Editor: Nguyễn Thủy
Lúc người dẫn chương trình gọi tên người đạt giải thưởng Kim Hoa nữ chính xuất sắc nhất, lần đầu tiên, toàn bộ sân tràng không có xuất hiện bất kỳ tiếng vỗ tay gì.
Tất cả mọi người im lặng, sau đó nhìn người đàn ông mặc tây trang màu đen đứng lên, chậm rãi, kiên định đi lên bục nhận thưởng.
Có người không khống chế được bật khóc nức nở.
Thường Tranh mặt không thay đổi nhận lấy cúp trong tay người chủ trì, trên mạn hình phóng đại, ngón tay áp út của hắn đeo nhẫn.
Tất cả mọi người đều biết thời điểm Đào Yêu đi sân bay đón Thường Tranh gặp phải ngoài ý muốn, nhưng bởi vì nguyên nhân đặc thù, chỉ có rất ít người biết mục tiêu của sát thủ là Thường Tranh.
Tin Đào Yêu chết lan ra, truyền thông liền chú ý chiếc nhẫn trên tay Thường Tranh.
Lại thấy Đào Yêu hậu sự tất cả đều do một mình Thường Tranh gánh chịu, ai còn không rõ?
Màn ảnh chuyển tới trên mặt Thường Tranh.
Đến lúc này, mọi người phát hiện, chỉ mới nửa năm thời gian ngắn ngủi, người đàn ông này nhưng lại gầy nhiều như vậy.
Khuôn mặt hắn tuấn mỹ như trước, lại thêm khí chất u buồn cùng sa sút tinh thần khó có thể hình dung.
Trời cao đối với nam chủ là ưu ái, trải qua đả kích như vậy, mị lực cả người hắn trái lại càng thêm giống rượu ngon lâu năm, càng thêm hấp dẫn người say mê.
Chỉ tiếc chính là, người duy nhất hắn ái mộ đã không còn trên thế giới này.
" Tôi thay....Đào Yêu tới nhận giải thưởng này...."
Giọng nói Thường Tranh trầm thấp, hắn biết mình thật ích kỷ, rõ ràng Đào Yêu đến cuối cũng không đáp lại tình cảm của hắn, hắn lại cố chấp, sau khi cô chết cũng muốn đem cô đánh dấu Thường Tranh.
Một đêm kia, vô số fan xem ở trên TV khóc đến không kiềm chế được.
Tất cả mọi người cho rằng Thường Tranh sẽ vì chuyện này mà chịu ảnh hưởng, lại phát hiện sự thật cũng không phải như vậy.
Hắn tựa hồ rất nhanh liền điều chỉnh lại tâm trạng, tích cực đóng phim ngôn tình hiện đại, bởi vì thanh danh ảnh đế Oscar, ở trên quốc tế cũng bắt đầu tiến vào.
Có không ít người nghi ngờ, nói rằng lúc trước hắn tỏ vẻ đau lòng chẳng qua chỉ là lấy cái chết của Đào Yêu lăng xê thanh danh mình.
Thường Tranh chưa bao giờ phản bác những điều này.
Ảnh đế Thường Tranh suốt đời chưa bao giờ có chuyện xấu, trên tay vĩnh viễn cũng chỉ đeo một cái nhẫn.
Vào năm hắn 39 tuổi, lần thứ hai lấy được ảnh đế Oscar, toàn bộ truyền thông quốc tế chấn động, Thường Tranh lại không chút để ý tới những lời khen ngợi, ở trong góc tờ báo chí lấy được hai tin tức.
Hai nam diễn viên đã từng nổi tiếng nhất ở M quốc, bởi vì cuốn vào phân tranh hắc đạo bị người bắn chết ở bên trong chung cư, một người khác bởi vì hút thuốc phiện cùng cưỡng gian vị thành niên bị phạt ở tù chung thân.
Một đêm kia, trong phòng Thường Tranh đén sáng một đêm. Nửa đêm trợ lý bên cạnh nghe thấy tiếng khóc mơ hồ trong phòng hắn.
Từ một ngày kia bắt đầu, thân thể Thường Tranh nhanh chóng suy yếu xuống.
Rõ ràng trên người kiểm tra không ra bất kỳ nguyên nhân của bệnh, sinh mệnh hắn một ngày so với một ngày càng giảm xuống.
Lúc bệnh tình công bố, toàn bộ showbiz Thiên triều chấn động, các fan khóc rống tỏ vẻ không thể tiếp thu.
