Editor: Nguyetmai
Thấy Mộc Hàn Yên đi rồi, Mộc Nam cũng chuẩn bị đi thỉnh an phụ mẫu.
"Đợi một chút." Tam trưởng lão gọi hắn lại.
"Gia gia còn có chuyện gì sao?" Mộc Nam cung kính hỏi. Tuy hắn cảm thấy xấu hổ về thái độ của Tam trưởng lão với Mộc Hàn Yên, nhưng hắn cũng sẽ không vì vậy mà bất kính với tổ phụ của mình.
"Không phải con nói đi rèn luyện sao? Tại sao lại ở cùng Mộc Hàn Yên, lẽ nào các con cùng đi với nhau?" Tam trưởng lão không vui hỏi.
"Vâng, tôn nhi đi cùng với Hàn Yên đại ca." Mộc Nam thành thật trả lời.
"Con dính vào với hắn làm gì? Chê mệnh quá dài sao?" Tam trưởng lão nghe vậy càng không vui, dùng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Mộc Nam.
"Gia gia, thật ra Hàn Yên đại ca không giống như vẻ bề ngoài đâu, con nghĩ mọi người có chút hiểu lầm về huynh ấy rồi." Thời gian qua cùng chung hoạn nạn, hắn đã tận mắt nhìn thấy những hành động khiến người khác kinh ngạc của Mộc Hàn Yên, Mộc Nam bội phục Mộc Hàn Yên sát đất, không nhịn được lại giải thích giúp nàng.
"Hiểu lầm, ta có thể hiểu lầm cái gì? Quen thói quần áo là lượt, gây chuyện thị phi lẽ nào đều là giả, lần trước lại còn bày kế xé y phục của Triệu Tứ tiểu thư, chuyện như thế này ngoài thứ phế vật vô dụng kia ra, còn ai có thể làm ra được?" Tam trưởng lão nói rất không kiêng nể.
Sự trong sạch của một kẻ xấu chính là điều tối kỵ, đường đường là Mộc gia Đại công tử lại làm ra chuyện như vậy, ngay cả ông ta cũng cảm thấy mất mặt. Tuy Triệu Tứ tiểu thư vốn cũng không phải là hạng người tốt lành gì, Triệu gia cũng không phải là loại tốt đẹp gì, thế nhưng dù sao Triệu Tứ tiểu thư cũng là nữ tử mà.
"Cái này…" Mộc Nam gãi gãi đầu. Giống như, việc xé y phục này không chỉ có Mộc Đại công tử quần là áo lụa từng làm, hắn cũng từng bất cẩn làm một lần, hơn nữa còn là cùng một người.
Suy nghĩ một chút, Triệu Tứ tiểu thư cũng thật là đáng thương, hễ không cẩn thận là bị lộ hàng. Đương nhiên, quả thật nàng ta cũng có chút vốn liếng để lộ hàng, mặc dù dáng người chẳng ra làm sao nhưng làn da lại trắng nõn nà. Nghĩ đến làn da trắng nõn của Triệu Tứ tiểu thư, Mộc Nam âm thầm khen ngợi một chút.
"Cái này gì mà cái này, nếu như con dám đi theo nó làm những chuyện xấu xa bẩn thỉu này, cẩn thận ta lột da con." Tam trưởng lão trừng mắt nói với Mộc Nam.
Mộc Nam rùng mình một cái theo bản năng, không dám suy nghĩ lung tung nữa.
"Thực ra, Hàn Yên đại ca không tệ như mọi người nói đâu, huynh ấy còn là một thầy chiêm tinh nữa, lần rèn luyện này cũng nhờ vào huynh ấy cả." Mộc Nam nói sang chuyện khác, giải thích giúp Mộc Hàn Yên.
Vốn muốn nói những việc đã xảy ra trong chuyến đi này, lại nhớ tới Mộc Hàn Yên từng nhắc nhở hắn thường dân không thể cất giữ vật báu nếu không sẽ mang tội, chuyện Long Huyết Thạch tuyệt đối không thể dễ dàng cho người ngoài biết, chỉ có thể nói qua loa vài câu cho xong chuyện.
