Edit : Michellevn
Thời điểm tan tầm, trên đường có hơi bị kẹt .
Quách Trí lái xe, chợt cảm thấy cái cảm giác này thật xa lạ.
Bình thường, nếu cô tăng ca, lúc cô về nhà tất nhiên là màn đêm đã buông xuống.
Mà ngay cả khi không tăng ca, vì phải giải quyết cơm chiều ở bên ngoài, cô hay chọn ăn cơm gần công ty, ăn xong bữa tối, thì giờ cao điểm cũng gần như đã trôi qua.
Cô lái xe về đến nhà rất suôn sẻ.
Tan tầm vào giờ cao điểm, lúc chen chúc trên đường, cô lái xe trong dòng xe cộ đông đúc dọc trên con đường trở về nhà .....!Loại tình huống này đúng là hiếm có.
Nhưng nghĩ đến giò heo kho tàu nóng hôi hổi ở nhà, loại chuyện kẹt xe khiến người ta phiền não này lại dường như .....!Không quá khó chống cự .
Quách Trí khẽ ngâm nga một điệu hát dân gian suốt đường về nhà.
Đẩy cửa nhà mình ra, cô hô lên :" Tôi về rồi đây !"
Một khuôn mặt soái đẹp trai hết chỗ chê ló ra từ phòng bếp, đôi mắt rực sáng :" Về rồi à, vừa đúng luôn ! Mau đi rửa tay."
Cậu nói xong, lại chui vào phòng bếp, Quách Trí đứng một mình ở huyền quan trong chốc lát, mới đặt túi xuống đi rửa tay thay quần áo.
Giò heo kho tàu cực kỳ ngon !
Còn tuyệt hơn cả giò heo kho tàu là món canh !
" Đây là canh gì á ?" Quách Trí húp mà không biết là gì.
Alex múc cho cô chén thứ hai, nói qua loa :" Canh xương sống ."
[IMG]
"Vớ vẩn, sao tôi thấy không phải." Quách Trí nhấp một ngụm, quả thật là không phân biệt được.
Trên nét mặt của Alex lộ ra một chút thỏa mãn :" Em bỏ vào củ cải trắng, táo đỏ và mực nang nhỏ, mua ở chợ từ lúc sáng sớm, đun trên bếp suốt mười mấy tiếng, mới ra vị này đấy."
Quách Trí bưng chén canh, nhìn Alex với nét mặt phức tạp.
Cô xác định thật rồi, cô đã nhặt được bảo bối mà !
" Alex à ..........!phòng ở không cần gấp gáp, từ từ tìm ha ...." Quách Trí nói.
Alex cười đến mặt mày sáng rỡ.
Cơm nước xong, bé trai vô cùng ngoan ngoãn mà rừa chén chà nồi.
Chị Quách của cậu thì cũng chỉ có lần thứ nhất là còn có hơi áy náy, giả mù sa mưa mà giành lấy.
Lần này thì trước lạ sau quen, chị đại Quách liền thản nhiên ôm Ipad lướt phim Mỹ.
Cô còn đang chờ chàng trai đức hạnh rửa chén xong thì chuẩn bị trái cây sau bữa ăn cho cô đấy, kết quả Alex rửa bát xong đi vừa thấy cô lướt phim Mỹ thì rút thẳng cái Ipad đi luôn.
" Ê!" Quách Trí vừa kêu lên, đã bị túm chân bế ngang lên, tức thì tắt tiếng.
Bế công chúa đó nha .......Ao ước của mỗi người phụ nữ, nữ hán tử cũng không ngoại lệ.
" Làm, làm gì ?" Bên tai Quách Trí nóng rực .
Alex vừa thấy vành tay kia hồng hồng thì khóe miệng lên cong lên.
"Chị Quách," Cậu bảo, "Đi tắm thôi."
Quách Trí :"..........."
Cả người mềm nhũn ..........
Không đề cập tới trong phòng tắm cuối cùng xảy ra những gì, tóm lại là lăn lộn mãi đến trên giường phòng ngủ mới ngừng lại.
Khi Quách Trí tắm lại lần nữa đi ra khỏi phòng tắm, Alex đang nằm sấp trên giường chơi điện thoại.
Bờ lưng trải rộng đến thắt lưng nhỏ hẹp, đường cong sít chặt.
