Editor: Thùy Linh
Niệm Sơ cơ hồ là té ngã lộn nhào xuống giường, mở cửa định bò lên ban công thì Lý An Nhiên ôm cô xuống
“Em đi đâu?”
Niệm Sơ bị anh ôm eo, tay chân không ngừng giãy giụa, mặt đầy nôn nóng
“Em muốn về nhà, lát nữa ba mẹ phát hiện thì làm sao?”
“Không cần phải sợ”, Lý An Nhiên vỗ vai cô, ôm cô về phòng an ủi
“Hiện tại em không thể vận động mạnh được, lỡ có chuyện xảy ra thì sao bây giờ.”
“Đợi lát nữa ăn cơm xong anh đưa em về, dù sao trước kia em cũng hay qua đây mà.”
Anh nói chuyện không nhanh cũng không chậm, làm Niệm Sơ bình tĩnh trở lại, cô mở to hai mắt ngoan ngoãn nghe lời. Lý An Nhiên để cô đứng trên mặt đất
“Đừng có tật giật mình.”
Anh nói xong lấy áo khoác ở đầu giường mặc cho cô. Sau đó xoa đầu dặn dò: “Được rồi, đi đánh răng rửa mặt.”
Lúc hai người cùng nhau đi xuống làm Thư Giai kinh ngạc, thấy hai người ăn mặc chỉnh tề nên bà có ý kiến, lén kéo Niệm Sơ đến một góc
Nói nhỏ như lén lút
Niệm Sơ cơ hồ là té ngã lộn nhào xuống giường, mở cửa định bò lên ban công thì Lý An Nhiên ôm cô xuống
“Em đi đâu?”
Niệm Sơ bị anh ôm eo, tay chân không ngừng giãy giụa, mặt đầy nôn nóng
“Em muốn về nhà, lát nữa ba mẹ phát hiện thì làm sao?”
“Không cần phải sợ”, Lý An Nhiên vỗ vai cô, ôm cô về phòng an ủi
“Hiện tại em không thể vận động mạnh được, lỡ có chuyện xảy ra thì sao bây giờ.”
“Đợi lát nữa ăn cơm xong anh đưa em về, dù sao trước kia em cũng hay qua đây mà.”
Anh nói chuyện không nhanh cũng không chậm, làm Niệm Sơ bình tĩnh trở lại, cô mở to hai mắt ngoan ngoãn nghe lời. Lý An Nhiên để cô đứng trên mặt đất
“Đừng có tật giật mình.”
Anh nói xong lấy áo khoác ở đầu giường mặc cho cô. Sau đó xoa đầu dặn dò: “Được rồi, đi đánh răng rửa mặt.”
Lúc hai người cùng nhau đi xuống làm Thư Giai kinh ngạc, thấy hai người ăn mặc chỉnh tề nên bà có ý kiến, lén kéo Niệm Sơ đến một góc
Nói nhỏ như lén lút