Editor: Nguyetmai
Tính ra nàng cũng đã chạy xa gần nghìn dặm, kình khí trong cơ thể gần như cạn kiệt, hai chân đều mỏi đến run lên.
Nhưng Mộc Hàn Yên không hề bỏ cuộc, nàng kéo lê đôi chân nặng như chì, khó khăn nhưng rất kiên định di chuyển về phía trước. Ý thức của nàng trở nên mơ hồ vì quá mệt mỏi.
"Không thể bỏ cuộc, vĩnh viễn không được bỏ cuộc." Một âm thanh không ngừng vang lên trong đầu. Sống lại làm người, ý niệm này trở nên vô cùng kiên định trong lòng nàng, dù cho phải đối mặt với nguy hiểm hoặc tuyệt vọng đến mức nào, dù đến giây phút cuối cùng của mạng sống, Mộc Hàn Yên cũng sẽ tuyệt đối không bỏ cuộc.
Cuối cùng, dưới áp lực to lớn đó, Mộc Hàn Yên dốc hết lượng kình khí cuối cùng, lớp phòng ngự phủ khắp toàn thân vỡ vụn tan tành, luồng sức mạnh tinh khiết mà điên cuồng đó tràn vào kinh mạch của nàng một cách dữ dội không thể nào ngăn cản được.
Mộc Hàn Yên lập tức cảm nhận được sự đau đớn thấu tim do kinh mạch bị tàn phá, cả người phát run lên.
Nhưng chính vì sự đau đớn này mà nhận thức vốn dĩ mơ hồ của nàng cũng tỉnh táo trở lại.
Không thể để luồng sức mạnh này phá hủy kinh mạch, nếu không sẽ chết chắc. Mộc Hàn Yên cố chịu đựng nỗi đau thấu xương, giữ vững tinh thần, vận hành Thiên Tâm Công Pháp.
Giống như trị thủy vậy, ngăn cản không bằng khai thông, đối mặt với sức mạnh khổng lồ và lực lượng mạnh mẽ của Long Huyết Thạch, chắc chắn nàng không ngăn cản nổi, cách duy nhất chính là khai thông, không thể trơ mắt nhìn kinh mạch của bản thân bị hủy hoại, sau đó chết oan uổng được!
Mộc Hàn Yên không muốn mình trở thành con sâu bị chết kẹt trong hổ phách, mảnh hổ phách có con sâu ở trong rất đáng giá, nếu đổi thành một con người nhỏ bé chắc hẳn sẽ đáng giá hơn nhiều, nhưng dù có đáng giá thế nào thì cũng liên quan quái gì đến nàng chứ!
Vận hành Thiên Tâm Công Pháp, Mộc Hàn Yên định thần nhìn vào trong thì ngạc nhiên phát hiện, một luồng khí lưu màu đỏ đang chảy vào kinh mạch theo đường vận công của mình.
Vốn dĩ nàng cho rằng, muốn khai thông năng lượng của Long Huyết Thạch sẽ rất khó khăn, không ngờ lại dễ dàng đến vậy. Mộc Hàn Yên chợt nghĩ ra, Thiên Tâm Công Pháp của bản thân đã không còn là công pháp tổ truyền của Mộc gia nữa, mà là công pháp học từ Tinh Huyễn Thiên Cơ, đó là công pháp kế thừa của Thiên Tâm Công Pháp nhưng uyên thâm và kỳ diệu hơn Thiên Tâm Công Pháp rất nhiều, nó giống như phiên bản nâng cấp Thiên Tâm Công Pháp của Mộc gia, hoặc có thể nói, Thiên Tâm Công Pháp của Mộc gia là bản đơn giản hóa.
Cũng may là nàng đã học xong Thiên Tâm Công Pháp của Tinh Huyễn Thiên Cơ, nếu chỉ nhờ Thiên Tâm Công Pháp bản đơn giản của Mộc gia, sợ là không dễ dàng như vậy.
