Chỉ một tuần ngắn ngủi, Tương Thừa Lăng đã biết được một nhà ba người của Phương Lập Vũ cùng Chương Hiểu Vân lâm vào một trận đại biến khủng hoảng. Phương lập Vĩ biết được thân phận thật sự của Phương Thiến Mân, chẳng những thập phần tức giận, lại còn cùng Chương Hiểu Vân sinh ra xung đột lớn.
Một người đàn ông không thể thừa nhận nỗi nhục đứa con mình nuôi dưỡng nhiều năm lại là cốt nhục của người khác . Đáng sợ nhất là Phương Thiến Mân tự chủ trương, chẳng những đem tài sản Phương gia bồi thường thiệt hại còn gánh thêm một khoảng nợ rất lớn, việc này đối với bọn họ mà nói chẳng khác nào sấm nổ giữa trời quang.
Phương Lập Vĩ quyết định ly hôn với Chương Hiểu Vân, hơn nữa lấy lí do Phương Thiến Mân không phải là con ruột của mình mà cự tuyệt trả khoản nợ lớn kia.
Có thể nói, hiện tại Phương gia lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng.
Những tin tức này, từng tin từng tin một đều được truyền đến tai của Tương Thừa Lăng, hắn không cảm thấy một chút vui sướng nào ngược lại ở sâu trong lòng lại có chút trầm trọng.
Mạn Mạn đã mất tích thật nhiều ngày, sau khi thành công trả thù gia đình Phương thị, hắn cuối cùng nhận rõ tâm của chính mình, hối hận lúc trước vì trả thù mà đã lựa chọn buông tay tình yêu.
Tìm kiếm một cách vô vọng. Nếu đây là sự trả thù của Mạn Mạn đối với hắn vì đã lựa chọn buông tay tình yêu thì nàng đã thành công.
“ Tất!” âm thanh thanh thanh thúy của chiếc máy tính trên bàn phát ra.
Trên màn hình đột nhiên xuất hiện một khung hình ảnh, là một cô gái mỹ mạo như hoa, đối phương với mái tóc ngắn rất trẻ trung xinh đẹp, ngũ quan lại có vài phần tương tự Tương Thừa Lăng.
Cô gái cười hì hì, hướng về hắn giwo tay vẫy vẫy tiếp đón “ Hello anh hai, lâu như vậy không hề liên hệ, có nhớ em không ?”
Người này chính là muội muội của Tương Thừa Lăng đang du học ở Anh Quốc tên gọi Tương Tư Hàm, từ sau khi bị phụ thân vứt bỏ, hai anh em họ đã sửa sang họ mẹ.
Tương tư Hàm khi còn rất nhỏ đã bị huynh trưởng đưa ra nước ngoài du học, vừa có thể để nàng có thể tự lập vừa bảo vệ nàng không bị kí ức không tốt đẹp của người cha bất lương làm mất đi sự thuần khiết trong tâm hồn.
Nhìn thấy gương mặt tươi cười ngọt ngào của em gái, Tương Thừa Lăng tạm thời quên đi hết ưu phiền.
“ Những lời này anh phải hỏi em mới đúng, từ lá thư trước em gửi về nói rằng ở nước ngoài đã có bạn trai, đại ca như ta liền bị người muội muội vô tình nào đó quăng qua một bên, đã lâu không nhận được tin tức của ngươi.”
Nàng phun phun cái lưỡi đáng yêu, bởi vì nghĩ đến bạn trai mới mà lộ ra biểu tình hạnh phúc.
“ Đúng rồi đại ca, muội hôm qua có nhận được điện thoại của mẹ, nàng nói nàng cũng Trần thúc thúc hai người hiện đang ở Canada hưởng tuần trăng mật nha.” Nghĩ đến mẫu thân “mai nở hai lần”, trong lòng Tương Tư Hàm cảm thấy thật vui vẻ, “ Mẹ còn nói cho muội biết, nói huynh ở Đài Loan đã yêu một cô gái, sẽ làm chị dâu của ta.”