Thường Tranh từ chối đi bệnh viện tiếp nhận trị liệu, từ chối gặp bất cứ ai, trừ bỏ Trần Bình.
Thời điểm Trần Bình đi, hắn ở trên ban công, rõ ràng tướng mạo trẻ tuổi, sợi tóc đã trắng xám, cả người từ trong ra ngoài, toát ra một cỗ hơi thở từ từ già đi.
Thân thể hắn đã thật không tốt, nhưng hơi thở cả người lại bình thản hiếm thấy.
" Chị đã đến rồi." Hắn nhìn Trần Bình mỉm cười.
Trần Bình nhìn hắn như vậy, làm người duy nhất biết rõ nội tình, chị không có đi khuyên hắn.
Bởi vì chị biết người đàn ông này sớm đã chết.
Ở rất nhiều năm từ trước, thời điểm Đào Yêu chết đi, tim hắn liền theo cùng đi.
Còn lại, chẳng qua chỉ là một cái xác không hồn kéo dai hơi tàn.
" Cậu...." Dù cho cái gì cũng biết, thời điểm mở miệng, Trần Bình mới phát hiện giọng mình đã khàn.
Chị dùng sức mở to hai mắt, cố nén vị đắng chát, mở miệng nói rằng: " Chính cậu tự bảo trọng."
Người nằm trên ghế không nói gì, rất lâu sau đó, lâu đến mức Trần Bình nghĩ rằng hắn đã ngủ, xoay người rời đi, phía sau mới truyền đến thở dài sâu kín.
" Em đã để cho cô ấy chờ quá lâu."
Trần Bình cuối cùng nhịn không được chóp mũi đau xót, chị không quay người lại, bước nhanh đi ra ngoài.
Đó là lần cuối cùng Trần Bình nhìn thấy Thường Tranh.
Ngày thứ hai, truyền kỳ ảnh đế Thường Tranh mất, hưởng thọ 39 tuổi.
Toàn bộ tài sản của hắn đều quyên tặng bên ngoài, chỉ có tro cốt theo di chúc, nơi chôn cất cùng mộ huyệt cũng đã được chọn từ rất nhiều năm về trước.
Sống không thể cùng nhau, nhưng sau khi chết muốn cùng huyệt.
Lúc người dẫn chương trình gọi tên người đạt giải thưởng Kim Hoa nữ chính xuất sắc nhất, lần đầu tiên, toàn bộ sân tràng không có xuất hiện bất kỳ tiếng vỗ tay gì.
Tất cả mọi người im lặng, sau đó nhìn người đàn ông mặc tây trang màu đen đứng lên, chậm rãi, kiên định đi lên bục nhận thưởng.
Có người không khống chế được bật khóc nức nở.
Thường Tranh mặt không thay đổi nhận lấy cúp trong tay người chủ trì, trên mạn hình phóng đại, ngón tay áp út của hắn đeo nhẫn.
Tất cả mọi người đều biết thời điểm Đào Yêu đi sân bay đón Thường Tranh gặp phải ngoài ý muốn, nhưng bởi vì nguyên nhân đặc thù, chỉ có rất ít người biết mục tiêu của sát thủ là Thường Tranh.
Tin Đào Yêu chết lan ra, truyền thông liền chú ý chiếc nhẫn trên tay Thường Tranh.
Lại thấy Đào Yêu hậu sự tất cả đều do một mình Thường Tranh gánh chịu, ai còn không rõ?
Màn ảnh chuyển tới trên mặt Thường Tranh.
Đến lúc này, mọi người phát hiện, chỉ mới nửa năm thời gian ngắn ngủi, người đàn ông này nhưng lại gầy nhiều như vậy.
Khuôn mặt hắn tuấn mỹ như trước, lại thêm khí chất u buồn cùng sa sút tinh thần khó có thể hình dung.
Trời cao đối với nam chủ là ưu ái, trải qua đả kích như vậy, mị lực cả người hắn trái lại càng thêm giống rượu ngon lâu năm, càng thêm hấp dẫn người say mê.
Chỉ tiếc chính là, người duy nhất hắn ái mộ đã không còn trên thế giới này.
" Tôi thay....Đào Yêu tới nhận giải thưởng này...."
Giọng nói Thường Tranh trầm thấp, hắn biết mình thật ích kỷ, rõ ràng Đào Yêu đến cuối cũng không đáp lại tình cảm của hắn, hắn lại cố chấp, sau khi cô chết cũng muốn đem cô đánh dấu Thường Tranh.
