Không gian: hoàng hôn tại biệt thự nhà nó
Quậy chán nó vui vẻ bước chân vào nhà thì gặp ngay ánh mắt chết người của pa nó, nó biết chuyện tốt mà nó làm hồi chiều đã dk gửi phát nhanh đến tai pa nó
- Mika con k nghe lời pa sao?
- pa con cũng bất đắc dĩ mà,con đã cố tỏ ra thân thiện nhưg....
- con tỏ ra thân thiện mà dọa con nhà ng ta ở lì trog nhà còn....
- pa chuyện cậu ta k liên quan đến con là cậu ta nhát gan thôi.
-dk chuỵên ý pa coi như k rồi vậy mà con còn giám oánh nhau trong trường.
- là chúng nó tự tìm con mà con đâu có gây sự với bọn nó đâu.
- thôi con,k phải giải thích nữa. ta biết rồi. con lên nghỉ đi sáng mai con sẽ sang Hàn,ta mua vé máy bay cho con với cả hành lí ta cũng chuỷên sang đó cho con rồi.
Nói xong pa nó đi vào phòng làm việc đóng cửa lại. nó biết pa nó thực sự thất vọng về nó,pa nó chưa bao gìơ tức giận như thế cả. nó đi loanh quanh ngôi biệt thự nó nghĩ: tại sao đến lúc sắp đạt dk mục đích của mình nó lại buồn như thế nhỉ? nơi nó đang đứng với bao kỉ niệm về mẹ nó vậy mà nó tìm mọi cách rời bỏ nơi này để đi theo một bóng hình quá khứ .nó dfi hết một vòng trở lại phòng của nó nằm ngủ lúc nào k hay. tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã 11h nên nó thay quần áo đi bar.
Còn về phần pa nó cũng đã nghĩ: có lẽ là do mình lên đứa con gái duy nhất của mình mới trở thành như thế. nếu lúc đó k đưa nó về Nhật thì có lẽ sẽ k như thế này. pa nó cũng k hiểu sao nó lại bị người con trai ngày ấy làm cho nó tìm mọi cách để trở về như vậy''. pa nó nhìn lên bức ảnh của mẹ nó:
- có lẽ a đã sai phải k e? a lên làm điều mà a đáng lí phải làm từ lâu rồi.
Còn nó khi đến bar nó chỉ biết uống và uống. thấy hôm nay nó khác nhưng ba ng kia( Ken,Kun,Kin) cũng chỉ biết ngồi uống cùng nó vì k biết phải làm gì. tụi nó chưa bao gìơ thấy nó như thế cả. nó uống k biết là bao nhiêu đến lúc này nó mới lên tiếng với giọng say khướt
- chị... hức...sắp.... hức....sang...Hàn.....hức
( ta: uống rượu say ai cũng hức hức như vậy cả k phải thắc mắc tại sao nó lại như vậy nha)
- chị đó là điều chị muốn mà - Ken
- đúng vậy, chị làm tất cả cũng chỉ vì điều đó tại sao chị lại buồn - Kun
- chị....hức..chị... cũng....hức...k...hức.... biết nữa....hức
Nói đến đây nó gục xuống bàn luôn. còn ba tụi nó chỉ biết lắc đầu khó hiểu. tụi nó đưa nó về biệt thự của nó. lúc tỉnh lại nó thấy mình đã ở nhà nhìn đồng hồ. nó thầm nghĩ đã 3h sáng rồi sao ( ta: chả thế đúng là quỷ uống như thế mà cũng tỉnh lại dk ta còn nghĩ... Windy: nghĩ gì<(`^´)> ta: dạ k nghĩ gì ạ. Windy: vậy thì viết tiếp đi). nó đi xuống nhà bếp kiếm đồ ăn đi qua phòng pa nó thấy pa nó nhìn lên ảnh mẹ nó khóc. nó biết pa nó bì nó mà khổ tâm rất nhiều. nó chạy vào ôm pa nó và khóc
- pa con xl, con k đi nữa huhu
pa nó cười
- k ng nên xl là pa mới đúng nếu hồi đó pa k nhất quyết đưa con về thì con đã k khổ tâm như bay gìơ
- k pa ơi! là con là con gái hư k nghe lời pa
- con gái ngoan cuả pa. hãy làm điều mà con phải làm từ lâu rồi và nhớ khi gặp lại cậu ta hãy đưa cậu ta đến gặp pa.
nó ôm pa nó khóc rồi ngủ lúc nào k hay. pa nó cho nó về phòng và trở về phòng mình.
Sáng hôm sau. tại phòng nò.
- Mika đậy đi nào
- cho con ngủ thêm tí thôi mà nha nha
- con mà k dậy là nỡ chuyến bay đó.
Nghe thế nó ba chân bốn cẳng vào buồng tắm vscn. pa nó đứng đó chỉ biết cười. pa con nó ăn sáng xong thì cùng nhau ra sân bay. ở đó đã có Ken,Kun,Kin. tiếng tiếp viên hàng không vang lên
- chuyến bay từ Tokyo đến Seul chuẩn bị cất cánh mong quý khách hay lên máy bay.
- pa con đi đây
nó ôm pa nó rồi quay lại ôm ba tụi kia.
- ba đứa chăm sóc pa hộ chị nha
- dạ tất nhiên rồi. pa chị cũng là pa tụi e mà phải k pa hì ( quay ra cười với pa nó)
- ừk hì ( pa nó cười lại)
Nó bước vào với bao tâm trạng.
/22
|