Xuống chút nữa .....!đã được drap giường phủ lên.
Quách Trí tháo khăn tắm chui vào trong chăn áp lên lưng cậu :" Làm gì dzợ?"
"Weibo của em ." Cậu đưa điện thoại cho cô xem.
Weibo của Alex Quách Trí đã xem từ lâu, những bức ảnh đẹp đẽ kia đều đã được đóng gói toàn bộ vào trong máy tính của mình.
Nhưng cô xem đến weibo này mới nhớ ra, chuyện nghiêm chỉnh cô vẫn luôn muốn thảo luận với Alex vẫn chưa có lúc nào nhắc tới.
Nói đến không biết phải làm sao, nếu là chuyện công việc của chính cô, vậy chắc chắn là không ai quấy nhiễu được cô.
Nhưng cũng có thể đây là chuyện của Alex, không phải chuyện của cô, mặc dù đôi khi nhớ tới cô muốn nói chuyện đàng hoàng với Alex.
Thế nhưng mỗi lần vừa trông thấy chàng trai người thật, lực chú ý của cô .....!luôn luôn bị chuyển dời!
Giống như hôm nay cũng vậy.
" Hôm nay không làm việc hả ?" Cô cọ cọ đầu vai cậu.
"Không," Alex ném điện thoại sang một bên, gối lên cánh tay mình, cho Quách Trí một sườn mặt đẹp đẽ." Ở nhà cả ngày ......."
Quách Trí nhìn khuôn mặt trong lòng liền ngứa ngáy, không kìm được mà hôn hôn khóe môi chàng trai:" Đã làm gì hả ?"
Alex bèn bẻ ngón tay nói với Quách Trí từng cái một :" Sau khi chị đi thì em cũng đi chợ, mua rau và xương sống tươi mới, hầm canh........!Sau đó chơi bóng rổ một lát, trong khu chung cư chỗ chị cũng có một sân bóng rổ, mặc dù chỉ là nửa sân, cũng chơi được......!Sau đó xe đạp của dì Tôn tầng năm bị hư---- Bà ấy chạy xe đạp đưa đón cháu trai bà ấy học mẫu giáo, em liền giúp bà ấy vác xe đạp đến tiệm sửa xe....!Kế tiếp tự mình làm cơm trưa ăn, rồi ngủ trưa một lát, chiều đến thì giặt quần áo, cất quần áo, quét dọn vệ sinh .....!Ờ, em còn thay drap giường nữa, chị không phát hiện hả ?"
Lúc cậu nói điều này, Quách Trí mới nhận ra .....!Thật sự là đã thay drap giường ! Mà sau khi cô về nhà cũng đã cảm nhận được, trong nhà vô cùng sạch sẽ.
Không phải kiểu quét dọn lau chùi trên bề mặt như cô thường làm, mà là ngay cả các khe bàn cũng vô cùng sạch sẽ và tỉ mẩn, tất cả đều gọn gàng và ngăn nắp, người ta nhìn vào rất dễ chịu.
Quách Trí cạn lời một hồi rồi hỏi :" Gần đây đều không làm việc sao ?"
"Có mà," Alex nghĩ nghĩ," Thứ tư có làm rồi.
Sau đó là cuối tuần.
Dạo này không nhiều việc."
Nghe cậu nói " Dạo này không nhiều việc", Quách Trí liền cau mày.
Vào thời điểm này, rất nhiều thương hiệu trong trung tâm thương mại bắt đầu "Giảm giá cuối hè", và họ sẽ lập tức phải thay bằng sản phẩm mới mùa sau.Người mẫu ảnh để thay sản phẩm mới theo mùa này cung không đủ cầu, thế mà Alex lại nói là không nhiều việc ?
" Việc đều là người đại diện tìm cho cậu sao ?" Cô hỏi.
Nhận được câu trả lời chắc chắn, cô cũng chưa nói cái gì liền, nhưng trong lòng đã bắn chết toi người đại diện không đáng tin cậy của Alex rồi.
Kiểu gì cũng phải đổi người đại diện cho cậu, cô nghĩ.
Nhưng cô luôn là người không dùng miệng để nói đến những việc chưa được thực hiện, cô nghĩ, cô cứ tìm cho cậu xong cái đã, rồi mới nói với cậu sau.
