Giờchúng ta làm gì ? - Hắn hỏi
Đi kiếm khách sạn ngủ trước đã . Sáng mai chúng ta sẽ đi tìm hàng nào đó thử đồ cưới - Nó nói
Ukm - Hắn đáp
Bộp - Thiên Kỳ đánh rơi chiếc điện thoại . Trên trán anh chảy đầy mồ hôi , hai tay run rẩy cực độ , mắt mở lớn , miệng há nhỏ ra , hơi thở không đều......
Chuyện gì vậy anh - Hân lo lắng hỏi
Thiên Kỳ lắp bắp miệng , không nói lên lời
Hắn liền cầm điện thoại của Thiên Kỳ lên . Đánh rơi điện thoại , mặt hắn cũng biến sắc như Thiên Kỳ
Sao vậy ? - Nó hỏi
MF 1358 bay từ Mỹ sang Việt Nam....Nó đã được tìm thấy . Trong số hành khách sống sót có...ba mẹ chúng ta - Thiên Kỳ nói
CÁI GÌ ? Tất cả hét lớn
Nước mắt lăn dài trên mặt . Không có tiếng nấc mỗi khi khóc nhưng nước mắt ứ thế mà tuôn . Nó...sắp được gặp lại ba mẹ rồi . Ngày ba mẹ nó bay từ Mỹ về Việt Nam sau khi giải quyết xong công việc , máy bay rơi . Mất tích tận 15 năm nay nay lại về . Còn nó khi ấy đang ở Việt Nam . Bọn khủng bố đã đốt cháy , đánh bom nhà nó . Nếu như hôm đó nó không theo ông đi tới sân bay chờ ba mẹ , tin tưởng rằng hai người đã chết trong đám cháy kia rồi . Và vô tình , ở sân bay , nó trong lúc chờ ông đi mua nước , đã chạy đi chơi và lạc ông . Nó đã gặp ba mẹ nuôi của nó . Họ đã nhận nuôi nó . Và nuôi nó cho tới khi ông nó tìm được . Nó....Muốn gặp ba mẹ....Nó ..... muốn gặp ba mẹ . Ngay lập tức , Khánh Linh hét lên
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Tiếng hét dài đánh thức sự chú ý của tất cả . Chiếc xe không ai điều khiển đang phóng với tốc độ 180km/giờ vào....cột điện
Rầm - Cuộc va chạm xảy ra . Thật may là tất cả không sao . Họ đã chạy nhanh về phía sau xe , cũng may thật . Đầu xe hỏng hóc nặng . Cái màu đen bóng loáng giờ chỉ còn lại màu đen với vô số vết xước . Nó mở cửa , tất cả mọi người ra . Sau khi ra , chỉ thấy người ta bàng hoàng trước tình huống vừa rồi .
Đi kiếm khách sạn ngủ trước đã . Sáng mai chúng ta sẽ đi tìm hàng nào đó thử đồ cưới - Nó nói
Ukm - Hắn đáp
Bộp - Thiên Kỳ đánh rơi chiếc điện thoại . Trên trán anh chảy đầy mồ hôi , hai tay run rẩy cực độ , mắt mở lớn , miệng há nhỏ ra , hơi thở không đều......
Chuyện gì vậy anh - Hân lo lắng hỏi
Thiên Kỳ lắp bắp miệng , không nói lên lời
Hắn liền cầm điện thoại của Thiên Kỳ lên . Đánh rơi điện thoại , mặt hắn cũng biến sắc như Thiên Kỳ
Sao vậy ? - Nó hỏi
MF 1358 bay từ Mỹ sang Việt Nam....Nó đã được tìm thấy . Trong số hành khách sống sót có...ba mẹ chúng ta - Thiên Kỳ nói
CÁI GÌ ? Tất cả hét lớn
Nước mắt lăn dài trên mặt . Không có tiếng nấc mỗi khi khóc nhưng nước mắt ứ thế mà tuôn . Nó...sắp được gặp lại ba mẹ rồi . Ngày ba mẹ nó bay từ Mỹ về Việt Nam sau khi giải quyết xong công việc , máy bay rơi . Mất tích tận 15 năm nay nay lại về . Còn nó khi ấy đang ở Việt Nam . Bọn khủng bố đã đốt cháy , đánh bom nhà nó . Nếu như hôm đó nó không theo ông đi tới sân bay chờ ba mẹ , tin tưởng rằng hai người đã chết trong đám cháy kia rồi . Và vô tình , ở sân bay , nó trong lúc chờ ông đi mua nước , đã chạy đi chơi và lạc ông . Nó đã gặp ba mẹ nuôi của nó . Họ đã nhận nuôi nó . Và nuôi nó cho tới khi ông nó tìm được . Nó....Muốn gặp ba mẹ....Nó ..... muốn gặp ba mẹ . Ngay lập tức , Khánh Linh hét lên
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Tiếng hét dài đánh thức sự chú ý của tất cả . Chiếc xe không ai điều khiển đang phóng với tốc độ 180km/giờ vào....cột điện
Rầm - Cuộc va chạm xảy ra . Thật may là tất cả không sao . Họ đã chạy nhanh về phía sau xe , cũng may thật . Đầu xe hỏng hóc nặng . Cái màu đen bóng loáng giờ chỉ còn lại màu đen với vô số vết xước . Nó mở cửa , tất cả mọi người ra . Sau khi ra , chỉ thấy người ta bàng hoàng trước tình huống vừa rồi .
/40
|