Công ty đầu tư Tín Nghĩa ở thời kì hoàng kim chính là một tòa nhà làm việc gồm ba mươi mấy tầng lầu.
Lôi Mạn Mạn trước đã tốn không ít thời gian lên mạng điều tra về bối cảnh và thực lực của nó, thật sự là không tra không biết, mới tin đầu tiên đã bị dọa cho nhảy dựng. Nguyên lại, quy mô của nó so với nhưng gì Xảo Hinh muốn nói cho nàng hiểu còn khổng lồ hơn rất nhiều. Bởi vì người lãnh đạo công ty có ánh mắt độc đáo, lại rất nhanh tay, những năm gần đây làm cho tài lực của công ty lớn mạnh rất nhanh, làm cho người khác không dám đánh giá sơ bộ . Mà bản thân lão bản Tương Thừa Lăng, nghĩ tuổi còn trẻ nhưng chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã lãnh đạo công ty thành quy mô lớn .
Càng làm cho nàng giật mình hơn, là hắn không chỉ là đại lão bản của công ty đầu tư Tín Nghĩa, mà còn chính là người thừa kế hợp pháp của tập đoàn Tương Thị – nơi phát tích của tài chính Đài Bắc.
Có cùng lúc hai thân phận quan trọng, làm giá trị con người của Tương Thừa Lăng không ngừng gia tăng, năm nay lại được bầu chọn là Thanh niên Đài Bắc kiệt xuất với ba danh hiệu “ tài, tuấn. tiền”
Cho dù là luôn không sợ trời, không sợ đất, Lôi Mạn Mạn sau khi biết được hết thảy các tin tức cũng nhin không được có chút kinh hãi. Trước kia hai người ở Thượng Hải, nàng đối với hắn thật sự hiểu biết quá ít, chỉ là ngẫu nhiên nghe hắn nhắc tới ngoài trừ mẫu thân, hắn còn có một muội muội đang đi du học. Hăn rất ít ở trước mặt người khác biểu lộ việc riêng, nếu người ta không muốn nói, nàng cũng sẽ không chủ động hỏi.
Kể từ lúc trở về từ Thượng Hải đến nay đã gàn một tháng, lúc nàng đến nhà của Xảo Hinh để đưa bảo bối Harly được gửi nuôi trước đó trở về, đồng thời nàng cũng muốn tìm gặp Xảo Hinh để có thể dò hỏi một chút phải làm sao để gặp được lão bản của nàng ta.
Gặp được mẹ của Xảo Hinh nàng mới biết được, nguyên lai nửa thắng trước Xảo Hinh đã đi Nhật công tác kiêm học tập, ít nhất cũng phải nửa năm sau mới có thể trở về. Vạn bất đắt dĩ, nàng đành phải tự mình đi đến công ty đầu tư Tín Nghĩa để tìm người. Hy vọng bằng mối quan hệ của hai người lúc ở Thượng Hải tốt xấu gì cũng đã từng có một khoảng thời gian tốt đẹp, nhờ đó hắn có thể gặp nàng mà hảo hảo nói chuyện a.
Ngày hôm nay, nàng cố ý dậy thật sơm, không nghĩ đến vừa đặt chân trước vào đại sảnh của công ty Tín Nghĩa chân sau đã nhìn thấy Tương Thừa Lăng trong bộ vest bạc xung quanh là một đám tinh anh của giới kinh doanh vây quanh đang hướng tới cửa thang máy đi lên. Tuy rằng đã gần một tháng không gặp, thế nhưng chỉ cần liếc mắt một cái nàng liền có thể nhận ra được hắn. So với cái khí chất tiêu sái tuấn dật ở kì nghỉ tại Thượng Hải, trong lúc này trên người hắn lại tỏa ra cái khí thế âm trầm, sắc bén, so với quá khứ mà nàng từng biết hơn vài phần khiếp người lãnh khốc.
Nàng hơi do dự bước lùi về phía sau, vừa lúc đối phương cũng bước vào thang máy, khi xoay người trong vài phút ngắn ngủi ánh mắt của hai người đã bắt gặp lẫn nhau. Lôi Mạn Mạn nhanh nhìn về hướng hắn vẫy vẫy tay, “ hi, là ta, là ta, Tương Thừa Lăng ta có lời muốn nói…” Không đợi nàng nói xong, hai cánh cửa thang máy đã thật nhanh đóng lại, tay nàng ở giữa không trung, tư thế có chút cứng ngắc.
Đến lúc nàng hoàn hồn, mới phát hiện bốn phía có rất nhiều nhân viên công tác đang nhìn nàng đánh giá một cách hứng thú, loại cảm giác này thật xấu hổ. Cái tên Tương Thừa Lăng rõ ràng vừa mới nhìn đến nàng, thế nhưng trên mặt hắn không có đến nửa điểm biểu lộ sắc thái kinh hỉ khi gặp lại cố nhân. Chẳng lẽ Lôi Mạn Mạn ta là người mặt dày sao ? Chẳng lẽ trong vòng thời gian chưa đến một tháng, nam nhân từng sắm vai lão công của nàng sớm đã quên nàng là ai ?
