Editor: Thùy Linh
Lịch trình ngày hôm sau là đi tham quan. Đi dạo cả ngày nên tinh thần bị tổn thất, Niệm Sơ cơm chưa ăn đã vội vào phòng tắm rửa. Lý An Nhiên ở dưới lầu bàn luận với mọi người hoạt động tiếp theo
Nói xong, Lý An Nhiên chuẩn bị dọn đồ đi lên thì Quý Vi gọi lại
“Có việc gì à?” Anh kinh ngạc nhướng mày, hai người đã lâu rồi không nói chuyện
Trước kia Quý Vi là bạn bè cùng lớp nên cũng rất thân nhưng từ lúc Niệm Sơ bắt đầu để ý thì Lý An Nhiên ít khi gặp cô
“Tôi từ chức rồi”, Quý Vi cười khẽ mở miệng, hai người đứng ở một góc đường yên lặng, bên cạnh là cây xanh, mọi người khác đang ăn cơm
Lý An Nhiên kinh ngạc: “Khi nào?”
“Ngày hôm qua”, Quý Vi xoay đôi tay chống trước lan can, cố ra vẻ không sao nhún vai. Ánh mắt nhìn ra phong cảnh bên ngoài
“Sao lại đột nhiên như vậy?” Lý An Nhiên nhìn cô nói
Cô quay đầu bỗng nhiên cười thành tiếng, tự giễu: “Bởi vì trái tim tôi rốt cuộc cũng đã chết.”
Quý Vi nhìn Lý An Nhiên, đôi mắt đen nhìn không ra cảm xúc, cơ hồ là gằn từng chữ một mở miệng: “Hình như cậu không biết, tôi thích cậu từ lúc cấp hai rồi.”
Lý An Nhiên nghe vậy, trong mắt anh tỏ vẻ ngoài ý muốn. Lại nhớ đến mỗi lần người nọ cáu kỉnh đột nhiên cảm thấy ảo não mà đưa tay xoa thái dương
“Thật xin lỗi, tôi..” Anh còn chưa nói xong đã bị Quý Vi ngăn lại
Lịch trình ngày hôm sau là đi tham quan. Đi dạo cả ngày nên tinh thần bị tổn thất, Niệm Sơ cơm chưa ăn đã vội vào phòng tắm rửa. Lý An Nhiên ở dưới lầu bàn luận với mọi người hoạt động tiếp theo
Nói xong, Lý An Nhiên chuẩn bị dọn đồ đi lên thì Quý Vi gọi lại
“Có việc gì à?” Anh kinh ngạc nhướng mày, hai người đã lâu rồi không nói chuyện
Trước kia Quý Vi là bạn bè cùng lớp nên cũng rất thân nhưng từ lúc Niệm Sơ bắt đầu để ý thì Lý An Nhiên ít khi gặp cô
“Tôi từ chức rồi”, Quý Vi cười khẽ mở miệng, hai người đứng ở một góc đường yên lặng, bên cạnh là cây xanh, mọi người khác đang ăn cơm
Lý An Nhiên kinh ngạc: “Khi nào?”
“Ngày hôm qua”, Quý Vi xoay đôi tay chống trước lan can, cố ra vẻ không sao nhún vai. Ánh mắt nhìn ra phong cảnh bên ngoài
“Sao lại đột nhiên như vậy?” Lý An Nhiên nhìn cô nói
Cô quay đầu bỗng nhiên cười thành tiếng, tự giễu: “Bởi vì trái tim tôi rốt cuộc cũng đã chết.”
Quý Vi nhìn Lý An Nhiên, đôi mắt đen nhìn không ra cảm xúc, cơ hồ là gằn từng chữ một mở miệng: “Hình như cậu không biết, tôi thích cậu từ lúc cấp hai rồi.”
Lý An Nhiên nghe vậy, trong mắt anh tỏ vẻ ngoài ý muốn. Lại nhớ đến mỗi lần người nọ cáu kỉnh đột nhiên cảm thấy ảo não mà đưa tay xoa thái dương
“Thật xin lỗi, tôi..” Anh còn chưa nói xong đã bị Quý Vi ngăn lại