Gương mặt trên màn hình đột nhiên phóng đại, nàng bướng bỉnh trừng mắt nhìn, “ đại ca, việc tốt không nên giấu, vụng trộm kết giao bạn gái cũng không nói với muội muội như ta một tiếng, mau khai thật ra đi, người đó tên gì, nhà ở đâu, bộ dạng xinh đẹp hay không, có đủ hay không đủ tư cách làm chị dâu của ta ? còn có nàng là người như thế nào ?”
Tương Thừa Lăng tâm đột nhiên run lên, nụ cười giả trên mặt sắp không chống đỡ được.
Hắn làm sao nói cho muội muội, chính mình cũng không biết quý trọng đoạn nhân duyên này ?
Vốn có thể dễ dàng nắm được hạnh phúc trong tay, hán lại ngu xuẩn buông tay. Đối mặt với muội muội đang chăm chú chờ đợi, biểu tình hưng phấn, hắn lúng ta lúng túng nói “ Nàng… là một người rất tốt, là một người con gái đáng yêu.”
Trong đầu hắn xuất hiện gương mặt tươi cười của Lôi Mạn Mạn, lại nhớ đến khoản thời gian hai người vui vẻ, hắn làm sao cũng không thể tin tất cả bây giờ chỉ là quá khứ.
Hắn không biết muội muội trên màn hình đang líu ríu nói cái gì, hắn giống như toàn bộ hồn phách đang chìm đắm trong nỗi nhớ, cho đến lúc có một lá thư điện tử truyền đến.
Tương Tư Hàm nói lớn “ đại ca, trước ta đã có nói với ngươi, A Kiệt gọi điện thoại cho ta, chúng ta hôm nay có một buổi hẹn, ta có gửi một lá thư , đây là những hình ảnh của ta cùng bạn học, ngươi có rảnh thì xem nha, lại liên lạc sau.”
Sau khi nói xong, bên trong phòng lại khôi phục sự im lặng ban đầu.
Tương Thừa Lăng nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, đối với việc muội muội đột nhiên rời đi không để ý.
Không biết qua bao lâu, hắn vô thức kiểm tra máy lá thư , mở ra thấy có vài tấm ảnh. Hắn mở từng cái nhưng không đẻ ý nhìn đến.
Là ảnh chụp chung của muội muội với mấy người bạn tóc vàng mắt xanh, một đám người điên cuồng ở lễ party, giống như đang chúc mừng ngày hội gì đó.
Lập tức khi mở ra một bức ảnh, vẻ mặt hắn chấn động, ánh mắt từ từ nhìn chàm chàm vào bức ảnh.
Mạn Mạn ?
Là Lôi Mạn Mạn
Nàng mặc bộ sườn xám truyền thống Trung Quốc màu phấn hồng, trên đầu búi hai bói tóc đúng là kiểu tóc truyền thống cung đình.
Lông mi công vút, mắt to đen, môi đỏ mọng, nàng không phải là người Trung đẹp nhất ở đây nhưng lại là một nữ nhân Trung Quốc rất có phong thái.
Đứng bên cạnh nàng là một thanh niên tuấn lãng mặc áo xanh, thân hình cao lớn hơi gầy, ánh mắt tỏa ra vể bức người. Cùng với mái tóc ngắn, biểu tình thật rất lãnh khốc, nhìn có thể thấy rất ít cười nhưng lại là một nam nhân cực kỳ hấp dẫn.
Hai người thân mật rúc vào nhau, miệng Lôi Mạn Mạn đang tươi cười rất đáng yêu, cố ý nháy mắt , tay còn tạo hình chữ V trước màn hình.
Mà tay nàng bị nam nhân kia nắm lấy, hắn cau mày, vẻ mặt lạnh như băng, mặt không cười, phía sau hai người là nhà thờ thánh Paul nổi tiếng ở Anh Quốc.
Mạn Mạn ở Anh Quốc sao ?
Nhưng sao nàng lại có thể xuất hiện trong những bức hình của muội muội?
