Tại một căn phòng , xung quanh chỉ có 1 màu đó là màu đen , cô đang nằm dưới đất khuôn mặt đầy vết máu do bị tra tấn.
-Ây cha - Minh Yến nói giọng thương hại nó
-......
-Tội nghiệp m thật- Yến nói tiếp
-Sao mày lại làm vậy - nhỏ nói yếu ớt
-Tại sao hả ? Vì tao Thích - Yến cố tình nhấn mạnh từ thích
-nhỏ chỉ cười đểu rồi ngồi đó khuôn mặt như mất hết sức rồi bổng
-CHÁT- Đau không - Yến nói
-Nó giống như cảm giác của tao bây giờ đấy - Yến nói tiếp khuôn mặt tức giận
-.........- nhỏ như không thể nói nên lời chỉ biết ngồi đó nghe tụi nó mắng rồi đánh đập
-Tụi bây đánh mạnh lên - Yến ra lệnh vừa dứt câu thì những chiếc roi mây đánh vào nhỏ không thương tiếc
sau 15' bị bọn chúng đánh nó đc treo lên 2 tay bị trói bởi những cọng dây xích lơ lửng trên không
-ÀO - Yến tạt nc vào ng nó
''Rát '' Đây là cảm giác của nhỏ nhưng nhỏ vẫn cười không nói 1 lời
Yến lấy ra 1 con dao rồi đưa lên má nó
-Haizz nếu như cái này mà lúng vào mặt mày thì sẽ như thế nào nhỡ , chắc đẹp lắm . HA HA HA - Yến nói rồi tự cời mãm nguyện
-Xoẹt
-AAAAAA- Nhỏ la lên
- Woa , cuối cùng mày cũng mở miệng rồi - Yến cười
Yến lấy đâu ra 1 thanh kiếm rồi chém từ trên bả vai của nó xuống bụng bộ đồ nó đang mặc cũng dần rách ra
XOẸT....XOẸT....... - Bao nhiêu âm thah vang lên thì nhỏ như rụng rời cả cơ thể
-Đau ...- nhỏ la toáng lên
-Mày mà biết đâu hả - Yến cười mãn nguyện rồi chém nhỏ thêm một lần nữa , bộ đồ trên cơ thể nhỏ chẳng còn một cái gì , chỉ nó bộ đồ nhỏ là còn sót lại .
-Chị Yến - tên đàn em hốt hoảng chạy vào
-Chuyện gì - Yến quay qua quát
-Có người tới , hình như là người của con nhỏ này - tên đó nói tiếp
Yến đi ra cửa nhìn ra ngoài rồi nói
-Mẹ kiếp ! tụi bây làm ăn như vậy đó hả , sao lại để cho bọn chúng đến - Yến tức giận
-Chắc có lẽ con nhỏ này đã nói - tên đàn em nói tiếp
-Được rồi rút thôi trước khi bị phát hiện - nói rồi Yến cùng đồng bọn quay ra cửa sau chuẩn bị đi thì Yến quay lại nói vs nhỏ
-Lần này là mày hên , không có lần sau đâu - Yến nói
nhỏ chỉ cười đểu rồi ngất liệm đi
Khi nó cùng mọi người chạy vào , ai cũng hốt hoảng nhìn nhỏ mà đau lòng , bộ đồ trên người thì rách tan nát , máu đổ xuống đất như nước , nó đau lòng những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống ,nó chạy lại đỡ nhỏ xuống rồi nói với Kiệt
-Gọi cấp cứu ngay -- Nó nói
-Anh gọi rồ - Kiệt nói
==================================================================================================
Đã 5 tiếng rồi mà căn phòng vẫn không mở , nó thì ngồi an ủi cô , cô không nói lời nào nhưng nó biết cô đang rất lo lắng , cậu cùng hắn đang làm giấy tờ gì đo , 3 ông anh của nó thì đứng ngồi không yên , còn anh nảy giờ anh chỉ đứng 1 góc dựa đầu vào tường nhắm mắt không biết suy nghỉ đều gì , nhưng cũng nhờ anh mà tụi nó mới tìm ra Nhỏ dễ Như vậy . Nó đi lại chỗ anh rồi nói
-Cô ấy sẽ không sao đâu - nó động viên anh
-Làm sao có thể chắc ăn như vậy chứ - anh nói giọng yếu ớt lo lắng
-.....- nó chẳng biết nói gì thêm cho đến khi ...
