Editor: Nguyetmai
Bản thân mình khi nịnh bợ người khác cũng không cảm thấy gì, nhưng khi những lời nịnh hót đó nhằm vào mình, Mộc Đại công tử lại cảm thấy hơi chán ghét.
Có điều nói thật, khả năng ứng biến của lão thầy bói lừa đảo họ Khúc này thật đúng là không phải mạnh mẽ bình thường, nhanh như vậy mà đã học được hết những câu nịnh bợ của mình, chỉ cần cho thêm chút thời gian, nhất định ông ta có thể sửa cũ thành mới, trò giỏi hơn thầy. Có tiền đồ, lão thầy bói lừa đảo này!
"Được rồi được rồi đừng nói nữa, ông muốn ta giúp phá giải huyền cơ trong Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết này, đúng không?" Mộc Hàn Yên hỏi.
"Phải, lão hủ chính là có ý này, nếu như Nam công tử có thể cứu lão phu một mạng, lão phu vô cùng cảm kích, kiếp sau nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp đại ân của công tử." Khúc Sơn Linh liên tục gật đầu.
"Đừng nói những thứ vô ích, hai mươi năm." Mộc Hàn Yên dứt khoát nói.
Còn kiếp sau ư, ngươi cho rằng mỗi người đều có cơ hội chuyển thế sống lại sao? Nghĩ hay quá.
"Cái gì hai mươi năm?" Khúc Sơn Linh ngẩn người.
"Nếu như ta có thể giúp ông, hai mươi năm từ đây về sau, ông đều phải làm việc miễn phí cho phòng đấu giá Nam Mộc." Mộc Hàn Yên nói.
Lúc đầu thấy râu tóc lão bịp bợm này bạc trắng nhiều rồi, cho nên nàng mới vắt kiệt giá trị còn lại của ông ta trong mười năm tiếp theo, ai mà biết mái đầu bạc trắng này do nhuộm mà thành, nếp nhăn là cố ý nhíu lại, tuổi thật mới có bốn mươi mấy. Để ông ta làm công miễn phí mười năm thì quá lợi cho ông ta rồi, thế nào cũng phải tăng thêm mười năm mới được.
"Được!" Khúc Sơn Linh không chút do dự mà đồng ý.
Không phải chỉ là hai mươi năm làm công sao? Chỉ cần có thể vượt qua cửa ải này thì thế nào cũng được. Không phải sư phụ đã nói hay sao, chỉ cần vượt qua kiếp nạn này, chẳng những sống lâu trăm tuổi, thậm chí còn có thể đột phá đại nạn sinh tử, đây chính là thọ mệnh hai trăm năm thậm chí mấy trăm năm đó, lãng phí hai mươi năm thì tính gì?
"Nam công tử, có phải bây giờ có thể giảng giải cho ta rồi đúng không?" Khúc Sơn Linh gấp gáp không thể chờ đợi được hỏi.
Giảng giải? Mộc Đại công tử bột hoàn toàn không biết gì về thuật chiêm tinh, giảng giải thế nào? Nhưng nàng cũng không vội, ngưng thần nhìn chăm chú vào Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết trước mắt, trầm tư hồi lâu, lấy bút ra, chầm chậm vạch ở phía trên một điểm, sau đó, lại một điểm.
Hiện tại Mộc Hàn Yên có thể xác định, hình vẽ trên Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết này thật sự chính là hình vẽ tinh tượng trên la bàn chiêm tinh, có điều cũng không phải toàn bộ, hơn nữa lại còn cũ kỹ bị tàn phá lợi hại, lại càng không hoàn chỉnh.
Mà hình vẽ tinh tượng kia sớm đã tồn tại trong tâm mạch của nàng, không cần nhìn la bàn chiêm tinh, trực tiếp bổ sung đầy đủ cho nó.