Trong lúc cảm thấy may mắn, Mộc Hàn Yên cũng không khỏi ngờ vực vì sao Tinh Huyễn Thiên Cơ lại biết bộ công pháp này? Lẽ nào bảo vật này có quan hệ gì đó với Mộc gia, nhưng lần trước trò chuyện với phụ thân nàng cũng đâu nghe thấy ông ấy đề cập đến chuyện này.
Tất nhiên hiện tại không phải là lúc nghĩ đến mấy vấn đề này. Giải quyết mối nguy trước mắt cái đã, Mộc Hàn Yên đã tạm thời hóa giải được nguy cơ trước mắt nhưng nguy cơ tiếp theo vẫn rất cấp bách.
Sức mạnh to lớn của Long Huyết Thạch vẫn không ngừng chảy vào kinh mạch. Tuy nhiên, dưới sự dẫn dắt của Thiên Tâm Công Pháp, nàng tạm thời thu gom luồng sức mạnh, vận chuyển thật nhanh, không đến mức gây tổn thương cho kinh mạch nhưng luồng sức mạnh đó ngày càng dồi dào, kinh mạch của nàng cũng sắp không chứa đựng nổi.
Mộc Hàn Yên thử vung ra một nhát kiếm thì phát hiện, sức mạnh đó có thể khống chế trong kinh mạch nhưng lại không có cách nào dẫn ra bên ngoài, hoàn toàn không sử dụng được.
Nếu không tìm được chỗ giải phóng sức mạnh, sớm muộn gì nàng cũng sẽ bị luồng sức mạnh đó làm nổ tung.
Nhìn thấy sức mạnh tràn vào kinh mạch càng lúc càng lớn mạnh, cho dù có vận chuyển hết sức, kinh mạch của nàng cũng sắp không chịu đựng được nữa rồi. Nó đã đi đến ranh giới cực hạn của sự tan vỡ, vất vả lắm Mộc Hàn Yên mới tĩnh tâm lại một chút, nhưng cũng lại vô cùng lo lắng.
Tính ra nàng cũng đã chạy xa gần nghìn dặm, kình khí trong cơ thể gần như cạn kiệt, hai chân đều mỏi đến run lên.
Nhưng Mộc Hàn Yên không hề bỏ cuộc, nàng kéo lê đôi chân nặng như chì, khó khăn nhưng rất kiên định di chuyển về phía trước. Ý thức của nàng trở nên mơ hồ vì quá mệt mỏi.
"Không thể bỏ cuộc, vĩnh viễn không được bỏ cuộc." Một âm thanh không ngừng vang lên trong đầu. Sống lại làm người, ý niệm này trở nên vô cùng kiên định trong lòng nàng, dù cho phải đối mặt với nguy hiểm hoặc tuyệt vọng đến mức nào, dù đến giây phút cuối cùng của mạng sống, Mộc Hàn Yên cũng sẽ tuyệt đối không bỏ cuộc.
Cuối cùng, dưới áp lực to lớn đó, Mộc Hàn Yên dốc hết lượng kình khí cuối cùng, lớp phòng ngự phủ khắp toàn thân vỡ vụn tan tành, luồng sức mạnh tinh khiết mà điên cuồng đó tràn vào kinh mạch của nàng một cách dữ dội không thể nào ngăn cản được.
Mộc Hàn Yên lập tức cảm nhận được sự đau đớn thấu tim do kinh mạch bị tàn phá, cả người phát run lên.
Nhưng chính vì sự đau đớn này mà nhận thức vốn dĩ mơ hồ của nàng cũng tỉnh táo trở lại.
Không thể để luồng sức mạnh này phá hủy kinh mạch, nếu không sẽ chết chắc. Mộc Hàn Yên cố chịu đựng nỗi đau thấu xương, giữ vững tinh thần, vận hành Thiên Tâm Công Pháp.