----------Ting -------------- căn phòng mở ra bác sĩ vừa ra khỏi của thì nó , cô , anh và 3 người còn lại chạy lại
-Bác sĩ , bạn của cháu có sao không ạ - cô hỏi nước mắt giàn giụa
-Cô ấy bị thương khá nặng nhưng nếu như được điểu trị tốt thì khả năng hồi phục sẽ tăng lên - BS nói
-Điều trị tốt ?- anh hỏi rồi nhắn chăn mài lại
-Là nếu như được 1 BS có trình độ cao điều trị thì cô ấy sẽ sớm phục hồi - BS giải thích
-Được rồi BS cứ cho người nào giỏi nhất ở đây hoặc đưa người nước ngoài về đây cũng được , mọi chi phí tôi đều lo được - Anh nói , điệu giọng lo lắng
-Được rồi - BS nói rồi bước đi
-Cái này cứ để tụi tui lo - nó nói
-Không sao đâu - anh trả lời
-Nhưng tôi nghỉ khi tỉnh lại nhỏ mà biết thì chắc nó sẽ không đồng ý đâu - cô nói
-Thì đừng ai nói cho cô ấy là được rồi - anh nói
-Haiz , tuỳ cậu vậy - Cô nói tiếp ( không phải vì cô và nó không đủ tiền đâu mà tại vì nếu như đống thì sẽ bị nghi ngờ)
---------------------- Mình đã cố gắng ra chương nhanh nhất có thể rồi ạ , sau 1 thời gian ngưng truyện có lẽ truyện của mình đang dần ít người đọc hơn trước rồi nhỉ . Haizzz mất hết động lực để viết truyện rồi :(( --------------------- .
-Ây cha - Minh Yến nói giọng thương hại nó
-......
-Tội nghiệp m thật- Yến nói tiếp
-Sao mày lại làm vậy - nhỏ nói yếu ớt
-Tại sao hả ? Vì tao Thích - Yến cố tình nhấn mạnh từ thích
-nhỏ chỉ cười đểu rồi ngồi đó khuôn mặt như mất hết sức rồi bổng
-CHÁT- Đau không - Yến nói
-Nó giống như cảm giác của tao bây giờ đấy - Yến nói tiếp khuôn mặt tức giận
-.........- nhỏ như không thể nói nên lời chỉ biết ngồi đó nghe tụi nó mắng rồi đánh đập
-Tụi bây đánh mạnh lên - Yến ra lệnh vừa dứt câu thì những chiếc roi mây đánh vào nhỏ không thương tiếc
sau 15' bị bọn chúng đánh nó đc treo lên 2 tay bị trói bởi những cọng dây xích lơ lửng trên không
-ÀO - Yến tạt nc vào ng nó
''Rát '' Đây là cảm giác của nhỏ nhưng nhỏ vẫn cười không nói 1 lời
Yến lấy ra 1 con dao rồi đưa lên má nó
-Haizz nếu như cái này mà lúng vào mặt mày thì sẽ như thế nào nhỡ , chắc đẹp lắm . HA HA HA - Yến nói rồi tự cời mãm nguyện
-Xoẹt
-AAAAAA- Nhỏ la lên
- Woa , cuối cùng mày cũng mở miệng rồi - Yến cười
Yến lấy đâu ra 1 thanh kiếm rồi chém từ trên bả vai của nó xuống bụng bộ đồ nó đang mặc cũng dần rách ra
XOẸT....XOẸT....... - Bao nhiêu âm thah vang lên thì nhỏ như rụng rời cả cơ thể
-Đau ...- nhỏ la toáng lên
-Mày mà biết đâu hả - Yến cười mãn nguyện rồi chém nhỏ thêm một lần nữa , bộ đồ trên cơ thể nhỏ chẳng còn một cái gì , chỉ nó bộ đồ nhỏ là còn sót lại .