“ Tốt, Trần tiên sinh hi vọng trong tương lai chúng ta có thể hợp tác một cách vui vẻ và thuận lợi ” Sau khi kết thúc điện thoại, Tương Thừa Lăng mỏi mệt nhíu nhíu chân mày, toàn bộ thân mình dựa sát vào chiếc ghế da, nhắm mắt đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì tiếng điện thoại trên bàn công tác đã vang lên. Ấn nút nhận, liền nghe giọng của thư kí vang lên, “ Tương tiên sinh, có vị Lôi tiểu thư nói là bạn hữu của ngài, hiện đang ngồi tại phòng chờ, nàng nói có chuyện rất quan trọng muốn cùng ngài gặp mặt”
Lôi Mạn Mạn trước đã tốn không ít thời gian lên mạng điều tra về bối cảnh và thực lực của nó, thật sự là không tra không biết, mới tin đầu tiên đã bị dọa cho nhảy dựng. Nguyên lại, quy mô của nó so với nhưng gì Xảo Hinh muốn nói cho nàng hiểu còn khổng lồ hơn rất nhiều. Bởi vì người lãnh đạo công ty có ánh mắt độc đáo, lại rất nhanh tay, những năm gần đây làm cho tài lực của công ty lớn mạnh rất nhanh, làm cho người khác không dám đánh giá sơ bộ . Mà bản thân lão bản Tương Thừa Lăng, nghĩ tuổi còn trẻ nhưng chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã lãnh đạo công ty thành quy mô lớn .
Càng làm cho nàng giật mình hơn, là hắn không chỉ là đại lão bản của công ty đầu tư Tín Nghĩa, mà còn chính là người thừa kế hợp pháp của tập đoàn Tương Thị – nơi phát tích của tài chính Đài Bắc.
Có cùng lúc hai thân phận quan trọng, làm giá trị con người của Tương Thừa Lăng không ngừng gia tăng, năm nay lại được bầu chọn là Thanh niên Đài Bắc kiệt xuất với ba danh hiệu “ tài, tuấn. tiền”
Cho dù là luôn không sợ trời, không sợ đất, Lôi Mạn Mạn sau khi biết được hết thảy các tin tức cũng nhin không được có chút kinh hãi. Trước kia hai người ở Thượng Hải, nàng đối với hắn thật sự hiểu biết quá ít, chỉ là ngẫu nhiên nghe hắn nhắc tới ngoài trừ mẫu thân, hắn còn có một muội muội đang đi du học. Hăn rất ít ở trước mặt người khác biểu lộ việc riêng, nếu người ta không muốn nói, nàng cũng sẽ không chủ động hỏi.
Kể từ lúc trở về từ Thượng Hải đến nay đã gàn một tháng, lúc nàng đến nhà của Xảo Hinh để đưa bảo bối Harly được gửi nuôi trước đó trở về, đồng thời nàng cũng muốn tìm gặp Xảo Hinh để có thể dò hỏi một chút phải làm sao để gặp được lão bản của nàng ta.
Gặp được mẹ của Xảo Hinh nàng mới biết được, nguyên lai nửa thắng trước Xảo Hinh đã đi Nhật công tác kiêm học tập, ít nhất cũng phải nửa năm sau mới có thể trở về. Vạn bất đắt dĩ, nàng đành phải tự mình đi đến công ty đầu tư Tín Nghĩa để tìm người. Hy vọng bằng mối quan hệ của hai người lúc ở Thượng Hải tốt xấu gì cũng đã từng có một khoảng thời gian tốt đẹp, nhờ đó hắn có thể gặp nàng mà hảo hảo nói chuyện a.
Ngày hôm nay, nàng cố ý dậy thật sơm, không nghĩ đến vừa đặt chân trước vào đại sảnh của công ty Tín Nghĩa chân sau đã nhìn thấy Tương Thừa Lăng trong bộ vest bạc xung quanh là một đám tinh anh của giới kinh doanh vây quanh đang hướng tới cửa thang máy đi lên. Tuy rằng đã gần một tháng không gặp, thế nhưng chỉ cần liếc mắt một cái nàng liền có thể nhận ra được hắn. So với cái khí chất tiêu sái tuấn dật ở kì nghỉ tại Thượng Hải, trong lúc này trên người hắn lại tỏa ra cái khí thế âm trầm, sắc bén, so với quá khứ mà nàng từng biết hơn vài phần khiếp người lãnh khốc.
Nàng hơi do dự bước lùi về phía sau, vừa lúc đối phương cũng bước vào thang máy, khi xoay người trong vài phút ngắn ngủi ánh mắt của hai người đã bắt gặp lẫn nhau. Lôi Mạn Mạn nhanh nhìn về hướng hắn vẫy vẫy tay, “ hi, là ta, là ta, Tương Thừa Lăng ta có lời muốn nói…” Không đợi nàng nói xong, hai cánh cửa thang máy đã thật nhanh đóng lại, tay nàng ở giữa không trung, tư thế có chút cứng ngắc.
Đến lúc nàng hoàn hồn, mới phát hiện bốn phía có rất nhiều nhân viên công tác đang nhìn nàng đánh giá một cách hứng thú, loại cảm giác này thật xấu hổ. Cái tên Tương Thừa Lăng rõ ràng vừa mới nhìn đến nàng, thế nhưng trên mặt hắn không có đến nửa điểm biểu lộ sắc thái kinh hỉ khi gặp lại cố nhân. Chẳng lẽ Lôi Mạn Mạn ta là người mặt dày sao ? Chẳng lẽ trong vòng thời gian chưa đến một tháng, nam nhân từng sắm vai lão công của nàng sớm đã quên nàng là ai ?
“ Tốt, Trần tiên sinh hi vọng trong tương lai chúng ta có thể hợp tác một cách vui vẻ và thuận lợi ” Sau khi kết thúc điện thoại, Tương Thừa Lăng mỏi mệt nhíu nhíu chân mày, toàn bộ thân mình dựa sát vào chiếc ghế da, nhắm mắt đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì tiếng điện thoại trên bàn công tác đã vang lên. Ấn nút nhận, liền nghe giọng của thư kí vang lên, “ Tương tiên sinh, có vị Lôi tiểu thư nói là bạn hữu của ngài, hiện đang ngồi tại phòng chờ, nàng nói có chuyện rất quan trọng muốn cùng ngài gặp mặt”
/39
|