Cũng may, Mộc Hàn Yên muốn che giấu bí mật về Tinh Huyễn Thiên Cơ, thân phận thầy chiêm tinh này ngược lại là một cách che giấu không tệ, dù sao thì trong mắt rất nhiều người, thầy chiêm tinh thực ra chính là một kẻ lừa bịp, cho nên nàng cũng không cấm đám người Mộc Nam tuyên truyền ra ngoài.
"Thầy chiêm tinh, ha ha ha ha, công tử bột vô dụng như vậy có thể trở thành thầy chiêm tinh, e rằng ngay cả heo nái cũng có thể leo cây ấy chứ." Tam trưởng lão nghe vậy cười lớn ha ha, châm chọc nói.
"Gia gia, Hàn Yên đại ca thực sự là thầy chiêm tinh." Mộc Nam không thể nói ra sự thật, chỉ có thể nhấn mạnh một lần nữa.
"Hừ, có phải hắn giở trò lừa đảo cho con uống thuốc mê gì hay không, lại còn nói đỡ cho hắn? Tiểu tử thối này cũng có chút quỷ kế đấy, trước thì đùa bỡn khuê nữ của Triệu gia một trận, bây giờ lại lừa gạt con xoay mòng mòng! Sao trước kia ta lại không nhìn ra chứ?" Tam trưởng lão vô cùng khinh bỉ nói.
"Được rồi, ta chẳng muốn nhiều lời với con nữa, ta có một bằng hữu cũ sắp tới, đó mới thực sự là cao nhân xuất chúng. Mấy ngày nữa ta sẽ mở tiệc đón gió tẩy trần cho hắn, con đừng có ăn nói lung tung khiến ta mất mặt." Tam trưởng lão không cho hắn cơ hội giải thích thêm, tiếp tục nói.
Thấy Mộc Hàn Yên đi rồi, Mộc Nam cũng chuẩn bị đi thỉnh an phụ mẫu.
"Đợi một chút." Tam trưởng lão gọi hắn lại.
"Gia gia còn có chuyện gì sao?" Mộc Nam cung kính hỏi. Tuy hắn cảm thấy xấu hổ về thái độ của Tam trưởng lão với Mộc Hàn Yên, nhưng hắn cũng sẽ không vì vậy mà bất kính với tổ phụ của mình.
"Không phải con nói đi rèn luyện sao? Tại sao lại ở cùng Mộc Hàn Yên, lẽ nào các con cùng đi với nhau?" Tam trưởng lão không vui hỏi.
"Vâng, tôn nhi đi cùng với Hàn Yên đại ca." Mộc Nam thành thật trả lời.
"Con dính vào với hắn làm gì? Chê mệnh quá dài sao?" Tam trưởng lão nghe vậy càng không vui, dùng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Mộc Nam.
"Gia gia, thật ra Hàn Yên đại ca không giống như vẻ bề ngoài đâu, con nghĩ mọi người có chút hiểu lầm về huynh ấy rồi." Thời gian qua cùng chung hoạn nạn, hắn đã tận mắt nhìn thấy những hành động khiến người khác kinh ngạc của Mộc Hàn Yên, Mộc Nam bội phục Mộc Hàn Yên sát đất, không nhịn được lại giải thích giúp nàng.
"Hiểu lầm, ta có thể hiểu lầm cái gì? Quen thói quần áo là lượt, gây chuyện thị phi lẽ nào đều là giả, lần trước lại còn bày kế xé y phục của Triệu Tứ tiểu thư, chuyện như thế này ngoài thứ phế vật vô dụng kia ra, còn ai có thể làm ra được?" Tam trưởng lão nói rất không kiêng nể.