Một đêm kia, vô số fan xem ở trên TV khóc đến không kiềm chế được.
Tất cả mọi người cho rằng Thường Tranh sẽ vì chuyện này mà chịu ảnh hưởng, lại phát hiện sự thật cũng không phải như vậy.
Hắn tựa hồ rất nhanh liền điều chỉnh lại tâm trạng, tích cực đóng phim ngôn tình hiện đại, bởi vì thanh danh ảnh đế Oscar, ở trên quốc tế cũng bắt đầu tiến vào.
Có không ít người nghi ngờ, nói rằng lúc trước hắn tỏ vẻ đau lòng chẳng qua chỉ là lấy cái chết của Đào Yêu lăng xê thanh danh mình.
Thường Tranh chưa bao giờ phản bác những điều này.
Ảnh đế Thường Tranh suốt đời chưa bao giờ có chuyện xấu, trên tay vĩnh viễn cũng chỉ đeo một cái nhẫn.
Vào năm hắn 39 tuổi, lần thứ hai lấy được ảnh đế Oscar, toàn bộ truyền thông quốc tế chấn động, Thường Tranh lại không chút để ý tới những lời khen ngợi, ở trong góc tờ báo chí lấy được hai tin tức.
Hai nam diễn viên đã từng nổi tiếng nhất ở M quốc, bởi vì cuốn vào phân tranh hắc đạo bị người bắn chết ở bên trong chung cư, một người khác bởi vì hút thuốc phiện cùng cưỡng gian vị thành niên bị phạt ở tù chung thân.
Một đêm kia, trong phòng Thường Tranh đén sáng một đêm. Nửa đêm trợ lý bên cạnh nghe thấy tiếng khóc mơ hồ trong phòng hắn.
Từ một ngày kia bắt đầu, thân thể Thường Tranh nhanh chóng suy yếu xuống.
Rõ ràng trên người kiểm tra không ra bất kỳ nguyên nhân của bệnh, sinh mệnh hắn một ngày so với một ngày càng giảm xuống.
Lúc bệnh tình công bố, toàn bộ showbiz Thiên triều chấn động, các fan khóc rống tỏ vẻ không thể tiếp thu.
Thường Tranh từ chối đi bệnh viện tiếp nhận trị liệu, từ chối gặp bất cứ ai, trừ bỏ Trần Bình.
Thời điểm Trần Bình đi, hắn ở trên ban công, rõ ràng tướng mạo trẻ tuổi, sợi tóc đã trắng xám, cả người từ trong ra ngoài, toát ra một cỗ hơi thở từ từ già đi.
Thân thể hắn đã thật không tốt, nhưng hơi thở cả người lại bình thản hiếm thấy.
" Chị đã đến rồi." Hắn nhìn Trần Bình mỉm cười.
Trần Bình nhìn hắn như vậy, làm người duy nhất biết rõ nội tình, chị không có đi khuyên hắn.
Bởi vì chị biết người đàn ông này sớm đã chết.
Ở rất nhiều năm từ trước, thời điểm Đào Yêu chết đi, tim hắn liền theo cùng đi.
Còn lại, chẳng qua chỉ là một cái xác không hồn kéo dai hơi tàn.
" Cậu...." Dù cho cái gì cũng biết, thời điểm mở miệng, Trần Bình mới phát hiện giọng mình đã khàn.
Chị dùng sức mở to hai mắt, cố nén vị đắng chát, mở miệng nói rằng: " Chính cậu tự bảo trọng."
Người nằm trên ghế không nói gì, rất lâu sau đó, lâu đến mức Trần Bình nghĩ rằng hắn đã ngủ, xoay người rời đi, phía sau mới truyền đến thở dài sâu kín.
" Em đã để cho cô ấy chờ quá lâu."
Trần Bình cuối cùng nhịn không được chóp mũi đau xót, chị không quay người lại, bước nhanh đi ra ngoài.
Đó là lần cuối cùng Trần Bình nhìn thấy Thường Tranh.
Ngày thứ hai, truyền kỳ ảnh đế Thường Tranh mất, hưởng thọ 39 tuổi.
Toàn bộ tài sản của hắn đều quyên tặng bên ngoài, chỉ có tro cốt theo di chúc, nơi chôn cất cùng mộ huyệt cũng đã được chọn từ rất nhiều năm về trước.
Sống không thể cùng nhau, nhưng sau khi chết muốn cùng huyệt.
/157
|