Trong khoảng thời gian này Yến Việt được Chung Tình chăm sóc cẩn thận, mỗi ngày lại luyện võ tăng cường sức khỏe, hơn nữa được uống canh linh dược, tinh thần cả người khác trước kia, ưu thế dung mạo cũng hiện ra.
Nhìn thấy dáng vẻ hắn bây giờ, không giống bộ dạng yếu đuối co rúm trước kia, trong lòng Yến Đảo càng tức giận.
Y dơ chân đá thái giám bên người: " Cẩu nô tài, ngươi qua đi, dạy dỗ tiểu dã loại cho tốt, để hắn biết cái gì gọi là lễ nghĩa."
Thái giám này là người thân cận bên người Yến Đảo, ngày thường bắt nạt Yến Việt không ít, nghe lệnh thành thói quen, vén tay áo chuẩn bị đánh Yến Việt.
Bất ngờ y nhìn thấy đôi mắt nhị hoàng tử.
Một thằng nhóc 10 tuổi sao có được ánh mắt sâu thẳm âm u như vậy?
Thái giám bị dọa nhảy dựng, động tác cũng ngừng lại.
Yến Đảo phía sau không kiên nhẫn quát: " Chần chờ cài gì? Không muốn ở bên người Bổn hoàng tử nữa phải không?"
Thái giám cắn răng chuẩn bị động thủ, Yến Việt sâu kín mở miệng: " Đại hoàng huynh, Mẫu hậu ta tuy rằng qua đời, nhưng ta vẫn là nhi tử của Phụ hoàng. Huynh một câu dã loại hải cáu dã loại là để Phụ hoàng ở chỗ nào?"
Chung Tình vốn lo lắng Yến Việt, định âm thầm đến nhìn xem hắn ở chỗ nào, vừa lúc thấy một màn tước mắt.
Cô vốn dĩ muốn ra tay trừng trị Đại hoàng tử cùng điêu nô, lại thấy phản ứng Yến Việt bình tĩnh, dừng lại động tác trong tay, ẩn mình một bên nhìn.
Cô không thể che trở hắn cả đời, hắn phải học cách tự mình xử lý những việc này.
Chung Tình bình tĩnh nhìn, thần thức bỗng nhiên cảm ứng được gì.
Đầu ngón tay cô khẽ động, ánh sáng màu xanh từ ngón tay bay vụt ra, dừng ở trên người nam nhân đang định đi cung Quý phi.
Hiển Đức đế bỗng xoa xoa cái trán: " Đi ngự hoa viên."
Chung Tình an tĩnh ngồi, có lẽ, đây sẽ là cơ hội của Yến Việt.
Dù sao tình huống trước mắt Yến Việt, cũng không thể kém hơn.
Bên này.
Nghe được Yến Việt phản bác khiến Yến Đảo sửng sốt.
Trong ấn tượng của y, tiểu dã loại này vĩnh viễn mặc quần áo bẩn thỉu rách nát, rũ đầu co rúm đứng một bên, mặc dù y đánh chửi nhục nhã bao nhiêu, hắn như là người gỗ, không hề phản ứng.
Hôm nay mặt trời mọc phía tây?
Tiểu dã loại vậy mà biết cãi lời?
Trong lòng Yến Đảo buồn cười, càng thêm ác ý.
Y vẫy tay bảo thái giám kia lui xuống, đi đến trước mặt Yến Việt, giống như lần đầu tiên gặp hắn: " Nghe xem, ta vừa nghe thấy gì? Ngươi cũng là nhi tử của Phụ hoàng?"
Y giống như nghe thấy chuyện buồn cười nhất: " Yến Việt, nhiều năm trôi qua, ngưoi còn tưởng mình là Thái tử điện hạ tôn quý như trước đâu?Ở trong lãnh cung 5 năm, ngươi còn mơ mộng gì? Nhi tử của phụ hoàng? Phụ hoàng nhận đứa con như ngươi sao?"
Yến Việt muốn nói cái gì, bên tai truyền đến giọng nói quen thuộc: Yến Việt, Hiển Đức đế sắp đến, đây là cơ hội của đệ.
Trong lòng Yến Việt hoảng sợ, theo bản năng nhìn Yến Đảo, thấy vẻ mặt Yến Đảo cùng đám nô tài như thường, hiển nhiên không nghe thấy cái gì.
Này có lẽ năng lực đặc thù của Mẫu Đơn tỷ tỷ.
Hắn hiểu rõ ý tứ lời Mẫu Đơn tỷ tỷ nói.
Ngay từ đầu cô đã nói với hắn, muốn trở nên cường đại, hắn phải nghĩ cách đến trước mặt đế vương, thu hút sự chú ý của ông.
Co đầu rút cổ trong tiểu viện này, bằng khả năng của hắn, cả đời không thể đạt được độ cao mình muốn.
Mà bây giờ là cơ hội của hắn.
/157
|