Tiểu Thiếp Lật Bàn, Đấu Lật Vương Gia Phúc

Chương 82 - Chương 82

/88


Edit: Preiya

Mặc dù không tình nguyện đủ kiểu, Yến Vũ Nhi vẫn là không thể không di chuyển bước chân, đi theo Hà Diệp đi về phía trước.

Đi tới chính sảnh, đã sớm nghe được một trận tiếng cười nói sảng lãng, là một nam tử!

Yến Vũ Nhi nghĩ không ra, vì sao phải phái nàng tới hầu hạ, nói thế nào nàng cũng là thiếp thất của Lý Thư, mặc dù thân phận hiện giờ là hạ nhân, nhưng đã sớm dán lên con dấu của Dụ Vương, chắc hẳn Ngô thị thay đổi biện pháp nhục nhã nàng sao? Nhất định phải là nàng tới hầu hạ!

Hà Diệp bước nhanh vào đại sảnh, thanh thúy bẩm báo nói: Bẩm lão phu nhân, Yến cơ đã hồi phủ, đang chờ ở bên ngoài.

Ngô thị đang nói chuyện với người ta, nụ cười trên mặt liền ngầm lui đi một chút: Còn không gọi nàng tiến vào đi, để cho Mộ Dung công tử đợi lâu như vậy!

Yến Vũ Nhi nghe được tiếng nói bên trong, trong lòng giật mình một cái, không ngờ khách quý bên trong lại là Mộ Dung Hoài, Tề Vân Sơn Trang tiền tài quyền thế đến thăm bọn họ, quả thật được cho là khách quý trong khách quý rồi.

Yến cơ, xin mời! Hà Diệp nở nụ cười xinh đẹp nhìn về phía nàng, trong mắt lại hàm chứa vẻ lãnh lệ, Mộ Dung công tử cũng khen ngợi Yến cơ đó, quả nhiên xem ra ngươi khác biệt với người phàm!

Nàng ta cầm khăn lên che miệng cười khanh khách.

Yến Vũ Nhi vén màn tiến vào phòng, trừ Ngô thị ở trong phòng ra, quả nhiên người ngồi bên kia là Mộ Dung Hoài, thấy nàng đi vào liền vẫn nhìn nàng cười cười, một bộ dáng ôn hòa khiêm tốn.

Ngồi phía dưới hắn là Hạ Luân, không hề tràn đầy địch ý giống như trước đây nữa, xem ra là có liên quan tới canh ngũ sắc lần trước đi.

Yến Vũ Nhi nhìn ba người đang ngồi, trong lòng âm thầm đánh trống. Ngày đó là lần đầu tiên nàng dùng thân phận hạ nhân dâng trà, trúng chiêu cũng bao gồm ba người này, hôm nay chỉ không có Dụ Vương ở đây, không phải là ba người bọn họ tới tính sổ đó chứ!

Mặc dù trong lòng có chút chột dạ, nhưng nàng lại không biểu hiện ra một chút nào, nhẹ nhàng lặng lẽ đi tới trước mặt chủ vị, nhẹ nhàng hạ bái: Tiểu nữ tử bái kiến lão phu nhân, Mộ Dung công tử, Nhị gia!

Ừ, hôm nay đi chơi rất vui vẻ đúng không? Ngô thị nhàn nhạt hỏi một tiếng, Làm sao ngươi lại không cùng trở về với Thiên Nhi hả?

Bẩm lão phu nhân, Ngô đại tiểu thư cảm thấy hơi mệt nên trực tiếp hồi phủ trước.

Được rồi, ai, hôm nay Mộ Dung công tử mang tới rất nhiều đồ tốt, còn muốn để cho Thiên Nhi mang một chút hồi phủ, xem ra là vô duyên rồi. Ngô thị vừa nói xong, vừa liếc nhìn dò xét Mộ Dung Hoài, thấy vẻ mặt hắn cũng không có khác thường gì, trên mặt câu lên một nụ mỉm cười.

