không ít , nhất là chuyện thủ tiêu chế độ nô lệ Tinh Linh , vốn dĩ được nhiều người xem như sinh ý , lấy làm thú vui . Vì thế Lý gia lặng lẽ đầu thượng Đế Mỗ gia . Ngải Khẳng cho rằng Lý Nguyên Triết sau khi kế thừa Lý gia , tuyệt không thể không quan tâm đến ích lợi gia tộc mình . Điều này khiến Long Ngự Thiên bọn hắn có thể thừa dịp nắm bắt .
Lưới đã được giăng ra , chỉ còn chờ xem bọn hắn tự chui vào .
Giờ ngọ ngày hôm sau tại võ trường hoàng gia . Hai phương luận võ đã tiến vào giữa sân , Duy Khẳng qua như dự liệu , phái ra năm người kia . Thính phòng ngồi đầy người , ai cũng biết cuộc tỷ thí lần này vốn là cuộc tỷ thí của hai đế quốc .
Kiệt Mỗ ngồi bên cạnh Long Ngự Thiên , Long Nguyệt Thanh cũng không thèm để ý ánh mắt bốn phía mà ngồi trong lòng của Long Ngự Thiên . Kiệt Mỗ không cảm giác được ma pháp cùng đấu khí giao động trên người Long Nguyệt Thanh , xem ra đúng như lời Na Lạp nói , chỉ tốt hơn ma vũ phế nhân một chút . “ Bệ hạ , tiểu điện hạ bộ dáng thông minh khả ái , nghe nói bệ hạ để cho Ôn Tư Đặc nguyên soái giáo thụ Tiểu điện hạ học tập đấu khí ?”
Long Ngự Thiên mặt không chút thay đổi , trong mắt chỉ có bảo bối trong lòng : “ Thanh nhi có học hay không không sao cả , có ta bảo hộ hắn là được , chỉ là Thanh nhi muốn học , mới thỉnh Ôn Tư Đặc đến giáo thụ .”
Kiệt Mỗ nghĩ thầm , này quả thật là sủng ái không tầm thường a
, cười ha ha nói : “ Bệ hạ đối với Tiểu điện hạ thật là chiếu cố a , tin tưởng dưới sự giáo thụ của Ôn Tư Đặc nguyên soái điện hạ sẽ tiến bộ nhanh thôi .”
Long Nguyệt Thanh vốn đã không thích người này , hiện tại lại trợn mắt nói dối như vậy , trong mắt người khác tư chất của hắn rất thấp , không có nhiều thành tựu , trợn to một đô con ngươi đen trong suốt ra vẻ thiên chân vô tà lại vô cùng nghiêm túc đối với Kiệt Mỗ nói : “ Ta sẽ cố gắng tu luyện , tương lai phải bảo vệ phụ hoàng , đem đám người dám đánh chủ ý lên người phụ hoàng đánh cho chạy hết .” Hắn nói những điều này là sự thật , người đối diện có nghe hiểu hay không hắn cũng mặc kệ , hơn nữa đến lúc đó không chỉ là đánh đơn thuần như vậy .
Long Ngự Thiên biết bảo bối của hắn nói những điều này đều là thật , đôi tử mâu mang theo sự nhu hòa cùng diệu dàng nhìn bảo bối của mình , bảo bối sẽ bảo vệ mình a .
Kiệt Mỗ chỉ xem lời của Tiểu điện hạ là đồng ngôn ( lời nói của tiểu hài tử ) , tuổi còn nhỏ không biết trời cao đất rộng , bật cười như vừa mới nghe một chuyện thật buồn cười , còn hùa theo : “ Hảo chí khí .”
Trung tâm võ trường được bốn vị đại ma đạo sư bài ma pháp trận , bảo vệ người quan sát xung quanh võ trường , cũng phòng ngừa có người không an phận nhúng tay vào , nhưng những thứ nào đối với Long Nguyệt Thanh là vô dụng , linh thức của hắn có thể dễ dàng tiến vào khu vực kia , bất quá hắn đã biết kế hoạch của phụ hoàng , nên sẽ không can thiệp vào .