"Đây là ý gì?" Khúc Sơn Linh nghi hoặc nhìn hình vẽ tinh tượng được bổ sung hoàn chỉnh, xem không hiểu.
"Tự xem đi." Mộc Hàn Yên ném bút, chắp tay sau lưng, ngắm nhìn nơi xa qua cửa sổ, một thân khí chất cao nhân ẩn thế.
Nàng không hiểu thuật chiêm tinh, nhưng cố làm ra vẻ thần bí nàng lại không biết sao? Cho dù không biết, chẳng phải đã có sẵn thầy ở trước mắt hay sao?
"Ồ." Khúc Sơn Linh lên tiếng, nhíu mày nhìn. Không nhíu mày còn đỡ, vừa nhíu mày nếp nhăn cả khuôn mặt lại lộ ra.
Lão thầy bói lừa đảo này! Mộc Hàn Yên thầm mắng trong lòng một tiếng, xoay mặt đi.
"Rốt cuộc Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết này có quan hệ như thế nào với ngươi?" Mộc Hàn Yên âm thầm hỏi trong lòng. Đối tượng, đương nhiên là Tinh Huyễn Thiên Cơ.
"Chỉ là chút tài mọn ta truyền ra ngoài mà thôi, không tính là gì." Trên la bàn chiêm tinh hiện lên một hàng chữ nhỏ, cảm giác rất là coi thường.
"Ngươi truyền ra ngoài, rốt cuộc ngươi là ai, tại sao lại biết thuật chiêm tinh?" Mộc Hàn Yên hứng thú, truy hỏi.
Trước đây nàng cũng từng hỏi qua vấn đề tương tự, nhưng lần nào cũng không nhận được đáp án, Mộc Hàn Yên vốn tưởng rằng lần này nó cũng sẽ lựa chọn im lặng, nào ngờ không phải đợi lâu, trên la bàn chiêm tinh lại chầm chậm hiện ra một hàng chữ: "Bây giờ ngươi không thể biết, thực lực quá thấp, không có lợi cho ngươi."
Bản thân mình khi nịnh bợ người khác cũng không cảm thấy gì, nhưng khi những lời nịnh hót đó nhằm vào mình, Mộc Đại công tử lại cảm thấy hơi chán ghét.
Có điều nói thật, khả năng ứng biến của lão thầy bói lừa đảo họ Khúc này thật đúng là không phải mạnh mẽ bình thường, nhanh như vậy mà đã học được hết những câu nịnh bợ của mình, chỉ cần cho thêm chút thời gian, nhất định ông ta có thể sửa cũ thành mới, trò giỏi hơn thầy. Có tiền đồ, lão thầy bói lừa đảo này!
"Được rồi được rồi đừng nói nữa, ông muốn ta giúp phá giải huyền cơ trong Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết này, đúng không?" Mộc Hàn Yên hỏi.
"Phải, lão hủ chính là có ý này, nếu như Nam công tử có thể cứu lão phu một mạng, lão phu vô cùng cảm kích, kiếp sau nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp đại ân của công tử." Khúc Sơn Linh liên tục gật đầu.
"Đừng nói những thứ vô ích, hai mươi năm." Mộc Hàn Yên dứt khoát nói.
Còn kiếp sau ư, ngươi cho rằng mỗi người đều có cơ hội chuyển thế sống lại sao? Nghĩ hay quá.
"Cái gì hai mươi năm?" Khúc Sơn Linh ngẩn người.
"Nếu như ta có thể giúp ông, hai mươi năm từ đây về sau, ông đều phải làm việc miễn phí cho phòng đấu giá Nam Mộc." Mộc Hàn Yên nói.
Lúc đầu thấy râu tóc lão bịp bợm này bạc trắng nhiều rồi, cho nên nàng mới vắt kiệt giá trị còn lại của ông ta trong mười năm tiếp theo, ai mà biết mái đầu bạc trắng này do nhuộm mà thành, nếp nhăn là cố ý nhíu lại, tuổi thật mới có bốn mươi mấy. Để ông ta làm công miễn phí mười năm thì quá lợi cho ông ta rồi, thế nào cũng phải tăng thêm mười năm mới được.