Sự trong sạch của một kẻ xấu chính là điều tối kỵ, đường đường là Mộc gia Đại công tử lại làm ra chuyện như vậy, ngay cả ông ta cũng cảm thấy mất mặt. Tuy Triệu Tứ tiểu thư vốn cũng không phải là hạng người tốt lành gì, Triệu gia cũng không phải là loại tốt đẹp gì, thế nhưng dù sao Triệu Tứ tiểu thư cũng là nữ tử mà.
"Cái này…" Mộc Nam gãi gãi đầu. Giống như, việc xé y phục này không chỉ có Mộc Đại công tử quần là áo lụa từng làm, hắn cũng từng bất cẩn làm một lần, hơn nữa còn là cùng một người.
Suy nghĩ một chút, Triệu Tứ tiểu thư cũng thật là đáng thương, hễ không cẩn thận là bị lộ hàng. Đương nhiên, quả thật nàng ta cũng có chút vốn liếng để lộ hàng, mặc dù dáng người chẳng ra làm sao nhưng làn da lại trắng nõn nà. Nghĩ đến làn da trắng nõn của Triệu Tứ tiểu thư, Mộc Nam âm thầm khen ngợi một chút.
"Cái này gì mà cái này, nếu như con dám đi theo nó làm những chuyện xấu xa bẩn thỉu này, cẩn thận ta lột da con." Tam trưởng lão trừng mắt nói với Mộc Nam.
Mộc Nam rùng mình một cái theo bản năng, không dám suy nghĩ lung tung nữa.
"Thực ra, Hàn Yên đại ca không tệ như mọi người nói đâu, huynh ấy còn là một thầy chiêm tinh nữa, lần rèn luyện này cũng nhờ vào huynh ấy cả." Mộc Nam nói sang chuyện khác, giải thích giúp Mộc Hàn Yên.
Vốn muốn nói những việc đã xảy ra trong chuyến đi này, lại nhớ tới Mộc Hàn Yên từng nhắc nhở hắn thường dân không thể cất giữ vật báu nếu không sẽ mang tội, chuyện Long Huyết Thạch tuyệt đối không thể dễ dàng cho người ngoài biết, chỉ có thể nói qua loa vài câu cho xong chuyện.
Cũng may, Mộc Hàn Yên muốn che giấu bí mật về Tinh Huyễn Thiên Cơ, thân phận thầy chiêm tinh này ngược lại là một cách che giấu không tệ, dù sao thì trong mắt rất nhiều người, thầy chiêm tinh thực ra chính là một kẻ lừa bịp, cho nên nàng cũng không cấm đám người Mộc Nam tuyên truyền ra ngoài.
"Thầy chiêm tinh, ha ha ha ha, công tử bột vô dụng như vậy có thể trở thành thầy chiêm tinh, e rằng ngay cả heo nái cũng có thể leo cây ấy chứ." Tam trưởng lão nghe vậy cười lớn ha ha, châm chọc nói.
"Gia gia, Hàn Yên đại ca thực sự là thầy chiêm tinh." Mộc Nam không thể nói ra sự thật, chỉ có thể nhấn mạnh một lần nữa.
"Hừ, có phải hắn giở trò lừa đảo cho con uống thuốc mê gì hay không, lại còn nói đỡ cho hắn? Tiểu tử thối này cũng có chút quỷ kế đấy, trước thì đùa bỡn khuê nữ của Triệu gia một trận, bây giờ lại lừa gạt con xoay mòng mòng! Sao trước kia ta lại không nhìn ra chứ?" Tam trưởng lão vô cùng khinh bỉ nói.
"Được rồi, ta chẳng muốn nhiều lời với con nữa, ta có một bằng hữu cũ sắp tới, đó mới thực sự là cao nhân xuất chúng. Mấy ngày nữa ta sẽ mở tiệc đón gió tẩy trần cho hắn, con đừng có ăn nói lung tung khiến ta mất mặt." Tam trưởng lão không cho hắn cơ hội giải thích thêm, tiếp tục nói.
/297
|