Trận đầu tiên song phương đều cử ra ma pháp sư , Long Đằng Thủy hệ ma đạo sư và Duy Khẳng Hỏa hệ ma đạo sư , hai người hành lễ sau đó lấy ra ma pháp trượng bắt đầu đọc chú ngữ , đều tự tăng độ phòng ngự cho bản thân .
“ Thần Hỏa vĩ đại , thỉnh ngài ban cho con dân trung thành của người lực lượng , hủy diệt địch nhân trước mắt , thiêu đốt đi
Liệt Hỏa Đốt Thiên .”
“ Thần Thủy vĩ đại , thỉnh ngài ban cho con dân trung thành của người lực lượng , càng quét hết thảy chướng ngại trước mắt
Thủy Nộ Chi Đào .”
“ Oanh '' nổ một tiếng , thủy cùng hỏa va chạm vào nhau , song phương không dò xét , vừa bắt đầu đã sử dụng ma pháp cao cấp , sức nổ mạnh mẽ đánh vào hai người vì không có chỗ trụ liền bị bức lui về sau , không phân thắng bại .
“ Thực lực của chúng ta tương đương , dùng chiêu cuối cùng quyết phân thắng bại đi , Hỏa Thần vĩ đại ... ..... Hỏa Long Rít Rào .”
Ma pháp sư của Long Đằng cũng không ngừng tích tựu nguyên tố hệ thủy đang không ngừng giao động , “ Thủy Thần vĩ đại , ....Băng Long Nộ .” Xuất ra toàn bộ ma pháp mà ma pháp sư ở hậu kỳ có thể sử dụng .
Trên không trung Hỏa long cùng Băng long gặp nhau , chung quy Băng long vẫn mạnh hơn Hỏa long , không lâu sau Hỏa long bị nuốt chửng , Duy Khẳng ma pháp sư đứng đối diện không thể làm gì khác hơn là nhận thua .
Trong lúc mọi người ở đây hoan hô , biểu hiện của Kiệt Mỗ lại là thản nhiên không thèm để ý : “ Ha ha , chúc mừng bệ hạ , ma pháp sư của Long Đằng quả nhiên thật lợi hại , rất có phong thái của bệ hạ a .” Hắn biết Long Ngự Thiên là Thủy hệ ma pháp thánh , ngụ ý , nếu là kiếm sĩ sẽ không thể địch lại Duy Khẳng .
Long Ngự Thiên khách khí nói : “ Chỉ là may mắn thôi , vị ma pháp sư kia phải mất không ít thời gian để nghỉ ngơi mới có thể phục hồi .”
Trận kế tiếp lên sân là hai vị kiếm sư , kiếm sư tráng kiện của Duy Khẳng vừa lên sàn liền tuôn ra đấu khí màu đỏ mạnh mẽ chỉ thuộc về kiếm sư , Kiếm sư Long Đằng cũng đồng dạng vận chuyển đấu khí bao bọc toàn thân , bất quá hai bên đối lập , so sánh thì màu hỏi yếu hơn so với Kiếm sư Duy Khẳng , hai người mạnh yếu có thể thấy rõ , trên đài Kiệt Mỗ không khỏi lộ ra tươi cười đắc ý , trận này nhất định thắng .
Duy Khẳng Kiếm sư cầm trong tay trường kiếm màu vàng , trong nháy mắt đã muốn tiến đến trước mặt đối phương , rồi đột nhiên hét lớn một tiếng , trường kiếm hoa lệ trong tay bắt đầu huy động , một đao hồng quang cấp tốc bay về phía Kiếm sư của Long Đằng . Kiếm sư của Duy Khằng không để cho đối phương một cơ hội nào , đấu khí thôi động , bóng dáng nhanh chóng động , trong nháy mắt đã đánh về phía đối phương bốn đạo quang mang , đồng thời nhảy lên cao , ở giữa không trung một kiếm đánh xuống .