Cô cũng chỉ hỏi:" Cậu đã từng chụp cho shop online chưa ?"
" Chụp rồi, không nhiều lắm.
Về mặt này, người đại diện của em hình như không có nhiều nguồn lắm."
" Ừm, hiểu rồi." Quách Trí hừ một tiềng, tiếp tục nằm sấp trên lưng cậu trai.
Thoải mái, không muốn xuống.
Trong lòng lại suy tính, phải tìm cho Alex một số việc mới được.
Thu nhập của cậu không ổn định lắm, bỏ lỡ mùa như thế này thì cực kỳ đáng tiếc.
Alex cũng không biết Quách Trí đang nghĩ gì, đầu óc cậu chưa bao giờ có thể nghĩ được sâu xa hay quá nhiều.
Quách Trí hỏi gì thì cậu thành thật trả lời cái đó, cậu cũng sẽ không nghĩ tới Quách Trí hỏi những cái này là có ý gì.
Cậu nhắm mắt lại, theo sự tiếp xúc của làn da, trong đầu có thể phác họa ra được sự tinh tế của người phụ nữ đang áp trên lưng cậu.
Xúc cảm làn da tiếp xúc làn da vô cùng dễ chịu, trước kia Alex không biết thì ra mình lại mắc chứng khao khát làn da.
Hiện giờ cậu cực kỳ thích sự gắn kết chặt chẽ với Quách Trí như này.
Cậu chầm chậm trở người lại, ôm Quách Trí vào trong lòng mình.
Cậu cảm thấy Quách Trí cũng thích cái này.
Từ sau khi cậu sống trong nhà này, hai người đã quen với việc ngủ khỏa thân.
Có một Alex hiền đức bên cạnh, thể xác và tinh thần của Quách Trí hai ngày này đều sung sướng, sảng khoái.
Lo lắng cho cậu thứ tư có công việc, vào tối thứ ba, chị đại Quách khá là kìm chế, dự định là đắp chăn ngủ một cách thuần khiết.
Khó chống lại cậu trai trẻ nhiệt tình như lửa, đôi bàn tay nóng bỏng chu du sờ mó trên người cô, cố ý hổn hển bên tai cô với thanh âm làm người ta đỏ mặt.
Nói cho cùng Quách gia vẫn là một con người, một con người phàm tục.
Cuối cùng không cưỡng lại được ham muốn .........Nhưng chỉ làm một lần, rồi buộc cậu nhóc vô kỷ luật đi ngủ.
" Đừng quậy nữa! Rèn luyện tố chất nghề nghiệp ! Phẩm chất nghề nghiệp !" Cô nhắc nhở cậu.
Cậu trai có chút chưa thỏa mãn.
Kể từ khi vào sống trong nhà Quách Trí, cũng chỉ được có mấy ngày, không biết tại sao, ham muốn của cậu giống như đột nhiên được gỡ bỏ đi lớp trói buộc, bước vào một cấp độ mới.
Quách Trí cũng cảm nhận được biến hóa của cậu.
Là người phụ nữ mang đến cho cậu sự thay đổi này, trong lòng cô có phần yêu thích, và cả đắc ý.
Ôm cậu hôn một lúc, mới trấn an được sự rục rịch của cậu trai .
" Ngủ sớm chút ...." Cuối cùng cô ngáp một cái, rúc vào trong lòng cậu trai.
Cảm nhận sức sóng trên người cậu trai trẻ trong cái lạnh của máy điều hòa, cô ngủ ngon lành.
Thứ tư có hơi bận rộn, sắp tới giờ tan tầm cô gửi tin nhắn cho Alex, nói với cậu cô tăng ca, không về ăn cơm.
Alex rất nhanh nhắn lại là đã biết.
Hôm đó cô làm đến hơn chín giờ mới về tới nhà.
Mở khóa đẩy cửa vào, đèn phòng khách tối thui, nhưng đèn huyền quan lại sáng tỏ.
Đây là một tật xấu của Alex, để đèn huyền quan sáng suốt đêm.
Mới đầu Quách Trí còn nói cậu, cậu lúng túng nói rằng, không tốn bao nhiêu điện nhưng cảm giác rất ........ấm áp.
