Ưm....- Tiếng rên rỉ khe khẽ của cô gái nhỏ nhắn đang bị trói buộc rất chặt vào cột tường của một nhà kho . Miệng dán băng dính , Thảo Thy cố gắng bật mở đôi môi ra nhưng không thể . Ngoái cổ nhìn quanh , cô ( Gọi tạm Thảo Thy là cô và Ngọc Băng là anh trong chap này nhé ) thẩy anh đang bất tỉnh nhân sự . Gương mặt đẹp trai y hệt hắn với đôi mắt nhắm nghiền , sống mũi cao , môi đo đỏ . Ông trời đã ban tặng cho thế giới một con người có ngoại hình quá sức đẹp đẽ . Lâu lắm rồi , cô mới gặp lại anh . Lâu lắm rồi , cô mới ngắm kĩ anh như thế này . Cái khuôn mặt đó nhìn yên bình lắm . Cô bỗng chốc thở dài . Ánh mắt buồn buồn nhìn anh . Cô biết chứ . Tình cảm anh dành cho cô đâu đơn thuần chỉ là tình cảm bạn bè mà là tình cảm một đôi nam nữ . Trong phút chốc , cô cảm thấy nơi cổ họng đăng đắng . Cô biết anh thích mà không , là yêu cô từ lâu rồi nhưng cô vốn đã dành tình cảm cho Khánh Anh . Hôm nay là ngày mà người cô yêu đơn phương kết hôn với người chị không cùng dòng máu của cô . Cô hiểu được , biết được cảm giác khi yêu đơn phương là thế nào bởi vì chính cô cũng đang yêu đơn phương đây mà . Giống như anh vậy . Yêu đơn phương , cô chỉ đơn giản là cảm thấy hạnh phúc với nụ cười của Khánh Anh , cô cảm thấy vui vẻ với sự vui vẻ của anh( K.A) . Cô cảm thấy yêu đời với sự quan tâm của anh ( K.A ) dành cho mình nhưng đồng thời cũng đắng lòng vì biết (anh ( K.A ) chỉ coi cô như một người bạn , không hơn cũng chẳng kém . Yêu đơn phương là như vậy đấy . Nếu anh ( K.A ) có thể hạnh phúc với Khánh Linh , cô sẽ chấp nhận buông tay và bắt đầu yêu Ngọc Băng nhưng đây là ép buộc . là ÉP BUỘC đó . Tức là Khánh Anh không yêu Khánh Linh và cũng tức là cô còn cơ hội . Nếu như hôm nay không phải tình cờ cô nghe được lúc nãy người ta ( Ý mấy đứa thuộc hạ bắt cóc ) xì xào rằng có người đặt bom phá hủy tin chắc giờ này cô đã rơi vào ngõ tuyệt vọng rồi . Lại thở dài một hơi , rốt cuộc cô nên chọn như thế nào ? Người mình yêu hay người yêu mình ? Với câu hỏi này chắc là người khác sẽ chọn ngay người yêu mình nhưng nếu thêm vế sau vào ? Người yêu mình nhưng mình không yêu và người mình yêu nhưng không yêu mình ? Quá khó xử . Thật không may khi cô lại lâm vào tình trạng đó . Gục mặt xuống cột , cô muốn buông xuôi tất cả . Mệt mỏi quá . Lại thở dài , đôi mắt nâu cafe từ từ nhắm nghiền lại mang theo những ưu tư , nỗi sầu lo vào giấc ngủ
/40
|