Tại giờ khắc này , đại bộ phận người ở xung quanh đều giật mình mở to miệng . Ai cũng không ngờ, người này vừa ra tay đã là sát chiêu, trực tiếp phong tỏa bốn phía của đối phương, thậm chí ngay cả không trung cũng phong tỏa. Khi mọi người ở đây đều nghĩ Kiếm Sư của Long Đằng không thể thoát, một đạo hào quang màu đỏ nhợt nhạt thoát ra ngoài, tất cả mọi người đều không biết người này thoát hiểm như thế nào, bọn Long Nguyệt Thanh nhìn vào liền hiểu được, chỉ cần tập trung lực lượng một chút, đánh vào trực diện, thật dễ dàng phá tang phòng tiến của đối phương.
Kiếm Sư của Duy Khẳng cũng chấn động, nguyên tưởng dùng sát chiêu triệt hạ đối phương, ít nhất cũng bị trọng thương, chính là hắn chỉ sửng sốt một chút rồi nhanh chóng xoay người, tiếp tục cùng đối phương giao thủ. Một người thắng ở đấu khí hùng hậu, một người thắng ở lực khống chế, trên người cả hai đều che kín đầy vết thương, nhưng Kiếm Sư Long Đằng thực lực dần dần không thể chống đỡ nổi, rất khó để tiếp tục, theo một chiêu của đối phương mà rớt xuống đài, Kiếm Sư trên đài bị thương rất nặng, thắng bại đã phân không còn sức lực mà ngã xuống. Duy Khẳng thắng thảm.
Hai hiệp kế tiếp, Duy Khẳng đồng dạng đều chiến thắng, nhưng đều thắng không được thoải mái, đều trả cái giá không nhỏ. Kiệt Mỗ thấy đã thắng ba trận, âm thanh cười càng lúc càng lớn:“ Bệ hạ, xem ra thực lực của Duy Khẳng ta hơn Long Đằng các ngươi một bậc a, chúng ta đã thắng ba hiệp, không lẽ bệ hạ còn muốn tiếp tục so tài sao?”
Hết thảy đều nằm trong dự liệu, gương mặt Long Ngự Thiên lạnh như băng không lộ ra một chút cảm xúc nào, tuy rằng bọn họ thua, nhưng Duy Khẳng cũng gặp phiền toái không nhỏ, những thương tích kia không thể nào dễ dàng chữa khỏi, nhưng bên này Long Đằng lại có dược vật của Thanh nhi, rất nhanh thương thế sẽ khôi phục:“ Đương nhiên phải so, người Long Đằng chúng ta không thể nào đứng dưới đài mà nhận thua được, muốn thua thì cũng phải thua trên chiến trường.”
Kiệt Mỗ sang sảng cười to:“ Hảo, bệ hạ, theo ý ngài, chúng ta tiếp tục, ta sẽ cho ngài xem thực lực của binh sĩ Duy Khẳng.”
Cuối cùng lên đài là hai Đại Kiếm Sĩ, ai cũng không ngờ, Duy Khẳng Đại Kiếm Sư cư nhiên gọi Ma Thú sủng Hỏa Sư Đang cấp bảy ra tác chiến, giống như muốn đẩy đối phương vào chỗ chết, dưới đài rất nhiều người quây xem đều mắng Duy Khẳng ti bỉ. Kiệt Mỗ lại không thèm để ý, với hắn mà nói, chỉ cần thắng là được. Mắt thấy Đại Kiếm Sĩ Long Đằng sắp chết dưới kiếm Duy Khẳng, Long Nguyệt Thanh không thể chịu nổi, linh thức liền đi vào quấy nhiễu não bộ đối phương, tinh thằng Duy Khẳng nhoáng lên một cái. Nhưng trong chiến đấu, lơ là tất mất mạng. Này không chỉ tạo cơ hội cho Đại Kiếm Sĩ Long Đằng có cơ hội sống sót, Duy Khẳng Kiếm Sĩ lại vừa mới bị thương, đối phương không thể tiếp tục chiến đấu. Long Đằng thắng thảm.