Còn người đàn ông cùng nàng chụp hình thân mật – Đông Phương soái ca là ai ?
“ Achs…ta, ta không phải ý này, ta nói la, đi theo bên này, đến con đường kế tiếp thì quẹo trái, sau đso lại quẹo trái…”
Đối mặt với vẻ mặt mờ mịt của người hỏi đường, Lôi Mạn Mạn gấp đến độ muốn giơ chân, “ Làm ơn, tiếng Anh của ta đã không giỏi, ngươi hiện tại lại nói tiếng Pháp, vị đại thúc này thật là làm khó người nha.”
Vài phút trước, nàng bị một vị đại thúc nhìn rất thân thiện ngăn lại, hỏi nàng phương hướng đi đến trường Đại học Scow.
Nàng chỉ nghe nửa được nửa mất vài câu pháp văn đơn giản, kết quả hai người trong nửa ngày xảy ra tình trạng, hắn nói nàng không hiểu, nàng nói hắn lại không hiểu.
Đúng lúc này, một chuỗi tiếng pháp lưu loát từ phía sau truyền đến, không đợi nàng quay đầu, một thân ảnh cao lớn lập tức xuất hiện.
Rất nhanh, đại thúc hỏi đường khuôn mặt lập tức sáng rọi, nói rõ mục đích của mình, nghe được đáp an liền lập tức rời đi.
Lôi Mạn Mạn giật mình, bởi vì…
Bên cạnh là một nam nhân phong độ, tiếng pháp lưu loát dung mạo anh tuấn tất nhiên là Tương Thừa Lăng
Hắn một một bộ đồ màu trắng, cùng với một chiếc áo khoát, trong tay là hành lý đơn giản, trên mặt có vài phần mỏi mệt, nếu nàng đoán không sai hắn chắc hẳn là vừa xuống máy bay.
Nhưng đây là Luân Đôn nha, hắn sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây ?
Không chờ nàng tiếp đón, chỉ thấy hắn vẻ mặt kích động tiêu sái đến trước mặt nàng, buông hành lý, một tay ôm lấy nàng vào trong lòng.
“ Mạn Mạn, đã lâu không thấy.”
Một người đàn ông không thể thừa nhận nỗi nhục đứa con mình nuôi dưỡng nhiều năm lại là cốt nhục của người khác . Đáng sợ nhất là Phương Thiến Mân tự chủ trương, chẳng những đem tài sản Phương gia bồi thường thiệt hại còn gánh thêm một khoảng nợ rất lớn, việc này đối với bọn họ mà nói chẳng khác nào sấm nổ giữa trời quang.
Phương Lập Vĩ quyết định ly hôn với Chương Hiểu Vân, hơn nữa lấy lí do Phương Thiến Mân không phải là con ruột của mình mà cự tuyệt trả khoản nợ lớn kia.
Có thể nói, hiện tại Phương gia lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng.
Những tin tức này, từng tin từng tin một đều được truyền đến tai của Tương Thừa Lăng, hắn không cảm thấy một chút vui sướng nào ngược lại ở sâu trong lòng lại có chút trầm trọng.
Mạn Mạn đã mất tích thật nhiều ngày, sau khi thành công trả thù gia đình Phương thị, hắn cuối cùng nhận rõ tâm của chính mình, hối hận lúc trước vì trả thù mà đã lựa chọn buông tay tình yêu.
Tìm kiếm một cách vô vọng. Nếu đây là sự trả thù của Mạn Mạn đối với hắn vì đã lựa chọn buông tay tình yêu thì nàng đã thành công.
“ Tất!” âm thanh thanh thanh thúy của chiếc máy tính trên bàn phát ra.
Trên màn hình đột nhiên xuất hiện một khung hình ảnh, là một cô gái mỹ mạo như hoa, đối phương với mái tóc ngắn rất trẻ trung xinh đẹp, ngũ quan lại có vài phần tương tự Tương Thừa Lăng.
