Reng ... Reng ... Reng ...
Mọi người trong lớp đổ xô ra ngoài , chỉ còn lại 5 người : Emy , Rin , Jun , Han và Ken . Cất sách vào cặp , Emy định ra ngoài thì tay cô bị ai đó nắm lại . Emy quay lại , hoá ra là Jun :
- Emy à , xuống căng -tin đi . Ở đó có nhiều món ngon lắm đó !
Emy định từ chối vì vẫn còn no thì Rin từ bàn trên quay xuống cười :
- Đúng đó , anh là người quen của các bác bán hàng đó ! Chắc chắn họ sẽ ưu đãi chúng ta hơn !
Ken nghe Rin nói vậy thì lạnh lùng buông một câu :
- Nói dối ko chớp mắt !
Rồi quay người bỏ đi . Emy thấy người này vô cùng lạnh lùng , nói chuyện chưa bao giờ quá 5 câu . Trong giờ ko học hành gì hết , chỉ thấy dở đt ra chơi game , vậy mà thầy cô vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua coi như ko thấy ! Emy thầm nghĩ chắc chắn gia thế của người này ko phải dạng vừa , tốt nhất đừng có nhúng tay vào !
Đang thầm nghĩ thì cô nghe thấy giọng bực tức của Rin :
- Cái thằng mất dạy ! Vô duyên vô cớ xông vào chuyện của người khác ! Không thể chấp nhận được !
Emy thấy Rin nói thế thì cười phì :
- Cậu giận cái gì ? Ủa nhưng cậu biết cậu ta hả ? Nhìn hai cậu nói chuyện vậy nhưng trông vô cùng thân thiết !
- Ừ , bọn anh thân nhau từ thời quấn tã cơ ! Vốn dĩ Ken chẳng bao giờ như vậy ...
Nói đến đó mắt Rin có vẻ buồn rầu , khuôn mặt chùng xuống . Emy thấy có vẻ đã lạc chủ đề , liên xua tay nói :
- Ha ... Ha ... Chúng ta xuống căng - tin thôi kẻo ko kịp !
- Ừ nhỉ ! Thế mà anh quên mất ! Xin lỗi em nha ! Chúng ta đi thôi !
Nói rồi Rin nắm tay Emy chạy một mạch ra khỏi lớp . Jun đứng ngẩn tò te một hồi rồi chạy theo , hét lên :
- Ê này tên kia , chờ tao với ! Emy , em buông tay hắn ra ! Buông ra ngay ! ...
Còn trong lớp thì sao ? Anh Han của chúng ta vẫn ngồi đó ! Hồn phách anh đã lạc trôi đi phương nào rồi ! Ngây một lúc , anh nhìn bóng ba người họ vừa đi qua cửa sổ , nhìn Rin va Jun bằng ánh nghi ngờ mang theo sự nguy hiểm chết người ! ( thông báo : bà con mau mau tránh xa ! Mau mau tránh xa !
Mọi người trong lớp đổ xô ra ngoài , chỉ còn lại 5 người : Emy , Rin , Jun , Han và Ken . Cất sách vào cặp , Emy định ra ngoài thì tay cô bị ai đó nắm lại . Emy quay lại , hoá ra là Jun :
- Emy à , xuống căng -tin đi . Ở đó có nhiều món ngon lắm đó !
Emy định từ chối vì vẫn còn no thì Rin từ bàn trên quay xuống cười :
- Đúng đó , anh là người quen của các bác bán hàng đó ! Chắc chắn họ sẽ ưu đãi chúng ta hơn !
Ken nghe Rin nói vậy thì lạnh lùng buông một câu :
- Nói dối ko chớp mắt !
Rồi quay người bỏ đi . Emy thấy người này vô cùng lạnh lùng , nói chuyện chưa bao giờ quá 5 câu . Trong giờ ko học hành gì hết , chỉ thấy dở đt ra chơi game , vậy mà thầy cô vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua coi như ko thấy ! Emy thầm nghĩ chắc chắn gia thế của người này ko phải dạng vừa , tốt nhất đừng có nhúng tay vào !
Đang thầm nghĩ thì cô nghe thấy giọng bực tức của Rin :
- Cái thằng mất dạy ! Vô duyên vô cớ xông vào chuyện của người khác ! Không thể chấp nhận được !
Emy thấy Rin nói thế thì cười phì :
- Cậu giận cái gì ? Ủa nhưng cậu biết cậu ta hả ? Nhìn hai cậu nói chuyện vậy nhưng trông vô cùng thân thiết !
- Ừ , bọn anh thân nhau từ thời quấn tã cơ ! Vốn dĩ Ken chẳng bao giờ như vậy ...
Nói đến đó mắt Rin có vẻ buồn rầu , khuôn mặt chùng xuống . Emy thấy có vẻ đã lạc chủ đề , liên xua tay nói :
- Ha ... Ha ... Chúng ta xuống căng - tin thôi kẻo ko kịp !
- Ừ nhỉ ! Thế mà anh quên mất ! Xin lỗi em nha ! Chúng ta đi thôi !
Nói rồi Rin nắm tay Emy chạy một mạch ra khỏi lớp . Jun đứng ngẩn tò te một hồi rồi chạy theo , hét lên :
- Ê này tên kia , chờ tao với ! Emy , em buông tay hắn ra ! Buông ra ngay ! ...
Còn trong lớp thì sao ? Anh Han của chúng ta vẫn ngồi đó ! Hồn phách anh đã lạc trôi đi phương nào rồi ! Ngây một lúc , anh nhìn bóng ba người họ vừa đi qua cửa sổ , nhìn Rin va Jun bằng ánh nghi ngờ mang theo sự nguy hiểm chết người ! ( thông báo : bà con mau mau tránh xa ! Mau mau tránh xa !
/6
|