Ai cũng không nghĩ tới sẽ có kết cục như vậy, đều sợ ngây người, Long Ngự Thiên cũng không kịp phản ứng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ở tình huống hẳn phải chết lại đột nhiên phản kích, rất khác thường. Đột nhiên nhìn đến gương mặt mang ý cười của Long Nguyệt Thanh trong lòng mình, tâm vừa động, thùy hạ ánh mắt che dấu ý cười trong mắt cùng khóe môi hơi gợi lên.
Long Ngự Thiên thấy Kiệt Mỗ hoàng tử một bên còn đang kinh ngạc đến ngây người, mở miệng nói: “Điện hạ, tỷ thí đã xong, tuy rằng chúng ta đã bại, Duy Khẳng có thật nhiều điều đáng để chúng ta học tập.”
“Ách, ba trận thắng hai, thật sự là có lỗi với bệ hạ, lần này thắng Long Đằng, chúng ta ngày khác tiếp tục nghị sự về quan hệ hai nước.” Kiệt Mỗ không nghĩ ra được nguyên nhân, liền nôn nóng đi điều tra.
Lời tác giả: Chương này viết thật vất vả, vắt hết óc, phế đi rất nhiều tế bào, mới miễn cưỡng viết xong, các vị có hài lòng chưa??? Mỗi lần viết đến trường hợp đánh nhau đều phi thường thống khổ.
Ôn Tư Đặc là người đặt câu hỏi đầu tiên : “ Ngự Thiên , lần này chúng ta phải áp dụng sách lược gì ? Ngày mai muốn thắng hay thua ?” Bọn họ có thực lực tự tay mình bồi dưỡng , muốn chân chính thắng Long Đằng bọn họ quả thật là không dễ .
“ Nguyên Triết , việc này ngươi cảm thấy như thế nào ?” Long Ngự Thiên nhìn về phía hai người .
Lý Nguyên Triết khó có được bộ dạng trầm tư : “ Có thể nhìn ra được dã tâm của vị Nhị hoàng tử kia quả thật là rất lớn , đối với Duy Khẳng là ôm lòng tất thắng , hơn nữa lại cùng với Đế Mỗ gia mật đàm qua lại , đối với Long Đằng ta tất có mưu đồ , chúng ta nên lùi một bước để tránh họ đề phòng , nhân cơ hội một lưới tóm gọn . Sự việc lần này cùng với sách lược của ta là nhất trí , nên lần này chúng ta không cần nhất thiết phải thắng , cho dù thắng ta sợ bọ họ sẽ có biến hóa mới , không bằng để chúng ta khống chế thì tốt hơn .”
Long Ngự Thiên dựa vào tọa ỷ , hai mắt cụp xuống , che khuất tinh quang sắc bén trong đó , hắn phải bình tĩnh , là một đế vương nắm trong tay đại cục , liền nói : “ Đúng là như thế , ngày mai không tất yếu phải thắng , không cần vinh quan nhất thời , nhưng lại không thể để thua dễ dàng , không thể để mất sĩ khí của Long Đằng chúng ta . Ôn Tư Đặc , ngươi nói xem , ngày mai nên phái người nào xuất trận là hợp lý ?”
Ôn Tư Đặc lấy ra một cuộn tư liệu , nói : “ Những người này đều dưới 30 tuổi , thực lực không tồi , năm người đầu danh sách có lẽ sẽ được chọn .”
Long Ngự Thiên và Lý Nguyên Triết cùng nhau nhìn vào phần danh sách , trong năm người có ba người thực lực kiếm sư , một người là đại kiếm sĩ , một người là ma đạo tu , Lý Nguyên Triết không khỏi nói “ Duy khẳng quả là chịu bỏ vốn a .”