Cô gái cười hì hì, hướng về hắn giwo tay vẫy vẫy tiếp đón “ Hello anh hai, lâu như vậy không hề liên hệ, có nhớ em không ?”
Người này chính là muội muội của Tương Thừa Lăng đang du học ở Anh Quốc tên gọi Tương Tư Hàm, từ sau khi bị phụ thân vứt bỏ, hai anh em họ đã sửa sang họ mẹ.
Tương tư Hàm khi còn rất nhỏ đã bị huynh trưởng đưa ra nước ngoài du học, vừa có thể để nàng có thể tự lập vừa bảo vệ nàng không bị kí ức không tốt đẹp của người cha bất lương làm mất đi sự thuần khiết trong tâm hồn.
Nhìn thấy gương mặt tươi cười ngọt ngào của em gái, Tương Thừa Lăng tạm thời quên đi hết ưu phiền.
“ Những lời này anh phải hỏi em mới đúng, từ lá thư trước em gửi về nói rằng ở nước ngoài đã có bạn trai, đại ca như ta liền bị người muội muội vô tình nào đó quăng qua một bên, đã lâu không nhận được tin tức của ngươi.”
Nàng phun phun cái lưỡi đáng yêu, bởi vì nghĩ đến bạn trai mới mà lộ ra biểu tình hạnh phúc.
“ Đúng rồi đại ca, muội hôm qua có nhận được điện thoại của mẹ, nàng nói nàng cũng Trần thúc thúc hai người hiện đang ở Canada hưởng tuần trăng mật nha.” Nghĩ đến mẫu thân “mai nở hai lần”, trong lòng Tương Tư Hàm cảm thấy thật vui vẻ, “ Mẹ còn nói cho muội biết, nói huynh ở Đài Loan đã yêu một cô gái, sẽ làm chị dâu của ta.”
Gương mặt trên màn hình đột nhiên phóng đại, nàng bướng bỉnh trừng mắt nhìn, “ đại ca, việc tốt không nên giấu, vụng trộm kết giao bạn gái cũng không nói với muội muội như ta một tiếng, mau khai thật ra đi, người đó tên gì, nhà ở đâu, bộ dạng xinh đẹp hay không, có đủ hay không đủ tư cách làm chị dâu của ta ? còn có nàng là người như thế nào ?”
Tương Thừa Lăng tâm đột nhiên run lên, nụ cười giả trên mặt sắp không chống đỡ được.
Hắn làm sao nói cho muội muội, chính mình cũng không biết quý trọng đoạn nhân duyên này ?
Vốn có thể dễ dàng nắm được hạnh phúc trong tay, hán lại ngu xuẩn buông tay. Đối mặt với muội muội đang chăm chú chờ đợi, biểu tình hưng phấn, hắn lúng ta lúng túng nói “ Nàng… là một người rất tốt, là một người con gái đáng yêu.”
Trong đầu hắn xuất hiện gương mặt tươi cười của Lôi Mạn Mạn, lại nhớ đến khoản thời gian hai người vui vẻ, hắn làm sao cũng không thể tin tất cả bây giờ chỉ là quá khứ.
Hắn không biết muội muội trên màn hình đang líu ríu nói cái gì, hắn giống như toàn bộ hồn phách đang chìm đắm trong nỗi nhớ, cho đến lúc có một lá thư điện tử truyền đến.
Tương Tư Hàm nói lớn “ đại ca, trước ta đã có nói với ngươi, A Kiệt gọi điện thoại cho ta, chúng ta hôm nay có một buổi hẹn, ta có gửi một lá thư , đây là những hình ảnh của ta cùng bạn học, ngươi có rảnh thì xem nha, lại liên lạc sau.”
Sau khi nói xong, bên trong phòng lại khôi phục sự im lặng ban đầu.
Tương Thừa Lăng nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, đối với việc muội muội đột nhiên rời đi không để ý.
Không biết qua bao lâu, hắn vô thức kiểm tra máy lá thư , mở ra thấy có vài tấm ảnh. Hắn mở từng cái nhưng không đẻ ý nhìn đến.