Yến Vũ Nhi nhìn thấy rất rõ ràng, chẳng lẽ Ngô thị muốn để chất nữ của mình kết duyên với Mộ Dung Hoài sao?

Suy nghĩ một chút điều này cũng có thể, trong phủ đại phòng không có nữ nhi, chỉ có nhị phòng và tam phòng ở Tây viện có hai cô nương còn chưa cập kê, hiển nhiên Ngô thị chính là muốn bám víu lấy Mộ Dung Hoài, đương nhiên liên hôn là sách lược tốt nhất.

Mà từ nhỏ Ngô Thiên Thiên đã thân cận với bà, gả nàng cho Mộ Dung Hoài, vậy thì chẳng khác nào là nắm tụ bảo bồn* của Tề Quốc trong lòng bàn tay.

*tụ bảo bồn ~ tụ tập rất nhiều tiền bạc, châu báu

Yến Vũ Nhi không thể không bội phục, khẩu vị của Ngô thị này thật đúng là không nhỏ!

Tiến lên phía trước, Lão phu nhân thứ tội, ta cũng không biết Mộ Dung công tử quá bộ đến đây, nếu không sẽ để Ngô đại tiểu thư vào phủ ngồi một chút, thật ra thì vừa nãy là nàng đưa ta hồi phủ rồi mới rời đi.

Yến Vũ Nhi liếc nhìn Hà Diệp ở một bên, nhẹ nhàng bâng quơ đánh vào một chỗ trống nho nhỏ của nàng ta.

Cái gì? Không phải là ta lệnh cho Hà Diệp chờ ở cửa sao? Làm sao nàng ta không có nói chứ? Ngô thị nổi giận, Hà Diệp này thật quá không hiểu chuyện, thế nhưng phá hư đại sự của bà ta.

Cũng coi là Hà Diệp nghe ra được ý tứ của Ngô thị, nhớ tới lời Lão phu nhân phân phó trước đó là: Đi xem một chút Thiên Nhi và Yến cơ đã về chưa, Mộ Dung công tử nói bản lĩnh pha trà của Yến cơ là tuyệt nhất, đợi các nàng trở lại thì lập tức liền mời các nàng tới đây.

Đều do nàng ta đần độn, thế nhưng không hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của bà ta là mời Ngô Thiên Thiên tới, nàng ta cũng buồn bực, làm sao Lão phu nhân lại phái nàng ta tự mình đi chờ một cái Yến cơ chứ, thì ra là nghĩ tới một vụ này đó.

Mà nàng ta còn ngại ánh mặt trời quá lớn ngoài cửa, liền lười biếng trốn ở cửa thuỳ hoa phía sau chờ đợi, kết quả là Ngô Thiên Thiên căn bản không có đi vào, sao nàng ta lại ngu như vậy chứ?

Lão phu nhân, đều là nô tỳ không tốt, nô tỳ thấy Yến cơ kì kèo mè nheo liền chỉ chú ý thúc giục nàng, cũng quên mất hỏi chuyện của biểu tiểu thư.

Hà Diệp nghĩ thầm, lần này cũng có thể hung hăng đạp Yến Vũ Nhi một cước đi.

Yến cơ, Hà Diệp nói là sự thật? Trong mắt Ngô thị mang theo hàn quang, chuẩn bị muốn phát tác.

Yến Vũ Nhi còn chưa kịp mở miệng nói, thế nhưng Mộ Dung Hoài lại lên tiếng trước: Thì ra là Yến cơ xuất môn à, Lão phu nhân thật là khoan dung, nghĩ đến Dụ vương phủ hòa thuận như thế cũng là công lao của Lão phu nhân.

Ngô thị nghe hắn nói, không thể trách móc Yến Vũ Nhi được nữa, trên mặt treo lên nụ cười, nói, Mộ Dung công tử quá khen, nếu Thiên Nhi không tới được thì ngày khác lão thân tự mình đi một chuyến, Mộ Dung công tử đưa tới đồ vật nhất định là vô cùng tốt, chắc hẳn đại ca đại tẩu ta cũng sẽ thích.