Long Ngự Thiên hỏi Ôn Tư Đặc : “ Trong nhóm thân binh của ngươi có bao nhiêu người luyện qua vũ kỹ của Thanh nhi ? Chúng ta cũng chọn một Ma Pháp sư cùng với bốn kíêm sĩ . Kiếm sĩ thì chọn ra từ những người luyện tập cũ kỹ , nhưng tuyệt đối không để bại lộ , chỉ có thể là công phu bảo mệnh , ta không muốn ngày mai có một người nào chết trong tay Duy Khẳng .”
“ Tốt , một nữa bộ phận đã tu luyện trụ cột , cho dù không cần dùng những vũ kỹ này , cũng không thể có uy hiếp nào , bọn họ đối với việc vận dụng lực lượng , thân thể khống chế có thể xem là thành thạo , dựa theo yêu cầu của ngươi , tìm vài người có thực lực hơi thấp cho Duy Khẳng , khẳng định sẽ nhìn không ra , hơn nữa cho dù có thua cũng sẽ không mất mặt .” Ôn Tư Đặc trả lời.
“ Tốt , Ôn Tư Đặc , người liền giao cho ngươi , luận võ ngày mai sẽ do ngươi phụ trách . Nguyên Triết ngươi cũng bắt đầu theo kế hoạch bắt đầu chậm rãi tiếp nhận Lý gia , Khiến Ngải Khẳng có cơ hội tiếp cận lôi kéo ngươi , chúng ta làm như có mâu thuẫn xa cách tạm thời .” Đại bộ phận Lý gia là tài lực , cho nên Lý Thế gia chiếm không ít phân lượng , bởi vậy lúc trước nhờ cậy tài lực họ đánh bại Nam Áo lập quốc , Long Ngự Thiên đã đồng ý lập nữ tử Lý gia – Lý Tuyết làm phi . Nhưng đế quốc dưới sự cai trị của Long Ngự Thiên , cuộc sống xa hoa trước kia lần lượt bị hạn chế rồi gạt bỏ khiến giới đại quan quý tộc bất mãn không ít , nhất là chuyện thủ tiêu chế độ nô lệ Tinh Linh , vốn dĩ được nhiều người xem như sinh ý , lấy làm thú vui . Vì thế Lý gia lặng lẽ đầu thượng Đế Mỗ gia . Ngải Khẳng cho rằng Lý Nguyên Triết sau khi kế thừa Lý gia , tuyệt không thể không quan tâm đến ích lợi gia tộc mình . Điều này khiến Long Ngự Thiên bọn hắn có thể thừa dịp nắm bắt .
Lưới đã được giăng ra , chỉ còn chờ xem bọn hắn tự chui vào .
Giờ ngọ ngày hôm sau tại võ trường hoàng gia . Hai phương luận võ đã tiến vào giữa sân , Duy Khẳng qua như dự liệu , phái ra năm người kia . Thính phòng ngồi đầy người , ai cũng biết cuộc tỷ thí lần này vốn là cuộc tỷ thí của hai đế quốc .
Kiệt Mỗ ngồi bên cạnh Long Ngự Thiên , Long Nguyệt Thanh cũng không thèm để ý ánh mắt bốn phía mà ngồi trong lòng của Long Ngự Thiên . Kiệt Mỗ không cảm giác được ma pháp cùng đấu khí giao động trên người Long Nguyệt Thanh , xem ra đúng như lời Na Lạp nói , chỉ tốt hơn ma vũ phế nhân một chút . “ Bệ hạ , tiểu điện hạ bộ dáng thông minh khả ái , nghe nói bệ hạ để cho Ôn Tư Đặc nguyên soái giáo thụ Tiểu điện hạ học tập đấu khí ?”