Là ảnh chụp chung của muội muội với mấy người bạn tóc vàng mắt xanh, một đám người điên cuồng ở lễ party, giống như đang chúc mừng ngày hội gì đó.
Lập tức khi mở ra một bức ảnh, vẻ mặt hắn chấn động, ánh mắt từ từ nhìn chàm chàm vào bức ảnh.
Mạn Mạn ?
Là Lôi Mạn Mạn
Nàng mặc bộ sườn xám truyền thống Trung Quốc màu phấn hồng, trên đầu búi hai bói tóc đúng là kiểu tóc truyền thống cung đình.
Lông mi công vút, mắt to đen, môi đỏ mọng, nàng không phải là người Trung đẹp nhất ở đây nhưng lại là một nữ nhân Trung Quốc rất có phong thái.
Đứng bên cạnh nàng là một thanh niên tuấn lãng mặc áo xanh, thân hình cao lớn hơi gầy, ánh mắt tỏa ra vể bức người. Cùng với mái tóc ngắn, biểu tình thật rất lãnh khốc, nhìn có thể thấy rất ít cười nhưng lại là một nam nhân cực kỳ hấp dẫn.
Hai người thân mật rúc vào nhau, miệng Lôi Mạn Mạn đang tươi cười rất đáng yêu, cố ý nháy mắt , tay còn tạo hình chữ V trước màn hình.
Mà tay nàng bị nam nhân kia nắm lấy, hắn cau mày, vẻ mặt lạnh như băng, mặt không cười, phía sau hai người là nhà thờ thánh Paul nổi tiếng ở Anh Quốc.
Mạn Mạn ở Anh Quốc sao ?
Nhưng sao nàng lại có thể xuất hiện trong những bức hình của muội muội?
Còn người đàn ông cùng nàng chụp hình thân mật – Đông Phương soái ca là ai ?
“ Achs…ta, ta không phải ý này, ta nói la, đi theo bên này, đến con đường kế tiếp thì quẹo trái, sau đso lại quẹo trái…”
Đối mặt với vẻ mặt mờ mịt của người hỏi đường, Lôi Mạn Mạn gấp đến độ muốn giơ chân, “ Làm ơn, tiếng Anh của ta đã không giỏi, ngươi hiện tại lại nói tiếng Pháp, vị đại thúc này thật là làm khó người nha.”
Vài phút trước, nàng bị một vị đại thúc nhìn rất thân thiện ngăn lại, hỏi nàng phương hướng đi đến trường Đại học Scow.
Nàng chỉ nghe nửa được nửa mất vài câu pháp văn đơn giản, kết quả hai người trong nửa ngày xảy ra tình trạng, hắn nói nàng không hiểu, nàng nói hắn lại không hiểu.
Đúng lúc này, một chuỗi tiếng pháp lưu loát từ phía sau truyền đến, không đợi nàng quay đầu, một thân ảnh cao lớn lập tức xuất hiện.
Rất nhanh, đại thúc hỏi đường khuôn mặt lập tức sáng rọi, nói rõ mục đích của mình, nghe được đáp an liền lập tức rời đi.
Lôi Mạn Mạn giật mình, bởi vì…
Bên cạnh là một nam nhân phong độ, tiếng pháp lưu loát dung mạo anh tuấn tất nhiên là Tương Thừa Lăng
Hắn một một bộ đồ màu trắng, cùng với một chiếc áo khoát, trong tay là hành lý đơn giản, trên mặt có vài phần mỏi mệt, nếu nàng đoán không sai hắn chắc hẳn là vừa xuống máy bay.
Nhưng đây là Luân Đôn nha, hắn sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây ?
Không chờ nàng tiếp đón, chỉ thấy hắn vẻ mặt kích động tiêu sái đến trước mặt nàng, buông hành lý, một tay ôm lấy nàng vào trong lòng.
“ Mạn Mạn, đã lâu không thấy.”
/39
|