"Được!" Khúc Sơn Linh không chút do dự mà đồng ý.
Không phải chỉ là hai mươi năm làm công sao? Chỉ cần có thể vượt qua cửa ải này thì thế nào cũng được. Không phải sư phụ đã nói hay sao, chỉ cần vượt qua kiếp nạn này, chẳng những sống lâu trăm tuổi, thậm chí còn có thể đột phá đại nạn sinh tử, đây chính là thọ mệnh hai trăm năm thậm chí mấy trăm năm đó, lãng phí hai mươi năm thì tính gì?
"Nam công tử, có phải bây giờ có thể giảng giải cho ta rồi đúng không?" Khúc Sơn Linh gấp gáp không thể chờ đợi được hỏi.
Giảng giải? Mộc Đại công tử bột hoàn toàn không biết gì về thuật chiêm tinh, giảng giải thế nào? Nhưng nàng cũng không vội, ngưng thần nhìn chăm chú vào Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết trước mắt, trầm tư hồi lâu, lấy bút ra, chầm chậm vạch ở phía trên một điểm, sau đó, lại một điểm.
Hiện tại Mộc Hàn Yên có thể xác định, hình vẽ trên Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết này thật sự chính là hình vẽ tinh tượng trên la bàn chiêm tinh, có điều cũng không phải toàn bộ, hơn nữa lại còn cũ kỹ bị tàn phá lợi hại, lại càng không hoàn chỉnh.
Mà hình vẽ tinh tượng kia sớm đã tồn tại trong tâm mạch của nàng, không cần nhìn la bàn chiêm tinh, trực tiếp bổ sung đầy đủ cho nó.
"Đây là ý gì?" Khúc Sơn Linh nghi hoặc nhìn hình vẽ tinh tượng được bổ sung hoàn chỉnh, xem không hiểu.
"Tự xem đi." Mộc Hàn Yên ném bút, chắp tay sau lưng, ngắm nhìn nơi xa qua cửa sổ, một thân khí chất cao nhân ẩn thế.
Nàng không hiểu thuật chiêm tinh, nhưng cố làm ra vẻ thần bí nàng lại không biết sao? Cho dù không biết, chẳng phải đã có sẵn thầy ở trước mắt hay sao?
"Ồ." Khúc Sơn Linh lên tiếng, nhíu mày nhìn. Không nhíu mày còn đỡ, vừa nhíu mày nếp nhăn cả khuôn mặt lại lộ ra.
Lão thầy bói lừa đảo này! Mộc Hàn Yên thầm mắng trong lòng một tiếng, xoay mặt đi.
"Rốt cuộc Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết này có quan hệ như thế nào với ngươi?" Mộc Hàn Yên âm thầm hỏi trong lòng. Đối tượng, đương nhiên là Tinh Huyễn Thiên Cơ.
"Chỉ là chút tài mọn ta truyền ra ngoài mà thôi, không tính là gì." Trên la bàn chiêm tinh hiện lên một hàng chữ nhỏ, cảm giác rất là coi thường.
"Ngươi truyền ra ngoài, rốt cuộc ngươi là ai, tại sao lại biết thuật chiêm tinh?" Mộc Hàn Yên hứng thú, truy hỏi.
Trước đây nàng cũng từng hỏi qua vấn đề tương tự, nhưng lần nào cũng không nhận được đáp án, Mộc Hàn Yên vốn tưởng rằng lần này nó cũng sẽ lựa chọn im lặng, nào ngờ không phải đợi lâu, trên la bàn chiêm tinh lại chầm chậm hiện ra một hàng chữ: "Bây giờ ngươi không thể biết, thực lực quá thấp, không có lợi cho ngươi."
/297
|