Long Ngự Thiên mặt không chút thay đổi , trong mắt chỉ có bảo bối trong lòng : “ Thanh nhi có học hay không không sao cả , có ta bảo hộ hắn là được , chỉ là Thanh nhi muốn học , mới thỉnh Ôn Tư Đặc đến giáo thụ .”
Kiệt Mỗ nghĩ thầm , này quả thật là sủng ái không tầm thường a
, cười ha ha nói : “ Bệ hạ đối với Tiểu điện hạ thật là chiếu cố a , tin tưởng dưới sự giáo thụ của Ôn Tư Đặc nguyên soái điện hạ sẽ tiến bộ nhanh thôi .”
Long Nguyệt Thanh vốn đã không thích người này , hiện tại lại trợn mắt nói dối như vậy , trong mắt người khác tư chất của hắn rất thấp , không có nhiều thành tựu , trợn to một đô con ngươi đen trong suốt ra vẻ thiên chân vô tà lại vô cùng nghiêm túc đối với Kiệt Mỗ nói : “ Ta sẽ cố gắng tu luyện , tương lai phải bảo vệ phụ hoàng , đem đám người dám đánh chủ ý lên người phụ hoàng đánh cho chạy hết .” Hắn nói những điều này là sự thật , người đối diện có nghe hiểu hay không hắn cũng mặc kệ , hơn nữa đến lúc đó không chỉ là đánh đơn thuần như vậy .
Long Ngự Thiên biết bảo bối của hắn nói những điều này đều là thật , đôi tử mâu mang theo sự nhu hòa cùng diệu dàng nhìn bảo bối của mình , bảo bối sẽ bảo vệ mình a .
Kiệt Mỗ chỉ xem lời của Tiểu điện hạ là đồng ngôn ( lời nói của tiểu hài tử ) , tuổi còn nhỏ không biết trời cao đất rộng , bật cười như vừa mới nghe một chuyện thật buồn cười , còn hùa theo : “ Hảo chí khí .”
Trung tâm võ trường được bốn vị đại ma đạo sư bài ma pháp trận , bảo vệ người quan sát xung quanh võ trường , cũng phòng ngừa có người không an phận nhúng tay vào , nhưng những thứ nào đối với Long Nguyệt Thanh là vô dụng , linh thức của hắn có thể dễ dàng tiến vào khu vực kia , bất quá hắn đã biết kế hoạch của phụ hoàng , nên sẽ không can thiệp vào .
Trận đầu tiên song phương đều cử ra ma pháp sư , Long Đằng Thủy hệ ma đạo sư và Duy Khẳng Hỏa hệ ma đạo sư , hai người hành lễ sau đó lấy ra ma pháp trượng bắt đầu đọc chú ngữ , đều tự tăng độ phòng ngự cho bản thân .
“ Thần Hỏa vĩ đại , thỉnh ngài ban cho con dân trung thành của người lực lượng , hủy diệt địch nhân trước mắt , thiêu đốt đi
Liệt Hỏa Đốt Thiên .”
“ Thần Thủy vĩ đại , thỉnh ngài ban cho con dân trung thành của người lực lượng , càng quét hết thảy chướng ngại trước mắt
Thủy Nộ Chi Đào .”
“ Oanh '' nổ một tiếng , thủy cùng hỏa va chạm vào nhau , song phương không dò xét , vừa bắt đầu đã sử dụng ma pháp cao cấp , sức nổ mạnh mẽ đánh vào hai người vì không có chỗ trụ liền bị bức lui về sau , không phân thắng bại .
“ Thực lực của chúng ta tương đương , dùng chiêu cuối cùng quyết phân thắng bại đi , Hỏa Thần vĩ đại ... ..... Hỏa Long Rít Rào .”
Ma pháp sư của Long Đằng cũng không ngừng tích tựu nguyên tố hệ thủy đang không ngừng giao động , “ Thủy Thần vĩ đại , ....Băng Long Nộ .” Xuất ra toàn bộ ma pháp mà ma pháp sư ở hậu kỳ có thể sử dụng .