Hai từ cuối cùng cậu nói cực kỳ nhẹ, Quách Trí hỏi đến hai lần mới nghe rõ.
Lúc ấy còn có chút cạn lời.
Rồi nhìn vào con mắt đen thẫm của cậu trai, đang nhìn cô mang theo mong chờ ......Giống như một chú cún nhỏ đáng thương ............Quách Trí liền đỡ trán :" Ok, Ok, tùy cậu."
Trong mắt cậu trai ngay lập tức bừng lên tia vui vẻ.
Chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như thế .....
Ngược lại, trong lòng Quách Trí, lại nảy sinh một chút thương xót khó diễn tả bằng lời.
Quách Trí thay giày đi vào phòng ngủ, và nhận ra không có ai trên giường, liền không khỏi giật mình.
Vừa rồi rõ ràng cô thấy giày của Alex cũng ở nhà mà.
Đúng lúc này, cô nghe thấy phòng bên cạnh có tiếng động nhẹ.
Cô bật đèn ngủ hành lang, đẩy cánh cửa phòng ngủ thứ hai, thấy Alex đang ngủ trong phòng nhỏ.
"Alex! Alex!"
Cô gọi hai tiếng, còn đẩy đẩy, Alex mới có phản ứng.
Mê mang mở mắt :" Chị Quách .....!Về rồi à ?" Giọng mũi có chút nặng.
" Sao ngủ ở đây?" Quách Trí ngồi xuống bên giường và hỏi.
" Em có hơi không thoải mái, sợ lây bệnh cho chị." Alex khụ một cái.
Trạng thái của cậu quả thật không tốt lắm.
Mặc dù bình thường không nói nhiều, không có tinh thần lắm, nhưng người vẫn khỏe mạnh.
Quách Trí ấn cậu lại không cho cậu ngồi dậy, sờ sờ trán cậu, hình như có hơi nóng, lại hình như không nóng.
" Vẫn ổn......" Cô bảo, "Không sốt, xem như bình thường.
Uống thuốc chưa ?"
"Chưa........." Alex nói," Không ra ngoài mua thuốc."
"Trong nhà có." Quách Trí nói," Sao lại bệnh vậy ? Có biết nguyên do từ đâu không ? Thuốc uống cảm lạnh và cảm nóng không giống nhau."
Alex nói:" Hôm nay ngâm nước.
Hôm nay chụp ảnh ....!là cảnh mưa, lấy nước xối lên người em suốt, quần áo cứ ẩm ướt, có thể là cảm lạnh rồi...."
" Biết rồi."
Quách Trí xỏ dép loẹt xoẹt đi ra, bật đèn phòng khách lên.
Một lát sau, bưng một cái ly đã pha thuốc xong trở lại:" Nào, uống cái này đi."
Alex ngồi dậy ngoan ngoãn uống hết.
" Ngủ ngon một giấc, ngày mai liền khỏe lên ngay." Cô còn vỗ vỗ cậu, giống như vỗ em bé.
Alex liền phát ra tiếng " vâng " giọng mũi rất nặng.
Quách Trí che miệng ngáp, hôm nay cô cũng mệt mỏi.
" Tôi cũng đi ngủ đây....." Tay cô vỗ nhẹ Alex hai cái, rồi trở về phòng ngủ.
Alex nhìn theo bóng cô dần khuất trong ánh đèn yếu ớt ở cửa.
Trong phòng ngủ nhỏ không bật đèn, cho nên Quách Trí không nhìn ra, đôi mắt hơi phiếm hồng của cậu trai.....
Alex hít hít mũi, rồi mới nhắm đôi mắt cay cay lại.
Thuốc phát huy tác dụng rất nhanh, cậu mơ mơ màng màng lại thiếp ngủ đi.
Chợt tỉnh giấc trong đêm, trong phòng tối đen, cũng không biết là mấy giờ.
Bên giường hơi chùng xuống, có bóng người mảnh khảnh ngồi ở đó.
Bàn tay ấm áp sờ lên trán cậu, dừng lại trong giây lát.
Như cảm thấy độ ấm không đáng lo, cô khẽ khàng đứng lên, rồi khẽ khàng đi ra.
Alex nhìn mãi theo bóng cô khuất ở cửa....
Cứ cảm thấy trên trán ...........nóng nóng.
......
Say say.....
/187
|