Mộ Dung Hoài từ chối cho ý kiến cười cười: Đồ đã đưa cho Lão phu nhân thì tự nhiên do ngài xem rồi làm là được rồi, ta không có ý kiến gì.

Ngô thị thấy Mộ Dung Hoài không có phản đối, dường như mừng đến mức mặt mày hớn hở, hoàn toàn chính là một bộ dáng nhìn chất nữ tế, cũng không làm khó Yến Vũ Nhi nữa, phân phó nói: Yến cơ, hôm nay Mộ Dung công tử tới đây, nhưng là đặc biệt chạy tới vì trà nghệ của ngươi, còn không mau mau dâng lên?

Yến Vũ Nhi có chút bất đắc dĩ, rốt cuộc Mộ Dung Hoài có ý gì đây? Chẳng lẽ là phát hiện nàng động tay động chân, đây là cố ý sao?

Đã có nha hoàn đưa trà cụ tới, đặt từng cái một lên trên bàn gỗ Đàn Hương dài, Yến Vũ Nhi líu lưỡi không nói nên lời, đây là muốn để cho nàng biểu diễn ở trước mặt mọi người sao? Nếu muốn hạ thủ sẽ không có cơ hội.

Yến phu nhân xin mời! Mộ Dung Hoài lễ độ khẽ mỉm cười nói với Yến Vũ Nhi, đôi mắt đào hoa thần thái sáng láng nhưng lại làm cho khóe miệng Yến Vũ Nhi giật giật.

Vậy tiểu nữ tử liền cung kính không bằng tuân mệnh! Yến Vũ Nhi cúi người thi lễ, thản nhiên đi tới trước cái bàn dài, nhìn một bộ trà cụ đầy đủ lớn lớn nhỏ nhỏ, liền bắt đầu biểu diễn trà nghệ.

Thật ra thì lần trước nàng chính là tùy ý pha, đương nhiên lần này phải bất đồng, trước tiên nàng bày từng ấm trà tử sa* ra, tiếp theo gạt lá trà bỏ vào trong chén trà, sau đó bỏ vào trong ấm trà, rồi lại rót sang chén trà, liền mạch lưu loát, động tác ưu nhã ung dung thong dong, nhất là lúc bỏ trà vào, trong ấm trà bốc lên từng làn sương như trăng như hoa bay trên trời, khung cảnh sương mờ, mùi hương của trà tỏa ra bốn phía, cả đại sảnh đều tràn ngập mùi hương thơm nồng.

*tử sa: một loại đất sét, có nhiều ở Nghi Hưng, tỉnh Giang Tô. Đất rất mịn, hàm lượng sắt cao, sau khi nung có màu nâu đỏ, tím đen. Chủ yếu dùng làm đồ trà

Yến Vũ Nhi phân chia nước trà ngon nhất vào trong từng chén trà, âm thanh trong trẻo dễ nghe giống như nước suối chảy róc rách, thị giác, thính giác và khứu giác đều cảm nhận được rất tốt. Sau khi chia xong thì liền có nha hoàn đến bưng lấy từng chén trà đưa tới trước cái bàn tại chỗ ba người.

Mộ Dung Hoài bưng chén trà lên, nhắm mắt lại hít thở sâu ba lần, khen ngợi nói: Công phu pha trà của Yến phu nhân thật đúng là nhất tuyệt, tư thái ưu nhã mùi vị lại ngon. Ánh mắt của ta thật là không có nhìn lầm.

Ngược lại Yến Vũ Nhi có chút ngượng ngùng, một ngoại nam như Mộ Dung Hoài lại khen ngợi nàng, đây chính là có chút không thỏa đáng, dù sao thân phận chết tiệt của nàng là người của Dụ Vương Lý Thư, hơn nữa cho dù là




/88

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status