Trên không trung Hỏa long cùng Băng long gặp nhau , chung quy Băng long vẫn mạnh hơn Hỏa long , không lâu sau Hỏa long bị nuốt chửng , Duy Khẳng ma pháp sư đứng đối diện không thể làm gì khác hơn là nhận thua .
Trong lúc mọi người ở đây hoan hô , biểu hiện của Kiệt Mỗ lại là thản nhiên không thèm để ý : “ Ha ha , chúc mừng bệ hạ , ma pháp sư của Long Đằng quả nhiên thật lợi hại , rất có phong thái của bệ hạ a .” Hắn biết Long Ngự Thiên là Thủy hệ ma pháp thánh , ngụ ý , nếu là kiếm sĩ sẽ không thể địch lại Duy Khẳng .
Long Ngự Thiên khách khí nói : “ Chỉ là may mắn thôi , vị ma pháp sư kia phải mất không ít thời gian để nghỉ ngơi mới có thể phục hồi .”
Trận kế tiếp lên sân là hai vị kiếm sư , kiếm sư tráng kiện của Duy Khẳng vừa lên sàn liền tuôn ra đấu khí màu đỏ mạnh mẽ chỉ thuộc về kiếm sư , Kiếm sư Long Đằng cũng đồng dạng vận chuyển đấu khí bao bọc toàn thân , bất quá hai bên đối lập , so sánh thì màu hỏi yếu hơn so với Kiếm sư Duy Khẳng , hai người mạnh yếu có thể thấy rõ , trên đài Kiệt Mỗ không khỏi lộ ra tươi cười đắc ý , trận này nhất định thắng .
Duy Khẳng Kiếm sư cầm trong tay trường kiếm màu vàng , trong nháy mắt đã muốn tiến đến trước mặt đối phương , rồi đột nhiên hét lớn một tiếng , trường kiếm hoa lệ trong tay bắt đầu huy động , một đao hồng quang cấp tốc bay về phía Kiếm sư của Long Đằng . Kiếm sư của Duy Khằng không để cho đối phương một cơ hội nào , đấu khí thôi động , bóng dáng nhanh chóng động , trong nháy mắt đã đánh về phía đối phương bốn đạo quang mang , đồng thời nhảy lên cao , ở giữa không trung một kiếm đánh xuống .
Tại giờ khắc này , đại bộ phận người ở xung quanh đều giật mình mở to miệng . Ai cũng không ngờ, người này vừa ra tay đã là sát chiêu, trực tiếp phong tỏa bốn phía của đối phương, thậm chí ngay cả không trung cũng phong tỏa. Khi mọi người ở đây đều nghĩ Kiếm Sư của Long Đằng không thể thoát, một đạo hào quang màu đỏ nhợt nhạt thoát ra ngoài, tất cả mọi người đều không biết người này thoát hiểm như thế nào, bọn Long Nguyệt Thanh nhìn vào liền hiểu được, chỉ cần tập trung lực lượng một chút, đánh vào trực diện, thật dễ dàng phá tang phòng tiến của đối phương.
Kiếm Sư của Duy Khẳng cũng chấn động, nguyên tưởng dùng sát chiêu triệt hạ đối phương, ít nhất cũng bị trọng thương, chính là hắn chỉ sửng sốt một chút rồi nhanh chóng xoay người, tiếp tục cùng đối phương giao thủ. Một người thắng ở đấu khí hùng hậu, một người thắng ở lực khống chế, trên người cả hai đều che kín đầy vết thương, nhưng Kiếm Sư Long Đằng thực lực dần dần không thể chống đỡ nổi, rất khó để tiếp tục, theo một chiêu của đối phương mà rớt xuống đài, Kiếm Sư trên đài bị thương rất nặng, thắng bại đã phân không còn sức lực mà ngã xuống. Duy Khẳng thắng thảm.