Giống như trị thủy vậy, ngăn cản không bằng khai thông, đối mặt với sức mạnh khổng lồ và lực lượng mạnh mẽ của Long Huyết Thạch, chắc chắn nàng không ngăn cản nổi, cách duy nhất chính là khai thông, không thể trơ mắt nhìn kinh mạch của bản thân bị hủy hoại, sau đó chết oan uổng được!
Mộc Hàn Yên không muốn mình trở thành con sâu bị chết kẹt trong hổ phách, mảnh hổ phách có con sâu ở trong rất đáng giá, nếu đổi thành một con người nhỏ bé chắc hẳn sẽ đáng giá hơn nhiều, nhưng dù có đáng giá thế nào thì cũng liên quan quái gì đến nàng chứ!
Vận hành Thiên Tâm Công Pháp, Mộc Hàn Yên định thần nhìn vào trong thì ngạc nhiên phát hiện, một luồng khí lưu màu đỏ đang chảy vào kinh mạch theo đường vận công của mình.
Vốn dĩ nàng cho rằng, muốn khai thông năng lượng của Long Huyết Thạch sẽ rất khó khăn, không ngờ lại dễ dàng đến vậy. Mộc Hàn Yên chợt nghĩ ra, Thiên Tâm Công Pháp của bản thân đã không còn là công pháp tổ truyền của Mộc gia nữa, mà là công pháp học từ Tinh Huyễn Thiên Cơ, đó là công pháp kế thừa của Thiên Tâm Công Pháp nhưng uyên thâm và kỳ diệu hơn Thiên Tâm Công Pháp rất nhiều, nó giống như phiên bản nâng cấp Thiên Tâm Công Pháp của Mộc gia, hoặc có thể nói, Thiên Tâm Công Pháp của Mộc gia là bản đơn giản hóa.
Cũng may là nàng đã học xong Thiên Tâm Công Pháp của Tinh Huyễn Thiên Cơ, nếu chỉ nhờ Thiên Tâm Công Pháp bản đơn giản của Mộc gia, sợ là không dễ dàng như vậy.
Trong lúc cảm thấy may mắn, Mộc Hàn Yên cũng không khỏi ngờ vực vì sao Tinh Huyễn Thiên Cơ lại biết bộ công pháp này? Lẽ nào bảo vật này có quan hệ gì đó với Mộc gia, nhưng lần trước trò chuyện với phụ thân nàng cũng đâu nghe thấy ông ấy đề cập đến chuyện này.
Tất nhiên hiện tại không phải là lúc nghĩ đến mấy vấn đề này. Giải quyết mối nguy trước mắt cái đã, Mộc Hàn Yên đã tạm thời hóa giải được nguy cơ trước mắt nhưng nguy cơ tiếp theo vẫn rất cấp bách.
Sức mạnh to lớn của Long Huyết Thạch vẫn không ngừng chảy vào kinh mạch. Tuy nhiên, dưới sự dẫn dắt của Thiên Tâm Công Pháp, nàng tạm thời thu gom luồng sức mạnh, vận chuyển thật nhanh, không đến mức gây tổn thương cho kinh mạch nhưng luồng sức mạnh đó ngày càng dồi dào, kinh mạch của nàng cũng sắp không chứa đựng nổi.
Mộc Hàn Yên thử vung ra một nhát kiếm thì phát hiện, sức mạnh đó có thể khống chế trong kinh mạch nhưng lại không có cách nào dẫn ra bên ngoài, hoàn toàn không sử dụng được.
Nếu không tìm được chỗ giải phóng sức mạnh, sớm muộn gì nàng cũng sẽ bị luồng sức mạnh đó làm nổ tung.
Nhìn thấy sức mạnh tràn vào kinh mạch càng lúc càng lớn mạnh, cho dù có vận chuyển hết sức, kinh mạch của nàng cũng sắp không chịu đựng được nữa rồi. Nó đã đi đến ranh giới cực hạn của sự tan vỡ, vất vả lắm Mộc Hàn Yên mới tĩnh tâm lại một chút, nhưng cũng lại vô cùng lo lắng.
/297
|