-Chị Yến - tên đàn em hốt hoảng chạy vào
-Chuyện gì - Yến quay qua quát
-Có người tới , hình như là người của con nhỏ này - tên đó nói tiếp
Yến đi ra cửa nhìn ra ngoài rồi nói
-Mẹ kiếp ! tụi bây làm ăn như vậy đó hả , sao lại để cho bọn chúng đến - Yến tức giận
-Chắc có lẽ con nhỏ này đã nói - tên đàn em nói tiếp
-Được rồi rút thôi trước khi bị phát hiện - nói rồi Yến cùng đồng bọn quay ra cửa sau chuẩn bị đi thì Yến quay lại nói vs nhỏ
-Lần này là mày hên , không có lần sau đâu - Yến nói
nhỏ chỉ cười đểu rồi ngất liệm đi
Khi nó cùng mọi người chạy vào , ai cũng hốt hoảng nhìn nhỏ mà đau lòng , bộ đồ trên người thì rách tan nát , máu đổ xuống đất như nước , nó đau lòng những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống ,nó chạy lại đỡ nhỏ xuống rồi nói với Kiệt
-Gọi cấp cứu ngay -- Nó nói
-Anh gọi rồ - Kiệt nói
==================================================================================================
Đã 5 tiếng rồi mà căn phòng vẫn không mở , nó thì ngồi an ủi cô , cô không nói lời nào nhưng nó biết cô đang rất lo lắng , cậu cùng hắn đang làm giấy tờ gì đo , 3 ông anh của nó thì đứng ngồi không yên , còn anh nảy giờ anh chỉ đứng 1 góc dựa đầu vào tường nhắm mắt không biết suy nghỉ đều gì , nhưng cũng nhờ anh mà tụi nó mới tìm ra Nhỏ dễ Như vậy . Nó đi lại chỗ anh rồi nói
-Cô ấy sẽ không sao đâu - nó động viên anh
-Làm sao có thể chắc ăn như vậy chứ - anh nói giọng yếu ớt lo lắng
-.....- nó chẳng biết nói gì thêm cho đến khi ...
----------Ting -------------- căn phòng mở ra bác sĩ vừa ra khỏi của thì nó , cô , anh và 3 người còn lại chạy lại
-Bác sĩ , bạn của cháu có sao không ạ - cô hỏi nước mắt giàn giụa
-Cô ấy bị thương khá nặng nhưng nếu như được điểu trị tốt thì khả năng hồi phục sẽ tăng lên - BS nói
-Điều trị tốt ?- anh hỏi rồi nhắn chăn mài lại
-Là nếu như được 1 BS có trình độ cao điều trị thì cô ấy sẽ sớm phục hồi - BS giải thích
-Được rồi BS cứ cho người nào giỏi nhất ở đây hoặc đưa người nước ngoài về đây cũng được , mọi chi phí tôi đều lo được - Anh nói , điệu giọng lo lắng
-Được rồi - BS nói rồi bước đi
-Cái này cứ để tụi tui lo - nó nói
-Không sao đâu - anh trả lời
-Nhưng tôi nghỉ khi tỉnh lại nhỏ mà biết thì chắc nó sẽ không đồng ý đâu - cô nói
-Thì đừng ai nói cho cô ấy là được rồi - anh nói
-Haiz , tuỳ cậu vậy - Cô nói tiếp ( không phải vì cô và nó không đủ tiền đâu mà tại vì nếu như đống thì sẽ bị nghi ngờ)
---------------------- Mình đã cố gắng ra chương nhanh nhất có thể rồi ạ , sau 1 thời gian ngưng truyện có lẽ truyện của mình đang dần ít người đọc hơn trước rồi nhỉ . Haizzz mất hết động lực để viết truyện rồi :(( --------------------- .
/19
|