Hai hiệp kế tiếp, Duy Khẳng đồng dạng đều chiến thắng, nhưng đều thắng không được thoải mái, đều trả cái giá không nhỏ. Kiệt Mỗ thấy đã thắng ba trận, âm thanh cười càng lúc càng lớn:“ Bệ hạ, xem ra thực lực của Duy Khẳng ta hơn Long Đằng các ngươi một bậc a, chúng ta đã thắng ba hiệp, không lẽ bệ hạ còn muốn tiếp tục so tài sao?”
Hết thảy đều nằm trong dự liệu, gương mặt Long Ngự Thiên lạnh như băng không lộ ra một chút cảm xúc nào, tuy rằng bọn họ thua, nhưng Duy Khẳng cũng gặp phiền toái không nhỏ, những thương tích kia không thể nào dễ dàng chữa khỏi, nhưng bên này Long Đằng lại có dược vật của Thanh nhi, rất nhanh thương thế sẽ khôi phục:“ Đương nhiên phải so, người Long Đằng chúng ta không thể nào đứng dưới đài mà nhận thua được, muốn thua thì cũng phải thua trên chiến trường.”
Kiệt Mỗ sang sảng cười to:“ Hảo, bệ hạ, theo ý ngài, chúng ta tiếp tục, ta sẽ cho ngài xem thực lực của binh sĩ Duy Khẳng.”
Cuối cùng lên đài là hai Đại Kiếm Sĩ, ai cũng không ngờ, Duy Khẳng Đại Kiếm Sư cư nhiên gọi Ma Thú sủng Hỏa Sư Đang cấp bảy ra tác chiến, giống như muốn đẩy đối phương vào chỗ chết, dưới đài rất nhiều người quây xem đều mắng Duy Khẳng ti bỉ. Kiệt Mỗ lại không thèm để ý, với hắn mà nói, chỉ cần thắng là được. Mắt thấy Đại Kiếm Sĩ Long Đằng sắp chết dưới kiếm Duy Khẳng, Long Nguyệt Thanh không thể chịu nổi, linh thức liền đi vào quấy nhiễu não bộ đối phương, tinh thằng Duy Khẳng nhoáng lên một cái. Nhưng trong chiến đấu, lơ là tất mất mạng. Này không chỉ tạo cơ hội cho Đại Kiếm Sĩ Long Đằng có cơ hội sống sót, Duy Khẳng Kiếm Sĩ lại vừa mới bị thương, đối phương không thể tiếp tục chiến đấu. Long Đằng thắng thảm.
Ai cũng không nghĩ tới sẽ có kết cục như vậy, đều sợ ngây người, Long Ngự Thiên cũng không kịp phản ứng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ở tình huống hẳn phải chết lại đột nhiên phản kích, rất khác thường. Đột nhiên nhìn đến gương mặt mang ý cười của Long Nguyệt Thanh trong lòng mình, tâm vừa động, thùy hạ ánh mắt che dấu ý cười trong mắt cùng khóe môi hơi gợi lên.
Long Ngự Thiên thấy Kiệt Mỗ hoàng tử một bên còn đang kinh ngạc đến ngây người, mở miệng nói: “Điện hạ, tỷ thí đã xong, tuy rằng chúng ta đã bại, Duy Khẳng có thật nhiều điều đáng để chúng ta học tập.”
“Ách, ba trận thắng hai, thật sự là có lỗi với bệ hạ, lần này thắng Long Đằng, chúng ta ngày khác tiếp tục nghị sự về quan hệ hai nước.” Kiệt Mỗ không nghĩ ra được nguyên nhân, liền nôn nóng đi điều tra.
Lời tác giả: Chương này viết thật vất vả, vắt hết óc, phế đi rất nhiều tế bào, mới miễn cưỡng viết xong, các vị có hài lòng chưa??? Mỗi lần viết đến trường hợp đánh nhau đều phi thường thống khổ.
/46
|